"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô…

Chương 656: Bởi vì ta giết ả ta, và...

Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Ánh sáng vô tận phát ra từ trên người bóng mờ, đánh tan làn sương mù xanh kiahầu như không còn."Đây là –– Không, đây là sức mạnh Kỳ Quỷ của thần U Ám, vì sao lại ở trongtay ngươi?"Nữ nhân kêu lên thất thanh."Bởi vì ta giết ả ta, và--"Liễu Bình mở tay ra.Một ánh sáng hắc ám hội tụ lại trong tay hắn."Đây là sức mạnh Tội Phạt, hiện tại ta có thể quăng nó ra ngoài, phong ấn nănglực Kỳ Quỷ của các ngươi, cũng có thể tạm thời không ra tay, tiếp tục nóichuyện vài câu với các ngươi."Liễu Bình nói.Nam nhân suy nghĩ, sau đó mở miệng nói: “Không có cách nào, chúng ta bị tồntại kia hoàn toàn khống chế, nếu chúng ta không lấy mạng người thì phù ẩn KỳQuỷ nó đặt trên người sẽ hoàn toàn giết chết chúng ta."Một rồi lại một phù văn màu đen hiện lên trên người nam nhân, chúng trải rộngchi chít khắp các nơi.- - Bọn chúng hoàn toàn bị Kẻ cầm dù khống chế."Vậy thì khó đây, nhưng hình như ta đã gặp qua những phù văn đó, cho ta mộtchút thời gian để quan sát, có lẽ ta cởi bỏ được đấy."Liễu Bình nói.Câu nói vừa dứt.Phù văn màu đen trên người nam nhân như có thể nghe thấy tiếng nói của LiễuBình, đột nhiên trở nên vô cùng sinh động.Tất cả phù văn màu đen khuếch tán ra, hoàn toàn bao phủ ba tên thần linh lại,biến bọn chúng thành một vật thể hình người màu đen.Vật thể hình người này đúng bất động tại chỗ trong chốc lát.Bỗng nhiên.Nó lại để lộ ra thân hình và tướng mạo hoàn chỉnh.Lại là một con quái vật có bốn gương mặt.Nam nhân, nữ nhân, bộ xương khô cùng với -- Kẻ cầm dù.Đầu của nam nhân, nữ nhân và bộ xương khô đều rũ xuống, duy trì im lặng.Kẻ cầm dù lại nhìn về phía Liễu Bình, như suy tư gì mà nói: “Thì ra là thế, tốcđộ chảy thời gian của nơi này và trong phong ấn là khác nhau, rốt cuộc ngươimuốn làm gì?""Ngươi quá tò mò."Liễu Bình thở dài, lấy Quyển Sách Đáy Biển ra rồi lật xem.Từng hàng chữ nhỏ nhanh chóng hiện lên trên trang sách: “Chú ý.""Đây là một tia phân niệm của con quái vật kia, không phải là bản thể của nó.""Thực lực của nó cao khoảng ba sinh mệnh Kỳ Quỷ đối diện người cộng lại.""Chiến thắng nó không có bất cứ chỗ tốt gì.""Một khi nó tử vong, bản thể trong thế giới phong ấn của nó sẽ lập tức biết đượctình huống nơi này."Không thể giết à... Liễu Bình cất quyển sách đi, dựng thẳng Bách Nạp Đao ởtrước ngực rồi truyền âm lại: “Đừng giết nó, tìm biện pháp phong ấn nó.""Được."Bách Nạp Đao đáp.Kẻ cầm dù yên lặng nhìn hành động của hắn, bỗng cười nói: “Ngươi làm ta quáthất vọng rồi, có lẽ ngươi không biết, bản thể của ta đã thâm nhập vào bên trongphong ấn, rất nhanh sẽ lấy được chiến giáp ngày xưa của ngươi, mà người còn ởnơi này nỗ lực xây dựng thế giới-- “Ngươi thua.""Ta không cảm thấy như vậy được."Liễu Bình nói."Hả? Người cho rằng mình còn cơ hội chiến thắng sao?"Kẻ cầm dù hỏi."Cũng không phải cơ hội chiến thắng gì, chỉ là ta đã biết chuyện xảy ra trongquá khứ nên trong lòng có vài phần tự tin."Liễu Bình nói."Tự tin?"Kẻ cầm dù ngạc nhiên lặp lại."Đúng vậy, ta tương đối hiểu bản thân, nhưng hình như người còn không rõcách làm người của ta lắm."Liễu Bình nói.Bên kia.Thế giới phong ấn.Sâu bên trong hải dương.Bản thể của Kẻ cầm dù đã lướt qua tầng tầng lớp lớp chướng ngại, phá vỡ ra tấtcả kết giới phong ấn, đến trước chiến giáp thật lớn kia."Hô... Rốt cuộc cũng tìm được nó, nhân lúc ta còn chưa hoàn toàn chán ghéttrận chiến này, hủy diệt tất cả đi."Kẻ cầm dù bay qua, phát ra triệu hoán đối với chiến giáp phía dưới.ế ổ ồ ểChiến giáp khổng lồ chậm rãi dâng lên từ đáy biển, hóa thành một bộ khôi giápđang đứng thẳng, nhìn qua giống như một thi thể câm lặng khổng lồ."Lần dạo chơi này đã tới hồi kết, vị vua trên thân trụ này vừa chết thì trongkhoảng thời gian rất dài sau đó sẽ không có pháp tắc cấp Kỳ Quỷ nào xuất hiệntại đây nữa.""Nơi này sẽ bình yên trở lại.""Mà ta –– “Thích loại bình yên này.”.Kẻ cầm dù yên lặng suy nghĩ, sau đó bay đến trước chiến giáp khổng lồ, nhẹnhàng ấn tay lên mặt giáp lạnh như băng kia.Chỉ một thoáng, gã biến mất khỏi vị trí cũ.Cả bộ chiến giáp lại như sống lại, đứng trong hải uyên, thử nắm chặt đôi tay."Không tồi, ta cảm ứng được sức mạnh dũng hiện vô tận của khối chiến giápnày..."Tiếng nói của Kẻ cầm dù vang lên từ chiến giáp.Chỉ trong nháy mắt tiếp theo.Cả bộ chiến giáp đột nhiên cũng đờ bất động.Một giọng nói khác vang lên chung quanh chiến giáp: “Chúc mừng, ngươi đãđạt được bổn chiến giáp.""Nhưng chủ nhân đời trước của bổn chiến giáp vẫn luôn yêu thích hoà bình, hơnnữa giỏi về biên soạn những danh hào cường đại, không thể tưởng tượng dànhriêng cho chính mình.""Vì sao người phải dùng thủ đoạn của ngài để xem xét bổn giáp?""Thuật Kiến Văn Như Danh này là của hắn, cho nên hắn muốn cho người thấycái gì thì ngươi sẽ thấy cái đó, tỷ như người sẽ nhìn thấy trên bổn chiến giáp cóviết một hàng chữ “Quyền bính pháp tắc Kỳ Quỷ, vua của tất cả thế giới, vật dilưu linh tinh gì đấy.""Không sai, người bị lừa.""Bổn chiến giáp thật sự mang theo sức mạnh cường đại, bởi vì bổn chiến giápđược thiết kế thành một thuật phong ấn áp sát người vô cùng cường đại.""Nhưng thuật này có một khuyết điểm, phải do chính người mặc chiến giáp vàothì mới có thể kích hoạt.""Cảm ơn người tự mình tiến đến kích hoạt nó.""Cảm ơn, cảm ơn, cảm ơn.""Điều quan trọng phải nói ba lần.""Sau đây ——”."Phong -- ấn –– triển –– khai ----

Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Ánh sáng vô tận phát ra từ trên người bóng mờ, đánh tan làn sương mù xanh kiahầu như không còn."Đây là –– Không, đây là sức mạnh Kỳ Quỷ của thần U Ám, vì sao lại ở trongtay ngươi?"Nữ nhân kêu lên thất thanh."Bởi vì ta giết ả ta, và--"Liễu Bình mở tay ra.Một ánh sáng hắc ám hội tụ lại trong tay hắn."Đây là sức mạnh Tội Phạt, hiện tại ta có thể quăng nó ra ngoài, phong ấn nănglực Kỳ Quỷ của các ngươi, cũng có thể tạm thời không ra tay, tiếp tục nóichuyện vài câu với các ngươi."Liễu Bình nói.Nam nhân suy nghĩ, sau đó mở miệng nói: “Không có cách nào, chúng ta bị tồntại kia hoàn toàn khống chế, nếu chúng ta không lấy mạng người thì phù ẩn KỳQuỷ nó đặt trên người sẽ hoàn toàn giết chết chúng ta."Một rồi lại một phù văn màu đen hiện lên trên người nam nhân, chúng trải rộngchi chít khắp các nơi.- - Bọn chúng hoàn toàn bị Kẻ cầm dù khống chế."Vậy thì khó đây, nhưng hình như ta đã gặp qua những phù văn đó, cho ta mộtchút thời gian để quan sát, có lẽ ta cởi bỏ được đấy."Liễu Bình nói.Câu nói vừa dứt.Phù văn màu đen trên người nam nhân như có thể nghe thấy tiếng nói của LiễuBình, đột nhiên trở nên vô cùng sinh động.Tất cả phù văn màu đen khuếch tán ra, hoàn toàn bao phủ ba tên thần linh lại,biến bọn chúng thành một vật thể hình người màu đen.Vật thể hình người này đúng bất động tại chỗ trong chốc lát.Bỗng nhiên.Nó lại để lộ ra thân hình và tướng mạo hoàn chỉnh.Lại là một con quái vật có bốn gương mặt.Nam nhân, nữ nhân, bộ xương khô cùng với -- Kẻ cầm dù.Đầu của nam nhân, nữ nhân và bộ xương khô đều rũ xuống, duy trì im lặng.Kẻ cầm dù lại nhìn về phía Liễu Bình, như suy tư gì mà nói: “Thì ra là thế, tốcđộ chảy thời gian của nơi này và trong phong ấn là khác nhau, rốt cuộc ngươimuốn làm gì?""Ngươi quá tò mò."Liễu Bình thở dài, lấy Quyển Sách Đáy Biển ra rồi lật xem.Từng hàng chữ nhỏ nhanh chóng hiện lên trên trang sách: “Chú ý.""Đây là một tia phân niệm của con quái vật kia, không phải là bản thể của nó.""Thực lực của nó cao khoảng ba sinh mệnh Kỳ Quỷ đối diện người cộng lại.""Chiến thắng nó không có bất cứ chỗ tốt gì.""Một khi nó tử vong, bản thể trong thế giới phong ấn của nó sẽ lập tức biết đượctình huống nơi này."Không thể giết à... Liễu Bình cất quyển sách đi, dựng thẳng Bách Nạp Đao ởtrước ngực rồi truyền âm lại: “Đừng giết nó, tìm biện pháp phong ấn nó.""