"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô…

Chương 869: Ta phải nắm chặt thời gian...

Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Lúc con mồi quá mạnh thì tuyệt đối đừng đi trêu chọc!"Ngài nói đùa, làm sao ta dám chứ."Bà ta vươn đầu lưỡi nhẹ nhàng liếm liếm khóe miệng, nhẹ nhàng lui về phía saumột bước.Lão giả tóc bạc đứng bên cạnh quan sát, ánh mắt từ sắc bén đã chuyển sangthâm thúy.Lão ta chậm rãi mở miệng nói: “Được rồi, Hắc Ám tiên sinh, nàng cũng khôngphải ngu xuẩn... Làm sao dám mạo phạm ngài kia chứ."Một thẻ bài xuất hiện trong tay lão ta, bị lão ta nhẹ nhàng bắn ra, bay đến trướcmặt Medea.Chỉ thấy trên thẻ bài có vẽ một nữ tử sắc mặt tái nhợt, trong tay nâng một đoànquang diễm đại diện cho thần lực."Thần vị Chú Linh Tộc, cực kỳ phù hợp với tương tính của nhất hệ các ngươi,bọn họ thiếu tiền của ta – thiểu rất nhiều, cho nên bằng lòng lấy thần vị để trảnợ, qua mấy ngày thần nữ sẽ đến."Lão giả tóc bạc nói.Medea nhận lấy thẻ bài rồi quan sát, trên mặt lập tức hiện ra vẻ vừa lòng."Aldrich, việc hôn nhân này không tồi, rất không tồi, thần lực chú linh phù hợpvới tương tính của ngươi, sẽ càng nhiều, càng mạnh hơn những gì Yana có thểcho ngươi!""Đa tạ hai vị đại nhân lo toan."Aldrich vội vàng hành lễ và nói."Được rồi, ngươi và mẫu thân người đều lui ra đi, hai lão già chúng ta còn phảinói chuyện."Lão giả tóc bạc nói."Thưa vâng."Medea mang theo Aldrich lại hành lễ lần nữa, cầm thẻ bài kia vội vàng lui rangoài.Trong mật thất chỉ còn lại lão giả tóc bạc và Liễu Bình."Hừ, đã thật lâu ta không hưng phấn như vậy... Vừa rồi nên xé xác nàng..."Liễu Bình hậm hực đi trở về rồi ngồi xuống sô pha.Lão giả tóc bạc phun ra một ngụm sương khói, buông xì gà và nói: “Nhân vậtnhư người và ta cần gì so đo với một nữ nhân."ấ ểĐông -- Lão giả tóc bạc gõ gõ cái bàn, lấy ra một quyển sách thẻ màu vàng córìa màu đen rồi đặt trên bàn, lão ta híp mắt nói: “Hôm nay Medea vừa chiêu đãiđám ma thần kia, vừa phải bận tâm việc hôn nhân của con trai mình, chỉ sợkhông có thời gian tiếp đãi chúng ta, không bằng ty chúng ta tìm chút việc vuiđi?"Sách thẻ mở ra.Một thẻ bài theo đó mà hiện lên."Thế giới hiện hóa, kết giới!"Lão giả thấp giọng thì thầm.Trên bàn lập tức hiện ra cảnh tượng thu nhỏ của một thế giới.Dãy núi con sông, vùng quê trùng điệp, thậm chí còn có đại sa mạc, hải dương -- Đây là một thế giới hoàn chỉnh.Chẳng qua, nó hiện ra trên bàn trà với hình thức thu nhỏ mà thôi.Trước mắt Liễu Bình lập tức hiện ra từng hàng chữ nhỏ thiêu đốt: “Cảnh cáo!""Đối phương phát động chiến tranh thẻ bài sư!""