"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô…

Chương 1071: Vì sao chọn nàng?

Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Thế giới trống rỗng chung quanh lập tức biến mất.Thay vào đó là một thế giới hoàn toàn hoang vu.Trong thế giới này tràn ngập kiến trúc bê tông cốt thép và các loại thiết bị phihành Khoa Kỹ Trắc hư hao, ô tô yên lặng bất động, thi thể nhân loại.Liễu Bình phát hiện mình đang đứng trong một góc đường.Từng hàng nhắc nhở phù mới lóe lóe: “Chú ý.”."Lúc kiếp nạn nhân gian xảy ra, người sẽ mất đi tất cả sức mạnh Kỳ Quỷ, biếnthành một chức nghiệp giả bình thường.""Thứ duy nhất người có thể dựa vào chỉ có những thần linh ủng hộ ngươi.""Chỉ có thể lựa chọn một vị thần giúp người đối mặt với Nhân Gian kiếp.""Xin lập tức đưa ra lựa chọn!"Liễu Bình cau mày, hỏi: “Trừ Nhân Gian kiếp ra thì còn có kiếp gì khác phải độkhông?"Thượng để nói chen vào: “Tổng cộng có sáu kiếp, tương ứng với Thiên, A TuLa, Nhân, Hoàng Tuyền, Thú Vương, Ác Quỷ, mỗi một kiếp chỉ có thể chỉ địnhmột vị thần"Hình như cảm thấy không yên tâm, thượng để tiếp tục nói: “Cho nên người nhấtđịnh phải thận trọng, Nhân Gian kiếp của ngươi đã chính thức bắt đầu, nếu chếtở chỗ này - “Ngươi sẽ thật sự chết!"Liễu Bình hỏi: “Ngươi cái gì cũng biết, vậy người biết tại sao lại như vậykhông? Vì sao lại cướp đoạt sức mạnh của ta?"Ngoài dự đoán là lần này thường để không lảng tránh."Bởi vì đây là khảo nghiệm –– Lục Đạo Luân Hồi muốn khảo nghiệm phươngdiện năng lực bồi dưỡng thần linh của ngươi, nếu thần linh trên tay ngươi khôngđủ mạnh thì không thể dụng tâm chiến đấu cùng ngươi, vậy chứng minh ngươikhông đủ tiêu chuẩn để làm Sinh Mệnh Thể Thế Giới Loại, không đủ khả năngtiến giai lên cảnh giới tiếp theo."Thượng đế nói."Đây là nguyên nhân?"Liễu Bình nói."Đương nhiên còn có một nguyên nhân khác, Lục Đạo Luân Hồi cũng đangkhông ngừng tiến hóa –– nó lấy nan đề mình gặp phải để khảo nghiệm ngươi,học tập từ đó để đạt được lợi ích, đồng thời sinh ra tiến hóa tương ứng.""-- Thông qua một lần thiên kiếp, sáu thế giới của nó và Sinh Mệnh Thể ThếGiới Loại của người cùng tiến giai, nhân quả cấu thành rất mỹ diệu, rất vĩ đại,không phải sao?"Thượng đế tán thưởng.Liễu Bình suy nghĩ, sau đó nói: “Ta chỉ định Tử Thần tên là Mộng làm thần linhphụ trợ ta."“Vì sao chọn nàng?"Thượng để hỏi."Nàng vừa hấp thu sức mạnh tử vong của những Vệ Sĩ Tinh Thần đó, đã khôiphục được một chút sức mạnh."Liễu Bình nói."Lựa chọn này không thành vấn đề, cổ lên đi, hy vọng người đừng chết ở chỗnày."Thượng để nói.Câu nói vừa dứt.Các thần linh khác đều biến mất.Chỉ có Nữ Tử Thần ở lại."Mộng Tỷ, làm phiền ngươi -- ta không ngờ hiện tại thiên kiếp biến thành nhưthế này."Liễu Bình nói.Nữ Tử Thần cười cười, nói: “Không có gì, rất nhiều lúc Sinh Mệnh Thể ThếGiới Loại đều dựa vào thần linh mà mình bồi dưỡng để chiến đấu, loại khảonghiệm này cũng là điều hiển nhiên phải có.”