"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô…

Chương 1179: Rốt cục cất giấu bí mật gì?

Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Ba ngày sau.Vĩnh Dạ.Liễu Bình lặng lẽ đáp xuống, đứng trong một thế giới đen nhánh.Nơi này là tầng đáy sâu nhất của Vĩnh Dạ.- - Thế giới chí ám.Liễu Bình vươn tay, lấy ra một vật rồi nhẹ nhàng ước lượng.Đây là túi trữ vật của Tu Hành Trắc.Thật ra thu thập tài liệu ở Mộng Cảnh cũng không phải chuyện quá khó, chỉ cầntừng bước hoàn thành các loại nhiệm vụ thì có thể lấy được vật phẩm khenthưởng mà mình muốn.Liễu Bình dùng tận thời gian ba ngày, rốt cuộc cũng thu thập đủ đa số tài liệuđúc giáp.Mộng Cảnh có một đặc điểm, đó là có thể mang vật đạt được từ Mộng Cảnh rangoài, sử dụng ở thế giới hiện thực.Trước mắt là nhiệm vụ cuối cùng của Mộng Cảnh -- Liễu Bình nhìn về phía hưkhông.Từng hàng chữ nhỏ dừng lại ở đó bất động: “Trong Mộng Cảnh có rất nhiều vậtảo tưởng, lại không có Hồn Nguyệt Bí Ngọc, nó là vật độc hữu của thế giớiVĩnh Dạ.""Đi đến thế giới chí ám trong Vĩnh Dạ đi.""Ngươi sẽ tìm được bảo vật mình muốn ở nơi đó."Liễu Bình có chút kinh ngạc.Mặc dù là chiến giáp của kỷ nguyên tiếp theo, nhưng cũng có thể tìm được gầnnhư tất cả tài liệu đúc ở Mộng Cảnh.- - Lại không có Hồn Nguyệt Bí Ngọc.Là vật này quá hi hữu, hay là thế giới Vĩnh Dạ có chút độc đáo? Giọng nói củathượng đế vang lên: “Vấn đề này rất dễ trả lời, Liễu Bình, ngươi có từng nhìnthấy thần trụ giống như Luyện Ngục và Vĩnh Dạ chỉ trụ chưa?”.Liễu Bình hồi tưởng một chút, sau đó nói: “Trong lịch sử vô tận, ta từng nhìnthấy rất nhiều thế giới thần trụ, nhưng không có cái nào giống Luyện Ngục vàVĩnh Dạ thần trụ.""Không sai, Thượng để tiếp nhận câu chuyện: “Vĩnh Dạ thần trụ có thể giúpvong linh của vô số thế giới trầm miên, mà trên Luyện Ngục Thần Trụ lượn lờngục hỏa vĩnh viễn không tắt --"Liễu Bình nói: “Bất cứ thế giới thần trụ nào cũng không có sức mạnh và dịtượng kỳ lạ như thế."Hắn rơi vào trầm mặc.ầ ố ấ ấ ồLuyện Ngục và Vĩnh Dạ thần trụ... Rốt cục cất giấu bí mật gì? Một hồi sau.Hắn lấy ra hồ lô đựng nước Vong Xuyên, ùng ục ùng ục uống vào một ngụm,thẳng đến khí tức tà ma trên người hoàn toàn bị ngăn chặn mới cất hồ lô đi.- -Hiện tại phải uống thêm mấy ngụm mới có thể áp chế sức mạnh tà ma.Chỉ sợ chờ đến ngày thứ sáu, nước Vong Xuyên cũng sẽ mất đi hiệu lực."Việc này không nên chậm trễ, dựa theo lời nói của vai hề kia, chúng ta đi tìmHôn Nguyệt Bí Ngọc trước đi."Liễu Bình mở miệng nói."Hướng đông nam, ba ngàn dặm."Thượng để nói.Thân thể Liễu Bình chợt lóe, bay vút hướng tới vị trí thường để nói.Chỉ chốc lát sau.Hắn đáp xuống đất, đứng trên mặt đất cứng rắn."Nơi này không có cái gì cả, cho nên phải đào lên sao?"Liễu Bình hỏi."Ta không thể nói."Thượng để nói.Liễu Bình nhún nhún vai, tùy tiện lấy ra một cái xẻng rồi bắt đầu đào đất."Chôn sâu không vậy... Nếu dùng thuật pháp có đánh hư nó