"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô…
Chương 1075: Ngươi ám chỉ cái gì?
Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Andrea cảm thán: “Liễu Bình, ngôi mộ này thật lớn, như một thành phố vậy."Liễu Bình nhìn lại đại mộ kia, lẩm bẩm nói: “Nơi này là dưới lòng đất... Lại cómột ngôi mộ, nếu có mộ thì trong đó nhất định có cái gì.""Sẽ là thứ gì?"Một giọng nữ khe khẽ vang lên."Phần mộ ấy à, trừ thi thể ra thì chính là vật bồi táng."Liễu Bình nói."À? Có vàng bạc tài bảo hay không?"Giọng nói kia lại hỏi.Liễu Bình bỗng quay đầu nhìn lại.Chỉ thấy một người to bằng ngón cái đang ngồi trên vai Andrea, hứng thú bừngbừng mà nhìn về phía đại mộ kia."Yêu tinh!"Liễu Bình kêu lên thất thanh."Suyt --"Andrea làm ra động tác giữ im tiếng.Liễu Bình cũng phản ứng lại.Đúng rồi.Nếu yêu tinh theo đến thì tương đối là hắn có đủ Tứ Thánh Trụ.Cho dù còn chưa có được sức mạnh tứ thần –– Nhưng đã có thể xem hắn nhưSinh Mệnh Thể Thế Giới Loại! Nhưng vì sao con rồng ba đầu tên là “Hôi Tẫnchi Hình"kia không có phát hiện nó?... Cái này thì dễ giải thích.Một khi yêu tinh muốn trốn đi thì không ai phát hiện được nó! Còn về phầnAndrea -- “Ta biết nó tới, nhưng tìm nó vốn là mục đích của chúng ta, khôngphải sao?"Andrea nói nhỏ."Chào!"Yêu tinh ngồi trên vai cô bé, xoay tay lại nói với Liễu Bình.Đây là một nữ yêu tinh có mái tóc dài màu vàng, mặc một bộ váy dài màu trắng,trên đầu có kẹp tóc tỏa sáng lấp lánh, đôi mắt không ngừng quay tròn, dáng vẻtrông thật đáng yêu.ố ế ồ"Ngươi phải trốn cho kỹ, nếu không một khi bị con rồng kia phát hiện thì chúngta đều xong đời."Liễu Bình cảnh báo."Ta là Rita, ải này cứ để ta vượt qua với ngươi, đừng tìm những thần linh nhạtnhẽo đó."Yêu tinh dùng sức gật đầu và nói.Nó vừa dứt lời thì trước mắt Liễu Bình đã hiện ra mấy hàng chữ nhỏ thiêu đốt:“Yêu tinh tự nguyện làm thần linh phụ trợ cho người trong ải này.""Đã xác định lựa chọn yêu tinh.""Chú ý, đây là câu trả lời đồng ý của pháp tắc thiên kiếp hiện giờ đối với yêutinh, ngươi không thể lựa chọn thần linh khác."Liễu Bình có chút đờ đẫn."Vì sao người lại đến... Rõ ràng ta không có mang theo ngươi."Hắn lẩm bẩm."Bởi vì những lời nói của người về máy tính đã cứu vớt tâm tình của ta, Rita làmột yêu tinh tốt bụng thiện lương mà biết đền đáp!"Tiểu yêu tinh hất cằm, lộ ra một vẻ mặt mau tới khen ta.Liễu Bình yên lặng thở dài, nói: “Vậy đa tạ, ta thật không ngờ ngươi sẽ đến hỗtrợ."Yêu tinh thật sự quá được pháp tắc sủng ái, cho dù là pháp tắc Vĩnh Dạ vàLuyện Ngục, hay là pháp tắc Lục Đạo Luân Hồi, đều nguyện ý thỏa hiệp vìchúng.Có lẽ... Để chúng nó làm Hỏa chi Thánh