"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô…
Chương 1076: Mẹ ở thiên quốc có khỏe không?
Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Đêm.Đèn đường mờ nhạt.Bên con đường trống trải tịch liêu, từng hàng chữ nhỏ thiêu đốt nhanh chónghiện lên: “Tận thế sắp bùng nổ tại thế giới này.""Làm một Thú tộc không hề có sức mạnh, ngươi có thời gian bảy ngày để chuẩnbị.""Bảy ngày sau, người phải còn sống.""Bắt đầu!"Chữ nhỏ lóe lóe rồi nhanh chóng biến mất tăm hơi.Tất cả khôi phục an tĩnh.Con chó vàng kia nằm bẹp trên mặt cỏ, vẻ mặt như sống không còn gì luyếntiếc.Nếu là rùa, có thể tu hành Huyền Vũ chi quyết, tạm thời tăng cường độ cứngmai rùa.Là sói thì có thể tu hành thuật biến hóa, có thể lâm thời hóa thành hình ngườichiến đấu vào thời khắc nào đó.Là rắn thì càng tuyệt, mượn ngũ hành kích hoạt Thuế Long chi thuật, có baonhiêu phương pháp hóa thân.Nhưng mà! Nhưng mà! Hiện giờ nó là một con chó cỏ! !! Nó quay đầu lại liếcnhìn một cái.Chỉ thấy Rita đang nằm trên lưng nó, siết nắm tay nhỏ bé lại mà lớn tiếng nói:“Cún con, cố lên!"Lỗ tai chó vàng gục xuống.Cổ lên... Ai, bỏ đi, cứ ngẫm lại xem còn pháp quyết nào không.Chó vàng rơi vào trầm tư.Bỗng nhiên, lỗ tai nó lại nhếch lên lần nữa, ánh mắt cũng trở nên cảnh giác.Chỉ thấy một chiếc xe đạp từ từ chạy tới gần, “Kẽo kẹt"một tiếng ngừng ở ven đường vùng ngoại ô cỏ cây rậm rạp."Ai nha, là chó hoang."Bóng dáng cô đơn kia bước xuống từ trên xe, vừa đi vừa lục lọi túi của mình.Nàng ta ngồi xổm xuống trước mặt chó vàng, mở một món đồ hộp ra."Thật đáng thương, không được ai quan tâm giống như ta, có đúng không?"Món đồ hộp bị đẩy đến trước mặt chó vàng.ắ ấ ế ếChó vàng rũ mắt nhìn thoáng qua, chỉ thấy trong đó là một miếng bò bít tết --Nhìn vết dao cắt nhàn nhạt trên đó thì khối thịt bò này đã bị ăn một nửa, đây làmột nửa còn lại.Thịt đã lạnh.Nó lại nhìn về phía cô gái kia."Nhất định là người rất đói bụng, đây là thịt bò ngon nhất đấy, mau ăn đi."Cô gái nói với giọng điệu cổ vũ.Cái mũi chó vàng giật giật, ánh mắt trở nên khinh thường.Người nghe thử xem, đây là tiếng người nói hay sao? Ta chính là Ma Đạo chiChủ, người đầu tiên chiến thắng Ác Mộng, sắp trở thành Sinh Mệnh Thể ThếGiới Loại –– Ngươi bảo ta ăn nửa khối bò bít tết thừa này à? Chó vàng ngạonghễ quay đầu đi, xoay người muốn rời đi.Cô gái hô to ở phía sau: “Này, nơi này cách nội thành rất xa đấy, trong thôn phíatrước còn có một tiệm thịt chó –– Cún con, người phải cẩn thận đấy!"Thân thể chó vàng cứng đờ lại.Nó chậm rãi quay đầu, nhìn về phía khối bít tết trên mặt đất lần nữa.Vài phút sau.Cô gái vuốt cái đầu chó xù xù, nói nhỏ một câu: “Ta không thường tới bên này,lần sau ngươi muốn ăn cái gì thì phải làm sao đây?”