Tác giả:

Phạm Thận rất khó khăn mới mở được mí mắt, nhìn đầu ngón tay đếm những việc mình đã làm trong đời, kết quả là chẳng có gì có ý nghĩa cả. Sau một hồi nhìn năm đầu ngón tay gầy như năm chiếc đũa nhẩm đếm hắn thở dài một hơi, thương tâm buông bỏ công việc này. Nước thuốc trong phòng bệnh luôn luôn có vị gay mũi như thế, nhìn chiếc giường trống hai bên, ông cụ vốn nằm ở đây hai ngày trước đã về với phật tổ, chắc cũng chỉ vài ba ngày nữa là tới lượt mình thôi. Hắn mắc phải quái bệnh nào đó, triệu chứng vô lực, đặc biết giống với bệnh của nhân vật chính trong một tiểu thuyết nào đó. Nghe nói một ngày nào đó không thể động đậy được, chỉ có thể mặc cho nước mắt chảy xuống mà thôi. “Nhưng ngươi không phải là nhân vật chính trong một tiểu thuyết ngôn tình gì gì à.” Phạm Thận lẩm bẩm nói, nhưng bởi vì cơ hàm đã không có tác dụng gì cho nên thanh âm của hắn trở thành một chuỗi lời nói mớ mà thôi. Hắn nhìn đầu ngón giữa của mình, tự nghĩ “Mình vẫn còn là xử nam.” … Quả thực đời này hắn chưa có làm…

Chương 1349: Kinh Qua đâm Tần 2

Khánh Dư NiênTác giả: Miêu NịTruyện Cổ Đại, Truyện Lịch Sử, Truyện Xuyên KhôngPhạm Thận rất khó khăn mới mở được mí mắt, nhìn đầu ngón tay đếm những việc mình đã làm trong đời, kết quả là chẳng có gì có ý nghĩa cả. Sau một hồi nhìn năm đầu ngón tay gầy như năm chiếc đũa nhẩm đếm hắn thở dài một hơi, thương tâm buông bỏ công việc này. Nước thuốc trong phòng bệnh luôn luôn có vị gay mũi như thế, nhìn chiếc giường trống hai bên, ông cụ vốn nằm ở đây hai ngày trước đã về với phật tổ, chắc cũng chỉ vài ba ngày nữa là tới lượt mình thôi. Hắn mắc phải quái bệnh nào đó, triệu chứng vô lực, đặc biết giống với bệnh của nhân vật chính trong một tiểu thuyết nào đó. Nghe nói một ngày nào đó không thể động đậy được, chỉ có thể mặc cho nước mắt chảy xuống mà thôi. “Nhưng ngươi không phải là nhân vật chính trong một tiểu thuyết ngôn tình gì gì à.” Phạm Thận lẩm bẩm nói, nhưng bởi vì cơ hàm đã không có tác dụng gì cho nên thanh âm của hắn trở thành một chuỗi lời nói mớ mà thôi. Hắn nhìn đầu ngón giữa của mình, tự nghĩ “Mình vẫn còn là xử nam.” … Quả thực đời này hắn chưa có làm… ๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑Nếu để hàng vạn phản quân vây kín, cho dù Hắc Kỵ mạnh đến đâu cũng chỉcó con đường chết. Ngay cả khi Hắc Kỵ thành công truy sát Tần Hằng theo lệnhPhạm Nhàn, họ vẫn khó thoát. Nhưng dưới sự chỉ huy của Kinh Qua, Hắc Kỵnhư không để ý điều đó. Giữa vô số ánh mắt, giữa vòng vây của kẻ địch, họkiêu ngạo, liều lĩnh truy đuổi tiền phong doanh của Tần Hằng trên quảng trườngrộng lớn...Trong khói bụi mịt mù, hơn một trăm Hắc Kỵ truy sát hàng trăm tinh binhTần