"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô…

Chương 622: Vào cung

Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Một người cách hắn không xa bỗng kinh ngạc kêu lên, dẫn tới mọi người đềunhìn qua."Tiểu tông chủ, sao vậy?"Có người hỏi.Tiêu tông chủ Ma Son tông hơi do dự, nói: "Không biết có phải là ảo giác của tahay không, ta luôn cảm thấy mình có thể cộng minh nhiều lực lượng ngũ hànhhơn trước."Các vị Chưởng giáo nhìn nhau."Thực ra ta cũng có cảm giác đó, thế nhưng thấy mọi người đều không nói, tacũng tưởng đó chỉ là ảo giác của mình."Một chưởng giáo nói."Không phải là ảo giác."Môn chủ Cuồng Đao môn nói.Ông ta rút đao ra múa, trên đao toát ra từng luồng sáng vàng kim."Mọi người xem, đây là Kim pháp trong ngũ hành, có thể làm cho chiêu thứctrở nên sắc bén, ngày xưa ta sử dụng cũng không tới trình độ như thế này, hiệntại uy lực lại tăng thêm 20%."Môn chủ Cuồng đao môn nói."Ta cũng vậy.""Không sai, chiêu thức của ta cũng có uy lực mạnh hơn."Đám người rối rít nói.Không hẹn mà cùng, một cái ý niệm xuất hiện trong đầu tất cả mọi người:Chẳng lẽ lực lượng ngũ hành bắt đầu thức tỉnh? Lúc này, Hoàng đế đứng dậy,nói: "Các vị Chưởng giáo, cảm ứng của các ngươi cũng không sai, vừa rồi tacũng cảm ứng được lực lượng ngũ hành chân thực, nó đang mạnh lên khôngngừng."Mọi người đều cảm thấy vui mừng."Hoàng thượng đã nói vậy, chính là không thành vấn đề."Một Chưởng giáo nói.Hoàng để gật đầu, nói: "Khi trước lực lượng pháp tắc đã suy yếu tới cực điểm,cho nên Hoàng cung của trẫm mới không thể chống cự quái vật xâm lấn, thếnhưng hiện tại lực lượng pháp tắc lại bùng lên..."Ông ta nâng hai tay lên, tạo thành một pháp quyết kỳ dị.Pháp quyết! Đôi mắt Liễu Bình bỗng nheo lại.ế ế ề ếTrong thế giới võ đạo này, lại có pháp quyết lưu truyền tới nay! Thế nhưng khiquan sát tỉ mỉ, lại phát hiện khác với pháp quyết trong văn minh tu hành.Pháp quyết của văn minh tu hành là dùng thủ ấn điều động linh lực, kết hợp vớithiên địa đại đạo, điều động lực lượng chính và nghịch ngũ hành.Thế nhưng pháp quyết mà Hoàng đế sử dụng, lại giống như đang kêu gọi cái gìđó... Vù! Một luồng gọn sóng kỳ dị từ nơi sâu trong Hoàng cung truyền ra, rồitản ra khắp bốn phương tám hướng.Hoàng để nhớ lại, nói: "Đây là kết giới pháp mà Hoàng tộc chúng ta truyền lạitừ xưa... nghe nói tại thời điểm nguy cấp sống còn có thể ngăn địch, đáng tiếctại cổ đại không cần sử dụng nó, mà mấy trăm năm gần đây thì lực lượng pháptắc lại suy yếu, vẫn luôn không thể kích hoạt nó.""Hiện tại, kích hoạt lại nó, chư vị, từ giờ trở đi, Kinh thành là an toàn."Tất cả mọi người đều thở phào nhẹ nhõm.Liễu Bình nhìn về phía hư không, từng hàng chữ nhỏ nổi lên:[Tà vật bị ngươi giết chết đều chuyển hóa thành lực lượng Hỏa pháp tắc.][Chú ý.][Trong chiến đấu giữa người và quỷ vật Kỳ Quỷ, xé rách cơ thể đối phương,làm cho thế giới hấp thu một sợi đa trọng pháp tắc đột sinh'][Ngoài ra, bắt đầu từ đêm nay, sẽ có càng nhiều bình dân nguyện ý luyện tậpquyền pháp, Hỏa pháp tắc trong thế giới đang nghênh đón một đợt bùng nổ,cũng kéo theo nhũng pháp tắc khác khôi phục một chút lực lượng ít ỏi.][Nguyên lực pháp tắc trong thế giới được tăng cường.][Thực lực của ngươi cũng tăng tiến.][Thực lực hiện tại của ngươi đã xếp thứ: 11.]Liễu Bình đọc xong, cũng biết Giao diện Anh Linh