"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô…

Chương 642: Xin lấy cho ta một bộ bài

Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Bọn họ không hẹn mà cùng nhìn ra ngoài cửa sổ xe.Những thần linh bị cắn nuốt đó bắt đầu hạ lệnh, bảo các tín đồ chém giết lẫnnhau.Sự giết chóc vô tận đang được tiến hành.Sau khi sử thần linh bị cắn nuốt tăng nhiều, trận giết chóc này sẽ thổi quét toànbộ thành phố Vô Tận."Chúng ta có thể đi đoàn kết với các thần linh khác, ta không tin tập hợp tất cảtồn tại mang sức mạnh Kỳ Quỷ chúng ta lại không đánh thắng được quái nhâncầm dù kia."Thần Huyễn Mộng mở miệng nói."Từ hôm qua ta đã bắt đầu làm chuyện này, nhưng chỉ có thể dùng để kéo dàithời gian thôi."Tiên Tri nói."Ý ngươi là, tất cả chúng ta cộng lại cũng không đánh lại cái tên kia?"Thiếu nữ Nhan Minh không cam lòng mà hỏi.Trong mắt Tiên Tri hiện lên một tia sợ hãi, sau đó chậm rãi gật đầu.Mọi người trầm mặc một hồi."Hiện tại cần chúng ta làm cái gì?"Liễu Bình hỏi."Năm đó Vua Kỳ Quỷ phát minh ra thẻ bài, mưu toan làm chúng sinh có thểtrực tiếp lợi dụng sức mạnh Kỳ Quỷ, hắn giấu một thẻ bài cực kỳ bí mật vàotrong thành phố Vô Tận, các ngươi phải tìm được nó."Tiên Tri nói."Thẻ bài có ích lợi gì?""Người nắm giữ thẻ bài kia có thể thuyên chuyển sức mạnh của thứ kia, trợ giúpchúng ta đánh bại kẻ địch tới xâm lấn.""Ý ngươi chính là ——”."Không sai, ta nói đến quyền hành của pháp tắc Kỳ Quỷ, y phục vương giả củatất cả thế giới, biểu tượng chăn thả của tất cả chúng sinh, vật di lưu của vị vuaKỳ Quỷ vô hạn, chiến giáp mà chúng pháp tắc quy phục."Mọi người lại im lặng lần nữa."Chúng ta phản bội hắn, chẳng lẽ chiến giáp của hắn còn giúp chúng ta?"Thần Huyễn Mộng thở dài nói.ầTiên Tri nói với giọng điệu mang đầy thâm ý: “Các vị, các ngươi phải nhớ kỹmột việc."Ba thần linh Tử Vong cùng nhìn về phía nàng.Chỉ nghe nàng nhẹ nhàng nói: “Tuy Vương chết, nhưng trận chiến tranh nàyvẫn chưa kết thúc.""Hắn sẽ trở về."“Có manh mối gì không?"Liễu Bình hỏi.Tiên Tri nói: “Chỉ có một câu.""Cái gì?"Nhan Minh hỏi.Tiên Tri nói: “Chỉ có thần linh Tử Vong cầm thẻ bài trong tay thì mới có thể tìmđược manh mối."Quanh người nàng bỗng dâng lên từng ánh hào quang.Những ánh hào quang đó rơi rụng rồi lan tỏa ra, im hơi lặng tiếng đi vào hưkhông rồi hoàn toàn biến mất."Phục vụ."Tiên Tri giơ tay nói: “Xin lấy cho ta một bộ bài.""Được, ngài chờ một lát."Phục vụ đoàn tàu cười cười, sau đó xoay người đi lấy thẻ bài.Thần Huyễn Mộng thở dài, lầu bầu nói: “Thân là thần linh, đã rất lâu ta khônghiện ra chân thân trong lũ phàm nhân.""Cho nên người quên mất rất nhiều chuyện."Tiên Tri nói.Bên cạnh nàng, ánh hào quang trên người Nhan Minh cũng tiêu tán đi.Nàng ta hóa thành phàm nhân, thật sự xuất hiện trên chỗ ngồi.Liễu Bình bắt chước làm theo.Chỉ chốc lát sau, người phục vụ cầm một bộ bài đến, kỳ quái nhìn nhìn ngườingồi trên cái bàn này.