"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô…

Chương 876: Bí ẩn!

Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Trong mật thất.Hai tỷ muội nhìn Liễu Bình đi từ đầu này đến đầu kia trong phòng, rồi lại đi từđầu kia trở về đầu này.Hắn đột nhiên dừng lại, mở miệng nói: “Vở kịch Hắc Ám là do người luôn loliệu sao?"Nữ sĩ Thống Khổ lộ ra nụ cười châm chọc: “Ta? Tất cả tiền lời đều là của chủmẫu, ngươi cảm thấy ta là cái gì ở trước mặt bà ta?""Còn không biết xưng hô thế nào?"Liễu Bình hỏi."Ta có rất nhiều tên giả, tên thật là Maria."Nữ sĩ Thống Khổ nói.Liễu Bình vỗ tay một cái: “Được, chúng ta không có nhiều thời gian, ta phảinhanh chóng nói mọi chuyện --"Bên cạnh hắn hiện ra một màn quang ảnh, nhanh chóng ngưng tụ thành hìnhảnh."Thật ra Yana nên ngã xuống Vĩnh Dạ... Sau đó gặp gỡ ta..."Liễu Bình phóng ra sức mạnh “Đặc hiệu sư”, ngưng tụ tất cả mọi chuyện phátsinh trong quá khứ thành hình ảnh, hiện ra trước mặt hai tỷ muội.Hắn giấu đi đa số bí mật, chỉ bày ra những cảnh hắn và Yana kết bạn với nhau."Ta ra tay với thời gian, không gian và vận mệnh, làm tất cả mọi chuyện đượcviết lại một lần, cho nên vận mệnh của nàng và người đều vì thế mà trở nênkhác biệt..."Hình ảnh nhanh chóng biến hóa.Quá trình Yana trở thành hầu thần của hắn hiện ra với tốc độ nhanh hơn vài lần.Liễu Bình không ngừng kể lại, cuối cùng tổng kết: “Cơ bản chính là như vậy,hiện tại chúng ta phải nhanh chóng trốn đi."Trong phòng yên tĩnh.Thống khổ nữ thần Maria đã nghe đến mức choáng váng.Liễu Bình nhún vai và nói: “Thời gian cấp bách, chỉ còn lại bảy phút -- Khôngbằng các người đi trước?"Yana bỗng cười rộ lên.Liễu Bình nói: “Thế nào? Còn có vấn đề gì không? Đúng vậy, ta biết nhữngviệc này nghe có vẻ khó tin, ngươi cũng sẽ không dễ dàng tin tưởng người xa lạế ồnhư ta, nhưng hy vọng người và ta tạm thời kết thành đồng minh, như vậy cũngkhông quá đáng đâu đúng không."Yana lắc đầu, vùng ra khỏi cái dìu của muội muội, mở miệng nói: “Trong quátrình xuyên qua thời gian, người mất đi tất cả thẻ bài, nhưng đều mang binh khívề tới, có đúng không?"Liễu Bình nói: “Đương nhiên, binh khí là cam chịu đi theo chủ nhân –– từ từ!Yana!"Lời còn chưa dứt, Yana đã xông lên, ôm chặt lấy hắn.- - Nàng nhớ ra Liễu Bình!"Ngươi nhớ ta sao?"Liễu Bình nói.Yana dựa vào vai hắn, nói nhỏ một câu: “Trên thế giới có vô số năng lực vàphương pháp, có thể bảo tồn ký ức.""Vừa rồi người nói binh khí -- Là cây roi thần bản mệnh của ngươi sao?""