Bán Tiên Dược Thiên Sầu Trong thâm sơn có một đạo quan, hương hỏa sớm đã điêu linh. Bỉ nhân bất tài, tuổi vừa mới mười chín, từ nhỏ đã là một gã đạo sĩ, phía trên có hơn mười vị sư huynh, phía dưới chỉ mình ta nhỏ nhất, tục xưng là Quan môn đệ tử. Sư môn quá nghèo, các sư huynh không chịu được kham khổ, may mắn chưởng môn sư tôn độ lượng, tùy ý chúng sư huynh giải tán rời đi. Về sau có ba vị sư huynh biết lạc đường mà quay lại, tuổi khá lớn, đều đã bốn mươi năm mươi. Nhờ được sư tôn ưu ái, trước khi mất truyền vị trí chưởng môn cho Tiểu đạo, nhưng mà vô luận là tuổi tác hay từng trải đều không thể phục chúng, ba vị sư huynh không phục. Sư môn bất hạnh, Tiểu đạo không phải trái hồng mềm, tuyệt không thoái nhượng, nội đấu cùng họ. Trong thôn dưới núi, có tân cử nhân, là bạn bè từ khi còn nhỏ, trước khi sư tôn mất cũng có dặn dò, hộ tống nó vào kinh đi thi. Nghĩa bất dung từ, vả lại cứ để Tiểu đạo dạo một vòng nhân gian, trở về sẽ đấu cùng chúng sư huynh! Chương 01: Đi thi 3127 tự -…
Chương 416: Tái ngộ
Bán TiênTác giả: Dược Thiên SầuTruyện Tiên Hiệp Bán Tiên Dược Thiên Sầu Trong thâm sơn có một đạo quan, hương hỏa sớm đã điêu linh. Bỉ nhân bất tài, tuổi vừa mới mười chín, từ nhỏ đã là một gã đạo sĩ, phía trên có hơn mười vị sư huynh, phía dưới chỉ mình ta nhỏ nhất, tục xưng là Quan môn đệ tử. Sư môn quá nghèo, các sư huynh không chịu được kham khổ, may mắn chưởng môn sư tôn độ lượng, tùy ý chúng sư huynh giải tán rời đi. Về sau có ba vị sư huynh biết lạc đường mà quay lại, tuổi khá lớn, đều đã bốn mươi năm mươi. Nhờ được sư tôn ưu ái, trước khi mất truyền vị trí chưởng môn cho Tiểu đạo, nhưng mà vô luận là tuổi tác hay từng trải đều không thể phục chúng, ba vị sư huynh không phục. Sư môn bất hạnh, Tiểu đạo không phải trái hồng mềm, tuyệt không thoái nhượng, nội đấu cùng họ. Trong thôn dưới núi, có tân cử nhân, là bạn bè từ khi còn nhỏ, trước khi sư tôn mất cũng có dặn dò, hộ tống nó vào kinh đi thi. Nghĩa bất dung từ, vả lại cứ để Tiểu đạo dạo một vòng nhân gian, trở về sẽ đấu cùng chúng sư huynh! Chương 01: Đi thi 3127 tự -… Về lý thì có lẽ có thể nói như vậy, nhưng Người mặt sắt thực sự khó mà mở lờinói với người của mình như vậy? Về những việc khác, có lẽ thủ hạ sẽ nghe lờiy, nhưng đây rõ ràng là chuyện muốn hại thủ hạ của mình, làm sao có thể để chothủ hạ nghe theo, làm sao để cho họ có thể chấp hành?Ánh mắt của Ngô lão thái gia nhìn chằm chằm vào y dần dần trở nên lạnh lẽo.Người mặt nạ sắt trong lòng tràn đầy bất đắc dĩ, không thể không quay sangphía người của mình, nhắc nhở: “Lời lão tiên sinh nói, mọi người đều đã ngheđược đi, thực ra cũng không có đáng sợ như mọi người nghĩ, người nào trước?”