"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô…

Chương 1168: Cùng đến!

Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Cùng thời khắc đó –– Trong sa mạc.Trước mắt Liễu Bình hiện ra từng hàng chữ nhỏ thiêu đốt: “Căn cứ thuật đúcgiáp của kỷ nguyên tiếp theo mà người nắm giữ, tứ thánh trụ tiến hành xâydựng thế giới lại lần nữa.""Thế giới của ngươi sắp mang theo sức mạnh to lớn của kỷ nguyên này và kỷnguyên tiếp theo.""Ngươi sắp cẩm tuyệt tất cả sức mạnh trên người đối phương!""Xin hãy kiên trì một phút, một phút sau tất cả sẽ có hiệu lực!"Từng dòng khí vô hình tỏa ra từ trên người Liễu Bình, như gió nhẹ dần hóathành cuồng phong, thổi bay tung lên vô số gió cát.Nữ nhân lập tức phát hiện, quát khẽ lên: “Một phút? Vậy là đủ rồi –– Tất cảthánh nhân ma hóa trầm miên, tiến đến thế giới này trợ giúp ta tiêu diệt lần giãygiụa cuối cùng của thời đại quá khứ!"Trong hư không sau lưng ả hiện ra cảnh tượng một thế giới khác.Đó là vô số sương mù u ám.Một rồi lại một quan tài màu đen nối liền trời đất, nhìn không thấy điểm cuối.Khi giọng nói của nữ tử vừa dứt, những quan tài đó sôi nổi bắt đầu khôngngừng chấn động, cứ như có thứ gì muốn phá quan lao ra từ trong đó.Gần như cùng thời khắc đó -- Sau lưng Liễu Bình xuất hiện một nữ tử.Nàng đứng bên cạnh Liễu Bình, rút ra một cây pháp trượng, toàn lực cắm xuốngmặt đất.Pháp trượng không ngừng chấn động.Vô số quan tài sương mù sau lưng tà ma kia dần dần biến mất.Chúng như một thế giới không ngừng tới gần, nhưng vào thời khắc cuối cùnglại lướt thoáng qua thế giới của Liễu Bình, cuối cùng không thể tiến vào."Ngài đích thân đến?"Liễu Bình kinh ngạc hỏi.Hắn quen biết đối phương.Vị này chính là chủ nhân của tất cả huyền bí, từng liên thủ với thời gian giúp đỡhắn."Không ngờ ngươi có thể lấy được tri thức của kỷ nguyên tiếp theo -- Đây là tiasáng duy nhất trong bóng đêm vô tận, ta thân là chủ nhân của tất cả huyền bí,phải tiến đến trợ giúp người một tay."Nữ tử mỉm cười và nói.ẳ ềTà ma lẳng lặng nhìn nữ tử này, trên mặt lộ ra nụ cười lạnh, sau đó nói: “Huyềnbí... Rất tốt, lần đầu tiên ta biết pháp tắc cũng sẽ tham chiến.""Đương nhiên pháp tắc sẽ căn cứ vào thuộc tính của bản thân để đưa ra lựa chọnkhi kỷ nguyên thay đổi."Nữ nhân mỉm cười và nói."Sau khi giết hắn, ta muốn ngươi cũng vĩnh viễn biến mất."Tà ma nói."Ta hầu đến cùng, thuận tiện nói một tiếng, đừng giả làm dáng vẻ nữ nhân nữa,ta thật không dám khen tặng thẩm mỹ của ngươi."Nữ nhân nói.Tà ma lắc đầu và nói: “Vô dụng, hạt giống mà ta đào tạo đã trưởng thành tớimức độ các ngươi không thể chống cự –– Xuất hiện đi, Ác Mộng chi Vương!"Tâm niệm của Liễu Bình chợt lóe, lập tức tìm kiếm trong tiểu thế giới tay áocàn khôn.Chỉ thấy Ác Mộng chi Vương quỳ một gối trên mặt đất, cả người lâm vào trạngthái hoàn toàn đình trệ.