"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô…
Chương 641: Nhan Minh nói không sai, bắt đầu đi
Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Năm sinh mệnh Kỳ Quỷ cùng mở miệng nói: “Ta nói rồi, ta cần sức mạnh củangươi, mà ngươi không có quyền lựa chọn nào cả."Không đúng! Tuy bọn chúng là năm sinh mệnh Kỳ Quỷ, những biểu cảm vàcách nói chuyện lại như một cá nhân! Điều này quá làm người ta sởn tóc gáy.Liễu Bình lui về phía sau một bước, sắc mặt hơi biến hóa.Từ lúc bắt đầu tới giờ, hắn hoàn toàn đang liều mạng để chiến đấu với các sinhmệnh Kỳ Quỷ.Trên thực tế, cho dù là “Vạn Vật Tiêu Ma"của nữ quỷ hay là “Tội Phạt"của lão giả đều là thuật Kỳ Quỷ cực kỳ lợi hại, gần như không có biện pháp phágiải.Hắn luôn dựa vào sự nhanh trí mới tìm được một con đường sống.Hiện tại lại phải một lần đối phó với năm sinh mệnh Kỳ Quỷ? Hơn nữa rõ ràngchúng nó đã xảy ra vấn đề -- Có thứ gì đang khống chế chúng! !! Đột nhiên,một giọng nói vang lên bên tai Liễu Bình: “Ta đếm ba, hai, một, người lập tứcxuyên qua ngõ nhỏ, chạy về hướng Tây Nam, đi đến đường ray ở nơi đó, sẽ cómột hàng xe lửa đúng lúc chạy qua, người phải nhảy lên đoàn tàu mới có đườngsống."Liễu Bình lập tức tìm được chủ nhân của giọng nói này từ trí nhớ của lão giả.- -Đây là một thần linh Tử Vong khác.Lão ta muốn làm cứu binh? Chỉ nghe giọng nói kia bắt đầu đếm: “Ba,""Hai,""Một!"Quang ảnh thoáng hiện.Thế giới trùng trùng điệp điệp chợt buông xuống, bao bọc lấy năm vị thần linhtrước mặt Liễu Bình vào bên trong."Ngay bây giờ!"Giọng nói kia thúc giục.Liễu Bình nhanh chóng quyết định, lập tức lao qua tường vây thấp bé trong ngõnhỏ, chạy như bay về phía hướng Tây Nam.Hắn cũng không dám phi hành, dù sao cũng không biết rốt cục số lượng kẻ địchnhiều đến mức nào, có đang giám thị nơi này từ hướng nào đó hay không.Hắn nhanh chóng lao nhanh trong bóng đêm, xuyên qua một rồi lại một con phốđang rơi vào đêm khuya, rốt cuộc cũng thấy được đường ray.ế ắ ễTiếng còi hơi bén nhọn vang lên trong màn đêm xa xa.- - Xe lửa sắp tới! LiễuBình chợt nhận ra điều gì, hắn xoay người nhìn lại nơi cách sau lưng không xa.Chỉ thấy một nam tử quần áo tả tơi đúng sau bức tường, khó hiểu nhìn hắn vàhỏi: “Thần Tội Phạt, ngài đang tránh né cái gì?"Đây là thần Hủ Thực hành tẩu trong đêm tối.Cho dù là bên trong chúng thần thì địa vị của hắn ta cũng cực kỳ thấp hèn."Bớt lo chuyện người khác đi, không được nói đã gặp ta với bất cứ kẻ nào, nếukhông ta –– Ý ta là, tất cả thần linh Tử Vong chúng ta sẽ cùng tới lấy mạngngười, nghe rõ chưa?"Liễu Bình lạnh lùng nói."Vâng! Ngài yên tâm, ta sẽ không nói cái gì cả."Nam tử thấy hắn tức giận, vội vàng cúi đầu khom lưng nói.Lúc này xe lửa gào thét xuyên qua nhà ga.Liễu Bình chui lên đoàn tàu, lập tức biến mất khỏi tầm mắt của thần Hủ Thựckia.Thần Hủ Thực ngẩn ra trong