đang nói tới con rắn khổnglồ kia.Sớm biết như vậy, lúc ấy lại chém thêm vài đao thì tốt.Hắn cảm thấy hơi đáng tiếc, lại liếc nhìn về phía Hoàng đế.Hoàng thất... Vậy mà có thể lợi dụng nguyên lực pháp tắc trong thế giới, thànhlập một "kết giới"trong Kinh thành.Mà càng quan trọng hơn là, Giao diện Anh Linh không tiết lộ bất cứ thông tinnào về sự kiện này.Xét tới tiêu chuẩn thực lực của thế giới hiện tại, đó là một chuyện cực kỳ khólường.Hoàng thất đang cất giấu bí mật gì? Một giây sau... Giọng nói của Thủy Thụvang lên bên tai hắn: "Liễu Bình, tốt nhất thì người hãy ở lại trong Hoàng cungế ốđi, nếu không tà vật kia mà tới, ta sẽ không có cách nào ứng đối, chỉ có một conđường chết mà thôi.""Ta cũng có ý nghĩ như vậy..."Liễu Bình âm thầm nói: "Hiện tại ta cần tìm một cái cớ, có thể ở lại Hoàng cungmột cách đường đường chính chính mới được.""Phương pháp sao... thực ra từ khi ta chuyển thể tới nay, vẫn luôn chuẩn bị mộtcái cớ để ngươi có thể ở lại bên ta."Thủy Thụ nói."Ngươi đã có chuẩn bị trước rồi?"Liễu Bình ngạc nhiên hỏi."Đương nhiên, khi ta phát hiện mình vẫn là một đứa bé, là ta biết phải chuẩn bịmột cái cớ để ngươi có thể ở lại cạnh ta một cách đường đường chính chính,như vậy ta mới an toàn."Thủy Thụ nói."Có cách nào?"Liễu Bình hỏi."Đầu tiên người cần chấp nhận đã, là một đứa nhỏ, thực ra ta cũng không có quánhiều cách để có thể lựa chọn."Thủy Thụ nói với giọng điệu rất kỳ quái."Đương nhiên là vậy, ta có thể hiểu được."Liễu Bình nói.Thủy Thụ không nói nữa.Liễu Bình đợi một lát, vẫn không nghe được lời giải thích của Thủy Thụ là nhưnào.Hắn còn đang khó hiểu đây.Bỗng nhiên... Từ trong tẩm cung truyền ra tiếng khóc to rõ.Tiếng khóc này thành công hấp dẫn phần lớn người chú ý tới."Công chúa khóc à."Có người nhỏ giọng nói.Vẻ mặt Hoàng để biến đổi, đứng phắt dậy khỏi ghế rồng, lớn tiếng nói: "Cẩm vệam hiểu lực lượng Hỏa trong cung ở đâu?"Một quan viên hoảng hốt nói: "Bệ hạ, có hai người trong số đó đã chiến tử, mấyngười khác lại bị sương mù vừa rồi dịch chuyển đi nơi khác, hiện tại vẫn chưabiết ở nơi nào."Hoàng đế cao giọng nói: "Không còn kịp nữa... các vị Chưởng giáo, trong cácngươi có ai am hiểu lực lượng Hỏa?"ề ấ ể ồ ếĐám người yên lặng, đều cảm thấy không hiểu ý đồ của Hoàng đế là gì.Một Chưởng giáo thân cận Hoàng đế thở dài nói: "Trong cục diện hiện tại, vẫnnên nói ra, nếu không không có ai bên người công chúa, vậy thì phiền phức.""Nói đi."Hoàng để uể oải nói."Các vị..."Vị Chưởng giáo kia chắp tay về phía đám người, nói: "Công chúa điện hạ là cóhuyết mạch Hàn Băng trời sinh, trước mười tám tuổi luôn cần dựa vào lựclượng Hỏa trong ngũ hành dẫn dắt và trung hòa hàn khí trong cơ thể, mới có thểsống sót."Một vị nữ chưởng môn nói với vẻ uể oải: "Huyết mạch Hoàng thất đã ít ỏi nhưvậy, lại còn phải chịu loại chuyện này sao?""Cũng không hoàn toàn là chuyện xấu..."Hoàng đế nói: "Huyết mạch Hàn Băng rất hiếm thấy, thường thường sẽ thứctỉnh thần thông uy lực cực lớn, phiền phức duy nhất chính là, cần phải có ngườidùng lực lượng hỏa để trung hòa lực lượng hàn băng trong cơ thể nàng, khôngthể để hàn băng ăn mòn kinh mạch, tạo thành tổn thương không thể chữa trị."Đám người cùng gật đầu.Liễu Bình âm thầm hỏi: "Đây là cách mà người nghĩ ra được sao?"Thủy Thụ nói: "Đây chính là thiên phú bẩm sinh của ta."