Được."Bách Nạp Đao đáp.Kẻ cầm dù yên lặng nhìn hành động của hắn, bỗng cười nói: “Ngươi làm ta quáthất vọng rồi, có lẽ ngươi không biết, bản thể của ta đã thâm nhập vào bên trongphong ấn, rất nhanh sẽ lấy được chiến giáp ngày xưa của ngươi, mà người còn ởnơi này nỗ lực xây dựng thế giới-- “Ngươi thua.""Ta không cảm thấy như vậy được."Liễu Bình nói."Hả? Người cho rằng mình còn cơ hội chiến thắng sao?"Kẻ cầm dù hỏi."Cũng không phải cơ hội chiến thắng gì, chỉ là ta đã biết chuyện xảy ra trongquá khứ nên trong lòng có vài phần tự tin."Liễu Bình nói."Tự tin?"Kẻ cầm dù ngạc nhiên lặp lại."Đúng vậy, ta tương đối hiểu bản thân, nhưng hình như người còn không rõcách làm người của ta lắm."Liễu Bình nói.Bên kia.Thế giới phong ấn.Sâu bên trong hải dương.Bản thể của Kẻ cầm dù đã lướt qua tầng tầng lớp lớp chướng ngại, phá vỡ ra tấtcả kết giới phong ấn, đến trước chiến giáp thật lớn kia."Hô... Rốt cuộc cũng tìm được nó, nhân lúc ta còn chưa hoàn toàn chán ghéttrận chiến này, hủy diệt tất cả đi."Kẻ cầm dù bay qua, phát ra triệu hoán đối với chiến giáp phía dưới.ế ổ ồ ểChiến giáp khổng lồ chậm rãi dâng lên từ đáy biển, hóa thành một bộ khôi giápđang đứng thẳng, nhìn qua giống như một thi thể câm lặng khổng lồ."Lần dạo chơi này đã tới hồi kết, vị vua trên thân trụ này vừa chết thì trongkhoảng thời gian rất dài sau đó sẽ không có pháp tắc cấp Kỳ Quỷ nào xuất hiệntại đây nữa.""Nơi này sẽ bình yên trở lại.""Mà ta –– “Thích loại bình yên này.”.Kẻ cầm dù yên lặng suy nghĩ, sau đó bay đến trước chiến giáp khổng lồ, nhẹnhàng ấn tay lên mặt giáp lạnh như băng kia.Chỉ một thoáng, gã biến mất khỏi vị trí cũ.Cả bộ chiến giáp lại như sống lại, đứng trong hải uyên, thử nắm chặt đôi tay."Không tồi, ta cảm ứng được sức mạnh dũng hiện vô tận của khối chiến giápnày..."Tiếng nói của Kẻ cầm dù vang lên từ chiến giáp.Chỉ trong nháy mắt tiếp theo.Cả bộ chiến giáp đột nhiên cũng đờ bất động.Một giọng nói khác vang lên chung quanh chiến giáp: “Chúc mừng, ngươi đãđạt được bổn chiến giáp.""Nhưng chủ nhân đời trước của bổn chiến giáp vẫn luôn yêu thích hoà bình, hơnnữa giỏi về biên soạn những danh hào cường đại, không thể tưởng tượng dànhriêng cho chính mình.""Vì sao người phải dùng thủ đoạn của ngài để xem xét bổn giáp?""Thuật Kiến Văn Như Danh này là của hắn, cho nên hắn muốn cho người thấycái gì thì ngươi sẽ thấy cái đó, tỷ như người sẽ nhìn thấy trên bổn chiến giáp cóviết một hàng chữ “Quyền bính pháp tắc Kỳ Quỷ, vua của tất cả thế giới, vật dilưu linh tinh gì đấy.""Không sai, người bị lừa.""Bổn chiến giáp thật sự mang theo sức mạnh cường đại, bởi vì bổn chiến giápđược thiết kế thành một thuật phong ấn áp sát người vô cùng cường đại.""Nhưng thuật này có một khuyết điểm, phải do chính người mặc chiến giáp vàothì mới có thể kích hoạt.""Cảm ơn người tự mình tiến đến kích hoạt nó.""Cảm ơn, cảm ơn, cảm ơn.""Điều quan trọng phải nói ba lần.""Sau đây ——”."Phong -- ấn –– triển –– khai ----

Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Ánh sáng vô tận phát ra từ trên người bóng mờ, đánh tan làn sương mù xanh kiahầu như không còn."Đây là –– Không, đây là sức mạnh Kỳ Quỷ của thần U Ám, vì sao lại ở trongtay ngươi?"Nữ nhân kêu lên thất thanh."Bởi vì ta giết ả ta, và--"Liễu Bình mở tay ra.Một ánh sáng hắc ám hội tụ lại trong tay hắn."Đây là sức mạnh Tội Phạt, hiện tại ta có thể quăng nó ra ngoài, phong ấn nănglực Kỳ Quỷ của các ngươi, cũng có thể tạm thời không ra tay, tiếp tục nóichuyện vài câu với các ngươi."Liễu Bình nói.Nam nhân suy nghĩ, sau đó mở miệng nói: “Không có cách nào, chúng ta bị tồntại kia hoàn toàn khống chế, nếu chúng ta không lấy mạng người thì phù ẩn KỳQuỷ nó đặt trên người sẽ hoàn toàn giết chết chúng ta."Một rồi lại một phù văn màu đen hiện lên trên người nam nhân, chúng trải rộngchi chít khắp các nơi.- - Bọn chúng hoàn toàn bị Kẻ cầm dù khống chế."Vậy thì khó đây, nhưng hình như ta đã gặp qua những phù văn đó, cho ta mộtchút thời gian để quan sát, có lẽ ta cởi bỏ được đấy."Liễu Bình nói.Câu nói vừa dứt.Phù văn màu đen trên người nam nhân như có thể nghe thấy tiếng nói của LiễuBình, đột nhiên trở nên vô cùng sinh động.Tất cả phù văn màu đen khuếch tán ra, hoàn toàn bao phủ ba tên thần linh lại,biến bọn chúng thành một vật thể hình người màu đen.Vật thể hình người này đúng bất động tại chỗ trong chốc lát.Bỗng nhiên.Nó lại để lộ ra thân hình và tướng mạo hoàn chỉnh.Lại là một con quái vật có bốn gương mặt.Nam nhân, nữ nhân, bộ xương khô cùng với -- Kẻ cầm dù.Đầu của nam nhân, nữ nhân và bộ xương khô đều rũ xuống, duy trì im lặng.Kẻ cầm dù lại nhìn về phía Liễu Bình, như suy tư gì mà nói: “Thì ra là thế, tốcđộ chảy thời gian của nơi này và trong phong ấn là khác nhau, rốt cuộc ngươimuốn làm gì?""Ngươi quá tò mò."Liễu Bình thở dài, lấy Quyển Sách Đáy Biển ra rồi lật xem.Từng hàng chữ nhỏ nhanh chóng hiện lên trên trang sách: “Chú ý.""Đây là một tia phân niệm của con quái vật kia, không phải là bản thể của nó.""Thực lực của nó cao khoảng ba sinh mệnh Kỳ Quỷ đối diện người cộng lại.""Chiến thắng nó không có bất cứ chỗ tốt gì.""Một khi nó tử vong, bản thể trong thế giới phong ấn của nó sẽ lập tức biết đượctình huống nơi này."Không thể giết à... Liễu Bình cất quyển sách đi, dựng thẳng Bách Nạp Đao ởtrước ngực rồi truyền âm lại: “Đừng giết nó, tìm biện pháp phong ấn nó.""