Phạm Thận rất khó khăn mới mở được mí mắt, nhìn đầu ngón tay đếm những việc mình đã làm trong đời, kết quả là chẳng có gì có ý nghĩa cả. Sau một hồi nhìn năm đầu ngón tay gầy như năm chiếc đũa nhẩm đếm hắn thở dài một hơi, thương tâm buông bỏ công việc này. Nước thuốc trong phòng bệnh luôn luôn có vị gay mũi như thế, nhìn chiếc giường trống hai bên, ông cụ vốn nằm ở đây hai ngày trước đã về với phật tổ, chắc cũng chỉ vài ba ngày nữa là tới lượt mình thôi. Hắn mắc phải quái bệnh nào đó, triệu chứng vô lực, đặc biết giống với bệnh của nhân vật chính trong một tiểu thuyết nào đó. Nghe nói một ngày nào đó không thể động đậy được, chỉ có thể mặc cho nước mắt chảy xuống mà thôi. “Nhưng ngươi không phải là nhân vật chính trong một tiểu thuyết ngôn tình gì gì à.” Phạm Thận lẩm bẩm nói, nhưng bởi vì cơ hàm đã không có tác dụng gì cho nên thanh âm của hắn trở thành một chuỗi lời nói mớ mà thôi. Hắn nhìn đầu ngón giữa của mình, tự nghĩ “Mình vẫn còn là xử nam.” … Quả thực đời này hắn chưa có làm…
Chương 1201: Truy sát 6
Khánh Dư NiênTác giả: Miêu NịTruyện Cổ Đại, Truyện Lịch Sử, Truyện Xuyên KhôngPhạm Thận rất khó khăn mới mở được mí mắt, nhìn đầu ngón tay đếm những việc mình đã làm trong đời, kết quả là chẳng có gì có ý nghĩa cả. Sau một hồi nhìn năm đầu ngón tay gầy như năm chiếc đũa nhẩm đếm hắn thở dài một hơi, thương tâm buông bỏ công việc này. Nước thuốc trong phòng bệnh luôn luôn có vị gay mũi như thế, nhìn chiếc giường trống hai bên, ông cụ vốn nằm ở đây hai ngày trước đã về với phật tổ, chắc cũng chỉ vài ba ngày nữa là tới lượt mình thôi. Hắn mắc phải quái bệnh nào đó, triệu chứng vô lực, đặc biết giống với bệnh của nhân vật chính trong một tiểu thuyết nào đó. Nghe nói một ngày nào đó không thể động đậy được, chỉ có thể mặc cho nước mắt chảy xuống mà thôi. “Nhưng ngươi không phải là nhân vật chính trong một tiểu thuyết ngôn tình gì gì à.” Phạm Thận lẩm bẩm nói, nhưng bởi vì cơ hàm đã không có tác dụng gì cho nên thanh âm của hắn trở thành một chuỗi lời nói mớ mà thôi. Hắn nhìn đầu ngón giữa của mình, tự nghĩ “Mình vẫn còn là xử nam.” … Quả thực đời này hắn chưa có làm… Một loạt tiếng nổ ầm ầm vang lên!Một khối đá đập trúng vách bên của thuyền chiến đó, không hề lệch hướng,vừa vặn đập vào đoạn vệt nước, tạo ra một lỗ đen lớn.Một khối đá khác đập trúng cột buồm chính của thuyền chiến, chỉ nghe mộttiếng răng rắc, cột buồm thô to vỡ ra từ giữa, để lộ ra một mảnh gỗ sắc bén caongất, cánh buồm lớn ầm ầm đổ xuống, không biết đã làm ngã bao nhiêu quanbinh thủy quân. Những chỉ trong nháy mắt sợi dây thừng quấn quanh cánhbuồm đã biến thành dây thừng đoạt hồn, bị cột buồm kéo theo quét ngang quathuyền, cắt vào không trung, lướt qua những quan binh thủy quân đang đứngngây ngốc, chặt đứt phần eo của họ...Chỉ có thể nói khối đá này rất may mắn, chỉ trong chớp mắt đã gây rathương vong nặng nề trên chiến thuyền kia, vô số cơn hồng thủy máu thịt bắn ratứ tung..o O o.