"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô…
Chương 1072: Thế giới • Minh Thần kiếp
Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Đến lúc này.Từng hàng chữ nhỏ thiêu đốt rốt cuộc cũng xuất hiện: “Ngươi phóng thích TửThuật: Vong Linh Quân.""Người sử dụng liễm tức quyết và thân pháp của Tu Hành Trắc.""Ngươi khởi xướng đòn chém từ sau lưng, cắt bỏ đầu đối phương.""Lấy lần tiếp xúc này, Sơ Ngữ Tru Tinh đã được kích hoạt, người trảm đầu củanó thành hai mảnh.”."Giết chóc làm vui đã được kích hoạt, tiếp tục súc tích hồn lực.""Chiến đấu kết thúc."Thân thể Liễu Bình rung lên, nhanh chóng rời xa thi thể đang không ngừng tuônra khói độc màu xanh lục."Nhìn dáng vẻ thì Nhân Gian kiếp này coi như kết thúc."Hắn đứng trước cây cầu gãy, vừa nhìn nước sông vẩn đục chảy xiết vừa nói.Nữ Tử Thần trầm mặc mấy phút, bỗng mở miệng nói: “Không... Ta cảm thấychỉ vừa bắt đầu thôi, thế giới này bị sự phản kháng của người đánh thức...”."Nhưng quái vật tận thế này đã chết –– chẳng lẽ nó còn có đồng loại?"Liễu Bình nói.Nữ Tử Thần nhìn chằm chằm vào hắn và nói: “Nếu là đồng loại thì còn dễ làm,nhưng ta luôn không ngừng nhìn thấy trên người người hiện ra đủ loại tử trạng.""Sao lại như thế, có phải người chưa khôi phục sức mạnh, cho nên nhìn lầmkhông --"Liễu Bình đang nói thì vẻ mặt bỗng khẽ động, nhìn ra phía ngoài cây cầu gãy.Không biết từ khi nào.Trong nước sông hiện ra ba cái đầu rồng thật lớn, chúng chậm rãi nâng lên giữakhông trung bên ngoài cây cầu gãy, đang yên lặng nhìn chằm chằm vào LiễuBình.Ba cái đầu rồng dùng chung một thân, thân thể khổng lồ này có thể sánh ngangvới cây cầu sắt thật dài –– Liễu Bình chỉ có thể coi như một con kiến nhỏ bétrước mặt nó.Liễu Bình giơ đao lên, lẩm bẩm nói: “Mộng Tỷ... Ta tin ngươi không phán đoánsai."Ba cái đầu rồng khổng lồ cùng quan sát Liễu Bình."Xem kìa, người này."Cái đầu rồng đầu tiên nói.ấ ồ"Thấy rồi."Cái đầu rồng thứ hai đáp lại."Vậy thế nào đây?"Cái đầu rồng thứ ba hỏi.Ba cái đầu rồng cùng rơi vào trầm mặc.Liễu Bình có chút nghi hoặc, không biết rốt cục tồn tại khủng bố này đang nóicái gì.Trên đỉnh đầu đối phương sớm đã hiện ra từng hàng chữ nhỏ: “Hôi Tẫn chiHình.""Loài rồng, Tận Thế Hành Giả.""--Đã tồn tại trước khi vạn vật chưa ra đời, có được bí mật không ai biết, khôngthể khảo chúng."Cái thứ này... Rốt cuộc phải đánh như thế nào? Giọng nói của Nữ Tử Thần vanglên bên tai: “Lần này ta sẽ dùng hết sức để giúp ngươi!"Liễu Bình trực tiếp rút song đao ra, bày ra thức mở đầu ngay tại chỗ.Cả người Nữ Tử Thần hiện ra ngọn lửa hắc ám, đôi tay bắt chéo thành một thủấn Kỳ Quỷ, nỉ non nói phía sau hắn: “Tử Thuật Mệnh Chi Khóa."Tất cả học hỏa ngưng tụ thành