"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô…

Chương 975: Thần thánh giả!

Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… “Rất nhiều lúc, chúng ta cần dũng cảm, thành kính, phụng hiến và hy sinh,nhưng vào thời đại hắc ám hoàn toàn vô vọng, có lẽ lừa gạt mới là phương thứcứng phó tốt nhất, nó có thể bảo tồn cho chúng ta một chút sức mạnh, từ từ chờđợi bình minh đến.""–– Ngươi đạt được sự ủy thác của ta."Một rồi lại một linh hồn tỏa ra kim quang nhàn nhạt xuất hiện từ hư không,dùng ở sau lung lão nhân, sau đó biến mất tăm hơi.Trong nháy mắt cuối cùng, bọn họ vẫn chưa nghe thấy lời nói của lão nhân.Mà lời nói của lão nhân cũng không có vấn đề gì.Cho dù quá trình tuỳ tiện và không thú vị, nhưng trò mèo này lại làm linh hồnbình yên vượt qua cục diện sắp sa đọa, thật sự làm người ta không ngờ đến.Rốt cuộc lúc này thiếu niên cũng biết, lão nhân trước mặt có vẻ không đơn giảnnhư vậy Lão cũng không phải một thuật sĩ."Ngươi muốn ủy thác ta làm cái gì?"Thiếu niên cảnh giác hỏi.Lão nhân cười cười, nói: “Ta nhìn thấy tương lai có rất nhiều linh hồn bị ônhiễm, thử ăn luôn huyết nhục của ta để hiểu biết và kế thừa sức mạnh của ta,nhưng đều không thực hiện được."Không đợi thiếu niên nói gì, lão tiếp tục nói: “Sau khi người rời khỏi đời này,vào cuộc đời cuối cùng vô cùng xa xăm trong tương lai, người sẽ có cơ hội lừagạt những quái vật đó, dùng linh hồn chưa bị ô nhiễm đi vào sào huyệt của bọnchúng, cũng nhìn thấy huyết nhục của ta."Thiếu niên tốn mấy giây mới hiểu được ý của lão giả."Ngươi có thể nhìn thấy tương lai?"Hắn khó tin mà hỏi.."Tương lai là không xác định, ta chỉ có thể tin tưởng người làm được đến bướcđó."Lão nhân nói."Vậy ủy thác của ngươi lại là cái gì?"Thiếu niên cảm thấy hứng thú mà hỏi."Để thánh quốc của ta đứng sừng sững ở phía sau người, tất cả linh hồn bìnhyên tự tại, các ngươi có thể cùng đối kháng những quái vật đó -- ta sẽ để lại chongươi thù lao hoàn toàn xứng đáng."Lão nhân nói.ế ắ ầ ế ễThiếu niên cười rộ lên, lắc đầu và nói: “Ta chỉ biết một vài mánh khoé bịp, miễncưỡng mưu sinh mà thôi, hiện tại ngươi muốn phó thác chuyện trong thần thoạitruyền thuyết cho ta, cái này vượt qua hạn mức cao nhất trong năng lực của ta.""Nếu ngươi đủ năng lực thì sao?""Vậy phải xem thù lao thích hợp hay không.""Nếu thù lao thích hợp thì sao?""... Đương nhiên thành giao rồi, từ từ,"thiếu niên bỗng phản ứng lại, hỏi: “Đây là thánh quốc của ngươi, ta giúp ngườithì người đi đâu?"Lão nhân nghiêm nghị nói: “Ta là chúa tể toàn trí toàn năng, nếu có thể sống thìtự nhiên cũng có thể chết –– Tạm thời ta chết một khoảng thời gian, chờ ngươicó tự tin chống đỡ được những quái vật đó thì ta sống lại cũng không muộn."Thiếu niên ngơ ngẩn.Cái lão già này... Lão tính trốn đi, có đúng không?"