"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô…
Chương 1008: Đi cứu minh hữu của ngươi đi!
Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Ầm ầm ầm ầm! Vách tường chậm rãi mở ra, để lộ pháp trận truyền tống bêntrong.Liễu Bình đi theo quý phụ cùng bước vào, sau đó nhảy lên pháp trận truyềntống.Hắn tò mò đánh giá toàn bộ pháp trận."Pháp trận truyền tống thời không -- Chủ trang viên đại nhân của chúng ta trônggiữ thông đạo thời không, chỉ khi được sự cho phép của ngài thì mới có thểxuyên qua thời không.Quý phụ nói."A, thì ra là thế."Liễu Bình lẩm bẩm nói.-- Thật ra cũng vì nguyên nhân này nên hắn mới không dám dùng Trần NgọcĐạo nữa.Trừ phi có một ngày xử lý được chủ trang viên."Vậy nhiệm vụ của ta đâu?"Liễu Bình hỏi."Chờ người tới thời không đó xong thì tự nhiên sẽ sinh ra thuyết minh tươngứng."Quý phụ nói."Hoàn thành nhiệm vụ mới có thể trở về?"Liễu Bình hỏi."Nếu sức mạnh của người đột phá tới cấp bậc càng cao thì cũng có thể trở về."Quý phụ nói.Á ta búng tay một cái.Ong -- Pháp trận truyền tống lập tức vận chuyển.Sức mạnh không gian liên tục thoáng hiện, hội tụ trên người Liễu Bình, manghắn biến mất khỏi nơi đó.Phía bên kia.Vĩnh Dạ.Một ánh hào quang như sao băng hiện lên bầu trời đêm, dần dần giảm tốc độ lại,sau đó đáp xuống một doanh địa nho nhỏ.Dao động truyền tống trên người Liễu Bình hoàn toàn biến mất, lúc này mới cóthể đánh giá chung quanh.ắ ấ ề ắHắn nhìn thấy trước lửa trại có hai nam một nữ đang đứng, đều đưa mắt đánhgiá hắn."Ngươi là ——""Ta là 0880.""Ngươi mới mười mấy tuổi, tại sao lại gia nhập tiểu tổ chiến đấu cao cấp nhưchúng ta? Có chỗ nào xảy ra vấn đề hay không?""Cũng không phải, trước đó ta-..."Liễu Bình chưa nói xong thì ba người đã cùng tập trung nhìn lại hư không.Liễu Bình lập tức nhắm miệng lại không nói.- - Rất hiển nhiên, danh sách trênngười bọn họ đang thuyết minh tình huống."Một người... Làm nổ tung toàn bộ thế giới..."Liễu Bình nghe thấy nữ tử kia nói nhỏ."Các vị, ta có thể hỏi một chút, nhiệm vụ của chúng ta là cái gì không?"Hắn cười nói.Ba người xem giới thiệu của hắn xong thì thái độ cũng đã thay đổi."Đương nhiên có thể.""Hiện giờ chúng ta đang ở đêm trước khi triều Ác Mộng phát động, địa điểm ấyà, là một nơi được gọi là thế giới Vĩnh Dạ Thần Trụ.""Chúng ta phải làm gì?""Mê hoặc một vị Cựu Nhật thần linh, để nó gia nhập trận doanh, làm ra cốnghiến cho sự nghiệp của chúng ta."Nữ tử kia tùy tiện vung tay lên.Một quang ảnh mở ra trên hư không, hóa thành dáng vẻ của Ác Mộng Ba HànhGiả.Quyển ba - Chương 44: Cái chết của Cựu Thần! Đâylà một con quái vật hình người có làn da khô nứtmàu tro tàn.Trên đầu nó có hai cái sừng, hai mắt bị từng sợi dây xám khâu lại, bốn cánh tayrũ đến mắt cá chân, lúc đi lại thì sử dụng cả tay và chân.Khi nó mở mắt ra -- Dung nham sôi trào quay cuồng chảy xuôi trong hốc mắtnó, một lớp sương mù tràn ra từ trên người nó, che giấu đi thân thể nó."Tên này lợi hại