Trụ, thật ra là một chuyện rất maymắn? Hắn yên lặng an ủi bản thân.Rita đột nhiên vui vẻ vỗ tay và nói: “A ha, đừng khách sáo như vậy, vậy chúngta quậy cho nơi này nát bét đi!""Ngừng! Ngươi nghe ta nói, mục đích chủ yếu của chúng ta là thông qua kiếpnạn này."Liễu Bình vội vàng nói."Yên tâm, chỉ cần chúng ta quậy cho nơi này nát bét, kiếp này sẽ không rảnhlàm khó xử chúng ta đâu."Rita dùng ngón tay cái nói.Liễu Bình: "..."Bỏ đi.- - Giờ mới là ải thứ hai, nắm chặt thời gian để yêu tinh lên sân khấu làlựa chọn tốt nhất.Nếu đến lúc sau, ải sau càng khó hơn ải trước, khi đó lại để yêu tinh ra quậy phámột hồi thì hắn trực tiếp đừng mong thành công độ kiếp.ắ ấ ồHắn yên lặng xây dựng xong tâm lý, lấy lại bình tĩnh rồi nói: “Chào ngươi, ta làLiễu Bình, vì trở thành Sinh Mệnh Thể Thế Giới Loại, trước đó đặc biệt đếntinh cầu kia đi tìm ngươi.""A ha, ta đã nghe Thánh Linh nói, ngươi làm giỏi quá!"Rita giơ ngón tay cái lên và nói."Giỏi quá? Ngươi ám chỉ cái gì?"Liễu Bình ngạc nhiên hỏi."Cuộc thi trốn tìm ấy, ngươi có thể làm đám Ác Mộng cùng tham gia cuộc thitrốn tìm, còn không dám thoát khỏi sân thi đấu, cao! Thật sự cao!"Rita hưng phấn quơ chân múa tay."Mà tính ra thì tại sao người lại bị nhốt trên tinh cầu kia?""Bởi vì họ muốn bắt ta làm thực nghiệm, xem có thể sửa sang lại tập hợp thiếtlập có liên quan đến yêu tinh hay không.""Cho nên bọn họ bắt được ngươi?""... Ban đầu bọn họ nói có thể giúp ta tìm một chỗ mà yêu tinh khác tuyệt đốikhông thể phát hiện, người biết đó, lúc ấy ta đang tham gia cuộc thi, tất nhiên làthích có nơi như vậy để trốn, cho nên đã đồng ý.”."Mấy năm nay người nhất định bị tra tấn rất nhiều.""Cũng không có, ta là cao thủ tuyệt thế có sức chiến đấu đỉnh cao trong giới yêutinh, kỳ tài yêu thuật vạn trung vô nhất, sau khi phát hiện âm mưu của bọnchúng thì đã đánh chúng chạy hết.""Vậy vì sao ngươi không quay về?"Liễu Bình ngạc nhiên hỏi."Ta không biết tình hình cuộc thi thể nào, đành tiếp tục trốn trong mật thất kia,vừa rồi nói chuyện với Andrea xong mới biết những người khác đều đã bại trận,mà ta đã là... Là quán quân."Yêu tinh ưỡn ngực, trên mặt lộ ra vẻ kiêu ngạo, như thể vậy mới giống quánquân của một cuộc thi trốn tìm.Liễu Bình không biết phải đáp lại như thế nào.Vậy hóa ra quý nàng trốn mấy chục vạn năm không xuất hiện chỉ vì không biếttình hình thi đấu thế nào? Lúc này trên mặt đất lặng lẽ hiện lên mấy bức đồ án,trên đó có vẽ ba loại động vật, lần lượt là: Rắn, sói, rùa.Mấy hàng chữ nhỏ thiêu đốt đưa ra nhắc nhở ở bên cạnh: “Chú ý!""Ngươi sẽ làm một trong các loại động vật này để ứng phó tận thế.""Xin hãy nhất định phải nghiêm túc lựa chọn."Liễu Bình lập tức thận trọng lên.