"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô…

Chương 870: Lần tụ hội này còn có một mục đích

Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Lạc Tinh Thần đứng trong sa mạc, than nhẹ trong cơn cuồng phong: “Ai VongTinh, Cửu Tinh Liên Châu."Chín ngôi sao trời liên tục xoay tròn quanh nàng.Đây là chín thuật pháp Kỳ Quỷ nối liền với nhau, có thể tấn công có thể phòngthủ, đánh được mà tránh cũng được.Cho nên dù đối mặt với kẻ địch như vậy, nàng cũng không cần e ngại cái gì.Nàng nhìn về vị trí cách đó không xa.Chỉ thấy trong sa mạc dần dần xuất hiện năm ma quỷ khí tức cường đại.- - Đámma quỷ đó đều là cấp lĩnh chủ, một lần xuất hiện năm con, cũng coi như đã tínhtoán chính xác được thực lực cực hạn của nàng.Lão nhân kia không đơn giản! Lão ta làm vậy là bức bách Liễu Bình lấy ra bảnlĩnh chân chính! Nhưng Liễu Bình chỉ có Luyện Khí kỳ, toàn bộ thẻ bài cũngbiến mất, trên tay cũng không có mấy thẻ bài dùng được.Lĩnh chủ ma quỷ đối diện bỗng phát ra tiếng rống giận: “A -- Một nữ tử nhânloại, hãy xem chúng ta giết chết ngươi! Bắt linh hồn người làm tù binh!"Lạc Tinh Thần lấy lại bình tĩnh, vứt bỏ toàn bộ suy nghĩ, chuẩn bị nghênh địch.Ở ngoài thế giới thu nhỏ.Lão giả tóc bạc cười cười, nâng ly lên thăm hỏi Liễu Bình: “Ta thừa nhận cóchút không đạo nghĩa, nhưng bản thân thẻ bài này chính là Ngũ Liên Ma, chúngnó đã quen cùng xuất chiến -- tới phiên ngươi."Liễu Bình ấn tay lên sách thẻ.- - Có nên triệu hoán Bạch Lang trở về haykhông? Thật sự không được thì cũng chỉ có thể như thế.Nhưng trước lúc đó, Triệu Thiền Y cũng có thể xuất chiến.Còn nhớ hắn từng sửa sang lại đao pháp và thuật pháp tu hành một lượt, ủy tháccho Lilith nói lại tất cả mọi chuyện trong quá khứ rồi thuận tiện đưa mấy thứnày đó cho nàng.Cũng không biết nàng học được bao nhiêu rồi.Thời gian quá ngắn -- Nhưng không rảnh cân nhắc nữa.Liễu Bình rút một thẻ bài rồi nhẹ nhàng tung ra ngoài.Phanh! Trong thế giới thu nhỏ, một bóng dáng lập tức hiện lên.Là Triệu Thiền Y."Thì ra là thế, cho nên đỉnh cao tâm pháp của ngươi chính là “Đạo dĩ tuẫn đạo,nhất vọng vô tiền (1) --”.(1) Lấy đao tuẫn đạo, vừa nhìn là vô địch Nàng ôm một thanh trường đao tannát, đang mở miệng nói chuyện, hình như đối diện có người nào đang đứng.ếGiây tiếp theo.Nàng mới phát hiện vị trí của mình đã thay đổi."Hả? Ta đã trở lại?"Triệu Thiền Y lẩm bẩm.Lão giả tóc bạc nhìn thoáng qua, bật cười và nói: “Thì ra người thật sự đangnghiên cứu thế giới tu hành, nhưng thực lực của con mèo này có vẻ hữu hạn."Lão ta nhẹ nhàng vỗ vỗ sách thẻ.Một thẻ bài nhảy ra từ sách thẻ, lập tức rơi vào thế giới thu nhỏ kia.Oanh! Chỉ thấy thẻ bài biến mất, hóa thành một con chó ba đầu cả người tản rangọn lửa hừng hực.Con ma khuyển này cao chừng bảy tám mét, trong nháy mắt nó đáp xuống samạc, cát sỏi quanh người đã hoàn toàn hóa thành dung nham."