Ở bên cạnh gã, ông chủ đang ngậm điếu thuốc trong quán bar kia dùng bật lửachâm điếu thuốc, hít thật sâu một hơi.Hắn nhìn lướt qua Liễu Bình, mở miệng nói: “Thời gian của nó ở trong tay ta,yên tâm đi chiến đấu đi."Huyền Bí chi Chủ cũng nói: “Đúng vậy, Liễu Bình, hiện tại tất cả nhân tố có thểquấy nhiễu đều bị loại trừ ra ngoài, ngươi là người duy nhất có được sức mạnhcủa hai kỷ nguyên."Nàng cầm pháp trường trong tay, đưa ánh mắt nặng nề nhìn tà ma đối diện, tiếptục nói: “Có thể xử lý nó hay không phải dựa vào chính ngươi."Gió thổi tới.Từng luồng cát sỏi theo gió tuôn trào, giống như gợn sóng màu vàng đang lưuđộng.Liễu Bình và nữ nhân đứng trên sóng gió.Nữ nhân... Hoặc chỉ xét đến ngoại hình thì nó là một tà ma có được túi da nữnhân-- Ả nhìn Liễu Bình, lộ ra vẻ mặt suy tư."Trong kỷ nguyên của các ngươi, không có gì chiến thắng được ta.""Bởi vì ta đại diện cho kỷ nguyên mới vô cùng cường đại.""Đến đây đi, ta sẽ làm người cảm nhận được tuyệt vọng -- Đây là điều khôngthể tránh khỏi, các ngươi phải học được cách tiếp nhận nó, mà không phải tiếnhành phản kháng vô vị.”.Nữ nhân vừa nói, vừa đi đến chỗ Liễu Bình.ễ ếLiễu Bình cũng thong thả đi đến nghênh đón, miệng thì nói: “Ngươi nói cũngkhông sai, mới cũ thay đổi là chuyện đáng ăn mừng, nhưng hiện giờ ta cũng đạtđược tri thức kỷ nguyên, không biết giữa người và ta, ai càng có thể đại diệncho kỷ nguyên mới đã đến?"Vẻ mặt nữ nhân phai nhạt đi một chút, trên người toát ra sát ý vô hình: “Sai lầmduy nhất của ta chính là truyền thụ thuật đúc giáp cho ngươi, hiện tại ta sẽ sửađúng nó."Tốc độ của hai người tăng nhanh, tới gần nhau, khoảng cách nhanh chóng tiếpcận đến chung một cánh tay.Chỉ trong nháy mắt tiếp theo -- Liễu Bình bỗng bật cười và nói: “Chúng ta cầngì phải sinh tử gặp nhau? Làm bằng hữu không tốt sao? Đúng rồi, người thíchăn cái gì? Ta giỏi nấu đồ ăn lắm đấy."Trường đao chợt lóe.Nữ nhân lập tức lui liên tục về sau, né tránh lưỡi đao xong thì lập tức nhào lên,nắm chưởng thành quyền đâm vào ngực Liễu Bình.Liễu Bình và ả trực diện đối đầu một quyền.Hai người cùng lui về phía sau."Ngươi không phải tà ma sao? Vì sao không dùng sức mạnh của các ngươi?"Hắn mở miệng hỏi.Nữ nhân không đáp lại, đôi tay hóa thành tàn ảnh, liên tục tấn công mấy chụcchiều.Liễu Bình liên tục tung ra ba đao, đạo sau càng nhanh hơn đạo trước, chuyêntìm kẻ hở của đối phương, lại bức lui đối phương lần nữa."À, ta quên mất, sức mạnh tà ma của các ngươi đã bị cấm tuyệt."Hắn cười rộ lên.Nữ nhân bày ra quyền thế, mặt không cảm xúc mà nói: “Ngươi có từng nghenói đến tập hợp thiết lập chưa?""Biết một ít."Liễu Bình nói."Tất cả chiêu thức của chúng sinh đều ở tập hợp thiết lập, mà tất cả chiêu thứccủa tập hợp thiết lập đều nằm trong tay ta, giết người chẳng qua chỉ cần tốn chútthời gian thôi."Nữ nhân nói.Liễu Bình lâm vào trầm ngâm.Tập hợp thiết lập có thuật pháp và chiêu thức của rất nhiều Trắc.Nhưng hiện tại tất cả đều bị cấm tuyệt.Vậy hiện tại cái đối phương có thể sử dụng chỉ có những chiêu thức thuần túydựa thân thể mới có thể thi triển đó.