"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô…
Chương 1178: Tiếp cận bí mật kia
Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Mộng Cảnh.Liễu Bình nhìn cái kính trước mắt.Thật ra nó chỉ là một khối pha lê trong suốt được khảm vào một cái khung gỗ,nhìn có vẻ mơ mơ hồ hồ, cứ như đã trải qua vô số năm tháng.Khi Liễu Bình nắm nó trong tay, lập tức có từng hàng chữ nhỏ thiêu đốt hiệnlên: “Kính nhìn trộm bẫy rập của ông tổ yêu tinh.""Số lần sử dụng còn lại: 1/143367567687.""Khi người sử dụng nó, có thể phát hiện bẫy rập có hậu quả nghiêm trọng nhất,người có thể nhìn thấy rõ tình cảnh mình trúng chiêu.""-- Luôn có người muốn đào hố, nhưng chúng ta không mắc lừa."Liễu Bình rơi vào trầm ngâm."Suy nghĩ cái gì?"Thượng để hỏi."Mộng Cảnh hiện tại mà ta đang ở chưa bị tà ma phá hư phải không?"Liễu Bình hỏi."Đúng vậy, đây là một năm nào đó trong niên đại xa xăm trước kia, lúc này,triều Ác Mộng còn chưa gần kề bùng nổ, tà ma cũng chưa đi vào Mộng Cảnh đểtự mình xuống tay phá hư tất cả."Thượng để nói.Liễu Bình nói: “Hiện tại ta sử dụng nó ––”."Ta không thể xem kết quả, bởi vì một khi ta xem trước thì nó sẽ không chuẩnxác."Thượng đế nói."Ta không hỏi cái này, ta chỉ hỏi vai hề kia có thể tin tưởng không?"Liễu Bình nói."Hoàn toàn có thể."Thượng để nói.Liễu Bình gật gật đầu, sau đó đặt cái kính kia ở trước mặt mình.Trong nháy mắt.Quang ảnh chung quanh chợt lóe.Một hàng chữ nhỏ thiêu đốt nhanh chóng hiện lên: “Ngươi sẽ nhìn thấy tìnhhuống nguy hiểm nhất, nó xảy ra vào ——""Sáu ngày sau."Bạch quang hiện lên.Tất cả trở nên rõ ràng.Liễu Bình nhìn thấy mình đứng trước một khối áo giáp màu đen thật lớn, vừalòng gật đầu và nói: “Rất tốt, rốt cuộc cũng hoàn toàn đúc nó thành công."Vào thời khắc đó -- Liễu Bình bỗng ý thức được, đây là lúc hắn hoàn thành đúcchiến giáp.Chẳng lẽ thời khắc này ẩn chứa bẫy rập hung hiểm gì? Hắn đứng một bên, yênlặng quan sát tiếp.Bộ chiến giáp kia hoàn toàn được đúc từ từng mảnh lân giáp tràn ngập các loạiphù văn hắc ám, nhìn thật to lớn, quả thực vượt xa tưởng tượng, cho dù là ở bấtcứ thế giới nào, nó cũng có thể được gọi là đỉnh thiên lập địa."Vậy ta nên thao túng nó như thế nào đây?"Liễu Bình của thời khắc đó lẩm bẩm.Bỗng nhiên.Chiến giáp khổng lồ kia chậm rãi gục đầu nhìn xuống hắn."Cái gì? Nó tự động đậy?"Liễu Bình của thời khắc đó kinh ngạc nói.Chiến giáp khổng lồ màu đen liên tục phát ra ngữ điệu quỷ dị, giống như tiếngtê tê, dù là Liễu Bình thời khắc đó hay là Liễu Bình đang đứng xem cũng khôngthể nghe hiểu.Hai Liễu Bình đều bỗng ý thức được một điều.- -Chiến giáp này có khí linh!"Không hay rồi."Liễu Bình thời khắc đó vừa nói xong thì đã bị chiến giáp vươn bàn tay khổng lồmàu đen ra bắt lấy.Chiến giáp khổng lồ liên tục phát ra từng âm thanh quỷ dị.Giây tiếp theo.Hư không chợt lóe, một người tu hành nữ tính lặng lẽ xuất hiện.