"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô…

Chương 1169: Tất cả cảm quan đều bị che lấp

Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Nữ nhân không nói lời nào, lập tức xông lên tung ra quyền cước.Liễu Bình tiếp mấy chục chiều, chỉ cảm thấy quyền cước của đối phương càngngày càng nặng, mỗi một lần va chạm đều làm tay chân hắn tê dại.Ánh mắt hắn chớp động, lập tức tìm ra kẽ hở, đưa cánh tay tách khỏi quyền củađối phương, đoạt trước bắt lấy cổ ả, tay còn lại đâm thẳng vào mặt, đánh đến ảbay ra ngoài, lăn hơn mười mét mới đứng lên."Ta rất tò mò, ngươi có thể cảm nhận được cảm giác đau đớn mà chúng ta phảichịu đựng không?"Liễu Bình hỏi.Nữ nhân chậm rãi đứng lên, chùi đi máu trên khóe miệng và nói: “Thì ra là thế,người chỉ muốn ta cảm nhận chúng sinh khổ sở, xem ra đây là ý đồ ngươi thànhlập một thế giới “Cấm tuyệt.”."Hình như người còn chưa dùng ra toàn lực?"Liễu Bình xoa cánh tay tê dại và nói."... Một tên ngây thơ, ta thừa nhận 'Cấm tuyệt là một ý kiến hay, nhưng nếu đốithủ là ta thì thật ra người đã biến khéo thành vụng."Nữ nhân nói.Hai mắt ả vỡ ra, hiện ra mười hai đôi đồng tử dựng thắng đối xứng.Từng sợi gân xanh điên cuồng mấp máy cộm lên trên mặt ả, đột nhiên thoát lylàn da, hóa thành một thứ giống như mặt nạ rồi bám vào quanh mười hai đôiđồng tử dựng thẳng kia.Cạc cạc cạc cạc lạc -- Cả người ả phát ra tiếng bùm bùm liên tục, đột nhiên caolên gần hai mét, cơ bắp trở nên cứng rắn như sắt.Cốt cách màu đen xuất hiện trong cơ bắp rồi nhô lên như lưỡi đao.Giọng nói của ả cũng biến thành mười hai âm thanh chồng chéo lên nhau: “Bànvề đánh nhau thuần túy, ta lấy bản thể đánh với người, chỉ sợ người chịu khôngnổi chiều thứ hai thì sẽ bị ta trực tiếp bóp chết."Oanh –– Lớp cát dưới chân quái vật nổ tung.Ả lập tức lao qua bảy tám mét, vung mạnh cự quyền hỗn hợp cốt nhận sắc bénđánh lên người Liễu Bình.Quyền này quá mãnh liệt, khiến cả không khí cũng phát ra tiếng rên rỉ như bị xérách.Đồng tử của Liễu Bình co rụt lại, mỗi bên tay cầm một thanh đao, va chạm vớiquyền đó, mượn lực đè ép -- Song đao uốn lượn đến mức tận cùng, sau đó bỗnggiãn ra.ễ ổ ấCả người Liễu Bình lập tức như bị gió thổi bay ra ngoài, phất phới xoay tròntrong gió cát, nháy mắt đã kéo ra khoảng cách vài trăm thước với đối phương.Trong cuồng phong.Quái vật cất tiếng nói: “Làm một đao khách, kỹ xảo của ngươi hắn đã đến đỉnhcao, nhưng vô dụng --"4 cách không chém ra một quyền.Liễu Bình ứng biến cực nhanh, lập tức nghiêng người tránh ra.Oanh! Cồn cát sau lưng hắn trực tiếp bị một quyền cách không này đánh tan,bay lên cao cao trong cuồng phong, che đậy phần lớn ánh mặt trời, thật lâu cũngkhông tiêu tan.Liễu Bình cầm đao đi tới, vung đao liên tục trảm, động tác càng lúc càng nhanh,lưỡi đao xé rách cuồng phong, gần như không nhìn thấy mũi nhọn.Quái vật lại lấy cốt nhận