Đúng rồi, cây roi tra tấn và thống khổ là có khí linh, mang theo năng lực chứađựng sức mạnh và ký ức... Cho nên ta vừa trở về đã nhớ lại tất cả mọi chuyện.""Vậy ngươi còn đặt mình vào hoàn cảnh nguy hiểm như vậy làm gì!""Bởi vì ta muốn dò la âm mưu của chủ mẫu, càng quan trọng là, muội muội ta --”.Yana quay đầu lại nhìn Maria, trong mắt tràn ngập ấm áp."Lúc trước ta rơi vào Vĩnh Dạ, luôn không có truy binh đuổi theo, cứ như cóngười đang âm thầm bảo hộ ta, sau đó ta nghe nói nàng cũng đi tới Vĩnh Dạ,đang chủ trì Vở kịch Hắc Ám, ta lập tức suy đoán..."Maria lạnh lùng nói: “Ngươi làm toàn bộ ngụy trang nhiều năm của ta bị bại lộ,từ giờ trở đi, rốt cuộc ta không cứu được người, cũng không cứu được chínhmình nữa.""Đừng nghĩ nhiều, chủ mẫu của các ngươi sắp ăn hết mọi người, ngươi cũngkhông cần tiếp tục ngụy trang nữa."Liễu Bình nói.Hắn cẩn thận nhớ lại quá khứ, nói: “Yana, ngươi và muội muội người cùng điđi, đi vào Vĩnh Dạ, chờ ta nghĩ cách thoát đi rồi lập tức họp mặt với ngươi.""Không được! Ta là hầu thần của ngươi, làm sao có thể rời khỏi ngươi? Tamuốn kề vai chiến đấu với ngươi!"Yana nói.Liễu Bình liếc nhìn Maria một cái.Maria ôm hai tay, bất đắc dĩ nói: “Tình yêu đáng chết, nó chỉ ảnh hưởng xácsuất sinh tồn của các ngươi, điểm này thì các ngươi phải tin tưởng ta.""Muội muội, người đi trước."Yana nói.ế ồ"Ngươi mới là muội muội –– Ngươi còn chưa từng giết người bao giờ, ta đi rồithì người làm sao bây giờ? Ngu xuẩn!"Maria quát lớn nói."Ngừng!"Liễu Bình nhìn nhìn thời gian.Còn năm phút."Nếu các ngươi quyết định ở lại, vậy lập tức đi làm một chuyện, chuyện này cóảnh hưởng mật thiết đối với hành động của chúng ta."Liễu Bình nói."Chuyện gì?"Yana hỏi."Tìm thú cưng của Aldrich -- Từ rất sớm, chừng ba năm trước đây, hắn đã từngcó một huyết nhục thú khuyển, các ngươi có biết ma khuyển kia ở nơi nàokhông?"Liễu Bình hỏi."Ý ngươi là Hỏa Nha à,"Yana suy tư nói, “Cũng đúng, hẳn nó cũng về tới lịch sử bình thường... Nhưngta chưa từng gặp nó.""Ta biết con chó kia."Maria trầm tĩnh nói."Nó ở nơi nào?"Liễu Bình hỏi.“Năm đó ta thật cẩn thận thu thập tất cả tình báo –– Đừng trừng ta, ngươi chỉbiết tìm cách mạnh lên, làm gì lo đến chuyện quan sát tình huống chungquanh!"Maria trừng ngược lại Yana một cái, sau đó tiếp tục nói: “Aldrich vừa có đượcnó, chưa được mấy ngày thì nó đã chết, bị chôn dưới tàng cây phía sau hoa viênđấy."Liễu Bình nói: “Aldrich giết nó?""Đúng vậy."Maria gật đầu nói."Vậy đúng rồi."Liễu Bình nói.Hai tỷ muội nhìn nhau, cũng không biết rốt cục hắn có ý gì.Liễu Bình giải thích: “Năm đó lúc ta có được nó, nó nói mình không sống đượcbao lâu, bởi vì có một lần Aldrich đổ máu bị nó gặp được, nó ngửi ra bí mậtấ ế ắđược che giấu trong huyết mạch của hắn.""Nhưng vì sao Aldrich muốn giết nó?"Maria hỏi.Cả người Yana chấn động, quát khẽ lên: “Aldrich biết mình là con nối dõi củachủ mẫu! Hắn muốn che giấu bí mật này!""Không sai, từ lúc gặp mặt tới nay, Aldrich luôn giả ngu, cứ như không biết cáigì cả -- thật ra hắn biết