ế ầ"Lại nói tiếp, ta cũng thật lâu không đánh tay trần với người khác."Hắn cho đao vào vỏ, tùy ý hoạt động ngón tay.Gió càng dữ dội hơn.Cát vàng bay lên đầy trời.Nữ nhân thuận gió bước chậm đến, quyền, khuỷu tay, chưởng, thủ đao biến ảokhông ngừng, đánh lên trên người Liễu Bình.Liễu Bình hóa quyền thành chương, đôi tay không ngừng tiếp chiêu, thẳng đếnđối phương phi thân lao đến ngực, ý đồ dùng một quyền chấn vỡ trái tim hắn --Hắn bỗng nghiêng người, thủ đao chém vào cổ đối phương.Tiếng xương nát vang lên.Nữ nhân lui về phía sau vài bước, nâng đôi tay lên đè đè ở cổ.Khóe miệng ả hiện ra một tia châm chọc: “Chỉ dựa vào lực đạo như vậy màcũng muốn giết ta?"“Nếu là nhân loại thì hiện tại đã chết, nhưng ngươi không phải người - Ngươicó thể cảm nhận được loại đau đớn này không? Đây mới là điều mà ta để ý."Liễu Bình nghiêm túc hỏi.

Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Cùng thời khắc đó –– Trong sa mạc.Trước mắt Liễu Bình hiện ra từng hàng chữ nhỏ thiêu đốt: “Căn cứ thuật đúcgiáp của kỷ nguyên tiếp theo mà người nắm giữ, tứ thánh trụ tiến hành xâydựng thế giới lại lần nữa.""Thế giới của ngươi sắp mang theo sức mạnh to lớn của kỷ nguyên này và kỷnguyên tiếp theo.""Ngươi sắp cẩm tuyệt tất cả sức mạnh trên người đối phương!""Xin hãy kiên trì một phút, một phút sau tất cả sẽ có hiệu lực!"Từng dòng khí vô hình tỏa ra từ trên người Liễu Bình, như gió nhẹ dần hóathành cuồng phong, thổi bay tung lên vô số gió cát.Nữ nhân lập tức phát hiện, quát khẽ lên: “Một phút? Vậy là đủ rồi –– Tất cảthánh nhân ma hóa trầm miên, tiến đến thế giới này trợ giúp ta tiêu diệt lần giãygiụa cuối cùng của thời đại quá khứ!"Trong hư không sau lưng ả hiện ra cảnh tượng một thế giới khác.Đó là vô số sương mù u ám.Một rồi lại một quan tài màu đen nối liền trời đất, nhìn không thấy điểm cuối.Khi giọng nói của nữ tử vừa dứt, những quan tài đó sôi nổi bắt đầu khôngngừng chấn động, cứ như có thứ gì muốn phá quan lao ra từ trong đó.Gần như cùng thời khắc đó -- Sau lưng Liễu Bình xuất hiện một nữ tử.Nàng đứng bên cạnh Liễu Bình, rút ra một cây pháp trượng, toàn lực cắm xuốngmặt đất.Pháp trượng không ngừng chấn động.Vô số quan tài sương mù sau lưng tà ma kia dần dần biến mất.Chúng như một thế giới không ngừng tới gần, nhưng vào thời khắc cuối cùnglại lướt thoáng qua thế giới của Liễu Bình, cuối cùng không thể tiến vào."Ngài đích thân đến?"Liễu Bình kinh ngạc hỏi.Hắn quen biết đối phương.Vị này chính là chủ nhân của tất cả huyền bí, từng liên thủ với thời gian giúp đỡhắn."Không ngờ ngươi có thể lấy được tri thức của kỷ nguyên tiếp theo -- Đây là tiasáng duy nhất trong bóng đêm vô tận, ta thân là chủ nhân của tất cả huyền bí,phải tiến đến trợ giúp người một tay."Nữ tử mỉm cười và nói.