"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô…
Chương 1007: Thẻ bài thánh quốc
Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Mây thong thả trôi trên bầu trời xanh thẳm.Liễu Bình đứng trước cửa sổ, trên mặt lộ ra vẻ trầm tư.Làm một thiếu niên mười mấy tuổi, dáng vẻ trầm tư này của hắn càng dễ bị xemlà dại ra.Nhưng loại dại ra này là có nguyên nhân -- Hắn nhẹ nhàng vươn tay, vuốt ve giácắm nến bằng bạc trên bàn.Tùng hàng chữ nhỏ thiêu đốt lập tức hiện lên: “Vật phẩm: Giá cắm nến thầnthánh.""Không thể đọc được thuộc tính, đang trong trạng thái phong ấn, nguyên nhânlà vì tránh làm tiết lộ tình báo của thánh quốc.""–– Giá cắm nến thần thánh được thương để đặt ở thánh thính, khi người đạtđược nó, có thể biết được tình báo của thẻ bài thần thánh tiếp theo.""Thu thập thẻ bài này sẽ gia tăng tiến độ thu hoạch bộ bài “Thánh quốc củangươi.""Phương thức thu thập thẻ bài thần thánh là: Quyền sở hữu thần thánh.""Giải thích.""Cái gọi là quyền sở hữu thần thánh chính là người chi trả tài vật nhất định, từđó làm vật ấy biến thành vật thuộc sở hữu tư nhân của ngươi."Liễu Bình nhịn không được nhớ tới những lời nói của con búp bê -- “À, thu thậpthẻ bài còn cần người trả giá một vài thứ khác, nhưng so với sức mạnh thầnthánh cuối cùng người đạt được thì cái giá đó cũng không tính là gì."Cái tên thượng đế đáng chết này.Khó trách ban đầu đang nói đàng hoàng, nhưng cuối cùng là vội vàng bỏ chạy.Liễu Bình lấy ra chiếc nhẫn Kinh Các, đeo lên ngón tay rồi đảo qua một vòng.-- Từ từ.Vì sao ta phải bỏ tiền? Tay hắn dừng lại.Ta thay người thu thập thẻ bài thánh quốc, kết quả ngươi lại muốn thu tiền củata? Liễu Bình trầm tư mấy phút, tiện tay cầm lấy một khối giấy bỏ đi từ trên bànrồi đưa tới trước giá cắm nến thần thánh kia.Phát động “Đặc hiệu sư"! Phát động “Lừa gạt"!"Xem, đây là một khối đá quý nhiều màu tương đối có giá trị, ta đặt bảy támbảo toàn linh hồn và một khối vàng nhỏ bên cạnh nó những thứ này đủ rồi đúngkhông."ễ ắ ố ấ ắ ếLiễu Bình nắm khối giấy bỏ đi mà nghiêm túc nói với giá cắm nến.Đợi một giây.Phanh! Giá cắm nến màu bạc lập tức hóa thành một thẻ bài, bay xuống tay hắn.Không tồi.Cuối cùng cũng không cần tiêu tiền.Liễu Bình khẽ mỉm cười, đưa mắt lên giữa không trung, nhìn từng hàng chữ nhỏthiêu đốt vừa hiện ra: “Ngươi đạt được thẻ bài thiên quốc đầu tiên:""Giá cắm nến thần thánh.""Nếu người đã có được nó thì có thể sử dụng năng lực của nó:""Thánh quang trừ tà.""Thuyết minh: Nơi được ánh nến bao phủ thì tất cả tà ác không thể tiến vào.""