mình là con nối dõi của chủ mẫu."Liễu Bình nói."Hắn đã bị chủ mẫu ăn."Yana nói."Hắn là một tên âm hiểm mà lại rất có dã tâm, làm sao lại cam tâm rơi vào kếtcục này?"Maria nói.Ba người nhìn nhau.Hình như –– Hình như trang viên này còn có bí ẩn nào đó.Trên tay Yana hiện ra thánh quang, nàng mở miệng nói: “Ta đi giúp Hỏa Nhasống lại.""Các ngươi đều đi đi, ta phải chạy trở về, chúng ta gặp lại sau."Liễu Bình nói.Maria nói: “Vây nơi này làm sao bây giờ? Đợi lát nữa khi chủ mẫu lại đến, mộtkhi phát hiện Yana không có mặt --"Mặt nạ Ác Qủy trên mặt Liễu Bình bỗng thay đổi thành một gương mặt."Cho ta một sợi tóc."Hắn nói.Yana trực tiếp nhổ xuống một sợi tóc, đặt vào trong tay Liễu Bình.Đôi tay Liễu Bình nhanh chóng se tóc thành một cái kết, đặt trên cây gai độctrên mặt đất kia.“Đây, cái này có dùng được không vậy."Hắn hỏi.Mặt nạ Ác Qủy phát ra một giọng nói ồm ồm: “Yên tâm, ta phong thần nhờ vàođạo giả chết, tuyệt đối không có vấn đề."

Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Trong mật thất.Hai tỷ muội nhìn Liễu Bình đi từ đầu này đến đầu kia trong phòng, rồi lại đi từđầu kia trở về đầu này.Hắn đột nhiên dừng lại, mở miệng nói: “Vở kịch Hắc Ám là do người luôn loliệu sao?"Nữ sĩ Thống Khổ lộ ra nụ cười châm chọc: “Ta? Tất cả tiền lời đều là của chủmẫu, ngươi cảm thấy ta là cái gì ở trước mặt bà ta?""Còn không biết xưng hô thế nào?"Liễu Bình hỏi."Ta có rất nhiều tên giả, tên thật là Maria."Nữ sĩ Thống Khổ nói.Liễu Bình vỗ tay một cái: “Được, chúng ta không có nhiều thời gian, ta phảinhanh chóng nói mọi chuyện --"Bên cạnh hắn hiện ra một màn quang ảnh, nhanh chóng ngưng tụ thành hìnhảnh."Thật ra Yana nên ngã xuống Vĩnh Dạ... Sau đó gặp gỡ ta..."Liễu Bình phóng ra sức mạnh “Đặc hiệu sư”, ngưng tụ tất cả mọi chuyện phátsinh trong quá khứ thành hình ảnh, hiện ra trước mặt hai tỷ muội.Hắn giấu đi đa số bí mật, chỉ bày ra những cảnh hắn và Yana kết bạn với nhau."Ta ra tay với thời gian, không gian và vận mệnh, làm tất cả mọi chuyện đượcviết lại một lần, cho nên vận mệnh của nàng và người đều vì thế mà trở nênkhác biệt..."Hình ảnh nhanh chóng biến hóa.Quá trình Yana trở thành hầu thần của hắn hiện ra với tốc độ nhanh hơn vài lần.Liễu Bình không ngừng kể lại, cuối cùng tổng kết: “Cơ bản chính là như vậy,hiện tại chúng ta phải nhanh chóng trốn đi."Trong phòng yên tĩnh.Thống khổ nữ thần Maria đã nghe đến mức choáng váng.Liễu Bình nhún vai và nói: “Thời gian cấp bách, chỉ còn lại bảy phút -- Khôngbằng các người đi trước?"Yana bỗng cười rộ lên.Liễu Bình nói: “Thế nào? Còn có vấn đề gì không? Đúng vậy, ta biết nhữngviệc này nghe có vẻ khó tin, ngươi cũng sẽ không dễ dàng tin tưởng người xa lạế ồnhư ta, nhưng hy vọng người và ta tạm thời kết thành đồng minh, như vậy cũngkhông quá đáng đâu đúng không."Yana lắc đầu, vùng ra khỏi cái dìu của muội muội, mở miệng nói: “Trong quátrình xuyên qua thời gian, người mất đi tất cả thẻ bài, nhưng đều mang binh khívề tới, có đúng không?"Liễu Bình nói: “Đương nhiên, binh khí là cam chịu đi theo chủ nhân –– từ từ!Yana!"Lời còn chưa dứt, Yana đã xông lên, ôm chặt lấy hắn.