"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô…

Chương 1177: Nên mở tiệc chúc mừng

Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Mười lăm phút sau.Thế giới cấm tuyệt tan đi.Liễu Bình lại xuất hiện trong thế giới trốn tìm.Hôi Tẫn chi Hình thì không xuất hiện nữa.- - Trên thực tế, trong những nămtháng dài đăng đắng, những tồn tại vô cùng cường đại đó đã thích ứng với việcsử dụng các loại sức mạnh siêu phàm.Bất chợt tiến vào thế giới cấm tuyệt siêu phàm, đả kích đối với chúng vượt quatưởng tượng bình thường.Chỉ có tà ma có thể đánh đến trình độ kia với Liễu Bình.Trừ tà ma ra -- Cũng như lời Liễu Bình đã nói, kẻ địch bình thường thật sựkhông phải đối thủ của hắn.Hội Tẫn chi Hình trực tiếp bị đánh đến khí tức thoi thóp, sau đó hiến tế cho conquái điểu có mười hai cái đầu tiên Thánh Giới kia.Giờ khắc này.Liễu Bình về tới thế giới trốn tìm, trong mắt vẫn không ngừng thoáng hiện từnghàng nhắc nhở phù: “Ngươi hoàn thành hiến tế.""Hiện giờ điều kiện giao dịch đã được thỏa mãn, Thánh Giới chi Linh kia dựatheo phương pháp đúc giáp ngươi có mà đánh dấu chi tiết những nơi có các loạitài liệu đúc.""Khi người tìm kiếm đủ tài liệu thì có thể bắt đầu đúc thành chiến giáp kỷnguyên tiếp theo."Tất cả chữ nhỏ thiêu đốt lại biến mất.Trong đầu Liễu Bình không ngừng hiện ra đủ loại tài liệu."Về Mộng Cảnh đi, Mộng Cảnh có sẵn tất cả tài liệu, chỉ cần chúng ta đi tìm thìnhất định không thành vấn đề."Andrea nói."Đúng là phải về Mộng Cảnh, nhưng chúng ta còn chưa gặp một người, gặp hắnrồi lại đi."Liễu Bình nói."Ý ngươi là vai hề kia?"Andrea nói."Đúng vậy."Liễu Bình nói xong thì bắt lấy hồ lô lớn kia rồi uống thêm một ngụm nước VongXuyên.ắSức mạnh tà ma hóa đang không ngừng ăn mòn hắn.Chỉ có thời gian sáu ngày.Hắn phải đúc giáp thành công trong vòng sáu ngày.Hư không chợt lóe.Chỉ thấy một thanh phi đao bay ra từ thế giới nào đó: “Cạch"một tiếng đâm vào bức tường đổ.Máu tươi phun trào chảy xuống từ thân đao, từ vách tường lan xuống mặt đấtrồi tụ thành dòng.Vai hề bò dậy từ máu loãng, chật vật mà nói: “Tên kia thật sự không dễ giết, chỉthiếu một chút nữa là nó đã đánh trúng ta, thật là quá mạo hiểm.""Ngươi xử lý nó rồi?"Liễu Bình hỏi."Ta vận dụng chừng ba đầu ngón tay mới thả sạch máu của nó."Vai hề chụp phủi tro bụi không tồn tại trên người, nói với giọng điệu ngưngtrọng."Các hạ, ngươi chờ ta ở chỗ này, còn giúp ta xử lý một kẻ địch, nhất định là cóchuyện gì muốn nói với ta, có đúng không?"Liễu Bình hỏi.Vai hề lắc lư đi đến trước mặt hắn, hạ giọng mà nói: “Chờ lát nữa khi bắt đầu lễtrao giải, người phải tìm các yêu tinh muốn lấy một phần thưởng, thứ kia gọi làKính nhìn trộm của lão gia hỏa”."Liễu Bình không thể hiểu được mà nói: “Lễ trao giải ——”."Nghe này,"Vai hề cắt ngang lời hắn, nhanh chóng nói: “Ta không thể ở đây lâu được, ngườichỉ cần nhớ kỹ một điều, sau khi trở lại Mộng Cảnh phải đi tìm tài liệu đúc thứbảy