Đây là ba chiếc chiến thuyền chuẩn bị đánh lén, cho nên khi bị người trongnội bộ đánh lén, mọi thứ đều trở nên quá đột ngột, không kịp phòng bị. Dườngnhư trong khoảnh khắc này, ba chiếc chiến thuyền xếp theo hình tam giác đồngthời dừng lại, thời gian như đình chỉ, còn lại mình tiếng động kinh hoàng củatảng đá cắt qua không trung."Bắn tên!" Hứa Mậu Tài mặt mày tái mét, hạ giọng quát lên. Theo mệnhlệnh của hắn, vô số mũi tên lửa đồng thời bay lên không trung, bắn về phíachiến thuyền đã trọng thương kia...Tên lửa rơi xuống như mưa trên chiếc chiến thuyền đã bị trọng thương kia,lúc này quan tướng trên chiếc thuyền kia không biết sống hay chết, hoàn toànkhông tổ chức phản kích được, huống chi là cứu viện. Chỉ trong nháy mắt, toànbộ chiếc thuyền đã bốc cháy, đặc biệt là những tấm vải bạt trên thuyền, càng trởthành động lực tốt nhất giúp tăng cường thế lửa.Sắc mặt của Hứa Mậu Tài cực kỳ phức tạp. Trên chiến thuyền kia đều làđồng đội của hắn, nếu không phải đến thời khắc nguy hiểm nhất, hắn sẽ khôngchọn cách đánh lén như vậy. Còn trong thời gian ngắn, hắn đã có thể tổ chứctoàn bộ thế công trên thuyền, nếu không phải hắn đã gây dựng trong thủy quânGiao Châu hai mươi năm, nếu không phải toàn bộ quan binh trên chiếc thuyềnnày đều là thân tín của hắn, hắn căn bản không dám tưởng tượng sẽ có thànhquả tốt đến như vậy.Hắn cau mày nhìn chiếc thuyền buồm màu trắng bên bờ kia. Từ biến độngtrên thuyền có thể thấy chắc người của Giám Sát đã phản ứng kịp thời, mà việchắn đáp ứng thiếu gia cũng coi như đã hoàn thành.Hắn nắm chặt tay phải, khoa chân múa tay về phía sau một chút.o O oChiếc chiến thuyền này đột nhiên phát động công kích đánh lén hèn hạ mébên phải, cây nỏ dùng để tấn công trên biển bỗng nhiên nhúc nhích. Một tiếngđộng trầm đục vang lên, toàn bộ chiến thuyền hơi chấn động, mũi tên móc câunhanh chóng bắn tới, trực tiếp nhắm vào chiến thuyền của Giám Sát viện bênbờ.Giữa hai chiếc thuyền là dây thừng được mũi tên to lớn này kéo theo, nốiliền với nhau.Nhân thủ trong Khải Niên tiểu tổ Giám Sát viện y dũng chạy tới mạnthuyền, ý đồ chặt đứt dây thừng này, lại nghe trong sương mù trên biển vang lênđến một tiếng lệnh tiễn, không khỏi ngây người trong chốc lát, sau đó xoayngười bỏ chạy, vô cùng nhanh chóng bỏ thuyền. Dọc theo cầu thang bên mạnthuyền lên bờ, giống như vô số bóng tối, biến mất trong sương mù trên bờ.Động tác nhanh chóng đến mức làm người ta trợn mắt, nghẹn lời.Đây là nguyên nhân khiến Giám Sát viện trở nên mạnh mẽ, tất cả quan viênmật thám Bát Đại Xử đã khắc sâu phản ứng đối với tiếng lệnh tiễn vào tận tâmcan, không cần phải hỏi vì sao, chỉ cần làm theo.Trên biển có một con thuyền đang cháy ngùn ngụt, thỉnh thoảng lại vang lênđến tiếng kêu thê thảm. Chiếc thuyền phát động tấn công đánh lén đỗ lại trênbiển, nối liền với chiếc thuyền buồm màu trắng bên bờ. Sau khi mọi người trênthuyền buồm màu trắng chạy trốn với tốc độ kinh người, chỉ còn lại một chiếcthuyền trống rỗng. Còn chiếc thuyền cuối cùng kiao O o...Tăng tốc!Trong mắt Hứa Mậu Tài lóe lên vẻ sợ hãi, nhìn chiếc chiến thuyền thủyquân hoàn toàn không tổn