gia ngay trước mắt hàng vạn phản quân. Thái độ quyết liệt, khí phách khinhthường tử vong ấy chắc chắn sẽ để lại dấu ấn sâu đậm trong ký ức mọi người.Một đám bụi khổng lồ, hàng trăm kỵ binh liều chết truy kích từ góc tây bắcquảng trường, xuyên thẳng vào trung tâm!o O oTần Hằng không phải kẻ yếu đuối. Nếu không, làm sao hắn có thể trở thànhmột trong những tướng lĩnh trẻ tuổi nhất kinh đô sau Diệp Trọng, thậm chí cònlà Phó sứ Khu Mật viện khi tuổi đời còn rất trẻ. Đối với tình hình chiến trường,chắc chắn vị tướng lĩnh thế hệ thứ hai của Tần gia có trí tuệ và khả năng phánđoán riêng.Hắn chuyên về dẫn binh, hơn nữa phản ứng cực nhanh. Khi thấy bóng dángHắc Kỵ xuất hiện bên mé, hắn lập tức ra quyết định tấn công trực diện lần thứnhất. Chỉ cần đỡ được đợt tấn công đầu, đại đội phía sau sẽ tiếp ứng. Với vẻnvẹn hai trăm kỵ binh, đối phương không thể tạo thành mối đe dọa.Có điều trận chiến hôm nay ở kinh đô thực sự khác biệt so với những trậnchiến thông thường. Trận giao tranh trong ngõ phố dưới Chính Dương môncũng khác xa so với chiến thuật đường phố mà binh thư thường mô tả. TầnHằng chưa bao giờ nghĩ tới một cơ quan hoạt động dựa trên thông tin tình báovà ám sát như Giám Sát viện lại phát huy sức mạnh lớn đến thế trong chiếntranh đường phố, khiến kỵ binh Tần gia chịu thiệt hại nặng nề cả về quân số lẫntinh thần thể lực.Điều quan trọng nhất là Tần Hằng không ngờ rằng với chỉ hơn 200 kỵ binh,Hắc Kỵ lại có khí thế mạnh mẽ, tốc độ tấn công và phương thức sát thương tànnhẫn đến thế.Hắn không thể ngờ được năm trăm kỵ binh tiên phong doanh không đỡ nổiđợt tấn công đầu tiên của đối phương, bị chặt thành hai khúc!Trong lòng Tần Hằng lạnh buốt nhưng phản ứng vẫn rất nhanh, thúc ngựaphi nước đại, không đối đầu trực tiếp mà dẫn quân thẳng tiến tới trung tâmquảng trường. Bốn phía toàn phản quân, một khi bị bao vây, Hắc Kỵ sẽ chỉ cònnước chờ chết.Điều hắn cần là phải nhanh, càng nhanh càng tốt!o O oKhông thể phủ nhận Tần Hằng phản ứng rất nhanh, kỵ binh Tần gia đượchuấn luyện rất tốt. Mặc dù bị Hắc Kỵ truy đuổi gặm nhấm như bầy sói điên, tiênphong doanh vẫn thoát khỏi ngã ba, chạy vào quảng trường.Nhưng Hắc Kỵ còn nhanh chóng và tàn nhẫn hơn, không hề bị tụt lại, thậmchí đang dần vây lấy đối phương. Thủ lĩnh đeo mặt nạ bạc xông tới từ hướngbên, cách Tần Hằng chỉ vài thân ngựa!Ánh mắt Tần Hằng lóe lên vẻ lạnh lùng, tuy sức mạnh của Hắc Kỵ vượtngoài dự liệu, đối phương còn dám đuổi theo hắn sâu vào vòng vây, dường nhưquyết giết hắn bằng được. Nhưng Tần Hằng biết, cuộc tập kích của Hắc Kỵ đãthất bại - vì cha già của hắn sẽ không để hắn phải chết, và viện binh của phephản loạn đã đến.Lúc này, phản quân đang thay đổi trận địa, phát hiện Tần Hằng lâm nguy,lập tức phái hai đại đội tiến lên cứu viện và tiêu diệt đám Hắc Kỵ bí ẩn như rơitừ trên trời xuống này. Nhưng hai đại đội còn cách khá xa đám bụi, phần lớn làbộ binh, khó mà theo kịp tốc độ kinh người của Hắc Kỵ và Tần Hằng.