trước, đến lúc đó tự nhiên sẽ biết được tất cả."Liễu Bình nói: “Rốt cuộc ngài là ——""Lịch sử đã tới tình trạng sắp xâm nhập Luyện Ngục Thần Trụ, cho nên ta mớicó thể xuất hiện, lễ trao giải sẽ lập tức bắt đầu rồi, tạm biệt."Vai hề nói.Hắn ta đứng trên vũng máu loãng, cả người trầm xuống bên dưới, lập tức biếnmất tăm hơi.Chuối phi đao hoàn toàn đi vào vách đá đột nhiên tự giãy giụa rút ra khỏi tường,cuống quít bay theo vào máu loãng, cũng biến mất không thấy đâu nữa.Liễu Bình cứng lại tại chỗ, sau một lúc lâu mới mở miệng nói: “Thượng đế, đâylà tình huống gì.""Nhìn là được."ểThượng để nói.Giây tiếp theo.Phanh phanh phanh phanh phanh -- Từng pháo hoa bay múa đầy trời, kèm vớitừng tiếng reo hò hoan hô và huýt sáo vang lên.Vô số những yêu tinh hiện thân từ bốn phương tám hướng, liều mạng vỗ tay."Đây là tình huống gì thế này?"Liễu Bình đành hỏi lại một lần.Yêu tinh váy xanh lặng lẽ hiện thân, lơ lửng trong hư không trước mặt hắn, lớntiếng nói: “Không thể không nói, tận thế thật là một trạm kiểm soát quá tuyệt,nó gần như sàng lọc tất cả người dự thi ra.""Trải qua hai ngàn năm, rốt cuộc chúng ta cũng có được một vị quán quân!"“Đó chính là --"“Từ từ, hình như ta đã bỏ quyền."Liễu Bình liên tục xua tay và nói."Đúng là người bỏ quyền, nhưng hiện tại chỉ có người đứng ở giữa sân, là ngườicuối cùng danh xứng với thực, vậy dựa theo quy tắc thi đấu thứ ba ngàn chíntrăm hai mươi mốt, người được bổ sung làm nhân viên dự thi chính thức, cũngđạt được giải quán quân cuối cùng!"Yêu tinh váy xanh lớn tiếng nói.Các yêu tinh hưng phấn vỗ tay, khuôn mặt nhỏ đều kích động đến mức đỏ lên.Liễu Bình nhớ lại lời nói vừa rồi của vai hề mặt nạ trắng, hắn hơi trầm ngâm rồinhún vai và nói: “Vậy -- Có khen thưởng gì không?""Đương nhiên! Quán quân có thể tự lựa chọn phần thưởng, người muốn cái gì?"Yêu tinh váy xanh hỏi."Kính nhìn trộm của lão gia hỏa."Liễu Bình nói."A –– Thứ đó ấy à, nó chỉ có thể dùng một lần nữa là hư hao, người thật sựmuốn thứ đó làm phần thưởng sao?"Yêu tinh váy xanh nói."Đúng vậy, ta cần đến nó."Liễu Bình cười nói."Được! Không thành vấn đề!"Yêu tinh váy xanh quay lại phía sau phân phó một tiếng.Chỉ chốc lát sau.Một cái huy chương màu vàng to đùng và một cái kính đặt tên khay được trìnhlên trước mặt Liễu Bình.ễYêu tinh váy xanh thận trọng mà giao hai thứ này cho Liễu Bình."Nên mở tiệc chúc mừng."Nàng lặng lẽ nói.Liễu Bình nhìn những yêu tinh đang đưa ánh mắt trông mong nhìn hắn khắpchung quanh, đành phải giơ huy chương lên cao cao, triển lãm cho tất cả yêutinh xem."Hiện tại tiệc chúc mừng bắt đầu! Hắn tuyên bố.Tiếng ồn ào càng thêm náo nhiệt như xuyên thấu tận trời, các yêu tinh hoan hôtụ tập với nhau, bắt đầu nhảy vũ đạo cuồng dã.Bắt đầu từ giờ khắc này, mỗi một yêu tinh đều rơi vào trạng thái cuồng hoan.Rốt cuộc chúng cũng không rảnh rỗi để dây dưa Liễu Bình -- Lúc này Liễu Bìnhmới lặng lẽ rời khỏi hiện trường.

Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Mười lăm phút sau.Thế giới cấm tuyệt tan đi.Liễu Bình lại xuất hiện trong thế giới trốn tìm.Hôi Tẫn chi Hình thì không xuất hiện nữa.- - Trên thực tế, trong những nămtháng dài đăng đắng, những tồn tại vô cùng cường đại đó đã thích ứng với việcsử dụng các loại sức mạnh siêu phàm.Bất chợt tiến vào thế giới cấm tuyệt siêu phàm, đả kích đối với chúng vượt quatưởng tượng bình thường.Chỉ có tà ma có thể đánh đến trình độ kia với Liễu Bình.Trừ tà ma ra -- Cũng như lời Liễu Bình đã nói, kẻ địch bình thường thật sựkhông phải đối thủ của hắn.Hội Tẫn chi Hình trực tiếp bị đánh đến khí tức thoi thóp, sau đó hiến tế cho conquái điểu có mười hai cái đầu tiên Thánh Giới kia.Giờ khắc này.Liễu Bình về tới thế giới trốn tìm, trong mắt vẫn không ngừng thoáng hiện từnghàng nhắc nhở phù: “Ngươi hoàn thành hiến tế.""Hiện giờ điều kiện giao dịch đã được thỏa mãn, Thánh Giới chi Linh kia dựatheo phương pháp đúc giáp ngươi có mà đánh dấu chi tiết những nơi có các loạitài liệu đúc.""Khi người tìm kiếm đủ tài liệu thì có thể bắt đầu đúc thành chiến giáp kỷnguyên tiếp theo."Tất cả chữ nhỏ thiêu đốt lại biến mất.Trong đầu Liễu Bình không ngừng hiện ra đủ loại tài liệu."Về Mộng Cảnh đi, Mộng Cảnh có sẵn tất cả tài liệu, chỉ cần chúng ta đi tìm thìnhất định không thành vấn đề."Andrea nói."Đúng là phải về Mộng Cảnh, nhưng chúng ta còn chưa gặp một người, gặp hắnrồi lại đi."Liễu Bình nói."Ý ngươi là vai hề kia?"Andrea nói."Đúng vậy."Liễu Bình nói xong thì bắt lấy hồ lô lớn kia rồi uống thêm một ngụm nước VongXuyên.ắSức mạnh tà ma hóa đang không ngừng ăn mòn hắn.Chỉ có thời gian sáu ngày.Hắn phải đúc giáp thành công trong vòng sáu ngày.Hư không chợt lóe.Chỉ thấy một thanh phi đao bay ra từ thế giới nào đó: “Cạch"một tiếng đâm vào bức tường đổ.Máu tươi phun trào chảy xuống từ thân đao, từ vách tường lan xuống mặt đấtrồi tụ thành dòng.Vai hề bò dậy từ máu loãng, chật vật mà nói: “Tên kia thật sự không dễ giết, chỉthiếu một chút nữa là nó đã đánh trúng ta, thật là quá mạo hiểm.""Ngươi xử lý nó rồi?"Liễu Bình hỏi."Ta vận dụng chừng ba đầu ngón tay mới thả sạch máu của nó."Vai hề chụp phủi tro bụi không tồn tại trên người, nói với giọng điệu ngưngtrọng."Các hạ, ngươi chờ ta ở chỗ này, còn giúp ta xử lý một kẻ địch, nhất định là cóchuyện gì muốn nói với ta, có đúng không?"Liễu Bình hỏi.Vai hề lắc lư đi đến trước mặt hắn, hạ giọng mà nói: “Chờ lát nữa khi bắt đầu lễtrao giải, người phải tìm các yêu tinh muốn lấy một phần thưởng, thứ kia gọi làKính nhìn trộm của lão gia hỏa”."Liễu Bình không thể hiểu được mà nói: “Lễ trao giải ——”."Nghe này,"Vai hề cắt ngang lời hắn, nhanh chóng nói: “Ta không thể ở đây lâu được, ngườichỉ cần nhớ kỹ một điều, sau khi trở lại Mộng Cảnh phải đi tìm tài liệu đúc thứbảy trước, đến lúc đó tự nhiên sẽ biết được tất