Đây là ma khuyển đỉnh cấp do ta nuôi, đối phó con mèo của ngươi cũng đủrồi."Lão giả tóc bạc hút một ngụm xì gà và nói."Phải không, vậy cũng chưa chắc."Liễu Bình nói."Ta đã nhìn thấy rất rõ cảnh giới con mèo của ngươi, kết cục của nó chỉ có thểbị cắn chết, ăn luôn."Lão giả tóc bạc nói.Hai người nhìn lại giữa sân.Chỉ thấy ma khuyển nhẹ nhàng bật lên, lập tức biến mất khỏi vị trí cũ.Nó trực tiếp xuất hiện sau lưng Triệu Thiền Y, toàn lực há mồm táp tới -- TriệuThiền Y lại như lập tức biến mất.Ma khuyển tràn đầy đề phòng mà nhìn lại chung quanh, nhưng không thu hoạchđược gì.Giọng nói của Triệu Thiền Y bỗng vang lên: “Muốn ăn ta? Đổi là trước kia, tacòn phải ứng phó ngươi một lúc, nhưng hiện tại kết cục của ngươi chính làchết!"Lúc này ma khuyển mới phát hiện, nàng đã đúng chống ngược trên bụng củamình.Nhưng nó không kịp phản ứng.Triệu Thiền Y đẩy ngón cái lên, lưỡi đao ra khỏi vỏ -- Một vệt đao mang to lớnphóng lên cao, trảm bay ma khuyển lên.Chân Không Trảm Pháp: Hư Trảm Nhất Thức! Khóe mắt lão giả tóc bạc nhảydụng.ễ ắ ầ ề ế ấLiễu Bình lắc đầu nói: “Bàn về chuyện chiến đấu, thật ra người tu hành khôngthua gì Luyện Ngục”."Cũng chưa chắc ––Cchủng loại ma khuyển này của ta rất hiếm thấy, giá trịsang quý, ta sẽ không để nó chết."Lão giả tóc bạc nói, lại rút ra một thẻ bài rồi tung ra.Giữa sân.Triệu Thiền Y rơi xuống mặt đất, đang muốn xông lên không trung chém giếtma khuyển thì dưới chân bỗng dẫm trúng một dòng cát chảy.Cát đá nổ tung lên, hóa thành một loạt phong ấn, vây khốn nàng ở trong đó.Thẻ bài bẫy rập!"Đây là phong ấn thân thể, sẽ hít thở không thông, trực tiếp chết."Lão giả cười tủm tỉm mà nói.Triệu Thiền Y lại không chút sợ hãi, chỉ là nhìn thoáng qua bên ngoài rồi cườilạnh và nói: “Chỉ dựa vào cái này? Lilith!""Đã biết!"giọng nói của Lilith cũng theo đó mà vang lên.Chỉ trong nháy mắt tiếp theo.Triệu Thiền Y bỗng hoàn toàn biến mất.Tất cả cát đá lập tức tróc ra.Một bóng dáng khác phóng lên cao -- Là Sơ Vân Thường! Đây là thân thể trướcđây của nàng! Chỉ thấy cả người Sơ Vân Thường có huyết quang lượn lờ, chỉtrong chớp mắt đã đuổi theo rồi chém bay con ma khuyên kia."Phong cách của Huyết Tâm Lưu Phái chúng ta chính là đánh tới chết mớithôi."Thiếu nữ nói xong thì toàn lực chém ra một quyền.Chỉ thấy sau lưng nàng dâng lên từng huyết ảnh, điên cuồng nhào về hướng makhuyển.Cánh cửa mở ra.Medea đi vào, ưu nhã cúi người hướng về phía Ma Vương và đám thần linh."Các vị, lần tụ hội này còn có một mục đích.""