(Muốn sử dụng giá cắm nến thì cần đưa tiền, mỗi giây tốn một gram hoàngkim, tiền không đủ thì sẽ bị đá ra khỏi phạm vi thánh quang bao phủ).""Bởi vậy ngươi có được manh mối thẻ bài thiên quốc tiếp theo:""Thánh Mã Cứu.""Nó là chuồng ngựa của trang viên, người phải cẩn thận khi thu lấy nó, đừngkhiến quái vật chú ý."Liễu Bình thiếu chút nữa đã chửi ầm lên.Giá cắm nến lấy tiền còn chưa tính -- Hiện tại ngươi bảo ta trộm đi toàn bộchuồng ngựa-- Cái thứ đó to vậy, nếu ta thật sự trộm đi, sao có thể không làmquái vật chú ý? Hắn đang khó nén nỗi lòng, chỉ thấy hai hàng chữ nhỏ thiêu đốtnhảy ra: “Đặc biệt chú ý:""Thu Thánh Mã Cứu cần càng nhiều tiền tài, xin chuẩn bị sẵn tài chính mới cóthể thu lấy thẻ bài này."Hiện giờ Liễu Bình đã lười mắng.Hắn rơi vào trầm mặc, nhìn áng mây trôi nổi trên bầu trời, cẩn thận suy nghĩthật lâu.Muốn thu lấy toàn bộ thánh quốc...... Hắn có đủ tiền hay không.Liễu Bình cầm lấy chiếc nhẫn Kinh Cức, trong lòng nhiều ít gì cũng có chútkhông xác định.Bỗng nhiên, một giọng nói vang lên từ giá cắm nến thần thánh kia: “Ta thật thấtvọng."Đây là giọng nói của thượng đế!"Không phải người đã chết rồi sao?"Liễu Bình hỏi.ỗ ấ ố"A, xin lỗi, nhìn thấy thẻ bài thánh quốc đã lâu không gặp, ta có chút kíchđộng."Thượng để nói.Liễu Bình cúi đầu quan sát, chỉ thấy chiếc nhẫn Kinh Các trên tay hắn lặng lẽchuyển động."... Người coi trọng chiếc nhẫn này của ta đúng không."Liễu Bình híp mắt lại, hỏi.Chiếc nhẫn không xoay nữa."Vừa rồi ta thu được một cục giấy bỏ đi –– nói xem, người muốn dùng thứ nàytrao đổi bộ bài thánh quốc, có phải không nói đạo lý quá hay không?"Thượng đế chất vấn."Ta đang mạo hiểm cả sinh mệnh để thay người trộm bộ bài thánh quốc về, kếtquả ngươi còn muốn ta bỏ tiền?"Liễu Bình cười lạnh và nói."Nếu không tiêu tiền thì bộ bài thánh quốc sẽ mất đi sức mạnh."Thượng để nói."Vì sao?"Liễu Bình hỏi."Đây là quy tắc sâu nhất của sức mạnh thần thánh -- tài phú đại diện cho mộtloại trọn vẹn, nó đại diện cho dũng khí của nam nhân và tự do của nữ nhân ––không có tiền thì ai cũng không có tôn nghiêm, càng miễn bàn đến thần thánh."Thượng để nói với giọng điệu như không thể làm gì khác hơn."... Thật là gặp quỷ."Liễu Bình nói.Hắn thấy rõ đối phương không nói dối, đành quăng thẻ bài ra ngoài lần nữa, đểmặc nó hóa thành giá cắm nến, sau đó lấy ra một khối hoàng kim “Bang"một tiếng chụp lên trên bàn.Giá cắm nên kia lập tức tỏa ra ánh hào quang thánh khiết, trên không trung cũngloáng thoáng vang lên tiếng ngâm thơ.Giá cắm nến lại hóa thành thẻ bài lần nữa, dùng trong tay Liễu Bình."Thế nào? Không giống nhau đúng không, vừa rồi không chỉ hiện lên thànhquang, còn có tiếng ngâm thơ nữa đấy."Thượng đế nói."Hình như tiếng ngâm thơ kia là của ngươi."Liễu Bình nói.