Đúng lúc đó, từ trong doanh trại quân phe phản loạn vang lên hiệu lệnh oaihùng: "Bắn!"o O oTrên thành có bài vị che chở, không mưa tên nào rơi xuống. Nhưng trênquảng trường, không có gì ngăn được ý chí quyết tâm của Tần lão gia. Theolệnh, vô số mũi tên bắn thẳng vào đám bụi kia.Tiếng viu viu vang lên liên tục, bao trùm tất cả những kỵ binh đang liềumạng quyết chiến sinh tử, dường như không quan tâm rằng mình đang bắn vàođồng đội.Tần Hằng đã đoán được từ trước, phụ thân sẽ không hề nương tay do dự trênchiến trường, cũng biết cơn mưa tên này sẽ tới. Gương mặt hắn tái mét, môi táinhợt vì tốc độ cao, hắn lập tức lật người, nhảy ra sau lưng ngựa.Mưa tên lạnh lẽo xuyên thủng thân tể đám người, xé tan giáp của những kỵbinh đang phi nước đại, xoáy vào da thịt mỏng manh và cơ quan nội tạng củahọ.Chỉ trong nháy mắt, cả hai đội kỵ binh đang chạy băng băng mưa tên đánhgục, ngã ngựa, té lăn ra đất, thân thể tan nát vang lên những tiếng động mơ hồ.Trong khoảnh khắc ấy, dù là kỵ binh Tần gia hay Hắc Kỵ, cùng phải chịu sốphận bi thảm như nhau.Áo giáp của Hắc Kỵ dù do Bính phường của Nội Khố chế tác đặc biệt, chấtlượng nhẹ nhàng và chắc chắn hơn áo giáp của quân tinh nhuệ Khánh Quốc,nhưng vẫn chịu tổn thất nặng nề dưới cơn mưa tên. Còn những kỵ binh thuộcTần gia càng gặp tai họa ngập đầu!o O o

Khánh Dư NiênTác giả: Miêu NịTruyện Cổ Đại, Truyện Lịch Sử, Truyện Xuyên KhôngPhạm Thận rất khó khăn mới mở được mí mắt, nhìn đầu ngón tay đếm những việc mình đã làm trong đời, kết quả là chẳng có gì có ý nghĩa cả. Sau một hồi nhìn năm đầu ngón tay gầy như năm chiếc đũa nhẩm đếm hắn thở dài một hơi, thương tâm buông bỏ công việc này. Nước thuốc trong phòng bệnh luôn luôn có vị gay mũi như thế, nhìn chiếc giường trống hai bên, ông cụ vốn nằm ở đây hai ngày trước đã về với phật tổ, chắc cũng chỉ vài ba ngày nữa là tới lượt mình thôi. Hắn mắc phải quái bệnh nào đó, triệu chứng vô lực, đặc biết giống với bệnh của nhân vật chính trong một tiểu thuyết nào đó. Nghe nói một ngày nào đó không thể động đậy được, chỉ có thể mặc cho nước mắt chảy xuống mà thôi. “Nhưng ngươi không phải là nhân vật chính trong một tiểu thuyết ngôn tình gì gì à.” Phạm Thận lẩm bẩm nói, nhưng bởi vì cơ hàm đã không có tác dụng gì cho nên thanh âm của hắn trở thành một chuỗi lời nói mớ mà thôi. Hắn nhìn đầu ngón giữa của mình, tự nghĩ “Mình vẫn còn là xử nam.” … Quả thực đời này hắn chưa