"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô…
Chương 868: Tới nào, Chủ Mẫu Tàn Nhẫn ngu xuẩn
Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Bên kia.Aldrich vừa rời khỏi vị trí mật thất của Liễu Bình.Lão giả tóc bạc hút xì gà, bỗng nói: “Nếu là con nối dõi của nàng ta, vậy chọnlựa cô dâu phải chú trọng trong tính, dù sao nàng ta cũng rất kén chọn."Liễu Bình không nói tiếp.Tương tính -- Cái gọi là tương tính, là một khái niệm rất không rõ ràng, ví dụnhư rét lạnh và nước là có tương tính, chúng có thể kết hợp thành băng, lại ví dụmột người nhiệt tình yêu thích giết chóc và binh khí sẽ có tương tính, khi bọnhọ ở bên nhau, có thể phát huy ra sức mạnh của nhau.Vì sao đối phương đột nhiên nói một câu như vậy? Nếu người khác nói vậy thìcũng không sao cả, nhưng nói những lời này là một lão thần linh.Lão ta là chủ ngân hàng, mỗi tiếng nói hành động đều phải có được ích lợi.- -Hắn nên nói tiếp như thế nào? Liễu Bình nhấp một ngụm rượu, ánh mắt bỗngchợt lóe.Trong hư không lập tức hiện ra một hàng chữ nhỏ thiêu đốt: “Ngươi phát độngThương Khuy Thiên Đạo.""Đây là sức mạnh hiện hóa sinh ra từ sự kết hợp của hạt giống Lục Đạo LuânHồi và quẻ thuật của bản thân ngươi.""Ngươi sẽ nhìn thấy chuyện sắp xảy ra trên người đối phương""Bởi vì cấp bậc của đối phương quá cao, lần phát động kỹ năng này hao phíthêm mười điểm công đức, hơn nữa chỉ có thể thấy một sự kiện --"Tất cả chữ nhỏ chợt lóe qua.Trước mắt Liễu Bình bỗng hiện ra một bộ hình ảnh.Lão giả tóc bạc đứng trên mặt cỏ, tay nâng một ly rượu, nhẹ nhàng khẽ hát.Medea bước từng bước đi ra từ trang viên, đứng bên cạnh lão ta."Thế nào?"Lão giả tóc bạc không quay đầu lại mà hỏi."Ăn hết toàn bộ."Medea cười thật xinh đẹp, vui vẻ nói.Bà ta quay đầu lại nhìn thoáng qua trang viên, trong đó lộ ra một cảm giác chếtchóc, không có bất cứ sinh lợi gì, cả cửa sổ cũng toàn là màu đen."Vậy ta đã hoàn thành hứa hẹn."Lão giả tóc bạc nói."Đa tạ các hạ, sau này ta sẽ luôn đứng ở bên cạnh ngài, san sẻ với ngài."ễMedea khụy người thi lễ."Rất tốt."Lão giả tóc bạc nói.Lão ta cúi đầu, đảo ly rượu ngược lại.Rượu đỏ thắm rượu rơi vãi trên mặt cỏ, tạo nên từng đóa hoa nở rộ loang lổ nhưmáu.Tất cả hình ảnh chợt lóe rồi trôi đi.Trên lưng Liễu Bình thấm ra một luồng hơi lạnh.Medea đã sớm được lão giả tóc bạc trợ giúp! Bà ta tổ chức buổi tụ hội này làmuốn ăn luôn tất cả Ma Vương và thần linh tới chơi! !!Không.Không chỉ như vậy.Lấy hôn lễ của Yana và Aldrich làm lời dẫn, cái bà ta muốn làm chính là... LiễuBình chỉ cảm thấy trong lòng sinh ra một hàn ý.Khó trách Lạc Tinh Thần khẩn trương như vậy.Ngay từ đầu Lạc Tinh Thần đã nhắc nhở hắn, luồng sức mạnh kia cực kỳ tà ácvà bất lành, nhất định phải tránh đi.Nàng