chốc lát.Hắn ta dần dần bị tiếng kêu thảm thiết và đấu súng truyền đến từ toàn bộ quảngtrường phía sau hấp dẫn, hắn quay đầu lại, ngắm nhìn một đóa lại một đóa ánhlửa nổ mạnh sáng lên trong trời đêm.Rất nhanh.Từng bóng dáng đi ra từ bóng tối của con phố.Thần Hủ Thực há to miệng, nhỏ giọng hỏi: “Một, hai, ba, bốn, năm –– Tổngcộng năm vị thần, các vị đang thu hoạch tín đồ sao?""Không."Trong bóng đêm, lại có một người xuất hiện.Chỉ thấy đây là một nam tử cầm dù đen trong tay, thân trên trần trụi.Gã đỡ đỡ kính râm, nhẹ nhàng nói: “Tín đồ là một bộ phận rất quan trọng,nhưng chúng ta cũng thu hoạch thần linh."Khi gã mở miệng nói chuyện, năm vị thần sau lưng gã đồng loạt mở miệng nóira lời nói tương tự, cho dù là thần thái, giọng điệu hay là cảm xúc đều giốngnhau như đúc.Thần Hủ Thực bị dọa đến rụt rụt thân thể, lui từng bước về phía sau.Kẻ cầm dù nhìn hắn ta một cái, nói với giọng điệu chán ghét: “Thoải mái đi, takhông có hứng thú gì với thứ thần linh như ngươi -- Đúng rồi, vừa rồi ngươi cónhìn thấy thần linh nào đi ngang qua nơi này không?"Thần Hủ Thực đang muốn nói chuyện thì bỗng nhớ tới lời dặn dò của LiễuBình.ằ ếNói là dặn dò, chi bằng bảo là uy hiếp.Thần linh hệ Tử Vong có thực lực cường đại, phân công rõ ràng, đoàn kết vớinhau, cũng không phải dễ chọc.Hắn ta cần gì trộn lẫn vào chuyện như vậy chứ? Thần Hủ Thực nhếch miệngcười, lộ ra những cái răng mục đầy miệng rồi nói với giọng điệu đầy nịnh nọt:“Không có, ta vẫn luôn chỉ đạo mấy con chó hoang gặm cắn cái xác chuột hưthối, không nhìn thấy gì cả.”.Kẻ cầm dù “Chậc"một tiếng, lắc đầu nói: “Lúc thế giới này vận hành bình thường thì thật sự cầnkẻ ăn xác thối như người, nhưng hiện tại nó sắp bị hủy diệt -- Nói xong, gã xoayngười đi vào trong bóng đêm.Ở phía sau gã, năm tên thần linh cùng nhìn lại thần Hủ Thực.Trên người bọn chúng tỏa ra sức mạnh Kỳ Quỷ sôi trào.Trên đoàn tàu.Liễu Bình đi vào toa ăn, ngồi xuống trước bàn ăn sạch sẽ ngăn nắp.Ở đối diện hắn có một lão nhân đeo kính lão thị, đang cúi đầu dệt len."Huyễn Mộng, đa tạ ngươi bên mộng cảnh để giải vây giúp ta."Liễu Bình nói."Trầm Miên đã chết."Lão nhân kia không ngẩng đầu lên mà nói."Là đám thần linh kia làm?""Không, là một quái nhân cầm dù.""Cái gì!"Cả người Liễu Bình chấn động.Không phải tên kia bị phong ấn rồi sao? Thì ra gã còn sống!"Ngươi không cần cảm ơn ta, nếu người chết thì kẻ tiếp theo bị giết sẽ là ta ––Duyên Mệnh đang đi mời Tiên Tri đến -- các nàng tới rồi."Lão giả nói.Trên đường đi, hai nữ tử đi tới rồi ngồi xuống bên cạnh bọn họ.Đó là một thiếu nữ nhuộm tóc với đủ mọi màu sắc và một nữ tử mặc bộ đồngphục chức nghiệp trí thức.Liễu Bình nhìn các nàng, lập tức tìm được bọn họ từ trí nhớ của thần Tội Phạt.Thiếu nữ là thần Duyên Mệnh của các thần linh Tử Vong, thích đi lại trong nhângian, tự xưng là Nhan Minh.Nữ tử trí thức còn lại là thần bói toán duy nhất trong cả thành phố Vô Tận này,được gọi là Tiên Tri.