có làm… ๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑Nếu để hàng vạn phản quân vây kín, cho dù Hắc Kỵ mạnh đến đâu cũng chỉcó con đường chết. Ngay cả khi Hắc Kỵ thành công truy sát Tần Hằng theo lệnhPhạm Nhàn, họ vẫn khó thoát. Nhưng dưới sự chỉ huy của Kinh Qua, Hắc Kỵnhư không để ý điều đó. Giữa vô số ánh mắt, giữa vòng vây của kẻ địch, họkiêu ngạo, liều lĩnh truy đuổi tiền phong doanh của Tần Hằng trên quảng trườngrộng lớn...Trong khói bụi mịt mù, hơn một trăm Hắc Kỵ truy sát hàng trăm tinh binhTần gia ngay trước mắt hàng vạn phản quân. Thái độ quyết liệt, khí phách khinhthường tử vong ấy chắc chắn sẽ để lại dấu ấn sâu đậm trong ký ức mọi người.Một đám bụi khổng lồ, hàng trăm kỵ binh liều chết truy kích từ góc tây bắcquảng trường, xuyên thẳng vào trung tâm!o O oTần Hằng không phải kẻ yếu đuối. Nếu không, làm sao hắn có thể trở thànhmột trong những tướng lĩnh trẻ tuổi nhất kinh đô sau Diệp Trọng, thậm chí cònlà Phó sứ Khu Mật viện khi tuổi đời còn rất trẻ. Đối với tình hình chiến trường,chắc chắn vị tướng lĩnh thế hệ thứ hai của Tần gia có trí tuệ và khả năng phánđoán riêng.Hắn chuyên về dẫn binh, hơn nữa phản ứng cực nhanh. Khi thấy bóng dángHắc Kỵ xuất hiện bên mé, hắn lập tức ra quyết định tấn công trực diện lần thứnhất. Chỉ cần đỡ được đợt tấn công đầu, đại đội phía sau sẽ tiếp ứng. Với vẻnvẹn hai trăm kỵ binh, đối phương không thể tạo thành mối đe dọa.Có điều trận chiến hôm nay ở kinh đô thực sự khác biệt so với những trậnchiến thông thường. Trận giao tranh trong ngõ phố dưới Chính Dương môncũng khác xa so với chiến thuật đường phố mà binh thư thường mô tả. TầnHằng chưa bao giờ nghĩ tới một cơ quan hoạt động dựa trên thông tin tình báovà ám sát như Giám Sát viện lại phát huy sức mạnh lớn đến thế trong chiếntranh đường phố, khiến kỵ binh Tần gia chịu thiệt hại nặng nề cả về quân số lẫntinh thần thể lực.Điều quan trọng nhất là Tần Hằng không ngờ rằng với chỉ hơn 200 kỵ binh,Hắc Kỵ lại có khí thế mạnh mẽ, tốc độ tấn công và phương thức sát thương tànnhẫn đến thế.Hắn không thể ngờ được năm trăm kỵ binh tiên phong doanh không đỡ nổiđợt tấn công đầu tiên của đối phương, bị chặt thành hai khúc!Trong lòng Tần Hằng lạnh buốt nhưng phản ứng vẫn rất nhanh, thúc ngựaphi nước đại, không đối đầu trực tiếp mà dẫn quân thẳng tiến tới trung tâmquảng trường. Bốn phía toàn phản quân, một khi bị bao vây, Hắc Kỵ sẽ chỉ cònnước chờ chết.Điều hắn cần là phải nhanh, càng nhanh càng tốt!o O oKhông thể phủ nhận Tần Hằng phản ứng rất nhanh, kỵ binh Tần gia đượchuấn luyện rất tốt. Mặc dù bị Hắc Kỵ truy đuổi gặm nhấm như bầy sói điên, tiênphong doanh vẫn thoát khỏi ngã ba, chạy vào quảng trường.Nhưng Hắc Kỵ còn nhanh chóng và tàn nhẫn hơn, không hề bị tụt lại, thậmchí đang dần vây lấy đối phương. Thủ lĩnh đeo mặt nạ bạc xông tới từ hướngbên, cách Tần Hằng chỉ vài thân ngựa!