là cao thủ Kỳ Quỷ thuộc Tinh Thần Trắc, trong lúc loáng thoáng sớm đãcảm nhận được sự sợ hãi! Cho nên hắn nên đáp lời như thế nào? Những việcnày nói ra thì chậm, trên thực tế chỉ phát sinh trong một giây ngắn ngủn khiLiễu Bình nhấp = ngụm rượu.Dưới cái nhìn chăm chú của lão giả tóc bạc, Liễu Bình bỗng buông ly rượu.Chỉ thấy hắn lộ ra vẻ mặt dở khóc dở cười, lắc đầu nói: “Sau khi ta trở về từtầng thế giới Ác Mộng, vốn đang điều tra chuyện Lục Đạo Luân Hồi, khôngngờ lại bị nàng coi trọng... Điều này thật làm người ta dở khóc dở cười, ngặt nổita và con nối dõi của nàng lại có chút liên hệ vận mệnh."Ý cười trên mặt lão giả tóc bạc biến mất.Cái tên được gọi là Hắc Ám tiên sinh này biết chuyện của Medea! Nếu biết chitiết của Medea mà vẫn dám ở lại nơi này -- Chẳng lẽ hắn thật sự không sợ? Nhưvậy... Rốt cuộc hắn mạnh đến mức nào? Cốc cốc cốc -- - Một tiếng đập cửavang lên."Mời vào."Lão giả tóc bạc nói.Cánh cửa mở ra.Medea nắm tay Aldrich, ưu nhã đi vào."Cảm tạ hai vị đại nhân chọn lựa cô dâu huyết thống cao quý cho hắn."Bà ta thi lễ hướng về phía lão giả tóc bạc, sau đó lại hành lễ với Liễu Bình.ễLiễu Bình nhìn lướt qua bà ta.Chỉ thấy trên cổ bà ta có thêm một chuỗi trang sức.Trên vòng cổ ngân quang lấp lánh có đính một viên đá quý màu đen.Hai hàng chữ nhỏ thiêu đốt nhảy ra: “Chú ý.""Chủ Mẫu Tàn Nhẫn Medea trang bị đá quý có chú thuật luật nhân quả: Viên đáma chú tình yêu."Liễu Bình đặt ly rượu lên trên bàn, từ từ đứng dậy -- Hạt giống sức mạnh hHắcám bắt đầu xâm nhập tính cách, nhưng lần này hắn không ngăn cản, ngược lạilấy ý chí của bản thân làm tất cả trở nên càng mãnh liệt."Medea à, ta chỉ tới chơi thôi, nếu người muốn ta ra tay thật, vậy dùng chiếcvòng trên cổ của ngươi đi -- Lập tức dùng ngay."Hắn cười như không cười mà nói.Trong vô số năm tháng, hắn từng gặp được quái vật nào mạnh nhất? -- Là ÁcMộng chi Chủ.Chỉ có thể là nó.Khi nó nghe nói Hư Không Thần Trụ bị chiến giáp khổng lồ hủy diệt, nó khôngchút do dự mà trở về.Điều này chứng minh nó căn bản không sợ đối phương.Cả người Liễu Bình chấn động, sức mạnh Kỳ Quỷ vô biên tỏa ra từ trên ngườihắn.Từng hàng chữ nhỏ thiêu đốt nhanh chóng hiện ra: “Ngươi phóng thích kỹ thuậtdiễn cấp Kỳ Quỷ: Đặc hiệu sư.""Khí thế và sức mạnh của Ác Mộng chi Chủ hiện hóa ra trên người ngươi-- Chodù nó là giả, nhưng lại không khác gì chân thật."Trong hư không, từng luồng sức mạnh vượt xa tưởng tượng bắt đầu nở rộ.Một rồi lại một con mắt dựng thẳng mọc ra ở dưới những chiếc xúc tua thật dài,chất dày đặc thập phương, chúng cùng nhìn thẳng vào Medea.Liễu Bình vươn tay, nâng cằm Medea lên, cả người ầm ầm phát ra quang triềuhắc ám.Sức mạnh hủy diệt Lục Đạo Luân Hồi! Lần này cũng không phải giả, mà sứcmạnh hạt giống này đã bị hắn hoàn toàn kích phát ra.Trong hư không, một loại những dị tượng khác theo đó mà hiện ra.