hại bất ngờ tăng tốc. Dùng tốc độ cực nhanh, từ phíadưới bên trái vọt lên phía trước, trực tiếp tiến vào vùng biển ngay đầu hình tamgiác, vắt ngang giữa chiếc thuyền của mình và mặt đất ven biển, đồng thời cũngcó thể thấy rõ trên chiếc thuyền kia đã sẵn sàng công kích.Trước đó, Hứa Mậu Tài đã ném đá và bắn tên lửa trên thuyền ra ngoài, mớiđổi được chiến công như vậy. Lúc này, nhìn đối phương chuẩn bị phát động thếcông, phản ứng đầu tiên của hắn là..."Hồi đà! Chèo..."Tiếng "chèo ngoực" vẫn chưa kịp thoát khỏi miệng, Hứa Mậu Tài há hốcmồm mà không thể phát ra lời nói nào - Bởi vì một cơn gió mạnh thổi vào trongmiệng hắn, khiến hắn khó mà phát ra âm thanh nào nữa!Gió từ mũi tên!
Khánh Dư NiênTác giả: Miêu NịTruyện Cổ Đại, Truyện Lịch Sử, Truyện Xuyên KhôngPhạm Thận rất khó khăn mới mở được mí mắt, nhìn đầu ngón tay đếm những việc mình đã làm trong đời, kết quả là chẳng có gì có ý nghĩa cả. Sau một hồi nhìn năm đầu ngón tay gầy như năm chiếc đũa nhẩm đếm hắn thở dài một hơi, thương tâm buông bỏ công việc này. Nước thuốc trong phòng bệnh luôn luôn có vị gay mũi như thế, nhìn chiếc giường trống hai bên, ông cụ vốn nằm ở đây hai ngày trước đã về với phật tổ, chắc cũng chỉ vài ba ngày nữa là tới lượt mình thôi. Hắn mắc phải quái bệnh nào đó, triệu chứng vô lực, đặc biết giống với bệnh của nhân vật chính trong một tiểu thuyết nào đó. Nghe nói một ngày nào đó không thể động đậy được, chỉ có thể mặc cho nước mắt chảy xuống mà thôi. “Nhưng ngươi không phải là nhân vật chính trong một tiểu thuyết ngôn tình gì gì à.” Phạm Thận lẩm bẩm nói, nhưng bởi vì cơ hàm đã không có tác dụng gì cho nên thanh âm của hắn trở thành một chuỗi lời nói mớ mà thôi. Hắn nhìn đầu ngón giữa của mình, tự nghĩ “Mình vẫn còn là xử nam.” … Quả thực đời này hắn chưa có làm… Một loạt tiếng nổ ầm ầm vang lên!Một khối đá đập trúng vách bên của thuyền chiến đó, không hề lệch hướng,vừa vặn đập vào đoạn vệt nước, tạo ra một lỗ đen lớn.Một khối đá khác đập trúng cột buồm chính của thuyền chiến, chỉ nghe mộttiếng răng rắc, cột buồm thô to vỡ ra từ giữa, để lộ ra một mảnh gỗ sắc bén caongất, cánh buồm lớn ầm ầm đổ xuống, không biết đã làm ngã bao nhiêu quanbinh thủy quân. Những chỉ trong nháy mắt sợi dây thừng quấn quanh cánhbuồm đã biến thành dây thừng đoạt hồn, bị cột buồm kéo theo quét ngang quathuyền, cắt vào không trung, lướt qua những quan binh thủy quân đang đứngngây ngốc, chặt đứt phần eo của họ...Chỉ có thể nói khối đá này rất may mắn, chỉ trong chớp mắt đã gây rathương vong nặng nề trên chiến thuyền kia, vô số cơn hồng thủy máu thịt bắn ratứ tung..o O o.