.Nàng ta đúng phía sau Liễu Bình, thân thể dần trở nên hư ảo.."Ta không thể thật sự ra tay, nhưng có thể phụ trợ cho ngươi -- cẩn thận, conphố bên trái của ngươi tràn ngập hương vị tử vong, rời xa nơi đó.""Được."Liễu Bình nói.Hắn đi đến hướng ngược lại.Trên đường phố là một mảnh hỗn độn.Vách tường sập tan hoang, hài cốt nhân loại, cơ giáp hư hao và ô tô nằm ngangdọc tứ tung, cả đèn đường cũng ngã xuống mặt đất.Không có người sống."Rốt cục kiếp này là phải làm gì?"Liễu Bình lẩm bẩm.Nữ Tử Thần bỗng nhíu mày và nói: “Tới rồi.""Cái gì?"ễLiễu Bình hỏi.Hắn bỗng cảm nhận được điều gì, lập tức nhìn lại phía cuối con đường.Đó là một cây cầu qua sông đã đứt gãy.tô vứt đi trên đường đều tập trung ở đầu cầu, lại bị mặt cầu đứt gãy cản trở, vĩnhviễn ngừng lại ở nơi này.Rõ ràng những chiếc ô tô vứt đi đó đã xảy ra một vụ tai nạn nghiêm trọng, chonên va chạm với nhau, chồng chất bên nhau, hình thành một ngọn núi phế liệunho nhỏ -- Trên đỉnh núi.Một người gầy trơ cả xương ngồi xổm trên cái nắp động cơ rỉ sắt, đang đếnquan sát Liễu Bình.Liễu Bình ngẩng đầu nhìn đối phương.Chỉ thấy đây là một nam nhân vẻ mặt quỷ dị, đôi mắt màu xám không ngừnghiện ra cảm xúc điên cuồng và giết chóc.Khi Liễu Bình nhìn chăm chú vào gã, trên đầu gã lập tức nhảy ra tùng hàng chữnhỏ: “Diệt Sinh Độc Thi.""Tồn tại dạng tận thế.""Tất cả chúng sinh chạm vào là chết ngay, không bị bất cứ phòng cụ và sứcmạnh dời đi nào thay đổi, không có ngoại lệ."Liễu Bình lắp bắp kinh hãi.Hắn không thể sử dụng sức mạnh Kỳ Quỷ, nhưng hình như sức mạnh của đốiphương vượt qua Kỳ Quỷ bình thường, quá mức khủng bố.Trên mặt nam nhân kia dần lộ ra ý cười, có nước bọt màu xanh lục không ngừngchảy xuống từ khóe miệng."Người sống..."Gã phát ra tiếng rít gào trầm thấp và nói.Liễu Bình nắm lấy Trấn Ngục Đạo.Một hàng chữ nhỏ lập tức nhảy ra: “Luân chuyển không thể miễn được sứcmạnh của đối phương, bởi vì đó là sức mạnh hủy diệt của tận thế, cho dù bị dờiđi thì cũng lan tràn lên người người lần nữa."Liễu Bình thả Trấn Ngục Đao lại vào hư không, ngược lại rút Bách Nạp Đao ra.Nữ Tử Thần đứng sau lưng hắn, thấp giọng thì thầm: “Tử Thuật Vong LinhQuân."Chỉ thấy trên trường đao xuất hiện bảy tám quang đoàn trắng bệch không ngừnglượn lờ.Liễu Bình giơ đao lên -- Nam nhân gầy trơ cả xương kia đột nhiên biến mấtkhỏi đỉnh xe.Thật nhanh! Liễu Bình trọn to đôi mắt, trường đao trong tay bỗng vung về bêntrái.ấ ắNam nhân kia xuất hiện ở trước đáo của hắn, không quan tâm mà va chạm vàomũi đao “Chạy? Đầu óc cũng rất nhanh nhạy đấy."Diệt Sinh Độc Thi lẩm bẩm.Chỉ trong nháy mắt tiếp theo.Thế giới đột nhiên nhanh chóng xoay tròn, sau đó tầm mắt của gã dừng lại trênmặt đất, chỉ có thể nhìn thấy bột phần xương vụn lát đát đầy đất và đường phốkhông người ở nơi xa."Sao lại thế này?"Diệt Sinh Độc Thi nghĩ.Một thanh kiếm rơi xuống, chém thế giới trước mắt nó thành hai mảnh.Tất cả rơi vào hắc ám.

Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Thế giới trống rỗng chung quanh lập tức biến mất.Thay vào đó là một thế giới hoàn toàn hoang vu.Trong thế giới này tràn ngập kiến trúc bê tông cốt thép và các loại thiết bị phihành Khoa Kỹ Trắc hư hao, ô tô yên lặng bất động, thi thể nhân loại.Liễu Bình phát hiện mình đang đứng trong một góc đường.Từng hàng nhắc nhở phù mới lóe lóe: “Chú ý.”."Lúc kiếp nạn nhân gian xảy ra, người sẽ mất đi tất cả sức mạnh Kỳ Quỷ, biếnthành một chức nghiệp giả bình thường.""Thứ duy nhất người có thể dựa vào chỉ có những thần linh ủng hộ ngươi.""Chỉ có thể lựa chọn một vị thần giúp người đối mặt với Nhân Gian kiếp.""Xin lập tức đưa ra lựa chọn!"Liễu Bình cau mày, hỏi: “Trừ Nhân Gian kiếp ra thì còn có kiếp gì khác phải độkhông?"Thượng để nói chen vào: “Tổng cộng có sáu kiếp, tương ứng với Thiên, A TuLa, Nhân, Hoàng Tuyền, Thú Vương, Ác Quỷ, mỗi một kiếp chỉ có thể chỉ địnhmột vị thần"Hình như cảm thấy không yên tâm, thượng để tiếp tục nói: “Cho nên người nhấtđịnh phải thận trọng, Nhân Gian kiếp của ngươi đã chính thức bắt đầu, nếu chếtở chỗ này - “Ngươi sẽ thật sự chết!"Liễu Bình hỏi: “Ngươi cái gì cũng biết, vậy người biết tại sao lại như vậykhông? Vì sao lại cướp đoạt sức mạnh của ta?"Ngoài dự đoán là lần này thường để không lảng tránh."Bởi vì đây là khảo nghiệm –– Lục Đạo Luân Hồi muốn khảo nghiệm phươngdiện năng lực bồi dưỡng thần linh của ngươi, nếu thần linh trên tay ngươi khôngđủ mạnh thì không thể dụng tâm chiến đấu cùng ngươi, vậy chứng minh ngươikhông đủ tiêu chuẩn để làm Sinh Mệnh Thể Thế Giới Loại, không đủ khả năngtiến giai lên cảnh giới tiếp theo."Thượng đế nói."Đây là nguyên nhân?"Liễu Bình nói."Đương nhiên còn có một nguyên nhân khác, Lục Đạo Luân Hồi cũng đangkhông ngừng tiến hóa –– nó lấy nan đề mình gặp phải để khảo nghiệm ngươi,học tập từ đó để đạt được lợi ích, đồng thời sinh ra tiến hóa tương ứng.""-- Thông qua một lần thiên kiếp, sáu thế giới của nó và Sinh Mệnh Thể ThếGiới Loại của người cùng tiến giai, nhân quả cấu thành rất mỹ diệu, rất vĩ đại,không phải sao?"Thượng đế tán thưởng.Liễu Bình suy nghĩ, sau đó nói: “Ta chỉ định Tử Thần tên là Mộng làm thần linhphụ trợ ta."“Vì sao chọn nàng?"Thượng để hỏi."Nàng vừa hấp thu sức mạnh tử vong của những Vệ Sĩ Tinh Thần đó, đã khôiphục được một chút sức mạnh."Liễu Bình nói."Lựa chọn này không thành vấn đề, cổ lên đi, hy vọng người đừng chết ở chỗnày."Thượng để nói.Câu nói vừa dứt.Các thần linh khác đều biến mất.Chỉ có Nữ Tử Thần ở lại."Mộng Tỷ, làm phiền ngươi -- ta không ngờ hiện tại thiên kiếp biến thành nhưthế này."Liễu Bình nói.Nữ Tử Thần cười cười, nói: “Không có gì, rất nhiều lúc Sinh Mệnh Thể ThếGiới Loại đều dựa vào thần linh mà mình bồi dưỡng để chiến đấu, loại khảonghiệm này cũng là điều hiển nhiên phải có.”