Đừng nhìn ta với vẻ mặt này, ta làm như vậy cũng là có nổi khổ riêng, dù saochỉ cần những quái vật đó biết năng lực và chiêu thức của ngươi xong thì có thểtiến vào trạng thái vô địch, gần như không ai khắc chế được, chỉ có thể xemtương lai người nghĩ ra được cách nào hay không."Lão nhân nói.Thiếu niên yên lặng tiêu hóa lời nói này."Ngươi biết ta là ai à?"Hắn nghiêng đầu hỏi."Ta thật sự biết,"Lão nhân nhìn thật sâu vào hắn, nói: “Những người lưu lạc trong sinh tử lâuquá, sớm muộn gì cũng sẽ quên mất mình là ai."Hắn dời ánh mắt khỏi người thiếu niên, chậm rãi dừng lại trong hư không.- -Nơi đó là điểm nhìn của Liễu Bình."Nhớ kỹ, trước khi ăn huyết nhục của ta, nhất định phải nói: “Cảm tạ thượng đếban cho đồ ăn, nói như vậy thì huyết nhục của ta sẽ cảm ứng được linh hồnngươi là tinh khiết, nó sẽ hóa thành sức mạnh của ngươi.""Còn nữa, pháp sư cận chiến đã hiện thế, sức mạnh của nó sẽ truyền tới tayngươi.""Đừng từ bỏ nó."Câu nói vừa dứt.Tất cả cảnh tượng lập tức tiêu tán.Nói đến cùng, đây chỉ là một ý niệm hiện ra từ sâu trong tâm linh của LiễuBình.ếNó đã tan biến.Mà ngoại giới chỉ mới trôi qua một giây.Nhìn Liễu Bình như mới ngây ra một chút, lại như chỉ hơi tạm dừng một chút.Từng hàng chữ nhỏ thiêu đốt hiện lên trên hư không: “Đây là ký ức trong đờinào đó của quá khứ, nó chỉ có thể kích hoạt khi gặp phải tình cảnh trước mặt.""Ngươi tiếp nhận thù lao của đối phương.""Thù lao không rõ.""Ủy thác đã được thành lập.""Ngươi sẽ liên tục đạt được thù lao, điều kiện là cứu vớt thánh quốc của thượngđế và đối kháng với kẻ địch của nhân loại."Liễu Bình có chút câm nín.Thù lao còn không biết là cái gì mà ủy thác đã thành lập.Lão đại của trận doanh Thần thánh làm việc như vậy đó sao? Hắn nhìn khốihuyết nhục trước mặt, bỗng nhớ lại lời nói của đối phương, đành thở dài, thìthầm: “Cảm tạ thượng đế ban cho đồ ăn."Khối thịt kia không có động tĩnh gì.Nhưng Liễu Bình lại phát hiện, một vệt kim quang bay ra từ miếng thịt, hoàntoàn đi vào cơ thể hắn.Kim quang nhập thể.Ngay sau đó, không nhìn thấy miếng thịt kia có biến hóa gì, nhưng bên cạnh nólại hiện ra một hàng chữ nhỏ: “Huyết nhục trước mặt là vật kỳ dị sớm đã đượcchuẩn bị, sau khi sức mạnh nó ẩn chứa thật sự được ngươi hấp thu, nó sẽ biếnthành một khối bít tết thượng đẳng.""Ngươi đạt được hạt giống căn nguyên sức mạnh thần thánh.""Hạt giống này sẽ hiện hóa thuộc tính thần thánh, cũng hoàn toàn áp sát phươngthức chiến đấu của ngươi.""Đây là một trong những thù lao."Tất cả chữ nhỏ chợt lóe rồi biến mất.Liễu Bình cắt bít tết ra, bắt đầu chậm rãi ăn.Chỉ chốc lát sau.Dưới cái nhìn chăm chú của cha mẹ, hắn ăn hết miếng bít tết."Mùi vị không tồi."Liễu Bình cười cười.Cha mẹ thấy hắn đã ăn xong thì có vẻ yên tâm, khẽ gật đầu với nhau."Như vậy... Phải xem buổi sáng ngày mai, tình huống hiện hóa của con thếnào."Người cha nói."