Tác giả:

Phạm Thận rất khó khăn mới mở được mí mắt, nhìn đầu ngón tay đếm những việc mình đã làm trong đời, kết quả là chẳng có gì có ý nghĩa cả. Sau một hồi nhìn năm đầu ngón tay gầy như năm chiếc đũa nhẩm đếm hắn thở dài một hơi, thương tâm buông bỏ công việc này. Nước thuốc trong phòng bệnh luôn luôn có vị gay mũi như thế, nhìn chiếc giường trống hai bên, ông cụ vốn nằm ở đây hai ngày trước đã về với phật tổ, chắc cũng chỉ vài ba ngày nữa là tới lượt mình thôi. Hắn mắc phải quái bệnh nào đó, triệu chứng vô lực, đặc biết giống với bệnh của nhân vật chính trong một tiểu thuyết nào đó. Nghe nói một ngày nào đó không thể động đậy được, chỉ có thể mặc cho nước mắt chảy xuống mà thôi. “Nhưng ngươi không phải là nhân vật chính trong một tiểu thuyết ngôn tình gì gì à.” Phạm Thận lẩm bẩm nói, nhưng bởi vì cơ hàm đã không có tác dụng gì cho nên thanh âm của hắn trở thành một chuỗi lời nói mớ mà thôi. Hắn nhìn đầu ngón giữa của mình, tự nghĩ “Mình vẫn còn là xử nam.” … Quả thực đời này hắn chưa có làm…

