"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô…

Chương 657: Cục diện chưa bao giờ đoán trước được

Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Cả bộ chiến giáp dần dần biến thành màu tro đen.Nó đứng sừng sững trong hải uyên, tựa như một con quái vật sắt thép khổng lồkhông hề có sự sống.Chỉ có một giọng nói vang lên từ trong chiến giáp: “Thú vị thú vị thú vị!""Ha ha ha, mỗi khi ta cảm thấy nhàm chán, ngươi sẽ mang đến cho ta lạc thúmới, làm ta nhất thời luyến tiếc hoàn toàn hủy diệt tất cả chúng sinh và thếgiới...""Thật muốn giết chết người, càng ngày càng muốn!"Chiến giáp màu đen khổng lồ chấn động một cái.Một loạt những lốc xoáy giống như vòi rồng thật lớn lập tức xuất hiện, tản rabốn phương tám hướng."Để ta ngẫm lại.""Có lẽ một ngón tay không đủ –– Ngươi tương đối tinh diệu về khống chếphong ấn, đại khái đã thăm dò ra thực lực một ngón tay của ta.""Vậy...""Năm ngón tay đi."Trên khôi giáp khổng lồ, mỗi một mảnh vảy giáp đều bắt đầu run rẩy.Giây lát sau.Những vảy giáp đó dần hóa thành một loạt những vật sống hình thù kỳ quái, ápsát vào khôi giáp mà không ngừng công kích giáp trụ.Mỗi khi chúng công kích chiến giáp, hải uyên sẽ phát ra một gợn sóng vẩn đục,khiến chúng trở nên trong suốt rồi dần dần biến mất.Toàn bộ thế giới phong ấn bắt đầu sụp đổ.Bên kia.Thế giới chân thật.Liễu Bình đang giằng co với con quái vật mọc bốn đầu kia.Bỗng nhiên.Hư không khẽ động.Hai bóng dáng lặng lẽ xuất hiện.Là Nhan Minh và Tiên Tri! Không biết hai nữ nhân này dùng biện pháp gì màcó thể trực tiếp xuyên qua thế giới phong ấn.Vậy cũng không có gì.ể ế ế ấNhưng các nàng lại có thể trực tiếp tiến vào Đấu Trường Hư Không ThànhGiới! Ánh mắt Liễu Bình giật giật, đang muốn nói chuyện thì nhìn thấy haingười kia cùng niệm chú ngữ tối nghĩa.Chỉ trong nháy mắt tiếp theo.Hai ánh lưu quang giáng xuống từ trên trời, lần lượt hoàn toàn đi vào thân thểNhan Minh và Tiên Tri.Nhan Minh biến thành một nam nhân.Tiên Tri vẫn là nữ nhân, nhưng dáng vẻ hình thái đã hoàn toàn bất đồng, trênngười tỏa ra khí tức uy nghiêm.Một nam một nữ.Hai người này trông thật quen thuộc, cho nên bọn họ vừa xuất hiện thì LiễuBình lập tức nhận ra.Nam nhân đã cho hắn một thẻ bài “Tuần Hành Ngày Và Đêm”, Nữ nhân chohắn một thẻ bài “Đấu Trường Hư Không Thành Giới”.Lại nói về thuộc tính thẻ bài, trong hai người này, hình như nam nhân là ngườikhống chế sức mạnh thời gian, mà nữ nhân thì khống chế pháp tắc huyền bí."Đó là hóa thân của các ngươi?"Liễu Bình hỏi."Đúng vậy, vì giấu tai mắt người khác, chúng ta chỉ có thể lấy hóa thân xuấthiện bên cạnh người, mãi đến giờ khắc này."Nam nhân nói."Giờ khắc này?"Liễu Bình khó hiểu mà hỏi lại."