một xiềng xích đen nhánh, quấn quanh một vònglại một vòng lên đôi tay Liễu Bình, nhưng lại không làm ảnh hưởng hành độngcủa hắn.Liễu Bình ngưng thần tĩnh khí, đao ý dần dâng trào theo sát ý trong lòng-- Conrồng ba đầu tên là “Hội Tẫn chi Hình"ở đối diện bỗng lên tiếng: “Kỳ quái... Rõ ràng người còn chưa trở thành SinhMệnh Thể Thế Giới Loại, vì sao lại tới mặt trái của Lục Đạo Luân Hồi?"Liễu Bình nao nao.Đúng vậy.Rõ ràng hắn chỉ có được sức mạnh của ba trụ là Thủy, Phong, Thổ... Rõ rànghắn phải độ thiên kiếp của người tu hành -- vì sao lại bắt đầu độ kiếp của mộtSinh Mệnh Thể Thế Giới Loại?"Ta cũng rất nghi hoặc, lẽ ra ta nên gặp phải một hồi kiếp lôi, sau đó trở thànhngười tu hành có linh lực càng mạnh."Liễu Bình nói đúng sự thật.Con rồng ba đầu gật đầu và nói: “Ngươi giết chết một Diệt Sinh Độc Thi, do đóđánh thức kiếp nạn này, nhưng người lại không phải ý chí thế giới ứng kiếp này,nhất định là có chỗ nào sai lầm rồi."Liễu Bình chợt thấy ngón tay mình hơi chấn động.Một chiếc nhẫn vụt ra từ trên tay hắn, nhẹ nhàng lơ lửng trong hư không, tản ratiếng chấn động độc đáo nào đó.ồ ầ ế ẫ ắCon rồng ba đầu nhìn chiếc nhẫn kia, trong ánh mắt hiện ra chút hoài niệm."Chiếc nhẫn của Long tộc chúng ta."Một cái đầu của nó nhẹ nhàng nói.Liễu Bình nhìn về phía chiếc nhẫn kia..Chiếc nhẫn này tên là “Huy chương hữu nghị của Long tộc”.- - Đúng vậy, đâylà chiếc nhẫn nà lúc trước ở đáy Vĩnh Dạ, sau khi cứu vớt Lục Long thì Longtộc đã tặng cho hắn.Nó không có uy năng đặc biệt gì, chỉ có thể làm một loại chứng cứ-- Chứngminh người đeo nhẫn có được tình hữu nghị của Long tộc.Liễu Bình ngẩng đầu, ánh mắt dùng trên người con rồng ba đầu kia lần nữa.Cái tên này mọc ba cái đầu, được gọi là “Tận Thế Hành Giả”.Nhưng nó cũng là Long tộc.- - Nó để ý chiếc nhẫn này sao? Con rồng ba đầumở miệng nói: “Hiện giờ ta là Tận Thế Đại Hành Giả, phải ngăn trở tất cả SinhMệnh Thể Thế Giới Loại vượt qua kiếp nạn này tại đây, tính thời gian đã gầnđược trăm triệu năm.""Ngươi chưa từng thất bại sao?"Liễu Bình hỏi."Không có Sinh Mệnh Thể Thế Giới Loại nào chiến thắng được ta –– nơi nàychỉ có thể đon đả độc đầu, chúng không có bất cứ cơ hội nào."Con rồng ba đầu nói.Liễu Bình im lặng.- - Trong gần trăm triệu năm, con rồng này đã vô địch khimột đầu một.Nhưng vì sao nó lại ở chỗ này? Diệt Sinh Độc Thi không thể giao tiếp, nhưngnó thì được, không bằng trực tiếp hỏi nó!"Vì sao người phải làm như vậy?"Hắn hỏi."Hủy diệt tất cả thế giới là tâm nguyện của ta, ta đang chuẩn bị kết thúc mọi thứở nơi này."Con rồng ba đầu nói.Liễu Bình cảm nhận được sát khí lẫm liệt trên người đối phương, bỗng vỗ tayvà cười nói: “Nói rất đúng, nhưng ngươi cũng