Ánh mắt Tần Hằng lóe lên vẻ lạnh lùng, tuy sức mạnh của Hắc Kỵ vượtngoài dự liệu, đối phương còn dám đuổi theo hắn sâu vào vòng vây, dường nhưquyết giết hắn bằng được. Nhưng Tần Hằng biết, cuộc tập kích của Hắc Kỵ đãthất bại - vì cha già của hắn sẽ không để hắn phải chết, và viện binh của phephản loạn đã đến.Lúc này, phản quân đang thay đổi trận địa, phát hiện Tần Hằng lâm nguy,lập tức phái hai đại đội tiến lên cứu viện và tiêu diệt đám Hắc Kỵ bí ẩn như rơitừ trên trời xuống này. Nhưng hai đại đội còn cách khá xa đám bụi, phần lớn làbộ binh, khó mà theo kịp tốc độ kinh người của Hắc Kỵ và Tần Hằng.Đúng lúc đó, từ trong doanh trại quân phe phản loạn vang lên hiệu lệnh oaihùng: "Bắn!"o O oTrên thành có bài vị che chở, không mưa tên nào rơi xuống. Nhưng trênquảng trường, không có gì ngăn được ý chí quyết tâm của Tần lão gia. Theolệnh, vô số mũi tên bắn thẳng vào đám bụi kia.Tiếng viu viu vang lên liên tục, bao trùm tất cả những kỵ binh đang liềumạng quyết chiến sinh tử, dường như không quan tâm rằng mình đang bắn vàođồng đội.Tần Hằng đã đoán được từ trước, phụ thân sẽ không hề nương tay do dự trênchiến trường, cũng biết cơn mưa tên này sẽ tới. Gương mặt hắn tái mét, môi táinhợt vì tốc độ cao, hắn lập tức lật người, nhảy ra sau lưng ngựa.Mưa tên lạnh lẽo xuyên thủng thân tể đám người, xé tan giáp của những kỵbinh đang phi nước đại, xoáy vào da thịt mỏng manh và cơ quan nội tạng củahọ.Chỉ trong nháy mắt, cả hai đội kỵ binh đang chạy băng băng mưa tên đánhgục, ngã ngựa, té lăn ra đất, thân thể tan nát vang lên những tiếng động mơ hồ.Trong khoảnh khắc ấy, dù là kỵ binh Tần gia hay Hắc Kỵ, cùng phải chịu sốphận bi thảm như nhau.Áo giáp của Hắc Kỵ dù do Bính phường của Nội Khố chế tác đặc biệt, chấtlượng nhẹ nhàng và chắc chắn hơn áo giáp của quân tinh nhuệ Khánh Quốc,nhưng vẫn chịu tổn thất nặng nề dưới cơn mưa tên. Còn những kỵ binh thuộcTần gia càng gặp tai họa ngập đầu!o O o

Khánh Dư NiênTác giả: Miêu NịTruyện Cổ Đại, Truyện Lịch Sử, Truyện Xuyên KhôngPhạm Thận rất khó khăn mới mở được mí mắt, nhìn đầu ngón tay đếm những việc mình đã làm trong đời, kết quả là chẳng có gì có ý nghĩa cả. Sau một hồi nhìn năm đầu ngón tay gầy như năm chiếc đũa nhẩm đếm hắn thở dài một hơi, thương tâm buông bỏ công việc này. Nước thuốc trong phòng bệnh luôn luôn có vị gay mũi như thế, nhìn chiếc giường trống hai bên, ông cụ vốn nằm ở đây hai ngày trước đã về với phật tổ, chắc cũng chỉ vài ba ngày nữa là tới lượt mình thôi. Hắn mắc phải