ố ắ ế ế ếRốt cục nên chọn loại động vật nào? Vào khoảnh khắc tận thế tiến đến, loạiđộng vật nào mới dễ sống sót nhất? Hắn đang khẩn trương tự hỏi thì lại thấyRita phi xuống từ trên vai Andrea, quan sát ba bức vẽ động vật một lần rồi tứcgiận nói: “Vì sao đều xấu như vậy, chúng ta không cần chúng!"Chỉ thấy nàng rút ra một cây đoàn trường, vẫy vẫy vào những đồ án đó.Ba đồ án lập tức biến mất.Thay vào đó là một bức đồ án duy nhất -- Đó là một con chó màu vàng."Tuy ta sẽ không được -- nhưng cún đáng yêu lắm, đẹp hơn mấy con rắn hayrùa đen nhiều."Rita vỗ vỗ tay, nói với giọng điệu như việc lớn đã thành.Phanh! Phía sau truyền đến một tiếng vang nhỏ.Rita vội vàng quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Liễu Bình vốn đứng đằng sau đã biếnmất.Một con chó có ngồi xổm dưới đất.Con chó này đang dùng vẻ mặt chết lặng mà đắng lòng nhìn yêu tinh
Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Andrea cảm thán: “Liễu Bình, ngôi mộ này thật lớn, như một thành phố vậy."Liễu Bình nhìn lại đại mộ kia, lẩm bẩm nói: “Nơi này là dưới lòng đất... Lại cómột ngôi mộ, nếu có mộ thì trong đó nhất định có cái gì.""Sẽ là thứ gì?"Một giọng nữ khe khẽ vang lên."Phần mộ ấy à, trừ thi thể ra thì chính là vật bồi táng."Liễu Bình nói."À? Có vàng bạc tài bảo hay không?"Giọng nói kia lại hỏi.Liễu Bình bỗng quay đầu nhìn lại.Chỉ thấy một người to bằng ngón cái đang ngồi trên vai Andrea, hứng thú bừngbừng mà nhìn về phía đại mộ kia."Yêu tinh!"Liễu Bình kêu lên thất thanh."Suyt --"Andrea làm ra động tác giữ im tiếng.Liễu Bình cũng phản ứng lại.Đúng rồi.Nếu yêu tinh theo đến thì tương đối là hắn có đủ Tứ Thánh Trụ.Cho dù còn chưa có được sức mạnh tứ thần –– Nhưng đã có thể xem hắn nhưSinh Mệnh Thể Thế Giới Loại! Nhưng vì sao con rồng ba đầu tên là “Hôi Tẫnchi Hình"kia không có phát hiện nó?... Cái này thì dễ giải thích.Một khi yêu tinh muốn trốn đi thì không ai phát hiện được nó! Còn về phầnAndrea -- “Ta biết nó tới, nhưng tìm nó vốn là mục đích của chúng ta, khôngphải sao?"Andrea nói nhỏ."Chào!"Yêu tinh ngồi trên vai cô bé, xoay tay lại nói với Liễu Bình.Đây là một nữ yêu tinh có mái tóc dài màu vàng, mặc một bộ váy dài màu trắng,trên đầu có kẹp tóc tỏa sáng lấp lánh, đôi mắt không ngừng quay tròn, dáng vẻtrông thật đáng yêu.ố ế ồ"Ngươi phải trốn cho kỹ, nếu không một khi bị con rồng kia phát hiện thì chúngta đều xong đời."Liễu Bình cảnh báo."Ta là Rita, ải này cứ để ta vượt qua với ngươi, đừng tìm những thần linh nhạtnhẽo đó."Yêu tinh dùng sức gật đầu và nói.Nó vừa dứt lời thì trước mắt Liễu Bình đã hiện ra mấy hàng chữ nhỏ thiêu đốt:“Yêu tinh tự nguyện làm thần linh phụ trợ cho người trong ải này.""