.Chó vàng liếm liếm miệng, liếm sạch vụn thịt bị kẹt trong kẽ răng, sau đó tùy ýlắc lắc cái đuôi.Nó như không thèm để ý cô gái nói gì đó.- - Nếu đã ăn no, vậy tạm thời khôngcần phát sầu vì đồ ăn, có sức lực tu luyện yêu quyết cơ bản.Chờ đến bữa tiếp theo cần ăn thì hắn sớm đã tu ra một chút yêu lực.Khi đó, hắn có thể đi khắp nơi tìm thức ăn mà không cần lo về vấn đề an toàn.Chó vàng đang nghĩ ngợi thì lại cảm thấy bàn tay nhỏ mảnh khảnh xinh xắn kiarời khỏi đầu hắn.Thiếu nữ đứng lên, gỡ mấy đóa hoa từ xe đạp xuống, khóa xe lại rồi nói vớihắn: “Ta đến phía trước một chút, ngươi chờ ta ở chỗ này."Nói xong, nàng đi vào một con đường nhỏ, dần dần thoát ly nơi ánh đèn đườngbao phủ, biến mất trong bóng đêm.Chó vàng suy nghĩ, sau đó chợt thấy có chút kỳ quái.Đã trễ thế này.Cô gái này một mình đi vào vùng dã ngoại hoang vu này, rốt cục là muốn làmgì? Nó lặng lẽ theo sau, chạy như bay một mạch, rất nhanh lại thấy được vị trícủa cô gái kia.Đó là một khu mồ mả.ế ấ ố ấThiếu nữ đặt hoa lên trên mộ, chấp tay quỳ xuống đất và nói: “Thật ra không cóchuyện gì, chỉ là con nhớ mẹ quá.""Mẹ ở thiên quốc có khỏe không?""Hiện tại con sống có hơi gian khổ, nhưng con tin tiếp tục cố gắng thì nhất địnhcó thể nuôi sống bản thân thật tốt."Nàng lại quỳ trong chốc lát.Gió đêm thổi tới, ngôi mộ hiu quạnh im lìm, cỏ dại phập phồng lay động.Chó vàng yên lặng ngồi xổm cách đó không xa, đôi mắt như đã sắp khép lại,như không nỡ nhìn chuyện xót xa trong nhân gian.Thiếu nữ lại quỳ trong chốc lát, sau đó yên lặng đứng lên, quay đầu đã nhìnthấy con chó vàng."Ồ? Sao ngươi lại tới đây? Còn muốn ăn thịt à?"Nàng đi lên trước sờ sờ đầu chó, bị thương trên mặt nhạt đi một chút.Chó vàng đứng dậy, đi theo bên chân nàng, cùng bước trở lại hương đã tới.Một người một chó xuyên qua hắc ám.Dưới ánh đèn đường.Vài tên thanh niên quay chung quanh xe đạp, đang mở khóa khóa.Thiếu nữ ngẩn ra, bước nhanh tiến lên và hô: “Các ngươi làm gì!"Mấy tên thanh niên kia nhất thời có chút hoảng loạn, nhưng khi chúng phát hiệntrước mắt chỉ có một cô gái, lại dần dần trấn định lại."Lão đại, người xem."Một nam thanh niên nói."Đúng vậy, xinh đẹp như vậy..."Nam tử cầm đầu nói.Bước chân thiếu nữ lập tức dừng lại.Nàng đã nhận ra nguy hiểm nào đó -- Không liên quan đến chiếc xe của nàng,mà dính líu đến an nguy của bản thân.Nàng cuống quít lấy di động ra, lại bị mấy tên nam tử xông lên bắt lấy, ném diđộng vào bụi cỏ ven đường."Đánh bất tỉnh ả, tránh để ả kêu cứu."Người cầm đầu nói.Phanh! Thiếu nữ lập tức bị đánh bất tỉnh."Đi ra ruộng.""Đi.""Mau mau mau!"ấ ấMấy tên nam thanh niên hưng phấn nói.Bọn chúng khiêng thiếu nữ chạy về hướng ruộng lúa mạch bên kia quốc lộ.Chó vàng trốn trong bụi cỏ, yên lặng nhìn cảnh tượng này.
Đêm.
Đèn đường mờ nhạt.