Đây hoàn toàn là một lần thăm dò...""Nếu người bị thua trong chiến tranh thẻ bài sư thì chứng minh người tốt mã dẻcùi, đối phương sẽ lập tức ra tay với ngươi.""Ba,"“Hai,"“Một!""Kết giới đã được thành lập.""Xin hãy phái thẻ bài tiến vào kết giới để tiến hành chiến đấu với thẻ bài của đốiphương!"Liễu Bình liếc nhìn một cái đã xem xong.- - Quả nhiên con cáo già này khôngbị chút khí thế kia dọa ngã ngửa.Loại tồn tại cấp bậc như lão ta là đánh giết ra từ thây son biển máu, không dễđuổi đi như vậy.Nhưng lão ta vẫn rất cẩn thận, chọn dùng phương thức thẻ bài này để tiến hànhthăm dò.Nếu thẻ bài trong tay hai người có thực lực tương đương -- Vậy chứng minh cấpbậc của hai bên cũng tương đương, không cần thiết toàn lực ra tay.Vậy tránh hai bên sẽ chém giết sinh tử.Dù sao mọi người đều sống qua năm tháng dài lâu như vậy, đều rất tiếc mạng."Thì ra là thế, chơi với ngươi một lát cũng không có gì."Liễu Bình duỗi tay nhấn một cái.ể ắSách thẻ: Quyển Sách Tử Vong lập tức hiện lên trước mặt hắn.Hiện giờ chỉ có ba thẻ bài có thể sử dụng là Triệu Thiền Y, Bạch Lang và LạcTinh Thần.Bạch Lang đang đi tìm những thành viên khác của đoàn đội.Còn lại hai thẻ bài.Là Triệu Thiền Y và Lạc Tinh Thần.Liễu Bình ném một thẻ bài ra, nó đáp xuống thế giới thu nhỏ trên mặt bàn.Ngoài cửa.Trong lòng Lạc Tinh Thần cảm nhận được điều gì, lập tức đi vào hư không rồibiến mất.Nàng trực tiếp xuất hiện trong thế giới trên mặt bàn.Tên mặt lão giả tóc bạc lập tức lộ ra vẻ mặt sầu khổ: “Là hộ vệ của ngươi à,thực lực thật sự không tồi, để ta ngẫm lại --"Bên kia.Medea mang theo Aldrich nhanh chóng đi vội trên hành lang."Chủ mẫu, chúng ta đang đi đâu vậy?"Aldrich cuống quít hỏi.-- Trên tay chủ mẫu còn cầm thẻ bài thần vị kia!"Đi theo ta!"Medea nói.Hai người nhanh chóng đi vào mật thất của Yana, mở cửa rồi bước vào.Yana vẫn bị gai độc đóng đinh trên tường.Medea nhìn lướt qua, yên lòng, chờ Aldrich vào cửa rồi lập tức đóng lại.Bà ta lấy ra một cái ống nghe kiểu cũ..Ống nghe lập tức vang lên giọng nói của lão giả tóc bạc: “Khi thể của người nàycực kỳ mạnh, lẽ ra không nên dây vào, nhưng ta vẫn muốn thử cấp bậc củahắn...""Medea, nghe đây, ta đã an bài tất cả phương sách, người phải lập tức đi gặpmặt những Ma Vương và thần linh đó, lần lượt ăn luôn chúng nó, hoàn thànhtoàn bộ hiến tế.""Nắm chặt thời gian, chờ ta đánh xong bài thì người sẽ biết rốt cục Hắc Ám tiênsinh có thể ăn được hay không."Giọng nói biến mất.Medea hít sâu một hơi, lập tức cất ống nghe đi."Ta phải nắm chặt thời gian..."ẩ ẩ ầ ẫBà ta lẩm bẩm một câu, nhét thẻ bài thần vị kia vào tay Aldrich “Chủ mẫu, chota sao?"Aldrich vui mừng quá đỗi mà nói."