hay không? Rốtcuộc nghe tên hình như là một khối ngọc thạch."Hắn lẩm bẩm.Thượng để bỗng nói: “Ta chỉ có một câu nói xong tạm thời ngươi đừng tiếnhành bất cứ giao lưu gì với ta -- Rõ ràng là tìm Hồn Nguyệt Bí Ngọc, người lấyxẻng làm gì?"Cả người Liễu Bình chấn động.Hắn bỗng hồi tưởng lại cảnh tượng tương đối xa xăm kia.Lúc ấy hắn cũng đang đào đất.Nhưng vì sao?... Đúng rồi, là vì giúp Yana tìm về cây roi tra tấn và thống khổ.Lúc ấy hắn đang giải đề “Ngục giam tạm thời của kẻ vô dụng”, gặp một tồn tạivĩ đại mà không thể nói ra.Là nó tặng roi cho hắn.Chẳng lẽ câu nhắc nhở cuối cùng của thượng đế là đang nói....Liễu Bình vung mạnh xẻng, dùng sức đào sâu vào trong bùn đất.Đào chừng hơn mười phút.Bùn đất bên ngoài đã xếp thành một đồi núi nho nhỏ.ếĐương! Một tiếng đánh thanh thúy vang lên.Liễu Bình ngồi xổm xuống, phất tay phải đi bùn đất, chỉ thấy phía dưới là mộtkhối nham thạch vô cùng cứng rắn.Hắn dùng tay nhẹ nhàng vuốt ve nham thạch.Đúng rồi, hắn chưa bao giờ nhìn thấy vật chất như vậy ở bất cứ đâu, chỉ nhìnthấy một lần ở “Ngục giam tạm thời của kẻ vô dụng"kia.Khối nham thạch này có liên quan đến tồn tại vĩ đại đó! Hắn đang nghĩ ngợi thìchợt thấy trong hư không hiện ra từng hàng chữ nhỏ thiêu đốt: “Tồn tại khôngrõ đã thức tỉnh, nó đã nhận ra hành động của ngươi.""Nó sắp đến nói chuyện với ngươi.""Vào thời khắc cực kỳ vi diệu này, bổn danh sách cần đưa ra thuyết minh khẩncấp cho ngươi.""Trong tất cả sự vật mà người nhận thức, không có thứ nào có thể trêu chọcđược nó!""Vài phút trong tương lai sẽ quyết định sinh tử của ngươi, lúc nói chuyện nhấtđịnh phải chú ý một chút!"Liễu Bình yên lặng xem xong, trong lòng dâng lên từng con sóng to gió lớn.Đoạn thuyết minh này -- Lại hoàn toàn nhất trí với lúc trước!"Cái gì... rõ ràng ta đã là Thế Giới Loại Sinh Mệnh Thể..."Liễu Bình thất thần lẩm bẩm.Lúc trước lần đầu tiên nhìn thấy tồn tại kia, hắn chỉ là một thẻ bài sư dự bị.Lúc ấy giao diện thao tác anh linh đưa ra đoạn thuyết minh này thì hắn hoàntoàn có thể tiếp thu.Hiện tại.Hắn đã là Thế Giới Loại Sinh Mệnh Thể, có được thẻ bài thần linh, trên ngườimang thế giới chi thuật, thậm chí còn có thế giới chủ thuộc tính -- Cấm tuyệt.Nhưng giao diện thao tác anh linh vẫn đưa ra thuyết minh giống y như đúc.Tồn tại năm đó hắn gặp được rốt cục là cái gì? Liễu Bình thầm nghĩ trong lòng,đang muốn lặng lẽ hỏi thượng đế thì bỗng nhớ tới câu cuối cùng vừa rồi của lão."Ta chỉ có một câu, nói xong tạm thời ngươi đừng tiến hành bất cứ giao lưu gìvới ta..."Thượng đế là tồn tại toàn tri.Tạm thời thượng để không đưa ra bất cứ liên hệ gì với hắn thì nhất định là cóthâm ý.Liễu Bình yên lặng suy nghĩ, sau đó trực tiếp nhắm miệng lại.Ngay sau đó.ố ếChữ nhỏ thiêu đốt như đã nhận ra cái gì, lặng lẽ không một tiếng động hoàntoàn đi vào hư không, hoàn toàn biến mất tăm hơi.Toàn bộ thế giới trở nên mơ hồ, tản ra ngay trước mắt Liễu Bình.

Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Ba ngày sau.Vĩnh Dạ.Liễu Bình lặng lẽ đáp xuống, đứng trong một thế giới đen nhánh.Nơi này là tầng đáy sâu nhất của Vĩnh Dạ.- - Thế giới chí ám.Liễu Bình vươn tay, lấy ra một vật rồi nhẹ nhàng ước lượng.Đây là túi trữ vật của Tu Hành Trắc.Thật ra thu thập tài liệu ở Mộng Cảnh cũng không phải chuyện quá khó, chỉ cầntừng bước hoàn thành các loại nhiệm vụ thì có thể lấy được vật phẩm khenthưởng mà mình muốn.Liễu Bình dùng tận thời gian ba ngày, rốt cuộc cũng thu thập đủ đa số tài liệuđúc giáp.Mộng Cảnh có một đặc điểm, đó là có thể mang vật đạt được từ Mộng Cảnh rangoài, sử dụng ở thế giới hiện thực.Trước mắt là nhiệm vụ cuối cùng của Mộng Cảnh -- Liễu Bình nhìn về phía hưkhông.Từng hàng chữ nhỏ dừng lại ở đó bất động: “Trong Mộng Cảnh có rất nhiều vậtảo tưởng, lại không có Hồn Nguyệt Bí Ngọc, nó là vật độc hữu của thế giớiVĩnh Dạ.""Đi đến thế giới chí ám trong Vĩnh Dạ đi.""Ngươi sẽ tìm được bảo vật mình muốn ở nơi đó."Liễu Bình có chút kinh ngạc.Mặc dù là chiến giáp của kỷ nguyên tiếp theo, nhưng cũng có thể tìm được gầnnhư tất cả tài liệu đúc ở Mộng Cảnh.- - Lại không có Hồn Nguyệt Bí Ngọc.Là vật này quá hi hữu, hay là thế giới Vĩnh Dạ có chút độc đáo? Giọng nói củathượng đế vang lên: “Vấn đề này rất dễ trả lời, Liễu Bình, ngươi có từng nhìnthấy thần trụ giống như Luyện Ngục và Vĩnh Dạ chỉ trụ chưa?”.Liễu Bình hồi tưởng một chút, sau đó nói: “Trong lịch sử vô tận, ta từng nhìnthấy rất nhiều thế giới thần trụ, nhưng không có cái nào giống Luyện Ngục vàVĩnh Dạ thần trụ.""Không sai, Thượng để tiếp nhận câu chuyện: “Vĩnh Dạ thần trụ có thể giúpvong linh của vô số thế giới trầm miên, mà trên Luyện Ngục Thần Trụ lượn lờngục hỏa vĩnh viễn không tắt --"Liễu Bình nói: “Bất cứ thế giới thần trụ nào cũng không có sức mạnh và dịtượng kỳ lạ như thế."Hắn rơi vào trầm mặc.ầ ố ấ ấ ồLuyện Ngục và Vĩnh Dạ thần trụ... Rốt cục cất giấu bí mật gì? Một hồi sau.Hắn lấy ra hồ lô đựng nước Vong Xuyên, ùng ục ùng ục uống vào một ngụm,thẳng đến khí tức tà ma trên người hoàn toàn bị ngăn chặn mới cất hồ lô đi.- -Hiện tại phải uống thêm mấy ngụm mới có thể áp chế sức mạnh tà ma.Chỉ sợ chờ đến ngày thứ sáu, nước Vong Xuyên cũng sẽ mất đi hiệu lực."Việc này không nên chậm trễ, dựa theo lời nói của vai hề kia, chúng ta đi tìmHôn Nguyệt Bí Ngọc trước đi."Liễu Bình mở miệng nói."Hướng đông nam, ba ngàn dặm."Thượng để nói.Thân thể Liễu Bình chợt lóe, bay vút hướng tới vị trí thường để nói.Chỉ chốc lát sau.Hắn đáp xuống đất, đứng trên mặt đất cứng rắn."Nơi này không có cái gì cả, cho nên phải đào lên sao?"Liễu Bình hỏi."Ta không thể nói."Thượng để nói.Liễu Bình nhún nhún vai, tùy tiện lấy ra một cái xẻng rồi bắt đầu đào đất."Chôn sâu không vậy... Nếu dùng thuật pháp có đánh hư nó hay không? Rốtcuộc nghe tên hình như là một khối