Bên con đường trống trải tịch liêu, từng hàng chữ nhỏ thiêu đốt nhanh chóng
hiện lên: “Tận thế sắp bùng nổ tại thế giới này."
"Làm một Thú tộc không hề có sức mạnh, ngươi có thời gian bảy ngày để chuẩn
bị."
"Bảy ngày sau, người phải còn sống."
"Bắt đầu!"
Chữ nhỏ lóe lóe rồi nhanh chóng biến mất tăm hơi.
Tất cả khôi phục an tĩnh.
Con chó vàng kia nằm bẹp trên mặt cỏ, vẻ mặt như sống không còn gì luyến
tiếc.
Nếu là rùa, có thể tu hành Huyền Vũ chi quyết, tạm thời tăng cường độ cứng
mai rùa.
Là sói thì có thể tu hành thuật biến hóa, có thể lâm thời hóa thành hình người
chiến đấu vào thời khắc nào đó.
Là rắn thì càng tuyệt, mượn ngũ hành kích hoạt Thuế Long chi thuật, có bao
nhiêu phương pháp hóa thân.
Nhưng mà! Nhưng mà! Hiện giờ nó là một con chó cỏ! !! Nó quay đầu lại liếc
nhìn một cái.
Chỉ thấy Rita đang nằm trên lưng nó, siết nắm tay nhỏ bé lại mà lớn tiếng nói:
“Cún con, cố lên!"
Lỗ tai chó vàng gục xuống.
Cổ lên... Ai, bỏ đi, cứ ngẫm lại xem còn pháp quyết nào không.
Chó vàng rơi vào trầm tư.
Bỗng nhiên, lỗ tai nó lại nhếch lên lần nữa, ánh mắt cũng trở nên cảnh giác.
Chỉ thấy một chiếc xe đạp từ từ chạy tới gần, “Kẽo kẹt"
một tiếng ngừng ở ven đường vùng ngoại ô cỏ cây rậm rạp.
"Ai nha, là chó hoang."
Bóng dáng cô đơn kia bước xuống từ trên xe, vừa đi vừa lục lọi túi của mình.
Nàng ta ngồi xổm xuống trước mặt chó vàng, mở một món đồ hộp ra.
"Thật đáng thương, không được ai quan tâm giống như ta, có đúng không?"
Món đồ hộp bị đẩy đến trước mặt chó vàng.
ắ ấ ế ế
Chó vàng rũ mắt nhìn thoáng qua, chỉ thấy trong đó là một miếng bò bít tết --
Nhìn vết dao cắt nhàn nhạt trên đó thì khối thịt bò này đã bị ăn một nửa, đây là
một nửa còn lại.
Thịt đã lạnh.
Nó lại nhìn về phía cô gái kia.
"Nhất định là người rất đói bụng, đây là thịt bò ngon nhất đấy, mau ăn đi."
Cô gái nói với giọng điệu cổ vũ.
Cái mũi chó vàng giật giật, ánh mắt trở nên khinh thường.
Người nghe thử xem, đây là tiếng người nói hay sao? Ta chính là Ma Đạo chi
Chủ, người đầu tiên chiến thắng Ác Mộng, sắp trở thành Sinh Mệnh Thể Thế
Giới Loại –– Ngươi bảo ta ăn nửa khối bò bít tết thừa này à? Chó vàng ngạo
nghễ quay đầu đi, xoay người muốn rời đi.
Cô gái hô to ở phía sau: “Này, nơi này cách nội thành rất xa đấy, trong thôn phía
trước còn có một tiệm thịt chó –– Cún con, người phải cẩn thận đấy!"
Thân thể chó vàng cứng đờ lại.
Nó chậm rãi quay đầu, nhìn về phía khối bít tết trên mặt đất lần nữa.
Vài phút sau.
Cô gái vuốt cái đầu chó xù xù, nói nhỏ một câu: “Ta không thường tới bên này,
lần sau ngươi muốn ăn cái gì thì phải làm sao đây?”.
Chó vàng liếm liếm miệng, liếm sạch vụn thịt bị kẹt trong kẽ răng, sau đó tùy ý
lắc lắc cái đuôi.