Đây là điều người và chúng ta đã thương lượng trước, năm đó người lập nêncái bẫy này, dẫn dụ tên kia tiến vào thế giới phong ấn để đi tìm bộ áo giáp kia,hiện tại xem ra đã thành công."Nam nhân nói.Nữ nhân nhìn quái vật đối diện và nói: “Nhưng xuất hiện một tình huống bấtngờ nằm ngoài kế hoạch của chúng ta."Liễu Bình nhìn về hướng đối diện.Chỉ thấy con quái vật bốn đầu kia đình trệ tại chỗ, vẫn không nhúc nhích."Thời khắc hủy diệt sắp đến rồi, may mà người làm tốc độ chảy của thời giangiữa hai thế giới trở nên khác nhau nên chúng ta còn có một chút thời gian cuốicùng."Nam nhân nói."Ngươi định nó lại rồi à?"Liễu Bình hỏi.ễ ể"Nó chỉ là một phân thân Kỳ Quỷ, cho nên ta miễn cưỡng có thể thông qua pháptắc Thời Gian để định thân nó."Nam nhân nói nói."Vậy kế tiếp thì sao?"Liễu Bình hỏi."Chúng ta chỉ có thể nấp trong bóng tối, người thật sự phải quyết định chính làngươi."Nữ nhân nói."Ta?"Liễu Bình khó hiểu nói."Đúng vậy, tất cả những chuyện ở nơi này đều do ngươi bố trí, hơn nữa đã cóđược hiệu quả mà nó nên có, hiện giờ ngoài ý muốn duy nhất chính là phần thânKỳ Quỷ này."Nam nhân chỉ vào quái vật kia và nói.Liễu Bình từ từ hiểu ra, vội vàng nói: “Từ từ, thế giới này thì phải làm sao?""Tựa như người đã suy nghĩ -- Thật ra ý tưởng của người trong quá khứ và hiệntại hoàn toàn nhất trí."Nam nhân nói."Nếu không thể ngăn cản hủy diệt, vậy đưa thế giới cho đối phương hủy diệt đi,nhưng phải mang tất cả chúng sinh trong đó đi."Nữ nhân mỉm cười và nói.Nam nhân mở tay ra, trên bàn tay lập tức hiện ra bốn ánh hào quang sắc thái bấtđồng."Xem đi, sức mạnh Địa Thủy Hỏa Phong đã thức tỉnh, cộng thêm sức mạnhThời Gian của ta và sức mạnh Huyền Bí của nàng, chúng ta có thể giấu chúngsinh đi."Nam nhân nói nói."Giấu ở nơi nào?"Liễu Bình hỏi."Vĩnh Dạ! Chúng sinh sẽ trầm miên bên trong Vĩnh Dạ, thẳng đến một ngàyngươi đánh thức bọn họ."Nữ nhân nói.Đột nhiên, ba người cùng phát hiện quái vật phía đối diện giật giật một cái."Sắp không phong ấn được nó nữa rồi."Nam nhân nói.ắ ầTrong mắt nữ nhân hiện lên một tia sầu lo, nàng ta nhanh chóng nói: “Hay là lợidụng Đấu Trường Hư Không Thành Giới để chuyển hóa nó thành sức mạnhHuyền Bí; hoặc dùng hình thức chiến đấu của Thủ Ngục kỵ sĩ để biến nó thànhthẻ bài của ngươi?"Liễu Bình suy nghĩ, sau đó lắc đầu nói: “Không được, nó là tồn tại mà chúng tahoàn toàn không thể lý giải, nếu trở thành thẻ bài, nói không chúng ta sẽ lập tứcbị cắn ngược.""Vậy làm nó bị đấu trường hoàn toàn hấp thu, ta có biện pháp ngăn cách liên hệgiữa nó và bản thể của nó."Nữ nhân nói."Vậy cũng quá hời cho nó."Liễu Bình nói."Chẳng lẽ ngươi còn ý tưởng nào khác?"Nữ nhân hỏi."Ta muốn hấp thu sức mạnh của nó."Liễu Bình nói.Nữ nhân phản ứng rất nhanh, lập tức hỏi: “Thần Thánh kỵ sĩ?"Nàng ta và nam nhân cùng nhìn về phía Liễu Bình, sắc mặt có chút cổ quái.