Đó là vô số những quan tài hắc ám ẩn sâu trong nơi cắt đứt mọi tin tức nào đó,tỏa ra đủ loại sức mạnh chẳng lành, làm người ta thoáng cảm nhận một chút đãkhông khỏi rơi vào điên cuồng."Tới nào, Medea."Liễu Bình nhẹ nhàng nói bên tai bà ta.ẫ ẫ ẩ ắ ấ"Tới nào, Chủ Mẫu Tàn Nhẫn ngu xuẩn-- Đã lâu lắm ta không nhấm nháp mùivị tình yêu, chỉ cần ngươi dám để ta nếm thử nó, ta sẽ nói cho ngươi biết, thật ratình yêu tràn ngập sự thống khổ và tuyệt vọng của ngươi."Câu nói vừa dứt.Medea há to mồm thở dốc, mị nhãn như tơ, cứ như sắp không ức chế được cáigì.Nhưng trong mắt bà ta lại lộ ra sợ hãi thật sâu.Cho dù là khí tức của Ác Mộng chi Chủ, hay là dị tượng bày ra trên người LiễuBình, chúng đều là thứ bà ta không thể ứng phó và kháng cự.Bà ta có thể leo lên vị trí hôm nay sau năm tháng vô tận là do dựa vào bình tĩnh,khắc chế và cẩn thận.
Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Bên kia.Aldrich vừa rời khỏi vị trí mật thất của Liễu Bình.Lão giả tóc bạc hút xì gà, bỗng nói: “Nếu là con nối dõi của nàng ta, vậy chọnlựa cô dâu phải chú trọng trong tính, dù sao nàng ta cũng rất kén chọn."Liễu Bình không nói tiếp.Tương tính -- Cái gọi là tương tính, là một khái niệm rất không rõ ràng, ví dụnhư rét lạnh và nước là có tương tính, chúng có thể kết hợp thành băng, lại ví dụmột người nhiệt tình yêu thích giết chóc và binh khí sẽ có tương tính, khi bọnhọ ở bên nhau, có thể phát huy ra sức mạnh của nhau.Vì sao đối phương đột nhiên nói một câu như vậy? Nếu người khác nói vậy thìcũng không sao cả, nhưng nói những lời này là một lão thần linh.Lão ta là chủ ngân hàng, mỗi tiếng nói hành động đều phải có được ích lợi.- -Hắn nên nói tiếp như thế nào? Liễu Bình nhấp một ngụm rượu, ánh mắt bỗngchợt lóe.Trong hư không lập tức hiện ra một hàng chữ nhỏ thiêu đốt: “Ngươi phát độngThương Khuy Thiên Đạo.""Đây là sức mạnh hiện hóa sinh ra từ sự kết hợp của hạt giống Lục Đạo LuânHồi và quẻ thuật của bản thân ngươi.""Ngươi sẽ nhìn thấy chuyện sắp xảy ra trên người đối phương""Bởi vì cấp bậc của đối phương quá cao, lần phát động kỹ năng này hao phíthêm mười điểm công đức, hơn nữa chỉ có thể thấy một sự kiện --"Tất cả chữ nhỏ chợt lóe qua.Trước mắt Liễu Bình bỗng hiện ra một bộ hình ảnh.Lão giả tóc bạc đứng trên mặt cỏ, tay nâng một ly rượu, nhẹ nhàng khẽ hát.Medea bước từng bước đi ra từ trang viên, đứng bên cạnh lão ta."Thế nào?"Lão giả tóc bạc không quay đầu lại mà hỏi."Ăn hết toàn bộ."Medea cười thật xinh đẹp, vui vẻ nói.Bà ta quay đầu lại nhìn thoáng qua trang viên, trong đó lộ ra một cảm giác chếtchóc, không có bất cứ sinh lợi gì, cả cửa sổ cũng toàn là màu đen."Vậy ta đã hoàn thành hứa hẹn."Lão giả tóc bạc nói."