Nó như không thèm để ý cô gái nói gì đó.- - Nếu đã ăn no, vậy tạm thời không
cần phát sầu vì đồ ăn, có sức lực tu luyện yêu quyết cơ bản.
Chờ đến bữa tiếp theo cần ăn thì hắn sớm đã tu ra một chút yêu lực.
Khi đó, hắn có thể đi khắp nơi tìm thức ăn mà không cần lo về vấn đề an toàn.
Chó vàng đang nghĩ ngợi thì lại cảm thấy bàn tay nhỏ mảnh khảnh xinh xắn kia
rời khỏi đầu hắn.
Thiếu nữ đứng lên, gỡ mấy đóa hoa từ xe đạp xuống, khóa xe lại rồi nói với
hắn: “Ta đến phía trước một chút, ngươi chờ ta ở chỗ này."
Nói xong, nàng đi vào một con đường nhỏ, dần dần thoát ly nơi ánh đèn đường
bao phủ, biến mất trong bóng đêm.
Chó vàng suy nghĩ, sau đó chợt thấy có chút kỳ quái.
Đã trễ thế này.
Cô gái này một mình đi vào vùng dã ngoại hoang vu này, rốt cục là muốn làm
gì? Nó lặng lẽ theo sau, chạy như bay một mạch, rất nhanh lại thấy được vị trí
của cô gái kia.
Đó là một khu mồ mả.
ế ấ ố ấ
Thiếu nữ đặt hoa lên trên mộ, chấp tay quỳ xuống đất và nói: “Thật ra không có
chuyện gì, chỉ là con nhớ mẹ quá."
"Mẹ ở thiên quốc có khỏe không?"
"Hiện tại con sống có hơi gian khổ, nhưng con tin tiếp tục cố gắng thì nhất định
có thể nuôi sống bản thân thật tốt."
Nàng lại quỳ trong chốc lát.
Gió đêm thổi tới, ngôi mộ hiu quạnh im lìm, cỏ dại phập phồng lay động.
Chó vàng yên lặng ngồi xổm cách đó không xa, đôi mắt như đã sắp khép lại,
như không nỡ nhìn chuyện xót xa trong nhân gian.
Thiếu nữ lại quỳ trong chốc lát, sau đó yên lặng đứng lên, quay đầu đã nhìn
thấy con chó vàng.
"Ồ? Sao ngươi lại tới đây? Còn muốn ăn thịt à?"
Nàng đi lên trước sờ sờ đầu chó, bị thương trên mặt nhạt đi một chút.
Chó vàng đứng dậy, đi theo bên chân nàng, cùng bước trở lại hương đã tới.
Một người một chó xuyên qua hắc ám.
Dưới ánh đèn đường.
Vài tên thanh niên quay chung quanh xe đạp, đang mở khóa khóa.
Thiếu nữ ngẩn ra, bước nhanh tiến lên và hô: “Các ngươi làm gì!"
Mấy tên thanh niên kia nhất thời có chút hoảng loạn, nhưng khi chúng phát hiện
trước mắt chỉ có một cô gái, lại dần dần trấn định lại.
"Lão đại, người xem."
Một nam thanh niên nói.
"Đúng vậy, xinh đẹp như vậy..."
Nam tử cầm đầu nói.
Bước chân thiếu nữ lập tức dừng lại.
Nàng đã nhận ra nguy hiểm nào đó -- Không liên quan đến chiếc xe của nàng,
mà dính líu đến an nguy của bản thân.
Nàng cuống quít lấy di động ra, lại bị mấy tên nam tử xông lên bắt lấy, ném di
động vào bụi cỏ ven đường.
"Đánh bất tỉnh ả, tránh để ả kêu cứu."
Người cầm đầu nói.
Phanh! Thiếu nữ lập tức bị đánh bất tỉnh.
"Đi ra ruộng."
"Đi."
"Mau mau mau!"
ấ ấ
Mấy tên nam thanh niên hưng phấn nói.
Bọn chúng khiêng thiếu nữ chạy về hướng ruộng lúa mạch bên kia quốc lộ.