Đương nhiên là cho ngươi, đây là thần vị càng thích hợp với người hơn cảYana, hơn nữa sử dụng càng đơn giản, chỉ cần ngươi bóp nát nó là có thể đạtđược thần vị."Medea nói.Aldrich không chút do dự mà bóp nát thẻ bài.Cả thẻ bài hóa thành quang mang nhàn nhạt hoàn toàn đi vào thân thể hắn ta.Khí thế trên người hắn ta dần dần thay đổi."Đa tạ chủ mẫu!"Aldrich cảm kích mà nói.Medea tiến lên một bước, ôm hắn ta vào ngực, nhẹ nhàng nói: “Aldrich, có lẽngươi không biết, ngươi là con nối dõi của ta... Aldrich giật mình.Medea dịu dàng nói: “Trên người của ngươi có máu của ta, cho nên dựa theonghi thức cực kỳ cường đại kia thì chỉ cần ngươi đạt được thần vị có tương tínhthích hợp với ta, vậy ta có thể thông qua ăn cơm để đạt được hồi báo sức mạnhgấp bội!"Aldrich bỗng cảm thấy trên người truyền đến một cơn đau nhức.Thế giới tối sầm lại.Hắn ta nghe thấy tiếng cảm khái như lời ngâm nga của Medea: “Mùi vị ngonlành đến cỡ nào, chỉ sợ ta vĩnh viễn cũng không thể quên được."

Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Lúc con mồi quá mạnh thì tuyệt đối đừng đi trêu chọc!"Ngài nói đùa, làm sao ta dám chứ."Bà ta vươn đầu lưỡi nhẹ nhàng liếm liếm khóe miệng, nhẹ nhàng lui về phía saumột bước.Lão giả tóc bạc đứng bên cạnh quan sát, ánh mắt từ sắc bén đã chuyển sangthâm thúy.Lão ta chậm rãi mở miệng nói: “Được rồi, Hắc Ám tiên sinh, nàng cũng khôngphải ngu xuẩn... Làm sao dám mạo phạm ngài kia chứ."Một thẻ bài xuất hiện trong tay lão ta, bị lão ta nhẹ nhàng bắn ra, bay đến trướcmặt Medea.Chỉ thấy trên thẻ bài có vẽ một nữ tử sắc mặt tái nhợt, trong tay nâng một đoànquang diễm đại diện cho thần lực."Thần vị Chú Linh Tộc, cực kỳ phù hợp với tương tính của nhất hệ các ngươi,bọn họ thiếu tiền của ta – thiểu rất nhiều, cho nên bằng lòng lấy thần vị để trảnợ, qua mấy ngày thần nữ sẽ đến."Lão giả tóc bạc nói.Medea nhận lấy thẻ bài rồi quan sát, trên mặt lập tức hiện ra vẻ vừa lòng."Aldrich, việc hôn nhân này không tồi, rất không tồi, thần lực chú linh phù hợpvới tương tính của ngươi, sẽ càng nhiều, càng mạnh hơn những gì Yana có thểcho ngươi!""Đa tạ hai vị đại nhân lo toan."Aldrich vội vàng hành lễ và nói."Được rồi, ngươi và mẫu thân người đều lui ra đi, hai lão già chúng ta còn phảinói chuyện."Lão giả tóc bạc nói."Thưa vâng."Medea mang theo Aldrich lại hành lễ lần nữa, cầm thẻ bài kia vội vàng lui rangoài.Trong mật thất chỉ còn lại lão giả tóc bạc và Liễu Bình."Hừ, đã thật lâu ta không hưng phấn như vậy... Vừa rồi nên xé xác nàng..."Liễu Bình hậm hực đi trở về rồi ngồi xuống sô pha.Lão giả tóc bạc phun ra một ngụm sương khói, buông xì gà và nói: “Nhân vậtnhư người và ta cần gì so đo với một nữ nhân."