- -Cả một phân thân ý niệm Kỳ Quỷ của kẻ địch cũng không buông tha, trước khigiết chết còn muốn hấp thu sức mạnh của nó.Đây mới là điểm lợi hại thật sự của hắn sao? Liễu Bình giải thích: “Nếu chúngta không biết rốt cục sức mạnh của nó là như thế nào, vậy chỉ có thể vĩnh viễnkéo dài thời gian, khi nào biết căn nguyên sức mạnh của nó là cái gì thì mới thậtsự có được cơ hội chuyển bại thành thắng!""Nhưng làm vậy cực kỳ nguy hiểm, rất có thể người sẽ đánh mất bản thân, biếnthành dị vật kỳ quái."Nam nhân nhắc nhở."Đúng vậy, đã có quá nhiều ví dụ như vậy, ngươi không cần mạo hiểm."Nữ nhân nói."Lần này ta đã có rất nhiều phỏng đoán, có lẽ sẽ không bị Kỳ Quỷ đoạt đi ýthức, biến thành quái vật."Liễu Bình nói."Có nắm chắc không?"Nam nhân hỏi."Nắm chắc ba phần -- Phải thử một lần, ta dự cảm đây là cơ hội duy nhất có thểgiúp chúng ta hiểu biết quái vật kia, một khi bỏ lỡ thì sẽ không có biện pháp."Liễu Bình nói.

Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Cả bộ chiến giáp dần dần biến thành màu tro đen.Nó đứng sừng sững trong hải uyên, tựa như một con quái vật sắt thép khổng lồkhông hề có sự sống.Chỉ có một giọng nói vang lên từ trong chiến giáp: “Thú vị thú vị thú vị!""Ha ha ha, mỗi khi ta cảm thấy nhàm chán, ngươi sẽ mang đến cho ta lạc thúmới, làm ta nhất thời luyến tiếc hoàn toàn hủy diệt tất cả chúng sinh và thếgiới...""Thật muốn giết chết người, càng ngày càng muốn!"Chiến giáp màu đen khổng lồ chấn động một cái.Một loạt những lốc xoáy giống như vòi rồng thật lớn lập tức xuất hiện, tản rabốn phương tám hướng."Để ta ngẫm lại.""Có lẽ một ngón tay không đủ –– Ngươi tương đối tinh diệu về khống chếphong ấn, đại khái đã thăm dò ra thực lực một ngón tay của ta.""Vậy...""Năm ngón tay đi."Trên khôi giáp khổng lồ, mỗi một mảnh vảy giáp đều bắt đầu run rẩy.Giây lát sau.Những vảy giáp đó dần hóa thành một loạt những vật sống hình thù kỳ quái, ápsát vào khôi giáp mà không ngừng công kích giáp trụ.Mỗi khi chúng công kích chiến giáp, hải uyên sẽ phát ra một gợn sóng vẩn đục,khiến chúng trở nên trong suốt rồi dần dần biến mất.Toàn bộ thế giới phong ấn bắt đầu sụp đổ.Bên kia.Thế giới chân thật.Liễu Bình đang giằng co với con quái vật mọc bốn đầu kia.Bỗng nhiên.Hư không khẽ động.Hai bóng dáng lặng lẽ xuất hiện.Là Nhan Minh và Tiên Tri! Không biết hai nữ nhân này dùng biện pháp gì màcó thể trực tiếp xuyên qua thế giới phong ấn.Vậy cũng không có gì.