Một người cách hắn không xa bỗng kinh ngạc kêu lên, dẫn tới mọi người đều

nhìn qua.

"Tiểu tông chủ, sao vậy?"

Có người hỏi.

Tiêu tông chủ Ma Son tông hơi do dự, nói: "Không biết có phải là ảo giác của ta

hay không, ta luôn cảm thấy mình có thể cộng minh nhiều lực lượng ngũ hành

hơn trước."

Các vị Chưởng giáo nhìn nhau.

"Thực ra ta cũng có cảm giác đó, thế nhưng thấy mọi người đều không nói, ta

cũng tưởng đó chỉ là ảo giác của mình."

Một chưởng giáo nói.

"Không phải là ảo giác."

Môn chủ Cuồng Đao môn nói.

Ông ta rút đao ra múa, trên đao toát ra từng luồng sáng vàng kim.

"Mọi người xem, đây là Kim pháp trong ngũ hành, có thể làm cho chiêu thức

trở nên sắc bén, ngày xưa ta sử dụng cũng không tới trình độ như thế này, hiện

tại uy lực lại tăng thêm 20%."

Môn chủ Cuồng đao môn nói.

"Ta cũng vậy."

"Không sai, chiêu thức của ta cũng có uy lực mạnh hơn."

Đám người rối rít nói.

Không hẹn mà cùng, một cái ý niệm xuất hiện trong đầu tất cả mọi người:

Chẳng lẽ lực lượng ngũ hành bắt đầu thức tỉnh? Lúc này, Hoàng đế đứng dậy,

nói: "Các vị Chưởng giáo, cảm ứng của các ngươi cũng không sai, vừa rồi ta

cũng cảm ứng được lực lượng ngũ hành chân thực, nó đang mạnh lên không

ngừng."

Mọi người đều cảm thấy vui mừng.

"Hoàng thượng đã nói vậy, chính là không thành vấn đề."

Một Chưởng giáo nói.

Hoàng để gật đầu, nói: "Khi trước lực lượng pháp tắc đã suy yếu tới cực điểm,

cho nên Hoàng cung của trẫm mới không thể chống cự quái vật xâm lấn, thế

nhưng hiện tại lực lượng pháp tắc lại bùng lên..."

Ông ta nâng hai tay lên, tạo thành một pháp quyết kỳ dị.

Pháp quyết! Đôi mắt Liễu Bình bỗng nheo lại.

ế ế ề ế

Trong thế giới võ đạo này, lại có pháp quyết lưu truyền tới nay! Thế nhưng khi

quan sát tỉ mỉ, lại phát hiện khác với pháp quyết trong văn minh tu hành.

Pháp quyết của văn minh tu hành là dùng thủ ấn điều động linh lực, kết hợp với

thiên địa đại đạo, điều động lực lượng chính và nghịch ngũ hành.