quái bệnh nào đó, triệu chứng vô lực, đặc biết giống với bệnh của nhân vật chính trong một tiểu thuyết nào đó. Nghe nói một ngày nào đó không thể động đậy được, chỉ có thể mặc cho nước mắt chảy xuống mà thôi. “Nhưng ngươi không phải là nhân vật chính trong một tiểu thuyết ngôn tình gì gì à.” Phạm Thận lẩm bẩm nói, nhưng bởi vì cơ hàm đã không có tác dụng gì cho nên thanh âm của hắn trở thành một chuỗi lời nói mớ mà thôi. Hắn nhìn đầu ngón giữa của mình, tự nghĩ “Mình vẫn còn là xử nam.” … Quả thực đời này hắn chưa có làm… ๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑Nếu để hàng vạn phản quân vây kín, cho dù Hắc Kỵ mạnh đến đâu cũng chỉcó con đường chết. Ngay cả khi Hắc Kỵ thành công truy sát Tần Hằng theo lệnhPhạm Nhàn, họ vẫn khó thoát. Nhưng dưới sự chỉ huy của Kinh Qua, Hắc Kỵnhư không để ý điều đó. Giữa vô số ánh mắt, giữa vòng vây của kẻ địch, họkiêu ngạo, liều lĩnh truy đuổi tiền phong doanh của Tần Hằng trên quảng trườngrộng lớn...Trong khói bụi mịt mù, hơn một trăm Hắc Kỵ truy sát hàng trăm tinh binhTần gia ngay trước mắt hàng vạn phản quân. Thái độ quyết liệt, khí phách khinhthường tử vong ấy chắc chắn sẽ để lại dấu ấn sâu đậm trong ký ức mọi người.Một đám bụi khổng lồ, hàng trăm kỵ binh liều chết truy kích từ góc tây bắcquảng trường, xuyên thẳng vào trung tâm!o O oTần Hằng không phải kẻ yếu đuối. Nếu không, làm sao hắn có thể trở thànhmột trong những tướng lĩnh trẻ tuổi nhất kinh đô sau Diệp Trọng, thậm chí cònlà Phó sứ Khu Mật viện khi tuổi đời còn rất trẻ. Đối với tình hình chiến trường,chắc chắn vị tướng lĩnh thế hệ thứ hai của Tần gia có trí tuệ và khả năng phánđoán riêng.Hắn chuyên về dẫn binh, hơn nữa phản ứng cực nhanh. Khi thấy bóng dángHắc Kỵ xuất hiện bên mé, hắn lập tức ra quyết định tấn công trực diện lần thứnhất. Chỉ cần đỡ được đợt tấn công đầu, đại đội phía sau sẽ tiếp ứng. Với vẻnvẹn hai trăm kỵ binh, đối phương không thể tạo thành mối đe dọa.Có điều trận chiến hôm nay ở kinh đô thực sự khác biệt so với những trậnchiến thông thường. Trận giao tranh trong ngõ phố dưới Chính Dương môncũng khác xa so với chiến thuật đường phố mà binh thư thường mô tả. TầnHằng chưa bao giờ nghĩ tới một cơ quan hoạt động dựa trên thông tin tình báovà ám sát như Giám Sát viện lại phát huy sức mạnh lớn đến thế trong chiếntranh đường phố, khiến kỵ binh Tần gia chịu thiệt hại nặng nề cả về quân số lẫntinh thần thể lực.Điều quan trọng nhất là Tần Hằng không ngờ rằng với chỉ hơn 200 kỵ binh,Hắc Kỵ lại có khí thế mạnh mẽ, tốc độ tấn công và phương thức sát thương tànnhẫn đến thế.Hắn không thể ngờ được năm trăm kỵ binh tiên phong doanh không đỡ nổiđợt tấn công đầu tiên của đối phương, bị chặt thành hai khúc!Trong lòng Tần Hằng lạnh buốt nhưng phản ứng vẫn rất nhanh, thúc ngựaphi nước đại, không đối đầu trực tiếp mà dẫn quân thẳng tiến tới trung tâmquảng trường. Bốn phía toàn phản quân, một khi bị bao vây, Hắc Kỵ sẽ chỉ cònnước chờ chết.