biết, ta không phải Sinh MệnhThể Thế Giới Loại, ta là bạn của Long tộc- – ngươi có rảnh không? Ta mờingười ăn một bữa cơm."Sát ý trên người con rồng ba đầu phai nhạt đi rất nhiều.Nó từ từ lui về phía sau, quan sát Liễu Bình và nói: “Trong những năm thángdài đăng đẳng này, trong Minh Thần kiếp gồm A Tu La, Nhân, Hoàng Tuyền,Ác Quỷ, Thú Vương, ta là chúa tể của tất cả, có thể phát hiện tất cả Sinh Mệnhể ế ấ ấ ếThể Thế Giới Loại vào bất cứ lúc nào, không có gì bất ngờ mà giết sạch chúngnó.""Ta từng thề sẽ hủy diệt tất cả thế giới, nhưng ngươi không phải Sinh Mệnh ThểThế Giới Loại chân chính –– Nhất định là có chỗ nào sai lầm rồi.""Hơn nữa ngươi có được chiếc nhẫn của Long tộc chúng ta...""Lần này ta làm bộ không nhìn thấy ngươi."Thân thể khổng lồ như cây cầu sắt của nó từ từ chìm xuống, dần dần trầm vàotrong nước.Liễu Bình giật mình, lập tức gân cổ lên hô: “Này, đừng đi, ta một mình ở lại nơinày rất sợ hãi, phải làm sao mới có thể rời khỏi nơi này?"Con rồng ba đầu mở miệng nói: “Ta vừa đi thì tận thế khác sẽ buông xuống,điều ngươi cần làm chỉ có một việc.""–– Đó là tồn tại."Liễu Bình đuổi theo, ghé vào mép cầu gãy mà hô xuống dưới: “Làm sao mới cóthể tồn tại?"Con rồng ba đầu bất đắc dĩ nói: “Phàm nhân này, người thật là phiền –– Cốgắng đừng dùng sức mạnh Tu Hành Trắc, tận thế đã quá quen thuộc với TuHành Trắc ––""Ngươi phải dùng sức mạnh loại khác để chiến đấu, vậy thì càng có hy vọng."Hình như sợ Liễu Bình tiếp tục hỏi, nó nhanh chóng chìm vào đáy nước, hóathành hắc ảnh khổng lồ dưới nước rồi đi xa với tốc độ cực nhanh, lập tức khôngbiết tung tích.Chiếc nhẫn Long tộc kia rơi xuống từ giữa không trung, trở lại tay Liễu Bìnhlần nữa.Liễu Bình đeo chiếc nhẫn vào, đứng ở mép cầu nhìn trong chốc lát."Nguy hiểm thật."Nữ Tử Thần thở dài nhẹ nhõm một hơi và nói."Đúng vậy, nguy hiểm thật."Liễu Bình nói.
Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Đến lúc này.Từng hàng chữ nhỏ thiêu đốt rốt cuộc cũng xuất hiện: “Ngươi phóng thích TửThuật: Vong Linh Quân.""Người sử dụng liễm tức quyết và thân pháp của Tu Hành Trắc.""Ngươi khởi xướng đòn chém từ sau lưng, cắt bỏ đầu đối phương.""Lấy lần tiếp xúc này, Sơ Ngữ Tru Tinh đã được kích hoạt, người trảm đầu củanó thành hai mảnh.”."Giết chóc làm vui đã được kích hoạt, tiếp tục súc tích hồn lực.""Chiến đấu kết thúc."Thân thể Liễu Bình rung lên, nhanh chóng rời xa thi thể đang không ngừng tuônra khói độc màu xanh lục."Nhìn dáng vẻ thì Nhân Gian kiếp này coi như kết thúc."Hắn đứng trước cây cầu gãy, vừa nhìn nước sông vẩn đục chảy xiết vừa nói.Nữ Tử Thần trầm mặc mấy phút, bỗng mở miệng nói: “Không... Ta cảm thấychỉ vừa bắt đầu thôi, thế giới này bị sự phản kháng của người đánh thức...”