trên tay liên tục chống đỡ, không sai lệch chút nào.Hai bên lấy nhanh đánh nhanh, chỉ trong chớp nhoáng đã qua mấy trăm chiếu.Quái vật đột nhiên đánh tới Liễu Bình, Liễu Bình lại sớm đã nhận thấy, lập tứcbay ngược ra, lui rồi lại lui.Hai bên lại kéo ra khoảng cách vài trăm thước.Giọng nói của quái vật truyền đến từ xa xa: “Sức mạnh, tốc độ, mức độ nhanhnhẹn của thân thể, độ nhạy bén bắt giữ động tác của đôi mắt... Tất cả mọi thứcủa người đều không bằng ta.""Đúng vậy, người có mười hai đôi mắt, chậc, nếu chỉ bàn về cận chiến, đối thủbình thường không thấy rõ được cả đạo của ta, người lại có thể tiếp được bảytrăm ba mươi thức trảm pháp của ta –– Trong thiên hạ chưa từng có người nàokhó đánh như ngươi."Liễu Bình cảm khái.Quái vật cười nhạo và nói: “Thế giới cấm tuyệt, ta bóp chết ngươi đơn giản nhưtùy ý bóp chết chúng sinh, mà người còn không dám đón lấy cú va chạm của ta,có phải cảm thấy mình thông minh ngược lại bị thông minh hại không?"Liễu Bình thở dài, vẻ mặt có chút hiu quạnh."Nghiêm túc mà nói, đáng lẽ ta có chút nắm chắc trong thế giới cấm tuyệt, bởivì chỉ bàn về kỹ xảo vật lộn thì ta còn có vài phần tự tin, nhưng ngươi là tìnhhuống cực đoan nhất, thực lực của ngươi vượt xa dự tính của ta."Gió càng mãnh liệt.Dòng cát chảy trở nên càng mãnh liệt, giống như nước lũ đang tích trữ.Quái vật triển khai tư thế tại chỗ.Á nhìn chằm chằm Liễu Bình, cơ bắp cả người không ngừng mấp máy, khí tứclại dâng trào lần nữa.ể ầ"Để lại di ngôn đi, ngươi là chúng sinh trong quá khứ đầu tiên ép ta tới mức độnày, có thể làm ta tự tay bóp chết người, đây đã là vinh dự chí cao vô thượngcủa chúng sinh quá khứ."--Chiếu tiếp theo, ta thật sự sẽ trực tiếp bóp chết người, tuyệt đối không có bấtngờ gì xảy ra."Trong cuồng phong.Tiếng nói của nó trở nên lạnh lẽo như băng, tràn ngập sát ý.Liễu Bình lập tức hiểu ra.Đối phương đã thăm dò được toàn bộ thực lực của hắn.Kế tiếp, cho dù có liều mạng chịu hết trảm đánh của hắn, đối phương cũng sẽkhông để Á sẽ không hề lưu ý kỹ xảo mà bắt lấy hắn, dùng sức mạnh cường đạivốn ẩn chứa trong thân thể, trực tiếp bóp nát hắn, xé rách thi thể tan vỡ.Liễu Bình gục đầu xuống, nhẹ nhàng nói: “Có lẽ những người người từng tiếpxúc đều nghiêm túc chiến đấu, cho nên người có nhận thức hơi lệch lạc với ta.""Lệch lạc? Ngươi cảm thấy mình không giống người thường? Những tên bị đàothải các người luôn có khuyết điểm là tự luyến."Quái vật nói với giọng điệu châm biếm."Nhưng ta thật sự không giống người thường -- Nói ra thì chuyện này cũng khábuồn cười,"Liễu Bình nhếch miệng cười cười, tiếp tục nói tiếp: “Lúc ta sinh ra là một ngườimù cụt một tay, bị người nhà ném vào sông cho cá ăn, rõ ràng đã sắp chết đuối,lại bị một lão đầu nhiều chuyện nhặt lên, sau đó dạy hết tất cả bản lĩnh, ngườiđoán sau đó thể nào?""Thế nào?"Quái vật hỏi."