- - Đó là tà mađã thay đổi chủng tộc! Á mang vẻ mặt hoang mang nhìn khắp chung quanh."Đây là nơi nào? Ồ? Chiến giáp của chúng ta?"Ả nhịn không được buột miệng thốt ra.Chiến giáp khổng lồ vươn một ngón tay màu đen ra, nhẹ nhàng điểm một cáilên giữa mày của ả.Vẻ mặt hoảng hốt của nữ tu dần dần biến ảo.Trên người ở tuôn ra tầng tầng lớp lớp sương máu, thân thể hoàn toàn tản ra, lạihóa thành tà ma lần nữa."Tên đáng thương, tuy ngươi có thể đúc thành chiến giáp, nhưng căn bản khônghiểu thao túng nó như thế nào!""Hiện tại nó là của ta ––""Tất cả đều đã kết thúc!"Quang ảnh chợt lóe.Tất cả hình ảnh biến mất sạch sẽ trước mắt Liễu Bình.Liễu Bình sờ sờ cái trán, lúc này mới phát hiện trên trán sớm đã thấm ra từnggiọt mồ hôi.Tuy hắn có thể đúc giáp, nhưng lại không cách nào khống chế khí linh của chiếngiáp này.Nếu cứ như vậy mà đúc thành chiến giáp -- Thật ra là đang giúp tà ma! Nhưnghắn chỉ có sáu ngày! Trong sáu ngày nếu không thể đúc giáp thành công thì hắnsẽ không thể áp chế sức mạnh tà ma trong cơ thể nữa.Hắn sẽ trở thành một thành viên của chúng! Tâm niệm của Liễu Bình chợt lóe,bỗng nhớ lại một điều."... Người chỉ cần nhớ kỹ một điều, sau khi trở lại Mộng Cảnh phải đi tìm tàiliệu đúc thứ bảy trước, đến lúc đó tự nhiên sẽ biết được tất cả."Đây là lời nói nguyên văn của vai hề mặt nạ trắng.Liễu Bình nhắm mắt lại suy nghĩ trong chốc lát.Tài liệu đúc giáp thứ bảy... Hình như gọi là Hồn Nguyệt Bí Ngọc.Dựa theo ghi chép tài liệu được quái điều mười hai đầu truyền thụ, thứ này cóhai tác dụng, một là đúc giáp.Cái còn lại....Là triệu hoán Linh hi hữu được chỉ định.Không cần phải nói, hắn chắc chắn sẽ dùng nó để đúc giáp.Như vậy -- Theo như lời mà vai hề nói, chẳng lẽ là dùng nó để triệu hoán linh hihữu được chỉ định? Giọng nói của thượng đế bỗng vang lên: “Đã đến lúc.""Cái gì đã đến lúc?"Liễu Bình hỏi."Nơi khởi nguyên của Hồn Nguyệt Bí Ngọc là thế giới chí ám của Vĩnh Dạ, nếungươi muốn có được nó, Mộng Cảnh nhất định sẽ đưa người đến Vĩnh Dạ, đểngười tự mình khai quật."Thượng đế nói."Nhưng sau khi ta dùng nó triệu hoán Linh hi hữu, chẳng phải không thể dùngđể đúc giáp nữa sao?"Liễu Bình hỏi."Ngươi sẽ có được một vật thay thế -- Cái này không quan trọng, quan trọng là,rốt cuộc ngươi cũng sắp chứng kiến được chân tướng của thế giới Vĩnh Dạ vàLuyện Ngục."ểThượng để nói."Chuyện này quan trọng đến mức nào?"Liễu Bình hỏi."Nó là bí mật chung cực của tất cả chư giới, ta chưa bao giờ dám nói ra miệng,mà rốt cuộc ngươi cũng tiếp cận nó."Thượng để nói.Liễu Bình trầm mặc mấy phút, sau đó bỗng nói: “Để ta thu thập đủ tất cả tàiliệu, sau đó ta đi xem bí mật này rốt cục là cái gì.""Nên như thế."Thượng đế nói.
Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Mộng Cảnh.Liễu Bình nhìn cái kính trước mắt.Thật ra nó chỉ là một khối pha lê trong suốt được khảm vào một cái khung gỗ,nhìn có vẻ mơ mơ hồ hồ, cứ như đã trải qua vô số năm tháng.Khi Liễu Bình nắm nó trong tay, lập tức có từng hàng chữ nhỏ thiêu đốt hiệnlên: “Kính nhìn trộm bẫy rập của ông tổ yêu tinh.""Số lần sử dụng còn lại: 1/143367567687.""Khi người sử dụng nó, có thể phát hiện bẫy rập có hậu quả nghiêm trọng nhất,người có thể nhìn thấy rõ tình cảnh mình trúng chiêu.""-- Luôn có người muốn đào hố, nhưng chúng ta không mắc lừa."Liễu Bình rơi vào trầm ngâm."Suy nghĩ cái gì?"Thượng để hỏi."Mộng Cảnh hiện tại mà ta đang ở chưa bị tà ma phá hư phải không?"Liễu Bình hỏi."Đúng vậy, đây là một năm nào đó trong niên đại xa xăm trước kia, lúc này,triều Ác Mộng còn chưa gần kề bùng nổ, tà ma cũng chưa đi vào Mộng Cảnh đểtự mình xuống tay phá hư tất cả."Thượng để nói.Liễu Bình nói: “Hiện tại ta sử dụng nó ––”."Ta không thể xem kết quả, bởi vì một khi ta xem trước thì nó sẽ không chuẩnxác."Thượng đế nói."Ta không hỏi cái này, ta chỉ hỏi vai hề kia có thể tin tưởng không?"Liễu Bình nói."Hoàn toàn có thể."Thượng để nói.Liễu Bình gật gật đầu, sau đó đặt cái kính kia ở trước mặt mình.Trong nháy mắt.Quang ảnh chung quanh chợt lóe.Một hàng chữ nhỏ thiêu đốt nhanh chóng hiện lên: “Ngươi sẽ nhìn thấy tìnhhuống nguy hiểm nhất, nó xảy ra vào ——""Sáu ngày sau."Bạch quang hiện lên.Tất cả trở nên rõ ràng.Liễu Bình nhìn thấy mình đứng trước một khối áo giáp màu đen thật lớn, vừalòng gật đầu và nói: “Rất tốt, rốt cuộc cũng hoàn toàn đúc nó thành công."Vào thời khắc đó -- Liễu Bình bỗng ý thức được, đây là lúc hắn hoàn thành đúcchiến giáp.Chẳng lẽ thời khắc này ẩn chứa bẫy rập hung hiểm gì? Hắn đứng một bên, yênlặng quan sát tiếp.Bộ chiến giáp kia hoàn toàn được đúc từ từng mảnh lân giáp tràn ngập các loạiphù văn hắc ám, nhìn thật to lớn, quả thực vượt xa tưởng tượng, cho dù là ở bấtcứ thế giới nào, nó cũng có thể được gọi là đỉnh thiên lập địa."Vậy ta nên thao túng nó như thế nào đây?"Liễu Bình của thời khắc đó lẩm bẩm.Bỗng nhiên.Chiến giáp khổng lồ kia chậm rãi gục đầu nhìn xuống hắn."Cái gì? Nó tự động đậy?"Liễu Bình của thời khắc đó kinh ngạc nói.Chiến giáp khổng lồ màu đen liên tục phát ra ngữ điệu quỷ dị, giống như tiếngtê tê, dù là Liễu Bình thời khắc đó hay là Liễu Bình đang đứng xem cũng khôngthể nghe hiểu.Hai Liễu Bình đều bỗng ý thức được một điều.- -Chiến giáp này có khí linh!"Không hay rồi."Liễu Bình thời khắc đó vừa nói xong thì đã bị chiến giáp vươn bàn tay khổng lồmàu đen ra bắt lấy.Chiến giáp khổng lồ liên tục phát ra từng âm thanh quỷ dị.Giây tiếp theo.Hư không chợt lóe, một người tu hành nữ tính lặng lẽ xuất hiện.