- - Nàng nhớ ra Liễu Bình!"Ngươi nhớ ta sao?"Liễu Bình nói.Yana dựa vào vai hắn, nói nhỏ một câu: “Trên thế giới có vô số năng lực vàphương pháp, có thể bảo tồn ký ức.""Vừa rồi người nói binh khí -- Là cây roi thần bản mệnh của ngươi sao?""Đúng rồi, cây roi tra tấn và thống khổ là có khí linh, mang theo năng lực chứađựng sức mạnh và ký ức... Cho nên ta vừa trở về đã nhớ lại tất cả mọi chuyện.""Vậy ngươi còn đặt mình vào hoàn cảnh nguy hiểm như vậy làm gì!""Bởi vì ta muốn dò la âm mưu của chủ mẫu, càng quan trọng là, muội muội ta --”.Yana quay đầu lại nhìn Maria, trong mắt tràn ngập ấm áp."Lúc trước ta rơi vào Vĩnh Dạ, luôn không có truy binh đuổi theo, cứ như cóngười đang âm thầm bảo hộ ta, sau đó ta nghe nói nàng cũng đi tới Vĩnh Dạ,đang chủ trì Vở kịch Hắc Ám, ta lập tức suy đoán..."Maria lạnh lùng nói: “Ngươi làm toàn bộ ngụy trang nhiều năm của ta bị bại lộ,từ giờ trở đi, rốt cuộc ta không cứu được người, cũng không cứu được chínhmình nữa.""Đừng nghĩ nhiều, chủ mẫu của các ngươi sắp ăn hết mọi người, ngươi cũngkhông cần tiếp tục ngụy trang nữa."Liễu Bình nói.Hắn cẩn thận nhớ lại quá khứ, nói: “Yana, ngươi và muội muội người cùng điđi, đi vào Vĩnh Dạ, chờ ta nghĩ cách thoát đi rồi lập tức họp mặt với ngươi.""Không được! Ta là hầu thần của ngươi, làm sao có thể rời khỏi ngươi? Tamuốn kề vai chiến đấu với ngươi!"Yana nói.Liễu Bình liếc nhìn Maria một cái.Maria ôm hai tay, bất đắc dĩ nói: “Tình yêu đáng chết, nó chỉ ảnh hưởng xácsuất sinh tồn của các ngươi, điểm này thì các ngươi phải tin tưởng ta.""Muội muội, người đi trước."Yana nói.ế ồ"Ngươi mới là muội muội –– Ngươi còn chưa từng giết người bao giờ, ta đi rồithì người làm sao bây giờ? Ngu xuẩn!"Maria quát lớn nói."Ngừng!"Liễu Bình nhìn nhìn thời gian.Còn năm phút."Nếu các ngươi quyết định ở lại, vậy lập tức đi làm một chuyện, chuyện này cóảnh hưởng mật thiết đối với hành động của chúng ta."Liễu Bình nói."Chuyện gì?"Yana hỏi."Tìm thú cưng của Aldrich -- Từ rất sớm, chừng ba năm trước đây, hắn đã từngcó một huyết nhục thú khuyển, các ngươi có biết ma khuyển kia ở nơi nàokhông?"Liễu Bình hỏi."Ý ngươi là Hỏa Nha à,"Yana suy tư nói, “Cũng đúng, hẳn nó cũng về tới lịch sử bình thường... Nhưngta chưa từng gặp nó.""Ta biết con chó kia."Maria trầm tĩnh nói."Nó ở nơi nào?"Liễu Bình hỏi.