Đã xác định lựa chọn yêu tinh.""Chú ý, đây là câu trả lời đồng ý của pháp tắc thiên kiếp hiện giờ đối với yêutinh, ngươi không thể lựa chọn thần linh khác."Liễu Bình có chút đờ đẫn."Vì sao người lại đến... Rõ ràng ta không có mang theo ngươi."Hắn lẩm bẩm."Bởi vì những lời nói của người về máy tính đã cứu vớt tâm tình của ta, Rita làmột yêu tinh tốt bụng thiện lương mà biết đền đáp!"Tiểu yêu tinh hất cằm, lộ ra một vẻ mặt mau tới khen ta.Liễu Bình yên lặng thở dài, nói: “Vậy đa tạ, ta thật không ngờ ngươi sẽ đến hỗtrợ."Yêu tinh thật sự quá được pháp tắc sủng ái, cho dù là pháp tắc Vĩnh Dạ vàLuyện Ngục, hay là pháp tắc Lục Đạo Luân Hồi, đều nguyện ý thỏa hiệp vìchúng.Có lẽ... Để chúng nó làm Hỏa chi Thánh Trụ, thật ra là một chuyện rất maymắn? Hắn yên lặng an ủi bản thân.Rita đột nhiên vui vẻ vỗ tay và nói: “A ha, đừng khách sáo như vậy, vậy chúngta quậy cho nơi này nát bét đi!""Ngừng! Ngươi nghe ta nói, mục đích chủ yếu của chúng ta là thông qua kiếpnạn này."Liễu Bình vội vàng nói."Yên tâm, chỉ cần chúng ta quậy cho nơi này nát bét, kiếp này sẽ không rảnhlàm khó xử chúng ta đâu."Rita dùng ngón tay cái nói.Liễu Bình: "..."Bỏ đi.- - Giờ mới là ải thứ hai, nắm chặt thời gian để yêu tinh lên sân khấu làlựa chọn tốt nhất.Nếu đến lúc sau, ải sau càng khó hơn ải trước, khi đó lại để yêu tinh ra quậy phámột hồi thì hắn trực tiếp đừng mong thành công độ kiếp.ắ ấ ồHắn yên lặng xây dựng xong tâm lý, lấy lại bình tĩnh rồi nói: “Chào ngươi, ta làLiễu Bình, vì trở thành Sinh Mệnh Thể Thế Giới Loại, trước đó đặc biệt đếntinh cầu kia đi tìm ngươi.""A ha, ta đã nghe Thánh Linh nói, ngươi làm giỏi quá!"Rita giơ ngón tay cái lên và nói."Giỏi quá? Ngươi ám chỉ cái gì?"Liễu Bình ngạc nhiên hỏi."Cuộc thi trốn tìm ấy, ngươi có thể làm đám Ác Mộng cùng tham gia cuộc thitrốn tìm, còn không dám thoát khỏi sân thi đấu, cao! Thật sự cao!"Rita hưng phấn quơ chân múa tay."Mà tính ra thì tại sao người lại bị nhốt trên tinh cầu kia?""Bởi vì họ muốn bắt ta làm thực nghiệm, xem có thể sửa sang lại tập hợp thiếtlập có liên quan đến yêu tinh hay không.""Cho nên bọn họ bắt được ngươi?""... Ban đầu bọn họ nói có thể giúp ta tìm một chỗ mà yêu tinh khác tuyệt đốikhông thể phát hiện, người biết đó, lúc ấy ta đang tham gia cuộc thi, tất nhiên làthích có nơi như vậy để trốn, cho nên đã đồng ý.”