Đám Bạch Lan vô cùng lo sợ, rất muốn hỏi y một chút, việc này không đáng sợthì việc gì mới đáng sợ? Kiểu sống mà không dám công khai như lão quái vậtnày là dễ chịu sao? Hậu quả mà ngay cả lão quái vật cũng phải luôn luôn suynghĩ tìm cách thoát khỏi, ngươi còn nói không có đáng sợ?Không người nào đáp lại, cũng không có người nào có can đảm đứng ra làmngười đầu tiên nếm thử, tất cả đều lộ vẻ kinh sợ, trong lòng thấp thỏm nhưngmuốn chạy lại không dám chạy.Ngô lão thái gia thấy vậy liền lên tiếng, “Quả thực không có đáng sợ như cácngươi tưởng, Địa tuyền tác động lên mỗi người mỗi khác. Ta và em trai ta đềutừng ngâm qua, kết quả lại không giống nhau. Ta rất mong đợi muốn biết saukhi tám người các ngươi đi xuống ngâm thì kết quả từng người sẽ như thế nào.Các ngươi cũng nên có sự mong đợi, trải qua Địa tuyền giúp thoát thai hoán cốt,các ngươi sẽ có được thực lực càng cường đại hơn.”Nghe đến đây, Người mặt sắt đại khái đã hiểu được rồi, ngoại trừ điều được gọilà “Một lòng” ra, lão gia hỏa này còn muốn lấy mọi người ra làm thí nghiệm.Lúc trước, Ngô lão thái gia hỏi y có biết tung tích của cha con Ngô Hắc haykhông, được biết đã trốn ra Tiên cung, có khả năng đang bị phong ấn tại trongtầng băng, Ngô lão thái gia bảo y triệu tập nhân thủ tới đây, chuẩn bị đục băngtìm người.Y còn tưởng rằng thật sự chỉ là triệu tập người đến đào bới tầng băng để bắt lấycha con Ngô Hắc đang bị phong ấn bên trong, cuối cùng, thì ra là còn có dựđịnh này. Điều này thực sự đã coi bọn hắn như là công cụ có thể dùng thì dùng,có cảm giác ngay từ đầu đã không nhìn bọn hắn như là người.Dù cho lão ta có nói như thế nào đi nữa, tại đây vẫn không người nào hé răng,sợ hãi, không dám.Nếu không thức thời, vậy thì thường thường chỉ có một cái kết quả, tiên lễ hậubinh!Ngô lão thái gia quay đầu lại liền trực tiếp truyền đạt một cái ánh mắt choNgười mặt sắt.Người mặt sắt tức thì cảm thấy áp lực, rõ ràng có một động tác hít sâu chuẩn bịhành động, ánh mắt quét qua đảo lại trên người bốn yêu Bạch Lan, sau khi suynghĩ một chút, cuối cùng lại chuyển sang phía bốn gã thủ hạ của mình, hất đầumột cái, ra hiệu cho bọn hắn xuống trước.Bốn gã thủ hạ của y lập tức sợ hãi, đều vô ý thức có dấu hiệu lùi về phía sau.Động tác này trái lại khiến cho Người mặt sắt xấu hổ, dứt khoát nhấc tay chỉ tớimột người, “Ngươi trước!”Người kia sợ hãi xua tay nói: “Ta không muốn trường sinh…”Lời còn chưa có nói xong, Người mặt sắt đột nhiên lắc mình lao ra, tại khoảngcách gần, trong nháy mắt liền đụng tới, chỉ nghe thấy một tiếng bùm, ngườitrước bay ra ngoài, rơi xuống trên mặt đất, sặc ra máu, mấy lần duỗi chân cũngđứng không được, trọng thương tại chỗ.Tu vi chênh lệch khá lớn, còn là tập kích ở khoảng cách gần, người bị tập kíchlập tức không chịu được rồi.Bóng người lại lần nữa lóe lên, Người mặt sắt quyết đoán bổ một kích, mộtcước cắt qua cổ người kia, một tiếng rộp vang lên, âm thanh xương cổ đứt gãygiòn giã,.Ngươi kia tay chân co quắp một hồi liền không