."Nhưng quái vật tận thế này đã chết –– chẳng lẽ nó còn có đồng loại?"Liễu Bình nói.Nữ Tử Thần nhìn chằm chằm vào hắn và nói: “Nếu là đồng loại thì còn dễ làm,nhưng ta luôn không ngừng nhìn thấy trên người người hiện ra đủ loại tử trạng.""Sao lại như thế, có phải người chưa khôi phục sức mạnh, cho nên nhìn lầmkhông --"Liễu Bình đang nói thì vẻ mặt bỗng khẽ động, nhìn ra phía ngoài cây cầu gãy.Không biết từ khi nào.Trong nước sông hiện ra ba cái đầu rồng thật lớn, chúng chậm rãi nâng lên giữakhông trung bên ngoài cây cầu gãy, đang yên lặng nhìn chằm chằm vào LiễuBình.Ba cái đầu rồng dùng chung một thân, thân thể khổng lồ này có thể sánh ngangvới cây cầu sắt thật dài –– Liễu Bình chỉ có thể coi như một con kiến nhỏ bétrước mặt nó.Liễu Bình giơ đao lên, lẩm bẩm nói: “Mộng Tỷ... Ta tin ngươi không phán đoánsai."Ba cái đầu rồng khổng lồ cùng quan sát Liễu Bình."Xem kìa, người này."Cái đầu rồng đầu tiên nói.ấ ồ"Thấy rồi."Cái đầu rồng thứ hai đáp lại."Vậy thế nào đây?"Cái đầu rồng thứ ba hỏi.Ba cái đầu rồng cùng rơi vào trầm mặc.Liễu Bình có chút nghi hoặc, không biết rốt cục tồn tại khủng bố này đang nóicái gì.Trên đỉnh đầu đối phương sớm đã hiện ra từng hàng chữ nhỏ: “Hôi Tẫn chiHình.""Loài rồng, Tận Thế Hành Giả.""--Đã tồn tại trước khi vạn vật chưa ra đời, có được bí mật không ai biết, khôngthể khảo chúng."Cái thứ này... Rốt cuộc phải đánh như thế nào? Giọng nói của Nữ Tử Thần vanglên bên tai: “Lần này ta sẽ dùng hết sức để giúp ngươi!"Liễu Bình trực tiếp rút song đao ra, bày ra thức mở đầu ngay tại chỗ.Cả người Nữ Tử Thần hiện ra ngọn lửa hắc ám, đôi tay bắt chéo thành một thủấn Kỳ Quỷ, nỉ non nói phía sau hắn: “Tử Thuật Mệnh Chi Khóa."Tất cả học hỏa ngưng tụ thành một xiềng xích đen nhánh, quấn quanh một vònglại một vòng lên đôi tay Liễu Bình, nhưng lại không làm ảnh hưởng hành độngcủa hắn.Liễu Bình ngưng thần tĩnh khí, đao ý dần dâng trào theo sát ý trong lòng-- Conrồng ba đầu tên là “Hội Tẫn chi Hình"ở đối diện bỗng lên tiếng: “Kỳ quái... Rõ ràng người còn chưa trở thành SinhMệnh Thể Thế Giới Loại, vì sao lại tới mặt trái của Lục Đạo Luân Hồi?"Liễu Bình nao nao.Đúng vậy.Rõ ràng hắn chỉ có được sức mạnh của ba trụ là Thủy, Phong, Thổ... Rõ rànghắn phải độ thiên kiếp của người tu hành -- vì sao lại bắt đầu độ kiếp của mộtSinh Mệnh Thể Thế Giới Loại?"Ta cũng rất nghi hoặc, lẽ ra ta nên gặp phải một hồi kiếp lôi, sau đó trở thànhngười tu hành có linh lực càng mạnh."Liễu Bình nói đúng sự thật.Con rồng ba đầu gật đầu và nói: “Ngươi giết chết một Diệt Sinh Độc Thi, do đóđánh thức kiếp nạn này, nhưng người lại không phải ý chí thế giới ứng kiếp này,nhất định là có chỗ nào sai lầm rồi."Liễu Bình chợt thấy ngón tay mình hơi chấn động.Một chiếc nhẫn vụt ra từ trên tay hắn, nhẹ nhàng lơ lửng trong hư không, tản ratiếng chấn động độc đáo nào đó.