ể ế ế ấNhưng các nàng lại có thể trực tiếp tiến vào Đấu Trường Hư Không ThànhGiới! Ánh mắt Liễu Bình giật giật, đang muốn nói chuyện thì nhìn thấy haingười kia cùng niệm chú ngữ tối nghĩa.Chỉ trong nháy mắt tiếp theo.Hai ánh lưu quang giáng xuống từ trên trời, lần lượt hoàn toàn đi vào thân thểNhan Minh và Tiên Tri.Nhan Minh biến thành một nam nhân.Tiên Tri vẫn là nữ nhân, nhưng dáng vẻ hình thái đã hoàn toàn bất đồng, trênngười tỏa ra khí tức uy nghiêm.Một nam một nữ.Hai người này trông thật quen thuộc, cho nên bọn họ vừa xuất hiện thì LiễuBình lập tức nhận ra.Nam nhân đã cho hắn một thẻ bài “Tuần Hành Ngày Và Đêm”, Nữ nhân chohắn một thẻ bài “Đấu Trường Hư Không Thành Giới”.Lại nói về thuộc tính thẻ bài, trong hai người này, hình như nam nhân là ngườikhống chế sức mạnh thời gian, mà nữ nhân thì khống chế pháp tắc huyền bí."Đó là hóa thân của các ngươi?"Liễu Bình hỏi."Đúng vậy, vì giấu tai mắt người khác, chúng ta chỉ có thể lấy hóa thân xuấthiện bên cạnh người, mãi đến giờ khắc này."Nam nhân nói."Giờ khắc này?"Liễu Bình khó hiểu mà hỏi lại."Đây là điều người và chúng ta đã thương lượng trước, năm đó người lập nêncái bẫy này, dẫn dụ tên kia tiến vào thế giới phong ấn để đi tìm bộ áo giáp kia,hiện tại xem ra đã thành công."Nam nhân nói.Nữ nhân nhìn quái vật đối diện và nói: “Nhưng xuất hiện một tình huống bấtngờ nằm ngoài kế hoạch của chúng ta."Liễu Bình nhìn về hướng đối diện.Chỉ thấy con quái vật bốn đầu kia đình trệ tại chỗ, vẫn không nhúc nhích."Thời khắc hủy diệt sắp đến rồi, may mà người làm tốc độ chảy của thời giangiữa hai thế giới trở nên khác nhau nên chúng ta còn có một chút thời gian cuốicùng."Nam nhân nói."Ngươi định nó lại rồi à?"Liễu Bình hỏi.ễ ể"Nó chỉ là một phân thân Kỳ Quỷ, cho nên ta miễn cưỡng có thể thông qua pháptắc Thời Gian để định thân nó."Nam nhân nói nói."Vậy kế tiếp thì sao?"Liễu Bình hỏi."Chúng ta chỉ có thể nấp trong bóng tối, người thật sự phải quyết định chính làngươi."Nữ nhân nói."Ta?"Liễu Bình khó hiểu nói."Đúng vậy, tất cả những chuyện ở nơi này đều do ngươi bố trí, hơn nữa đã cóđược hiệu quả mà nó nên có, hiện giờ ngoài ý muốn duy nhất chính là phần thânKỳ Quỷ này."Nam nhân chỉ vào quái vật kia và nói.Liễu Bình từ từ hiểu ra, vội vàng nói: “Từ từ, thế giới này thì phải làm sao?""Tựa như người đã suy nghĩ -- Thật ra ý tưởng của người trong quá khứ và hiệntại hoàn toàn nhất trí."Nam nhân nói."Nếu không thể ngăn cản hủy diệt, vậy đưa thế giới cho đối phương hủy diệt đi,nhưng phải mang tất cả chúng sinh trong đó đi."Nữ nhân mỉm cười và nói.Nam nhân mở tay ra, trên bàn tay lập tức hiện ra bốn ánh hào quang sắc thái bấtđồng."Xem đi, sức mạnh Địa Thủy Hỏa Phong đã thức tỉnh, cộng thêm sức mạnhThời Gian của ta và sức mạnh Huyền Bí của nàng, chúng ta có thể giấu chúngsinh đi."Nam nhân nói nói."Giấu ở nơi nào?"Liễu Bình hỏi."Vĩnh Dạ! Chúng sinh sẽ trầm miên bên trong Vĩnh Dạ, thẳng đến một ngàyngươi đánh thức bọn họ."Nữ nhân nói.