còn động tĩnh.Ngay tại thời điểm đòn tập kích được tung ra, đám người Bạch Lan giật mìnhvội vàng tránh ra, sợ bị hại đến.Ngô Đao, Ngô Hòa Vận cũng lắc mình lao đi, hai người này không phải vì nétránh, một người lướt đi thủ tại nơi cửa sau, một người lóe lên thủ tại lối cửavào thông tới lầu các trên đỉnh núi.Về phần những cửa đi khác ngoài cổng cung điện thì đều đã bị đóng băng,muốn dựa vào tu vi đánh vỡ tầng băng dày như vậy để chạy trốn, những kẻ tạiđây không có một kẻ nào có thể làm được, nếu thật sự có được thực lực như vậythì cũng không cần phải chạy trốn.Thử thái bà nhịn không được mở miệng lên tiếng, giọng điệu có chút đanh thép,“Mặt nạ sắt tiên sinh, sự việc trở thành như vậy, ngươi không cảm thấy càngngày càng quá mức rồi sao? Ngay cả tâm phúc thủ hạ của mình mà ngươi cũnggiết, chúng ta làm sao có thể tin tưởng được lời hứa hẹn của ngươi?”Người mặt sắt: “Sau khi tiến vào Kim Khư, đã biết rõ những việc đang làm liênquan đến bí mật của Kim Khư, các ngươi không phải vẫn luôn lo lắng ta sẽ nuốtlời sao? Ta có thể nói rõ ra cho các ngươi biết, nếu là vào lúc trước, ta quả thựcsẽ nuốt lời, không phải là ta muốn nuốt lời, mà vì bản thân ta cũng không làmchủ được.Các ngươi hẳn đã cảm thấy được, ta cũng là người nghe lệnh để làm việc, hẳnđã cảm thấy được thế lực của người phía sau ta rất cường đại, nhưng các ngươiđều có điểm yếu bị nắm trong tay, không dám không nghe theo. Hiện tại thìkhông giống nữa, ta đã có chỗ dựa mới, ta có thể nghịch lại ý của người phíasau màn, ta có thể buông bỏ ra không nắm lấy các điểm yếu của các ngươi nữa.”Lời này vừa nói ra, thần sắc Bạch Lan, Thử thái bà, Cao Viễn, Giang Sơn đềudao động bất định, quả thực đã tin lời nói của đối phương, nhưng tiền đề choviệc buông bỏ các điểm yếu cũng rất rõ ràng, đó chính là cần bọn hắn tiến vàoĐịa tuyền để thực hiện thoát thai hoán cốt.Người mặt sắt lại nhìn về phía ba gã thủ hạ còn lại của mình, nói: “Với cácngươi thì cũng là đạo lý như vậy, bí mật của Kim Khư là sẽ không thể để chocác ngươi tiết lộ ra, người phía sau màn cũng sẽ diệt khẩu các ngươi. Các ngươicho rằng ta là đang hại các ngươi, nhưng không biết rằng đó là ta đang cứu cácngươi!”Lời dừng lại nơi này, đã hạ độc thủ đối với người của mình, y dứt khoát làm tớinơi tới chốn, lần nữa chỉ tới một gã thủ hạ vừa lướt ra, nói “Ngươi đi!”Người bị chỉ tới vẻ mặt buồn bã, cũng có phẫn uất, nhưng thi thể trên mặt đấtchính là sự cảnh cáo, then chốt là không có thực lực để chống cự.Dưới sự cưỡng ép bức bách, gã ta không thể không cố gắng kiên trì đi tới, từngbước một đi tới bên cạnh thành hồ, đứng lên trên, một mực do dự, rồi bỗngnhiên cảm giác được Người mặt sắt đang đến gần ở phía sau, cuối cùng gã tanhắm hai mắt lại, chủ động nhảy xuống.Bọt nước văng khắp nơi, trong nháy mắt người đã chìm vào trong hồ nước.Rất nhanh, trong ao