-- Sau đó ta thành một vai hề!"Liễu Bình nói.Quái vật bắt đầu không kiên nhẫn."Thật đáng buồn, ngươi đã điên rồi, chúng sinh các ngươi đều giống như rácrưởi, đi chết đi!"Ả nổi giận gầm lên một tiếng, thân thể như đạn pháo xuyên qua cuồng sa cuồncuộn, lao thẳng về hướng Liễu Bình.Vẻ mặt Liễu Bình thật bình tĩnh, từ từ lui về phía sau.Gió càng thêm mãnh liệt.Trong thiên địa, cát vàng bay lên cao che cả ánh mặt trời, khiến tất cả mọi thứchìm vào vực sâu lưu động màu vàng sẫm.Không còn thấy rõ được gì nữa.ế ấTrong tiếng gió gào thét, cũng không nghe thấy gì nữa.Dựa trên cơ sở cấm tuyệt, thế giới đã đi về hướng nào đó càng tàn khốc hungác.Trong tiếng cuồng sa gào thét thê lương -- Quái vật đột nhiên dừng bước, nhìnlại chung quanh.Thế giới này cẩm tuyệt sức mạnh của ả.Nhưng không sao, ả có một thân thể chiến đấu hoàn mỹ, có mười hai đôi mắt,có thể thấy rõ tất cả hướng đi trong lúc chiến đấu.Nhưng giờ khắc này.Toàn bộ thế giới lâm vào một màu vàng đen ảm đạm.Tất cả cảm quan đều bị che lấp.

Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Nữ nhân không nói lời nào, lập tức xông lên tung ra quyền cước.Liễu Bình tiếp mấy chục chiều, chỉ cảm thấy quyền cước của đối phương càngngày càng nặng, mỗi một lần va chạm đều làm tay chân hắn tê dại.Ánh mắt hắn chớp động, lập tức tìm ra kẽ hở, đưa cánh tay tách khỏi quyền củađối phương, đoạt trước bắt lấy cổ ả, tay còn lại đâm thẳng vào mặt, đánh đến ảbay ra ngoài, lăn hơn mười mét mới đứng lên."Ta rất tò mò, ngươi có thể cảm nhận được cảm giác đau đớn mà chúng ta phảichịu đựng không?"Liễu Bình hỏi.Nữ nhân chậm rãi đứng lên, chùi đi máu trên khóe miệng và nói: “Thì ra là thế,người chỉ muốn ta cảm nhận chúng sinh khổ sở, xem ra đây là ý đồ ngươi thànhlập một thế giới “Cấm tuyệt.”."Hình như người còn chưa dùng ra toàn lực?"Liễu Bình xoa cánh tay tê dại và nói."... Một tên ngây thơ, ta thừa nhận 'Cấm tuyệt là một ý kiến hay, nhưng nếu đốithủ là ta thì thật ra người đã biến khéo thành vụng."Nữ nhân nói.Hai mắt ả vỡ ra, hiện ra mười hai đôi đồng tử dựng thắng đối xứng.Từng sợi gân xanh điên cuồng mấp máy cộm lên trên mặt ả, đột nhiên thoát lylàn da, hóa thành một thứ giống như mặt nạ rồi bám vào quanh mười hai đôiđồng tử dựng thẳng kia.Cạc cạc cạc cạc lạc -- Cả người ả phát ra tiếng bùm bùm liên tục, đột nhiên caolên gần hai mét, cơ bắp trở nên cứng rắn như sắt.Cốt cách màu đen xuất hiện trong cơ bắp rồi nhô lên như lưỡi đao.Giọng nói của ả cũng biến thành mười hai âm thanh chồng chéo lên nhau: “Bànvề đánh nhau thuần túy, ta lấy bản thể đánh với người, chỉ sợ người chịu khôngnổi chiều thứ hai thì sẽ bị ta trực tiếp bóp chết."Oanh –– Lớp cát dưới chân quái vật nổ tung.Ả lập tức lao qua bảy tám mét, vung mạnh cự quyền hỗn hợp cốt nhận sắc bénđánh lên người Liễu Bình.Quyền này quá mãnh liệt, khiến cả không khí cũng phát ra tiếng rên rỉ như bị xérách.