ồ ầ ế ẫ ắCon rồng ba đầu nhìn chiếc nhẫn kia, trong ánh mắt hiện ra chút hoài niệm."Chiếc nhẫn của Long tộc chúng ta."Một cái đầu của nó nhẹ nhàng nói.Liễu Bình nhìn về phía chiếc nhẫn kia..Chiếc nhẫn này tên là “Huy chương hữu nghị của Long tộc”.- - Đúng vậy, đâylà chiếc nhẫn nà lúc trước ở đáy Vĩnh Dạ, sau khi cứu vớt Lục Long thì Longtộc đã tặng cho hắn.Nó không có uy năng đặc biệt gì, chỉ có thể làm một loại chứng cứ-- Chứngminh người đeo nhẫn có được tình hữu nghị của Long tộc.Liễu Bình ngẩng đầu, ánh mắt dùng trên người con rồng ba đầu kia lần nữa.Cái tên này mọc ba cái đầu, được gọi là “Tận Thế Hành Giả”.Nhưng nó cũng là Long tộc.- - Nó để ý chiếc nhẫn này sao? Con rồng ba đầumở miệng nói: “Hiện giờ ta là Tận Thế Đại Hành Giả, phải ngăn trở tất cả SinhMệnh Thể Thế Giới Loại vượt qua kiếp nạn này tại đây, tính thời gian đã gầnđược trăm triệu năm.""Ngươi chưa từng thất bại sao?"Liễu Bình hỏi."Không có Sinh Mệnh Thể Thế Giới Loại nào chiến thắng được ta –– nơi nàychỉ có thể đon đả độc đầu, chúng không có bất cứ cơ hội nào."Con rồng ba đầu nói.Liễu Bình im lặng.- - Trong gần trăm triệu năm, con rồng này đã vô địch khimột đầu một.Nhưng vì sao nó lại ở chỗ này? Diệt Sinh Độc Thi không thể giao tiếp, nhưngnó thì được, không bằng trực tiếp hỏi nó!"Vì sao người phải làm như vậy?"Hắn hỏi."Hủy diệt tất cả thế giới là tâm nguyện của ta, ta đang chuẩn bị kết thúc mọi thứở nơi này."Con rồng ba đầu nói.Liễu Bình cảm nhận được sát khí lẫm liệt trên người đối phương, bỗng vỗ tayvà cười nói: “Nói rất đúng, nhưng ngươi cũng biết, ta không phải Sinh MệnhThể Thế Giới Loại, ta là bạn của Long tộc- – ngươi có rảnh không? Ta mờingười ăn một bữa cơm."Sát ý trên người con rồng ba đầu phai nhạt đi rất nhiều.Nó từ từ lui về phía sau, quan sát Liễu Bình và nói: “Trong những năm thángdài đăng đẳng này, trong Minh Thần kiếp gồm A Tu La, Nhân, Hoàng Tuyền,Ác Quỷ, Thú Vương, ta là chúa tể của tất cả, có thể phát hiện tất cả Sinh Mệnhể ế ấ ấ ếThể Thế Giới Loại vào bất cứ lúc nào, không có gì bất ngờ mà giết sạch chúngnó.""Ta từng thề sẽ hủy diệt tất cả thế giới, nhưng ngươi không phải Sinh Mệnh ThểThế Giới Loại chân chính –– Nhất định là có chỗ nào sai lầm rồi.""Hơn nữa ngươi có được chiếc nhẫn của Long tộc chúng ta...""Lần này ta làm bộ không nhìn thấy ngươi."Thân thể khổng lồ như cây cầu sắt của nó từ từ chìm xuống, dần dần trầm vàotrong nước.Liễu Bình giật mình, lập tức gân cổ lên hô: “Này, đừng đi, ta một mình ở lại nơinày rất sợ hãi, phải làm sao mới có thể rời khỏi nơi này?"Con rồng ba đầu mở miệng nói: “Ta vừa đi thì tận thế khác sẽ buông xuống,điều ngươi cần làm chỉ có một việc.""