ể"Đương nhiên, ta tự mình chúc phúc thì thẻ bài mới có thể khôi phục sứcmạnh."Thượng đế nói với giọng điệu rất chắc nịch.Cốc cốc cốc -- Bên ngoài truyền đến một tiếng đập cửa.Giọng nói của thương để lập tức im bặt đi.Liễu Bình cũng thu hồi thẻ bài, ho nhẹ một tiếng rồi nói: “Mời vào.""Chào ngươi, 0880."Một quý phụ đầu đội mũ dạ, trên người mặc váy dài hoa lệ đi đến, cẩn thậnquan sát sắc mặt của Liễu Bình.Liễu Bình nhìn quý phụ đó, ánh mắt chợt lóe, lập tức nhìn thấy bộ mặt thật củaả ta –– Đây là một con quái vật cao gần ba mét.Liễu Bình cũng không nhìn rõ được gương mặt thật của ả ta, chỉ có thể nhìnthấy một hình dáng mơ hồ nổi lơ lửng trong sương mù.Không giống với người cha, người mẹ và thầy giáo trước đó đã gặp, khí tức trênngười ả ta càng cường đại, càng quỷ quyệt và thần bí.Thật ra nghiêm túc mà nói thì thế giới của “Cha mẹ"và “Thầy giáo"là nhằm vào người thường, cũng có thể nói là thế giới tiến hành thu hoạch “Hoamàu"bình thường.Hiện giờ hắn tiến vào trang viên -- Nơi này hoàn toàn không giống."Hôm nay cảm giác thế nào?"Quý phụ hỏi với giọng điệu quan tâm."Khá hơn nhiều, ta đoán dao động sức mạnh sinh ra lúc hiện hóa ban đầu đãbình ổn."Liễu Bình nói."Thật là một tin tốt, cuối cùng ngươi có thể bắt đầu học tập.Quý phụ nói."Ta cũng muốn học tập, nhưng không biết nên bắt tay từ đâu.""Đi theo ta."Quý phụ dẫn Liễu Bình rời khỏi căn phòng.Hai người đi thẳng một mạch về phía trước trên hành lang yên tĩnh không mộtbóng người.Chung quanh là tầng lầu cao thấp khác nhau, từ xa xa nhìn lại là một mảnh hắcám, không thấy rõ cái gì bên trong."Thưa cô giáo, chỉ có một học viên là ta sao?"ễLiễu Bình hỏi."Đương nhiên không phải,"Quý phụ cười rộ lên, “Với tư chất của ngươi thì những người khác không thể sobằng, ta trực tiếp tăng người lên tới tiểu tổ thực chiến, hiện tại đưa người quađó."Ả ta dẫn Liễu Bình đi đến trước một vách tường u ám, nghiêng người tránh ravà nói: “Ngươi phải sinh tồn, chiến đấu, tôi luyện kỹ xảo, tăng bản lĩnh củamình lên trong các hoàn cảnh hiểm ác, nhiệm vụ lần này của ngươi đã được tacẩn thận chọn lựa ra.""-- Đi hoàn thành nhiệm vụ với những thành viên còn lại của tổ đi, từ đó mớichứng minh được giá trị của ngươi."
Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Mây thong thả trôi trên bầu trời xanh thẳm.Liễu Bình đứng trước cửa sổ, trên mặt lộ ra vẻ trầm tư.Làm một thiếu niên mười mấy tuổi, dáng vẻ trầm tư này của hắn càng dễ bị xemlà dại ra.Nhưng loại dại ra này là có nguyên nhân -- Hắn nhẹ nhàng vươn tay, vuốt ve giácắm nến bằng bạc trên bàn.Tùng hàng chữ nhỏ thiêu đốt lập tức hiện lên: “Vật phẩm: Giá cắm nến thầnthánh.""Không thể đọc được thuộc tính, đang trong trạng thái phong ấn, nguyên nhânlà vì tránh làm tiết lộ tình báo của thánh quốc.""