."Mấy năm nay người nhất định bị tra tấn rất nhiều.""Cũng không có, ta là cao thủ tuyệt thế có sức chiến đấu đỉnh cao trong giới yêutinh, kỳ tài yêu thuật vạn trung vô nhất, sau khi phát hiện âm mưu của bọnchúng thì đã đánh chúng chạy hết.""Vậy vì sao ngươi không quay về?"Liễu Bình ngạc nhiên hỏi."Ta không biết tình hình cuộc thi thể nào, đành tiếp tục trốn trong mật thất kia,vừa rồi nói chuyện với Andrea xong mới biết những người khác đều đã bại trận,mà ta đã là... Là quán quân."Yêu tinh ưỡn ngực, trên mặt lộ ra vẻ kiêu ngạo, như thể vậy mới giống quánquân của một cuộc thi trốn tìm.Liễu Bình không biết phải đáp lại như thế nào.Vậy hóa ra quý nàng trốn mấy chục vạn năm không xuất hiện chỉ vì không biếttình hình thi đấu thế nào? Lúc này trên mặt đất lặng lẽ hiện lên mấy bức đồ án,trên đó có vẽ ba loại động vật, lần lượt là: Rắn, sói, rùa.Mấy hàng chữ nhỏ thiêu đốt đưa ra nhắc nhở ở bên cạnh: “Chú ý!""Ngươi sẽ làm một trong các loại động vật này để ứng phó tận thế.""Xin hãy nhất định phải nghiêm túc lựa chọn."Liễu Bình lập tức thận trọng lên.ố ắ ế ế ếRốt cục nên chọn loại động vật nào? Vào khoảnh khắc tận thế tiến đến, loạiđộng vật nào mới dễ sống sót nhất? Hắn đang khẩn trương tự hỏi thì lại thấyRita phi xuống từ trên vai Andrea, quan sát ba bức vẽ động vật một lần rồi tứcgiận nói: “Vì sao đều xấu như vậy, chúng ta không cần chúng!"Chỉ thấy nàng rút ra một cây đoàn trường, vẫy vẫy vào những đồ án đó.Ba đồ án lập tức biến mất.Thay vào đó là một bức đồ án duy nhất -- Đó là một con chó màu vàng."Tuy ta sẽ không được -- nhưng cún đáng yêu lắm, đẹp hơn mấy con rắn hayrùa đen nhiều."Rita vỗ vỗ tay, nói với giọng điệu như việc lớn đã thành.Phanh! Phía sau truyền đến một tiếng vang nhỏ.Rita vội vàng quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Liễu Bình vốn đứng đằng sau đã biếnmất.Một con chó có ngồi xổm dưới đất.Con chó này đang dùng vẻ mặt chết lặng mà đắng lòng nhìn yêu tinh
Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Andrea cảm thán: “Liễu Bình, ngôi mộ này thật lớn, như một thành phố vậy."Liễu Bình nhìn lại đại mộ kia, lẩm bẩm nói: “Nơi này là dưới lòng đất... Lại cómột ngôi mộ, nếu có mộ thì trong đó nhất định có cái gì.""Sẽ là thứ gì?"Một giọng nữ khe khẽ vang lên."Phần mộ ấy à, trừ thi thể ra thì chính là vật bồi táng."Liễu Bình nói."À? Có vàng bạc tài bảo hay không?"Giọng nói kia lại hỏi.Liễu Bình bỗng quay đầu nhìn lại.Chỉ thấy một người to bằng ngón cái đang ngồi trên vai Andrea, hứng thú bừngbừng mà nhìn về phía đại mộ kia."Yêu tinh!"Liễu Bình kêu lên thất thanh."Suyt --"Andrea làm ra động tác giữ im tiếng.Liễu Bình cũng phản ứng lại.