Đây là ba chiếc chiến thuyền chuẩn bị đánh lén, cho nên khi bị người trongnội bộ đánh lén, mọi thứ đều trở nên quá đột ngột, không kịp phòng bị. Dườngnhư trong khoảnh khắc này, ba chiếc chiến thuyền xếp theo hình tam giác đồngthời dừng lại, thời gian như đình chỉ, còn lại mình tiếng động kinh hoàng củatảng đá cắt qua không trung."Bắn tên!" Hứa Mậu Tài mặt mày tái mét, hạ giọng quát lên. Theo mệnhlệnh của hắn, vô số mũi tên lửa đồng thời bay lên không trung, bắn về phíachiến thuyền đã trọng thương kia...Tên lửa rơi xuống như mưa trên chiếc chiến thuyền đã bị trọng thương kia,lúc này quan tướng trên chiếc thuyền kia không biết sống hay chết, hoàn toànkhông tổ chức phản kích được, huống chi là cứu viện. Chỉ trong nháy mắt, toànbộ chiếc thuyền đã bốc cháy, đặc biệt là những tấm vải bạt trên thuyền, càng trởthành động lực tốt nhất giúp tăng cường thế lửa.Sắc mặt của Hứa Mậu Tài cực kỳ phức tạp. Trên chiến thuyền kia đều làđồng đội của hắn, nếu không phải đến thời khắc nguy hiểm nhất, hắn sẽ khôngchọn cách đánh lén như vậy. Còn trong thời gian ngắn, hắn đã có thể tổ chứctoàn bộ thế công trên thuyền, nếu không phải hắn đã gây dựng trong thủy quânGiao Châu hai mươi năm, nếu không phải toàn bộ quan binh trên chiếc thuyềnnày đều là thân tín của hắn, hắn căn bản không dám tưởng tượng sẽ có thànhquả tốt đến như vậy.Hắn cau mày nhìn chiếc thuyền buồm màu trắng bên bờ kia. Từ biến độngtrên thuyền có thể thấy chắc người của Giám Sát đã phản ứng kịp thời, mà việchắn đáp ứng thiếu gia cũng coi như đã hoàn thành.Hắn nắm chặt tay phải, khoa chân múa tay về phía sau một chút.o O oChiếc chiến thuyền này đột nhiên phát động công kích đánh lén hèn hạ mébên phải, cây nỏ dùng để tấn công trên biển bỗng nhiên nhúc nhích. Một tiếngđộng trầm đục vang lên, toàn bộ chiến thuyền hơi chấn động, mũi tên móc câunhanh chóng bắn tới, trực tiếp nhắm vào chiến thuyền của Giám Sát viện bênbờ.Giữa hai chiếc thuyền là dây thừng được mũi tên to lớn này kéo theo, nốiliền với nhau.Nhân thủ trong Khải Niên tiểu tổ Giám Sát viện y dũng chạy tới mạnthuyền, ý đồ chặt đứt dây thừng này, lại nghe trong sương mù trên biển vang lênđến một tiếng lệnh tiễn, không khỏi ngây người trong chốc lát, sau đó xoayngười bỏ chạy, vô cùng nhanh chóng bỏ thuyền. Dọc theo cầu thang bên mạnthuyền lên bờ, giống như vô số bóng tối, biến mất trong sương mù trên bờ.Động tác nhanh chóng đến mức làm người ta trợn mắt, nghẹn lời.Đây là nguyên nhân khiến Giám Sát viện trở nên mạnh mẽ, tất cả quan viênmật thám Bát Đại Xử đã khắc sâu phản ứng đối với tiếng lệnh tiễn vào tận tâmcan, không cần phải hỏi vì sao, chỉ cần làm theo.Trên biển có một con thuyền đang cháy ngùn ngụt, thỉnh thoảng lại vang lênđến tiếng kêu thê thảm. Chiếc thuyền phát động tấn công đánh lén đỗ lại trênbiển, nối liền với chiếc thuyền buồm màu trắng bên bờ. Sau khi mọi người trênthuyền buồm màu trắng chạy trốn với tốc độ kinh người, chỉ còn lại một chiếcthuyền trống rỗng. Còn chiếc thuyền cuối cùng kiao O o...Tăng tốc!Trong mắt Hứa Mậu Tài lóe lên vẻ sợ hãi, nhìn chiếc chiến thuyền thủyquân hoàn toàn không tổn hại bất ngờ tăng tốc. Dùng tốc độ cực nhanh, từ phíadưới bên trái vọt lên phía trước, trực tiếp tiến vào vùng biển ngay đầu hình tamgiác, vắt ngang giữa chiếc thuyền của mình và mặt đất ven biển, đồng thời cũngcó thể thấy rõ trên chiếc thuyền kia đã sẵn sàng công kích.Trước đó, Hứa Mậu Tài đã ném đá và bắn tên lửa trên thuyền ra ngoài, mớiđổi được chiến công như vậy. Lúc này, nhìn đối phương chuẩn bị phát động thếcông, phản ứng đầu tiên của hắn là..."Hồi đà! Chèo..."Tiếng "chèo ngoực" vẫn chưa kịp thoát khỏi miệng, Hứa Mậu Tài há hốcmồm mà không thể phát ra lời nói nào - Bởi vì một cơn gió mạnh thổi vào trongmiệng hắn, khiến hắn khó mà phát ra âm thanh nào nữa!Gió từ mũi tên!