Đa tạ các hạ, sau này ta sẽ luôn đứng ở bên cạnh ngài, san sẻ với ngài."ễMedea khụy người thi lễ."Rất tốt."Lão giả tóc bạc nói.Lão ta cúi đầu, đảo ly rượu ngược lại.Rượu đỏ thắm rượu rơi vãi trên mặt cỏ, tạo nên từng đóa hoa nở rộ loang lổ nhưmáu.Tất cả hình ảnh chợt lóe rồi trôi đi.Trên lưng Liễu Bình thấm ra một luồng hơi lạnh.Medea đã sớm được lão giả tóc bạc trợ giúp! Bà ta tổ chức buổi tụ hội này làmuốn ăn luôn tất cả Ma Vương và thần linh tới chơi! !!Không.Không chỉ như vậy.Lấy hôn lễ của Yana và Aldrich làm lời dẫn, cái bà ta muốn làm chính là... LiễuBình chỉ cảm thấy trong lòng sinh ra một hàn ý.Khó trách Lạc Tinh Thần khẩn trương như vậy.Ngay từ đầu Lạc Tinh Thần đã nhắc nhở hắn, luồng sức mạnh kia cực kỳ tà ácvà bất lành, nhất định phải tránh đi.Nàng là cao thủ Kỳ Quỷ thuộc Tinh Thần Trắc, trong lúc loáng thoáng sớm đãcảm nhận được sự sợ hãi! Cho nên hắn nên đáp lời như thế nào? Những việcnày nói ra thì chậm, trên thực tế chỉ phát sinh trong một giây ngắn ngủn khiLiễu Bình nhấp = ngụm rượu.Dưới cái nhìn chăm chú của lão giả tóc bạc, Liễu Bình bỗng buông ly rượu.Chỉ thấy hắn lộ ra vẻ mặt dở khóc dở cười, lắc đầu nói: “Sau khi ta trở về từtầng thế giới Ác Mộng, vốn đang điều tra chuyện Lục Đạo Luân Hồi, khôngngờ lại bị nàng coi trọng... Điều này thật làm người ta dở khóc dở cười, ngặt nổita và con nối dõi của nàng lại có chút liên hệ vận mệnh."Ý cười trên mặt lão giả tóc bạc biến mất.Cái tên được gọi là Hắc Ám tiên sinh này biết chuyện của Medea! Nếu biết chitiết của Medea mà vẫn dám ở lại nơi này -- Chẳng lẽ hắn thật sự không sợ? Nhưvậy... Rốt cuộc hắn mạnh đến mức nào? Cốc cốc cốc -- - Một tiếng đập cửavang lên."Mời vào."Lão giả tóc bạc nói.Cánh cửa mở ra.Medea nắm tay Aldrich, ưu nhã đi vào."Cảm tạ hai vị đại nhân chọn lựa cô dâu huyết thống cao quý cho hắn."Bà ta thi lễ hướng về phía lão giả tóc bạc, sau đó lại hành lễ với Liễu Bình.ễLiễu Bình nhìn lướt qua bà ta.Chỉ thấy trên cổ bà ta có thêm một chuỗi trang sức.Trên vòng cổ ngân quang lấp lánh có đính một viên đá quý màu đen.Hai hàng chữ nhỏ thiêu đốt nhảy ra: “Chú ý.""Chủ Mẫu Tàn Nhẫn Medea trang bị đá quý có chú thuật luật nhân quả: Viên đáma chú tình yêu."Liễu Bình đặt ly rượu lên trên bàn, từ từ đứng dậy -- Hạt giống sức mạnh hHắcám bắt đầu xâm nhập tính cách, nhưng lần này hắn không ngăn cản, ngược lạilấy ý chí của bản thân làm tất cả trở nên càng mãnh liệt."Medea à, ta chỉ tới chơi thôi, nếu người muốn ta ra tay thật, vậy dùng chiếcvòng trên cổ của ngươi đi -- Lập tức dùng ngay."Hắn cười như không cười mà nói.Trong vô số năm tháng, hắn từng gặp được quái vật nào mạnh nhất? -- Là ÁcMộng chi Chủ.Chỉ có thể là nó.Khi nó nghe nói Hư Không Thần Trụ bị chiến giáp khổng lồ hủy diệt, nó khôngchút do dự mà trở về.