Đột nhiên, ba người cùng phát hiện quái vật phía đối diện giật giật một cái."Sắp không phong ấn được nó nữa rồi."Nam nhân nói.ắ ầTrong mắt nữ nhân hiện lên một tia sầu lo, nàng ta nhanh chóng nói: “Hay là lợidụng Đấu Trường Hư Không Thành Giới để chuyển hóa nó thành sức mạnhHuyền Bí; hoặc dùng hình thức chiến đấu của Thủ Ngục kỵ sĩ để biến nó thànhthẻ bài của ngươi?"Liễu Bình suy nghĩ, sau đó lắc đầu nói: “Không được, nó là tồn tại mà chúng tahoàn toàn không thể lý giải, nếu trở thành thẻ bài, nói không chúng ta sẽ lập tứcbị cắn ngược.""Vậy làm nó bị đấu trường hoàn toàn hấp thu, ta có biện pháp ngăn cách liên hệgiữa nó và bản thể của nó."Nữ nhân nói."Vậy cũng quá hời cho nó."Liễu Bình nói."Chẳng lẽ ngươi còn ý tưởng nào khác?"Nữ nhân hỏi."Ta muốn hấp thu sức mạnh của nó."Liễu Bình nói.Nữ nhân phản ứng rất nhanh, lập tức hỏi: “Thần Thánh kỵ sĩ?"Nàng ta và nam nhân cùng nhìn về phía Liễu Bình, sắc mặt có chút cổ quái.- -Cả một phân thân ý niệm Kỳ Quỷ của kẻ địch cũng không buông tha, trước khigiết chết còn muốn hấp thu sức mạnh của nó.Đây mới là điểm lợi hại thật sự của hắn sao? Liễu Bình giải thích: “Nếu chúngta không biết rốt cục sức mạnh của nó là như thế nào, vậy chỉ có thể vĩnh viễnkéo dài thời gian, khi nào biết căn nguyên sức mạnh của nó là cái gì thì mới thậtsự có được cơ hội chuyển bại thành thắng!""Nhưng làm vậy cực kỳ nguy hiểm, rất có thể người sẽ đánh mất bản thân, biếnthành dị vật kỳ quái."Nam nhân nhắc nhở."Đúng vậy, đã có quá nhiều ví dụ như vậy, ngươi không cần mạo hiểm."Nữ nhân nói."Lần này ta đã có rất nhiều phỏng đoán, có lẽ sẽ không bị Kỳ Quỷ đoạt đi ýthức, biến thành quái vật."Liễu Bình nói."Có nắm chắc không?"Nam nhân hỏi."Nắm chắc ba phần -- Phải thử một lần, ta dự cảm đây là cơ hội duy nhất có thểgiúp chúng ta hiểu biết quái vật kia, một khi bỏ lỡ thì sẽ không có biện pháp."Liễu Bình nói.

Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Cả bộ chiến giáp dần dần biến thành màu tro đen.Nó đứng sừng sững trong hải uyên, tựa như một con quái vật sắt thép khổng lồkhông hề có sự sống.Chỉ có một giọng nói vang lên từ trong chiến giáp: “Thú vị thú vị thú vị!""Ha ha ha, mỗi khi ta cảm thấy nhàm chán, ngươi sẽ mang đến cho ta lạc thúmới, làm ta nhất thời luyến tiếc hoàn toàn hủy diệt tất cả chúng sinh và thếgiới...""Thật muốn giết chết người, càng ngày càng muốn!"Chiến giáp màu đen khổng lồ chấn động một cái.Một loạt những lốc xoáy giống như vòi rồng thật lớn lập tức xuất hiện, tản rabốn phương tám hướng."