Đúng rồi.Nếu yêu tinh theo đến thì tương đối là hắn có đủ Tứ Thánh Trụ.Cho dù còn chưa có được sức mạnh tứ thần –– Nhưng đã có thể xem hắn nhưSinh Mệnh Thể Thế Giới Loại! Nhưng vì sao con rồng ba đầu tên là “Hôi Tẫnchi Hình"kia không có phát hiện nó?... Cái này thì dễ giải thích.Một khi yêu tinh muốn trốn đi thì không ai phát hiện được nó! Còn về phầnAndrea -- “Ta biết nó tới, nhưng tìm nó vốn là mục đích của chúng ta, khôngphải sao?"Andrea nói nhỏ."Chào!"Yêu tinh ngồi trên vai cô bé, xoay tay lại nói với Liễu Bình.Đây là một nữ yêu tinh có mái tóc dài màu vàng, mặc một bộ váy dài màu trắng,trên đầu có kẹp tóc tỏa sáng lấp lánh, đôi mắt không ngừng quay tròn, dáng vẻtrông thật đáng yêu.ố ế ồ"Ngươi phải trốn cho kỹ, nếu không một khi bị con rồng kia phát hiện thì chúngta đều xong đời."Liễu Bình cảnh báo."Ta là Rita, ải này cứ để ta vượt qua với ngươi, đừng tìm những thần linh nhạtnhẽo đó."Yêu tinh dùng sức gật đầu và nói.Nó vừa dứt lời thì trước mắt Liễu Bình đã hiện ra mấy hàng chữ nhỏ thiêu đốt:“Yêu tinh tự nguyện làm thần linh phụ trợ cho người trong ải này.""Đã xác định lựa chọn yêu tinh.""Chú ý, đây là câu trả lời đồng ý của pháp tắc thiên kiếp hiện giờ đối với yêutinh, ngươi không thể lựa chọn thần linh khác."Liễu Bình có chút đờ đẫn."Vì sao người lại đến... Rõ ràng ta không có mang theo ngươi."Hắn lẩm bẩm."Bởi vì những lời nói của người về máy tính đã cứu vớt tâm tình của ta, Rita làmột yêu tinh tốt bụng thiện lương mà biết đền đáp!"Tiểu yêu tinh hất cằm, lộ ra một vẻ mặt mau tới khen ta.Liễu Bình yên lặng thở dài, nói: “Vậy đa tạ, ta thật không ngờ ngươi sẽ đến hỗtrợ."Yêu tinh thật sự quá được pháp tắc sủng ái, cho dù là pháp tắc Vĩnh Dạ vàLuyện Ngục, hay là pháp tắc Lục Đạo Luân Hồi, đều nguyện ý thỏa hiệp vìchúng.Có lẽ... Để chúng nó làm Hỏa chi Thánh Trụ, thật ra là một chuyện rất maymắn? Hắn yên lặng an ủi bản thân.Rita đột nhiên vui vẻ vỗ tay và nói: “A ha, đừng khách sáo như vậy, vậy chúngta quậy cho nơi này nát bét đi!""Ngừng! Ngươi nghe ta nói, mục đích chủ yếu của chúng ta là thông qua kiếpnạn này."Liễu Bình vội vàng nói."Yên tâm, chỉ cần chúng ta quậy cho nơi này nát bét, kiếp này sẽ không rảnhlàm khó xử chúng ta đâu."Rita dùng ngón tay cái nói.Liễu Bình: "..."Bỏ đi.- - Giờ mới là ải thứ hai, nắm chặt thời gian để yêu tinh lên sân khấu làlựa chọn tốt nhất.Nếu đến lúc sau, ải sau càng khó hơn ải trước, khi đó lại để yêu tinh ra quậy phámột hồi thì hắn trực tiếp đừng mong thành công độ kiếp.