Điều hắn cần là phải nhanh, càng nhanh càng tốt!o O oKhông thể phủ nhận Tần Hằng phản ứng rất nhanh, kỵ binh Tần gia đượchuấn luyện rất tốt. Mặc dù bị Hắc Kỵ truy đuổi gặm nhấm như bầy sói điên, tiênphong doanh vẫn thoát khỏi ngã ba, chạy vào quảng trường.Nhưng Hắc Kỵ còn nhanh chóng và tàn nhẫn hơn, không hề bị tụt lại, thậmchí đang dần vây lấy đối phương. Thủ lĩnh đeo mặt nạ bạc xông tới từ hướngbên, cách Tần Hằng chỉ vài thân ngựa!Ánh mắt Tần Hằng lóe lên vẻ lạnh lùng, tuy sức mạnh của Hắc Kỵ vượtngoài dự liệu, đối phương còn dám đuổi theo hắn sâu vào vòng vây, dường nhưquyết giết hắn bằng được. Nhưng Tần Hằng biết, cuộc tập kích của Hắc Kỵ đãthất bại - vì cha già của hắn sẽ không để hắn phải chết, và viện binh của phephản loạn đã đến.Lúc này, phản quân đang thay đổi trận địa, phát hiện Tần Hằng lâm nguy,lập tức phái hai đại đội tiến lên cứu viện và tiêu diệt đám Hắc Kỵ bí ẩn như rơitừ trên trời xuống này. Nhưng hai đại đội còn cách khá xa đám bụi, phần lớn làbộ binh, khó mà theo kịp tốc độ kinh người của Hắc Kỵ và Tần Hằng.Đúng lúc đó, từ trong doanh trại quân phe phản loạn vang lên hiệu lệnh oaihùng: "Bắn!"o O oTrên thành có bài vị che chở, không mưa tên nào rơi xuống. Nhưng trênquảng trường, không có gì ngăn được ý chí quyết tâm của Tần lão gia. Theolệnh, vô số mũi tên bắn thẳng vào đám bụi kia.Tiếng viu viu vang lên liên tục, bao trùm tất cả những kỵ binh đang liềumạng quyết chiến sinh tử, dường như không quan tâm rằng mình đang bắn vàođồng đội.Tần Hằng đã đoán được từ trước, phụ thân sẽ không hề nương tay do dự trênchiến trường, cũng biết cơn mưa tên này sẽ tới. Gương mặt hắn tái mét, môi táinhợt vì tốc độ cao, hắn lập tức lật người, nhảy ra sau lưng ngựa.Mưa tên lạnh lẽo xuyên thủng thân tể đám người, xé tan giáp của những kỵbinh đang phi nước đại, xoáy vào da thịt mỏng manh và cơ quan nội tạng củahọ.Chỉ trong nháy mắt, cả hai đội kỵ binh đang chạy băng băng mưa tên đánhgục, ngã ngựa, té lăn ra đất, thân thể tan nát vang lên những tiếng động mơ hồ.Trong khoảnh khắc ấy, dù là kỵ binh Tần gia hay Hắc Kỵ, cùng phải chịu sốphận bi thảm như nhau.Áo giáp của Hắc Kỵ dù do Bính phường của Nội Khố chế tác đặc biệt, chấtlượng nhẹ nhàng và chắc chắn hơn áo giáp của quân tinh nhuệ Khánh Quốc,nhưng vẫn chịu tổn thất nặng nề dưới cơn mưa tên. Còn những kỵ binh thuộcTần gia càng gặp tai họa ngập đầu!o O o

Chương 1349: Kinh Qua đâm Tần 2