"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô…
Chương 621: Sư phụ, con không sao
Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Bỗng nhiên... Một giọng nữ vang lên trong hư không: "Đương nhiên ta biếtngươi là ai, ta đã từng nghe nói về ngươi."Đây là giọng nói của Thủy Thụ! Bản thể của nàng vẫn là đứa nhỏ kia, ngủ saytrong ngực Hoàng đế.Người cầm dù vẫn bình tĩnh, thản nhiên nói: "Trả lời ta, vì sao người muốn đivào thế giới này? Âm mưu toan tính của ngươi là gì?"Thủy Thụ trả lời: "Ta tránh né kẻ địch đuổi giết, mới vô ý rơi vào thế giới này."Người cầm dù yên lặng vài giây, lẩm bẩm: "Pháp tắc Vận Mệnh lại lựa chọnmột tồn tại như người trở thành huyết mạch cuối cùng của Hoàng thất... ta vẫnkhông thể nào hiểu nổi."Giọng nói của gã ta trở nên lạnh lẽo, nói tiếp: "Ta đã biết tên của ngươi - ThủyThụ."Thủy Thụ nói: "Đúng vậy, ta chỉ muốn tiếp tục sống sót.""Ngươi đã trở thành loài người, trở thành đồ ăn, dựa vào cái gì còn nói với tamuốn tiếp tục còn sống?"Người cầm dù nói với giọng điệu mỉa mai.Gã ta duỗi một ngón tay ra... Trong khoảnh khắc này, Liễu Bình bông lao rangoài, trường đao trên tay đã bị vung lên về phía trước! Biển lửa vô biên hóathành một con Kỳ lân khổng lồ, nhào về phía Người cầm dù.Người cầm dù vươn tay ra, cách không ngăn chặn.Kỳ lân bị khống chế, đứng im bất động trong hư không.Người cầm dù nhìn về phía Liễu Bình, nói: "Thì ra là thế, thế nhưng giãy dụanhư vậy có làm được cái gì?"Liễu Bình nhếch miệng cười, nói: "Dù sao cũng đều phải chết, không bằng mọingười cùng chết đi."Một tay hắn cầm đao, một tay khác thì nắm chặt "Vô Thúc chi Đông", có thểném ra bất cứ lúc nào.Khi thứ này bị ném ra, sẽ phát động Danh Sách hiệu quả "Thế giới hủy diệt".Mặc dù không biết hiệu quả cụ thể của nó là như nào, thế nhưng đối phương đãdùng toàn lực khóa cứng tất cả pháp tắc thế giới.Nói cách khác, đối phương không muốn làm cho thế giới này phát sinh độngtĩnh quá lón.Điều này cũng giải thích một sự kiện... Tà vật tiếng tăm lừng lẫy trong Kỳ Quỷnhư nó, lại chỉ dùng thực lực cực kỳ thấp tiến hành hoạt động bên trong thế giớichân thật, dần dần hủy hoại văn minh loài người.ố ồ ế ắ ẳNó không muốn làm cho những tồn tại khác chú ý! Thế giới này chắc hẳn có bímật cực lớn! Liễu Bình cũng rõ ràng.Khi mình thể hiện thái độ "cùng lắm thì cùng chết", sẽ làm cho đối phươngkhông dễ dàng ra tay.Nếu không mọi công sức trước kia của nó đều trở nên vô dụng.Lúc này, Thủy Thụ cũng phản ứng kịp, lập tức nói: "Tha ta một mạng, nếukhông pháp tắc mà ta mang tới chắc chắn sẽ gây nên động tĩnh không nhỏ trongthế giới này, tới lúc đó, dù cho ngươi có che giấu thứ gì đi chăng nữa, thế giớinày đều sẽ bị những tồn tại khác chú ý tới."Người cầm dù nhìn chằm chằm Liễu Bình, không lên tiếng.Trong hư không, từng hàng chữ nhỏ hiện lên:[Đối phương sử dụng Kiến Văn Như Danh'.][Đây cũng là sai lầm trọng yếu nhất, cũng là sai lầm duy nhất mà nó mắc phảitrong lần gặp mặt này.][Thực ra, người sáng tạo thuật pháp này chính là ngươi.][Giao diện Anh Linh có thể lợi dụng pháp thuật này, hiển hiện bất cứ danh hiệunào trên đỉnh đầu ngươi, xin hãy làm ra quyết định ngay lập tức.]Liễu Bình âm thầm nói: "Hãy hiện lên: Quả bom hình người - Kỳ Quỷ, thuyếtminh: Người này có thể nổ tung bất cứ khi nào, sẽ làm cho toàn bộ pháp tắc trởnên hỗn loạn, chỉ định một mục tiêu tử vong, cũng làm cho cả thế giới hủy diệthoàn toàn."Lại có một nhóm chữ nhỏ hiện lên:[Đã biên tập.]Ngay sau đó... Liễu Bình nhìn về phía Người cầm dù.Người cầm dù kia vô ý thức lùi về sau một bước, rất lâu sau mới nói: "ThủyThụ, ngươi thật tuyệt."Người cầm dù không quan tâm Liễu Bình nữa, lại nhìn về phía bé gái vẫn còntrong tã lót: "Rõ ràng là tồn tại trong Kỳ Quỷ, là tồn tại siêu nhiên, hiện tại lạichỉ có thể nương thân thành loài người, ngươi cam lòng cứ như vậy hay sao?""Ý ngươi là gì?"Thủy Thụ hỏi.Người cầm dù nói: "Ta sẽ giết sạch kẻ thù của ngươi, dẫn người trở về Kỳ Quỷ,thậm chí vì an toàn, ta nguyện ý hao tổn lực lượng, chế tạo ra chiến giáp hoàntoàn mới cho ngươi."Thủy Thụ hỏi: "Vậy ta phải bỏ ra cái gì?".Người cầm dù nói: "Trở thành một bộ phận của ta.""Không!"Thủy Thụ như nghĩ tới điều gì đó cực kỳ kinh khủng, thét lên.ể ầ"Xem ra người hiểu lầm ta..."Người cầm dù đang nói, bỗng ngẩng đầu lên, nhìn về phía bầu trời đêm vô tận."Có thứ gì đó đã cảm ứng được thế giới này... Không ổn, ta phải đi giết nó ngaylập tức."Bóng hình gã hơi run lên, bay lên không trung.Bay tới nửa đường, gã ta quay đầu nhìn về phía bé gái trong tã lót, châm chọc:"Thủy Thụ...""Ngươi đúng là một tên đáng thương""Chờ ta giải quyết xong chuyện bên này, chúng ta lại nói chuyện lần nữa."Bóng hình gã ta lóe lên, biến mất khỏi bầu trời đêm.Người cầm dù rời đi.Sương mù dần dần cũng tiêu tán.Lại đợi một lát sau.Tất cả mọi người đều khôi phục thần trí."Vừa rồi đã xảy ra chuyện gì?"Có người hỏi."Không rõ lắm, cái tên giáo chủ tà giáo kia đâu?""Không thấy.""Biến mất.""Rõ ràng là tới công thành, làm sao lại biến mất?"Đám người bàn tán xôn xao.Lý Càn Dương liếc nhìn về phía Liễu Bình."Sư phụ, con không sao."Liễu Bình nói.Hắn thuận tay trả đao lại cho Môn chủ Cuồng Đao môn, cũng nói cám ơn."Lý chưởng môn, đao pháp của đệ tử ngươi đã thấy Môn Kính, có thể lên nơithanh nhã."Môn chủ Cuồng Đao môn Tiến Tôn Hải tán thưởng."Cũng chớ khen nó, nó còn cần tôi luyện vài năm nữa."Lý Càn Dương bình tĩnh nói.Trong tẩm cung, Hoàng đế và mấy vị Chưởng giáo bàn luận một lúc lâu, rồiquyết định phái nhân thủ xem xét tình hình khắp nơi.Cái tên cầm dù quái dị kia đã biến mất.Chuyện này tạm thời không cần quan tâm nữa.ếToàn bộ Kinh thành bị sương mù bao phủ một đêm, cũng không biết thươngvong như thế nào.Hiện tại cần phải tìm hiểu tình huống, mới có thể chế định phương án kế tiếp.Bầu không khí khẩn trương áp lực vẫn luôn không tán đi.Liễu Bình nắm chặt Vô Thúc chi Đồng ở trong tay, thỉnh thoảng liếc nhìn vềphía tẩm cung Mình có danh hiệu "Kỳ Quỷ - Bom hình người"ở trên đỉnh đầu, cái tên Người cầm dù kia bị điên rồi mới tìm mình.Thế nhưng Thủy Thụ vẫn còn ngủ trong tã lót.Không biết Người cầm dù sẽ trở lại vào lúc nào."Phải nghĩ cách tiếp cận Thủy Thụ, có thể luôn ở bên người nàng thì tốt hơn..."Liễu Bình trở nên trầm tư.
Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Bỗng nhiên... Một giọng nữ vang lên trong hư không: "Đương nhiên ta biếtngươi là ai, ta đã từng nghe nói về ngươi."Đây là giọng nói của Thủy Thụ! Bản thể của nàng vẫn là đứa nhỏ kia, ngủ saytrong ngực Hoàng đế.Người cầm dù vẫn bình tĩnh, thản nhiên nói: "Trả lời ta, vì sao người muốn đivào thế giới này? Âm mưu toan tính của ngươi là gì?"Thủy Thụ trả lời: "Ta tránh né kẻ địch đuổi giết, mới vô ý rơi vào thế giới này."Người cầm dù yên lặng vài giây, lẩm bẩm: "Pháp tắc Vận Mệnh lại lựa chọnmột tồn tại như người trở thành huyết mạch cuối cùng của Hoàng thất... ta vẫnkhông thể nào hiểu nổi."Giọng nói của gã ta trở nên lạnh lẽo, nói tiếp: "Ta đã biết tên của ngươi - ThủyThụ."Thủy Thụ nói: "Đúng vậy, ta chỉ muốn tiếp tục sống sót.""Ngươi đã trở thành loài người, trở thành đồ ăn, dựa vào cái gì còn nói với tamuốn tiếp tục còn sống?"Người cầm dù nói với giọng điệu mỉa mai.Gã ta duỗi một ngón tay ra... Trong khoảnh khắc này, Liễu Bình bông lao rangoài, trường đao trên tay đã bị vung lên về phía trước! Biển lửa vô biên hóathành một con Kỳ lân khổng lồ, nhào về phía Người cầm dù.Người cầm dù vươn tay ra, cách không ngăn chặn.Kỳ lân bị khống chế, đứng im bất động trong hư không.Người cầm dù nhìn về phía Liễu Bình, nói: "Thì ra là thế, thế nhưng giãy dụanhư vậy có làm được cái gì?"Liễu Bình nhếch miệng cười, nói: "Dù sao cũng đều phải chết, không bằng mọingười cùng chết đi."Một tay hắn cầm đao, một tay khác thì nắm chặt "Vô Thúc chi Đông", có thểném ra bất cứ lúc nào.Khi thứ này bị ném ra, sẽ phát động Danh Sách hiệu quả "Thế giới hủy diệt".Mặc dù không biết hiệu quả cụ thể của nó là như nào, thế nhưng đối phương đãdùng toàn lực khóa cứng tất cả pháp tắc thế giới.Nói cách khác, đối phương không muốn làm cho thế giới này phát sinh độngtĩnh quá lón.Điều này cũng giải thích một sự kiện... Tà vật tiếng tăm lừng lẫy trong Kỳ Quỷnhư nó, lại chỉ dùng thực lực cực kỳ thấp tiến hành hoạt động bên trong thế giớichân thật, dần dần hủy hoại văn minh loài người.ố ồ ế ắ ẳNó không muốn làm cho những tồn tại khác chú ý! Thế giới này chắc hẳn có bímật cực lớn! Liễu Bình cũng rõ ràng.Khi mình thể hiện thái độ "cùng lắm thì cùng chết", sẽ làm cho đối phươngkhông dễ dàng ra tay.Nếu không mọi công sức trước kia của nó đều trở nên vô dụng.Lúc này, Thủy Thụ cũng phản ứng kịp, lập tức nói: "Tha ta một mạng, nếukhông pháp tắc mà ta mang tới chắc chắn sẽ gây nên động tĩnh không nhỏ trongthế giới này, tới lúc đó, dù cho ngươi có che giấu thứ gì đi chăng nữa, thế giớinày đều sẽ bị những tồn tại khác chú ý tới."Người cầm dù nhìn chằm chằm Liễu Bình, không lên tiếng.Trong hư không, từng hàng chữ nhỏ hiện lên:[Đối phương sử dụng Kiến Văn Như Danh'.][Đây cũng là sai lầm trọng yếu nhất, cũng là sai lầm duy nhất mà nó mắc phảitrong lần gặp mặt này.][Thực ra, người sáng tạo thuật pháp này chính là ngươi.][Giao diện Anh Linh có thể lợi dụng pháp thuật này, hiển hiện bất cứ danh hiệunào trên đỉnh đầu