Thế nhưng pháp quyết mà Hoàng đế sử dụng, lại giống như đang kêu gọi cái gì

đó... Vù! Một luồng gọn sóng kỳ dị từ nơi sâu trong Hoàng cung truyền ra, rồi

tản ra khắp bốn phương tám hướng.

Hoàng để nhớ lại, nói: "Đây là kết giới pháp mà Hoàng tộc chúng ta truyền lại

từ xưa... nghe nói tại thời điểm nguy cấp sống còn có thể ngăn địch, đáng tiếc

tại cổ đại không cần sử dụng nó, mà mấy trăm năm gần đây thì lực lượng pháp

tắc lại suy yếu, vẫn luôn không thể kích hoạt nó."

"Hiện tại, kích hoạt lại nó, chư vị, từ giờ trở đi, Kinh thành là an toàn."

Tất cả mọi người đều thở phào nhẹ nhõm.

Liễu Bình nhìn về phía hư không, từng hàng chữ nhỏ nổi lên:

[Tà vật bị ngươi giết chết đều chuyển hóa thành lực lượng Hỏa pháp tắc.]

[Chú ý.]

[Trong chiến đấu giữa người và quỷ vật Kỳ Quỷ, xé rách cơ thể đối phương,

làm cho thế giới hấp thu một sợi đa trọng pháp tắc đột sinh']

[Ngoài ra, bắt đầu từ đêm nay, sẽ có càng nhiều bình dân nguyện ý luyện tập

quyền pháp, Hỏa pháp tắc trong thế giới đang nghênh đón một đợt bùng nổ,

cũng kéo theo nhũng pháp tắc khác khôi phục một chút lực lượng ít ỏi.]

[Nguyên lực pháp tắc trong thế giới được tăng cường.]

[Thực lực của ngươi cũng tăng tiến.]

[Thực lực hiện tại của ngươi đã xếp thứ: 11.]

Liễu Bình đọc xong, cũng biết Giao diện Anh Linh đang nói tới con rắn khổng

lồ kia.

Sớm biết như vậy, lúc ấy lại chém thêm vài đao thì tốt.

Hắn cảm thấy hơi đáng tiếc, lại liếc nhìn về phía Hoàng đế.

Hoàng thất... Vậy mà có thể lợi dụng nguyên lực pháp tắc trong thế giới, thành

lập một "kết giới"

trong Kinh thành.

Mà càng quan trọng hơn là, Giao diện Anh Linh không tiết lộ bất cứ thông tin

nào về sự kiện này.

Xét tới tiêu chuẩn thực lực của thế giới hiện tại, đó là một chuyện cực kỳ khó

lường.

Hoàng thất đang cất giấu bí mật gì? Một giây sau... Giọng nói của Thủy Thụ

vang lên bên tai hắn: "Liễu Bình, tốt nhất thì người hãy ở lại trong Hoàng cung

ế ố

đi, nếu không tà vật kia mà tới, ta sẽ không có cách nào ứng đối, chỉ có một con

đường chết mà thôi."

"Ta cũng có ý nghĩ như vậy..."

Liễu Bình âm thầm nói: "Hiện tại ta cần tìm một cái cớ, có thể ở lại Hoàng cung

một cách đường đường chính chính mới được."

"Phương pháp sao... thực ra từ khi ta chuyển thể tới nay, vẫn luôn chuẩn bị một

cái cớ để ngươi có thể ở lại bên ta."

Thủy Thụ nói.

"Ngươi đã có chuẩn bị trước rồi?"

Liễu Bình ngạc nhiên hỏi.

"Đương nhiên, khi ta phát hiện mình vẫn là một đứa bé, là ta biết phải chuẩn bị

một cái cớ để ngươi có thể ở lại cạnh ta một cách đường đường chính chính,

như vậy ta mới an toàn."

Thủy Thụ nói.

"Có cách nào?"

Liễu Bình hỏi.

"Đầu tiên người cần chấp nhận đã, là một đứa nhỏ, thực ra ta cũng không có quá

nhiều cách để có thể lựa chọn."

Thủy Thụ nói với giọng điệu rất kỳ quái.