không?"Liễu Bình hỏi."Căn cứ vào tình báo tuyên bố công khai, mấy ngày hôm trước nó vừa bị mấycon quái vật trong Vĩnh Dạ liên hợp vây công, bị thương không nhẹ, lúc nàycũng thích hợp để chúng ta ra mặt tiếp xúc với nó."Một thành viên tiểu đội nói."Chỉ có chúng ta sao?"Liễu Bình hỏi."Còn có tiểu tử khác -- tiểu tử nào thành công mê hoặc nó thì khen thưởngnhiệm vụ thuộc về tiểu tổ đó."Một thành viên khác của tiểu đội nói.Liễu Bình nhìn hai nam một nữ đối diện, nhún vai và nói: “Vậy chúng ta cònchờ cái gì?"Ba gã đội viên đều lộ ra vẻ mặt xấu hổ."Hả? Tình huống như thế nào?"Liễu Bình hỏi."Thực lực của các tiểu đội khác quá mạnh, chỉ sợ chúng ta không phải đối thủ.""Không sai, hai tiểu đội mạnh nhất đã liên họp lại, chuẩn bị vây bắt nó ở hẻmnúi Ảm Ma phía Đông, có ý đồ dùng sức mạnh làm nó hoàn toàn thần phục."Phía Đông -- Liễu Bình nhìn qua hướng đông, chỉ thấy sâu trong hoang dã cónúi non liên miên phập phồng.Chắc hẳn hẻm núi Ảm Ma nằm giữa những ngọn núi đó.Tùng hàng chữ nhỏ thiêu đốt bỗng hiện lên: “Ngươi và bảy vị thần linh LuyệnNgục ký kết ba ngàn mục khế ước thần trụ.""Luyện Ngục Cựu Thần duy nhất chưa rơi vào tử vong đang bị bao vây tấncông, tánh mạng nguy trong sớm tối.""Sức mạnh khế ước làm người sinh ra cảm ứng --”."Ngươi và Cựu Thần đều cảm ứng được vị trí của nhau.""Đi cứu minh hữu của ngươi đi!"Trong lòng Liễu Bình lập tức xuất hiện một cảm ứng."Là nơi đó..."Hắn lẩm bẩm, sau đó quay đầu lại nhìn về phía các thành viên khác trong tiểutổ, nói: “Đi, chúng ta đi tìm Cựu Thần."Hai nam một nữ quay mặt nhìn nhau, đứng tại chỗ không động đậy."Ta quên mất, các ngươi không dám chiến đấu với người của tiểu tổ khác."Liễu Bình bừng tỉnh mà nói.Hắn hóa thành một cột sáng tận trời, trong nháy mắt đã xẹt qua trời cao, lóemấy cái rồi đi xa.Các thành viên tiểu tổ đứng trong doanh địa, nhìn hắn đi xa."Đội trưởng, chúng ta làm sao bây giờ?"Nàng hỏi."Chúng ta tiếp tục canh giữ tại đây -- thế giới Vĩnh Dạ này cũng không đơngiản, nơi nơi đều là quái vật, cho dù đi đến chỗ Cựu Thần thì cũng có tiểu tửkhác canh giữ ở đó, hoàn toàn không thể tới gần."Một nam tử nói."Không sai, chúng ta cứ thủ vững ở chỗ này, thuận tiện thu gom một số chiêuthức chưa bao giờ gặp được trong tập hợp thiết lập."Một nam tử khác nói."Thế giới thần trụ này thật là kỳ quái, hỗn tạp vô số linh hồn tử vong... Hơn nữacó vài thế giới trong những thế giới đó còn không có trên tập hợp thiết lập."Nữ tử lòng còn sợ hãi mà nói."Bổ sung tập hợp thiết lập cũng có khen thưởng để lấy –– nếu chúng ta có thểtìm được chiêu thức đặc biệt mạnh bổ sung vào thì khen thưởng tuyệt đối khôngthua gì chuyện mê hoặc Cựu Thần.""Vậy còn chờ cái gì?""Chuẩn bị một chút ––”.Ba người bỗng nhắm miệng lại.Bọn họ cùng sinh ra cảm ứng, bỗng quay đầu lại nhìn.Chỉ thấy một nữ tử dáng người cực kỳ cao lớn xuất hiện ở một vị trí khác trongdoanh địa.Nàng ta đứng trong bóng tối, trùng hợp là đứng ngoài phạm vi lửa trại bao phủ,chỉ có thể thấy hình dáng đại khái."Ngươi là người phương nào?"