ế ếThiếu nữ mở miệng nói: “Chỉ sợ lão nhân Tội Phạt này còn chưa biết cái gì,thời gian cấp bách, không bằng để Tiên Tri nói thẳng cả sự kiện thì tốt hơn.""Nhan Minh nói không sai, bắt đầu đi."Thần Huyễn Mộng đeo kính viễn thị nói.Tiên Tri lập tức mở miệng: “Thành phố Vô Tận đã tới thời khắc cuối cùng,nhưng cuộc chiến tranh Kỳ Quỷ năm đó còn chưa kết thúc... Mãi đến không lâusau, sự hủy diệt đã định trước kéo đến thì chúng ta mới có thể biết được hướngđi của chiến tranh.""Không có khả năng!"Thần Huyễn Mộng tháo kính viễn thị xuống, đôi mắt trở nên tràn ngập sát khí."Vua Kỳ Quỷ đã chết vô số năm,"Thiếu nữ Nhan Minh cũng nói: “Chiến giáp của hắn và cả chúng ta cùng bịphong ấn tại đây, hiện tại ngươi lại nói chiến tranh vẫn chưa kết thúc?""Đây là bí mật sâu nhất, đến lúc này nói ra thì thế giới mới không phản phệchúng ta -- Bởi vì nó đã không lo cho chính nó được nữa."Tiên Tri nói.
Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Năm sinh mệnh Kỳ Quỷ cùng mở miệng nói: “Ta nói rồi, ta cần sức mạnh củangươi, mà ngươi không có quyền lựa chọn nào cả."Không đúng! Tuy bọn chúng là năm sinh mệnh Kỳ Quỷ, những biểu cảm vàcách nói chuyện lại như một cá nhân! Điều này quá làm người ta sởn tóc gáy.Liễu Bình lui về phía sau một bước, sắc mặt hơi biến hóa.Từ lúc bắt đầu tới giờ, hắn hoàn toàn đang liều mạng để chiến đấu với các sinhmệnh Kỳ Quỷ.Trên thực tế, cho dù là “Vạn Vật Tiêu Ma"của nữ quỷ hay là “Tội Phạt"của lão giả đều là thuật Kỳ Quỷ cực kỳ lợi hại, gần như không có biện pháp phágiải.Hắn luôn dựa vào sự nhanh trí mới tìm được một con đường sống.Hiện tại lại phải một lần đối phó với năm sinh mệnh Kỳ Quỷ? Hơn nữa rõ ràngchúng nó đã xảy ra vấn đề -- Có thứ gì đang khống chế chúng! !! Đột nhiên,một giọng nói vang lên bên tai Liễu Bình: “Ta đếm ba, hai, một, người lập tứcxuyên qua ngõ nhỏ, chạy về hướng Tây Nam, đi đến đường ray ở nơi đó, sẽ cómột hàng xe lửa đúng lúc chạy qua, người phải nhảy lên đoàn tàu mới có đườngsống."Liễu Bình lập tức tìm được chủ nhân của giọng nói này từ trí nhớ của lão giả.- -Đây là một thần linh Tử Vong khác.Lão ta muốn làm cứu binh? Chỉ nghe giọng nói kia bắt đầu đếm: “Ba,""Hai,""Một!"Quang ảnh thoáng hiện.Thế giới trùng trùng điệp điệp chợt buông xuống, bao bọc lấy năm vị thần linhtrước mặt Liễu Bình vào bên trong."Ngay bây giờ!"Giọng nói kia thúc giục.Liễu Bình nhanh chóng quyết định, lập tức lao qua tường vây thấp bé trong ngõnhỏ, chạy như bay về phía hướng Tây Nam.Hắn cũng không dám phi hành, dù sao cũng không biết rốt cục số lượng kẻ địchnhiều đến mức nào, có đang giám thị nơi này từ hướng nào đó hay không.Hắn nhanh chóng lao nhanh trong bóng đêm, xuyên qua một rồi lại một con phốđang rơi vào đêm khuya, rốt cuộc cũng thấy được đường ray.