-- Vừa rồi rõ ràng chỉ có một người, tại sao đột nhiên lại xuất hiện thêm ba?Người phục vụ cứ ngó tới ngó lui mà bước từng bước một."Tín đồ của thần Tò Mò, hừ, nếu không phải thời cơ không đúng thì ta sẽ ănnàng."Thần Huyền Mộng nói.Tiên Tri nghe vậy thì nhíu nhíu mày, mở bộ bài poker ra rồi thành thạo xào bài.ồ ỗ"Được rồi, mỗi người các ngươi rút ra một lá."Nàng nói.Liễu Bình, thần Huyễn Mộng, Nhan Minh, mỗi người rút một thẻ bài ra."Lật lên cho ta xem."Tiên Tri nói.Thần Huyễn Mộng mở thẻ bài trong tay ra, chỉ thấy là một lá King hoa mai (Giáchuồng).Tiên Tri liếc lão một cái, trấn định nói: “Ngươi là Vương của trận chiến này,người cần thống lĩnh toàn bộ thần linh liên minh lại với nhau, đi đối kháng quáivật cầm dù kia, khi ngươi liên tục đạt tới yêu cầu nào đó thì có thể nhận đượcchỉ thị bước tiếp theo."Tiên Tri lấy ra một cái hộp nhỏ rồi đưa cho thần Huyễn Mộng và nói: “Đi đi,đây là tín vật thống lĩnh liên minh thần linh, người phải lập tức chuẩn bị chochiến tranh."Thần Huyễn Mộng nhìn thật sâu vào Tiên Tri và hỏi: “Ta có thể tin tưởng ngươikhông?""Nếu không phải ta báo tin cho ngươi, ngươi đã sớm bị Kẻ cầm dù cắn nuốt --Chẳng lẽ ngươi không muốn tìm nó báo thù?"Tiên Tri hỏi.Ánh mắt thần Huyễn Mộng lập tức đanh lại, nhận lấy cái cái hộp nhỏ kia rồitrầm giọng mà nói: “Có lẽ ta và chúng thần có thể trực tiếp xử lý nó.""Chúc người may mắn."Tiên Tri nói.Thần Huyễn Mộng gật gật đầu, sau đó thân thể hoàn toàn đi vào hư không rồibiến mất không thấy đâu nữa.Nhan Minh lật thẻ bài lên, lại thấy trên tay nàng ta là một lá Queen hồng đào(Đầm cơ).Tiên Tri nhìn nàng ta và nói: “Hiện tại người đứng lên, bước từng bước một điđến đầu xe lửa rồi lại trở về, nếu trên đường nhìn thấy tranh chấp gì, phải chờtranh chấp tạm thời bình ổn lại, sau đó trở về nói cho ta."Nhan Minh lập tức đứng dậy rồi đi.Hiện tại.Bên bàn ăn chỉ còn lại Liễu Bình và Tiên Tri.Thân thể Tiên Tri bắt đầu run rẩy.Nàng cố hết sức dùng đôi tay đè lại mặt bàn, lúc này mới miễn cưỡng kiềm chếđược cam χύς."Ngươi làm sao vậy?"ễLiễu Bình hỏi.Tiên Tri nhìn chằm chằm hắn và nói: “Hai vị thần linh Tử Vong vừa rồi, mộtngười sẽ tiến hành chiến tranh vô vị, là King; người còn lại sẽ là nữ phụ tá, làQueen.""-- Mà lá bài của ngươi là lá nào?"Nàng nhẹ nhàng hỏi.Liễu Bình lật bài qua.Chỉ thấy trên lá bài có khắc một nam tử trên người mặc phục sức đủ mọi màusắc, cầm quyền trượng trong tay, trên mặt lộ ra sắc thái vui cười."Là vương"Sắc mặt Tiên Tri trắng bệch, biểu cảm lại bình tĩnh đến bất ngờ."Lá bài này của ta là vai hề, thẻ bài của thần Huyễn Mộng mới là King."Liễu Bình cười nói.Tiên Tri nhắm mắt lại, sau đó bỗng mở ra, nhanh chóng nói: “Trong bốn vị thầnlinh Tử Vong, nhất định sẽ có hai vị bị giết chết.”