ngọc thạch."Hắn lẩm bẩm.Thượng để bỗng nói: “Ta chỉ có một câu nói xong tạm thời ngươi đừng tiếnhành bất cứ giao lưu gì với ta -- Rõ ràng là tìm Hồn Nguyệt Bí Ngọc, người lấyxẻng làm gì?"Cả người Liễu Bình chấn động.Hắn bỗng hồi tưởng lại cảnh tượng tương đối xa xăm kia.Lúc ấy hắn cũng đang đào đất.Nhưng vì sao?... Đúng rồi, là vì giúp Yana tìm về cây roi tra tấn và thống khổ.Lúc ấy hắn đang giải đề “Ngục giam tạm thời của kẻ vô dụng”, gặp một tồn tạivĩ đại mà không thể nói ra.Là nó tặng roi cho hắn.Chẳng lẽ câu nhắc nhở cuối cùng của thượng đế là đang nói....Liễu Bình vung mạnh xẻng, dùng sức đào sâu vào trong bùn đất.Đào chừng hơn mười phút.Bùn đất bên ngoài đã xếp thành một đồi núi nho nhỏ.ếĐương! Một tiếng đánh thanh thúy vang lên.Liễu Bình ngồi xổm xuống, phất tay phải đi bùn đất, chỉ thấy phía dưới là mộtkhối nham thạch vô cùng cứng rắn.Hắn dùng tay nhẹ nhàng vuốt ve nham thạch.Đúng rồi, hắn chưa bao giờ nhìn thấy vật chất như vậy ở bất cứ đâu, chỉ nhìnthấy một lần ở “Ngục giam tạm thời của kẻ vô dụng"kia.Khối nham thạch này có liên quan đến tồn tại vĩ đại đó! Hắn đang nghĩ ngợi thìchợt thấy trong hư không hiện ra từng hàng chữ nhỏ thiêu đốt: “Tồn tại khôngrõ đã thức tỉnh, nó đã nhận ra hành động của ngươi.""Nó sắp đến nói chuyện với ngươi.""Vào thời khắc cực kỳ vi diệu này, bổn danh sách cần đưa ra thuyết minh khẩncấp cho ngươi.""Trong tất cả sự vật mà người nhận thức, không có thứ nào có thể trêu chọcđược nó!""Vài phút trong tương lai sẽ quyết định sinh tử của ngươi, lúc nói chuyện nhấtđịnh phải chú ý một chút!"Liễu Bình yên lặng xem xong, trong lòng dâng lên từng con sóng to gió lớn.Đoạn thuyết minh này -- Lại hoàn toàn nhất trí với lúc trước!"Cái gì... rõ ràng ta đã là Thế Giới Loại Sinh Mệnh Thể..."Liễu Bình thất thần lẩm bẩm.Lúc trước lần đầu tiên nhìn thấy tồn tại kia, hắn chỉ là một thẻ bài sư dự bị.Lúc ấy giao diện thao tác anh linh đưa ra đoạn thuyết minh này thì hắn hoàntoàn có thể tiếp thu.Hiện tại.Hắn đã là Thế Giới Loại Sinh Mệnh Thể, có được thẻ bài thần linh, trên ngườimang thế giới chi thuật, thậm chí còn có thế giới chủ thuộc tính -- Cấm tuyệt.Nhưng giao diện thao tác anh linh vẫn đưa ra thuyết minh giống y như đúc.Tồn tại năm đó hắn gặp được rốt cục là cái gì? Liễu Bình thầm nghĩ trong lòng,đang muốn lặng lẽ hỏi thượng đế thì bỗng nhớ tới câu cuối cùng vừa rồi của lão."Ta chỉ có một câu, nói xong tạm thời ngươi đừng tiến hành bất cứ giao lưu gìvới ta..."Thượng đế là tồn tại toàn tri.Tạm thời thượng để không đưa ra bất cứ liên hệ gì với hắn thì nhất định là cóthâm ý.Liễu Bình yên lặng suy nghĩ, sau đó trực tiếp nhắm miệng lại.Ngay sau đó.ố ếChữ nhỏ thiêu đốt như đã nhận ra cái gì, lặng lẽ không một tiếng động hoàntoàn đi vào hư không, hoàn toàn biến mất tăm hơi.Toàn bộ thế giới trở nên mơ hồ, tản ra ngay trước mắt Liễu Bình.

Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Ba ngày sau.Vĩnh Dạ.Liễu Bình lặng lẽ đáp xuống, đứng trong một thế giới đen nhánh.Nơi này là tầng đáy sâu nhất của Vĩnh Dạ.- - Thế giới chí ám.Liễu Bình vươn tay, lấy ra một vật rồi nhẹ nhàng ước lượng.Đây là túi trữ vật của Tu Hành Trắc.Thật ra thu thập tài liệu ở Mộng Cảnh cũng không phải chuyện quá khó, chỉ cầntừng bước hoàn thành các loại nhiệm vụ thì có thể lấy được vật phẩm khenthưởng mà mình muốn.Liễu Bình dùng tận thời gian ba ngày, rốt cuộc cũng thu thập đủ đa số tài liệuđúc giáp.Mộng Cảnh có một đặc điểm, đó là có thể mang vật đạt được từ Mộng Cảnh rangoài, sử dụng ở thế giới hiện thực.Trước mắt là nhiệm vụ cuối cùng của Mộng Cảnh -- Liễu Bình nhìn về phía hưkhông.Từng hàng chữ nhỏ dừng lại ở đó bất động: “Trong Mộng Cảnh có rất nhiều vậtảo tưởng, lại không có Hồn Nguyệt Bí Ngọc, nó là vật độc hữu của thế giớiVĩnh Dạ.""Đi đến thế giới chí ám trong Vĩnh Dạ đi.""Ngươi sẽ tìm được bảo vật mình muốn ở nơi đó."Liễu Bình có chút kinh ngạc.Mặc dù là chiến giáp của kỷ nguyên tiếp theo, nhưng cũng có thể tìm được gầnnhư tất cả tài liệu đúc ở Mộng Cảnh.- - Lại không có Hồn Nguyệt Bí Ngọc.Là vật này quá hi hữu, hay là thế giới Vĩnh Dạ có chút độc đáo? Giọng nói củathượng đế vang lên: “Vấn đề này rất dễ trả lời, Liễu Bình, ngươi có từng nhìnthấy thần trụ giống như Luyện Ngục và Vĩnh Dạ chỉ trụ chưa?”.Liễu Bình hồi tưởng một chút, sau đó nói: “Trong lịch sử vô tận, ta từng nhìnthấy rất nhiều thế giới thần trụ, nhưng không có cái nào giống Luyện Ngục vàVĩnh Dạ thần trụ.""Không sai, Thượng để tiếp nhận câu chuyện: “Vĩnh Dạ thần trụ có thể giúpvong linh của vô số thế giới trầm miên, mà trên Luyện Ngục Thần Trụ lượn lờngục hỏa vĩnh viễn không tắt --"Liễu Bình nói: “Bất cứ thế giới thần trụ nào cũng không có sức mạnh và dịtượng kỳ lạ như thế."Hắn rơi vào trầm mặc.ầ ố ấ ấ ồLuyện Ngục và Vĩnh Dạ thần trụ... Rốt cục cất giấu bí mật gì? Một hồi sau.Hắn lấy ra hồ lô đựng nước Vong Xuyên, ùng ục ùng ục uống vào một ngụm,thẳng đến khí tức tà ma trên người hoàn toàn bị ngăn chặn mới cất hồ lô đi.- -Hiện tại phải uống thêm mấy ngụm mới có thể áp chế sức mạnh tà ma.Chỉ sợ chờ đến ngày thứ sáu, nước Vong Xuyên cũng sẽ mất đi hiệu lực."Việc này không nên chậm trễ, dựa theo lời nói của vai hề kia, chúng ta đi tìmHôn Nguyệt Bí Ngọc trước đi."Liễu Bình mở miệng nói."Hướng đông nam, ba ngàn dặm."Thượng để nói.Thân thể Liễu Bình chợt lóe, bay vút hướng tới vị trí thường để nói.Chỉ chốc lát sau.Hắn đáp xuống đất, đứng trên mặt đất cứng rắn."Nơi này không có cái gì cả, cho nên phải đào lên sao?"Liễu Bình hỏi."Ta không thể nói."Thượng để nói.Liễu Bình nhún nhún vai, tùy tiện lấy ra một cái xẻng rồi bắt đầu đào đất."Chôn sâu không vậy... Nếu dùng thuật pháp có đánh hư nó hay không? Rốtcuộc nghe tên hình như là một khối ngọc thạch."Hắn lẩm