Đúng vậy, mẹ đã gấp không chờ nổi, hy vọng sau khi con có được dinh dưỡngthì có thể hiện hóa thành công chỉ trong một lần."Người mẹ cũng tràn đầy chờ mong mà nói.Bữa cơm kết thúc.Ba người đứng lên, đi ra khỏi giáo đường, bước thẳng một mạch trở lại trướccổng một biệt thự.Cánh cửa tự động mở ra."Mau lên lầu nghỉ ngơi đi."Người mẹ dặn dò."Vâng, con thật sự mệt mỏi, ngày mai gặp lại."Liễu Bình đánh ngáp nói."Đi ngủ sớm một chút, ngày mai còn phải dậy sớm đi học, tiến hành một lần“hiện hóa."Người cha cũng nghiêm túc nói.Liễu Bình phất phất tay với hai người, lên lầu hai, mở cửa phòng ra rồi chuivào.- - Nơi này thật sự là căn phòng của người thường.Hắn đảo mắt qua, phát hiện không có khác thường gì thì nằm lên trên giường,nhắm mắt ngủ.Thời gian chậm rãi trôi đi.Cả căn phòng vẫn duy trì im lặng.Mười phút.Hai mươi phút.Nửa giờ.Liễu Bình ngồi dậy từ trên giường, nhìn lướt qua cửa.Trong hư không, nhắc nhở phù xuất hiện.–– Những quái vật đó thật là tri kỷ, sợ hắn bị ồn nên bố trí mấy chục thuật pháptĩnh âm ở ngoài phòng

Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… “Rất nhiều lúc, chúng ta cần dũng cảm, thành kính, phụng hiến và hy sinh,nhưng vào thời đại hắc ám hoàn toàn vô vọng, có lẽ lừa gạt mới là phương thứcứng phó tốt nhất, nó có thể bảo tồn cho chúng ta một chút sức mạnh, từ từ chờđợi bình minh đến.""–– Ngươi đạt được sự ủy thác của ta."Một rồi lại một linh hồn tỏa ra kim quang nhàn nhạt xuất hiện từ hư không,dùng ở sau lung lão nhân, sau đó biến mất tăm hơi.Trong nháy mắt cuối cùng, bọn họ vẫn chưa nghe thấy lời nói của lão nhân.Mà lời nói của lão nhân cũng không có vấn đề gì.Cho dù quá trình tuỳ tiện và không thú vị, nhưng trò mèo này lại làm linh hồnbình yên vượt qua cục diện sắp sa đọa, thật sự làm người ta không ngờ đến.Rốt cuộc lúc này thiếu niên cũng biết, lão nhân trước mặt có vẻ không đơn giảnnhư vậy Lão cũng không phải một thuật sĩ."Ngươi muốn ủy thác ta làm cái gì?"Thiếu niên cảnh giác hỏi.Lão nhân cười cười, nói: “Ta nhìn thấy tương lai có rất nhiều linh hồn bị ônhiễm, thử ăn luôn huyết nhục của ta để hiểu biết và kế thừa sức mạnh của ta,nhưng đều không thực hiện được."Không đợi thiếu niên nói gì, lão tiếp tục nói: “Sau khi người rời khỏi đời này,vào cuộc đời cuối cùng vô cùng xa xăm trong tương lai, người sẽ có cơ hội lừagạt những quái vật đó, dùng linh hồn chưa bị ô nhiễm đi vào sào huyệt của bọnchúng, cũng nhìn thấy huyết nhục của ta."Thiếu niên tốn mấy giây mới hiểu được ý của lão giả."Ngươi có thể nhìn thấy tương lai?"Hắn khó tin mà hỏi.."Tương lai là không xác định, ta chỉ có thể tin tưởng người làm được đến bướcđó."Lão nhân nói."Vậy ủy thác của ngươi lại là cái gì?"Thiếu niên cảm thấy hứng thú mà hỏi."Để thánh quốc của ta đứng sừng sững ở phía sau người, tất cả linh hồn bìnhyên tự tại, các ngươi có thể cùng đối kháng những quái vật đó -- ta sẽ để lại chongươi thù lao hoàn toàn xứng đáng."Lão nhân nói.