ngươi, xin hãy làm ra quyết định ngay lập tức.]Liễu Bình âm thầm nói: "Hãy hiện lên: Quả bom hình người - Kỳ Quỷ, thuyếtminh: Người này có thể nổ tung bất cứ khi nào, sẽ làm cho toàn bộ pháp tắc trởnên hỗn loạn, chỉ định một mục tiêu tử vong, cũng làm cho cả thế giới hủy diệthoàn toàn."Lại có một nhóm chữ nhỏ hiện lên:[Đã biên tập.]Ngay sau đó... Liễu Bình nhìn về phía Người cầm dù.Người cầm dù kia vô ý thức lùi về sau một bước, rất lâu sau mới nói: "ThủyThụ, ngươi thật tuyệt."Người cầm dù không quan tâm Liễu Bình nữa, lại nhìn về phía bé gái vẫn còntrong tã lót: "Rõ ràng là tồn tại trong Kỳ Quỷ, là tồn tại siêu nhiên, hiện tại lạichỉ có thể nương thân thành loài người, ngươi cam lòng cứ như vậy hay sao?""Ý ngươi là gì?"Thủy Thụ hỏi.Người cầm dù nói: "Ta sẽ giết sạch kẻ thù của ngươi, dẫn người trở về Kỳ Quỷ,thậm chí vì an toàn, ta nguyện ý hao tổn lực lượng, chế tạo ra chiến giáp hoàntoàn mới cho ngươi."Thủy Thụ hỏi: "Vậy ta phải bỏ ra cái gì?".Người cầm dù nói: "Trở thành một bộ phận của ta.""Không!"Thủy Thụ như nghĩ tới điều gì đó cực kỳ kinh khủng, thét lên.ể ầ"Xem ra người hiểu lầm ta..."Người cầm dù đang nói, bỗng ngẩng đầu lên, nhìn về phía bầu trời đêm vô tận."Có thứ gì đó đã cảm ứng được thế giới này... Không ổn, ta phải đi giết nó ngaylập tức."Bóng hình gã hơi run lên, bay lên không trung.Bay tới nửa đường, gã ta quay đầu nhìn về phía bé gái trong tã lót, châm chọc:"Thủy Thụ...""Ngươi đúng là một tên đáng thương""Chờ ta giải quyết xong chuyện bên này, chúng ta lại nói chuyện lần nữa."Bóng hình gã ta lóe lên, biến mất khỏi bầu trời đêm.Người cầm dù rời đi.Sương mù dần dần cũng tiêu tán.Lại đợi một lát sau.Tất cả mọi người đều khôi phục thần trí."Vừa rồi đã xảy ra chuyện gì?"Có người hỏi."Không rõ lắm, cái tên giáo chủ tà giáo kia đâu?""Không thấy.""Biến mất.""Rõ ràng là tới công thành, làm sao lại biến mất?"Đám người bàn tán xôn xao.Lý Càn Dương liếc nhìn về phía Liễu Bình."Sư phụ, con không sao."Liễu Bình nói.Hắn thuận tay trả đao lại cho Môn chủ Cuồng Đao môn, cũng nói cám ơn."Lý chưởng môn, đao pháp của đệ tử ngươi đã thấy Môn Kính, có thể lên nơithanh nhã."Môn chủ Cuồng Đao môn Tiến Tôn Hải tán thưởng."Cũng chớ khen nó, nó còn cần tôi luyện vài năm nữa."Lý Càn Dương bình tĩnh nói.Trong tẩm cung, Hoàng đế và mấy vị Chưởng giáo bàn luận một lúc lâu, rồiquyết định phái nhân thủ xem xét tình hình khắp nơi.Cái tên cầm dù quái dị kia đã biến mất.Chuyện này tạm thời không cần quan tâm nữa.ếToàn bộ Kinh thành bị sương mù bao phủ một đêm, cũng không biết thươngvong như thế nào.Hiện tại cần phải tìm hiểu tình huống, mới có thể chế định phương án kế tiếp.Bầu không khí khẩn trương áp lực vẫn luôn không tán đi.Liễu Bình nắm chặt Vô Thúc chi Đồng ở trong tay, thỉnh thoảng liếc nhìn vềphía tẩm cung Mình có danh hiệu "Kỳ Quỷ - Bom hình người"ở trên đỉnh đầu, cái tên Người cầm dù kia bị điên rồi mới tìm mình.Thế nhưng Thủy Thụ vẫn còn ngủ trong tã lót.Không biết Người cầm dù sẽ trở lại vào lúc nào."Phải nghĩ cách tiếp cận Thủy Thụ, có thể luôn ở bên người nàng thì tốt hơn..."Liễu Bình trở nên trầm tư.
Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Bỗng nhiên... Một giọng nữ vang lên trong hư không: "Đương nhiên ta biếtngươi là ai, ta đã từng nghe nói về ngươi."Đây là giọng nói của Thủy Thụ! Bản thể của nàng vẫn là đứa nhỏ kia, ngủ saytrong ngực Hoàng đế.Người cầm dù vẫn bình tĩnh, thản nhiên nói: "Trả lời ta, vì sao người muốn đivào thế giới này? Âm mưu toan tính của ngươi là gì?"Thủy Thụ trả lời: "Ta tránh né kẻ địch đuổi giết, mới vô ý rơi vào thế giới này."Người cầm dù yên lặng vài giây, lẩm bẩm: "Pháp tắc Vận Mệnh lại lựa chọnmột tồn tại như người trở thành huyết mạch cuối cùng của Hoàng thất... ta vẫnkhông thể nào hiểu nổi."Giọng nói của gã ta trở nên lạnh lẽo, nói tiếp: "Ta đã biết tên của ngươi - ThủyThụ."Thủy Thụ nói: "Đúng vậy, ta chỉ muốn tiếp tục sống sót.""Ngươi đã trở thành loài người, trở thành đồ ăn, dựa vào cái gì còn nói với tamuốn tiếp tục còn sống?"Người cầm dù nói với giọng điệu mỉa mai.Gã ta duỗi một ngón tay ra... Trong khoảnh khắc này, Liễu Bình bông lao rangoài, trường đao trên tay đã bị vung lên về phía trước! Biển lửa vô biên hóathành một con Kỳ lân khổng lồ, nhào về phía Người cầm dù.Người cầm dù vươn tay ra, cách không ngăn chặn.Kỳ lân bị khống chế, đứng im bất động trong hư không.Người cầm dù nhìn về phía Liễu Bình, nói: "Thì ra là thế, thế nhưng giãy dụanhư vậy có làm được cái gì?"Liễu Bình nhếch miệng cười, nói: "Dù sao cũng đều phải chết, không bằng mọingười cùng chết đi."Một tay hắn cầm đao, một tay khác thì nắm chặt "Vô Thúc chi Đông", có thểném ra bất cứ lúc nào.Khi thứ này bị ném ra, sẽ phát động Danh Sách hiệu quả "Thế giới hủy diệt".Mặc dù không biết hiệu quả cụ thể của nó là như nào, thế nhưng đối phương đãdùng toàn lực khóa cứng tất cả pháp tắc thế giới.Nói cách khác, đối phương không muốn làm cho thế giới này phát sinh độngtĩnh quá lón.Điều này cũng giải thích một sự kiện... Tà vật tiếng tăm lừng lẫy trong Kỳ Quỷnhư nó, lại chỉ dùng thực lực cực kỳ thấp tiến hành hoạt động bên trong thế giớichân thật, dần dần hủy hoại văn minh loài người.ố ồ ế ắ ẳNó không muốn làm cho những tồn tại khác chú ý! Thế giới này chắc hẳn có bímật cực lớn! Liễu Bình cũng rõ ràng.Khi mình thể hiện thái độ "cùng lắm thì cùng chết", sẽ làm cho đối phươngkhông dễ dàng ra tay.Nếu không mọi công sức trước kia của nó đều trở nên vô dụng.Lúc này, Thủy Thụ cũng phản ứng kịp, lập tức nói: "Tha ta một mạng, nếukhông pháp tắc mà ta mang tới chắc chắn sẽ gây nên động tĩnh không nhỏ trongthế giới này, tới lúc đó, dù cho ngươi có che giấu thứ gì đi chăng nữa, thế giớinày đều sẽ bị những tồn tại khác chú ý tới."Người cầm dù nhìn chằm chằm Liễu Bình, không lên tiếng.Trong hư không, từng hàng chữ nhỏ hiện lên:[Đối phương sử dụng Kiến Văn Như Danh'.][Đây cũng là sai lầm trọng yếu nhất, cũng là sai lầm duy nhất mà nó mắc phảitrong lần gặp mặt này.][Thực ra, người sáng tạo thuật pháp này chính là ngươi.][Giao diện Anh Linh có thể lợi dụng pháp thuật này, hiển hiện bất cứ danh hiệunào trên đỉnh đầu ngươi, xin hãy làm ra quyết định