."Mà hai đối thủ trong chiến tranh năm đó sẽ thay thế được hai thần linh TửVong bị giết chết, lần lượt rút được lá bài vai hề.""Trong năm tháng dài đằng đẳng, các ngài một đuổi một chạy, không ngừngchém giết, rốt cuộc cũng đến nơi này.""Trong thế giới phong ấn này, áo giáp kia sẽ là mấu chốt đối chọi trong trậnchiến này của các ngài.""Để nó lấy được áo giáp sẽ có kết cục gì?"Liễu Bình hỏi."Vương của ta, nếu ngài để mặc nó lấy được áo giáp, ngài sẽ bị nó cắn nuốt, trởthành một bộ phận của nó, chiến tranh cũng hoàn toàn kết thúc."Tiên Tri bỗng kích động lên, run run nói: “-- Đây là phong ấn mà năm đó ngàithiết lập, ngài để áo giáp lại nơi này nên nhất định là muốn chiến thắng nó ở chỗnày!"

Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Bọn họ không hẹn mà cùng nhìn ra ngoài cửa sổ xe.Những thần linh bị cắn nuốt đó bắt đầu hạ lệnh, bảo các tín đồ chém giết lẫnnhau.Sự giết chóc vô tận đang được tiến hành.Sau khi sử thần linh bị cắn nuốt tăng nhiều, trận giết chóc này sẽ thổi quét toànbộ thành phố Vô Tận."Chúng ta có thể đi đoàn kết với các thần linh khác, ta không tin tập hợp tất cảtồn tại mang sức mạnh Kỳ Quỷ chúng ta lại không đánh thắng được quái nhâncầm dù kia."Thần Huyễn Mộng mở miệng nói."Từ hôm qua ta đã bắt đầu làm chuyện này, nhưng chỉ có thể dùng để kéo dàithời gian thôi."Tiên Tri nói."Ý ngươi là, tất cả chúng ta cộng lại cũng không đánh lại cái tên kia?"Thiếu nữ Nhan Minh không cam lòng mà hỏi.Trong mắt Tiên Tri hiện lên một tia sợ hãi, sau đó chậm rãi gật đầu.Mọi người trầm mặc một hồi."Hiện tại cần chúng ta làm cái gì?"Liễu Bình hỏi."Năm đó Vua Kỳ Quỷ phát minh ra thẻ bài, mưu toan làm chúng sinh có thểtrực tiếp lợi dụng sức mạnh Kỳ Quỷ, hắn giấu một thẻ bài cực kỳ bí mật vàotrong thành phố Vô Tận, các ngươi phải tìm được nó."Tiên Tri nói."Thẻ bài có ích lợi gì?""Người nắm giữ thẻ bài kia có thể thuyên chuyển sức mạnh của thứ kia, trợ giúpchúng ta đánh bại kẻ địch tới xâm lấn.""Ý ngươi chính là ——”."Không sai, ta nói đến quyền hành của pháp tắc Kỳ Quỷ, y phục vương giả củatất cả thế giới, biểu tượng chăn thả của tất cả chúng sinh, vật di lưu của vị vuaKỳ Quỷ vô hạn, chiến giáp mà chúng pháp tắc quy phục."Mọi người lại im lặng lần nữa."Chúng ta phản bội hắn, chẳng lẽ chiến giáp của hắn còn giúp chúng ta?"Thần Huyễn Mộng thở dài nói.ầTiên Tri nói với giọng điệu mang đầy thâm ý: “Các vị, các ngươi phải nhớ kỹmột việc."Ba thần linh Tử Vong cùng nhìn về phía nàng.Chỉ nghe nàng nhẹ nhàng nói: “Tuy Vương chết, nhưng trận chiến tranh nàyvẫn chưa kết thúc.""Hắn sẽ trở về."