ẳ ềTà ma lẳng lặng nhìn nữ tử này, trên mặt lộ ra nụ cười lạnh, sau đó nói: “Huyềnbí... Rất tốt, lần đầu tiên ta biết pháp tắc cũng sẽ tham chiến.""Đương nhiên pháp tắc sẽ căn cứ vào thuộc tính của bản thân để đưa ra lựa chọnkhi kỷ nguyên thay đổi."Nữ nhân mỉm cười và nói."Sau khi giết hắn, ta muốn ngươi cũng vĩnh viễn biến mất."Tà ma nói."Ta hầu đến cùng, thuận tiện nói một tiếng, đừng giả làm dáng vẻ nữ nhân nữa,ta thật không dám khen tặng thẩm mỹ của ngươi."Nữ nhân nói.Tà ma lắc đầu và nói: “Vô dụng, hạt giống mà ta đào tạo đã trưởng thành tớimức độ các ngươi không thể chống cự –– Xuất hiện đi, Ác Mộng chi Vương!"Tâm niệm của Liễu Bình chợt lóe, lập tức tìm kiếm trong tiểu thế giới tay áocàn khôn.Chỉ thấy Ác Mộng chi Vương quỳ một gối trên mặt đất, cả người lâm vào trạngthái hoàn toàn đình trệ.Ở bên cạnh gã, ông chủ đang ngậm điếu thuốc trong quán bar kia dùng bật lửachâm điếu thuốc, hít thật sâu một hơi.Hắn nhìn lướt qua Liễu Bình, mở miệng nói: “Thời gian của nó ở trong tay ta,yên tâm đi chiến đấu đi."Huyền Bí chi Chủ cũng nói: “Đúng vậy, Liễu Bình, hiện tại tất cả nhân tố có thểquấy nhiễu đều bị loại trừ ra ngoài, ngươi là người duy nhất có được sức mạnhcủa hai kỷ nguyên."Nàng cầm pháp trường trong tay, đưa ánh mắt nặng nề nhìn tà ma đối diện, tiếptục nói: “Có thể xử lý nó hay không phải dựa vào chính ngươi."Gió thổi tới.Từng luồng cát sỏi theo gió tuôn trào, giống như gợn sóng màu vàng đang lưuđộng.Liễu Bình và nữ nhân đứng trên sóng gió.Nữ nhân... Hoặc chỉ xét đến ngoại hình thì nó là một tà ma có được túi da nữnhân-- Ả nhìn Liễu Bình, lộ ra vẻ mặt suy tư."Trong kỷ nguyên của các ngươi, không có gì chiến thắng được ta.""Bởi vì ta đại diện cho kỷ nguyên mới vô cùng cường đại.""Đến đây đi, ta sẽ làm người cảm nhận được tuyệt vọng -- Đây là điều khôngthể tránh khỏi, các ngươi phải học được cách tiếp nhận nó, mà không phải tiếnhành phản kháng vô vị.”.Nữ nhân vừa nói, vừa đi đến chỗ Liễu Bình.ễ ếLiễu Bình cũng thong thả đi đến nghênh đón, miệng thì nói: “Ngươi nói cũngkhông sai, mới cũ thay đổi là chuyện đáng ăn mừng, nhưng hiện giờ ta cũng đạtđược tri thức kỷ nguyên, không biết giữa người và ta, ai càng có thể đại diệncho kỷ nguyên mới đã đến?"Vẻ mặt nữ nhân phai nhạt đi một chút, trên người toát ra sát ý vô hình: “Sai lầmduy nhất của ta chính là truyền thụ thuật đúc giáp cho ngươi, hiện tại ta sẽ sửađúng nó."Tốc độ của hai người tăng nhanh, tới gần nhau, khoảng cách nhanh chóng tiếpcận đến chung một cánh tay.Chỉ trong nháy mắt tiếp theo -- Liễu Bình bỗng bật cười và nói: “Chúng ta cầngì phải sinh tử gặp nhau? Làm bằng hữu không tốt sao? Đúng rồi, người thíchăn cái gì? Ta giỏi nấu đồ ăn lắm đấy."Trường đao chợt lóe.Nữ nhân lập tức lui liên tục về sau, né tránh lưỡi đao xong thì lập tức nhào lên,nắm chưởng thành quyền đâm vào ngực Liễu Bình.Liễu Bình và ả trực diện đối đầu một quyền.Hai người cùng lui về phía sau."Ngươi không phải tà ma sao? Vì sao không dùng sức mạnh của các ngươi?"Hắn mở miệng hỏi.Nữ nhân không đáp lại, đôi tay hóa thành tàn ảnh, liên tục tấn công mấy chụcchiều.Liễu Bình liên tục tung ra ba đao, đạo sau càng nhanh hơn đạo trước, chuyêntìm kẻ hở của đối phương, lại bức lui đối phương lần nữa."