nổi lên lượng lớn bọt khí, thu hút sự chú ý của mọi người.Hẻm núi lớn nơi Hoàng kim động vật tiến giai đã biến thành băng cốc, nướcbiển chảy vào đó cũng đã bị đóng băng lại rồi.Dưới ánh tà dương, bề mặt một tảng băng bỗng nhiên trở nên trong suốt, sau đó,phía dưới có thứ gì đó dao động, rất nhanh mặt băng liền hòa tan hình thànhmột cái lỗ thủng, lão nam nhân cầm Hoàng Kim kích trong tay là người đầu tiênxông ra, đứng ở trên mặt băng nhìn quanh bốn phía.Sau đó, đám người Dữu Khánh cũng lần lượt xông ra, đã có lão nam nhân tạiđây, mọi người can đảm hơn không ít, giảm đi cảm giác lén lút.Lão nam nhân phi thân lên bờ, ánh mắt nhìn tới tòa lầu các trên đỉnh núi ở phíatrước, ông ta không biết bây giờ đám người Ngô lão thái gia có còn tại trên đóhay không, tay cầm Hoàng Kim kích đột nhiên dùng sức chống xuống mặt đất.Đông! Âm thanh kim loại chấn động vang lên, đinh tai nhức óc, vang vọng chấnđộng.Đám người Dữu Khánh giật nảy mình, không biết lão nam nhân làm ra hànhđộng khí thế hào hùng như vậy là có ý gì, rất sợ địch nhân không biết ngươi đãtới đây hay sao?Tuy nhiên, phong thái của lão nam nhân này quả thực vẫn luôn luôn có vẻ rấtphóng khoáng dứt khoát, đứng ngay tại đó cũng có khí thế rất vững vàng trầmổn.Bên trong cung điện, trong hồ nước vẫn còn đang có lượng lớn bọt khí bốc lên,bên ngoài đột nhiên truyền tới âm thanh chấn động vang vọng, khiến cho mọingười dồn dập quay đầu lại nhìn.Đám Người mặt sắt có chút khó hiểu, những người tiến vào Tiên cung đều đã ởtại đây mới phải, động tĩnh từ đâu tới, còn có người khác cũng ở tại trong Tiêncung hay sao?Chậm rãi xoay người lại, trên khuôn mặt tràn đầy nếp nhăn của Ngô lão thái giahiện ra nét tươi cười, “Cuối cùng đã tìm tới được rồi, xem ra lần này khôngphân ra rõ ràng là không được rồi.”Trong giọng điệu dường như có một loại cảm giác buồn phiền khó giải thích,khiến cho người khác cảm thấy không ngờ tới.Dù sao, tại trong mắt người khác, lão gia hỏa này trông có vẻ xem chúng sinhnhư con sâu cái kiến vậy.Người mặt sắt thử hỏi một câu, “Người nào vậy?”Ngô lão thái gia cười ha hả, nói: “Ngoại trừ vị đệ đệ lục thân không nhận kiacủa ta ra thì còn có thể là ai? Với tầng băng dày như vậy, muốn tại trong quãngthời gian ngắn như thế lặng yên không một tiếng động phá xuyên qua mà khôngdùng phương thức bạo lực thì cũng chỉ có Hoàng kích trên tay hắn có thể làmđược.”Người mặt sắt lập tức há hốc mồm, trong ánh mắt hiện ra sự không cam lòng.Quả thực không nghĩ tới, Tiên cung giấu tại phía dưới biển sâu lại bị lão namnhân kia phát hiện ra nhanh như vậy, nếu sớm biết đi bên đó có thể được lãonam nhân kia nhanh như vậy che chở… Nói chung y tiếc đến đứt ruột luôn rồi.Nhưng mà vẫn cảm thấy không thích hợp, thử hỏi: “Hoàng kích là chỉ câyHoàng Kim kích kia sao?”Ngô lão thái gia vậy thì liếc mắt nhìn y, không cho là đúng