Đội trưởng cảnh giác, bày ra tư thế phòng ngự mà hỏi.ố ấ ầNữ tử kia thoáng do dự, sau đó nói: “Ta cũng không cố ý quấy rầy các ngươi,chỉ là các người tiến vào vườn trái cây của ta."Vườn trái cây? Ba người nhìn lại chung quanh.Chỉ thấy bốn phía đều là đất đá lởm chởm và cỏ dại, cách đó không xa có bảytám cái cây chết héo nghiêng ngã.Trừ những thứ đó ra thì không có vườn trái cây gì cả."Đừng đó nói bậy nói bạ ở đây, còn dám tới gần thì ta giết ngươi."Đội trưởng quát.Nữ tử như không nghe thấy, ánh mắt không ngừng đánh giá ba người, lẩm bẩm:“Đều không phải trái cây bản địa, trông có vẻ tương đối hi hữu..."Nàng ta suy nghĩ mấy phút, sau đó bỗng chậm rãi bước vài bước về phía trước.Ánh lửa trong doanh địa lập tức chiếu sáng thân thể nàng ta.Chỉ thấy chỗ khuỷu tay nàng ta có vắc qua một cái rổ, bên trong đầy những thứtrái cây màu sắc khác nhau.Gió lạnh xa xăm thổi tới.Dưới làn váy của nàng ta lộ ra một cây xương đùi tuyết trắng thật dài.
Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Ầm ầm ầm ầm! Vách tường chậm rãi mở ra, để lộ pháp trận truyền tống bêntrong.Liễu Bình đi theo quý phụ cùng bước vào, sau đó nhảy lên pháp trận truyềntống.Hắn tò mò đánh giá toàn bộ pháp trận."Pháp trận truyền tống thời không -- Chủ trang viên đại nhân của chúng ta trônggiữ thông đạo thời không, chỉ khi được sự cho phép của ngài thì mới có thểxuyên qua thời không.Quý phụ nói."A, thì ra là thế."Liễu Bình lẩm bẩm nói.-- Thật ra cũng vì nguyên nhân này nên hắn mới không dám dùng Trần NgọcĐạo nữa.Trừ phi có một ngày xử lý được chủ trang viên."Vậy nhiệm vụ của ta đâu?"Liễu Bình hỏi."Chờ người tới thời không đó xong thì tự nhiên sẽ sinh ra thuyết minh tươngứng."Quý phụ nói."Hoàn thành nhiệm vụ mới có thể trở về?"Liễu Bình hỏi."Nếu sức mạnh của người đột phá tới cấp bậc càng cao thì cũng có thể trở về."Quý phụ nói.Á ta búng tay một cái.Ong -- Pháp trận truyền tống lập tức vận chuyển.Sức mạnh không gian liên tục thoáng hiện, hội tụ trên người Liễu Bình, manghắn biến mất khỏi nơi đó.Phía bên kia.Vĩnh Dạ.Một ánh hào quang như sao băng hiện lên bầu trời đêm, dần dần giảm tốc độ lại,sau đó đáp xuống một doanh địa nho nhỏ.Dao động truyền tống trên người Liễu Bình hoàn toàn biến mất, lúc này mới cóthể đánh giá chung quanh.ắ ấ ề ắHắn nhìn thấy trước lửa trại có hai nam một nữ đang đứng, đều đưa mắt đánhgiá hắn."Ngươi là ——""Ta là 0880.""Ngươi mới mười mấy tuổi, tại sao lại gia nhập tiểu tổ chiến đấu cao cấp nhưchúng ta? Có chỗ nào xảy ra vấn đề hay không?""Cũng không phải, trước đó ta-..."Liễu Bình chưa nói xong thì ba người đã cùng tập trung nhìn lại hư không.Liễu Bình lập tức nhắm miệng lại không nói.- - Rất hiển nhiên, danh sách trênngười bọn họ đang thuyết minh tình huống."Một người... Làm nổ tung toàn bộ thế giới..."Liễu Bình nghe thấy nữ tử kia nói nhỏ."Các vị, ta có thể hỏi một chút, nhiệm vụ của chúng ta là cái gì không?"Hắn cười nói.Ba người xem giới thiệu của hắn xong thì thái độ cũng đã thay đổi."