- - Đó là tà mađã thay đổi chủng tộc! Á mang vẻ mặt hoang mang nhìn khắp chung quanh."Đây là nơi nào? Ồ? Chiến giáp của chúng ta?"Ả nhịn không được buột miệng thốt ra.Chiến giáp khổng lồ vươn một ngón tay màu đen ra, nhẹ nhàng điểm một cáilên giữa mày của ả.Vẻ mặt hoảng hốt của nữ tu dần dần biến ảo.Trên người ở tuôn ra tầng tầng lớp lớp sương máu, thân thể hoàn toàn tản ra, lạihóa thành tà ma lần nữa."Tên đáng thương, tuy ngươi có thể đúc thành chiến giáp, nhưng căn bản khônghiểu thao túng nó như thế nào!""Hiện tại nó là của ta ––""Tất cả đều đã kết thúc!"Quang ảnh chợt lóe.Tất cả hình ảnh biến mất sạch sẽ trước mắt Liễu Bình.Liễu Bình sờ sờ cái trán, lúc này mới phát hiện trên trán sớm đã thấm ra từnggiọt mồ hôi.Tuy hắn có thể đúc giáp, nhưng lại không cách nào khống chế khí linh của chiếngiáp này.Nếu cứ như vậy mà đúc thành chiến giáp -- Thật ra là đang giúp tà ma! Nhưnghắn chỉ có sáu ngày! Trong sáu ngày nếu không thể đúc giáp thành công thì hắnsẽ không thể áp chế sức mạnh tà ma trong cơ thể nữa.Hắn sẽ trở thành một thành viên của chúng! Tâm niệm của Liễu Bình chợt lóe,bỗng nhớ lại một điều."... Người chỉ cần nhớ kỹ một điều, sau khi trở lại Mộng Cảnh phải đi tìm tàiliệu đúc thứ bảy trước, đến lúc đó tự nhiên sẽ biết được tất cả."Đây là lời nói nguyên văn của vai hề mặt nạ trắng.Liễu Bình nhắm mắt lại suy nghĩ trong chốc lát.Tài liệu đúc giáp thứ bảy... Hình như gọi là Hồn Nguyệt Bí Ngọc.Dựa theo ghi chép tài liệu được quái điều mười hai đầu truyền thụ, thứ này cóhai tác dụng, một là đúc giáp.Cái còn lại....Là triệu hoán Linh hi hữu được chỉ định.Không cần phải nói, hắn chắc chắn sẽ dùng nó để đúc giáp.Như vậy -- Theo như lời mà vai hề nói, chẳng lẽ là dùng nó để triệu hoán linh hihữu được chỉ định? Giọng nói của thượng đế bỗng vang lên: “Đã đến lúc.""Cái gì đã đến lúc?"Liễu Bình hỏi."Nơi khởi nguyên của Hồn Nguyệt Bí Ngọc là thế giới chí ám của Vĩnh Dạ, nếungươi muốn có được nó, Mộng Cảnh nhất định sẽ đưa người đến Vĩnh Dạ, đểngười tự mình khai quật."Thượng đế nói."Nhưng sau khi ta dùng nó triệu hoán Linh hi hữu, chẳng phải không thể dùngđể đúc giáp nữa sao?"Liễu Bình hỏi."Ngươi sẽ có được một vật thay thế -- Cái này không quan trọng, quan trọng là,rốt cuộc ngươi cũng sắp chứng kiến được chân tướng của thế giới Vĩnh Dạ vàLuyện Ngục."ểThượng để nói."Chuyện này quan trọng đến mức nào?"Liễu Bình hỏi."Nó là bí mật chung cực của tất cả chư giới, ta chưa bao giờ dám nói ra miệng,mà rốt cuộc ngươi cũng tiếp cận nó."Thượng để nói.Liễu Bình trầm mặc mấy phút, sau đó bỗng nói: “Để ta thu thập đủ tất cả tàiliệu, sau đó ta đi xem bí mật này rốt cục là cái gì.""Nên như thế."Thượng đế nói.
Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Mộng Cảnh.Liễu Bình nhìn cái kính trước mắt.Thật ra nó chỉ là một khối pha lê trong suốt được khảm vào một cái khung gỗ,nhìn có vẻ mơ mơ hồ hồ, cứ như đã trải qua vô số năm tháng.Khi Liễu Bình nắm nó trong tay, lập tức có từng hàng chữ nhỏ thiêu đốt hiệnlên: “Kính nhìn trộm bẫy rập của ông tổ yêu tinh.""Số lần sử dụng còn lại: 1/143367567687.""Khi người sử dụng nó, có thể phát hiện bẫy rập có hậu quả nghiêm trọng nhất,người có thể nhìn thấy rõ tình cảnh mình trúng chiêu.""-- Luôn có người muốn đào hố, nhưng chúng ta không mắc lừa."Liễu Bình rơi vào trầm ngâm."Suy nghĩ cái gì?"Thượng để hỏi."Mộng Cảnh hiện tại mà ta đang ở chưa bị tà ma phá hư phải không?"Liễu Bình hỏi."Đúng vậy, đây là một năm nào đó trong niên đại xa xăm trước kia, lúc này,triều Ác Mộng còn chưa gần kề bùng nổ, tà ma cũng chưa đi vào Mộng Cảnh đểtự mình xuống tay phá hư tất cả."Thượng để nói.Liễu Bình nói: “Hiện tại ta sử dụng nó ––”."Ta không thể xem kết quả, bởi vì một khi ta xem trước thì nó sẽ không chuẩnxác."Thượng đế nói."Ta không hỏi cái này, ta chỉ hỏi vai hề kia có thể tin tưởng không?"Liễu Bình nói."Hoàn toàn có thể."Thượng để nói.Liễu Bình gật gật đầu, sau đó đặt cái kính kia ở trước mặt mình.Trong nháy mắt.Quang ảnh chung quanh chợt lóe.Một hàng chữ nhỏ thiêu đốt nhanh chóng hiện lên: “Ngươi sẽ nhìn thấy tìnhhuống nguy hiểm nhất, nó xảy ra vào ——""Sáu ngày sau."Bạch quang hiện lên.Tất cả trở nên rõ ràng.Liễu Bình nhìn thấy mình đứng trước một khối áo giáp màu đen thật lớn, vừalòng gật đầu và nói: “Rất tốt, rốt cuộc cũng hoàn toàn đúc nó thành công."Vào thời khắc đó -- Liễu Bình bỗng ý thức được, đây là lúc hắn hoàn thành đúcchiến giáp.Chẳng lẽ thời khắc này ẩn chứa bẫy rập hung hiểm gì? Hắn đứng một bên, yênlặng quan sát tiếp.Bộ chiến giáp kia hoàn toàn được đúc từ từng mảnh lân giáp tràn ngập các loạiphù văn hắc ám, nhìn thật to lớn, quả thực vượt xa tưởng tượng, cho dù là ở bấtcứ thế giới nào, nó cũng có thể được gọi là đỉnh thiên lập địa."Vậy ta nên thao túng nó như thế nào đây?"Liễu Bình của thời khắc đó lẩm bẩm.Bỗng nhiên.Chiến giáp khổng lồ kia chậm rãi gục đầu nhìn xuống hắn."Cái gì? Nó tự động đậy?"Liễu Bình của thời khắc đó kinh ngạc nói.Chiến giáp khổng lồ màu đen liên tục phát ra ngữ điệu quỷ dị, giống như tiếngtê tê, dù là Liễu Bình thời khắc đó hay là Liễu Bình đang đứng xem cũng khôngthể nghe hiểu.Hai Liễu Bình đều bỗng ý thức được một điều.- -Chiến giáp này có khí linh!"Không hay rồi."Liễu Bình thời khắc đó vừa nói xong thì đã bị chiến giáp vươn bàn tay khổng lồmàu đen ra bắt lấy.Chiến giáp khổng lồ liên tục phát ra từng âm thanh quỷ dị.Giây tiếp theo.Hư không chợt lóe, một người tu hành nữ tính lặng lẽ xuất hiện.