Điều này chứng minh nó căn bản không sợ đối phương.Cả người Liễu Bình chấn động, sức mạnh Kỳ Quỷ vô biên tỏa ra từ trên ngườihắn.Từng hàng chữ nhỏ thiêu đốt nhanh chóng hiện ra: “Ngươi phóng thích kỹ thuậtdiễn cấp Kỳ Quỷ: Đặc hiệu sư.""Khí thế và sức mạnh của Ác Mộng chi Chủ hiện hóa ra trên người ngươi-- Chodù nó là giả, nhưng lại không khác gì chân thật."Trong hư không, từng luồng sức mạnh vượt xa tưởng tượng bắt đầu nở rộ.Một rồi lại một con mắt dựng thẳng mọc ra ở dưới những chiếc xúc tua thật dài,chất dày đặc thập phương, chúng cùng nhìn thẳng vào Medea.Liễu Bình vươn tay, nâng cằm Medea lên, cả người ầm ầm phát ra quang triềuhắc ám.Sức mạnh hủy diệt Lục Đạo Luân Hồi! Lần này cũng không phải giả, mà sứcmạnh hạt giống này đã bị hắn hoàn toàn kích phát ra.Trong hư không, một loại những dị tượng khác theo đó mà hiện ra.Đó là vô số những quan tài hắc ám ẩn sâu trong nơi cắt đứt mọi tin tức nào đó,tỏa ra đủ loại sức mạnh chẳng lành, làm người ta thoáng cảm nhận một chút đãkhông khỏi rơi vào điên cuồng."Tới nào, Medea."Liễu Bình nhẹ nhàng nói bên tai bà ta.ẫ ẫ ẩ ắ ấ"Tới nào, Chủ Mẫu Tàn Nhẫn ngu xuẩn-- Đã lâu lắm ta không nhấm nháp mùivị tình yêu, chỉ cần ngươi dám để ta nếm thử nó, ta sẽ nói cho ngươi biết, thật ratình yêu tràn ngập sự thống khổ và tuyệt vọng của ngươi."Câu nói vừa dứt.Medea há to mồm thở dốc, mị nhãn như tơ, cứ như sắp không ức chế được cáigì.Nhưng trong mắt bà ta lại lộ ra sợ hãi thật sâu.Cho dù là khí tức của Ác Mộng chi Chủ, hay là dị tượng bày ra trên người LiễuBình, chúng đều là thứ bà ta không thể ứng phó và kháng cự.Bà ta có thể leo lên vị trí hôm nay sau năm tháng vô tận là do dựa vào bình tĩnh,khắc chế và cẩn thận.
Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Bên kia.Aldrich vừa rời khỏi vị trí mật thất của Liễu Bình.Lão giả tóc bạc hút xì gà, bỗng nói: “Nếu là con nối dõi của nàng ta, vậy chọnlựa cô dâu phải chú trọng trong tính, dù sao nàng ta cũng rất kén chọn."Liễu Bình không nói tiếp.Tương tính -- Cái gọi là tương tính, là một khái niệm rất không rõ ràng, ví dụnhư rét lạnh và nước là có tương tính, chúng có thể kết hợp thành băng, lại ví dụmột người nhiệt tình yêu thích giết chóc và binh khí sẽ có tương tính, khi bọnhọ ở bên nhau, có thể phát huy ra sức mạnh của nhau.Vì sao đối phương đột nhiên nói một câu như vậy? Nếu người khác nói vậy thìcũng không sao cả, nhưng nói những lời này là một lão thần linh.Lão ta là chủ ngân hàng, mỗi tiếng nói hành động đều phải có được ích lợi.