cả."Liễu Bình nói: “Rốt cuộc ngài là ——""Lịch sử đã tới tình trạng sắp xâm nhập Luyện Ngục Thần Trụ, cho nên ta mớicó thể xuất hiện, lễ trao giải sẽ lập tức bắt đầu rồi, tạm biệt."Vai hề nói.Hắn ta đứng trên vũng máu loãng, cả người trầm xuống bên dưới, lập tức biếnmất tăm hơi.Chuối phi đao hoàn toàn đi vào vách đá đột nhiên tự giãy giụa rút ra khỏi tường,cuống quít bay theo vào máu loãng, cũng biến mất không thấy đâu nữa.Liễu Bình cứng lại tại chỗ, sau một lúc lâu mới mở miệng nói: “Thượng đế, đâylà tình huống gì.""Nhìn là được."ểThượng để nói.Giây tiếp theo.Phanh phanh phanh phanh phanh -- Từng pháo hoa bay múa đầy trời, kèm vớitừng tiếng reo hò hoan hô và huýt sáo vang lên.Vô số những yêu tinh hiện thân từ bốn phương tám hướng, liều mạng vỗ tay."Đây là tình huống gì thế này?"Liễu Bình đành hỏi lại một lần.Yêu tinh váy xanh lặng lẽ hiện thân, lơ lửng trong hư không trước mặt hắn, lớntiếng nói: “Không thể không nói, tận thế thật là một trạm kiểm soát quá tuyệt,nó gần như sàng lọc tất cả người dự thi ra.""Trải qua hai ngàn năm, rốt cuộc chúng ta cũng có được một vị quán quân!"“Đó chính là --"“Từ từ, hình như ta đã bỏ quyền."Liễu Bình liên tục xua tay và nói."Đúng là người bỏ quyền, nhưng hiện tại chỉ có người đứng ở giữa sân, là ngườicuối cùng danh xứng với thực, vậy dựa theo quy tắc thi đấu thứ ba ngàn chíntrăm hai mươi mốt, người được bổ sung làm nhân viên dự thi chính thức, cũngđạt được giải quán quân cuối cùng!"Yêu tinh váy xanh lớn tiếng nói.Các yêu tinh hưng phấn vỗ tay, khuôn mặt nhỏ đều kích động đến mức đỏ lên.Liễu Bình nhớ lại lời nói vừa rồi của vai hề mặt nạ trắng, hắn hơi trầm ngâm rồinhún vai và nói: “Vậy -- Có khen thưởng gì không?""Đương nhiên! Quán quân có thể tự lựa chọn phần thưởng, người muốn cái gì?"Yêu tinh váy xanh hỏi."Kính nhìn trộm của lão gia hỏa."Liễu Bình nói."A –– Thứ đó ấy à, nó chỉ có thể dùng một lần nữa là hư hao, người thật sựmuốn thứ đó làm phần thưởng sao?"Yêu tinh váy xanh nói."Đúng vậy, ta cần đến nó."Liễu Bình cười nói."Được! Không thành vấn đề!"Yêu tinh váy xanh quay lại phía sau phân phó một tiếng.Chỉ chốc lát sau.Một cái huy chương màu vàng to đùng và một cái kính đặt tên khay được trìnhlên trước mặt Liễu Bình.ễYêu tinh váy xanh thận trọng mà giao hai thứ này cho Liễu Bình."Nên mở tiệc chúc mừng."Nàng lặng lẽ nói.Liễu Bình nhìn những yêu tinh đang đưa ánh mắt trông mong nhìn hắn khắpchung quanh, đành phải giơ huy chương lên cao cao, triển lãm cho tất cả yêutinh xem."Hiện tại tiệc chúc mừng bắt đầu! Hắn tuyên bố.Tiếng ồn ào càng thêm náo nhiệt như xuyên thấu tận trời, các yêu tinh hoan hôtụ tập với nhau, bắt đầu nhảy vũ đạo cuồng dã.Bắt đầu từ giờ khắc này, mỗi một yêu tinh đều rơi vào trạng thái cuồng hoan.Rốt cuộc chúng cũng không rảnh rỗi để dây dưa Liễu Bình -- Lúc này Liễu Bìnhmới lặng lẽ rời khỏi hiện trường.

Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Mười lăm phút sau.Thế giới cấm tuyệt tan đi.Liễu Bình lại xuất hiện trong thế giới trốn tìm.Hôi Tẫn chi Hình thì không xuất hiện nữa.- - Trên thực tế, trong những nămtháng dài đăng đắng, những tồn tại vô cùng cường đại đó đã thích ứng với việcsử dụng các loại sức mạnh siêu phàm.Bất chợt tiến vào thế giới cấm tuyệt siêu phàm, đả kích đối với chúng vượt quatưởng tượng bình thường.Chỉ có tà ma có thể đánh đến trình độ kia với Liễu Bình.Trừ tà ma ra -- Cũng như lời Liễu Bình đã nói, kẻ địch bình thường thật sựkhông phải đối thủ của hắn.Hội Tẫn chi Hình trực tiếp bị đánh đến khí tức thoi thóp, sau đó hiến tế cho conquái điểu có mười hai cái đầu tiên Thánh Giới kia.Giờ khắc này.Liễu Bình về tới thế giới trốn tìm, trong mắt vẫn không ngừng thoáng hiện từnghàng nhắc nhở phù: “Ngươi hoàn thành hiến tế.""Hiện giờ điều kiện giao dịch đã được thỏa mãn, Thánh Giới chi Linh kia dựatheo phương pháp đúc giáp ngươi có mà đánh dấu chi tiết những nơi có các loạitài liệu đúc.""Khi người tìm kiếm đủ tài liệu thì có thể bắt đầu đúc thành chiến giáp kỷnguyên tiếp theo."Tất cả chữ nhỏ thiêu đốt lại biến mất.Trong đầu Liễu Bình không ngừng hiện ra đủ loại tài liệu."Về Mộng Cảnh đi, Mộng Cảnh có sẵn tất cả tài liệu, chỉ cần chúng ta đi tìm thìnhất định không thành vấn đề."Andrea nói."Đúng là phải về Mộng Cảnh, nhưng chúng ta còn chưa gặp một người, gặp hắnrồi lại đi."Liễu Bình nói."Ý ngươi là vai hề kia?"Andrea nói."Đúng vậy."Liễu Bình nói xong thì bắt lấy hồ lô lớn kia rồi uống thêm một ngụm nước VongXuyên.ắSức mạnh tà ma hóa đang không ngừng ăn mòn hắn.Chỉ có thời gian sáu ngày.Hắn phải đúc giáp thành công trong vòng sáu ngày.Hư không chợt lóe.Chỉ thấy một thanh phi đao bay ra từ thế giới nào đó: “Cạch"một tiếng đâm vào bức tường đổ.Máu tươi phun trào chảy xuống từ thân đao, từ vách tường lan xuống mặt đấtrồi tụ thành dòng.Vai hề bò dậy từ máu loãng, chật vật mà nói: “Tên kia thật sự không dễ giết, chỉthiếu một chút nữa là nó đã đánh trúng ta, thật là quá mạo hiểm.""Ngươi xử lý nó rồi?"Liễu Bình hỏi."Ta vận dụng chừng ba đầu ngón tay mới thả sạch máu của nó."Vai hề chụp phủi tro bụi không tồn tại trên người, nói với giọng điệu ngưngtrọng."Các hạ, ngươi chờ ta ở chỗ này, còn giúp ta xử lý một kẻ địch, nhất định là cóchuyện gì muốn nói với ta, có đúng không?"Liễu Bình hỏi.Vai hề lắc lư đi đến trước mặt hắn, hạ giọng mà nói: “Chờ lát nữa khi bắt đầu lễtrao giải, người phải tìm các yêu tinh muốn lấy một phần thưởng, thứ kia gọi làKính nhìn trộm của lão gia hỏa”."Liễu Bình không thể hiểu được mà nói: “Lễ trao giải ——”."Nghe này,"Vai hề cắt ngang lời hắn, nhanh chóng nói: “Ta không thể ở đây lâu được, ngườichỉ cần nhớ kỹ một điều, sau khi trở lại Mộng Cảnh phải đi tìm tài liệu đúc thứbảy trước, đến lúc đó tự nhiên sẽ biết được tất cả."Liễu Bình nói: “Rốt cuộc ngài là ——""Lịch sử đã tới tình trạng sắp xâm nhập Luyện Ngục Thần Trụ, cho nên ta mớicó thể xuất hiện, lễ trao giải sẽ lập tức bắt đầu rồi, tạm biệt."Vai hề nói.Hắn ta đứng trên vũng máu loãng, cả người trầm xuống bên dưới, lập tức biếnmất tăm hơi.Chuối phi đao hoàn toàn đi vào vách đá đột nhiên tự giãy giụa rút ra khỏi tường,cuống quít bay theo vào máu loãng, cũng biến mất không thấy đâu nữa.Liễu Bình cứng lại tại chỗ, sau một lúc lâu mới mở miệng nói: “Thượng đế, đâylà tình huống gì.""Nhìn là được."ểThượng để nói.Giây tiếp theo.Phanh phanh phanh phanh phanh -- Từng pháo hoa bay múa đầy trời, kèm vớitừng tiếng reo hò hoan hô và huýt sáo vang lên.Vô số những yêu tinh hiện thân từ bốn phương tám hướng, liều mạng vỗ tay."Đây là tình huống gì thế này?"Liễu Bình đành hỏi lại một lần.Yêu tinh váy xanh lặng lẽ hiện thân, lơ lửng trong hư không trước mặt hắn, lớntiếng nói: “Không thể không nói, tận thế thật là một trạm kiểm soát quá tuyệt,nó gần như sàng lọc tất cả người dự thi ra.""Trải qua hai ngàn năm, rốt cuộc chúng ta cũng có được một vị quán quân!"“Đó chính là --"“Từ từ, hình như ta đã bỏ quyền."Liễu Bình liên tục xua tay và nói."Đúng là người bỏ quyền, nhưng hiện tại chỉ có người đứng ở giữa sân, là ngườicuối cùng danh xứng với thực, vậy dựa theo quy tắc thi đấu thứ ba ngàn chíntrăm hai mươi mốt, người được bổ sung làm nhân viên dự thi chính thức, cũngđạt được giải quán quân cuối cùng!"Yêu tinh váy xanh lớn tiếng nói.Các yêu tinh hưng phấn vỗ tay, khuôn mặt nhỏ đều kích động đến mức đỏ lên.Liễu Bình nhớ lại lời nói vừa rồi của vai hề mặt nạ trắng, hắn hơi trầm ngâm rồinhún vai và nói: “Vậy -- Có khen thưởng gì không?""Đương nhiên! Quán quân có thể tự lựa chọn phần thưởng, người muốn cái gì?"Yêu tinh váy xanh hỏi."Kính nhìn trộm của lão gia hỏa."Liễu Bình nói."A –– Thứ đó ấy à, nó chỉ có thể dùng một lần nữa là hư hao, người thật sựmuốn thứ đó làm phần thưởng sao?"Yêu tinh váy xanh nói."Đúng vậy, ta cần đến nó."Liễu Bình cười nói."Được! Không thành vấn đề!"Yêu tinh váy xanh quay lại phía sau phân phó một tiếng.Chỉ chốc lát sau.Một cái huy chương màu vàng to đùng và một cái kính đặt tên khay được trìnhlên trước mặt Liễu Bình.ễYêu tinh váy xanh thận trọng mà giao hai thứ này cho Liễu Bình."Nên mở tiệc chúc mừng."Nàng lặng lẽ nói.Liễu Bình nhìn những yêu tinh đang đưa ánh mắt trông mong nhìn hắn khắpchung quanh, đành phải giơ huy chương lên cao cao, triển lãm cho tất cả yêutinh xem."Hiện tại tiệc chúc mừng bắt đầu! Hắn tuyên bố.Tiếng ồn ào càng thêm náo nhiệt như xuyên thấu tận trời, các yêu tinh hoan hôtụ tập với nhau, bắt đầu nhảy vũ đạo cuồng dã.Bắt đầu từ giờ khắc này, mỗi một yêu tinh đều rơi vào trạng thái cuồng hoan.Rốt cuộc chúng cũng không rảnh rỗi để dây dưa Liễu Bình -- Lúc này Liễu Bìnhmới lặng lẽ rời khỏi hiện trường.

Chương 1177: Nên mở tiệc chúc mừng