Chương 1551: Gió đông thổi 3

Khánh Dư NiênTác giả: Miêu NịTruyện Cổ Đại, Truyện Lịch Sử, Truyện Xuyên KhôngPhạm Thận rất khó khăn mới mở được mí mắt, nhìn đầu ngón tay đếm những việc mình đã làm trong đời, kết quả là chẳng có gì có ý nghĩa cả. Sau một hồi nhìn năm đầu ngón tay gầy như năm chiếc đũa nhẩm đếm hắn thở dài một hơi, thương tâm buông bỏ công việc này. Nước thuốc trong phòng bệnh luôn luôn có vị gay mũi như thế, nhìn chiếc giường trống hai bên, ông cụ vốn nằm ở đây hai ngày trước đã về với phật tổ, chắc cũng chỉ vài ba ngày nữa là tới lượt mình thôi. Hắn mắc phải quái bệnh nào đó, triệu chứng vô lực, đặc biết giống với bệnh của nhân vật chính trong một tiểu thuyết nào đó. Nghe nói một ngày nào đó không thể động đậy được, chỉ có thể mặc cho nước mắt chảy xuống mà thôi. “Nhưng ngươi không phải là nhân vật chính trong một tiểu thuyết ngôn tình gì gì à.” Phạm Thận lẩm bẩm nói, nhưng bởi vì cơ hàm đã không có tác dụng gì cho nên thanh âm của hắn trở thành một chuỗi lời nói mớ mà thôi. Hắn nhìn đầu ngón giữa của mình, tự nghĩ “Mình vẫn còn là xử nam.” … Quả thực đời này hắn chưa có làm… ๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑Những quan lại bị Giám Sát viện trừng trị dã man, thường ngày khiếp sợtrước quyền lực của Phạm Nhàn, bắt đầu hy vọng đến ngày Phạm tiểu thư gảvào Hạ phủ, để được chứng kiến vẻ mặt như nuốt ruồi sống của Phạm đại nhân,sẵn sàng để xem một chuyện cười hay ho nhất.Kể từ khi vào kinh, Phạm Nhàn hoàn hảo đến mức tạo áp lực cho nhiềungười, hiếm có cơ hội để xem Tiểu Phạm đại nhân thất thố phẫn nộ, ai cũngkhông muốn bỏ lỡ, nên không biết bao nhiêu người âm thầm cổ vũ Hạ Tông Vĩ.Nhưng ngoài dự đoán của mọi người, Phạm Nhàn không làm gì cả, khôngxông vào cung cãi nhau với Hoàng đế bệ hạ, cũng chẳng phá cửa Đô Sát viện đểđánh nhừ tử Hạ Tông Vĩ. Mọi người đều cảm thấy bất ngờ, bởi chuyện năm xưaPhạm Nhàn âm thầm đánh lén Hạ Tông Vĩ đã trở thành giai thoại lưu truyềnkhắp kinh đô. Nay Phạm Nhàn thấy muội muội phải gả cho Hạ đại nhân mà vẫnbình tĩnh đến vậy, hay là tính tình của Tiểu Phạm đại nhân đã thay đổi?Chưa được hai ngày, mọi người biết được nguyên nhân cho vẻ bình tĩnh củay, hóa ra người này hoàn toàn không có ý định diễn kịch cho thiên hạ xem, màchỉ điềm tĩnh ngồi nhìn, chờ đợi xem chuyện cười của người khác.Xem chuyện cười của Hoàng đế bệ hạ.Đã hai năm không vào cung, chỉ biết cày ruộng làm vui, nay Tĩnh Vươnggia - đệ đệ ruột thịt của đương kim Hoàng đế, vào một đêm khuya nọ đã vàocung, một trận cãi vã dữ dội với Hoàng đế, theo lời thái giám trong cung kể lạithì cãi nhau cực kỳ quyết liệt, cuối cùng Tĩnh Vương còn ném vỡ cái bút rửabằng sứ thanh hoa trong Ngự Thư phòng.Cuối cùng, Tĩnh Vương tức giận bỏ đi, ngày xưa khi còn nhỏ đánh nhau vớihuynh trưởng cũng chưa từng thắng, xem ra bây giờ cãi nhau cũng không thắng.Ngay sau đó, ngày hôm sau Tĩnh Vương bèn tới Đô Sát viện, không màngthể diện của Vương gia, chỉ thẳng vào Hạ Tông Vĩ mà chửi rủa một trận, chửiđến mức sắc mặt Hạ Tông Vĩ biến đổi kịch liệt, nhưng chỉ biết cúi đầu gật lấygật để.Thân phận Tĩnh Vương quá tôn quý, dù là Thái Thường tự hay trong cungcũng không dám quản, huống hồ là loại nha môn chỉ lo duy trì trị an như KinhĐô phủ, mười ba Thành Môn ti.Lúc này mọi người mới nhớ ra, cách đây hơn ba năm, có vẻ như trong cungtừng có ý định gả tiểu thư Phạm gia cho Thế tử Tĩnh Vương Lý Hoằng Thành.Vì vậy, những kẻ đang chờ xem cuộc vui đều nín thinh, sợ có ngày Tĩnh Vươngtìm đến tận cửa.Đây chính là: Tĩnh Vương đại náo Đô Sát viện, Tiểu Công gia diệu thủ cànkhôn.Có thể Phạm Nhàn an tọa trong phủ uống trà nghe nhạc, còn Tĩnh Vươngxuất mã, một mình bằng cả hai người! Hoàng đế ban phát hôn nhân bừa bãi, ycó thể tìm một nhân vật không sợ trời không sợ đất ra trị tội thay mình.o O oĐối với chuyện này, đương nhiên bệ hạ biết là do Phạm Nhàn âm thầm dàndựng, chỉ có điều Hoàng đế cũng không có cách nào tốt với vị huynh đệ TĩnhVương, chỉ có thể sai cung đình đến Vương phủ tuyên đọc chỉ dụ, quở tráchTĩnh Vương một phen, nhưng cũng không thể đưa ra thủ đoạn thực sự để ngăncản Vương phủ đào tường.Đương nhiên, trong mắt Tĩnh Vương, nhi tử Lý Hoằng Thành ở Định Châuđã chờ đợi Phạm Nhược Nhược suốt ba năm trời, Hoàng đế lại quay ngoắt sangđể tiểu thư Phạm gia gả cho Hạ Tông Vĩ, đây rõ hành động vô sỉ đào tường nhàmình.Phạm Nhàn bình tĩnh ngồi trong phủ xem diễn biến vở kịch lớn này, chỉ cầný chỉ hôn sự từ trong cung chưa chuyển đến phủ, y vẫn có thời gian quan sátthêm. Dù Tĩnh Vương gia đã lâu không hỏi chuyện triều đình, nhưng vị thếkhông thể xem nhẹ, bệ hạ vẫn phải kiêng nể tâm trạng của huynh đệ mình.Qua vài ngày, tình hình kinh đô đã bớt căng thẳng hơn nhiều. Trong cungvẫn đang giằng co với Tĩnh Vương phủ và Phạm phủ, còn bản thân Hạ Tông Vĩkhông thể hiện thái độ gì. Thông tin Phạm Nhàn nhận được từ trong cung là bệhạ đã trực tiếp đề cập việc hôn sự với hắn, Hạ đại nhân được sủng ái cũngkhông kinh sợ gì, chỉ bình tĩnh tạ ơn, thể hiện mình sẵn lòng.Hôn sự của tiểu thư Phạm gia tuy ảnh hưởng lớn, nhưng dù sao cũng khôngảnh hưởng đến vận hành của triều đình. Vấn đề nằm ở đằng sau hôn sự này, ýđồ của bệ hạ, cũng như sự phát triển hài hòa giữa hai viện trong triều đìnhKhánh Quốc, mới thực sự quan trọng.Người sắc sảo hơn nhận ra, đọ sức giữa bệ hạ và Phạm Nhàn không đơnthuần là vấn đề thể diện, mà là đè nén và phản kháng giữa quân và thần. Trênđời, hoặc là gió đông đè gió tây, hoặc là gió tây ép gió đông.Hiện giờ Hoàng đế đang thử thổi gió đông, không ngờ lại vô tình đánh thứctrống trận xưa cũ của Tĩnh Vương.๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑

๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑

Những quan lại bị Giám Sát viện trừng trị dã man, thường ngày khiếp sợ

trước quyền lực của Phạm Nhàn, bắt đầu hy vọng đến ngày Phạm tiểu thư gả

vào Hạ phủ, để được chứng kiến vẻ mặt như nuốt ruồi sống của Phạm đại nhân,

sẵn sàng để xem một chuyện cười hay ho nhất.

Kể từ khi vào kinh, Phạm Nhàn hoàn hảo đến mức tạo áp lực cho nhiều

người, hiếm có cơ hội để xem Tiểu Phạm đại nhân thất thố phẫn nộ, ai cũng

không muốn bỏ lỡ, nên không biết bao nhiêu người âm thầm cổ vũ Hạ Tông Vĩ.

Nhưng ngoài dự đoán của mọi người, Phạm Nhàn không làm gì cả, không

xông vào cung cãi nhau với Hoàng đế bệ hạ, cũng chẳng phá cửa Đô Sát viện để

đánh nhừ tử Hạ Tông Vĩ. Mọi người đều cảm thấy bất ngờ, bởi chuyện năm xưa

Phạm Nhàn âm thầm đánh lén Hạ Tông Vĩ đã trở thành giai thoại lưu truyền

khắp kinh đô. Nay Phạm Nhàn thấy muội muội phải gả cho Hạ đại nhân mà vẫn

bình tĩnh đến vậy, hay là tính tình của Tiểu Phạm đại nhân đã thay đổi?

Chưa được hai ngày, mọi người biết được nguyên nhân cho vẻ bình tĩnh của

y, hóa ra người này hoàn toàn không có ý định diễn kịch cho thiên hạ xem, mà

chỉ điềm tĩnh ngồi nhìn, chờ đợi xem chuyện cười của người khác.

Xem chuyện cười của Hoàng đế bệ hạ.

Đã hai năm không vào cung, chỉ biết cày ruộng làm vui, nay Tĩnh Vương

gia - đệ đệ ruột thịt của đương kim Hoàng đế, vào một đêm khuya nọ đã vào

cung, một trận cãi vã dữ dội với Hoàng đế, theo lời thái giám trong cung kể lại

thì cãi nhau cực kỳ quyết liệt, cuối cùng Tĩnh Vương còn ném vỡ cái bút rửa

bằng sứ thanh hoa trong Ngự Thư phòng.

Cuối cùng, Tĩnh Vương tức giận bỏ đi, ngày xưa khi còn nhỏ đánh nhau với

huynh trưởng cũng chưa từng thắng, xem ra bây giờ cãi nhau cũng không thắng.