- -Hắn nên nói tiếp như thế nào? Liễu Bình nhấp một ngụm rượu, ánh mắt bỗngchợt lóe.Trong hư không lập tức hiện ra một hàng chữ nhỏ thiêu đốt: “Ngươi phát độngThương Khuy Thiên Đạo.""Đây là sức mạnh hiện hóa sinh ra từ sự kết hợp của hạt giống Lục Đạo LuânHồi và quẻ thuật của bản thân ngươi.""Ngươi sẽ nhìn thấy chuyện sắp xảy ra trên người đối phương""Bởi vì cấp bậc của đối phương quá cao, lần phát động kỹ năng này hao phíthêm mười điểm công đức, hơn nữa chỉ có thể thấy một sự kiện --"Tất cả chữ nhỏ chợt lóe qua.Trước mắt Liễu Bình bỗng hiện ra một bộ hình ảnh.Lão giả tóc bạc đứng trên mặt cỏ, tay nâng một ly rượu, nhẹ nhàng khẽ hát.Medea bước từng bước đi ra từ trang viên, đứng bên cạnh lão ta."Thế nào?"Lão giả tóc bạc không quay đầu lại mà hỏi."Ăn hết toàn bộ."Medea cười thật xinh đẹp, vui vẻ nói.Bà ta quay đầu lại nhìn thoáng qua trang viên, trong đó lộ ra một cảm giác chếtchóc, không có bất cứ sinh lợi gì, cả cửa sổ cũng toàn là màu đen."Vậy ta đã hoàn thành hứa hẹn."Lão giả tóc bạc nói."Đa tạ các hạ, sau này ta sẽ luôn đứng ở bên cạnh ngài, san sẻ với ngài."ễMedea khụy người thi lễ."Rất tốt."Lão giả tóc bạc nói.Lão ta cúi đầu, đảo ly rượu ngược lại.Rượu đỏ thắm rượu rơi vãi trên mặt cỏ, tạo nên từng đóa hoa nở rộ loang lổ nhưmáu.Tất cả hình ảnh chợt lóe rồi trôi đi.Trên lưng Liễu Bình thấm ra một luồng hơi lạnh.Medea đã sớm được lão giả tóc bạc trợ giúp! Bà ta tổ chức buổi tụ hội này làmuốn ăn luôn tất cả Ma Vương và thần linh tới chơi! !!Không.Không chỉ như vậy.Lấy hôn lễ của Yana và Aldrich làm lời dẫn, cái bà ta muốn làm chính là... LiễuBình chỉ cảm thấy trong lòng sinh ra một hàn ý.Khó trách Lạc Tinh Thần khẩn trương như vậy.Ngay từ đầu Lạc Tinh Thần đã nhắc nhở hắn, luồng sức mạnh kia cực kỳ tà ácvà bất lành, nhất định phải tránh đi.Nàng là cao thủ Kỳ Quỷ thuộc Tinh Thần Trắc, trong lúc loáng thoáng sớm đãcảm nhận được sự sợ hãi! Cho nên hắn nên đáp lời như thế nào? Những việcnày nói ra thì chậm, trên thực tế chỉ phát sinh trong một giây ngắn ngủn khiLiễu Bình nhấp = ngụm rượu.Dưới cái nhìn chăm chú của lão giả tóc bạc, Liễu Bình bỗng buông ly rượu.Chỉ thấy hắn lộ ra vẻ mặt dở khóc dở cười, lắc đầu nói: “Sau khi ta trở về từtầng thế giới Ác Mộng, vốn đang điều tra chuyện Lục Đạo Luân Hồi, khôngngờ lại bị nàng coi trọng... Điều này thật làm người ta dở khóc dở cười, ngặt nổita và con nối dõi của nàng lại có chút liên hệ vận mệnh."Ý cười trên mặt lão giả tóc bạc biến mất.Cái tên được gọi là Hắc Ám tiên sinh này biết chuyện của Medea! Nếu biết chitiết của Medea mà vẫn dám ở lại nơi này -- Chẳng lẽ hắn thật sự không sợ? Nhưvậy... Rốt cuộc hắn mạnh đến mức nào? Cốc cốc cốc -- - Một tiếng đập cửavang lên."Mời vào."Lão giả tóc bạc nói.Cánh cửa mở ra.Medea nắm tay Aldrich, ưu nhã đi vào."Cảm tạ hai vị đại nhân chọn lựa cô dâu huyết thống cao quý cho hắn."Bà ta thi lễ hướng về phía lão giả tóc bạc, sau đó lại hành lễ với Liễu Bình.