Chó vàng trốn trong bụi cỏ, yên lặng nhìn cảnh tượng này.
Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Đêm.Đèn đường mờ nhạt.Bên con đường trống trải tịch liêu, từng hàng chữ nhỏ thiêu đốt nhanh chónghiện lên: “Tận thế sắp bùng nổ tại thế giới này.""Làm một Thú tộc không hề có sức mạnh, ngươi có thời gian bảy ngày để chuẩnbị.""Bảy ngày sau, người phải còn sống.""Bắt đầu!"Chữ nhỏ lóe lóe rồi nhanh chóng biến mất tăm hơi.Tất cả khôi phục an tĩnh.Con chó vàng kia nằm bẹp trên mặt cỏ, vẻ mặt như sống không còn gì luyếntiếc.Nếu là rùa, có thể tu hành Huyền Vũ chi quyết, tạm thời tăng cường độ cứngmai rùa.Là sói thì có thể tu hành thuật biến hóa, có thể lâm thời hóa thành hình ngườichiến đấu vào thời khắc nào đó.Là rắn thì càng tuyệt, mượn ngũ hành kích hoạt Thuế Long chi thuật, có baonhiêu phương pháp hóa thân.Nhưng mà! Nhưng mà! Hiện giờ nó là một con chó cỏ! !! Nó quay đầu lại liếcnhìn một cái.Chỉ thấy Rita đang nằm trên lưng nó, siết nắm tay nhỏ bé lại mà lớn tiếng nói:“Cún con, cố lên!"Lỗ tai chó vàng gục xuống.Cổ lên... Ai, bỏ đi, cứ ngẫm lại xem còn pháp quyết nào không.Chó vàng rơi vào trầm tư.Bỗng nhiên, lỗ tai nó lại nhếch lên lần nữa, ánh mắt cũng trở nên cảnh giác.Chỉ thấy một chiếc xe đạp từ từ chạy tới gần, “Kẽo kẹt"một tiếng ngừng ở ven đường vùng ngoại ô cỏ cây rậm rạp."Ai nha, là chó hoang."Bóng dáng cô đơn kia bước xuống từ trên xe, vừa đi vừa lục lọi túi của mình.Nàng ta ngồi xổm xuống trước mặt chó vàng, mở một món đồ hộp ra."Thật đáng thương, không được ai quan tâm giống như ta, có đúng không?"Món đồ hộp bị đẩy đến trước mặt chó vàng.ắ ấ ế ếChó vàng rũ mắt nhìn thoáng qua, chỉ thấy trong đó là một miếng bò bít tết --Nhìn vết dao cắt nhàn nhạt trên đó thì khối thịt bò này đã bị ăn một nửa, đây làmột nửa còn lại.Thịt đã lạnh.Nó lại nhìn về phía cô gái kia."Nhất định là người rất đói bụng, đây là thịt bò ngon nhất đấy, mau ăn đi."Cô gái nói với giọng điệu cổ vũ.Cái mũi chó vàng giật giật, ánh mắt trở nên khinh thường.Người nghe thử xem, đây là tiếng người nói hay sao? Ta chính là Ma Đạo chiChủ, người đầu tiên chiến thắng Ác Mộng, sắp trở thành Sinh Mệnh Thể ThếGiới Loại –– Ngươi bảo ta ăn nửa khối bò bít tết thừa này à? Chó vàng ngạonghễ quay đầu đi, xoay người muốn rời đi.Cô gái hô to ở phía sau: “Này, nơi này cách nội thành rất xa đấy, trong thôn phíatrước còn có một tiệm thịt chó –– Cún con, người phải cẩn thận đấy!"Thân thể chó vàng cứng đờ lại.Nó chậm rãi quay đầu, nhìn về phía khối bít tết trên mặt đất lần nữa.Vài phút sau.Cô gái vuốt cái đầu chó xù xù, nói nhỏ một câu: “Ta không thường tới bên này,lần sau ngươi muốn ăn cái gì thì phải làm sao đây?”