À, ta quên mất, sức mạnh tà ma của các ngươi đã bị cấm tuyệt."Hắn cười rộ lên.Nữ nhân bày ra quyền thế, mặt không cảm xúc mà nói: “Ngươi có từng nghenói đến tập hợp thiết lập chưa?""Biết một ít."Liễu Bình nói."Tất cả chiêu thức của chúng sinh đều ở tập hợp thiết lập, mà tất cả chiêu thứccủa tập hợp thiết lập đều nằm trong tay ta, giết người chẳng qua chỉ cần tốn chútthời gian thôi."Nữ nhân nói.Liễu Bình lâm vào trầm ngâm.Tập hợp thiết lập có thuật pháp và chiêu thức của rất nhiều Trắc.Nhưng hiện tại tất cả đều bị cấm tuyệt.Vậy hiện tại cái đối phương có thể sử dụng chỉ có những chiêu thức thuần túydựa thân thể mới có thể thi triển đó.ế ầ"Lại nói tiếp, ta cũng thật lâu không đánh tay trần với người khác."Hắn cho đao vào vỏ, tùy ý hoạt động ngón tay.Gió càng dữ dội hơn.Cát vàng bay lên đầy trời.Nữ nhân thuận gió bước chậm đến, quyền, khuỷu tay, chưởng, thủ đao biến ảokhông ngừng, đánh lên trên người Liễu Bình.Liễu Bình hóa quyền thành chương, đôi tay không ngừng tiếp chiêu, thẳng đếnđối phương phi thân lao đến ngực, ý đồ dùng một quyền chấn vỡ trái tim hắn --Hắn bỗng nghiêng người, thủ đao chém vào cổ đối phương.Tiếng xương nát vang lên.Nữ nhân lui về phía sau vài bước, nâng đôi tay lên đè đè ở cổ.Khóe miệng ả hiện ra một tia châm chọc: “Chỉ dựa vào lực đạo như vậy màcũng muốn giết ta?"“Nếu là nhân loại thì hiện tại đã chết, nhưng ngươi không phải người - Ngươicó thể cảm nhận được loại đau đớn này không? Đây mới là điều mà ta để ý."Liễu Bình nghiêm túc hỏi.

Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Cùng thời khắc đó –– Trong sa mạc.Trước mắt Liễu Bình hiện ra từng hàng chữ nhỏ thiêu đốt: “Căn cứ thuật đúcgiáp của kỷ nguyên tiếp theo mà người nắm giữ, tứ thánh trụ tiến hành xâydựng thế giới lại lần nữa.""Thế giới của ngươi sắp mang theo sức mạnh to lớn của kỷ nguyên này và kỷnguyên tiếp theo.""Ngươi sắp cẩm tuyệt tất cả sức mạnh trên người đối phương!""Xin hãy kiên trì một phút, một phút sau tất cả sẽ có hiệu lực!"Từng dòng khí vô hình tỏa ra từ trên người Liễu Bình, như gió nhẹ dần hóathành cuồng phong, thổi bay tung lên vô số gió cát.Nữ nhân lập tức phát hiện, quát khẽ lên: “Một phút? Vậy là đủ rồi –– Tất cảthánh nhân ma hóa trầm miên, tiến đến thế giới này trợ giúp ta tiêu diệt lần giãygiụa cuối cùng của thời đại quá khứ!"Trong hư không sau lưng ả hiện ra cảnh tượng một thế giới khác.