ấ ểĐông -- Lão giả tóc bạc gõ gõ cái bàn, lấy ra một quyển sách thẻ màu vàng córìa màu đen rồi đặt trên bàn, lão ta híp mắt nói: “Hôm nay Medea vừa chiêu đãiđám ma thần kia, vừa phải bận tâm việc hôn nhân của con trai mình, chỉ sợkhông có thời gian tiếp đãi chúng ta, không bằng ty chúng ta tìm chút việc vuiđi?"Sách thẻ mở ra.Một thẻ bài theo đó mà hiện lên."Thế giới hiện hóa, kết giới!"Lão giả thấp giọng thì thầm.Trên bàn lập tức hiện ra cảnh tượng thu nhỏ của một thế giới.Dãy núi con sông, vùng quê trùng điệp, thậm chí còn có đại sa mạc, hải dương -- Đây là một thế giới hoàn chỉnh.Chẳng qua, nó hiện ra trên bàn trà với hình thức thu nhỏ mà thôi.Trước mắt Liễu Bình lập tức hiện ra từng hàng chữ nhỏ thiêu đốt: “Cảnh cáo!""Đối phương phát động chiến tranh thẻ bài sư!""Đây hoàn toàn là một lần thăm dò...""Nếu người bị thua trong chiến tranh thẻ bài sư thì chứng minh người tốt mã dẻcùi, đối phương sẽ lập tức ra tay với ngươi.""Ba,"“Hai,"“Một!""Kết giới đã được thành lập.""Xin hãy phái thẻ bài tiến vào kết giới để tiến hành chiến đấu với thẻ bài của đốiphương!"Liễu Bình liếc nhìn một cái đã xem xong.- - Quả nhiên con cáo già này khôngbị chút khí thế kia dọa ngã ngửa.Loại tồn tại cấp bậc như lão ta là đánh giết ra từ thây son biển máu, không dễđuổi đi như vậy.Nhưng lão ta vẫn rất cẩn thận, chọn dùng phương thức thẻ bài này để tiến hànhthăm dò.Nếu thẻ bài trong tay hai người có thực lực tương đương -- Vậy chứng minh cấpbậc của hai bên cũng tương đương, không cần thiết toàn lực ra tay.Vậy tránh hai bên sẽ chém giết sinh tử.Dù sao mọi người đều sống qua năm tháng dài lâu như vậy, đều rất tiếc mạng."Thì ra là thế, chơi với ngươi một lát cũng không có gì."Liễu Bình duỗi tay nhấn một cái.ể ắSách thẻ: Quyển Sách Tử Vong lập tức hiện lên trước mặt hắn.Hiện giờ chỉ có ba thẻ bài có thể sử dụng là Triệu Thiền Y, Bạch Lang và LạcTinh Thần.Bạch Lang đang đi tìm những thành viên khác của đoàn đội.Còn lại hai thẻ bài.Là Triệu Thiền Y và Lạc Tinh Thần.Liễu Bình ném một thẻ bài ra, nó đáp xuống thế giới thu nhỏ trên mặt bàn.Ngoài cửa.Trong lòng Lạc Tinh Thần cảm nhận được điều gì, lập tức đi vào hư không rồibiến mất.Nàng trực tiếp xuất hiện trong thế giới trên mặt bàn.Tên mặt lão giả tóc bạc lập tức lộ ra vẻ mặt sầu khổ: “Là hộ vệ của ngươi à,thực lực thật sự không tồi, để ta ngẫm lại --"Bên kia.Medea mang theo Aldrich nhanh chóng đi vội trên hành lang."Chủ mẫu, chúng ta đang đi đâu vậy?"Aldrich cuống quít hỏi.-- Trên tay chủ mẫu còn cầm thẻ bài thần vị kia!"Đi theo ta!"Medea nói.Hai người nhanh chóng đi vào mật thất của Yana, mở cửa rồi bước vào.Yana vẫn bị gai độc đóng đinh trên tường.Medea nhìn lướt qua, yên lòng, chờ Aldrich vào cửa rồi lập tức đóng lại.Bà ta lấy ra một cái ống nghe kiểu cũ..