–– Giá cắm nến thần thánh được thương để đặt ở thánh thính, khi người đạtđược nó, có thể biết được tình báo của thẻ bài thần thánh tiếp theo.""Thu thập thẻ bài này sẽ gia tăng tiến độ thu hoạch bộ bài “Thánh quốc củangươi.""Phương thức thu thập thẻ bài thần thánh là: Quyền sở hữu thần thánh.""Giải thích.""Cái gọi là quyền sở hữu thần thánh chính là người chi trả tài vật nhất định, từđó làm vật ấy biến thành vật thuộc sở hữu tư nhân của ngươi."Liễu Bình nhịn không được nhớ tới những lời nói của con búp bê -- “À, thu thậpthẻ bài còn cần người trả giá một vài thứ khác, nhưng so với sức mạnh thầnthánh cuối cùng người đạt được thì cái giá đó cũng không tính là gì."Cái tên thượng đế đáng chết này.Khó trách ban đầu đang nói đàng hoàng, nhưng cuối cùng là vội vàng bỏ chạy.Liễu Bình lấy ra chiếc nhẫn Kinh Các, đeo lên ngón tay rồi đảo qua một vòng.-- Từ từ.Vì sao ta phải bỏ tiền? Tay hắn dừng lại.Ta thay người thu thập thẻ bài thánh quốc, kết quả ngươi lại muốn thu tiền củata? Liễu Bình trầm tư mấy phút, tiện tay cầm lấy một khối giấy bỏ đi từ trên bànrồi đưa tới trước giá cắm nến thần thánh kia.Phát động “Đặc hiệu sư"! Phát động “Lừa gạt"!"Xem, đây là một khối đá quý nhiều màu tương đối có giá trị, ta đặt bảy támbảo toàn linh hồn và một khối vàng nhỏ bên cạnh nó những thứ này đủ rồi đúngkhông."ễ ắ ố ấ ắ ếLiễu Bình nắm khối giấy bỏ đi mà nghiêm túc nói với giá cắm nến.Đợi một giây.Phanh! Giá cắm nến màu bạc lập tức hóa thành một thẻ bài, bay xuống tay hắn.Không tồi.Cuối cùng cũng không cần tiêu tiền.Liễu Bình khẽ mỉm cười, đưa mắt lên giữa không trung, nhìn từng hàng chữ nhỏthiêu đốt vừa hiện ra: “Ngươi đạt được thẻ bài thiên quốc đầu tiên:""Giá cắm nến thần thánh.""Nếu người đã có được nó thì có thể sử dụng năng lực của nó:""Thánh quang trừ tà.""Thuyết minh: Nơi được ánh nến bao phủ thì tất cả tà ác không thể tiến vào.""(Muốn sử dụng giá cắm nến thì cần đưa tiền, mỗi giây tốn một gram hoàngkim, tiền không đủ thì sẽ bị đá ra khỏi phạm vi thánh quang bao phủ).""Bởi vậy ngươi có được manh mối thẻ bài thiên quốc tiếp theo:""Thánh Mã Cứu.""Nó là chuồng ngựa của trang viên, người phải cẩn thận khi thu lấy nó, đừngkhiến quái vật chú ý."Liễu Bình thiếu chút nữa đã chửi ầm lên.Giá cắm nến lấy tiền còn chưa tính -- Hiện tại ngươi bảo ta trộm đi toàn bộchuồng ngựa-- Cái thứ đó to vậy, nếu ta thật sự trộm đi, sao có thể không làmquái vật chú ý? Hắn đang khó nén nỗi lòng, chỉ thấy hai hàng chữ nhỏ thiêu đốtnhảy ra: “Đặc biệt chú ý:""Thu Thánh Mã Cứu cần càng nhiều tiền tài, xin chuẩn bị sẵn tài chính mới cóthể thu lấy thẻ bài này."Hiện giờ Liễu Bình đã lười mắng.Hắn rơi vào trầm mặc, nhìn áng mây trôi nổi trên bầu trời, cẩn thận suy nghĩthật lâu.Muốn thu lấy toàn bộ thánh quốc...... Hắn có đủ tiền hay không.Liễu Bình cầm lấy chiếc nhẫn Kinh Cức, trong lòng nhiều ít gì cũng có chútkhông xác định.Bỗng nhiên, một giọng nói vang lên từ giá cắm nến thần thánh kia: “Ta thật thấtvọng."Đây là giọng nói của thượng đế!"Không phải người đã chết rồi sao?"Liễu Bình hỏi.