Được."Bách Nạp Đao đáp.Kẻ cầm dù yên lặng nhìn hành động của hắn, bỗng cười nói: “Ngươi làm ta quáthất vọng rồi, có lẽ ngươi không biết, bản thể của ta đã thâm nhập vào bên trongphong ấn, rất nhanh sẽ lấy được chiến giáp ngày xưa của ngươi, mà người còn ởnơi này nỗ lực xây dựng thế giới-- “Ngươi thua.""Ta không cảm thấy như vậy được."Liễu Bình nói."Hả? Người cho rằng mình còn cơ hội chiến thắng sao?"Kẻ cầm dù hỏi."Cũng không phải cơ hội chiến thắng gì, chỉ là ta đã biết chuyện xảy ra trongquá khứ nên trong lòng có vài phần tự tin."Liễu Bình nói."Tự tin?"Kẻ cầm dù ngạc nhiên lặp lại."Đúng vậy, ta tương đối hiểu bản thân, nhưng hình như người còn không rõcách làm người của ta lắm."Liễu Bình nói.Bên kia.Thế giới phong ấn.Sâu bên trong hải dương.Bản thể của Kẻ cầm dù đã lướt qua tầng tầng lớp lớp chướng ngại, phá vỡ ra tấtcả kết giới phong ấn, đến trước chiến giáp thật lớn kia."Hô... Rốt cuộc cũng tìm được nó, nhân lúc ta còn chưa hoàn toàn chán ghéttrận chiến này, hủy diệt tất cả đi."Kẻ cầm dù bay qua, phát ra triệu hoán đối với chiến giáp phía dưới.ế ổ ồ ểChiến giáp khổng lồ chậm rãi dâng lên từ đáy biển, hóa thành một bộ khôi giápđang đứng thẳng, nhìn qua giống như một thi thể câm lặng khổng lồ."Lần dạo chơi này đã tới hồi kết, vị vua trên thân trụ này vừa chết thì trongkhoảng thời gian rất dài sau đó sẽ không có pháp tắc cấp Kỳ Quỷ nào xuất hiệntại đây nữa.""Nơi này sẽ bình yên trở lại.""Mà ta –– “Thích loại bình yên này.”.Kẻ cầm dù yên lặng suy nghĩ, sau đó bay đến trước chiến giáp khổng lồ, nhẹnhàng ấn tay lên mặt giáp lạnh như băng kia.Chỉ một thoáng, gã biến mất khỏi vị trí cũ.Cả bộ chiến giáp lại như sống lại, đứng trong hải uyên, thử nắm chặt đôi tay."Không tồi, ta cảm ứng được sức mạnh dũng hiện vô tận của khối chiến giápnày..."Tiếng nói của Kẻ cầm dù vang lên từ chiến giáp.Chỉ trong nháy mắt tiếp theo.Cả bộ chiến giáp đột nhiên cũng đờ bất động.Một giọng nói khác vang lên chung quanh chiến giáp: “Chúc mừng, ngươi đãđạt được bổn chiến giáp.""Nhưng chủ nhân đời trước của bổn chiến giáp vẫn luôn yêu thích hoà bình, hơnnữa giỏi về biên soạn những danh hào cường đại, không thể tưởng tượng dànhriêng cho chính mình.""Vì sao người phải dùng thủ đoạn của ngài để xem xét bổn giáp?""Thuật Kiến Văn Như Danh này là của hắn, cho nên hắn muốn cho người thấycái gì thì ngươi sẽ thấy cái đó, tỷ như người sẽ nhìn thấy trên bổn chiến giáp cóviết một hàng chữ “Quyền bính pháp tắc Kỳ Quỷ, vua của tất cả thế giới, vật dilưu linh tinh gì đấy.""Không sai, người bị lừa.""Bổn chiến giáp thật sự mang theo sức mạnh cường đại, bởi vì bổn chiến giápđược thiết kế thành một thuật phong ấn áp sát người vô cùng cường đại.""Nhưng thuật này có một khuyết điểm, phải do chính người mặc chiến giáp vàothì mới có thể kích hoạt.""Cảm ơn người tự mình tiến đến kích hoạt nó.""Cảm ơn, cảm ơn, cảm ơn.""Điều quan trọng phải nói ba lần.""Sau đây ——”."Phong -- ấn –– triển –– khai ----

Chương 656: Bởi vì ta giết ả ta, và...