Đương nhiên có thể.""Hiện giờ chúng ta đang ở đêm trước khi triều Ác Mộng phát động, địa điểm ấyà, là một nơi được gọi là thế giới Vĩnh Dạ Thần Trụ.""Chúng ta phải làm gì?""Mê hoặc một vị Cựu Nhật thần linh, để nó gia nhập trận doanh, làm ra cốnghiến cho sự nghiệp của chúng ta."Nữ tử kia tùy tiện vung tay lên.Một quang ảnh mở ra trên hư không, hóa thành dáng vẻ của Ác Mộng Ba HànhGiả.Quyển ba - Chương 44: Cái chết của Cựu Thần! Đâylà một con quái vật hình người có làn da khô nứtmàu tro tàn.Trên đầu nó có hai cái sừng, hai mắt bị từng sợi dây xám khâu lại, bốn cánh tayrũ đến mắt cá chân, lúc đi lại thì sử dụng cả tay và chân.Khi nó mở mắt ra -- Dung nham sôi trào quay cuồng chảy xuôi trong hốc mắtnó, một lớp sương mù tràn ra từ trên người nó, che giấu đi thân thể nó."Tên này lợi hại không?"Liễu Bình hỏi."Căn cứ vào tình báo tuyên bố công khai, mấy ngày hôm trước nó vừa bị mấycon quái vật trong Vĩnh Dạ liên hợp vây công, bị thương không nhẹ, lúc nàycũng thích hợp để chúng ta ra mặt tiếp xúc với nó."Một thành viên tiểu đội nói."Chỉ có chúng ta sao?"Liễu Bình hỏi."Còn có tiểu tử khác -- tiểu tử nào thành công mê hoặc nó thì khen thưởngnhiệm vụ thuộc về tiểu tổ đó."Một thành viên khác của tiểu đội nói.Liễu Bình nhìn hai nam một nữ đối diện, nhún vai và nói: “Vậy chúng ta cònchờ cái gì?"Ba gã đội viên đều lộ ra vẻ mặt xấu hổ."Hả? Tình huống như thế nào?"Liễu Bình hỏi."Thực lực của các tiểu đội khác quá mạnh, chỉ sợ chúng ta không phải đối thủ.""Không sai, hai tiểu đội mạnh nhất đã liên họp lại, chuẩn bị vây bắt nó ở hẻmnúi Ảm Ma phía Đông, có ý đồ dùng sức mạnh làm nó hoàn toàn thần phục."Phía Đông -- Liễu Bình nhìn qua hướng đông, chỉ thấy sâu trong hoang dã cónúi non liên miên phập phồng.Chắc hẳn hẻm núi Ảm Ma nằm giữa những ngọn núi đó.Tùng hàng chữ nhỏ thiêu đốt bỗng hiện lên: “Ngươi và bảy vị thần linh LuyệnNgục ký kết ba ngàn mục khế ước thần trụ.""Luyện Ngục Cựu Thần duy nhất chưa rơi vào tử vong đang bị bao vây tấncông, tánh mạng nguy trong sớm tối.""Sức mạnh khế ước làm người sinh ra cảm ứng --”."Ngươi và Cựu Thần đều cảm ứng được vị trí của nhau.""Đi cứu minh hữu của ngươi đi!"Trong lòng Liễu Bình lập tức xuất hiện một cảm ứng."Là nơi đó..."Hắn lẩm bẩm, sau đó quay đầu lại nhìn về phía các thành viên khác trong tiểutổ, nói: “Đi, chúng ta đi tìm Cựu Thần."Hai nam một nữ quay mặt nhìn nhau, đứng tại chỗ không động đậy."Ta quên mất, các ngươi không dám chiến đấu với người của tiểu tổ khác."Liễu Bình bừng tỉnh mà nói.Hắn hóa thành một cột sáng tận trời, trong nháy mắt đã xẹt qua trời cao, lóemấy cái rồi đi xa.Các thành viên tiểu tổ đứng trong doanh địa, nhìn hắn đi xa."