ế ắ ầ ế ễThiếu niên cười rộ lên, lắc đầu và nói: “Ta chỉ biết một vài mánh khoé bịp, miễncưỡng mưu sinh mà thôi, hiện tại ngươi muốn phó thác chuyện trong thần thoạitruyền thuyết cho ta, cái này vượt qua hạn mức cao nhất trong năng lực của ta.""Nếu ngươi đủ năng lực thì sao?""Vậy phải xem thù lao thích hợp hay không.""Nếu thù lao thích hợp thì sao?""... Đương nhiên thành giao rồi, từ từ,"thiếu niên bỗng phản ứng lại, hỏi: “Đây là thánh quốc của ngươi, ta giúp ngườithì người đi đâu?"Lão nhân nghiêm nghị nói: “Ta là chúa tể toàn trí toàn năng, nếu có thể sống thìtự nhiên cũng có thể chết –– Tạm thời ta chết một khoảng thời gian, chờ ngươicó tự tin chống đỡ được những quái vật đó thì ta sống lại cũng không muộn."Thiếu niên ngơ ngẩn.Cái lão già này... Lão tính trốn đi, có đúng không?"Đừng nhìn ta với vẻ mặt này, ta làm như vậy cũng là có nổi khổ riêng, dù saochỉ cần những quái vật đó biết năng lực và chiêu thức của ngươi xong thì có thểtiến vào trạng thái vô địch, gần như không ai khắc chế được, chỉ có thể xemtương lai người nghĩ ra được cách nào hay không."Lão nhân nói.Thiếu niên yên lặng tiêu hóa lời nói này."Ngươi biết ta là ai à?"Hắn nghiêng đầu hỏi."Ta thật sự biết,"Lão nhân nhìn thật sâu vào hắn, nói: “Những người lưu lạc trong sinh tử lâuquá, sớm muộn gì cũng sẽ quên mất mình là ai."Hắn dời ánh mắt khỏi người thiếu niên, chậm rãi dừng lại trong hư không.- -Nơi đó là điểm nhìn của Liễu Bình."Nhớ kỹ, trước khi ăn huyết nhục của ta, nhất định phải nói: “Cảm tạ thượng đếban cho đồ ăn, nói như vậy thì huyết nhục của ta sẽ cảm ứng được linh hồnngươi là tinh khiết, nó sẽ hóa thành sức mạnh của ngươi.""Còn nữa, pháp sư cận chiến đã hiện thế, sức mạnh của nó sẽ truyền tới tayngươi.""Đừng từ bỏ nó."Câu nói vừa dứt.Tất cả cảnh tượng lập tức tiêu tán.Nói đến cùng, đây chỉ là một ý niệm hiện ra từ sâu trong tâm linh của LiễuBình.ếNó đã tan biến.Mà ngoại giới chỉ mới trôi qua một giây.Nhìn Liễu Bình như mới ngây ra một chút, lại như chỉ hơi tạm dừng một chút.Từng hàng chữ nhỏ thiêu đốt hiện lên trên hư không: “Đây là ký ức trong đờinào đó của quá khứ, nó chỉ có thể kích hoạt khi gặp phải tình cảnh trước mặt.""Ngươi tiếp nhận thù lao của đối phương.""Thù lao không rõ.""Ủy thác đã được thành lập.""Ngươi sẽ liên tục đạt được thù lao, điều kiện là cứu vớt thánh quốc của thượngđế và đối kháng với kẻ địch của nhân loại."Liễu Bình có chút câm nín.Thù lao còn không biết là cái gì mà ủy thác đã thành lập.Lão đại của trận doanh Thần thánh làm việc như vậy đó sao? Hắn nhìn khốihuyết nhục trước mặt, bỗng nhớ lại lời nói của đối phương, đành thở dài, thìthầm: “Cảm tạ thượng đế ban cho đồ ăn."Khối thịt kia không có động tĩnh gì.Nhưng Liễu Bình lại phát hiện, một vệt kim quang bay ra từ miếng thịt, hoàntoàn đi vào cơ thể