Khánh Dư NiênTác giả: Miêu NịTruyện Cổ Đại, Truyện Lịch Sử, Truyện Xuyên KhôngPhạm Thận rất khó khăn mới mở được mí mắt, nhìn đầu ngón tay đếm những việc mình đã làm trong đời, kết quả là chẳng có gì có ý nghĩa cả. Sau một hồi nhìn năm đầu ngón tay gầy như năm chiếc đũa nhẩm đếm hắn thở dài một hơi, thương tâm buông bỏ công việc này. Nước thuốc trong phòng bệnh luôn luôn có vị gay mũi như thế, nhìn chiếc giường trống hai bên, ông cụ vốn nằm ở đây hai ngày trước đã về với phật tổ, chắc cũng chỉ vài ba ngày nữa là tới lượt mình thôi. Hắn mắc phải quái bệnh nào đó, triệu chứng vô lực, đặc biết giống với bệnh của nhân vật chính trong một tiểu thuyết nào đó. Nghe nói một ngày nào đó không thể động đậy được, chỉ có thể mặc cho nước mắt chảy xuống mà thôi. “Nhưng ngươi không phải là nhân vật chính trong một tiểu thuyết ngôn tình gì gì à.” Phạm Thận lẩm bẩm nói, nhưng bởi vì cơ hàm đã không có tác dụng gì cho nên thanh âm của hắn trở thành một chuỗi lời nói mớ mà thôi. Hắn nhìn đầu ngón giữa của mình, tự nghĩ “Mình vẫn còn là xử nam.” … Quả thực đời này hắn chưa có làm… Một loạt tiếng nổ ầm ầm vang lên!Một khối đá đập trúng vách bên của thuyền chiến đó, không hề lệch hướng,vừa vặn đập vào đoạn vệt nước, tạo ra một lỗ đen lớn.Một khối đá khác đập trúng cột buồm chính của thuyền chiến, chỉ nghe mộttiếng răng rắc, cột buồm thô to vỡ ra từ giữa, để lộ ra một mảnh gỗ sắc bén caongất, cánh buồm lớn ầm ầm đổ xuống, không biết đã làm ngã bao nhiêu quanbinh thủy quân. Những chỉ trong nháy mắt sợi dây thừng quấn quanh cánhbuồm đã biến thành dây thừng đoạt hồn, bị cột buồm kéo theo quét ngang quathuyền, cắt vào không trung, lướt qua những quan binh thủy quân đang đứngngây ngốc, chặt đứt phần eo của họ...Chỉ có thể nói khối đá này rất may mắn, chỉ trong chớp mắt đã gây rathương vong nặng nề trên chiến thuyền kia, vô số cơn hồng thủy máu thịt bắn ratứ tung..o O o.Đây là ba chiếc chiến thuyền chuẩn bị đánh lén, cho nên khi bị người trongnội bộ đánh lén, mọi thứ đều trở nên quá đột ngột, không kịp phòng bị. Dườngnhư trong khoảnh khắc này, ba chiếc chiến thuyền xếp theo hình tam giác đồngthời dừng lại, thời gian như đình chỉ, còn lại mình tiếng động kinh hoàng củatảng đá cắt qua không trung."Bắn tên!" Hứa Mậu Tài mặt mày tái mét, hạ giọng quát lên. Theo mệnhlệnh của hắn, vô số mũi tên lửa đồng thời bay lên không trung, bắn về phíachiến thuyền đã trọng thương kia...Tên lửa rơi xuống như mưa trên chiếc chiến thuyền đã bị trọng thương kia,lúc này quan tướng trên chiếc thuyền kia không biết sống hay chết, hoàn toànkhông tổ chức phản kích được, huống chi là cứu viện. Chỉ trong nháy mắt, toànbộ chiếc thuyền đã bốc cháy, đặc