ế ắ ễTiếng còi hơi bén nhọn vang lên trong màn đêm xa xa.- - Xe lửa sắp tới! LiễuBình chợt nhận ra điều gì, hắn xoay người nhìn lại nơi cách sau lưng không xa.Chỉ thấy một nam tử quần áo tả tơi đúng sau bức tường, khó hiểu nhìn hắn vàhỏi: “Thần Tội Phạt, ngài đang tránh né cái gì?"Đây là thần Hủ Thực hành tẩu trong đêm tối.Cho dù là bên trong chúng thần thì địa vị của hắn ta cũng cực kỳ thấp hèn."Bớt lo chuyện người khác đi, không được nói đã gặp ta với bất cứ kẻ nào, nếukhông ta –– Ý ta là, tất cả thần linh Tử Vong chúng ta sẽ cùng tới lấy mạngngười, nghe rõ chưa?"Liễu Bình lạnh lùng nói."Vâng! Ngài yên tâm, ta sẽ không nói cái gì cả."Nam tử thấy hắn tức giận, vội vàng cúi đầu khom lưng nói.Lúc này xe lửa gào thét xuyên qua nhà ga.Liễu Bình chui lên đoàn tàu, lập tức biến mất khỏi tầm mắt của thần Hủ Thựckia.Thần Hủ Thực ngẩn ra trong chốc lát.Hắn ta dần dần bị tiếng kêu thảm thiết và đấu súng truyền đến từ toàn bộ quảngtrường phía sau hấp dẫn, hắn quay đầu lại, ngắm nhìn một đóa lại một đóa ánhlửa nổ mạnh sáng lên trong trời đêm.Rất nhanh.Từng bóng dáng đi ra từ bóng tối của con phố.Thần Hủ Thực há to miệng, nhỏ giọng hỏi: “Một, hai, ba, bốn, năm –– Tổngcộng năm vị thần, các vị đang thu hoạch tín đồ sao?""Không."Trong bóng đêm, lại có một người xuất hiện.Chỉ thấy đây là một nam tử cầm dù đen trong tay, thân trên trần trụi.Gã đỡ đỡ kính râm, nhẹ nhàng nói: “Tín đồ là một bộ phận rất quan trọng,nhưng chúng ta cũng thu hoạch thần linh."Khi gã mở miệng nói chuyện, năm vị thần sau lưng gã đồng loạt mở miệng nóira lời nói tương tự, cho dù là thần thái, giọng điệu hay là cảm xúc đều giốngnhau như đúc.Thần Hủ Thực bị dọa đến rụt rụt thân thể, lui từng bước về phía sau.Kẻ cầm dù nhìn hắn ta một cái, nói với giọng điệu chán ghét: “Thoải mái đi, takhông có hứng thú gì với thứ thần linh như ngươi -- Đúng rồi, vừa rồi ngươi cónhìn thấy thần linh nào đi ngang qua nơi này không?"Thần Hủ Thực đang muốn nói chuyện thì bỗng nhớ tới lời dặn dò của LiễuBình.ằ ếNói là dặn dò, chi bằng bảo là uy hiếp.Thần linh hệ Tử Vong có thực lực cường đại, phân công rõ ràng, đoàn kết vớinhau, cũng không phải dễ chọc.Hắn ta cần gì trộn lẫn vào chuyện như vậy chứ? Thần Hủ Thực nhếch miệngcười, lộ ra những cái răng mục đầy miệng rồi nói với giọng điệu đầy nịnh nọt:“Không có, ta vẫn luôn chỉ đạo mấy con chó hoang gặm cắn cái xác chuột hưthối, không nhìn thấy gì cả.”.Kẻ cầm dù “Chậc"một tiếng, lắc đầu nói: “Lúc thế giới này vận hành bình thường thì thật sự cầnkẻ ăn xác thối như người, nhưng hiện tại nó sắp bị hủy diệt -- Nói xong, gã xoayngười đi vào trong bóng đêm.Ở phía sau gã, năm tên thần linh cùng nhìn lại thần Hủ Thực.Trên người bọn chúng tỏa ra sức mạnh Kỳ Quỷ sôi trào.Trên đoàn tàu.Liễu Bình đi vào toa ăn, ngồi xuống trước bàn ăn sạch sẽ ngăn nắp.