Ống nghe lập tức vang lên giọng nói của lão giả tóc bạc: “Khi thể của người nàycực kỳ mạnh, lẽ ra không nên dây vào, nhưng ta vẫn muốn thử cấp bậc củahắn...""Medea, nghe đây, ta đã an bài tất cả phương sách, người phải lập tức đi gặpmặt những Ma Vương và thần linh đó, lần lượt ăn luôn chúng nó, hoàn thànhtoàn bộ hiến tế.""Nắm chặt thời gian, chờ ta đánh xong bài thì người sẽ biết rốt cục Hắc Ám tiênsinh có thể ăn được hay không."Giọng nói biến mất.Medea hít sâu một hơi, lập tức cất ống nghe đi."Ta phải nắm chặt thời gian..."ẩ ẩ ầ ẫBà ta lẩm bẩm một câu, nhét thẻ bài thần vị kia vào tay Aldrich “Chủ mẫu, chota sao?"Aldrich vui mừng quá đỗi mà nói."Đương nhiên là cho ngươi, đây là thần vị càng thích hợp với người hơn cảYana, hơn nữa sử dụng càng đơn giản, chỉ cần ngươi bóp nát nó là có thể đạtđược thần vị."Medea nói.Aldrich không chút do dự mà bóp nát thẻ bài.Cả thẻ bài hóa thành quang mang nhàn nhạt hoàn toàn đi vào thân thể hắn ta.Khí thế trên người hắn ta dần dần thay đổi."Đa tạ chủ mẫu!"Aldrich cảm kích mà nói.Medea tiến lên một bước, ôm hắn ta vào ngực, nhẹ nhàng nói: “Aldrich, có lẽngươi không biết, ngươi là con nối dõi của ta... Aldrich giật mình.Medea dịu dàng nói: “Trên người của ngươi có máu của ta, cho nên dựa theonghi thức cực kỳ cường đại kia thì chỉ cần ngươi đạt được thần vị có tương tínhthích hợp với ta, vậy ta có thể thông qua ăn cơm để đạt được hồi báo sức mạnhgấp bội!"Aldrich bỗng cảm thấy trên người truyền đến một cơn đau nhức.Thế giới tối sầm lại.Hắn ta nghe thấy tiếng cảm khái như lời ngâm nga của Medea: “Mùi vị ngonlành đến cỡ nào, chỉ sợ ta vĩnh viễn cũng không thể quên được."

Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Lúc con mồi quá mạnh thì tuyệt đối đừng đi trêu chọc!"Ngài nói đùa, làm sao ta dám chứ."Bà ta vươn đầu lưỡi nhẹ nhàng liếm liếm khóe miệng, nhẹ nhàng lui về phía saumột bước.Lão giả tóc bạc đứng bên cạnh quan sát, ánh mắt từ sắc bén đã chuyển sangthâm thúy.Lão ta chậm rãi mở miệng nói: “Được rồi, Hắc Ám tiên sinh, nàng cũng khôngphải ngu xuẩn... Làm sao dám mạo phạm ngài kia chứ."Một thẻ bài xuất hiện trong tay lão ta, bị lão ta nhẹ nhàng bắn ra, bay đến trướcmặt Medea.Chỉ thấy trên thẻ bài có vẽ một nữ tử sắc mặt tái nhợt, trong tay nâng một đoànquang diễm đại diện cho thần lực."Thần vị Chú Linh Tộc, cực kỳ phù hợp với tương tính của nhất hệ các ngươi,bọn họ thiếu tiền của ta – thiểu rất nhiều, cho nên bằng lòng lấy thần vị để trảnợ, qua mấy ngày thần nữ sẽ đến."Lão giả tóc bạc nói.Medea nhận lấy thẻ bài rồi quan sát, trên mặt lập tức hiện ra vẻ vừa lòng."Aldrich, việc hôn nhân này không tồi, rất không tồi, thần lực chú linh phù hợpvới tương tính của ngươi, sẽ càng nhiều, càng mạnh hơn những gì Yana có thểcho ngươi!""