.Nàng ta đúng phía sau Liễu Bình, thân thể dần trở nên hư ảo.."Ta không thể thật sự ra tay, nhưng có thể phụ trợ cho ngươi -- cẩn thận, conphố bên trái của ngươi tràn ngập hương vị tử vong, rời xa nơi đó.""Được."Liễu Bình nói.Hắn đi đến hướng ngược lại.Trên đường phố là một mảnh hỗn độn.Vách tường sập tan hoang, hài cốt nhân loại, cơ giáp hư hao và ô tô nằm ngangdọc tứ tung, cả đèn đường cũng ngã xuống mặt đất.Không có người sống."Rốt cục kiếp này là phải làm gì?"Liễu Bình lẩm bẩm.Nữ Tử Thần bỗng nhíu mày và nói: “Tới rồi.""Cái gì?"ễLiễu Bình hỏi.Hắn bỗng cảm nhận được điều gì, lập tức nhìn lại phía cuối con đường.Đó là một cây cầu qua sông đã đứt gãy.tô vứt đi trên đường đều tập trung ở đầu cầu, lại bị mặt cầu đứt gãy cản trở, vĩnhviễn ngừng lại ở nơi này.Rõ ràng những chiếc ô tô vứt đi đó đã xảy ra một vụ tai nạn nghiêm trọng, chonên va chạm với nhau, chồng chất bên nhau, hình thành một ngọn núi phế liệunho nhỏ -- Trên đỉnh núi.Một người gầy trơ cả xương ngồi xổm trên cái nắp động cơ rỉ sắt, đang đếnquan sát Liễu Bình.Liễu Bình ngẩng đầu nhìn đối phương.Chỉ thấy đây là một nam nhân vẻ mặt quỷ dị, đôi mắt màu xám không ngừnghiện ra cảm xúc điên cuồng và giết chóc.Khi Liễu Bình nhìn chăm chú vào gã, trên đầu gã lập tức nhảy ra tùng hàng chữnhỏ: “Diệt Sinh Độc Thi.""Tồn tại dạng tận thế.""Tất cả chúng sinh chạm vào là chết ngay, không bị bất cứ phòng cụ và sứcmạnh dời đi nào thay đổi, không có ngoại lệ."Liễu Bình lắp bắp kinh hãi.Hắn không thể sử dụng sức mạnh Kỳ Quỷ, nhưng hình như sức mạnh của đốiphương vượt qua Kỳ Quỷ bình thường, quá mức khủng bố.Trên mặt nam nhân kia dần lộ ra ý cười, có nước bọt màu xanh lục không ngừngchảy xuống từ khóe miệng."Người sống..."Gã phát ra tiếng rít gào trầm thấp và nói.Liễu Bình nắm lấy Trấn Ngục Đạo.Một hàng chữ nhỏ lập tức nhảy ra: “Luân chuyển không thể miễn được sứcmạnh của đối phương, bởi vì đó là sức mạnh hủy diệt của tận thế, cho dù bị dờiđi thì cũng lan tràn lên người người lần nữa."Liễu Bình thả Trấn Ngục Đao lại vào hư không, ngược lại rút Bách Nạp Đao ra.Nữ Tử Thần đứng sau lưng hắn, thấp giọng thì thầm: “Tử Thuật Vong LinhQuân."Chỉ thấy trên trường đao xuất hiện bảy tám quang đoàn trắng bệch không ngừnglượn lờ.Liễu Bình giơ đao lên -- Nam nhân gầy trơ cả xương kia đột nhiên biến mấtkhỏi đỉnh xe.Thật nhanh! Liễu Bình trọn to đôi mắt, trường đao trong tay bỗng vung về bêntrái.ấ ắNam nhân kia xuất hiện ở trước đáo của hắn, không quan tâm mà va chạm vàomũi đao “Chạy? Đầu óc cũng rất nhanh nhạy đấy."Diệt Sinh Độc Thi lẩm bẩm.Chỉ trong nháy mắt tiếp theo.Thế giới đột nhiên nhanh chóng xoay tròn, sau đó tầm mắt của gã dừng lại trênmặt đất, chỉ có thể nhìn thấy bột phần xương vụn lát đát đầy đất và đường phốkhông người ở nơi xa."Sao lại thế này?"Diệt Sinh Độc Thi nghĩ.Một thanh kiếm rơi xuống, chém thế giới trước mắt nó thành hai mảnh.Tất cả rơi vào hắc ám.

Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Thế giới trống rỗng chung quanh lập tức biến mất.Thay vào đó là một thế giới hoàn toàn hoang vu.Trong thế giới này tràn ngập kiến trúc bê tông cốt thép và các loại thiết bị phihành Khoa Kỹ Trắc hư hao, ô tô yên lặng bất động, thi thể nhân loại.Liễu Bình phát hiện mình đang đứng trong một góc đường.Từng hàng nhắc nhở phù mới lóe lóe: “Chú ý.”."Lúc kiếp nạn nhân gian xảy ra, người sẽ mất đi tất cả sức mạnh Kỳ Quỷ, biếnthành một chức nghiệp giả bình thường.""Thứ duy nhất người có thể dựa vào chỉ có những thần linh ủng hộ ngươi.""Chỉ có thể lựa chọn một vị thần giúp người đối mặt với Nhân Gian kiếp.""Xin lập tức đưa ra lựa chọn!"Liễu Bình cau mày, hỏi: “Trừ Nhân Gian kiếp ra thì còn có kiếp gì khác phải độkhông?"Thượng để nói chen vào: “Tổng cộng có sáu kiếp, tương ứng với Thiên, A TuLa, Nhân, Hoàng Tuyền, Thú Vương, Ác Quỷ, mỗi một kiếp chỉ có thể chỉ địnhmột vị thần"Hình như cảm thấy không yên tâm, thượng để tiếp tục nói: “Cho nên người nhấtđịnh phải thận trọng, Nhân Gian kiếp của ngươi đã chính thức bắt đầu, nếu chếtở chỗ này - “Ngươi sẽ thật sự chết!"Liễu Bình hỏi: “Ngươi cái gì cũng biết, vậy người biết tại sao lại như vậykhông? Vì sao lại cướp đoạt sức mạnh của ta?"Ngoài dự đoán là lần này thường để không lảng tránh."Bởi vì đây là khảo nghiệm –– Lục Đạo Luân Hồi muốn khảo nghiệm phươngdiện năng lực bồi dưỡng thần linh của ngươi, nếu thần linh trên tay ngươi khôngđủ mạnh thì không thể dụng tâm chiến đấu cùng ngươi, vậy chứng minh ngươikhông đủ tiêu chuẩn để làm Sinh Mệnh Thể Thế Giới Loại, không đủ khả năngtiến giai lên cảnh giới tiếp theo."Thượng đế nói."Đây là nguyên nhân?"Liễu Bình nói."Đương nhiên còn có một nguyên nhân khác, Lục Đạo Luân Hồi cũng đangkhông ngừng tiến hóa –– nó lấy nan đề mình gặp phải để khảo nghiệm ngươi,học tập từ đó để đạt được lợi ích, đồng thời sinh ra tiến hóa tương ứng.""-- Thông qua một lần thiên kiếp, sáu thế giới của nó và Sinh Mệnh Thể ThếGiới Loại của người cùng tiến giai, nhân quả cấu thành rất mỹ diệu, rất vĩ đại,không phải sao?"Thượng đế tán thưởng.Liễu Bình suy nghĩ, sau đó nói: “Ta chỉ định Tử Thần tên là Mộng làm thần linhphụ trợ ta."“Vì sao chọn nàng?"Thượng để hỏi."Nàng vừa hấp thu sức mạnh tử vong của những Vệ Sĩ Tinh Thần đó, đã khôiphục được một chút sức mạnh."Liễu Bình nói."Lựa chọn này không thành vấn đề, cổ lên đi, hy vọng người đừng chết ở chỗnày."Thượng để nói.Câu nói vừa dứt.Các thần linh khác đều biến mất.Chỉ có Nữ Tử Thần ở lại."Mộng Tỷ, làm phiền ngươi -- ta không ngờ hiện tại thiên kiếp biến thành nhưthế này."Liễu Bình nói.Nữ Tử Thần cười cười, nói: “Không có gì, rất nhiều lúc Sinh Mệnh Thể ThếGiới Loại đều dựa vào thần linh mà mình bồi dưỡng để chiến đấu, loại khảonghiệm này cũng là điều hiển nhiên phải có.”