Ngay sau đó, ngày hôm sau Tĩnh Vương bèn tới Đô Sát viện, không màng

thể diện của Vương gia, chỉ thẳng vào Hạ Tông Vĩ mà chửi rủa một trận, chửi

đến mức sắc mặt Hạ Tông Vĩ biến đổi kịch liệt, nhưng chỉ biết cúi đầu gật lấy

gật để.

Thân phận Tĩnh Vương quá tôn quý, dù là Thái Thường tự hay trong cung

cũng không dám quản, huống hồ là loại nha môn chỉ lo duy trì trị an như Kinh

Đô phủ, mười ba Thành Môn ti.

Lúc này mọi người mới nhớ ra, cách đây hơn ba năm, có vẻ như trong cung

từng có ý định gả tiểu thư Phạm gia cho Thế tử Tĩnh Vương Lý Hoằng Thành.

Vì vậy, những kẻ đang chờ xem cuộc vui đều nín thinh, sợ có ngày Tĩnh Vương

tìm đến tận cửa.

Đây chính là: Tĩnh Vương đại náo Đô Sát viện, Tiểu Công gia diệu thủ càn

khôn.

Có thể Phạm Nhàn an tọa trong phủ uống trà nghe nhạc, còn Tĩnh Vương

xuất mã, một mình bằng cả hai người! Hoàng đế ban phát hôn nhân bừa bãi, y

có thể tìm một nhân vật không sợ trời không sợ đất ra trị tội thay mình.

o O o

Đối với chuyện này, đương nhiên bệ hạ biết là do Phạm Nhàn âm thầm dàn

dựng, chỉ có điều Hoàng đế cũng không có cách nào tốt với vị huynh đệ Tĩnh

Vương, chỉ có thể sai cung đình đến Vương phủ tuyên đọc chỉ dụ, quở trách

Tĩnh Vương một phen, nhưng cũng không thể đưa ra thủ đoạn thực sự để ngăn

cản Vương phủ đào tường.

Đương nhiên, trong mắt Tĩnh Vương, nhi tử Lý Hoằng Thành ở Định Châu

đã chờ đợi Phạm Nhược Nhược suốt ba năm trời, Hoàng đế lại quay ngoắt sang

để tiểu thư Phạm gia gả cho Hạ Tông Vĩ, đây rõ hành động vô sỉ đào tường nhà

mình.

Phạm Nhàn bình tĩnh ngồi trong phủ xem diễn biến vở kịch lớn này, chỉ cần

ý chỉ hôn sự từ trong cung chưa chuyển đến phủ, y vẫn có thời gian quan sát

thêm. Dù Tĩnh Vương gia đã lâu không hỏi chuyện triều đình, nhưng vị thế

không thể xem nhẹ, bệ hạ vẫn phải kiêng nể tâm trạng của huynh đệ mình.

Qua vài ngày, tình hình kinh đô đã bớt căng thẳng hơn nhiều. Trong cung

vẫn đang giằng co với Tĩnh Vương phủ và Phạm phủ, còn bản thân Hạ Tông Vĩ

không thể hiện thái độ gì. Thông tin Phạm Nhàn nhận được từ trong cung là bệ

hạ đã trực tiếp đề cập việc hôn sự với hắn, Hạ đại nhân được sủng ái cũng

không kinh sợ gì, chỉ bình tĩnh tạ ơn, thể hiện mình sẵn lòng.

Hôn sự của tiểu thư Phạm gia tuy ảnh hưởng lớn, nhưng dù sao cũng không

ảnh hưởng đến vận hành của triều đình. Vấn đề nằm ở đằng sau hôn sự này, ý

đồ của bệ hạ, cũng như sự phát triển hài hòa giữa hai viện trong triều đình

Khánh Quốc, mới thực sự quan trọng.

Người sắc sảo hơn nhận ra, đọ sức giữa bệ hạ và Phạm Nhàn không đơn

thuần là vấn đề thể diện, mà là đè nén và phản kháng giữa quân và thần. Trên

đời, hoặc là gió đông đè gió tây, hoặc là gió tây ép gió đông.

Hiện giờ Hoàng đế đang thử thổi gió đông, không ngờ lại vô tình đánh thức

trống trận xưa cũ của Tĩnh Vương.

๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑

Khánh Dư NiênTác giả: Miêu NịTruyện Cổ Đại, Truyện Lịch Sử, Truyện Xuyên KhôngPhạm Thận rất khó khăn mới mở được mí mắt, nhìn đầu ngón tay đếm những việc mình đã làm trong đời, kết quả là chẳng có gì có ý nghĩa cả. Sau một hồi nhìn năm đầu ngón tay gầy như năm chiếc đũa nhẩm đếm hắn thở dài một hơi, thương tâm buông bỏ công việc này. Nước thuốc trong phòng bệnh luôn luôn có vị gay mũi như thế, nhìn chiếc giường trống hai bên, ông cụ vốn nằm ở đây hai ngày trước đã về với phật tổ, chắc cũng chỉ vài ba ngày nữa là tới lượt mình thôi. Hắn mắc phải quái bệnh nào đó, triệu chứng vô lực, đặc biết giống với bệnh của nhân vật chính trong một tiểu thuyết nào đó. Nghe nói một ngày nào đó không thể động đậy được, chỉ có thể mặc cho nước mắt chảy xuống mà thôi. “Nhưng ngươi không phải là nhân vật chính trong một tiểu thuyết ngôn tình gì gì à.” Phạm Thận lẩm bẩm nói, nhưng bởi vì cơ hàm đã không có tác dụng gì cho nên thanh âm của hắn trở thành một chuỗi lời nói mớ mà thôi. Hắn nhìn đầu ngón giữa của mình, tự nghĩ “Mình vẫn còn là xử nam.” … Quả thực đời này hắn chưa có làm… ๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑Những quan lại bị Giám Sát viện trừng trị dã man, thường ngày khiếp sợtrước quyền lực của Phạm Nhàn, bắt đầu hy vọng đến ngày Phạm tiểu thư gảvào Hạ phủ, để được chứng kiến vẻ mặt như nuốt ruồi sống của Phạm đại nhân,sẵn sàng để xem một chuyện cười hay ho nhất.Kể từ khi vào kinh, Phạm Nhàn hoàn hảo đến mức tạo áp lực cho nhiềungười, hiếm có cơ hội để xem Tiểu Phạm đại nhân thất thố phẫn nộ, ai cũngkhông muốn bỏ lỡ, nên không biết bao nhiêu người âm thầm cổ vũ Hạ Tông Vĩ.Nhưng ngoài dự đoán của mọi người, Phạm Nhàn không làm gì cả, khôngxông vào cung cãi nhau với Hoàng đế bệ hạ, cũng chẳng phá cửa Đô Sát viện đểđánh nhừ tử Hạ Tông Vĩ. Mọi người đều cảm thấy bất ngờ, bởi chuyện năm xưaPhạm Nhàn âm thầm đánh lén Hạ Tông Vĩ đã trở thành giai thoại lưu truyềnkhắp kinh đô. Nay Phạm Nhàn thấy muội muội phải gả cho Hạ đại nhân mà vẫnbình tĩnh đến vậy, hay là tính tình của Tiểu Phạm đại nhân đã thay đổi?Chưa được hai ngày, mọi người biết được nguyên nhân cho vẻ bình tĩnh củay, hóa ra người này hoàn toàn không có ý định diễn kịch cho thiên hạ xem, màchỉ điềm tĩnh ngồi nhìn, chờ đợi xem chuyện cười của người khác.Xem chuyện cười của Hoàng đế bệ hạ.Đã hai năm không vào cung, chỉ biết cày ruộng làm vui, nay Tĩnh Vươnggia - đệ đệ ruột thịt của đương kim Hoàng đế, vào một đêm khuya nọ đã vàocung, một trận cãi vã dữ dội với Hoàng đế, theo lời thái giám trong cung kể lạithì cãi nhau cực kỳ quyết liệt, cuối cùng Tĩnh Vương còn ném vỡ cái bút rửabằng sứ thanh hoa trong Ngự Thư phòng.Cuối cùng, Tĩnh Vương tức giận bỏ đi, ngày xưa khi còn nhỏ đánh nhau vớihuynh trưởng cũng chưa từng thắng, xem ra bây