“Năm đó ta thật cẩn thận thu thập tất cả tình báo –– Đừng trừng ta, ngươi chỉbiết tìm cách mạnh lên, làm gì lo đến chuyện quan sát tình huống chungquanh!"Maria trừng ngược lại Yana một cái, sau đó tiếp tục nói: “Aldrich vừa có đượcnó, chưa được mấy ngày thì nó đã chết, bị chôn dưới tàng cây phía sau hoa viênđấy."Liễu Bình nói: “Aldrich giết nó?""Đúng vậy."Maria gật đầu nói."Vậy đúng rồi."Liễu Bình nói.Hai tỷ muội nhìn nhau, cũng không biết rốt cục hắn có ý gì.Liễu Bình giải thích: “Năm đó lúc ta có được nó, nó nói mình không sống đượcbao lâu, bởi vì có một lần Aldrich đổ máu bị nó gặp được, nó ngửi ra bí mậtấ ế ắđược che giấu trong huyết mạch của hắn.""Nhưng vì sao Aldrich muốn giết nó?"Maria hỏi.Cả người Yana chấn động, quát khẽ lên: “Aldrich biết mình là con nối dõi củachủ mẫu! Hắn muốn che giấu bí mật này!""Không sai, từ lúc gặp mặt tới nay, Aldrich luôn giả ngu, cứ như không biết cáigì cả -- thật ra hắn biết mình là con nối dõi của chủ mẫu."Liễu Bình nói."Hắn đã bị chủ mẫu ăn."Yana nói."Hắn là một tên âm hiểm mà lại rất có dã tâm, làm sao lại cam tâm rơi vào kếtcục này?"Maria nói.Ba người nhìn nhau.Hình như –– Hình như trang viên này còn có bí ẩn nào đó.Trên tay Yana hiện ra thánh quang, nàng mở miệng nói: “Ta đi giúp Hỏa Nhasống lại.""Các ngươi đều đi đi, ta phải chạy trở về, chúng ta gặp lại sau."Liễu Bình nói.Maria nói: “Vây nơi này làm sao bây giờ? Đợi lát nữa khi chủ mẫu lại đến, mộtkhi phát hiện Yana không có mặt --"Mặt nạ Ác Qủy trên mặt Liễu Bình bỗng thay đổi thành một gương mặt."Cho ta một sợi tóc."Hắn nói.Yana trực tiếp nhổ xuống một sợi tóc, đặt vào trong tay Liễu Bình.Đôi tay Liễu Bình nhanh chóng se tóc thành một cái kết, đặt trên cây gai độctrên mặt đất kia.“Đây, cái này có dùng được không vậy."Hắn hỏi.Mặt nạ Ác Qủy phát ra một giọng nói ồm ồm: “Yên tâm, ta phong thần nhờ vàođạo giả chết, tuyệt đối không có vấn đề."

Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Trong mật thất.Hai tỷ muội nhìn Liễu Bình đi từ đầu này đến đầu kia trong phòng, rồi lại đi từđầu kia trở về đầu này.Hắn đột nhiên dừng lại, mở miệng nói: “Vở kịch Hắc Ám là do người luôn loliệu sao?"Nữ sĩ Thống Khổ lộ ra nụ cười châm chọc: “Ta? Tất cả tiền lời đều là của chủmẫu, ngươi cảm thấy ta là cái gì ở trước mặt bà ta?""Còn không biết xưng hô thế nào?"Liễu Bình hỏi."Ta có rất nhiều tên giả, tên thật là Maria."Nữ sĩ Thống Khổ nói.Liễu Bình vỗ tay một cái: “Được, chúng ta không có nhiều thời gian, ta phảinhanh chóng nói mọi chuyện --"Bên cạnh hắn hiện ra một màn quang ảnh, nhanh chóng ngưng tụ thành hìnhảnh."Thật ra Yana nên ngã xuống Vĩnh Dạ... Sau đó gặp gỡ ta..."Liễu Bình phóng ra sức mạnh “Đặc hiệu sư”, ngưng tụ tất cả mọi chuyện phátsinh trong quá khứ thành hình ảnh, hiện ra trước mặt hai tỷ muội.Hắn giấu đi