Đa tạ hai vị đại nhân lo toan."Aldrich vội vàng hành lễ và nói."Được rồi, ngươi và mẫu thân người đều lui ra đi, hai lão già chúng ta còn phảinói chuyện."Lão giả tóc bạc nói."Thưa vâng."Medea mang theo Aldrich lại hành lễ lần nữa, cầm thẻ bài kia vội vàng lui rangoài.Trong mật thất chỉ còn lại lão giả tóc bạc và Liễu Bình."Hừ, đã thật lâu ta không hưng phấn như vậy... Vừa rồi nên xé xác nàng..."Liễu Bình hậm hực đi trở về rồi ngồi xuống sô pha.Lão giả tóc bạc phun ra một ngụm sương khói, buông xì gà và nói: “Nhân vậtnhư người và ta cần gì so đo với một nữ nhân."ấ ểĐông -- Lão giả tóc bạc gõ gõ cái bàn, lấy ra một quyển sách thẻ màu vàng córìa màu đen rồi đặt trên bàn, lão ta híp mắt nói: “Hôm nay Medea vừa chiêu đãiđám ma thần kia, vừa phải bận tâm việc hôn nhân của con trai mình, chỉ sợkhông có thời gian tiếp đãi chúng ta, không bằng ty chúng ta tìm chút việc vuiđi?"Sách thẻ mở ra.Một thẻ bài theo đó mà hiện lên."Thế giới hiện hóa, kết giới!"Lão giả thấp giọng thì thầm.Trên bàn lập tức hiện ra cảnh tượng thu nhỏ của một thế giới.Dãy núi con sông, vùng quê trùng điệp, thậm chí còn có đại sa mạc, hải dương -- Đây là một thế giới hoàn chỉnh.Chẳng qua, nó hiện ra trên bàn trà với hình thức thu nhỏ mà thôi.Trước mắt Liễu Bình lập tức hiện ra từng hàng chữ nhỏ thiêu đốt: “Cảnh cáo!""Đối phương phát động chiến tranh thẻ bài sư!""Đây hoàn toàn là một lần thăm dò...""Nếu người bị thua trong chiến tranh thẻ bài sư thì chứng minh người tốt mã dẻcùi, đối phương sẽ lập tức ra tay với ngươi.""Ba,"“Hai,"“Một!""Kết giới đã được thành lập.""Xin hãy phái thẻ bài tiến vào kết giới để tiến hành chiến đấu với thẻ bài của đốiphương!"Liễu Bình liếc nhìn một cái đã xem xong.- - Quả nhiên con cáo già này khôngbị chút khí thế kia dọa ngã ngửa.Loại tồn tại cấp bậc như lão ta là đánh giết ra từ thây son biển máu, không dễđuổi đi như vậy.Nhưng lão ta vẫn rất cẩn thận, chọn dùng phương thức thẻ bài này để tiến hànhthăm dò.Nếu thẻ bài trong tay hai người có thực lực tương đương -- Vậy chứng minh cấpbậc của hai bên cũng tương đương, không cần thiết toàn lực ra tay.Vậy tránh hai bên sẽ chém giết sinh tử.Dù sao mọi người đều sống qua năm tháng dài lâu như vậy, đều rất tiếc mạng."Thì ra là thế, chơi với ngươi một lát cũng không có gì."Liễu Bình duỗi tay nhấn một cái.