Đó là vô số sương mù u ám.Một rồi lại một quan tài màu đen nối liền trời đất, nhìn không thấy điểm cuối.Khi giọng nói của nữ tử vừa dứt, những quan tài đó sôi nổi bắt đầu khôngngừng chấn động, cứ như có thứ gì muốn phá quan lao ra từ trong đó.Gần như cùng thời khắc đó -- Sau lưng Liễu Bình xuất hiện một nữ tử.Nàng đứng bên cạnh Liễu Bình, rút ra một cây pháp trượng, toàn lực cắm xuốngmặt đất.Pháp trượng không ngừng chấn động.Vô số quan tài sương mù sau lưng tà ma kia dần dần biến mất.Chúng như một thế giới không ngừng tới gần, nhưng vào thời khắc cuối cùnglại lướt thoáng qua thế giới của Liễu Bình, cuối cùng không thể tiến vào."Ngài đích thân đến?"Liễu Bình kinh ngạc hỏi.Hắn quen biết đối phương.Vị này chính là chủ nhân của tất cả huyền bí, từng liên thủ với thời gian giúp đỡhắn."Không ngờ ngươi có thể lấy được tri thức của kỷ nguyên tiếp theo -- Đây là tiasáng duy nhất trong bóng đêm vô tận, ta thân là chủ nhân của tất cả huyền bí,phải tiến đến trợ giúp người một tay."Nữ tử mỉm cười và nói.ẳ ềTà ma lẳng lặng nhìn nữ tử này, trên mặt lộ ra nụ cười lạnh, sau đó nói: “Huyềnbí... Rất tốt, lần đầu tiên ta biết pháp tắc cũng sẽ tham chiến.""Đương nhiên pháp tắc sẽ căn cứ vào thuộc tính của bản thân để đưa ra lựa chọnkhi kỷ nguyên thay đổi."Nữ nhân mỉm cười và nói."Sau khi giết hắn, ta muốn ngươi cũng vĩnh viễn biến mất."Tà ma nói."Ta hầu đến cùng, thuận tiện nói một tiếng, đừng giả làm dáng vẻ nữ nhân nữa,ta thật không dám khen tặng thẩm mỹ của ngươi."Nữ nhân nói.Tà ma lắc đầu và nói: “Vô dụng, hạt giống mà ta đào tạo đã trưởng thành tớimức độ các ngươi không thể chống cự –– Xuất hiện đi, Ác Mộng chi Vương!"Tâm niệm của Liễu Bình chợt lóe, lập tức tìm kiếm trong tiểu thế giới tay áocàn khôn.Chỉ thấy Ác Mộng chi Vương quỳ một gối trên mặt đất, cả người lâm vào trạngthái hoàn toàn đình trệ.Ở bên cạnh gã, ông chủ đang ngậm điếu thuốc trong quán bar kia dùng bật lửachâm điếu thuốc, hít thật sâu một hơi.Hắn nhìn lướt qua Liễu Bình, mở miệng nói: “Thời gian của nó ở trong tay ta,yên tâm đi chiến đấu đi."Huyền Bí chi Chủ cũng nói: “Đúng vậy, Liễu Bình, hiện tại tất cả nhân tố có thểquấy nhiễu đều bị loại trừ ra ngoài, ngươi là người duy nhất có được sức mạnhcủa hai kỷ nguyên."Nàng cầm pháp trường trong tay, đưa ánh mắt nặng nề nhìn tà ma đối diện, tiếptục nói: “Có thể xử lý nó hay không phải dựa vào chính ngươi."Gió thổi tới.Từng luồng cát sỏi theo gió tuôn trào, giống như gợn sóng màu vàng đang lưuđộng.Liễu Bình và nữ nhân đứng trên sóng gió.Nữ nhân... Hoặc chỉ xét đến ngoại hình thì nó là một tà ma có được túi da nữnhân-- Ả nhìn Liễu Bình, lộ ra vẻ mặt suy tư."Trong kỷ nguyên của các ngươi, không có gì chiến thắng được ta.""Bởi vì ta đại diện cho kỷ nguyên mới vô cùng cường đại.""Đến đây đi, ta sẽ làm người cảm nhận được tuyệt vọng -- Đây là điều khôngthể tránh khỏi, các ngươi phải học được cách tiếp nhận nó, mà không phải tiếnhành phản kháng vô vị.”