Đồng tử của Liễu Bình co rụt lại, mỗi bên tay cầm một thanh đao, va chạm vớiquyền đó, mượn lực đè ép -- Song đao uốn lượn đến mức tận cùng, sau đó bỗnggiãn ra.ễ ổ ấCả người Liễu Bình lập tức như bị gió thổi bay ra ngoài, phất phới xoay tròntrong gió cát, nháy mắt đã kéo ra khoảng cách vài trăm thước với đối phương.Trong cuồng phong.Quái vật cất tiếng nói: “Làm một đao khách, kỹ xảo của ngươi hắn đã đến đỉnhcao, nhưng vô dụng --"4 cách không chém ra một quyền.Liễu Bình ứng biến cực nhanh, lập tức nghiêng người tránh ra.Oanh! Cồn cát sau lưng hắn trực tiếp bị một quyền cách không này đánh tan,bay lên cao cao trong cuồng phong, che đậy phần lớn ánh mặt trời, thật lâu cũngkhông tiêu tan.Liễu Bình cầm đao đi tới, vung đao liên tục trảm, động tác càng lúc càng nhanh,lưỡi đao xé rách cuồng phong, gần như không nhìn thấy mũi nhọn.Quái vật lại lấy cốt nhận trên tay liên tục chống đỡ, không sai lệch chút nào.Hai bên lấy nhanh đánh nhanh, chỉ trong chớp nhoáng đã qua mấy trăm chiếu.Quái vật đột nhiên đánh tới Liễu Bình, Liễu Bình lại sớm đã nhận thấy, lập tứcbay ngược ra, lui rồi lại lui.Hai bên lại kéo ra khoảng cách vài trăm thước.Giọng nói của quái vật truyền đến từ xa xa: “Sức mạnh, tốc độ, mức độ nhanhnhẹn của thân thể, độ nhạy bén bắt giữ động tác của đôi mắt... Tất cả mọi thứcủa người đều không bằng ta.""Đúng vậy, người có mười hai đôi mắt, chậc, nếu chỉ bàn về cận chiến, đối thủbình thường không thấy rõ được cả đạo của ta, người lại có thể tiếp được bảytrăm ba mươi thức trảm pháp của ta –– Trong thiên hạ chưa từng có người nàokhó đánh như ngươi."Liễu Bình cảm khái.Quái vật cười nhạo và nói: “Thế giới cấm tuyệt, ta bóp chết ngươi đơn giản nhưtùy ý bóp chết chúng sinh, mà người còn không dám đón lấy cú va chạm của ta,có phải cảm thấy mình thông minh ngược lại bị thông minh hại không?"Liễu Bình thở dài, vẻ mặt có chút hiu quạnh."Nghiêm túc mà nói, đáng lẽ ta có chút nắm chắc trong thế giới cấm tuyệt, bởivì chỉ bàn về kỹ xảo vật lộn thì ta còn có vài phần tự tin, nhưng ngươi là tìnhhuống cực đoan nhất, thực lực của ngươi vượt xa dự tính của ta."Gió càng mãnh liệt.Dòng cát chảy trở nên càng mãnh liệt, giống như nước lũ đang tích trữ.Quái vật triển khai tư thế tại chỗ.Á nhìn chằm chằm Liễu Bình, cơ bắp cả người không ngừng mấp máy, khí tứclại dâng trào lần nữa.ể ầ"Để lại di ngôn đi, ngươi là chúng sinh trong quá khứ đầu tiên ép ta tới mức độnày, có thể làm ta tự tay bóp chết người, đây đã là vinh dự chí cao vô thượngcủa chúng sinh quá khứ."--Chiếu tiếp theo, ta thật sự sẽ trực tiếp bóp chết người, tuyệt đối không có bấtngờ gì xảy ra."Trong cuồng phong.Tiếng nói của nó trở nên lạnh lẽo như băng, tràn ngập sát ý.Liễu Bình lập tức hiểu ra.