Đội trưởng, chúng ta làm sao bây giờ?"Nàng hỏi."Chúng ta tiếp tục canh giữ tại đây -- thế giới Vĩnh Dạ này cũng không đơngiản, nơi nơi đều là quái vật, cho dù đi đến chỗ Cựu Thần thì cũng có tiểu tửkhác canh giữ ở đó, hoàn toàn không thể tới gần."Một nam tử nói."Không sai, chúng ta cứ thủ vững ở chỗ này, thuận tiện thu gom một số chiêuthức chưa bao giờ gặp được trong tập hợp thiết lập."Một nam tử khác nói."Thế giới thần trụ này thật là kỳ quái, hỗn tạp vô số linh hồn tử vong... Hơn nữacó vài thế giới trong những thế giới đó còn không có trên tập hợp thiết lập."Nữ tử lòng còn sợ hãi mà nói."Bổ sung tập hợp thiết lập cũng có khen thưởng để lấy –– nếu chúng ta có thểtìm được chiêu thức đặc biệt mạnh bổ sung vào thì khen thưởng tuyệt đối khôngthua gì chuyện mê hoặc Cựu Thần.""Vậy còn chờ cái gì?""Chuẩn bị một chút ––”.Ba người bỗng nhắm miệng lại.Bọn họ cùng sinh ra cảm ứng, bỗng quay đầu lại nhìn.Chỉ thấy một nữ tử dáng người cực kỳ cao lớn xuất hiện ở một vị trí khác trongdoanh địa.Nàng ta đứng trong bóng tối, trùng hợp là đứng ngoài phạm vi lửa trại bao phủ,chỉ có thể thấy hình dáng đại khái."Ngươi là người phương nào?"Đội trưởng cảnh giác, bày ra tư thế phòng ngự mà hỏi.ố ấ ầNữ tử kia thoáng do dự, sau đó nói: “Ta cũng không cố ý quấy rầy các ngươi,chỉ là các người tiến vào vườn trái cây của ta."Vườn trái cây? Ba người nhìn lại chung quanh.Chỉ thấy bốn phía đều là đất đá lởm chởm và cỏ dại, cách đó không xa có bảytám cái cây chết héo nghiêng ngã.Trừ những thứ đó ra thì không có vườn trái cây gì cả."Đừng đó nói bậy nói bạ ở đây, còn dám tới gần thì ta giết ngươi."Đội trưởng quát.Nữ tử như không nghe thấy, ánh mắt không ngừng đánh giá ba người, lẩm bẩm:“Đều không phải trái cây bản địa, trông có vẻ tương đối hi hữu..."Nàng ta suy nghĩ mấy phút, sau đó bỗng chậm rãi bước vài bước về phía trước.Ánh lửa trong doanh địa lập tức chiếu sáng thân thể nàng ta.Chỉ thấy chỗ khuỷu tay nàng ta có vắc qua một cái rổ, bên trong đầy những thứtrái cây màu sắc khác nhau.Gió lạnh xa xăm thổi tới.Dưới làn váy của nàng ta lộ ra một cây xương đùi tuyết trắng thật dài.
Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Ầm ầm ầm ầm! Vách tường chậm rãi mở ra, để lộ pháp trận truyền tống bêntrong.Liễu Bình đi theo quý phụ cùng bước vào, sau đó nhảy lên pháp trận truyềntống.Hắn tò mò đánh giá toàn bộ pháp trận."Pháp trận truyền tống thời không -- Chủ trang viên đại nhân của chúng ta trônggiữ thông đạo thời không, chỉ khi được sự cho phép của ngài thì mới có thểxuyên qua thời không.Quý phụ nói."A, thì ra là thế."Liễu Bình lẩm bẩm nói.-- Thật ra cũng vì nguyên nhân này nên hắn mới không dám dùng Trần NgọcĐạo nữa.Trừ phi có một ngày xử lý được chủ trang viên."Vậy nhiệm vụ của ta đâu?"Liễu Bình hỏi."Chờ người tới thời không đó xong thì tự nhiên sẽ sinh ra thuyết minh tươngứng."Quý phụ nói."Hoàn thành nhiệm vụ mới có thể trở về?"Liễu Bình hỏi."Nếu sức mạnh của người đột phá tới cấp bậc càng cao thì cũng có thể trở về."Quý phụ nói.