Đó chính là hoàn thành lời mời của các vị và ngân hàng Diễm Ngục-- Chúng taphải cảm tạ vị đại nhân kia đã khiến mọi người có thể đạt được một vài bí mậtcó liên quan đến ngài ấy."Chúng Ma Vương và thần linh đều phát ra tiếng hoan hô.Medea lấy ra một phần danh sách, thì thầm: “Ma Vương Barnes, ngươi ra trước,những người khác thì chờ một lát."ễ ồMột nam tử mọc hai sừng đứng lên, sửa sang lại lễ phục rồi cười nói: “Ta đãkhông kiên nhẫn chờ nữa -- Thuận tiện nói một câu, hôm nay Medea ngươi thậtđẹp."Medea cực kỳ phong tình mà dựa vào cạnh cửa, che miệng khẽ cười và nói: “Tabiết ngay tính tình người nôn nóng, cho nên an bài ngươi là người đầu tiên."Khi Ma Vương Barnes đi tới phía bà ta, bà ta chủ động tiến lên giữ chặt tay đốiphương, dẫn hắn ta rời khỏi mật thất này.Cánh cửa nhẹ nhàng khép lại."Con đàn bà Medea này thật là lẳng lơ, thậm chí ta cảm thấy ả đang quyến rũBarnes."Một nữ thần như suy tư gì mà nói.Mọi người phát ra một loạt cười vang.

Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Lạc Tinh Thần đứng trong sa mạc, than nhẹ trong cơn cuồng phong: “Ai VongTinh, Cửu Tinh Liên Châu."Chín ngôi sao trời liên tục xoay tròn quanh nàng.Đây là chín thuật pháp Kỳ Quỷ nối liền với nhau, có thể tấn công có thể phòngthủ, đánh được mà tránh cũng được.Cho nên dù đối mặt với kẻ địch như vậy, nàng cũng không cần e ngại cái gì.Nàng nhìn về vị trí cách đó không xa.Chỉ thấy trong sa mạc dần dần xuất hiện năm ma quỷ khí tức cường đại.- - Đámma quỷ đó đều là cấp lĩnh chủ, một lần xuất hiện năm con, cũng coi như đã tínhtoán chính xác được thực lực cực hạn của nàng.Lão nhân kia không đơn giản! Lão ta làm vậy là bức bách Liễu Bình lấy ra bảnlĩnh chân chính! Nhưng Liễu Bình chỉ có Luyện Khí kỳ, toàn bộ thẻ bài cũngbiến mất, trên tay cũng không có mấy thẻ bài dùng được.Lĩnh chủ ma quỷ đối diện bỗng phát ra tiếng rống giận: “A -- Một nữ tử nhânloại, hãy xem chúng ta giết chết ngươi! Bắt linh hồn người làm tù binh!"Lạc Tinh Thần lấy lại bình tĩnh, vứt bỏ toàn bộ suy nghĩ, chuẩn bị nghênh địch.Ở ngoài thế giới thu nhỏ.Lão giả tóc bạc cười cười, nâng ly lên thăm hỏi Liễu Bình: “Ta thừa nhận cóchút không đạo nghĩa, nhưng bản thân thẻ bài này chính là Ngũ Liên Ma, chúngnó đã quen cùng xuất chiến -- tới phiên ngươi."Liễu Bình ấn tay lên sách thẻ.- - Có nên triệu hoán Bạch Lang trở về haykhông? Thật sự không được thì cũng chỉ có thể như thế.Nhưng trước lúc đó, Triệu Thiền Y cũng có thể xuất chiến.Còn nhớ hắn từng sửa sang lại đao pháp và thuật pháp tu hành một lượt, ủy tháccho Lilith nói lại tất cả mọi chuyện trong quá khứ rồi thuận tiện đưa mấy thứnày đó cho nàng.Cũng không biết nàng học được bao nhiêu rồi.Thời gian quá ngắn -- Nhưng không rảnh cân nhắc nữa.Liễu Bình rút một thẻ bài rồi nhẹ nhàng tung ra ngoài.Phanh! Trong thế giới thu nhỏ, một bóng dáng lập tức hiện lên.Là Triệu Thiền Y."Thì ra là thế, cho nên đỉnh cao tâm pháp của ngươi chính là “Đạo dĩ tuẫn đạo,nhất vọng vô tiền (1) --”.