.Chó vàng liếm liếm miệng, liếm sạch vụn thịt bị kẹt trong kẽ răng, sau đó tùy ýlắc lắc cái đuôi.Nó như không thèm để ý cô gái nói gì đó.- - Nếu đã ăn no, vậy tạm thời khôngcần phát sầu vì đồ ăn, có sức lực tu luyện yêu quyết cơ bản.Chờ đến bữa tiếp theo cần ăn thì hắn sớm đã tu ra một chút yêu lực.Khi đó, hắn có thể đi khắp nơi tìm thức ăn mà không cần lo về vấn đề an toàn.Chó vàng đang nghĩ ngợi thì lại cảm thấy bàn tay nhỏ mảnh khảnh xinh xắn kiarời khỏi đầu hắn.Thiếu nữ đứng lên, gỡ mấy đóa hoa từ xe đạp xuống, khóa xe lại rồi nói vớihắn: “Ta đến phía trước một chút, ngươi chờ ta ở chỗ này."Nói xong, nàng đi vào một con đường nhỏ, dần dần thoát ly nơi ánh đèn đườngbao phủ, biến mất trong bóng đêm.Chó vàng suy nghĩ, sau đó chợt thấy có chút kỳ quái.Đã trễ thế này.Cô gái này một mình đi vào vùng dã ngoại hoang vu này, rốt cục là muốn làmgì? Nó lặng lẽ theo sau, chạy như bay một mạch, rất nhanh lại thấy được vị trícủa cô gái kia.Đó là một khu mồ mả.ế ấ ố ấThiếu nữ đặt hoa lên trên mộ, chấp tay quỳ xuống đất và nói: “Thật ra không cóchuyện gì, chỉ là con nhớ mẹ quá.""Mẹ ở thiên quốc có khỏe không?""Hiện tại con sống có hơi gian khổ, nhưng con tin tiếp tục cố gắng thì nhất địnhcó thể nuôi sống bản thân thật tốt."Nàng lại quỳ trong chốc lát.Gió đêm thổi tới, ngôi mộ hiu quạnh im lìm, cỏ dại phập phồng lay động.Chó vàng yên lặng ngồi xổm cách đó không xa, đôi mắt như đã sắp khép lại,như không nỡ nhìn chuyện xót xa trong nhân gian.Thiếu nữ lại quỳ trong chốc lát, sau đó yên lặng đứng lên, quay đầu đã nhìnthấy con chó vàng."Ồ? Sao ngươi lại tới đây? Còn muốn ăn thịt à?"Nàng đi lên trước sờ sờ đầu chó, bị thương trên mặt nhạt đi một chút.Chó vàng đứng dậy, đi theo bên chân nàng, cùng bước trở lại hương đã tới.Một người một chó xuyên qua hắc ám.Dưới ánh đèn đường.Vài tên thanh niên quay chung quanh xe đạp, đang mở khóa khóa.Thiếu nữ ngẩn ra, bước nhanh tiến lên và hô: “Các ngươi làm gì!"Mấy tên thanh niên kia nhất thời có chút hoảng loạn, nhưng khi chúng phát hiệntrước mắt chỉ có một cô gái, lại dần dần trấn định lại."Lão đại, người xem."Một nam thanh niên nói."Đúng vậy, xinh đẹp như vậy..."Nam tử cầm đầu nói.Bước chân thiếu nữ lập tức dừng lại.Nàng đã nhận ra nguy hiểm nào đó -- Không liên quan đến chiếc xe của nàng,mà dính líu đến an nguy của bản thân.Nàng cuống quít lấy di động ra, lại bị mấy tên nam tử xông lên bắt lấy, ném diđộng vào bụi cỏ ven đường."Đánh bất tỉnh ả, tránh để ả kêu cứu."Người cầm đầu nói.Phanh! Thiếu nữ lập tức bị đánh bất tỉnh."Đi ra ruộng.""Đi.""Mau mau mau!"ấ ấMấy tên nam thanh niên hưng phấn nói.Bọn chúng khiêng thiếu nữ chạy về hướng ruộng lúa mạch bên kia quốc lộ.Chó vàng trốn trong bụi cỏ, yên lặng nhìn cảnh tượng này.