biệt là những tấm vải bạt trên thuyền, càng trởthành động lực tốt nhất giúp tăng cường thế lửa.Sắc mặt của Hứa Mậu Tài cực kỳ phức tạp. Trên chiến thuyền kia đều làđồng đội của hắn, nếu không phải đến thời khắc nguy hiểm nhất, hắn sẽ khôngchọn cách đánh lén như vậy. Còn trong thời gian ngắn, hắn đã có thể tổ chứctoàn bộ thế công trên thuyền, nếu không phải hắn đã gây dựng trong thủy quânGiao Châu hai mươi năm, nếu không phải toàn bộ quan binh trên chiếc thuyềnnày đều là thân tín của hắn, hắn căn bản không dám tưởng tượng sẽ có thànhquả tốt đến như vậy.Hắn cau mày nhìn chiếc thuyền buồm màu trắng bên bờ kia. Từ biến độngtrên thuyền có thể thấy chắc người của Giám Sát đã phản ứng kịp thời, mà việchắn đáp ứng thiếu gia cũng coi như đã hoàn thành.Hắn nắm chặt tay phải, khoa chân múa tay về phía sau một chút.o O oChiếc chiến thuyền này đột nhiên phát động công kích đánh lén hèn hạ mébên phải, cây nỏ dùng để tấn công trên biển bỗng nhiên nhúc nhích. Một tiếngđộng trầm đục vang lên, toàn bộ chiến thuyền hơi chấn động, mũi tên móc câunhanh chóng bắn tới, trực tiếp nhắm vào chiến thuyền của Giám Sát viện bênbờ.Giữa hai chiếc thuyền là dây thừng được mũi tên to lớn này kéo theo, nốiliền với nhau.Nhân thủ trong Khải Niên tiểu tổ Giám Sát viện y dũng chạy tới mạnthuyền, ý đồ chặt đứt dây thừng này, lại nghe trong sương mù trên biển vang lênđến một tiếng lệnh tiễn, không khỏi ngây người trong chốc lát, sau đó xoayngười bỏ chạy, vô cùng nhanh chóng bỏ thuyền. Dọc theo cầu thang bên mạnthuyền lên bờ, giống như vô số bóng tối, biến mất trong sương mù trên bờ.Động tác nhanh chóng đến mức làm người ta trợn mắt, nghẹn lời.Đây là nguyên nhân khiến Giám Sát viện trở nên mạnh mẽ, tất cả quan viênmật thám Bát Đại Xử đã khắc sâu phản ứng đối với tiếng lệnh tiễn vào tận tâmcan, không cần phải hỏi vì sao, chỉ cần làm theo.Trên biển có một con thuyền đang cháy ngùn ngụt, thỉnh thoảng lại vang lênđến tiếng kêu thê thảm. Chiếc thuyền phát động tấn công đánh lén đỗ lại trênbiển, nối liền với chiếc thuyền buồm màu trắng bên bờ. Sau khi mọi người trênthuyền buồm màu trắng chạy trốn với tốc độ kinh người, chỉ còn lại một chiếcthuyền trống rỗng. Còn chiếc thuyền cuối cùng kiao O o...Tăng tốc!Trong mắt Hứa Mậu Tài lóe lên vẻ sợ hãi, nhìn chiếc chiến thuyền thủyquân hoàn toàn không tổn hại bất ngờ tăng tốc. Dùng tốc độ cực nhanh, từ phíadưới bên trái vọt lên phía trước, trực tiếp tiến vào vùng biển ngay đầu hình tamgiác, vắt ngang giữa chiếc thuyền của mình và mặt đất ven biển, đồng thời cũngcó thể thấy rõ trên chiếc thuyền kia đã sẵn sàng công kích.Trước đó, Hứa Mậu Tài đã ném đá và bắn tên lửa trên thuyền ra ngoài, mớiđổi được chiến công như vậy. Lúc này, nhìn đối phương chuẩn bị phát động thếcông, phản ứng đầu tiên của hắn là..."Hồi đà! Chèo..."Tiếng "chèo ngoực" vẫn chưa kịp thoát khỏi miệng, Hứa Mậu Tài há hốcmồm mà không thể phát ra lời nói nào - Bởi vì một cơn gió mạnh thổi vào trongmiệng hắn, khiến hắn khó mà phát ra âm thanh nào nữa!Gió từ mũi tên!