ngay lập tức.]Liễu Bình âm thầm nói: "Hãy hiện lên: Quả bom hình người - Kỳ Quỷ, thuyếtminh: Người này có thể nổ tung bất cứ khi nào, sẽ làm cho toàn bộ pháp tắc trởnên hỗn loạn, chỉ định một mục tiêu tử vong, cũng làm cho cả thế giới hủy diệthoàn toàn."Lại có một nhóm chữ nhỏ hiện lên:[Đã biên tập.]Ngay sau đó... Liễu Bình nhìn về phía Người cầm dù.Người cầm dù kia vô ý thức lùi về sau một bước, rất lâu sau mới nói: "ThủyThụ, ngươi thật tuyệt."Người cầm dù không quan tâm Liễu Bình nữa, lại nhìn về phía bé gái vẫn còntrong tã lót: "Rõ ràng là tồn tại trong Kỳ Quỷ, là tồn tại siêu nhiên, hiện tại lạichỉ có thể nương thân thành loài người, ngươi cam lòng cứ như vậy hay sao?""Ý ngươi là gì?"Thủy Thụ hỏi.Người cầm dù nói: "Ta sẽ giết sạch kẻ thù của ngươi, dẫn người trở về Kỳ Quỷ,thậm chí vì an toàn, ta nguyện ý hao tổn lực lượng, chế tạo ra chiến giáp hoàntoàn mới cho ngươi."Thủy Thụ hỏi: "Vậy ta phải bỏ ra cái gì?".Người cầm dù nói: "Trở thành một bộ phận của ta.""Không!"Thủy Thụ như nghĩ tới điều gì đó cực kỳ kinh khủng, thét lên.ể ầ"Xem ra người hiểu lầm ta..."Người cầm dù đang nói, bỗng ngẩng đầu lên, nhìn về phía bầu trời đêm vô tận."Có thứ gì đó đã cảm ứng được thế giới này... Không ổn, ta phải đi giết nó ngaylập tức."Bóng hình gã hơi run lên, bay lên không trung.Bay tới nửa đường, gã ta quay đầu nhìn về phía bé gái trong tã lót, châm chọc:"Thủy Thụ...""Ngươi đúng là một tên đáng thương""Chờ ta giải quyết xong chuyện bên này, chúng ta lại nói chuyện lần nữa."Bóng hình gã ta lóe lên, biến mất khỏi bầu trời đêm.Người cầm dù rời đi.Sương mù dần dần cũng tiêu tán.Lại đợi một lát sau.Tất cả mọi người đều khôi phục thần trí."Vừa rồi đã xảy ra chuyện gì?"Có người hỏi."Không rõ lắm, cái tên giáo chủ tà giáo kia đâu?""Không thấy.""Biến mất.""Rõ ràng là tới công thành, làm sao lại biến mất?"Đám người bàn tán xôn xao.Lý Càn Dương liếc nhìn về phía Liễu Bình."Sư phụ, con không sao."Liễu Bình nói.Hắn thuận tay trả đao lại cho Môn chủ Cuồng Đao môn, cũng nói cám ơn."Lý chưởng môn, đao pháp của đệ tử ngươi đã thấy Môn Kính, có thể lên nơithanh nhã."Môn chủ Cuồng Đao môn Tiến Tôn Hải tán thưởng."Cũng chớ khen nó, nó còn cần tôi luyện vài năm nữa."Lý Càn Dương bình tĩnh nói.Trong tẩm cung, Hoàng đế và mấy vị Chưởng giáo bàn luận một lúc lâu, rồiquyết định phái nhân thủ xem xét tình hình khắp nơi.Cái tên cầm dù quái dị kia đã biến mất.Chuyện này tạm thời không cần quan tâm nữa.ếToàn bộ Kinh thành bị sương mù bao phủ một đêm, cũng không biết thươngvong như thế nào.Hiện tại cần phải tìm hiểu tình huống, mới có thể chế định phương án kế tiếp.Bầu không khí khẩn trương áp lực vẫn luôn không tán đi.Liễu Bình nắm chặt Vô Thúc chi Đồng ở trong tay, thỉnh thoảng liếc nhìn vềphía tẩm cung Mình có danh hiệu "Kỳ Quỷ - Bom hình người"ở trên đỉnh đầu, cái tên Người cầm dù kia bị điên rồi mới tìm mình.Thế nhưng Thủy Thụ vẫn còn ngủ trong tã lót.Không biết Người cầm dù sẽ trở lại vào lúc nào."Phải nghĩ cách tiếp cận Thủy Thụ, có thể luôn ở bên người nàng thì tốt hơn..."Liễu Bình trở nên trầm tư.