Để ta ngẫm lại.""Có lẽ một ngón tay không đủ –– Ngươi tương đối tinh diệu về khống chếphong ấn, đại khái đã thăm dò ra thực lực một ngón tay của ta.""Vậy...""Năm ngón tay đi."Trên khôi giáp khổng lồ, mỗi một mảnh vảy giáp đều bắt đầu run rẩy.Giây lát sau.Những vảy giáp đó dần hóa thành một loạt những vật sống hình thù kỳ quái, ápsát vào khôi giáp mà không ngừng công kích giáp trụ.Mỗi khi chúng công kích chiến giáp, hải uyên sẽ phát ra một gợn sóng vẩn đục,khiến chúng trở nên trong suốt rồi dần dần biến mất.Toàn bộ thế giới phong ấn bắt đầu sụp đổ.Bên kia.Thế giới chân thật.Liễu Bình đang giằng co với con quái vật mọc bốn đầu kia.Bỗng nhiên.Hư không khẽ động.Hai bóng dáng lặng lẽ xuất hiện.Là Nhan Minh và Tiên Tri! Không biết hai nữ nhân này dùng biện pháp gì màcó thể trực tiếp xuyên qua thế giới phong ấn.Vậy cũng không có gì.ể ế ế ấNhưng các nàng lại có thể trực tiếp tiến vào Đấu Trường Hư Không ThànhGiới! Ánh mắt Liễu Bình giật giật, đang muốn nói chuyện thì nhìn thấy haingười kia cùng niệm chú ngữ tối nghĩa.Chỉ trong nháy mắt tiếp theo.Hai ánh lưu quang giáng xuống từ trên trời, lần lượt hoàn toàn đi vào thân thểNhan Minh và Tiên Tri.Nhan Minh biến thành một nam nhân.Tiên Tri vẫn là nữ nhân, nhưng dáng vẻ hình thái đã hoàn toàn bất đồng, trênngười tỏa ra khí tức uy nghiêm.Một nam một nữ.Hai người này trông thật quen thuộc, cho nên bọn họ vừa xuất hiện thì LiễuBình lập tức nhận ra.Nam nhân đã cho hắn một thẻ bài “Tuần Hành Ngày Và Đêm”, Nữ nhân chohắn một thẻ bài “Đấu Trường Hư Không Thành Giới”.Lại nói về thuộc tính thẻ bài, trong hai người này, hình như nam nhân là ngườikhống chế sức mạnh thời gian, mà nữ nhân thì khống chế pháp tắc huyền bí."Đó là hóa thân của các ngươi?"Liễu Bình hỏi."Đúng vậy, vì giấu tai mắt người khác, chúng ta chỉ có thể lấy hóa thân xuấthiện bên cạnh người, mãi đến giờ khắc này."Nam nhân nói."Giờ khắc này?"Liễu Bình khó hiểu mà hỏi lại."Đây là điều người và chúng ta đã thương lượng trước, năm đó người lập nêncái bẫy này, dẫn dụ tên kia tiến vào thế giới phong ấn để đi tìm bộ áo giáp kia,hiện tại xem ra đã thành công."Nam nhân nói.Nữ nhân nhìn quái vật đối diện và nói: “Nhưng xuất hiện một tình huống bấtngờ nằm ngoài kế hoạch của chúng ta."Liễu Bình nhìn về hướng đối diện.Chỉ thấy con quái vật bốn đầu kia đình trệ tại chỗ, vẫn không nhúc nhích."Thời khắc hủy diệt sắp đến rồi, may mà người làm tốc độ chảy của thời giangiữa hai thế giới trở nên khác nhau nên chúng ta còn có một chút thời gian cuốicùng."Nam nhân nói."Ngươi định nó lại rồi à?"Liễu Bình hỏi.ễ ể"Nó chỉ là một phân thân Kỳ Quỷ, cho nên ta miễn cưỡng có thể thông qua pháptắc Thời Gian để định thân nó."Nam nhân nói nói."Vậy kế tiếp thì sao?"Liễu Bình hỏi."Chúng ta chỉ có thể nấp trong bóng tối, người thật sự phải quyết định chính làngươi."Nữ nhân nói."Ta?"Liễu Bình khó hiểu nói."