Á ta búng tay một cái.Ong -- Pháp trận truyền tống lập tức vận chuyển.Sức mạnh không gian liên tục thoáng hiện, hội tụ trên người Liễu Bình, manghắn biến mất khỏi nơi đó.Phía bên kia.Vĩnh Dạ.Một ánh hào quang như sao băng hiện lên bầu trời đêm, dần dần giảm tốc độ lại,sau đó đáp xuống một doanh địa nho nhỏ.Dao động truyền tống trên người Liễu Bình hoàn toàn biến mất, lúc này mới cóthể đánh giá chung quanh.ắ ấ ề ắHắn nhìn thấy trước lửa trại có hai nam một nữ đang đứng, đều đưa mắt đánhgiá hắn."Ngươi là ——""Ta là 0880.""Ngươi mới mười mấy tuổi, tại sao lại gia nhập tiểu tổ chiến đấu cao cấp nhưchúng ta? Có chỗ nào xảy ra vấn đề hay không?""Cũng không phải, trước đó ta-..."Liễu Bình chưa nói xong thì ba người đã cùng tập trung nhìn lại hư không.Liễu Bình lập tức nhắm miệng lại không nói.- - Rất hiển nhiên, danh sách trênngười bọn họ đang thuyết minh tình huống."Một người... Làm nổ tung toàn bộ thế giới..."Liễu Bình nghe thấy nữ tử kia nói nhỏ."Các vị, ta có thể hỏi một chút, nhiệm vụ của chúng ta là cái gì không?"Hắn cười nói.Ba người xem giới thiệu của hắn xong thì thái độ cũng đã thay đổi."Đương nhiên có thể.""Hiện giờ chúng ta đang ở đêm trước khi triều Ác Mộng phát động, địa điểm ấyà, là một nơi được gọi là thế giới Vĩnh Dạ Thần Trụ.""Chúng ta phải làm gì?""Mê hoặc một vị Cựu Nhật thần linh, để nó gia nhập trận doanh, làm ra cốnghiến cho sự nghiệp của chúng ta."Nữ tử kia tùy tiện vung tay lên.Một quang ảnh mở ra trên hư không, hóa thành dáng vẻ của Ác Mộng Ba HànhGiả.Quyển ba - Chương 44: Cái chết của Cựu Thần! Đâylà một con quái vật hình người có làn da khô nứtmàu tro tàn.Trên đầu nó có hai cái sừng, hai mắt bị từng sợi dây xám khâu lại, bốn cánh tayrũ đến mắt cá chân, lúc đi lại thì sử dụng cả tay và chân.Khi nó mở mắt ra -- Dung nham sôi trào quay cuồng chảy xuôi trong hốc mắtnó, một lớp sương mù tràn ra từ trên người nó, che giấu đi thân thể nó."Tên này lợi hại không?"Liễu Bình hỏi."Căn cứ vào tình báo tuyên bố công khai, mấy ngày hôm trước nó vừa bị mấycon quái vật trong Vĩnh Dạ liên hợp vây công, bị thương không nhẹ, lúc nàycũng thích hợp để chúng ta ra mặt tiếp xúc với nó."Một thành viên tiểu đội nói."Chỉ có chúng ta sao?"Liễu Bình hỏi."Còn có tiểu tử khác -- tiểu tử nào thành công mê hoặc nó thì khen thưởngnhiệm vụ thuộc về tiểu tổ đó."Một thành viên khác của tiểu đội nói.Liễu Bình nhìn hai nam một nữ đối diện, nhún vai và nói: “Vậy chúng ta cònchờ cái gì?"Ba gã đội viên đều lộ ra vẻ mặt xấu hổ."Hả? Tình huống như thế nào?"Liễu Bình hỏi."Thực lực của các tiểu đội khác quá mạnh, chỉ sợ chúng ta không phải đối thủ.""Không sai, hai tiểu đội mạnh nhất đã liên họp lại, chuẩn bị vây bắt nó ở hẻmnúi Ảm Ma phía Đông, có ý đồ dùng sức mạnh làm nó hoàn toàn thần phục."Phía Đông -- Liễu Bình nhìn qua hướng đông, chỉ thấy sâu trong hoang dã cónúi non liên miên phập phồng.Chắc hẳn hẻm núi Ảm Ma nằm giữa những ngọn núi đó.Tùng hàng chữ nhỏ thiêu đốt bỗng hiện lên: “Ngươi và bảy vị thần linh LuyệnNgục ký kết ba ngàn mục khế ước thần trụ.""Luyện Ngục Cựu Thần duy nhất chưa rơi vào tử vong đang bị bao vây tấncông, tánh mạng nguy trong sớm tối.""Sức mạnh khế ước làm người sinh ra cảm ứng --”."Ngươi và Cựu Thần đều cảm ứng được vị trí của nhau.""