“Có manh mối gì không?"Liễu Bình hỏi.Tiên Tri nói: “Chỉ có một câu.""Cái gì?"Nhan Minh hỏi.Tiên Tri nói: “Chỉ có thần linh Tử Vong cầm thẻ bài trong tay thì mới có thể tìmđược manh mối."Quanh người nàng bỗng dâng lên từng ánh hào quang.Những ánh hào quang đó rơi rụng rồi lan tỏa ra, im hơi lặng tiếng đi vào hưkhông rồi hoàn toàn biến mất."Phục vụ."Tiên Tri giơ tay nói: “Xin lấy cho ta một bộ bài.""Được, ngài chờ một lát."Phục vụ đoàn tàu cười cười, sau đó xoay người đi lấy thẻ bài.Thần Huyễn Mộng thở dài, lầu bầu nói: “Thân là thần linh, đã rất lâu ta khônghiện ra chân thân trong lũ phàm nhân.""Cho nên người quên mất rất nhiều chuyện."Tiên Tri nói.Bên cạnh nàng, ánh hào quang trên người Nhan Minh cũng tiêu tán đi.Nàng ta hóa thành phàm nhân, thật sự xuất hiện trên chỗ ngồi.Liễu Bình bắt chước làm theo.Chỉ chốc lát sau, người phục vụ cầm một bộ bài đến, kỳ quái nhìn nhìn ngườingồi trên cái bàn này.-- Vừa rồi rõ ràng chỉ có một người, tại sao đột nhiên lại xuất hiện thêm ba?Người phục vụ cứ ngó tới ngó lui mà bước từng bước một."Tín đồ của thần Tò Mò, hừ, nếu không phải thời cơ không đúng thì ta sẽ ănnàng."Thần Huyền Mộng nói.Tiên Tri nghe vậy thì nhíu nhíu mày, mở bộ bài poker ra rồi thành thạo xào bài.ồ ỗ"Được rồi, mỗi người các ngươi rút ra một lá."Nàng nói.Liễu Bình, thần Huyễn Mộng, Nhan Minh, mỗi người rút một thẻ bài ra."Lật lên cho ta xem."Tiên Tri nói.Thần Huyễn Mộng mở thẻ bài trong tay ra, chỉ thấy là một lá King hoa mai (Giáchuồng).Tiên Tri liếc lão một cái, trấn định nói: “Ngươi là Vương của trận chiến này,người cần thống lĩnh toàn bộ thần linh liên minh lại với nhau, đi đối kháng quáivật cầm dù kia, khi ngươi liên tục đạt tới yêu cầu nào đó thì có thể nhận đượcchỉ thị bước tiếp theo."Tiên Tri lấy ra một cái hộp nhỏ rồi đưa cho thần Huyễn Mộng và nói: “Đi đi,đây là tín vật thống lĩnh liên minh thần linh, người phải lập tức chuẩn bị chochiến tranh."Thần Huyễn Mộng nhìn thật sâu vào Tiên Tri và hỏi: “Ta có thể tin tưởng ngươikhông?""Nếu không phải ta báo tin cho ngươi, ngươi đã sớm bị Kẻ cầm dù cắn nuốt --Chẳng lẽ ngươi không muốn tìm nó báo thù?"Tiên Tri hỏi.Ánh mắt thần Huyễn Mộng lập tức đanh lại, nhận lấy cái cái hộp nhỏ kia rồitrầm giọng mà nói: “Có lẽ ta và chúng thần có thể trực tiếp xử lý nó.""Chúc người may mắn."Tiên Tri nói.Thần Huyễn Mộng gật gật đầu, sau đó thân thể hoàn toàn đi vào hư không rồibiến mất không thấy đâu nữa.Nhan Minh lật thẻ bài lên, lại thấy trên tay nàng ta là một lá Queen hồng đào(Đầm cơ).Tiên Tri nhìn nàng ta và nói: “Hiện tại người đứng lên, bước từng bước một điđến đầu xe lửa rồi lại trở về, nếu trên đường nhìn thấy tranh chấp gì, phải chờtranh chấp tạm thời bình ổn lại, sau đó trở về nói cho ta."Nhan Minh lập tức đứng dậy rồi đi.Hiện tại.Bên bàn ăn chỉ còn lại Liễu Bình và Tiên Tri.Thân thể Tiên Tri bắt đầu run rẩy.Nàng cố hết sức dùng đôi tay đè lại mặt bàn, lúc này mới miễn cưỡng kiềm chếđược cam χύς."Ngươi làm sao vậy?"