–– Đó là tồn tại."Liễu Bình đuổi theo, ghé vào mép cầu gãy mà hô xuống dưới: “Làm sao mới cóthể tồn tại?"Con rồng ba đầu bất đắc dĩ nói: “Phàm nhân này, người thật là phiền –– Cốgắng đừng dùng sức mạnh Tu Hành Trắc, tận thế đã quá quen thuộc với TuHành Trắc ––""Ngươi phải dùng sức mạnh loại khác để chiến đấu, vậy thì càng có hy vọng."Hình như sợ Liễu Bình tiếp tục hỏi, nó nhanh chóng chìm vào đáy nước, hóathành hắc ảnh khổng lồ dưới nước rồi đi xa với tốc độ cực nhanh, lập tức khôngbiết tung tích.Chiếc nhẫn Long tộc kia rơi xuống từ giữa không trung, trở lại tay Liễu Bìnhlần nữa.Liễu Bình đeo chiếc nhẫn vào, đứng ở mép cầu nhìn trong chốc lát."Nguy hiểm thật."Nữ Tử Thần thở dài nhẹ nhõm một hơi và nói."Đúng vậy, nguy hiểm thật."Liễu Bình nói.
Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Đến lúc này.Từng hàng chữ nhỏ thiêu đốt rốt cuộc cũng xuất hiện: “Ngươi phóng thích TửThuật: Vong Linh Quân.""Người sử dụng liễm tức quyết và thân pháp của Tu Hành Trắc.""Ngươi khởi xướng đòn chém từ sau lưng, cắt bỏ đầu đối phương.""Lấy lần tiếp xúc này, Sơ Ngữ Tru Tinh đã được kích hoạt, người trảm đầu củanó thành hai mảnh.”."Giết chóc làm vui đã được kích hoạt, tiếp tục súc tích hồn lực.""Chiến đấu kết thúc."Thân thể Liễu Bình rung lên, nhanh chóng rời xa thi thể đang không ngừng tuônra khói độc màu xanh lục."Nhìn dáng vẻ thì Nhân Gian kiếp này coi như kết thúc."Hắn đứng trước cây cầu gãy, vừa nhìn nước sông vẩn đục chảy xiết vừa nói.Nữ Tử Thần trầm mặc mấy phút, bỗng mở miệng nói: “Không... Ta cảm thấychỉ vừa bắt đầu thôi, thế giới này bị sự phản kháng của người đánh thức...”."Nhưng quái vật tận thế này đã chết –– chẳng lẽ nó còn có đồng loại?"Liễu Bình nói.Nữ Tử Thần nhìn chằm chằm vào hắn và nói: “Nếu là đồng loại thì còn dễ làm,nhưng ta luôn không ngừng nhìn thấy trên người người hiện ra đủ loại tử trạng.""Sao lại như thế, có phải người chưa khôi phục sức mạnh, cho nên nhìn lầmkhông --"Liễu Bình đang nói thì vẻ mặt bỗng khẽ động, nhìn ra phía ngoài cây cầu gãy.Không biết từ khi nào.Trong nước sông hiện ra ba cái đầu rồng thật lớn, chúng chậm rãi nâng lên giữakhông trung bên ngoài cây cầu gãy, đang yên lặng nhìn chằm chằm vào LiễuBình.Ba cái đầu rồng dùng chung một thân, thân thể khổng lồ này có thể sánh ngangvới cây cầu sắt thật dài –– Liễu Bình chỉ có thể coi như một con kiến nhỏ bétrước mặt nó.Liễu Bình giơ đao lên, lẩm bẩm nói: “Mộng Tỷ... Ta tin ngươi không phán đoánsai."Ba cái đầu rồng khổng lồ cùng quan sát Liễu Bình."Xem kìa, người này."Cái đầu rồng đầu tiên nói.