Đối phương đã thăm dò được toàn bộ thực lực của hắn.Kế tiếp, cho dù có liều mạng chịu hết trảm đánh của hắn, đối phương cũng sẽkhông để Á sẽ không hề lưu ý kỹ xảo mà bắt lấy hắn, dùng sức mạnh cường đạivốn ẩn chứa trong thân thể, trực tiếp bóp nát hắn, xé rách thi thể tan vỡ.Liễu Bình gục đầu xuống, nhẹ nhàng nói: “Có lẽ những người người từng tiếpxúc đều nghiêm túc chiến đấu, cho nên người có nhận thức hơi lệch lạc với ta.""Lệch lạc? Ngươi cảm thấy mình không giống người thường? Những tên bị đàothải các người luôn có khuyết điểm là tự luyến."Quái vật nói với giọng điệu châm biếm."Nhưng ta thật sự không giống người thường -- Nói ra thì chuyện này cũng khábuồn cười,"Liễu Bình nhếch miệng cười cười, tiếp tục nói tiếp: “Lúc ta sinh ra là một ngườimù cụt một tay, bị người nhà ném vào sông cho cá ăn, rõ ràng đã sắp chết đuối,lại bị một lão đầu nhiều chuyện nhặt lên, sau đó dạy hết tất cả bản lĩnh, ngườiđoán sau đó thể nào?""Thế nào?"Quái vật hỏi."-- Sau đó ta thành một vai hề!"Liễu Bình nói.Quái vật bắt đầu không kiên nhẫn."Thật đáng buồn, ngươi đã điên rồi, chúng sinh các ngươi đều giống như rácrưởi, đi chết đi!"Ả nổi giận gầm lên một tiếng, thân thể như đạn pháo xuyên qua cuồng sa cuồncuộn, lao thẳng về hướng Liễu Bình.Vẻ mặt Liễu Bình thật bình tĩnh, từ từ lui về phía sau.Gió càng thêm mãnh liệt.Trong thiên địa, cát vàng bay lên cao che cả ánh mặt trời, khiến tất cả mọi thứchìm vào vực sâu lưu động màu vàng sẫm.Không còn thấy rõ được gì nữa.ế ấTrong tiếng gió gào thét, cũng không nghe thấy gì nữa.Dựa trên cơ sở cấm tuyệt, thế giới đã đi về hướng nào đó càng tàn khốc hungác.Trong tiếng cuồng sa gào thét thê lương -- Quái vật đột nhiên dừng bước, nhìnlại chung quanh.Thế giới này cẩm tuyệt sức mạnh của ả.Nhưng không sao, ả có một thân thể chiến đấu hoàn mỹ, có mười hai đôi mắt,có thể thấy rõ tất cả hướng đi trong lúc chiến đấu.Nhưng giờ khắc này.Toàn bộ thế giới lâm vào một màu vàng đen ảm đạm.Tất cả cảm quan đều bị che lấp.

Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Nữ nhân không nói lời nào, lập tức xông lên tung ra quyền cước.Liễu Bình tiếp mấy chục chiều, chỉ cảm thấy quyền cước của đối phương càngngày càng nặng, mỗi một lần va chạm đều làm tay chân hắn tê dại.Ánh mắt hắn chớp động, lập tức tìm ra kẽ hở, đưa cánh tay tách khỏi quyền củađối phương, đoạt trước bắt lấy cổ ả, tay còn lại đâm thẳng vào mặt, đánh đến ảbay ra ngoài, lăn hơn mười mét mới đứng lên."Ta rất tò mò, ngươi có thể cảm nhận được cảm giác đau đớn mà chúng ta phảichịu đựng không?"Liễu Bình hỏi.Nữ nhân chậm rãi đứng lên, chùi đi máu trên khóe miệng và nói: “Thì ra là thế,người chỉ muốn ta cảm nhận chúng sinh khổ sở, xem ra đây là ý đồ ngươi thànhlập một thế giới “Cấm tuyệt.”."Hình như người còn chưa dùng ra toàn lực?"Liễu Bình xoa cánh tay tê dại và nói."