ắ ấ ồHắn yên lặng xây dựng xong tâm lý, lấy lại bình tĩnh rồi nói: “Chào ngươi, ta làLiễu Bình, vì trở thành Sinh Mệnh Thể Thế Giới Loại, trước đó đặc biệt đếntinh cầu kia đi tìm ngươi.""A ha, ta đã nghe Thánh Linh nói, ngươi làm giỏi quá!"Rita giơ ngón tay cái lên và nói."Giỏi quá? Ngươi ám chỉ cái gì?"Liễu Bình ngạc nhiên hỏi."Cuộc thi trốn tìm ấy, ngươi có thể làm đám Ác Mộng cùng tham gia cuộc thitrốn tìm, còn không dám thoát khỏi sân thi đấu, cao! Thật sự cao!"Rita hưng phấn quơ chân múa tay."Mà tính ra thì tại sao người lại bị nhốt trên tinh cầu kia?""Bởi vì họ muốn bắt ta làm thực nghiệm, xem có thể sửa sang lại tập hợp thiếtlập có liên quan đến yêu tinh hay không.""Cho nên bọn họ bắt được ngươi?""... Ban đầu bọn họ nói có thể giúp ta tìm một chỗ mà yêu tinh khác tuyệt đốikhông thể phát hiện, người biết đó, lúc ấy ta đang tham gia cuộc thi, tất nhiên làthích có nơi như vậy để trốn, cho nên đã đồng ý.”."Mấy năm nay người nhất định bị tra tấn rất nhiều.""Cũng không có, ta là cao thủ tuyệt thế có sức chiến đấu đỉnh cao trong giới yêutinh, kỳ tài yêu thuật vạn trung vô nhất, sau khi phát hiện âm mưu của bọnchúng thì đã đánh chúng chạy hết.""Vậy vì sao ngươi không quay về?"Liễu Bình ngạc nhiên hỏi."Ta không biết tình hình cuộc thi thể nào, đành tiếp tục trốn trong mật thất kia,vừa rồi nói chuyện với Andrea xong mới biết những người khác đều đã bại trận,mà ta đã là... Là quán quân."Yêu tinh ưỡn ngực, trên mặt lộ ra vẻ kiêu ngạo, như thể vậy mới giống quánquân của một cuộc thi trốn tìm.Liễu Bình không biết phải đáp lại như thế nào.Vậy hóa ra quý nàng trốn mấy chục vạn năm không xuất hiện chỉ vì không biếttình hình thi đấu thế nào? Lúc này trên mặt đất lặng lẽ hiện lên mấy bức đồ án,trên đó có vẽ ba loại động vật, lần lượt là: Rắn, sói, rùa.Mấy hàng chữ nhỏ thiêu đốt đưa ra nhắc nhở ở bên cạnh: “Chú ý!""Ngươi sẽ làm một trong các loại động vật này để ứng phó tận thế.""Xin hãy nhất định phải nghiêm túc lựa chọn."Liễu Bình lập tức thận trọng lên.ố ắ ế ế ếRốt cục nên chọn loại động vật nào? Vào khoảnh khắc tận thế tiến đến, loạiđộng vật nào mới dễ sống sót nhất? Hắn đang khẩn trương tự hỏi thì lại thấyRita phi xuống từ trên vai Andrea, quan sát ba bức vẽ động vật một lần rồi tứcgiận nói: “Vì sao đều xấu như vậy, chúng ta không cần chúng!"Chỉ thấy nàng rút ra một cây đoàn trường, vẫy vẫy vào những đồ án đó.Ba đồ án lập tức biến mất.Thay vào đó là một bức đồ án duy nhất -- Đó là một con chó màu vàng."Tuy ta sẽ không được -- nhưng cún đáng yêu lắm, đẹp hơn mấy con rắn hayrùa đen nhiều."Rita vỗ vỗ tay, nói với giọng điệu như việc lớn đã thành.Phanh! Phía sau truyền đến một tiếng vang nhỏ.Rita vội vàng quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Liễu Bình vốn đứng đằng sau đã biếnmất.Một con chó có ngồi xổm dưới đất.Con chó này đang dùng vẻ mặt chết lặng mà đắng lòng nhìn yêu tinh