Ở đối diện hắn có một lão nhân đeo kính lão thị, đang cúi đầu dệt len."Huyễn Mộng, đa tạ ngươi bên mộng cảnh để giải vây giúp ta."Liễu Bình nói."Trầm Miên đã chết."Lão nhân kia không ngẩng đầu lên mà nói."Là đám thần linh kia làm?""Không, là một quái nhân cầm dù.""Cái gì!"Cả người Liễu Bình chấn động.Không phải tên kia bị phong ấn rồi sao? Thì ra gã còn sống!"Ngươi không cần cảm ơn ta, nếu người chết thì kẻ tiếp theo bị giết sẽ là ta ––Duyên Mệnh đang đi mời Tiên Tri đến -- các nàng tới rồi."Lão giả nói.Trên đường đi, hai nữ tử đi tới rồi ngồi xuống bên cạnh bọn họ.Đó là một thiếu nữ nhuộm tóc với đủ mọi màu sắc và một nữ tử mặc bộ đồngphục chức nghiệp trí thức.Liễu Bình nhìn các nàng, lập tức tìm được bọn họ từ trí nhớ của thần Tội Phạt.Thiếu nữ là thần Duyên Mệnh của các thần linh Tử Vong, thích đi lại trong nhângian, tự xưng là Nhan Minh.Nữ tử trí thức còn lại là thần bói toán duy nhất trong cả thành phố Vô Tận này,được gọi là Tiên Tri.ế ếThiếu nữ mở miệng nói: “Chỉ sợ lão nhân Tội Phạt này còn chưa biết cái gì,thời gian cấp bách, không bằng để Tiên Tri nói thẳng cả sự kiện thì tốt hơn.""Nhan Minh nói không sai, bắt đầu đi."Thần Huyễn Mộng đeo kính viễn thị nói.Tiên Tri lập tức mở miệng: “Thành phố Vô Tận đã tới thời khắc cuối cùng,nhưng cuộc chiến tranh Kỳ Quỷ năm đó còn chưa kết thúc... Mãi đến không lâusau, sự hủy diệt đã định trước kéo đến thì chúng ta mới có thể biết được hướngđi của chiến tranh.""Không có khả năng!"Thần Huyễn Mộng tháo kính viễn thị xuống, đôi mắt trở nên tràn ngập sát khí."Vua Kỳ Quỷ đã chết vô số năm,"Thiếu nữ Nhan Minh cũng nói: “Chiến giáp của hắn và cả chúng ta cùng bịphong ấn tại đây, hiện tại ngươi lại nói chiến tranh vẫn chưa kết thúc?""Đây là bí mật sâu nhất, đến lúc này nói ra thì thế giới mới không phản phệchúng ta -- Bởi vì nó đã không lo cho chính nó được nữa."Tiên Tri nói.
Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Năm sinh mệnh Kỳ Quỷ cùng mở miệng nói: “Ta nói rồi, ta cần sức mạnh củangươi, mà ngươi không có quyền lựa chọn nào cả."Không đúng! Tuy bọn chúng là năm sinh mệnh Kỳ Quỷ, những biểu cảm vàcách nói chuyện lại như một cá nhân! Điều này quá làm người ta sởn tóc gáy.Liễu Bình lui về phía sau một bước, sắc mặt hơi biến hóa.Từ lúc bắt đầu tới giờ, hắn hoàn toàn đang liều mạng để chiến đấu với các sinhmệnh Kỳ Quỷ.Trên thực tế, cho dù là “Vạn Vật Tiêu Ma"của nữ quỷ hay là “Tội Phạt"của lão giả đều là thuật Kỳ Quỷ cực kỳ lợi hại, gần như không có biện pháp phágiải.Hắn luôn dựa vào sự nhanh trí mới tìm được một con đường sống.Hiện tại lại phải một lần đối phó với năm sinh mệnh Kỳ Quỷ? Hơn nữa rõ ràngchúng nó đã xảy ra vấn đề -- Có thứ gì đang khống chế chúng! !! Đột nhiên,một giọng nói vang lên bên tai Liễu Bình: “Ta đếm ba, hai, một, người lập tứcxuyên qua ngõ nhỏ, chạy về hướng Tây Nam, đi đến đường ray ở nơi đó, sẽ cómột hàng xe lửa đúng lúc chạy qua, người phải nhảy lên đoàn tàu mới có đườngsống."Liễu Bình lập tức tìm được chủ nhân của giọng nói này từ trí nhớ của lão giả.