... Một tên ngây thơ, ta thừa nhận 'Cấm tuyệt là một ý kiến hay, nhưng nếu đốithủ là ta thì thật ra người đã biến khéo thành vụng."Nữ nhân nói.Hai mắt ả vỡ ra, hiện ra mười hai đôi đồng tử dựng thắng đối xứng.Từng sợi gân xanh điên cuồng mấp máy cộm lên trên mặt ả, đột nhiên thoát lylàn da, hóa thành một thứ giống như mặt nạ rồi bám vào quanh mười hai đôiđồng tử dựng thẳng kia.Cạc cạc cạc cạc lạc -- Cả người ả phát ra tiếng bùm bùm liên tục, đột nhiên caolên gần hai mét, cơ bắp trở nên cứng rắn như sắt.Cốt cách màu đen xuất hiện trong cơ bắp rồi nhô lên như lưỡi đao.Giọng nói của ả cũng biến thành mười hai âm thanh chồng chéo lên nhau: “Bànvề đánh nhau thuần túy, ta lấy bản thể đánh với người, chỉ sợ người chịu khôngnổi chiều thứ hai thì sẽ bị ta trực tiếp bóp chết."Oanh –– Lớp cát dưới chân quái vật nổ tung.Ả lập tức lao qua bảy tám mét, vung mạnh cự quyền hỗn hợp cốt nhận sắc bénđánh lên người Liễu Bình.Quyền này quá mãnh liệt, khiến cả không khí cũng phát ra tiếng rên rỉ như bị xérách.Đồng tử của Liễu Bình co rụt lại, mỗi bên tay cầm một thanh đao, va chạm vớiquyền đó, mượn lực đè ép -- Song đao uốn lượn đến mức tận cùng, sau đó bỗnggiãn ra.ễ ổ ấCả người Liễu Bình lập tức như bị gió thổi bay ra ngoài, phất phới xoay tròntrong gió cát, nháy mắt đã kéo ra khoảng cách vài trăm thước với đối phương.Trong cuồng phong.Quái vật cất tiếng nói: “Làm một đao khách, kỹ xảo của ngươi hắn đã đến đỉnhcao, nhưng vô dụng --"4 cách không chém ra một quyền.Liễu Bình ứng biến cực nhanh, lập tức nghiêng người tránh ra.Oanh! Cồn cát sau lưng hắn trực tiếp bị một quyền cách không này đánh tan,bay lên cao cao trong cuồng phong, che đậy phần lớn ánh mặt trời, thật lâu cũngkhông tiêu tan.Liễu Bình cầm đao đi tới, vung đao liên tục trảm, động tác càng lúc càng nhanh,lưỡi đao xé rách cuồng phong, gần như không nhìn thấy mũi nhọn.Quái vật lại lấy cốt nhận trên tay liên tục chống đỡ, không sai lệch chút nào.Hai bên lấy nhanh đánh nhanh, chỉ trong chớp nhoáng đã qua mấy trăm chiếu.Quái vật đột nhiên đánh tới Liễu Bình, Liễu Bình lại sớm đã nhận thấy, lập tứcbay ngược ra, lui rồi lại lui.Hai bên lại kéo ra khoảng cách vài trăm thước.Giọng nói của quái vật truyền đến từ xa xa: “Sức mạnh, tốc độ, mức độ nhanhnhẹn của thân thể, độ nhạy bén bắt giữ động tác của đôi mắt... Tất cả mọi thứcủa người đều không bằng ta.""Đúng vậy, người có mười hai đôi mắt, chậc, nếu chỉ bàn về cận chiến, đối thủbình thường không thấy rõ được cả đạo của ta, người lại có thể tiếp được bảytrăm ba mươi thức trảm pháp của ta –– Trong thiên hạ chưa từng có người nàokhó đánh như ngươi."Liễu Bình cảm khái.Quái vật cười nhạo và nói: “Thế giới cấm tuyệt, ta bóp chết ngươi đơn giản nhưtùy ý bóp chết chúng sinh, mà người còn không dám đón lấy cú va chạm của ta,có phải cảm thấy mình thông minh ngược lại bị thông minh hại không?"Liễu Bình thở dài, vẻ mặt có chút hiu quạnh."Nghiêm túc mà nói, đáng lẽ ta có chút nắm chắc trong thế giới cấm tuyệt, bởivì chỉ bàn về kỹ xảo vật lộn thì ta còn có vài phần tự tin, nhưng ngươi là tìnhhuống cực đoan nhất, thực lực của ngươi vượt xa dự tính của ta."Gió càng mãnh liệt.Dòng cát chảy trở nên càng mãnh liệt, giống như nước lũ đang tích trữ.Quái vật triển khai tư thế tại chỗ.