"A Hà, con sinh ra là để được yêu thương." Mẹ ta dừng lại một chút, thở dài nói: "Mẹ làm sao có thể không cần con. Chỉ là, cha con..." Cha ta là đại gian thần Tống Mẫn, trên triều đình dựa vào quyền thế của hoàng đế, làm mưa làm gió, những năm này những oan hồn c.h.ế.t dưới miệng lưỡi của ông không ít. Âm hiểm độc ác đến mức khiến mẹ ta - người có tấm lòng từ bi như bồ tát - không thể sống chung với ông nữa, dự định cả đời quy y cửa Phật, bầu bạn với kinh sách và đèn dầu, ăn chay niệm Phật để chuộc tội cho ông ta. Năm đó, ta gối đầu lên đùi mẹ, vừa ăn bánh vừa nghe tiếng nức nở khe khẽ của bà, liền nói lí nhí: "Vâng, con gái hiểu mà." Mẹ ôm ta chặt hơn, không ngừng xin lỗi. "Không sao đâu ạ, A Hà cũng muốn mẹ được hạnh phúc." Nửa canh giờ sau, mẹ rời khỏi phòng ta, nói là trước khi đi sẽ làm một bàn thức ăn ta thích. Bạch Chỉ, nha hoàn thân cận của ta, lớn hơn ta vài tuổi, khóc nức nở: "Tiểu thư, xem ra phu nhân thật sự định đi rồi, phải làm sao đây?" "Không sao,…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...