- -Đây là một thần linh Tử Vong khác.Lão ta muốn làm cứu binh? Chỉ nghe giọng nói kia bắt đầu đếm: “Ba,""Hai,""Một!"Quang ảnh thoáng hiện.Thế giới trùng trùng điệp điệp chợt buông xuống, bao bọc lấy năm vị thần linhtrước mặt Liễu Bình vào bên trong."Ngay bây giờ!"Giọng nói kia thúc giục.Liễu Bình nhanh chóng quyết định, lập tức lao qua tường vây thấp bé trong ngõnhỏ, chạy như bay về phía hướng Tây Nam.Hắn cũng không dám phi hành, dù sao cũng không biết rốt cục số lượng kẻ địchnhiều đến mức nào, có đang giám thị nơi này từ hướng nào đó hay không.Hắn nhanh chóng lao nhanh trong bóng đêm, xuyên qua một rồi lại một con phốđang rơi vào đêm khuya, rốt cuộc cũng thấy được đường ray.ế ắ ễTiếng còi hơi bén nhọn vang lên trong màn đêm xa xa.- - Xe lửa sắp tới! LiễuBình chợt nhận ra điều gì, hắn xoay người nhìn lại nơi cách sau lưng không xa.Chỉ thấy một nam tử quần áo tả tơi đúng sau bức tường, khó hiểu nhìn hắn vàhỏi: “Thần Tội Phạt, ngài đang tránh né cái gì?"Đây là thần Hủ Thực hành tẩu trong đêm tối.Cho dù là bên trong chúng thần thì địa vị của hắn ta cũng cực kỳ thấp hèn."Bớt lo chuyện người khác đi, không được nói đã gặp ta với bất cứ kẻ nào, nếukhông ta –– Ý ta là, tất cả thần linh Tử Vong chúng ta sẽ cùng tới lấy mạngngười, nghe rõ chưa?"Liễu Bình lạnh lùng nói."Vâng! Ngài yên tâm, ta sẽ không nói cái gì cả."Nam tử thấy hắn tức giận, vội vàng cúi đầu khom lưng nói.Lúc này xe lửa gào thét xuyên qua nhà ga.Liễu Bình chui lên đoàn tàu, lập tức biến mất khỏi tầm mắt của thần Hủ Thựckia.Thần Hủ Thực ngẩn ra trong chốc lát.Hắn ta dần dần bị tiếng kêu thảm thiết và đấu súng truyền đến từ toàn bộ quảngtrường phía sau hấp dẫn, hắn quay đầu lại, ngắm nhìn một đóa lại một đóa ánhlửa nổ mạnh sáng lên trong trời đêm.Rất nhanh.Từng bóng dáng đi ra từ bóng tối của con phố.Thần Hủ Thực há to miệng, nhỏ giọng hỏi: “Một, hai, ba, bốn, năm –– Tổngcộng năm vị thần, các vị đang thu hoạch tín đồ sao?""Không."Trong bóng đêm, lại có một người xuất hiện.Chỉ thấy đây là một nam tử cầm dù đen trong tay, thân trên trần trụi.Gã đỡ đỡ kính râm, nhẹ nhàng nói: “Tín đồ là một bộ phận rất quan trọng,nhưng chúng ta cũng thu hoạch thần linh."Khi gã mở miệng nói chuyện, năm vị thần sau lưng gã đồng loạt mở miệng nóira lời nói tương tự, cho dù là thần thái, giọng điệu hay là cảm xúc đều giốngnhau như đúc.Thần Hủ Thực bị dọa đến rụt rụt thân thể, lui từng bước về phía sau.Kẻ cầm dù nhìn hắn ta một cái, nói với giọng điệu chán ghét: “Thoải mái đi, takhông có hứng thú gì với thứ thần linh như ngươi -- Đúng rồi, vừa rồi ngươi cónhìn thấy thần linh nào đi ngang qua nơi này không?"Thần Hủ Thực đang muốn nói chuyện thì bỗng nhớ tới lời dặn dò của LiễuBình.