ỗ ấ ố"A, xin lỗi, nhìn thấy thẻ bài thánh quốc đã lâu không gặp, ta có chút kíchđộng."Thượng để nói.Liễu Bình cúi đầu quan sát, chỉ thấy chiếc nhẫn Kinh Các trên tay hắn lặng lẽchuyển động."... Người coi trọng chiếc nhẫn này của ta đúng không."Liễu Bình híp mắt lại, hỏi.Chiếc nhẫn không xoay nữa."Vừa rồi ta thu được một cục giấy bỏ đi –– nói xem, người muốn dùng thứ nàytrao đổi bộ bài thánh quốc, có phải không nói đạo lý quá hay không?"Thượng đế chất vấn."Ta đang mạo hiểm cả sinh mệnh để thay người trộm bộ bài thánh quốc về, kếtquả ngươi còn muốn ta bỏ tiền?"Liễu Bình cười lạnh và nói."Nếu không tiêu tiền thì bộ bài thánh quốc sẽ mất đi sức mạnh."Thượng để nói."Vì sao?"Liễu Bình hỏi."Đây là quy tắc sâu nhất của sức mạnh thần thánh -- tài phú đại diện cho mộtloại trọn vẹn, nó đại diện cho dũng khí của nam nhân và tự do của nữ nhân ––không có tiền thì ai cũng không có tôn nghiêm, càng miễn bàn đến thần thánh."Thượng để nói với giọng điệu như không thể làm gì khác hơn."... Thật là gặp quỷ."Liễu Bình nói.Hắn thấy rõ đối phương không nói dối, đành quăng thẻ bài ra ngoài lần nữa, đểmặc nó hóa thành giá cắm nến, sau đó lấy ra một khối hoàng kim “Bang"một tiếng chụp lên trên bàn.Giá cắm nên kia lập tức tỏa ra ánh hào quang thánh khiết, trên không trung cũngloáng thoáng vang lên tiếng ngâm thơ.Giá cắm nến lại hóa thành thẻ bài lần nữa, dùng trong tay Liễu Bình."Thế nào? Không giống nhau đúng không, vừa rồi không chỉ hiện lên thànhquang, còn có tiếng ngâm thơ nữa đấy."Thượng đế nói."Hình như tiếng ngâm thơ kia là của ngươi."Liễu Bình nói.ể"Đương nhiên, ta tự mình chúc phúc thì thẻ bài mới có thể khôi phục sứcmạnh."Thượng đế nói với giọng điệu rất chắc nịch.Cốc cốc cốc -- Bên ngoài truyền đến một tiếng đập cửa.Giọng nói của thương để lập tức im bặt đi.Liễu Bình cũng thu hồi thẻ bài, ho nhẹ một tiếng rồi nói: “Mời vào.""Chào ngươi, 0880."Một quý phụ đầu đội mũ dạ, trên người mặc váy dài hoa lệ đi đến, cẩn thậnquan sát sắc mặt của Liễu Bình.Liễu Bình nhìn quý phụ đó, ánh mắt chợt lóe, lập tức nhìn thấy bộ mặt thật củaả ta –– Đây là một con quái vật cao gần ba mét.Liễu Bình cũng không nhìn rõ được gương mặt thật của ả ta, chỉ có thể nhìnthấy một hình dáng mơ hồ nổi lơ lửng trong sương mù.Không giống với người cha, người mẹ và thầy giáo trước đó đã gặp, khí tức trênngười ả ta càng cường đại, càng quỷ quyệt và thần bí.Thật ra nghiêm túc mà nói thì thế giới của “Cha mẹ"và “Thầy giáo"là nhằm vào người thường, cũng có thể nói là thế giới tiến hành thu hoạch “Hoamàu"bình thường.Hiện giờ hắn tiến vào trang viên -- Nơi này hoàn toàn không giống."Hôm nay cảm giác thế nào?"Quý phụ hỏi với giọng điệu quan tâm."Khá hơn nhiều, ta đoán dao động sức mạnh sinh ra lúc hiện hóa ban đầu đãbình ổn."Liễu Bình nói."Thật là một tin tốt, cuối cùng ngươi có thể bắt đầu học tập.Quý phụ nói."Ta cũng muốn học tập, nhưng không biết nên bắt tay từ đâu.""