Ta tiếp nhận trâm, khẽ lắc đầu. Nàng cười nhạt một tiếng: "Cây trâm này, thưởng cho tỷ đó…" Ta nâng trâm trên tay, có chút lúng túng: "Trâm đẹp thế này, sao ta dám nhận…?" "Chẳng phải thứ gì quý giá, cứ cầm đi." "Thứ muội… tỷ cũng có một lễ vật muốn tặng muội, muội… có thể nhắm mắt lại chăng?" Nàng hơi cau mày, nhưng trước ánh mắt chờ mong của ta, cuối cùng cũng mất kiên nhẫn mà nhắm mắt lại. Bỗng nhiên, nàng thét lên một tiếng thảm thiết, hai tay ôm lấy mặt, m/á/u tươi theo kẽ tay nhỏ xuống. Mà trong tay ta, trâm cài sắc bén vẫn còn vương m//á/u. Nhìn bàn tay đầy m.á/u, sắc mặt nàng tái nhợt, run rẩy nhìn vào gương, chỉ thấy một vết cắt sâu đến tận xương kéo dài gần nửa khuôn mặt. Nàng gào thét thê lương, lao về phía ta. Ta giữ chặt cánh tay đang vung tới, ép nàng xuống bàn, sau đó vẩy muối lên vết thương. Nàng quằn quại vì đau đớn. Ngoài trời, sấm chớp rền vang. Ánh chớp lóe sáng chiếu lên gương mặt ta, phản chiếu trong gương là nụ cười của ta, trên mặt vương vết m//á/u, tựa như…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...