"Đương nhiên là vậy, ta có thể hiểu được."

Liễu Bình nói.

Thủy Thụ không nói nữa.

Liễu Bình đợi một lát, vẫn không nghe được lời giải thích của Thủy Thụ là như

nào.

Hắn còn đang khó hiểu đây.

Bỗng nhiên... Từ trong tẩm cung truyền ra tiếng khóc to rõ.

Tiếng khóc này thành công hấp dẫn phần lớn người chú ý tới.

"Công chúa khóc à."

Có người nhỏ giọng nói.

Vẻ mặt Hoàng để biến đổi, đứng phắt dậy khỏi ghế rồng, lớn tiếng nói: "Cẩm vệ

am hiểu lực lượng Hỏa trong cung ở đâu?"

Một quan viên hoảng hốt nói: "Bệ hạ, có hai người trong số đó đã chiến tử, mấy

người khác lại bị sương mù vừa rồi dịch chuyển đi nơi khác, hiện tại vẫn chưa

biết ở nơi nào."

Hoàng đế cao giọng nói: "Không còn kịp nữa... các vị Chưởng giáo, trong các

ngươi có ai am hiểu lực lượng Hỏa?"

ề ấ ể ồ ế

Đám người yên lặng, đều cảm thấy không hiểu ý đồ của Hoàng đế là gì.

Một Chưởng giáo thân cận Hoàng đế thở dài nói: "Trong cục diện hiện tại, vẫn

nên nói ra, nếu không không có ai bên người công chúa, vậy thì phiền phức."

"Nói đi."

Hoàng để uể oải nói.

"Các vị..."

Vị Chưởng giáo kia chắp tay về phía đám người, nói: "Công chúa điện hạ là có

huyết mạch Hàn Băng trời sinh, trước mười tám tuổi luôn cần dựa vào lực

lượng Hỏa trong ngũ hành dẫn dắt và trung hòa hàn khí trong cơ thể, mới có thể

sống sót."

Một vị nữ chưởng môn nói với vẻ uể oải: "Huyết mạch Hoàng thất đã ít ỏi như

vậy, lại còn phải chịu loại chuyện này sao?"

"Cũng không hoàn toàn là chuyện xấu..."

Hoàng đế nói: "Huyết mạch Hàn Băng rất hiếm thấy, thường thường sẽ thức

tỉnh thần thông uy lực cực lớn, phiền phức duy nhất chính là, cần phải có người

dùng lực lượng hỏa để trung hòa lực lượng hàn băng trong cơ thể nàng, không

thể để hàn băng ăn mòn kinh mạch, tạo thành tổn thương không thể chữa trị."

Đám người cùng gật đầu.

Liễu Bình âm thầm hỏi: "Đây là cách mà người nghĩ ra được sao?"

Thủy Thụ nói: "Đây chính là thiên phú bẩm sinh của ta."

Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Một người cách hắn không xa bỗng kinh ngạc kêu lên, dẫn tới mọi người đềunhìn qua."Tiểu tông chủ, sao vậy?"Có người hỏi.Tiêu tông chủ Ma Son tông hơi do dự, nói: "Không biết có phải là ảo giác của tahay không, ta luôn cảm thấy mình có thể cộng minh nhiều lực lượng ngũ hànhhơn trước."Các vị Chưởng giáo nhìn nhau."Thực ra ta cũng có cảm giác đó, thế nhưng thấy mọi người đều không nói, tacũng tưởng đó chỉ là ảo giác của mình."Một chưởng giáo nói."Không phải là ảo giác."Môn chủ Cuồng Đao môn nói.Ông ta rút đao ra múa, trên đao toát ra từng luồng sáng vàng kim."Mọi người xem, đây là Kim pháp trong ngũ hành, có thể làm cho chiêu thứctrở nên sắc bén, ngày xưa ta sử dụng cũng không tới trình độ như thế này, hiệntại uy lực lại tăng thêm 20%."Môn chủ Cuồng đao môn nói."Ta cũng vậy.""Không sai, chiêu thức của ta cũng có uy lực mạnh hơn."Đám người rối rít nói.Không hẹn mà cùng, một cái ý niệm xuất hiện trong đầu tất cả mọi người:Chẳng lẽ lực lượng ngũ hành bắt đầu thức tỉnh? Lúc này, Hoàng đế đứng dậy,nói: "Các vị Chưởng giáo, cảm ứng của các ngươi cũng không sai, vừa rồi tacũng cảm ứng được lực lượng ngũ hành chân thực, nó đang mạnh lên khôngngừng."Mọi người đều cảm thấy vui mừng."Hoàng thượng đã nói vậy, chính là không thành vấn đề."Một Chưởng giáo nói.Hoàng để gật đầu, nói: "Khi trước lực lượng pháp tắc đã suy yếu tới cực điểm,cho nên Hoàng cung của trẫm mới không thể chống cự quái vật xâm lấn, thếnhưng hiện tại lực lượng pháp tắc lại bùng lên..."Ông ta nâng hai tay lên, tạo thành một pháp quyết kỳ dị.Pháp quyết! Đôi mắt Liễu Bình bỗng nheo lại.ế ế ề ếTrong thế giới võ đạo này, lại có pháp quyết lưu truyền tới nay! Thế nhưng khiquan sát tỉ mỉ, lại phát hiện khác với pháp quyết trong văn minh tu hành.Pháp quyết của văn minh tu hành là dùng thủ ấn điều động linh lực, kết hợp vớithiên địa đại đạo, điều động lực lượng chính và nghịch ngũ hành.Thế nhưng pháp quyết mà Hoàng đế sử dụng, lại giống như đang kêu gọi cái gìđó... Vù! Một luồng gọn sóng kỳ dị từ nơi sâu trong Hoàng cung truyền ra, rồitản ra khắp bốn phương tám hướng.Hoàng để nhớ lại, nói: "Đây là kết giới pháp mà Hoàng tộc chúng ta truyền lạitừ xưa... nghe nói tại thời điểm nguy cấp sống còn có thể ngăn địch, đáng tiếctại cổ đại không cần sử dụng nó, mà mấy trăm năm gần đây thì lực lượng pháptắc lại suy yếu, vẫn luôn không thể kích hoạt nó.""Hiện tại, kích hoạt lại nó, chư vị, từ giờ trở đi, Kinh thành là an toàn."Tất cả mọi người đều thở phào nhẹ nhõm.Liễu Bình nhìn về phía hư không, từng hàng chữ nhỏ nổi lên:[Tà vật bị ngươi giết chết đều chuyển hóa thành lực lượng Hỏa pháp tắc.][Chú ý.][Trong chiến đấu giữa người và quỷ vật Kỳ Quỷ, xé rách cơ thể đối phương,làm cho thế giới hấp thu một sợi đa trọng pháp tắc đột sinh'][Ngoài ra, bắt đầu từ đêm nay, sẽ có càng nhiều bình dân nguyện ý luyện tậpquyền pháp, Hỏa pháp tắc trong thế giới đang nghênh đón một đợt bùng nổ,cũng kéo theo nhũng pháp tắc khác khôi phục một chút lực lượng ít ỏi.][Nguyên lực pháp tắc trong thế giới được tăng cường.][Thực lực của ngươi cũng tăng tiến.][Thực lực hiện tại của ngươi đã xếp thứ: 11.]Liễu Bình đọc xong, cũng biết Giao diện Anh Linh đang nói tới con rắn khổnglồ kia.Sớm biết như vậy, lúc