Á nhìn chằm chằm Liễu Bình, cơ bắp cả người không ngừng mấp máy, khí tứclại dâng trào lần nữa.ể ầ"Để lại di ngôn đi, ngươi là chúng sinh trong quá khứ đầu tiên ép ta tới mức độnày, có thể làm ta tự tay bóp chết người, đây đã là vinh dự chí cao vô thượngcủa chúng sinh quá khứ."--Chiếu tiếp theo, ta thật sự sẽ trực tiếp bóp chết người, tuyệt đối không có bấtngờ gì xảy ra."Trong cuồng phong.Tiếng nói của nó trở nên lạnh lẽo như băng, tràn ngập sát ý.Liễu Bình lập tức hiểu ra.Đối phương đã thăm dò được toàn bộ thực lực của hắn.Kế tiếp, cho dù có liều mạng chịu hết trảm đánh của hắn, đối phương cũng sẽkhông để Á sẽ không hề lưu ý kỹ xảo mà bắt lấy hắn, dùng sức mạnh cường đạivốn ẩn chứa trong thân thể, trực tiếp bóp nát hắn, xé rách thi thể tan vỡ.Liễu Bình gục đầu xuống, nhẹ nhàng nói: “Có lẽ những người người từng tiếpxúc đều nghiêm túc chiến đấu, cho nên người có nhận thức hơi lệch lạc với ta.""Lệch lạc? Ngươi cảm thấy mình không giống người thường? Những tên bị đàothải các người luôn có khuyết điểm là tự luyến."Quái vật nói với giọng điệu châm biếm."Nhưng ta thật sự không giống người thường -- Nói ra thì chuyện này cũng khábuồn cười,"Liễu Bình nhếch miệng cười cười, tiếp tục nói tiếp: “Lúc ta sinh ra là một ngườimù cụt một tay, bị người nhà ném vào sông cho cá ăn, rõ ràng đã sắp chết đuối,lại bị một lão đầu nhiều chuyện nhặt lên, sau đó dạy hết tất cả bản lĩnh, ngườiđoán sau đó thể nào?""Thế nào?"Quái vật hỏi."-- Sau đó ta thành một vai hề!"Liễu Bình nói.Quái vật bắt đầu không kiên nhẫn."Thật đáng buồn, ngươi đã điên rồi, chúng sinh các ngươi đều giống như rácrưởi, đi chết đi!"Ả nổi giận gầm lên một tiếng, thân thể như đạn pháo xuyên qua cuồng sa cuồncuộn, lao thẳng về hướng Liễu Bình.Vẻ mặt Liễu Bình thật bình tĩnh, từ từ lui về phía sau.Gió càng thêm mãnh liệt.Trong thiên địa, cát vàng bay lên cao che cả ánh mặt trời, khiến tất cả mọi thứchìm vào vực sâu lưu động màu vàng sẫm.Không còn thấy rõ được gì nữa.ế ấTrong tiếng gió gào thét, cũng không nghe thấy gì nữa.Dựa trên cơ sở cấm tuyệt, thế giới đã đi về hướng nào đó càng tàn khốc hungác.Trong tiếng cuồng sa gào thét thê lương -- Quái vật đột nhiên dừng bước, nhìnlại chung quanh.Thế giới này cẩm tuyệt sức mạnh của ả.Nhưng không sao, ả có một thân thể chiến đấu hoàn mỹ, có mười hai đôi mắt,có thể thấy rõ tất cả hướng đi trong lúc chiến đấu.Nhưng giờ khắc này.Toàn bộ thế giới lâm vào một màu vàng đen ảm đạm.Tất cả cảm quan đều bị che lấp.

Chương 1169: Tất cả cảm quan đều bị che lấp