hắn.Kim quang nhập thể.Ngay sau đó, không nhìn thấy miếng thịt kia có biến hóa gì, nhưng bên cạnh nólại hiện ra một hàng chữ nhỏ: “Huyết nhục trước mặt là vật kỳ dị sớm đã đượcchuẩn bị, sau khi sức mạnh nó ẩn chứa thật sự được ngươi hấp thu, nó sẽ biếnthành một khối bít tết thượng đẳng.""Ngươi đạt được hạt giống căn nguyên sức mạnh thần thánh.""Hạt giống này sẽ hiện hóa thuộc tính thần thánh, cũng hoàn toàn áp sát phươngthức chiến đấu của ngươi.""Đây là một trong những thù lao."Tất cả chữ nhỏ chợt lóe rồi biến mất.Liễu Bình cắt bít tết ra, bắt đầu chậm rãi ăn.Chỉ chốc lát sau.Dưới cái nhìn chăm chú của cha mẹ, hắn ăn hết miếng bít tết."Mùi vị không tồi."Liễu Bình cười cười.Cha mẹ thấy hắn đã ăn xong thì có vẻ yên tâm, khẽ gật đầu với nhau."Như vậy... Phải xem buổi sáng ngày mai, tình huống hiện hóa của con thếnào."Người cha nói."Đúng vậy, mẹ đã gấp không chờ nổi, hy vọng sau khi con có được dinh dưỡngthì có thể hiện hóa thành công chỉ trong một lần."Người mẹ cũng tràn đầy chờ mong mà nói.Bữa cơm kết thúc.Ba người đứng lên, đi ra khỏi giáo đường, bước thẳng một mạch trở lại trướccổng một biệt thự.Cánh cửa tự động mở ra."Mau lên lầu nghỉ ngơi đi."Người mẹ dặn dò."Vâng, con thật sự mệt mỏi, ngày mai gặp lại."Liễu Bình đánh ngáp nói."Đi ngủ sớm một chút, ngày mai còn phải dậy sớm đi học, tiến hành một lần“hiện hóa."Người cha cũng nghiêm túc nói.Liễu Bình phất phất tay với hai người, lên lầu hai, mở cửa phòng ra rồi chuivào.- - Nơi này thật sự là căn phòng của người thường.Hắn đảo mắt qua, phát hiện không có khác thường gì thì nằm lên trên giường,nhắm mắt ngủ.Thời gian chậm rãi trôi đi.Cả căn phòng vẫn duy trì im lặng.Mười phút.Hai mươi phút.Nửa giờ.Liễu Bình ngồi dậy từ trên giường, nhìn lướt qua cửa.Trong hư không, nhắc nhở phù xuất hiện.–– Những quái vật đó thật là tri kỷ, sợ hắn bị ồn nên bố trí mấy chục thuật pháptĩnh âm ở ngoài phòng

Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… “Rất nhiều lúc, chúng ta cần dũng cảm, thành kính, phụng hiến và hy sinh,nhưng vào thời đại hắc ám hoàn toàn vô vọng, có lẽ lừa gạt mới là phương thứcứng phó tốt nhất, nó có thể bảo tồn cho chúng ta một chút sức mạnh, từ từ chờđợi bình minh đến.""–– Ngươi đạt được sự ủy thác của ta."Một rồi lại một linh hồn tỏa ra kim quang nhàn nhạt xuất hiện từ hư không,dùng ở sau lung lão nhân, sau đó biến mất tăm hơi.Trong nháy mắt cuối cùng, bọn họ vẫn chưa nghe thấy lời nói của lão nhân.Mà lời nói của lão nhân cũng không có vấn đề gì.Cho dù quá trình tuỳ tiện và không thú vị, nhưng trò mèo này lại làm linh hồnbình yên vượt qua cục diện sắp sa đọa, thật sự làm người ta không ngờ đến.Rốt cuộc lúc này thiếu niên cũng biết, lão nhân trước mặt có vẻ không đơn giảnnhư vậy Lão cũng không phải một thuật sĩ."Ngươi muốn ủy thác ta làm cái gì?"Thiếu niên cảnh giác hỏi.Lão