ấy lại chém thêm vài đao thì tốt.Hắn cảm thấy hơi đáng tiếc, lại liếc nhìn về phía Hoàng đế.Hoàng thất... Vậy mà có thể lợi dụng nguyên lực pháp tắc trong thế giới, thànhlập một "kết giới"trong Kinh thành.Mà càng quan trọng hơn là, Giao diện Anh Linh không tiết lộ bất cứ thông tinnào về sự kiện này.Xét tới tiêu chuẩn thực lực của thế giới hiện tại, đó là một chuyện cực kỳ khólường.Hoàng thất đang cất giấu bí mật gì? Một giây sau... Giọng nói của Thủy Thụvang lên bên tai hắn: "Liễu Bình, tốt nhất thì người hãy ở lại trong Hoàng cungế ốđi, nếu không tà vật kia mà tới, ta sẽ không có cách nào ứng đối, chỉ có một conđường chết mà thôi.""Ta cũng có ý nghĩ như vậy..."Liễu Bình âm thầm nói: "Hiện tại ta cần tìm một cái cớ, có thể ở lại Hoàng cungmột cách đường đường chính chính mới được.""Phương pháp sao... thực ra từ khi ta chuyển thể tới nay, vẫn luôn chuẩn bị mộtcái cớ để ngươi có thể ở lại bên ta."Thủy Thụ nói."Ngươi đã có chuẩn bị trước rồi?"Liễu Bình ngạc nhiên hỏi."Đương nhiên, khi ta phát hiện mình vẫn là một đứa bé, là ta biết phải chuẩn bịmột cái cớ để ngươi có thể ở lại cạnh ta một cách đường đường chính chính,như vậy ta mới an toàn."Thủy Thụ nói."Có cách nào?"Liễu Bình hỏi."Đầu tiên người cần chấp nhận đã, là một đứa nhỏ, thực ra ta cũng không có quánhiều cách để có thể lựa chọn."Thủy Thụ nói với giọng điệu rất kỳ quái."Đương nhiên là vậy, ta có thể hiểu được."Liễu Bình nói.Thủy Thụ không nói nữa.Liễu Bình đợi một lát, vẫn không nghe được lời giải thích của Thủy Thụ là nhưnào.Hắn còn đang khó hiểu đây.Bỗng nhiên... Từ trong tẩm cung truyền ra tiếng khóc to rõ.Tiếng khóc này thành công hấp dẫn phần lớn người chú ý tới."Công chúa khóc à."Có người nhỏ giọng nói.Vẻ mặt Hoàng để biến đổi, đứng phắt dậy khỏi ghế rồng, lớn tiếng nói: "Cẩm vệam hiểu lực lượng Hỏa trong cung ở đâu?"Một quan viên hoảng hốt nói: "Bệ hạ, có hai người trong số đó đã chiến tử, mấyngười khác lại bị sương mù vừa rồi dịch chuyển đi nơi khác, hiện tại vẫn chưabiết ở nơi nào."Hoàng đế cao giọng nói: "Không còn kịp nữa... các vị Chưởng giáo, trong cácngươi có ai am hiểu lực lượng Hỏa?"ề ấ ể ồ ếĐám người yên lặng, đều cảm thấy không hiểu ý đồ của Hoàng đế là gì.Một Chưởng giáo thân cận Hoàng đế thở dài nói: "Trong cục diện hiện tại, vẫnnên nói ra, nếu không không có ai bên người công chúa, vậy thì phiền phức.""Nói đi."Hoàng để uể oải nói."Các vị..."Vị Chưởng giáo kia chắp tay về phía đám người, nói: "Công chúa điện hạ là cóhuyết mạch Hàn Băng trời sinh, trước mười tám tuổi luôn cần dựa vào lựclượng Hỏa trong ngũ hành dẫn dắt và trung hòa hàn khí trong cơ thể, mới có thểsống sót."Một vị nữ chưởng môn nói với vẻ uể oải: "Huyết mạch Hoàng thất đã ít ỏi nhưvậy, lại còn phải chịu loại chuyện này sao?""Cũng không hoàn toàn là chuyện xấu..."Hoàng đế nói: "Huyết mạch Hàn Băng rất hiếm thấy, thường thường sẽ thứctỉnh thần thông uy lực cực lớn, phiền phức duy nhất chính là, cần phải có ngườidùng lực lượng hỏa để trung hòa lực lượng hàn băng trong cơ thể nàng, khôngthể để hàn băng ăn mòn kinh mạch, tạo thành tổn thương không thể chữa trị."Đám người cùng gật đầu.Liễu Bình âm thầm hỏi: "Đây là cách mà người nghĩ ra được sao?"Thủy Thụ nói: "Đây chính là thiên phú bẩm sinh của ta."

Chương 622: Vào cung