đa số bí mật, chỉ bày ra những cảnh hắn và Yana kết bạn với nhau."Ta ra tay với thời gian, không gian và vận mệnh, làm tất cả mọi chuyện đượcviết lại một lần, cho nên vận mệnh của nàng và người đều vì thế mà trở nênkhác biệt..."Hình ảnh nhanh chóng biến hóa.Quá trình Yana trở thành hầu thần của hắn hiện ra với tốc độ nhanh hơn vài lần.Liễu Bình không ngừng kể lại, cuối cùng tổng kết: “Cơ bản chính là như vậy,hiện tại chúng ta phải nhanh chóng trốn đi."Trong phòng yên tĩnh.Thống khổ nữ thần Maria đã nghe đến mức choáng váng.Liễu Bình nhún vai và nói: “Thời gian cấp bách, chỉ còn lại bảy phút -- Khôngbằng các người đi trước?"Yana bỗng cười rộ lên.Liễu Bình nói: “Thế nào? Còn có vấn đề gì không? Đúng vậy, ta biết nhữngviệc này nghe có vẻ khó tin, ngươi cũng sẽ không dễ dàng tin tưởng người xa lạế ồnhư ta, nhưng hy vọng người và ta tạm thời kết thành đồng minh, như vậy cũngkhông quá đáng đâu đúng không."Yana lắc đầu, vùng ra khỏi cái dìu của muội muội, mở miệng nói: “Trong quátrình xuyên qua thời gian, người mất đi tất cả thẻ bài, nhưng đều mang binh khívề tới, có đúng không?"Liễu Bình nói: “Đương nhiên, binh khí là cam chịu đi theo chủ nhân –– từ từ!Yana!"Lời còn chưa dứt, Yana đã xông lên, ôm chặt lấy hắn.- - Nàng nhớ ra Liễu Bình!"Ngươi nhớ ta sao?"Liễu Bình nói.Yana dựa vào vai hắn, nói nhỏ một câu: “Trên thế giới có vô số năng lực vàphương pháp, có thể bảo tồn ký ức.""Vừa rồi người nói binh khí -- Là cây roi thần bản mệnh của ngươi sao?""Đúng rồi, cây roi tra tấn và thống khổ là có khí linh, mang theo năng lực chứađựng sức mạnh và ký ức... Cho nên ta vừa trở về đã nhớ lại tất cả mọi chuyện.""Vậy ngươi còn đặt mình vào hoàn cảnh nguy hiểm như vậy làm gì!""Bởi vì ta muốn dò la âm mưu của chủ mẫu, càng quan trọng là, muội muội ta --”.Yana quay đầu lại nhìn Maria, trong mắt tràn ngập ấm áp."Lúc trước ta rơi vào Vĩnh Dạ, luôn không có truy binh đuổi theo, cứ như cóngười đang âm thầm bảo hộ ta, sau đó ta nghe nói nàng cũng đi tới Vĩnh Dạ,đang chủ trì Vở kịch Hắc Ám, ta lập tức suy đoán..."Maria lạnh lùng nói: “Ngươi làm toàn bộ ngụy trang nhiều năm của ta bị bại lộ,từ giờ trở đi, rốt cuộc ta không cứu được người, cũng không cứu được chínhmình nữa.""Đừng nghĩ nhiều, chủ mẫu của các ngươi sắp ăn hết mọi người, ngươi cũngkhông cần tiếp tục ngụy trang nữa."Liễu Bình nói.Hắn cẩn thận nhớ lại quá khứ, nói: “Yana, ngươi và muội muội người cùng điđi, đi vào Vĩnh Dạ, chờ ta nghĩ cách thoát đi rồi lập tức họp mặt với ngươi.""Không được! Ta là hầu thần của ngươi, làm sao có thể rời khỏi ngươi? Tamuốn kề vai chiến đấu với ngươi!"Yana nói.Liễu Bình liếc nhìn Maria một cái.Maria ôm hai tay, bất đắc dĩ nói: “Tình yêu đáng chết, nó chỉ ảnh hưởng xácsuất sinh tồn của các ngươi, điểm này thì các ngươi phải tin tưởng ta.""Muội muội, người đi trước."Yana nói.