.Nàng ta đúng phía sau Liễu Bình, thân thể dần trở nên hư ảo.."Ta không thể thật sự ra tay, nhưng có thể phụ trợ cho ngươi -- cẩn thận, conphố bên trái của ngươi tràn ngập hương vị tử vong, rời xa nơi đó.""Được."Liễu Bình nói.Hắn đi đến hướng ngược lại.Trên đường phố là một mảnh hỗn độn.Vách tường sập tan hoang, hài cốt nhân loại, cơ giáp hư hao và ô tô nằm ngangdọc tứ tung, cả đèn đường cũng ngã xuống mặt đất.Không có người sống."Rốt cục kiếp này là phải làm gì?"Liễu Bình lẩm bẩm.Nữ Tử Thần bỗng nhíu mày và nói: “Tới rồi.""Cái gì?"ễLiễu Bình hỏi.Hắn bỗng cảm nhận được điều gì, lập tức nhìn lại phía cuối con đường.Đó là một cây cầu qua sông đã đứt gãy.tô vứt đi trên đường đều tập trung ở đầu cầu, lại bị mặt cầu đứt gãy cản trở, vĩnhviễn ngừng lại ở nơi này.Rõ ràng những chiếc ô tô vứt đi đó đã xảy ra một vụ tai nạn nghiêm trọng, chonên va chạm với nhau, chồng chất bên nhau, hình thành một ngọn núi phế liệunho nhỏ -- Trên đỉnh núi.Một người gầy trơ cả xương ngồi xổm trên cái nắp động cơ rỉ sắt, đang đếnquan sát Liễu Bình.Liễu Bình ngẩng đầu nhìn đối phương.Chỉ thấy đây là một nam nhân vẻ mặt quỷ dị, đôi mắt màu xám không ngừnghiện ra cảm xúc điên cuồng và giết chóc.Khi Liễu Bình nhìn chăm chú vào gã, trên đầu gã lập tức nhảy ra tùng hàng chữnhỏ: “Diệt Sinh Độc Thi.""Tồn tại dạng tận thế.""Tất cả chúng sinh chạm vào là chết ngay, không bị bất cứ phòng cụ và sứcmạnh dời đi nào thay đổi, không có ngoại lệ."Liễu Bình lắp bắp kinh hãi.Hắn không thể sử dụng sức mạnh Kỳ Quỷ, nhưng hình như sức mạnh của đốiphương vượt qua Kỳ Quỷ bình thường, quá mức khủng bố.Trên mặt nam nhân kia dần lộ ra ý cười, có nước bọt màu xanh lục không ngừngchảy xuống từ khóe miệng."Người sống..."Gã phát ra tiếng rít gào trầm thấp và nói.Liễu Bình nắm lấy Trấn Ngục Đạo.Một hàng chữ nhỏ lập tức nhảy ra: “Luân chuyển không thể miễn được sứcmạnh của đối phương, bởi vì đó là sức mạnh hủy diệt của tận thế, cho dù bị dờiđi thì cũng lan tràn lên người người lần nữa."Liễu Bình thả Trấn Ngục Đao lại vào hư không, ngược lại rút Bách Nạp Đao ra.Nữ Tử Thần đứng sau lưng hắn, thấp giọng thì thầm: “Tử Thuật Vong LinhQuân."Chỉ thấy trên trường đao xuất hiện bảy tám quang đoàn trắng bệch không ngừnglượn lờ.Liễu Bình giơ đao lên -- Nam nhân gầy trơ cả xương kia đột nhiên biến mấtkhỏi đỉnh xe.Thật nhanh! Liễu Bình trọn to đôi mắt, trường đao trong tay bỗng vung về bêntrái.ấ ắNam nhân kia xuất hiện ở trước đáo của hắn, không quan tâm mà va chạm vàomũi đao “Chạy? Đầu óc cũng rất nhanh nhạy đấy."Diệt Sinh Độc Thi lẩm bẩm.Chỉ trong nháy mắt tiếp theo.Thế giới đột nhiên nhanh chóng xoay tròn, sau đó tầm mắt của gã dừng lại trênmặt đất, chỉ có thể nhìn thấy bột phần xương vụn lát đát đầy đất và đường phốkhông người ở nơi xa."Sao lại thế này?"Diệt Sinh Độc Thi nghĩ.Một thanh kiếm rơi xuống, chém thế giới trước mắt nó thành hai mảnh.Tất cả rơi vào hắc ám.

Chương 1071: Vì sao chọn nàng?