ằ ếNói là dặn dò, chi bằng bảo là uy hiếp.Thần linh hệ Tử Vong có thực lực cường đại, phân công rõ ràng, đoàn kết vớinhau, cũng không phải dễ chọc.Hắn ta cần gì trộn lẫn vào chuyện như vậy chứ? Thần Hủ Thực nhếch miệngcười, lộ ra những cái răng mục đầy miệng rồi nói với giọng điệu đầy nịnh nọt:“Không có, ta vẫn luôn chỉ đạo mấy con chó hoang gặm cắn cái xác chuột hưthối, không nhìn thấy gì cả.”.Kẻ cầm dù “Chậc"một tiếng, lắc đầu nói: “Lúc thế giới này vận hành bình thường thì thật sự cầnkẻ ăn xác thối như người, nhưng hiện tại nó sắp bị hủy diệt -- Nói xong, gã xoayngười đi vào trong bóng đêm.Ở phía sau gã, năm tên thần linh cùng nhìn lại thần Hủ Thực.Trên người bọn chúng tỏa ra sức mạnh Kỳ Quỷ sôi trào.Trên đoàn tàu.Liễu Bình đi vào toa ăn, ngồi xuống trước bàn ăn sạch sẽ ngăn nắp.Ở đối diện hắn có một lão nhân đeo kính lão thị, đang cúi đầu dệt len."Huyễn Mộng, đa tạ ngươi bên mộng cảnh để giải vây giúp ta."Liễu Bình nói."Trầm Miên đã chết."Lão nhân kia không ngẩng đầu lên mà nói."Là đám thần linh kia làm?""Không, là một quái nhân cầm dù.""Cái gì!"Cả người Liễu Bình chấn động.Không phải tên kia bị phong ấn rồi sao? Thì ra gã còn sống!"Ngươi không cần cảm ơn ta, nếu người chết thì kẻ tiếp theo bị giết sẽ là ta ––Duyên Mệnh đang đi mời Tiên Tri đến -- các nàng tới rồi."Lão giả nói.Trên đường đi, hai nữ tử đi tới rồi ngồi xuống bên cạnh bọn họ.Đó là một thiếu nữ nhuộm tóc với đủ mọi màu sắc và một nữ tử mặc bộ đồngphục chức nghiệp trí thức.Liễu Bình nhìn các nàng, lập tức tìm được bọn họ từ trí nhớ của thần Tội Phạt.Thiếu nữ là thần Duyên Mệnh của các thần linh Tử Vong, thích đi lại trong nhângian, tự xưng là Nhan Minh.Nữ tử trí thức còn lại là thần bói toán duy nhất trong cả thành phố Vô Tận này,được gọi là Tiên Tri.ế ếThiếu nữ mở miệng nói: “Chỉ sợ lão nhân Tội Phạt này còn chưa biết cái gì,thời gian cấp bách, không bằng để Tiên Tri nói thẳng cả sự kiện thì tốt hơn.""Nhan Minh nói không sai, bắt đầu đi."Thần Huyễn Mộng đeo kính viễn thị nói.Tiên Tri lập tức mở miệng: “Thành phố Vô Tận đã tới thời khắc cuối cùng,nhưng cuộc chiến tranh Kỳ Quỷ năm đó còn chưa kết thúc... Mãi đến không lâusau, sự hủy diệt đã định trước kéo đến thì chúng ta mới có thể biết được hướngđi của chiến tranh.""Không có khả năng!"Thần Huyễn Mộng tháo kính viễn thị xuống, đôi mắt trở nên tràn ngập sát khí."Vua Kỳ Quỷ đã chết vô số năm,"Thiếu nữ Nhan Minh cũng nói: “Chiến giáp của hắn và cả chúng ta cùng bịphong ấn tại đây, hiện tại ngươi lại nói chiến tranh vẫn chưa kết thúc?""Đây là bí mật sâu nhất, đến lúc này nói ra thì thế giới mới không phản phệchúng ta -- Bởi vì nó đã không lo cho chính nó được nữa."Tiên Tri nói.