ấ ồ"Thấy rồi."Cái đầu rồng thứ hai đáp lại."Vậy thế nào đây?"Cái đầu rồng thứ ba hỏi.Ba cái đầu rồng cùng rơi vào trầm mặc.Liễu Bình có chút nghi hoặc, không biết rốt cục tồn tại khủng bố này đang nóicái gì.Trên đỉnh đầu đối phương sớm đã hiện ra từng hàng chữ nhỏ: “Hôi Tẫn chiHình.""Loài rồng, Tận Thế Hành Giả.""--Đã tồn tại trước khi vạn vật chưa ra đời, có được bí mật không ai biết, khôngthể khảo chúng."Cái thứ này... Rốt cuộc phải đánh như thế nào? Giọng nói của Nữ Tử Thần vanglên bên tai: “Lần này ta sẽ dùng hết sức để giúp ngươi!"Liễu Bình trực tiếp rút song đao ra, bày ra thức mở đầu ngay tại chỗ.Cả người Nữ Tử Thần hiện ra ngọn lửa hắc ám, đôi tay bắt chéo thành một thủấn Kỳ Quỷ, nỉ non nói phía sau hắn: “Tử Thuật Mệnh Chi Khóa."Tất cả học hỏa ngưng tụ thành một xiềng xích đen nhánh, quấn quanh một vònglại một vòng lên đôi tay Liễu Bình, nhưng lại không làm ảnh hưởng hành độngcủa hắn.Liễu Bình ngưng thần tĩnh khí, đao ý dần dâng trào theo sát ý trong lòng-- Conrồng ba đầu tên là “Hội Tẫn chi Hình"ở đối diện bỗng lên tiếng: “Kỳ quái... Rõ ràng người còn chưa trở thành SinhMệnh Thể Thế Giới Loại, vì sao lại tới mặt trái của Lục Đạo Luân Hồi?"Liễu Bình nao nao.Đúng vậy.Rõ ràng hắn chỉ có được sức mạnh của ba trụ là Thủy, Phong, Thổ... Rõ rànghắn phải độ thiên kiếp của người tu hành -- vì sao lại bắt đầu độ kiếp của mộtSinh Mệnh Thể Thế Giới Loại?"Ta cũng rất nghi hoặc, lẽ ra ta nên gặp phải một hồi kiếp lôi, sau đó trở thànhngười tu hành có linh lực càng mạnh."Liễu Bình nói đúng sự thật.Con rồng ba đầu gật đầu và nói: “Ngươi giết chết một Diệt Sinh Độc Thi, do đóđánh thức kiếp nạn này, nhưng người lại không phải ý chí thế giới ứng kiếp này,nhất định là có chỗ nào sai lầm rồi."Liễu Bình chợt thấy ngón tay mình hơi chấn động.Một chiếc nhẫn vụt ra từ trên tay hắn, nhẹ nhàng lơ lửng trong hư không, tản ratiếng chấn động độc đáo nào đó.ồ ầ ế ẫ ắCon rồng ba đầu nhìn chiếc nhẫn kia, trong ánh mắt hiện ra chút hoài niệm."Chiếc nhẫn của Long tộc chúng ta."Một cái đầu của nó nhẹ nhàng nói.Liễu Bình nhìn về phía chiếc nhẫn kia..Chiếc nhẫn này tên là “Huy chương hữu nghị của Long tộc”.- - Đúng vậy, đâylà chiếc nhẫn nà lúc trước ở đáy Vĩnh Dạ, sau khi cứu vớt Lục Long thì Longtộc đã tặng cho hắn.Nó không có uy năng đặc biệt gì, chỉ có thể làm một loại chứng cứ-- Chứngminh người đeo nhẫn có được tình hữu nghị của Long tộc.Liễu Bình ngẩng đầu, ánh mắt dùng trên người con rồng ba đầu kia lần nữa.Cái tên này mọc ba cái đầu, được gọi là “Tận Thế Hành Giả”.Nhưng nó cũng là Long tộc.