ễLiễu Bình hỏi.Tiên Tri nhìn chằm chằm hắn và nói: “Hai vị thần linh Tử Vong vừa rồi, mộtngười sẽ tiến hành chiến tranh vô vị, là King; người còn lại sẽ là nữ phụ tá, làQueen.""-- Mà lá bài của ngươi là lá nào?"Nàng nhẹ nhàng hỏi.Liễu Bình lật bài qua.Chỉ thấy trên lá bài có khắc một nam tử trên người mặc phục sức đủ mọi màusắc, cầm quyền trượng trong tay, trên mặt lộ ra sắc thái vui cười."Là vương"Sắc mặt Tiên Tri trắng bệch, biểu cảm lại bình tĩnh đến bất ngờ."Lá bài này của ta là vai hề, thẻ bài của thần Huyễn Mộng mới là King."Liễu Bình cười nói.Tiên Tri nhắm mắt lại, sau đó bỗng mở ra, nhanh chóng nói: “Trong bốn vị thầnlinh Tử Vong, nhất định sẽ có hai vị bị giết chết.”."Mà hai đối thủ trong chiến tranh năm đó sẽ thay thế được hai thần linh TửVong bị giết chết, lần lượt rút được lá bài vai hề.""Trong năm tháng dài đằng đẳng, các ngài một đuổi một chạy, không ngừngchém giết, rốt cuộc cũng đến nơi này.""Trong thế giới phong ấn này, áo giáp kia sẽ là mấu chốt đối chọi trong trậnchiến này của các ngài.""Để nó lấy được áo giáp sẽ có kết cục gì?"Liễu Bình hỏi."Vương của ta, nếu ngài để mặc nó lấy được áo giáp, ngài sẽ bị nó cắn nuốt, trởthành một bộ phận của nó, chiến tranh cũng hoàn toàn kết thúc."Tiên Tri bỗng kích động lên, run run nói: “-- Đây là phong ấn mà năm đó ngàithiết lập, ngài để áo giáp lại nơi này nên nhất định là muốn chiến thắng nó ở chỗnày!"

Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Bọn họ không hẹn mà cùng nhìn ra ngoài cửa sổ xe.Những thần linh bị cắn nuốt đó bắt đầu hạ lệnh, bảo các tín đồ chém giết lẫnnhau.Sự giết chóc vô tận đang được tiến hành.Sau khi sử thần linh bị cắn nuốt tăng nhiều, trận giết chóc này sẽ thổi quét toànbộ thành phố Vô Tận."Chúng ta có thể đi đoàn kết với các thần linh khác, ta không tin tập hợp tất cảtồn tại mang sức mạnh Kỳ Quỷ chúng ta lại không đánh thắng được quái nhâncầm dù kia."Thần Huyễn Mộng mở miệng nói."Từ hôm qua ta đã bắt đầu làm chuyện này, nhưng chỉ có thể dùng để kéo dàithời gian thôi."Tiên Tri nói."