nhân cười cười, nói: “Ta nhìn thấy tương lai có rất nhiều linh hồn bị ônhiễm, thử ăn luôn huyết nhục của ta để hiểu biết và kế thừa sức mạnh của ta,nhưng đều không thực hiện được."Không đợi thiếu niên nói gì, lão tiếp tục nói: “Sau khi người rời khỏi đời này,vào cuộc đời cuối cùng vô cùng xa xăm trong tương lai, người sẽ có cơ hội lừagạt những quái vật đó, dùng linh hồn chưa bị ô nhiễm đi vào sào huyệt của bọnchúng, cũng nhìn thấy huyết nhục của ta."Thiếu niên tốn mấy giây mới hiểu được ý của lão giả."Ngươi có thể nhìn thấy tương lai?"Hắn khó tin mà hỏi.."Tương lai là không xác định, ta chỉ có thể tin tưởng người làm được đến bướcđó."Lão nhân nói."Vậy ủy thác của ngươi lại là cái gì?"Thiếu niên cảm thấy hứng thú mà hỏi."Để thánh quốc của ta đứng sừng sững ở phía sau người, tất cả linh hồn bìnhyên tự tại, các ngươi có thể cùng đối kháng những quái vật đó -- ta sẽ để lại chongươi thù lao hoàn toàn xứng đáng."Lão nhân nói.ế ắ ầ ế ễThiếu niên cười rộ lên, lắc đầu và nói: “Ta chỉ biết một vài mánh khoé bịp, miễncưỡng mưu sinh mà thôi, hiện tại ngươi muốn phó thác chuyện trong thần thoạitruyền thuyết cho ta, cái này vượt qua hạn mức cao nhất trong năng lực của ta.""Nếu ngươi đủ năng lực thì sao?""Vậy phải xem thù lao thích hợp hay không.""Nếu thù lao thích hợp thì sao?""... Đương nhiên thành giao rồi, từ từ,"thiếu niên bỗng phản ứng lại, hỏi: “Đây là thánh quốc của ngươi, ta giúp ngườithì người đi đâu?"Lão nhân nghiêm nghị nói: “Ta là chúa tể toàn trí toàn năng, nếu có thể sống thìtự nhiên cũng có thể chết –– Tạm thời ta chết một khoảng thời gian, chờ ngươicó tự tin chống đỡ được những quái vật đó thì ta sống lại cũng không muộn."Thiếu niên ngơ ngẩn.Cái lão già này... Lão tính trốn đi, có đúng không?"Đừng nhìn ta với vẻ mặt này, ta làm như vậy cũng là có nổi khổ riêng, dù saochỉ cần những quái vật đó biết năng lực và chiêu thức của ngươi xong thì có thểtiến vào trạng thái vô địch, gần như không ai khắc chế được, chỉ có thể xemtương lai người nghĩ ra được cách nào hay không."Lão nhân nói.Thiếu niên yên lặng tiêu hóa lời nói này."Ngươi biết ta là ai à?"Hắn nghiêng đầu hỏi."Ta thật sự biết,"Lão nhân nhìn thật sâu vào hắn, nói: “Những người lưu lạc trong sinh tử lâuquá, sớm muộn gì cũng sẽ quên mất mình là ai."Hắn dời ánh mắt khỏi người thiếu niên, chậm rãi dừng lại trong hư không.- -Nơi đó là điểm nhìn của Liễu Bình."Nhớ kỹ, trước khi ăn huyết nhục của ta, nhất định phải nói: “Cảm tạ thượng đếban cho đồ ăn, nói như vậy thì huyết nhục của ta sẽ cảm ứng được linh hồnngươi là tinh khiết, nó sẽ hóa thành sức mạnh của ngươi.""Còn nữa, pháp sư cận chiến đã hiện thế, sức mạnh của nó sẽ truyền tới tayngươi.""Đừng từ bỏ nó."Câu nói vừa dứt.Tất cả cảnh tượng lập tức tiêu tán.Nói đến cùng, đây chỉ là một ý niệm hiện ra từ sâu trong tâm linh của LiễuBình.