- - Nó để ý chiếc nhẫn này sao? Con rồng ba đầumở miệng nói: “Hiện giờ ta là Tận Thế Đại Hành Giả, phải ngăn trở tất cả SinhMệnh Thể Thế Giới Loại vượt qua kiếp nạn này tại đây, tính thời gian đã gầnđược trăm triệu năm.""Ngươi chưa từng thất bại sao?"Liễu Bình hỏi."Không có Sinh Mệnh Thể Thế Giới Loại nào chiến thắng được ta –– nơi nàychỉ có thể đon đả độc đầu, chúng không có bất cứ cơ hội nào."Con rồng ba đầu nói.Liễu Bình im lặng.- - Trong gần trăm triệu năm, con rồng này đã vô địch khimột đầu một.Nhưng vì sao nó lại ở chỗ này? Diệt Sinh Độc Thi không thể giao tiếp, nhưngnó thì được, không bằng trực tiếp hỏi nó!"Vì sao người phải làm như vậy?"Hắn hỏi."Hủy diệt tất cả thế giới là tâm nguyện của ta, ta đang chuẩn bị kết thúc mọi thứở nơi này."Con rồng ba đầu nói.Liễu Bình cảm nhận được sát khí lẫm liệt trên người đối phương, bỗng vỗ tayvà cười nói: “Nói rất đúng, nhưng ngươi cũng biết, ta không phải Sinh MệnhThể Thế Giới Loại, ta là bạn của Long tộc- – ngươi có rảnh không? Ta mờingười ăn một bữa cơm."Sát ý trên người con rồng ba đầu phai nhạt đi rất nhiều.Nó từ từ lui về phía sau, quan sát Liễu Bình và nói: “Trong những năm thángdài đăng đẳng này, trong Minh Thần kiếp gồm A Tu La, Nhân, Hoàng Tuyền,Ác Quỷ, Thú Vương, ta là chúa tể của tất cả, có thể phát hiện tất cả Sinh Mệnhể ế ấ ấ ếThể Thế Giới Loại vào bất cứ lúc nào, không có gì bất ngờ mà giết sạch chúngnó.""Ta từng thề sẽ hủy diệt tất cả thế giới, nhưng ngươi không phải Sinh Mệnh ThểThế Giới Loại chân chính –– Nhất định là có chỗ nào sai lầm rồi.""Hơn nữa ngươi có được chiếc nhẫn của Long tộc chúng ta...""Lần này ta làm bộ không nhìn thấy ngươi."Thân thể khổng lồ như cây cầu sắt của nó từ từ chìm xuống, dần dần trầm vàotrong nước.Liễu Bình giật mình, lập tức gân cổ lên hô: “Này, đừng đi, ta một mình ở lại nơinày rất sợ hãi, phải làm sao mới có thể rời khỏi nơi này?"Con rồng ba đầu mở miệng nói: “Ta vừa đi thì tận thế khác sẽ buông xuống,điều ngươi cần làm chỉ có một việc.""–– Đó là tồn tại."Liễu Bình đuổi theo, ghé vào mép cầu gãy mà hô xuống dưới: “Làm sao mới cóthể tồn tại?"Con rồng ba đầu bất đắc dĩ nói: “Phàm nhân này, người thật là phiền –– Cốgắng đừng dùng sức mạnh Tu Hành Trắc, tận thế đã quá quen thuộc với TuHành Trắc ––""Ngươi phải dùng sức mạnh loại khác để chiến đấu, vậy thì càng có hy vọng."Hình như sợ Liễu Bình tiếp tục hỏi, nó nhanh chóng chìm vào đáy nước, hóathành hắc ảnh khổng lồ dưới nước rồi đi xa với tốc độ cực nhanh, lập tức khôngbiết tung tích.Chiếc nhẫn Long tộc kia rơi xuống từ giữa không trung, trở lại tay Liễu Bìnhlần nữa.Liễu Bình đeo chiếc nhẫn vào, đứng ở mép cầu nhìn trong chốc lát."Nguy hiểm thật."Nữ Tử Thần thở dài nhẹ nhõm một hơi và nói."Đúng vậy, nguy hiểm thật."Liễu Bình nói.