(1) Lấy đao tuẫn đạo, vừa nhìn là vô địch Nàng ôm một thanh trường đao tannát, đang mở miệng nói chuyện, hình như đối diện có người nào đang đứng.ếGiây tiếp theo.Nàng mới phát hiện vị trí của mình đã thay đổi."Hả? Ta đã trở lại?"Triệu Thiền Y lẩm bẩm.Lão giả tóc bạc nhìn thoáng qua, bật cười và nói: “Thì ra người thật sự đangnghiên cứu thế giới tu hành, nhưng thực lực của con mèo này có vẻ hữu hạn."Lão ta nhẹ nhàng vỗ vỗ sách thẻ.Một thẻ bài nhảy ra từ sách thẻ, lập tức rơi vào thế giới thu nhỏ kia.Oanh! Chỉ thấy thẻ bài biến mất, hóa thành một con chó ba đầu cả người tản rangọn lửa hừng hực.Con ma khuyển này cao chừng bảy tám mét, trong nháy mắt nó đáp xuống samạc, cát sỏi quanh người đã hoàn toàn hóa thành dung nham."Đây là ma khuyển đỉnh cấp do ta nuôi, đối phó con mèo của ngươi cũng đủrồi."Lão giả tóc bạc hút một ngụm xì gà và nói."Phải không, vậy cũng chưa chắc."Liễu Bình nói."Ta đã nhìn thấy rất rõ cảnh giới con mèo của ngươi, kết cục của nó chỉ có thểbị cắn chết, ăn luôn."Lão giả tóc bạc nói.Hai người nhìn lại giữa sân.Chỉ thấy ma khuyển nhẹ nhàng bật lên, lập tức biến mất khỏi vị trí cũ.Nó trực tiếp xuất hiện sau lưng Triệu Thiền Y, toàn lực há mồm táp tới -- TriệuThiền Y lại như lập tức biến mất.Ma khuyển tràn đầy đề phòng mà nhìn lại chung quanh, nhưng không thu hoạchđược gì.Giọng nói của Triệu Thiền Y bỗng vang lên: “Muốn ăn ta? Đổi là trước kia, tacòn phải ứng phó ngươi một lúc, nhưng hiện tại kết cục của ngươi chính làchết!"Lúc này ma khuyển mới phát hiện, nàng đã đúng chống ngược trên bụng củamình.Nhưng nó không kịp phản ứng.Triệu Thiền Y đẩy ngón cái lên, lưỡi đao ra khỏi vỏ -- Một vệt đao mang to lớnphóng lên cao, trảm bay ma khuyển lên.Chân Không Trảm Pháp: Hư Trảm Nhất Thức! Khóe mắt lão giả tóc bạc nhảydụng.ễ ắ ầ ề ế ấLiễu Bình lắc đầu nói: “Bàn về chuyện chiến đấu, thật ra người tu hành khôngthua gì Luyện Ngục”."Cũng chưa chắc ––Cchủng loại ma khuyển này của ta rất hiếm thấy, giá trịsang quý, ta sẽ không để nó chết."Lão giả tóc bạc nói, lại rút ra một thẻ bài rồi tung ra.Giữa sân.Triệu Thiền Y rơi xuống mặt đất, đang muốn xông lên không trung chém giếtma khuyển thì dưới chân bỗng dẫm trúng một dòng cát chảy.Cát đá nổ tung lên, hóa thành một loạt phong ấn, vây khốn nàng ở trong đó.Thẻ bài bẫy rập!"Đây là phong ấn thân thể, sẽ hít thở không thông, trực tiếp chết."Lão giả cười tủm tỉm mà nói.Triệu Thiền Y lại không chút sợ hãi, chỉ là nhìn thoáng qua bên ngoài rồi cườilạnh và nói: “Chỉ dựa vào cái này? Lilith!""