- - Đó là tà mađã thay đổi chủng tộc! Á mang vẻ mặt hoang mang nhìn khắp chung quanh."Đây là nơi nào? Ồ? Chiến giáp của chúng ta?"Ả nhịn không được buột miệng thốt ra.Chiến giáp khổng lồ vươn một ngón tay màu đen ra, nhẹ nhàng điểm một cáilên giữa mày của ả.Vẻ mặt hoảng hốt của nữ tu dần dần biến ảo.Trên người ở tuôn ra tầng tầng lớp lớp sương máu, thân thể hoàn toàn tản ra, lạihóa thành tà ma lần nữa."Tên đáng thương, tuy ngươi có thể đúc thành chiến giáp, nhưng căn bản khônghiểu thao túng nó như thế nào!""Hiện tại nó là của ta ––""Tất cả đều đã kết thúc!"Quang ảnh chợt lóe.Tất cả hình ảnh biến mất sạch sẽ trước mắt Liễu Bình.Liễu Bình sờ sờ cái trán, lúc này mới phát hiện trên trán sớm đã thấm ra từnggiọt mồ hôi.Tuy hắn có thể đúc giáp, nhưng lại không cách nào khống chế khí linh của chiếngiáp này.Nếu cứ như vậy mà đúc thành chiến giáp -- Thật ra là đang giúp tà ma! Nhưnghắn chỉ có sáu ngày! Trong sáu ngày nếu không thể đúc giáp thành công thì hắnsẽ không thể áp chế sức mạnh tà ma trong cơ thể nữa.Hắn sẽ trở thành một thành viên của chúng! Tâm niệm của Liễu Bình chợt lóe,bỗng nhớ lại một điều."... Người chỉ cần nhớ kỹ một điều, sau khi trở lại Mộng Cảnh phải đi tìm tàiliệu đúc thứ bảy trước, đến lúc đó tự nhiên sẽ biết được tất cả."Đây là lời nói nguyên văn của vai hề mặt nạ trắng.Liễu Bình nhắm mắt lại suy nghĩ trong chốc lát.Tài liệu đúc giáp thứ bảy... Hình như gọi là Hồn Nguyệt Bí Ngọc.Dựa theo ghi chép tài liệu được quái điều mười hai đầu truyền thụ, thứ này cóhai tác dụng, một là đúc giáp.Cái còn lại....Là triệu hoán Linh hi hữu được chỉ định.Không cần phải nói, hắn chắc chắn sẽ dùng nó để đúc giáp.Như vậy -- Theo như lời mà vai hề nói, chẳng lẽ là dùng nó để triệu hoán linh hihữu được chỉ định? Giọng nói của thượng đế bỗng vang lên: “Đã đến lúc.""Cái gì đã đến lúc?"Liễu Bình hỏi."Nơi khởi nguyên của Hồn Nguyệt Bí Ngọc là thế giới chí ám của Vĩnh Dạ, nếungươi muốn có được nó, Mộng Cảnh nhất định sẽ đưa người đến Vĩnh Dạ, đểngười tự mình khai quật."Thượng đế nói."Nhưng sau khi ta dùng nó triệu hoán Linh hi hữu, chẳng phải không thể dùngđể đúc giáp nữa sao?"Liễu Bình hỏi."Ngươi sẽ có được một vật thay thế -- Cái này không quan trọng, quan trọng là,rốt cuộc ngươi cũng sắp chứng kiến được chân tướng của thế giới Vĩnh Dạ vàLuyện Ngục."ểThượng để nói."Chuyện này quan trọng đến mức nào?"Liễu Bình hỏi."Nó là bí mật chung cực của tất cả chư giới, ta chưa bao giờ dám nói ra miệng,mà rốt cuộc ngươi cũng tiếp cận nó."Thượng để nói.Liễu Bình trầm mặc mấy phút, sau đó bỗng nói: “Để ta thu thập đủ tất cả tàiliệu, sau đó ta đi xem bí mật này rốt cục là cái gì.""Nên như thế."Thượng đế nói.