Đi cứu minh hữu của ngươi đi!"Trong lòng Liễu Bình lập tức xuất hiện một cảm ứng."Là nơi đó..."Hắn lẩm bẩm, sau đó quay đầu lại nhìn về phía các thành viên khác trong tiểutổ, nói: “Đi, chúng ta đi tìm Cựu Thần."Hai nam một nữ quay mặt nhìn nhau, đứng tại chỗ không động đậy."Ta quên mất, các ngươi không dám chiến đấu với người của tiểu tổ khác."Liễu Bình bừng tỉnh mà nói.Hắn hóa thành một cột sáng tận trời, trong nháy mắt đã xẹt qua trời cao, lóemấy cái rồi đi xa.Các thành viên tiểu tổ đứng trong doanh địa, nhìn hắn đi xa."Đội trưởng, chúng ta làm sao bây giờ?"Nàng hỏi."Chúng ta tiếp tục canh giữ tại đây -- thế giới Vĩnh Dạ này cũng không đơngiản, nơi nơi đều là quái vật, cho dù đi đến chỗ Cựu Thần thì cũng có tiểu tửkhác canh giữ ở đó, hoàn toàn không thể tới gần."Một nam tử nói."Không sai, chúng ta cứ thủ vững ở chỗ này, thuận tiện thu gom một số chiêuthức chưa bao giờ gặp được trong tập hợp thiết lập."Một nam tử khác nói."Thế giới thần trụ này thật là kỳ quái, hỗn tạp vô số linh hồn tử vong... Hơn nữacó vài thế giới trong những thế giới đó còn không có trên tập hợp thiết lập."Nữ tử lòng còn sợ hãi mà nói."Bổ sung tập hợp thiết lập cũng có khen thưởng để lấy –– nếu chúng ta có thểtìm được chiêu thức đặc biệt mạnh bổ sung vào thì khen thưởng tuyệt đối khôngthua gì chuyện mê hoặc Cựu Thần.""Vậy còn chờ cái gì?""Chuẩn bị một chút ––”.Ba người bỗng nhắm miệng lại.Bọn họ cùng sinh ra cảm ứng, bỗng quay đầu lại nhìn.Chỉ thấy một nữ tử dáng người cực kỳ cao lớn xuất hiện ở một vị trí khác trongdoanh địa.Nàng ta đứng trong bóng tối, trùng hợp là đứng ngoài phạm vi lửa trại bao phủ,chỉ có thể thấy hình dáng đại khái."Ngươi là người phương nào?"Đội trưởng cảnh giác, bày ra tư thế phòng ngự mà hỏi.ố ấ ầNữ tử kia thoáng do dự, sau đó nói: “Ta cũng không cố ý quấy rầy các ngươi,chỉ là các người tiến vào vườn trái cây của ta."Vườn trái cây? Ba người nhìn lại chung quanh.Chỉ thấy bốn phía đều là đất đá lởm chởm và cỏ dại, cách đó không xa có bảytám cái cây chết héo nghiêng ngã.Trừ những thứ đó ra thì không có vườn trái cây gì cả."Đừng đó nói bậy nói bạ ở đây, còn dám tới gần thì ta giết ngươi."Đội trưởng quát.Nữ tử như không nghe thấy, ánh mắt không ngừng đánh giá ba người, lẩm bẩm:“Đều không phải trái cây bản địa, trông có vẻ tương đối hi hữu..."Nàng ta suy nghĩ mấy phút, sau đó bỗng chậm rãi bước vài bước về phía trước.Ánh lửa trong doanh địa lập tức chiếu sáng thân thể nàng ta.Chỉ thấy chỗ khuỷu tay nàng ta có vắc qua một cái rổ, bên trong đầy những thứtrái cây màu sắc khác nhau.Gió lạnh xa xăm thổi tới.Dưới làn váy của nàng ta lộ ra một cây xương đùi tuyết trắng thật dài.