Đi theo ta."Quý phụ dẫn Liễu Bình rời khỏi căn phòng.Hai người đi thẳng một mạch về phía trước trên hành lang yên tĩnh không mộtbóng người.Chung quanh là tầng lầu cao thấp khác nhau, từ xa xa nhìn lại là một mảnh hắcám, không thấy rõ cái gì bên trong."Thưa cô giáo, chỉ có một học viên là ta sao?"ễLiễu Bình hỏi."Đương nhiên không phải,"Quý phụ cười rộ lên, “Với tư chất của ngươi thì những người khác không thể sobằng, ta trực tiếp tăng người lên tới tiểu tổ thực chiến, hiện tại đưa người quađó."Ả ta dẫn Liễu Bình đi đến trước một vách tường u ám, nghiêng người tránh ravà nói: “Ngươi phải sinh tồn, chiến đấu, tôi luyện kỹ xảo, tăng bản lĩnh củamình lên trong các hoàn cảnh hiểm ác, nhiệm vụ lần này của ngươi đã được tacẩn thận chọn lựa ra.""-- Đi hoàn thành nhiệm vụ với những thành viên còn lại của tổ đi, từ đó mớichứng minh được giá trị của ngươi."
Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Mây thong thả trôi trên bầu trời xanh thẳm.Liễu Bình đứng trước cửa sổ, trên mặt lộ ra vẻ trầm tư.Làm một thiếu niên mười mấy tuổi, dáng vẻ trầm tư này của hắn càng dễ bị xemlà dại ra.Nhưng loại dại ra này là có nguyên nhân -- Hắn nhẹ nhàng vươn tay, vuốt ve giácắm nến bằng bạc trên bàn.Tùng hàng chữ nhỏ thiêu đốt lập tức hiện lên: “Vật phẩm: Giá cắm nến thầnthánh.""Không thể đọc được thuộc tính, đang trong trạng thái phong ấn, nguyên nhânlà vì tránh làm tiết lộ tình báo của thánh quốc.""–– Giá cắm nến thần thánh được thương để đặt ở thánh thính, khi người đạtđược nó, có thể biết được tình báo của thẻ bài thần thánh tiếp theo.""Thu thập thẻ bài này sẽ gia tăng tiến độ thu hoạch bộ bài “Thánh quốc củangươi.""Phương thức thu thập thẻ bài thần thánh là: Quyền sở hữu thần thánh.""Giải thích.""Cái gọi là quyền sở hữu thần thánh chính là người chi trả tài vật nhất định, từđó làm vật ấy biến thành vật thuộc sở hữu tư nhân của ngươi."Liễu Bình nhịn không được nhớ tới những lời nói của con búp bê -- “À, thu thậpthẻ bài còn cần người trả giá một vài thứ khác, nhưng so với sức mạnh thầnthánh cuối cùng người đạt được thì cái giá đó cũng không tính là gì."Cái tên thượng đế đáng chết này.Khó trách ban đầu đang nói đàng hoàng, nhưng cuối cùng là vội vàng bỏ chạy.Liễu Bình lấy ra chiếc nhẫn Kinh Các, đeo lên ngón tay rồi đảo qua một vòng.-- Từ từ.Vì sao ta phải bỏ tiền? Tay hắn dừng lại.Ta thay người thu thập thẻ bài thánh quốc, kết quả ngươi lại muốn thu tiền củata? Liễu Bình trầm tư mấy phút, tiện tay cầm lấy một khối giấy bỏ đi từ trên bànrồi đưa tới trước giá cắm nến thần thánh kia.Phát động “Đặc hiệu sư"! Phát động “Lừa gạt"!"Xem, đây là một khối đá quý nhiều màu tương đối có giá trị, ta đặt bảy támbảo toàn linh hồn và một khối vàng nhỏ bên cạnh nó những thứ này đủ rồi đúngkhông."