ễLiễu Bình nhìn lướt qua bà ta.Chỉ thấy trên cổ bà ta có thêm một chuỗi trang sức.Trên vòng cổ ngân quang lấp lánh có đính một viên đá quý màu đen.Hai hàng chữ nhỏ thiêu đốt nhảy ra: “Chú ý.""Chủ Mẫu Tàn Nhẫn Medea trang bị đá quý có chú thuật luật nhân quả: Viên đáma chú tình yêu."Liễu Bình đặt ly rượu lên trên bàn, từ từ đứng dậy -- Hạt giống sức mạnh hHắcám bắt đầu xâm nhập tính cách, nhưng lần này hắn không ngăn cản, ngược lạilấy ý chí của bản thân làm tất cả trở nên càng mãnh liệt."Medea à, ta chỉ tới chơi thôi, nếu người muốn ta ra tay thật, vậy dùng chiếcvòng trên cổ của ngươi đi -- Lập tức dùng ngay."Hắn cười như không cười mà nói.Trong vô số năm tháng, hắn từng gặp được quái vật nào mạnh nhất? -- Là ÁcMộng chi Chủ.Chỉ có thể là nó.Khi nó nghe nói Hư Không Thần Trụ bị chiến giáp khổng lồ hủy diệt, nó khôngchút do dự mà trở về.Điều này chứng minh nó căn bản không sợ đối phương.Cả người Liễu Bình chấn động, sức mạnh Kỳ Quỷ vô biên tỏa ra từ trên ngườihắn.Từng hàng chữ nhỏ thiêu đốt nhanh chóng hiện ra: “Ngươi phóng thích kỹ thuậtdiễn cấp Kỳ Quỷ: Đặc hiệu sư.""Khí thế và sức mạnh của Ác Mộng chi Chủ hiện hóa ra trên người ngươi-- Chodù nó là giả, nhưng lại không khác gì chân thật."Trong hư không, từng luồng sức mạnh vượt xa tưởng tượng bắt đầu nở rộ.Một rồi lại một con mắt dựng thẳng mọc ra ở dưới những chiếc xúc tua thật dài,chất dày đặc thập phương, chúng cùng nhìn thẳng vào Medea.Liễu Bình vươn tay, nâng cằm Medea lên, cả người ầm ầm phát ra quang triềuhắc ám.Sức mạnh hủy diệt Lục Đạo Luân Hồi! Lần này cũng không phải giả, mà sứcmạnh hạt giống này đã bị hắn hoàn toàn kích phát ra.Trong hư không, một loại những dị tượng khác theo đó mà hiện ra.Đó là vô số những quan tài hắc ám ẩn sâu trong nơi cắt đứt mọi tin tức nào đó,tỏa ra đủ loại sức mạnh chẳng lành, làm người ta thoáng cảm nhận một chút đãkhông khỏi rơi vào điên cuồng."Tới nào, Medea."Liễu Bình nhẹ nhàng nói bên tai bà ta.ẫ ẫ ẩ ắ ấ"Tới nào, Chủ Mẫu Tàn Nhẫn ngu xuẩn-- Đã lâu lắm ta không nhấm nháp mùivị tình yêu, chỉ cần ngươi dám để ta nếm thử nó, ta sẽ nói cho ngươi biết, thật ratình yêu tràn ngập sự thống khổ và tuyệt vọng của ngươi."Câu nói vừa dứt.Medea há to mồm thở dốc, mị nhãn như tơ, cứ như sắp không ức chế được cáigì.Nhưng trong mắt bà ta lại lộ ra sợ hãi thật sâu.Cho dù là khí tức của Ác Mộng chi Chủ, hay là dị tượng bày ra trên người LiễuBình, chúng đều là thứ bà ta không thể ứng phó và kháng cự.Bà ta có thể leo lên vị trí hôm nay sau năm tháng vô tận là do dựa vào bình tĩnh,khắc chế và cẩn thận.