.Nữ nhân vừa nói, vừa đi đến chỗ Liễu Bình.ễ ếLiễu Bình cũng thong thả đi đến nghênh đón, miệng thì nói: “Ngươi nói cũngkhông sai, mới cũ thay đổi là chuyện đáng ăn mừng, nhưng hiện giờ ta cũng đạtđược tri thức kỷ nguyên, không biết giữa người và ta, ai càng có thể đại diệncho kỷ nguyên mới đã đến?"Vẻ mặt nữ nhân phai nhạt đi một chút, trên người toát ra sát ý vô hình: “Sai lầmduy nhất của ta chính là truyền thụ thuật đúc giáp cho ngươi, hiện tại ta sẽ sửađúng nó."Tốc độ của hai người tăng nhanh, tới gần nhau, khoảng cách nhanh chóng tiếpcận đến chung một cánh tay.Chỉ trong nháy mắt tiếp theo -- Liễu Bình bỗng bật cười và nói: “Chúng ta cầngì phải sinh tử gặp nhau? Làm bằng hữu không tốt sao? Đúng rồi, người thíchăn cái gì? Ta giỏi nấu đồ ăn lắm đấy."Trường đao chợt lóe.Nữ nhân lập tức lui liên tục về sau, né tránh lưỡi đao xong thì lập tức nhào lên,nắm chưởng thành quyền đâm vào ngực Liễu Bình.Liễu Bình và ả trực diện đối đầu một quyền.Hai người cùng lui về phía sau."Ngươi không phải tà ma sao? Vì sao không dùng sức mạnh của các ngươi?"Hắn mở miệng hỏi.Nữ nhân không đáp lại, đôi tay hóa thành tàn ảnh, liên tục tấn công mấy chụcchiều.Liễu Bình liên tục tung ra ba đao, đạo sau càng nhanh hơn đạo trước, chuyêntìm kẻ hở của đối phương, lại bức lui đối phương lần nữa."À, ta quên mất, sức mạnh tà ma của các ngươi đã bị cấm tuyệt."Hắn cười rộ lên.Nữ nhân bày ra quyền thế, mặt không cảm xúc mà nói: “Ngươi có từng nghenói đến tập hợp thiết lập chưa?""Biết một ít."Liễu Bình nói."Tất cả chiêu thức của chúng sinh đều ở tập hợp thiết lập, mà tất cả chiêu thứccủa tập hợp thiết lập đều nằm trong tay ta, giết người chẳng qua chỉ cần tốn chútthời gian thôi."Nữ nhân nói.Liễu Bình lâm vào trầm ngâm.Tập hợp thiết lập có thuật pháp và chiêu thức của rất nhiều Trắc.Nhưng hiện tại tất cả đều bị cấm tuyệt.Vậy hiện tại cái đối phương có thể sử dụng chỉ có những chiêu thức thuần túydựa thân thể mới có thể thi triển đó.ế ầ"Lại nói tiếp, ta cũng thật lâu không đánh tay trần với người khác."Hắn cho đao vào vỏ, tùy ý hoạt động ngón tay.Gió càng dữ dội hơn.Cát vàng bay lên đầy trời.Nữ nhân thuận gió bước chậm đến, quyền, khuỷu tay, chưởng, thủ đao biến ảokhông ngừng, đánh lên trên người Liễu Bình.Liễu Bình hóa quyền thành chương, đôi tay không ngừng tiếp chiêu, thẳng đếnđối phương phi thân lao đến ngực, ý đồ dùng một quyền chấn vỡ trái tim hắn --Hắn bỗng nghiêng người, thủ đao chém vào cổ đối phương.Tiếng xương nát vang lên.Nữ nhân lui về phía sau vài bước, nâng đôi tay lên đè đè ở cổ.Khóe miệng ả hiện ra một tia châm chọc: “Chỉ dựa vào lực đạo như vậy màcũng muốn giết ta?"“Nếu là nhân loại thì hiện tại đã chết, nhưng ngươi không phải người - Ngươicó thể cảm nhận được loại đau đớn này không? Đây mới là điều mà ta để ý."Liễu Bình nghiêm túc hỏi.

Chương 1168: Cùng đến!