ễ ắ ố ấ ắ ếLiễu Bình nắm khối giấy bỏ đi mà nghiêm túc nói với giá cắm nến.Đợi một giây.Phanh! Giá cắm nến màu bạc lập tức hóa thành một thẻ bài, bay xuống tay hắn.Không tồi.Cuối cùng cũng không cần tiêu tiền.Liễu Bình khẽ mỉm cười, đưa mắt lên giữa không trung, nhìn từng hàng chữ nhỏthiêu đốt vừa hiện ra: “Ngươi đạt được thẻ bài thiên quốc đầu tiên:""Giá cắm nến thần thánh.""Nếu người đã có được nó thì có thể sử dụng năng lực của nó:""Thánh quang trừ tà.""Thuyết minh: Nơi được ánh nến bao phủ thì tất cả tà ác không thể tiến vào.""(Muốn sử dụng giá cắm nến thì cần đưa tiền, mỗi giây tốn một gram hoàngkim, tiền không đủ thì sẽ bị đá ra khỏi phạm vi thánh quang bao phủ).""Bởi vậy ngươi có được manh mối thẻ bài thiên quốc tiếp theo:""Thánh Mã Cứu.""Nó là chuồng ngựa của trang viên, người phải cẩn thận khi thu lấy nó, đừngkhiến quái vật chú ý."Liễu Bình thiếu chút nữa đã chửi ầm lên.Giá cắm nến lấy tiền còn chưa tính -- Hiện tại ngươi bảo ta trộm đi toàn bộchuồng ngựa-- Cái thứ đó to vậy, nếu ta thật sự trộm đi, sao có thể không làmquái vật chú ý? Hắn đang khó nén nỗi lòng, chỉ thấy hai hàng chữ nhỏ thiêu đốtnhảy ra: “Đặc biệt chú ý:""Thu Thánh Mã Cứu cần càng nhiều tiền tài, xin chuẩn bị sẵn tài chính mới cóthể thu lấy thẻ bài này."Hiện giờ Liễu Bình đã lười mắng.Hắn rơi vào trầm mặc, nhìn áng mây trôi nổi trên bầu trời, cẩn thận suy nghĩthật lâu.Muốn thu lấy toàn bộ thánh quốc...... Hắn có đủ tiền hay không.Liễu Bình cầm lấy chiếc nhẫn Kinh Cức, trong lòng nhiều ít gì cũng có chútkhông xác định.Bỗng nhiên, một giọng nói vang lên từ giá cắm nến thần thánh kia: “Ta thật thấtvọng."Đây là giọng nói của thượng đế!"Không phải người đã chết rồi sao?"Liễu Bình hỏi.ỗ ấ ố"A, xin lỗi, nhìn thấy thẻ bài thánh quốc đã lâu không gặp, ta có chút kíchđộng."Thượng để nói.Liễu Bình cúi đầu quan sát, chỉ thấy chiếc nhẫn Kinh Các trên tay hắn lặng lẽchuyển động."... Người coi trọng chiếc nhẫn này của ta đúng không."Liễu Bình híp mắt lại, hỏi.Chiếc nhẫn không xoay nữa."Vừa rồi ta thu được một cục giấy bỏ đi –– nói xem, người muốn dùng thứ nàytrao đổi bộ bài thánh quốc, có phải không nói đạo lý quá hay không?"Thượng đế chất vấn."Ta đang mạo hiểm cả sinh mệnh để thay người trộm bộ bài thánh quốc về, kếtquả ngươi còn muốn ta bỏ tiền?"Liễu Bình cười lạnh và nói."Nếu không tiêu tiền thì bộ bài thánh quốc sẽ mất đi sức mạnh."Thượng để nói."Vì sao?"Liễu Bình hỏi."Đây là quy tắc sâu nhất của sức mạnh thần thánh -- tài phú đại diện cho mộtloại trọn vẹn, nó đại diện cho dũng khí của nam nhân và tự do của nữ nhân ––không có tiền thì ai cũng không có tôn nghiêm, càng miễn bàn đến thần thánh."Thượng để nói với giọng điệu như không thể làm gì khác hơn."