Ý ngươi là, tất cả chúng ta cộng lại cũng không đánh lại cái tên kia?"Thiếu nữ Nhan Minh không cam lòng mà hỏi.Trong mắt Tiên Tri hiện lên một tia sợ hãi, sau đó chậm rãi gật đầu.Mọi người trầm mặc một hồi."Hiện tại cần chúng ta làm cái gì?"Liễu Bình hỏi."Năm đó Vua Kỳ Quỷ phát minh ra thẻ bài, mưu toan làm chúng sinh có thểtrực tiếp lợi dụng sức mạnh Kỳ Quỷ, hắn giấu một thẻ bài cực kỳ bí mật vàotrong thành phố Vô Tận, các ngươi phải tìm được nó."Tiên Tri nói."Thẻ bài có ích lợi gì?""Người nắm giữ thẻ bài kia có thể thuyên chuyển sức mạnh của thứ kia, trợ giúpchúng ta đánh bại kẻ địch tới xâm lấn.""Ý ngươi chính là ——”."Không sai, ta nói đến quyền hành của pháp tắc Kỳ Quỷ, y phục vương giả củatất cả thế giới, biểu tượng chăn thả của tất cả chúng sinh, vật di lưu của vị vuaKỳ Quỷ vô hạn, chiến giáp mà chúng pháp tắc quy phục."Mọi người lại im lặng lần nữa."Chúng ta phản bội hắn, chẳng lẽ chiến giáp của hắn còn giúp chúng ta?"Thần Huyễn Mộng thở dài nói.ầTiên Tri nói với giọng điệu mang đầy thâm ý: “Các vị, các ngươi phải nhớ kỹmột việc."Ba thần linh Tử Vong cùng nhìn về phía nàng.Chỉ nghe nàng nhẹ nhàng nói: “Tuy Vương chết, nhưng trận chiến tranh nàyvẫn chưa kết thúc.""Hắn sẽ trở về."“Có manh mối gì không?"Liễu Bình hỏi.Tiên Tri nói: “Chỉ có một câu.""Cái gì?"Nhan Minh hỏi.Tiên Tri nói: “Chỉ có thần linh Tử Vong cầm thẻ bài trong tay thì mới có thể tìmđược manh mối."Quanh người nàng bỗng dâng lên từng ánh hào quang.Những ánh hào quang đó rơi rụng rồi lan tỏa ra, im hơi lặng tiếng đi vào hưkhông rồi hoàn toàn biến mất."Phục vụ."Tiên Tri giơ tay nói: “Xin lấy cho ta một bộ bài.""Được, ngài chờ một lát."Phục vụ đoàn tàu cười cười, sau đó xoay người đi lấy thẻ bài.Thần Huyễn Mộng thở dài, lầu bầu nói: “Thân là thần linh, đã rất lâu ta khônghiện ra chân thân trong lũ phàm nhân.""Cho nên người quên mất rất nhiều chuyện."Tiên Tri nói.Bên cạnh nàng, ánh hào quang trên người Nhan Minh cũng tiêu tán đi.Nàng ta hóa thành phàm nhân, thật sự xuất hiện trên chỗ ngồi.Liễu Bình bắt chước làm theo.Chỉ chốc lát sau, người phục vụ cầm một bộ bài đến, kỳ quái nhìn nhìn ngườingồi trên cái bàn này.-- Vừa rồi rõ ràng chỉ có một người, tại sao đột nhiên lại xuất hiện thêm ba?Người phục vụ cứ ngó tới ngó lui mà bước từng bước một."Tín đồ của thần Tò Mò, hừ, nếu không phải thời cơ không đúng thì ta sẽ ănnàng."Thần Huyền Mộng nói.Tiên Tri nghe vậy thì nhíu nhíu mày, mở bộ bài poker ra rồi thành thạo xào bài.ồ ỗ"Được rồi, mỗi người các ngươi rút ra một lá."Nàng nói.Liễu Bình, thần Huyễn Mộng, Nhan Minh, mỗi người rút một thẻ bài ra."Lật lên cho ta xem."Tiên Tri nói.Thần Huyễn Mộng mở thẻ bài trong tay ra, chỉ thấy là một lá King hoa mai (Giáchuồng).Tiên Tri liếc lão một cái, trấn định nói: “Ngươi là Vương của trận chiến này,người cần thống lĩnh toàn bộ thần linh liên minh lại với nhau, đi đối kháng quáivật cầm dù kia, khi ngươi liên tục đạt tới yêu cầu nào đó thì có thể