ể ắSách thẻ: Quyển Sách Tử Vong lập tức hiện lên trước mặt hắn.Hiện giờ chỉ có ba thẻ bài có thể sử dụng là Triệu Thiền Y, Bạch Lang và LạcTinh Thần.Bạch Lang đang đi tìm những thành viên khác của đoàn đội.Còn lại hai thẻ bài.Là Triệu Thiền Y và Lạc Tinh Thần.Liễu Bình ném một thẻ bài ra, nó đáp xuống thế giới thu nhỏ trên mặt bàn.Ngoài cửa.Trong lòng Lạc Tinh Thần cảm nhận được điều gì, lập tức đi vào hư không rồibiến mất.Nàng trực tiếp xuất hiện trong thế giới trên mặt bàn.Tên mặt lão giả tóc bạc lập tức lộ ra vẻ mặt sầu khổ: “Là hộ vệ của ngươi à,thực lực thật sự không tồi, để ta ngẫm lại --"Bên kia.Medea mang theo Aldrich nhanh chóng đi vội trên hành lang."Chủ mẫu, chúng ta đang đi đâu vậy?"Aldrich cuống quít hỏi.-- Trên tay chủ mẫu còn cầm thẻ bài thần vị kia!"Đi theo ta!"Medea nói.Hai người nhanh chóng đi vào mật thất của Yana, mở cửa rồi bước vào.Yana vẫn bị gai độc đóng đinh trên tường.Medea nhìn lướt qua, yên lòng, chờ Aldrich vào cửa rồi lập tức đóng lại.Bà ta lấy ra một cái ống nghe kiểu cũ..Ống nghe lập tức vang lên giọng nói của lão giả tóc bạc: “Khi thể của người nàycực kỳ mạnh, lẽ ra không nên dây vào, nhưng ta vẫn muốn thử cấp bậc củahắn...""Medea, nghe đây, ta đã an bài tất cả phương sách, người phải lập tức đi gặpmặt những Ma Vương và thần linh đó, lần lượt ăn luôn chúng nó, hoàn thànhtoàn bộ hiến tế.""Nắm chặt thời gian, chờ ta đánh xong bài thì người sẽ biết rốt cục Hắc Ám tiênsinh có thể ăn được hay không."Giọng nói biến mất.Medea hít sâu một hơi, lập tức cất ống nghe đi."Ta phải nắm chặt thời gian..."ẩ ẩ ầ ẫBà ta lẩm bẩm một câu, nhét thẻ bài thần vị kia vào tay Aldrich “Chủ mẫu, chota sao?"Aldrich vui mừng quá đỗi mà nói."Đương nhiên là cho ngươi, đây là thần vị càng thích hợp với người hơn cảYana, hơn nữa sử dụng càng đơn giản, chỉ cần ngươi bóp nát nó là có thể đạtđược thần vị."Medea nói.Aldrich không chút do dự mà bóp nát thẻ bài.Cả thẻ bài hóa thành quang mang nhàn nhạt hoàn toàn đi vào thân thể hắn ta.Khí thế trên người hắn ta dần dần thay đổi."Đa tạ chủ mẫu!"Aldrich cảm kích mà nói.Medea tiến lên một bước, ôm hắn ta vào ngực, nhẹ nhàng nói: “Aldrich, có lẽngươi không biết, ngươi là con nối dõi của ta... Aldrich giật mình.Medea dịu dàng nói: “Trên người của ngươi có máu của ta, cho nên dựa theonghi thức cực kỳ cường đại kia thì chỉ cần ngươi đạt được thần vị có tương tínhthích hợp với ta, vậy ta có thể thông qua ăn cơm để đạt được hồi báo sức mạnhgấp bội!"Aldrich bỗng cảm thấy trên người truyền đến một cơn đau nhức.Thế giới tối sầm lại.Hắn ta nghe thấy tiếng cảm khái như lời ngâm nga của Medea: “Mùi vị ngonlành đến cỡ nào, chỉ sợ ta vĩnh viễn cũng không thể quên được."

Chương 869: Ta phải nắm chặt thời gian...