... Thật là gặp quỷ."Liễu Bình nói.Hắn thấy rõ đối phương không nói dối, đành quăng thẻ bài ra ngoài lần nữa, đểmặc nó hóa thành giá cắm nến, sau đó lấy ra một khối hoàng kim “Bang"một tiếng chụp lên trên bàn.Giá cắm nên kia lập tức tỏa ra ánh hào quang thánh khiết, trên không trung cũngloáng thoáng vang lên tiếng ngâm thơ.Giá cắm nến lại hóa thành thẻ bài lần nữa, dùng trong tay Liễu Bình."Thế nào? Không giống nhau đúng không, vừa rồi không chỉ hiện lên thànhquang, còn có tiếng ngâm thơ nữa đấy."Thượng đế nói."Hình như tiếng ngâm thơ kia là của ngươi."Liễu Bình nói.ể"Đương nhiên, ta tự mình chúc phúc thì thẻ bài mới có thể khôi phục sứcmạnh."Thượng đế nói với giọng điệu rất chắc nịch.Cốc cốc cốc -- Bên ngoài truyền đến một tiếng đập cửa.Giọng nói của thương để lập tức im bặt đi.Liễu Bình cũng thu hồi thẻ bài, ho nhẹ một tiếng rồi nói: “Mời vào.""Chào ngươi, 0880."Một quý phụ đầu đội mũ dạ, trên người mặc váy dài hoa lệ đi đến, cẩn thậnquan sát sắc mặt của Liễu Bình.Liễu Bình nhìn quý phụ đó, ánh mắt chợt lóe, lập tức nhìn thấy bộ mặt thật củaả ta –– Đây là một con quái vật cao gần ba mét.Liễu Bình cũng không nhìn rõ được gương mặt thật của ả ta, chỉ có thể nhìnthấy một hình dáng mơ hồ nổi lơ lửng trong sương mù.Không giống với người cha, người mẹ và thầy giáo trước đó đã gặp, khí tức trênngười ả ta càng cường đại, càng quỷ quyệt và thần bí.Thật ra nghiêm túc mà nói thì thế giới của “Cha mẹ"và “Thầy giáo"là nhằm vào người thường, cũng có thể nói là thế giới tiến hành thu hoạch “Hoamàu"bình thường.Hiện giờ hắn tiến vào trang viên -- Nơi này hoàn toàn không giống."Hôm nay cảm giác thế nào?"Quý phụ hỏi với giọng điệu quan tâm."Khá hơn nhiều, ta đoán dao động sức mạnh sinh ra lúc hiện hóa ban đầu đãbình ổn."Liễu Bình nói."Thật là một tin tốt, cuối cùng ngươi có thể bắt đầu học tập.Quý phụ nói."Ta cũng muốn học tập, nhưng không biết nên bắt tay từ đâu.""Đi theo ta."Quý phụ dẫn Liễu Bình rời khỏi căn phòng.Hai người đi thẳng một mạch về phía trước trên hành lang yên tĩnh không mộtbóng người.Chung quanh là tầng lầu cao thấp khác nhau, từ xa xa nhìn lại là một mảnh hắcám, không thấy rõ cái gì bên trong."Thưa cô giáo, chỉ có một học viên là ta sao?"ễLiễu Bình hỏi."Đương nhiên không phải,"Quý phụ cười rộ lên, “Với tư chất của ngươi thì những người khác không thể sobằng, ta trực tiếp tăng người lên tới tiểu tổ thực chiến, hiện tại đưa người quađó."Ả ta dẫn Liễu Bình đi đến trước một vách tường u ám, nghiêng người tránh ravà nói: “Ngươi phải sinh tồn, chiến đấu, tôi luyện kỹ xảo, tăng bản lĩnh củamình lên trong các hoàn cảnh hiểm ác, nhiệm vụ lần này của ngươi đã được tacẩn thận chọn lựa ra.""-- Đi hoàn thành nhiệm vụ với những thành viên còn lại của tổ đi, từ đó mớichứng minh được giá trị của ngươi."