nhận đượcchỉ thị bước tiếp theo."Tiên Tri lấy ra một cái hộp nhỏ rồi đưa cho thần Huyễn Mộng và nói: “Đi đi,đây là tín vật thống lĩnh liên minh thần linh, người phải lập tức chuẩn bị chochiến tranh."Thần Huyễn Mộng nhìn thật sâu vào Tiên Tri và hỏi: “Ta có thể tin tưởng ngươikhông?""Nếu không phải ta báo tin cho ngươi, ngươi đã sớm bị Kẻ cầm dù cắn nuốt --Chẳng lẽ ngươi không muốn tìm nó báo thù?"Tiên Tri hỏi.Ánh mắt thần Huyễn Mộng lập tức đanh lại, nhận lấy cái cái hộp nhỏ kia rồitrầm giọng mà nói: “Có lẽ ta và chúng thần có thể trực tiếp xử lý nó.""Chúc người may mắn."Tiên Tri nói.Thần Huyễn Mộng gật gật đầu, sau đó thân thể hoàn toàn đi vào hư không rồibiến mất không thấy đâu nữa.Nhan Minh lật thẻ bài lên, lại thấy trên tay nàng ta là một lá Queen hồng đào(Đầm cơ).Tiên Tri nhìn nàng ta và nói: “Hiện tại người đứng lên, bước từng bước một điđến đầu xe lửa rồi lại trở về, nếu trên đường nhìn thấy tranh chấp gì, phải chờtranh chấp tạm thời bình ổn lại, sau đó trở về nói cho ta."Nhan Minh lập tức đứng dậy rồi đi.Hiện tại.Bên bàn ăn chỉ còn lại Liễu Bình và Tiên Tri.Thân thể Tiên Tri bắt đầu run rẩy.Nàng cố hết sức dùng đôi tay đè lại mặt bàn, lúc này mới miễn cưỡng kiềm chếđược cam χύς."Ngươi làm sao vậy?"ễLiễu Bình hỏi.Tiên Tri nhìn chằm chằm hắn và nói: “Hai vị thần linh Tử Vong vừa rồi, mộtngười sẽ tiến hành chiến tranh vô vị, là King; người còn lại sẽ là nữ phụ tá, làQueen.""-- Mà lá bài của ngươi là lá nào?"Nàng nhẹ nhàng hỏi.Liễu Bình lật bài qua.Chỉ thấy trên lá bài có khắc một nam tử trên người mặc phục sức đủ mọi màusắc, cầm quyền trượng trong tay, trên mặt lộ ra sắc thái vui cười."Là vương"Sắc mặt Tiên Tri trắng bệch, biểu cảm lại bình tĩnh đến bất ngờ."Lá bài này của ta là vai hề, thẻ bài của thần Huyễn Mộng mới là King."Liễu Bình cười nói.Tiên Tri nhắm mắt lại, sau đó bỗng mở ra, nhanh chóng nói: “Trong bốn vị thầnlinh Tử Vong, nhất định sẽ có hai vị bị giết chết.”."Mà hai đối thủ trong chiến tranh năm đó sẽ thay thế được hai thần linh TửVong bị giết chết, lần lượt rút được lá bài vai hề.""Trong năm tháng dài đằng đẳng, các ngài một đuổi một chạy, không ngừngchém giết, rốt cuộc cũng đến nơi này.""Trong thế giới phong ấn này, áo giáp kia sẽ là mấu chốt đối chọi trong trậnchiến này của các ngài.""Để nó lấy được áo giáp sẽ có kết cục gì?"Liễu Bình hỏi."Vương của ta, nếu ngài để mặc nó lấy được áo giáp, ngài sẽ bị nó cắn nuốt, trởthành một bộ phận của nó, chiến tranh cũng hoàn toàn kết thúc."Tiên Tri bỗng kích động lên, run run nói: “-- Đây là phong ấn mà năm đó ngàithiết lập, ngài để áo giáp lại nơi này nên nhất định là muốn chiến thắng nó ở chỗnày!"

Chương 642: Xin lấy cho ta một bộ bài