ếNó đã tan biến.Mà ngoại giới chỉ mới trôi qua một giây.Nhìn Liễu Bình như mới ngây ra một chút, lại như chỉ hơi tạm dừng một chút.Từng hàng chữ nhỏ thiêu đốt hiện lên trên hư không: “Đây là ký ức trong đờinào đó của quá khứ, nó chỉ có thể kích hoạt khi gặp phải tình cảnh trước mặt.""Ngươi tiếp nhận thù lao của đối phương.""Thù lao không rõ.""Ủy thác đã được thành lập.""Ngươi sẽ liên tục đạt được thù lao, điều kiện là cứu vớt thánh quốc của thượngđế và đối kháng với kẻ địch của nhân loại."Liễu Bình có chút câm nín.Thù lao còn không biết là cái gì mà ủy thác đã thành lập.Lão đại của trận doanh Thần thánh làm việc như vậy đó sao? Hắn nhìn khốihuyết nhục trước mặt, bỗng nhớ lại lời nói của đối phương, đành thở dài, thìthầm: “Cảm tạ thượng đế ban cho đồ ăn."Khối thịt kia không có động tĩnh gì.Nhưng Liễu Bình lại phát hiện, một vệt kim quang bay ra từ miếng thịt, hoàntoàn đi vào cơ thể hắn.Kim quang nhập thể.Ngay sau đó, không nhìn thấy miếng thịt kia có biến hóa gì, nhưng bên cạnh nólại hiện ra một hàng chữ nhỏ: “Huyết nhục trước mặt là vật kỳ dị sớm đã đượcchuẩn bị, sau khi sức mạnh nó ẩn chứa thật sự được ngươi hấp thu, nó sẽ biếnthành một khối bít tết thượng đẳng.""Ngươi đạt được hạt giống căn nguyên sức mạnh thần thánh.""Hạt giống này sẽ hiện hóa thuộc tính thần thánh, cũng hoàn toàn áp sát phươngthức chiến đấu của ngươi.""Đây là một trong những thù lao."Tất cả chữ nhỏ chợt lóe rồi biến mất.Liễu Bình cắt bít tết ra, bắt đầu chậm rãi ăn.Chỉ chốc lát sau.Dưới cái nhìn chăm chú của cha mẹ, hắn ăn hết miếng bít tết."Mùi vị không tồi."Liễu Bình cười cười.Cha mẹ thấy hắn đã ăn xong thì có vẻ yên tâm, khẽ gật đầu với nhau."Như vậy... Phải xem buổi sáng ngày mai, tình huống hiện hóa của con thếnào."Người cha nói."Đúng vậy, mẹ đã gấp không chờ nổi, hy vọng sau khi con có được dinh dưỡngthì có thể hiện hóa thành công chỉ trong một lần."Người mẹ cũng tràn đầy chờ mong mà nói.Bữa cơm kết thúc.Ba người đứng lên, đi ra khỏi giáo đường, bước thẳng một mạch trở lại trướccổng một biệt thự.Cánh cửa tự động mở ra."Mau lên lầu nghỉ ngơi đi."Người mẹ dặn dò."Vâng, con thật sự mệt mỏi, ngày mai gặp lại."Liễu Bình đánh ngáp nói."Đi ngủ sớm một chút, ngày mai còn phải dậy sớm đi học, tiến hành một lần“hiện hóa."Người cha cũng nghiêm túc nói.Liễu Bình phất phất tay với hai người, lên lầu hai, mở cửa phòng ra rồi chuivào.- - Nơi này thật sự là căn phòng của người thường.Hắn đảo mắt qua, phát hiện không có khác thường gì thì nằm lên trên giường,nhắm mắt ngủ.Thời gian chậm rãi trôi đi.Cả căn phòng vẫn duy trì im lặng.Mười phút.Hai mươi phút.Nửa giờ.Liễu Bình ngồi dậy từ trên giường, nhìn lướt qua cửa.Trong hư không, nhắc nhở phù xuất hiện.–– Những quái vật đó thật là tri kỷ, sợ hắn bị ồn nên bố trí mấy chục thuật pháptĩnh âm ở ngoài phòng

Chương 975: Thần thánh giả!