Đã biết!"giọng nói của Lilith cũng theo đó mà vang lên.Chỉ trong nháy mắt tiếp theo.Triệu Thiền Y bỗng hoàn toàn biến mất.Tất cả cát đá lập tức tróc ra.Một bóng dáng khác phóng lên cao -- Là Sơ Vân Thường! Đây là thân thể trướcđây của nàng! Chỉ thấy cả người Sơ Vân Thường có huyết quang lượn lờ, chỉtrong chớp mắt đã đuổi theo rồi chém bay con ma khuyên kia."Phong cách của Huyết Tâm Lưu Phái chúng ta chính là đánh tới chết mớithôi."Thiếu nữ nói xong thì toàn lực chém ra một quyền.Chỉ thấy sau lưng nàng dâng lên từng huyết ảnh, điên cuồng nhào về hướng makhuyển.Cánh cửa mở ra.Medea đi vào, ưu nhã cúi người hướng về phía Ma Vương và đám thần linh."Các vị, lần tụ hội này còn có một mục đích.""Đó chính là hoàn thành lời mời của các vị và ngân hàng Diễm Ngục-- Chúng taphải cảm tạ vị đại nhân kia đã khiến mọi người có thể đạt được một vài bí mậtcó liên quan đến ngài ấy."Chúng Ma Vương và thần linh đều phát ra tiếng hoan hô.Medea lấy ra một phần danh sách, thì thầm: “Ma Vương Barnes, ngươi ra trước,những người khác thì chờ một lát."ễ ồMột nam tử mọc hai sừng đứng lên, sửa sang lại lễ phục rồi cười nói: “Ta đãkhông kiên nhẫn chờ nữa -- Thuận tiện nói một câu, hôm nay Medea ngươi thậtđẹp."Medea cực kỳ phong tình mà dựa vào cạnh cửa, che miệng khẽ cười và nói: “Tabiết ngay tính tình người nôn nóng, cho nên an bài ngươi là người đầu tiên."Khi Ma Vương Barnes đi tới phía bà ta, bà ta chủ động tiến lên giữ chặt tay đốiphương, dẫn hắn ta rời khỏi mật thất này.Cánh cửa nhẹ nhàng khép lại."Con đàn bà Medea này thật là lẳng lơ, thậm chí ta cảm thấy ả đang quyến rũBarnes."Một nữ thần như suy tư gì mà nói.Mọi người phát ra một loạt cười vang.

Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Lạc Tinh Thần đứng trong sa mạc, than nhẹ trong cơn cuồng phong: “Ai VongTinh, Cửu Tinh Liên Châu."Chín ngôi sao trời liên tục xoay tròn quanh nàng.Đây là chín thuật pháp Kỳ Quỷ nối liền với nhau, có thể tấn công có thể phòngthủ, đánh được mà tránh cũng được.Cho nên dù đối mặt với kẻ địch như vậy, nàng cũng không cần e ngại cái gì.Nàng nhìn về vị trí cách đó không xa.Chỉ thấy trong sa mạc dần dần xuất hiện năm ma quỷ khí tức cường đại.- - Đámma quỷ đó đều là cấp lĩnh chủ, một lần xuất hiện năm con, cũng coi như đã tínhtoán chính xác được thực lực cực hạn của nàng.Lão nhân kia không đơn giản! Lão ta làm vậy là bức bách Liễu Bình lấy ra bảnlĩnh chân chính! Nhưng Liễu Bình chỉ có Luyện Khí kỳ, toàn bộ thẻ bài cũngbiến mất, trên tay cũng không có mấy thẻ bài dùng được.Lĩnh chủ ma quỷ đối diện bỗng phát ra tiếng rống giận: “A -- Một nữ tử nhânloại, hãy xem chúng ta giết chết ngươi! Bắt linh hồn người làm tù binh!"Lạc Tinh Thần lấy lại bình tĩnh, vứt bỏ toàn bộ suy nghĩ, chuẩn bị nghênh địch.