ế ồ"Ngươi mới là muội muội –– Ngươi còn chưa từng giết người bao giờ, ta đi rồithì người làm sao bây giờ? Ngu xuẩn!"Maria quát lớn nói."Ngừng!"Liễu Bình nhìn nhìn thời gian.Còn năm phút."Nếu các ngươi quyết định ở lại, vậy lập tức đi làm một chuyện, chuyện này cóảnh hưởng mật thiết đối với hành động của chúng ta."Liễu Bình nói."Chuyện gì?"Yana hỏi."Tìm thú cưng của Aldrich -- Từ rất sớm, chừng ba năm trước đây, hắn đã từngcó một huyết nhục thú khuyển, các ngươi có biết ma khuyển kia ở nơi nàokhông?"Liễu Bình hỏi."Ý ngươi là Hỏa Nha à,"Yana suy tư nói, “Cũng đúng, hẳn nó cũng về tới lịch sử bình thường... Nhưngta chưa từng gặp nó.""Ta biết con chó kia."Maria trầm tĩnh nói."Nó ở nơi nào?"Liễu Bình hỏi.“Năm đó ta thật cẩn thận thu thập tất cả tình báo –– Đừng trừng ta, ngươi chỉbiết tìm cách mạnh lên, làm gì lo đến chuyện quan sát tình huống chungquanh!"Maria trừng ngược lại Yana một cái, sau đó tiếp tục nói: “Aldrich vừa có đượcnó, chưa được mấy ngày thì nó đã chết, bị chôn dưới tàng cây phía sau hoa viênđấy."Liễu Bình nói: “Aldrich giết nó?""Đúng vậy."Maria gật đầu nói."Vậy đúng rồi."Liễu Bình nói.Hai tỷ muội nhìn nhau, cũng không biết rốt cục hắn có ý gì.Liễu Bình giải thích: “Năm đó lúc ta có được nó, nó nói mình không sống đượcbao lâu, bởi vì có một lần Aldrich đổ máu bị nó gặp được, nó ngửi ra bí mậtấ ế ắđược che giấu trong huyết mạch của hắn.""Nhưng vì sao Aldrich muốn giết nó?"Maria hỏi.Cả người Yana chấn động, quát khẽ lên: “Aldrich biết mình là con nối dõi củachủ mẫu! Hắn muốn che giấu bí mật này!""Không sai, từ lúc gặp mặt tới nay, Aldrich luôn giả ngu, cứ như không biết cáigì cả -- thật ra hắn biết mình là con nối dõi của chủ mẫu."Liễu Bình nói."Hắn đã bị chủ mẫu ăn."Yana nói."Hắn là một tên âm hiểm mà lại rất có dã tâm, làm sao lại cam tâm rơi vào kếtcục này?"Maria nói.Ba người nhìn nhau.Hình như –– Hình như trang viên này còn có bí ẩn nào đó.Trên tay Yana hiện ra thánh quang, nàng mở miệng nói: “Ta đi giúp Hỏa Nhasống lại.""Các ngươi đều đi đi, ta phải chạy trở về, chúng ta gặp lại sau."Liễu Bình nói.Maria nói: “Vây nơi này làm sao bây giờ? Đợi lát nữa khi chủ mẫu lại đến, mộtkhi phát hiện Yana không có mặt --"Mặt nạ Ác Qủy trên mặt Liễu Bình bỗng thay đổi thành một gương mặt."Cho ta một sợi tóc."Hắn nói.Yana trực tiếp nhổ xuống một sợi tóc, đặt vào trong tay Liễu Bình.Đôi tay Liễu Bình nhanh chóng se tóc thành một cái kết, đặt trên cây gai độctrên mặt đất kia.“Đây, cái này có dùng được không vậy."Hắn hỏi.Mặt nạ Ác Qủy phát ra một giọng nói ồm ồm: “Yên tâm, ta phong thần nhờ vàođạo giả chết, tuyệt đối không có vấn đề."

Chương 876: Bí ẩn!