giờ cãi nhau cũng không thắng.Ngay sau đó, ngày hôm sau Tĩnh Vương bèn tới Đô Sát viện, không màngthể diện của Vương gia, chỉ thẳng vào Hạ Tông Vĩ mà chửi rủa một trận, chửiđến mức sắc mặt Hạ Tông Vĩ biến đổi kịch liệt, nhưng chỉ biết cúi đầu gật lấygật để.Thân phận Tĩnh Vương quá tôn quý, dù là Thái Thường tự hay trong cungcũng không dám quản, huống hồ là loại nha môn chỉ lo duy trì trị an như KinhĐô phủ, mười ba Thành Môn ti.Lúc này mọi người mới nhớ ra, cách đây hơn ba năm, có vẻ như trong cungtừng có ý định gả tiểu thư Phạm gia cho Thế tử Tĩnh Vương Lý Hoằng Thành.Vì vậy, những kẻ đang chờ xem cuộc vui đều nín thinh, sợ có ngày Tĩnh Vươngtìm đến tận cửa.Đây chính là: Tĩnh Vương đại náo Đô Sát viện, Tiểu Công gia diệu thủ cànkhôn.Có thể Phạm Nhàn an tọa trong phủ uống trà nghe nhạc, còn Tĩnh Vươngxuất mã, một mình bằng cả hai người! Hoàng đế ban phát hôn nhân bừa bãi, ycó thể tìm một nhân vật không sợ trời không sợ đất ra trị tội thay mình.o O oĐối với chuyện này, đương nhiên bệ hạ biết là do Phạm Nhàn âm thầm dàndựng, chỉ có điều Hoàng đế cũng không có cách nào tốt với vị huynh đệ TĩnhVương, chỉ có thể sai cung đình đến Vương phủ tuyên đọc chỉ dụ, quở tráchTĩnh Vương một phen, nhưng cũng không thể đưa ra thủ đoạn thực sự để ngăncản Vương phủ đào tường.Đương nhiên, trong mắt Tĩnh Vương, nhi tử Lý Hoằng Thành ở Định Châuđã chờ đợi Phạm Nhược Nhược suốt ba năm trời, Hoàng đế lại quay ngoắt sangđể tiểu thư Phạm gia gả cho Hạ Tông Vĩ, đây rõ hành động vô sỉ đào tường nhàmình.Phạm Nhàn bình tĩnh ngồi trong phủ xem diễn biến vở kịch lớn này, chỉ cầný chỉ hôn sự từ trong cung chưa chuyển đến phủ, y vẫn có thời gian quan sátthêm. Dù Tĩnh Vương gia đã lâu không hỏi chuyện triều đình, nhưng vị thếkhông thể xem nhẹ, bệ hạ vẫn phải kiêng nể tâm trạng của huynh đệ mình.Qua vài ngày, tình hình kinh đô đã bớt căng thẳng hơn nhiều. Trong cungvẫn đang giằng co với Tĩnh Vương phủ và Phạm phủ, còn bản thân Hạ Tông Vĩkhông thể hiện thái độ gì. Thông tin Phạm Nhàn nhận được từ trong cung là bệhạ đã trực tiếp đề cập việc hôn sự với hắn, Hạ đại nhân được sủng ái cũngkhông kinh sợ gì, chỉ bình tĩnh tạ ơn, thể hiện mình sẵn lòng.Hôn sự của tiểu thư Phạm gia tuy ảnh hưởng lớn, nhưng dù sao cũng khôngảnh hưởng đến vận hành của triều đình. Vấn đề nằm ở đằng sau hôn sự này, ýđồ của bệ hạ, cũng như sự phát triển hài hòa giữa hai viện trong triều đìnhKhánh Quốc, mới thực sự quan trọng.Người sắc sảo hơn nhận ra, đọ sức giữa bệ hạ và Phạm Nhàn không đơnthuần là vấn đề thể diện, mà là đè nén và phản kháng giữa quân và thần. Trênđời, hoặc là gió đông đè gió tây, hoặc là gió tây ép gió đông.Hiện giờ Hoàng đế đang thử thổi gió đông, không ngờ lại vô tình đánh thứctrống trận xưa cũ của Tĩnh Vương.๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑

Chương 1551: Gió đông thổi 3