Ở ngoài thế giới thu nhỏ.Lão giả tóc bạc cười cười, nâng ly lên thăm hỏi Liễu Bình: “Ta thừa nhận cóchút không đạo nghĩa, nhưng bản thân thẻ bài này chính là Ngũ Liên Ma, chúngnó đã quen cùng xuất chiến -- tới phiên ngươi."Liễu Bình ấn tay lên sách thẻ.- - Có nên triệu hoán Bạch Lang trở về haykhông? Thật sự không được thì cũng chỉ có thể như thế.Nhưng trước lúc đó, Triệu Thiền Y cũng có thể xuất chiến.Còn nhớ hắn từng sửa sang lại đao pháp và thuật pháp tu hành một lượt, ủy tháccho Lilith nói lại tất cả mọi chuyện trong quá khứ rồi thuận tiện đưa mấy thứnày đó cho nàng.Cũng không biết nàng học được bao nhiêu rồi.Thời gian quá ngắn -- Nhưng không rảnh cân nhắc nữa.Liễu Bình rút một thẻ bài rồi nhẹ nhàng tung ra ngoài.Phanh! Trong thế giới thu nhỏ, một bóng dáng lập tức hiện lên.Là Triệu Thiền Y."Thì ra là thế, cho nên đỉnh cao tâm pháp của ngươi chính là “Đạo dĩ tuẫn đạo,nhất vọng vô tiền (1) --”.(1) Lấy đao tuẫn đạo, vừa nhìn là vô địch Nàng ôm một thanh trường đao tannát, đang mở miệng nói chuyện, hình như đối diện có người nào đang đứng.ếGiây tiếp theo.Nàng mới phát hiện vị trí của mình đã thay đổi."Hả? Ta đã trở lại?"Triệu Thiền Y lẩm bẩm.Lão giả tóc bạc nhìn thoáng qua, bật cười và nói: “Thì ra người thật sự đangnghiên cứu thế giới tu hành, nhưng thực lực của con mèo này có vẻ hữu hạn."Lão ta nhẹ nhàng vỗ vỗ sách thẻ.Một thẻ bài nhảy ra từ sách thẻ, lập tức rơi vào thế giới thu nhỏ kia.Oanh! Chỉ thấy thẻ bài biến mất, hóa thành một con chó ba đầu cả người tản rangọn lửa hừng hực.Con ma khuyển này cao chừng bảy tám mét, trong nháy mắt nó đáp xuống samạc, cát sỏi quanh người đã hoàn toàn hóa thành dung nham."Đây là ma khuyển đỉnh cấp do ta nuôi, đối phó con mèo của ngươi cũng đủrồi."Lão giả tóc bạc hút một ngụm xì gà và nói."Phải không, vậy cũng chưa chắc."Liễu Bình nói."Ta đã nhìn thấy rất rõ cảnh giới con mèo của ngươi, kết cục của nó chỉ có thểbị cắn chết, ăn luôn."Lão giả tóc bạc nói.Hai người nhìn lại giữa sân.Chỉ thấy ma khuyển nhẹ nhàng bật lên, lập tức biến mất khỏi vị trí cũ.Nó trực tiếp xuất hiện sau lưng Triệu Thiền Y, toàn lực há mồm táp tới -- TriệuThiền Y lại như lập tức biến mất.Ma khuyển tràn đầy đề phòng mà nhìn lại chung quanh, nhưng không thu hoạchđược gì.Giọng nói của Triệu Thiền Y bỗng vang lên: “Muốn ăn ta? Đổi là trước kia, tacòn phải ứng phó ngươi một lúc, nhưng hiện tại kết cục của ngươi chính làchết!"Lúc này ma khuyển mới phát hiện, nàng đã đúng chống ngược trên bụng củamình.Nhưng nó không kịp phản ứng.Triệu Thiền Y đẩy ngón cái lên, lưỡi đao ra khỏi vỏ -- Một vệt đao mang to lớnphóng lên cao, trảm bay ma khuyển lên.Chân Không Trảm Pháp: Hư Trảm Nhất Thức! Khóe mắt lão giả tóc bạc nhảydụng.