bẩm.Thượng để bỗng nói: “Ta chỉ có một câu nói xong tạm thời ngươi đừng tiếnhành bất cứ giao lưu gì với ta -- Rõ ràng là tìm Hồn Nguyệt Bí Ngọc, người lấyxẻng làm gì?"Cả người Liễu Bình chấn động.Hắn bỗng hồi tưởng lại cảnh tượng tương đối xa xăm kia.Lúc ấy hắn cũng đang đào đất.Nhưng vì sao?... Đúng rồi, là vì giúp Yana tìm về cây roi tra tấn và thống khổ.Lúc ấy hắn đang giải đề “Ngục giam tạm thời của kẻ vô dụng”, gặp một tồn tạivĩ đại mà không thể nói ra.Là nó tặng roi cho hắn.Chẳng lẽ câu nhắc nhở cuối cùng của thượng đế là đang nói....Liễu Bình vung mạnh xẻng, dùng sức đào sâu vào trong bùn đất.Đào chừng hơn mười phút.Bùn đất bên ngoài đã xếp thành một đồi núi nho nhỏ.ếĐương! Một tiếng đánh thanh thúy vang lên.Liễu Bình ngồi xổm xuống, phất tay phải đi bùn đất, chỉ thấy phía dưới là mộtkhối nham thạch vô cùng cứng rắn.Hắn dùng tay nhẹ nhàng vuốt ve nham thạch.Đúng rồi, hắn chưa bao giờ nhìn thấy vật chất như vậy ở bất cứ đâu, chỉ nhìnthấy một lần ở “Ngục giam tạm thời của kẻ vô dụng"kia.Khối nham thạch này có liên quan đến tồn tại vĩ đại đó! Hắn đang nghĩ ngợi thìchợt thấy trong hư không hiện ra từng hàng chữ nhỏ thiêu đốt: “Tồn tại khôngrõ đã thức tỉnh, nó đã nhận ra hành động của ngươi.""Nó sắp đến nói chuyện với ngươi.""Vào thời khắc cực kỳ vi diệu này, bổn danh sách cần đưa ra thuyết minh khẩncấp cho ngươi.""Trong tất cả sự vật mà người nhận thức, không có thứ nào có thể trêu chọcđược nó!""Vài phút trong tương lai sẽ quyết định sinh tử của ngươi, lúc nói chuyện nhấtđịnh phải chú ý một chút!"Liễu Bình yên lặng xem xong, trong lòng dâng lên từng con sóng to gió lớn.Đoạn thuyết minh này -- Lại hoàn toàn nhất trí với lúc trước!"Cái gì... rõ ràng ta đã là Thế Giới Loại Sinh Mệnh Thể..."Liễu Bình thất thần lẩm bẩm.Lúc trước lần đầu tiên nhìn thấy tồn tại kia, hắn chỉ là một thẻ bài sư dự bị.Lúc ấy giao diện thao tác anh linh đưa ra đoạn thuyết minh này thì hắn hoàntoàn có thể tiếp thu.Hiện tại.Hắn đã là Thế Giới Loại Sinh Mệnh Thể, có được thẻ bài thần linh, trên ngườimang thế giới chi thuật, thậm chí còn có thế giới chủ thuộc tính -- Cấm tuyệt.Nhưng giao diện thao tác anh linh vẫn đưa ra thuyết minh giống y như đúc.Tồn tại năm đó hắn gặp được rốt cục là cái gì? Liễu Bình thầm nghĩ trong lòng,đang muốn lặng lẽ hỏi thượng đế thì bỗng nhớ tới câu cuối cùng vừa rồi của lão."Ta chỉ có một câu, nói xong tạm thời ngươi đừng tiến hành bất cứ giao lưu gìvới ta..."Thượng đế là tồn tại toàn tri.Tạm thời thượng để không đưa ra bất cứ liên hệ gì với hắn thì nhất định là cóthâm ý.Liễu Bình yên lặng suy nghĩ, sau đó trực tiếp nhắm miệng lại.Ngay sau đó.ố ếChữ nhỏ thiêu đốt như đã nhận ra cái gì, lặng lẽ không một tiếng động hoàntoàn đi vào hư không, hoàn toàn biến mất tăm hơi.Toàn bộ thế giới trở nên mơ hồ, tản ra ngay trước mắt Liễu Bình.

Chương 1179: Rốt cục cất giấu bí mật gì?