Đúng vậy, tất cả những chuyện ở nơi này đều do ngươi bố trí, hơn nữa đã cóđược hiệu quả mà nó nên có, hiện giờ ngoài ý muốn duy nhất chính là phần thânKỳ Quỷ này."Nam nhân chỉ vào quái vật kia và nói.Liễu Bình từ từ hiểu ra, vội vàng nói: “Từ từ, thế giới này thì phải làm sao?""Tựa như người đã suy nghĩ -- Thật ra ý tưởng của người trong quá khứ và hiệntại hoàn toàn nhất trí."Nam nhân nói."Nếu không thể ngăn cản hủy diệt, vậy đưa thế giới cho đối phương hủy diệt đi,nhưng phải mang tất cả chúng sinh trong đó đi."Nữ nhân mỉm cười và nói.Nam nhân mở tay ra, trên bàn tay lập tức hiện ra bốn ánh hào quang sắc thái bấtđồng."Xem đi, sức mạnh Địa Thủy Hỏa Phong đã thức tỉnh, cộng thêm sức mạnhThời Gian của ta và sức mạnh Huyền Bí của nàng, chúng ta có thể giấu chúngsinh đi."Nam nhân nói nói."Giấu ở nơi nào?"Liễu Bình hỏi."Vĩnh Dạ! Chúng sinh sẽ trầm miên bên trong Vĩnh Dạ, thẳng đến một ngàyngươi đánh thức bọn họ."Nữ nhân nói.Đột nhiên, ba người cùng phát hiện quái vật phía đối diện giật giật một cái."Sắp không phong ấn được nó nữa rồi."Nam nhân nói.ắ ầTrong mắt nữ nhân hiện lên một tia sầu lo, nàng ta nhanh chóng nói: “Hay là lợidụng Đấu Trường Hư Không Thành Giới để chuyển hóa nó thành sức mạnhHuyền Bí; hoặc dùng hình thức chiến đấu của Thủ Ngục kỵ sĩ để biến nó thànhthẻ bài của ngươi?"Liễu Bình suy nghĩ, sau đó lắc đầu nói: “Không được, nó là tồn tại mà chúng tahoàn toàn không thể lý giải, nếu trở thành thẻ bài, nói không chúng ta sẽ lập tứcbị cắn ngược.""Vậy làm nó bị đấu trường hoàn toàn hấp thu, ta có biện pháp ngăn cách liên hệgiữa nó và bản thể của nó."Nữ nhân nói."Vậy cũng quá hời cho nó."Liễu Bình nói."Chẳng lẽ ngươi còn ý tưởng nào khác?"Nữ nhân hỏi."Ta muốn hấp thu sức mạnh của nó."Liễu Bình nói.Nữ nhân phản ứng rất nhanh, lập tức hỏi: “Thần Thánh kỵ sĩ?"Nàng ta và nam nhân cùng nhìn về phía Liễu Bình, sắc mặt có chút cổ quái.- -Cả một phân thân ý niệm Kỳ Quỷ của kẻ địch cũng không buông tha, trước khigiết chết còn muốn hấp thu sức mạnh của nó.Đây mới là điểm lợi hại thật sự của hắn sao? Liễu Bình giải thích: “Nếu chúngta không biết rốt cục sức mạnh của nó là như thế nào, vậy chỉ có thể vĩnh viễnkéo dài thời gian, khi nào biết căn nguyên sức mạnh của nó là cái gì thì mới thậtsự có được cơ hội chuyển bại thành thắng!""Nhưng làm vậy cực kỳ nguy hiểm, rất có thể người sẽ đánh mất bản thân, biếnthành dị vật kỳ quái."Nam nhân nhắc nhở."Đúng vậy, đã có quá nhiều ví dụ như vậy, ngươi không cần mạo hiểm."Nữ nhân nói."Lần này ta đã có rất nhiều phỏng đoán, có lẽ sẽ không bị Kỳ Quỷ đoạt đi ýthức, biến thành quái vật."Liễu Bình nói."Có nắm chắc không?"Nam nhân hỏi."Nắm chắc ba phần -- Phải thử một lần, ta dự cảm đây là cơ hội duy nhất có thểgiúp chúng ta hiểu biết quái vật kia, một khi bỏ lỡ thì sẽ không có biện pháp."Liễu Bình nói.

Chương 657: Cục diện chưa bao giờ đoán trước được