ễ ắ ầ ề ế ấLiễu Bình lắc đầu nói: “Bàn về chuyện chiến đấu, thật ra người tu hành khôngthua gì Luyện Ngục”."Cũng chưa chắc ––Cchủng loại ma khuyển này của ta rất hiếm thấy, giá trịsang quý, ta sẽ không để nó chết."Lão giả tóc bạc nói, lại rút ra một thẻ bài rồi tung ra.Giữa sân.Triệu Thiền Y rơi xuống mặt đất, đang muốn xông lên không trung chém giếtma khuyển thì dưới chân bỗng dẫm trúng một dòng cát chảy.Cát đá nổ tung lên, hóa thành một loạt phong ấn, vây khốn nàng ở trong đó.Thẻ bài bẫy rập!"Đây là phong ấn thân thể, sẽ hít thở không thông, trực tiếp chết."Lão giả cười tủm tỉm mà nói.Triệu Thiền Y lại không chút sợ hãi, chỉ là nhìn thoáng qua bên ngoài rồi cườilạnh và nói: “Chỉ dựa vào cái này? Lilith!""Đã biết!"giọng nói của Lilith cũng theo đó mà vang lên.Chỉ trong nháy mắt tiếp theo.Triệu Thiền Y bỗng hoàn toàn biến mất.Tất cả cát đá lập tức tróc ra.Một bóng dáng khác phóng lên cao -- Là Sơ Vân Thường! Đây là thân thể trướcđây của nàng! Chỉ thấy cả người Sơ Vân Thường có huyết quang lượn lờ, chỉtrong chớp mắt đã đuổi theo rồi chém bay con ma khuyên kia."Phong cách của Huyết Tâm Lưu Phái chúng ta chính là đánh tới chết mớithôi."Thiếu nữ nói xong thì toàn lực chém ra một quyền.Chỉ thấy sau lưng nàng dâng lên từng huyết ảnh, điên cuồng nhào về hướng makhuyển.Cánh cửa mở ra.Medea đi vào, ưu nhã cúi người hướng về phía Ma Vương và đám thần linh."Các vị, lần tụ hội này còn có một mục đích.""Đó chính là hoàn thành lời mời của các vị và ngân hàng Diễm Ngục-- Chúng taphải cảm tạ vị đại nhân kia đã khiến mọi người có thể đạt được một vài bí mậtcó liên quan đến ngài ấy."Chúng Ma Vương và thần linh đều phát ra tiếng hoan hô.Medea lấy ra một phần danh sách, thì thầm: “Ma Vương Barnes, ngươi ra trước,những người khác thì chờ một lát."ễ ồMột nam tử mọc hai sừng đứng lên, sửa sang lại lễ phục rồi cười nói: “Ta đãkhông kiên nhẫn chờ nữa -- Thuận tiện nói một câu, hôm nay Medea ngươi thậtđẹp."Medea cực kỳ phong tình mà dựa vào cạnh cửa, che miệng khẽ cười và nói: “Tabiết ngay tính tình người nôn nóng, cho nên an bài ngươi là người đầu tiên."Khi Ma Vương Barnes đi tới phía bà ta, bà ta chủ động tiến lên giữ chặt tay đốiphương, dẫn hắn ta rời khỏi mật thất này.Cánh cửa nhẹ nhàng khép lại."Con đàn bà Medea này thật là lẳng lơ, thậm chí ta cảm thấy ả đang quyến rũBarnes."Một nữ thần như suy tư gì mà nói.Mọi người phát ra một loạt cười vang.

Chương 870: Lần tụ hội này còn có một mục đích