nói: “Tại trong mắtcác ngươi, gọi là Hoàng Kim kích cũng không sai.”Người mặt sắt hoài nghi, nói: “Lão tiên sinh, có phải ngài đoán nhầm rồi haykhông, Hoàng Kim kích tại trên tay ta.”Ngô lão thái gia hiếm thấy mà trợn tròn mắt, kinh ngạc hỏi: “Ngươi đang đùagiỡn hay sao? Hoàng kích làm sao có thể ở tại trên tay ngươi?”Người mặt sắt: “Khi ta đi theo vào Kim Khư thì nhặt được, trên đường đi sợ bịmất nên đã giấu nó đi rồi. Ngài không tin có thể hỏi những người khác bên phíata, khi ta nhặt được Hoàng Kim kích thì bọn họ cũng tận mắt nhìn thấy.”Vẻ mặt và phản ứng của Ngô lão thái gia rõ ràng là thực sự sững sờ, không hiểura sao, lão ta không cần đi hỏi người khác cũng tin tưởng tên này không cầnphải lấy loại chuyện này ra để nói sạo, lẽ nào người em trai kia của mình đã xảyra chuyện bất ngờ gì rồi hay sao?Đùng…Ngô lão thái gia đột nhiên cầm Lam kích dậm mạnh xuống đất, chấn động kịchliệt vang vọng khắp toàn bộ bên trong cung điện, thật lâu không dứt.Đám Người mặt sắt cũng giật nảy mình, sững sờ nhìn lão ta, nhận thấy được vịnày dường như đang làm ra đáp lại gì đó…Bên bờ băng cốc, nghe thấy động tĩnh từ bên trong lầu các trên đỉnh núi truyềnxuống, đám người Dữu Khánh lập tức đoán được Ngô lão thái gia ở bên trong.Lão nam nhân ngóng nhìn một hồi, quay đầu lại nhìn về phía con trai, hỏi: “Bêntrong điện không tìm được Nhân tuyền sao?”Ngô Hắc lắc đầu, “Bên trong có quá nhiều các loại các dạng gian phòng, chúngta chưa tìm hết, nhưng cũng không còn thừa lại bao nhiêu. Ta có cảm giác Thiêntuyền và Nhân tuyền đều không tại bên trong điện.”Lão nam nhân chỉ chỉ lầu các trên đỉnh núi, “Cứ một mực đi thẳng theo hướngđối diện với cửa chính lầu các, sẽ thấy một ngọn núi cao, đó là một ngọn núicao bằng đất đá duy nhất bên trong Tiên cung, rất dễ dàng phân biệt, nhìn thấyliền biết. Ta chưa từng tới đó. Hồi đó, nghe người trong Tiên cung từng nói, nơiđó là vị trí chủ chốt để vận chuyển trận pháp toàn bộ Tiên cung, cũng là nơinăm đó Huyền Kim thượng tiên dùng để luyện khí. Nếu bên trong điện khôngcó, nới có khả năng tồn tại nhất hẳn phải là ở tại đó. Đi đi.”Ngô Hắc nhìn lầu các một cái, lo lắng nói: “Phụ thân, ngài…”Lão nam nhân nhấc tay cắt đứt, “Chuyện giữa ta và bá phụ của ngươi, ngươicũng không chen tay vào được, ngươi ở lại sẽ trở thành trói buộc. Tại trước khihắn phát hiện được ngươi, hãy đi về phía trước, dẫn con trai của ngươi đi mau.Nhớ kỹ, nếu tại bên trong khu vực chủ yếu của trận pháp vẫn không tìm đượcthì hãy lập tức rời đi Kim Khư, việc này không có chỗ để thương lượng, hiểukhông?”Ngô Hắc “Vâng” một tiếng, ngay sau đó ôm lấy đứa con trai nhỏ đang mê mandứt khoát rời đi. Những người khác lập tức rất nhanh đi theo.Lão nam nhân bay lên không trung, xẹt qua khoảng không, trực tiếp hạ xuống,lại bay vào bên trong lầu các.Ngô Hòa Vận đang đứng tại bên cạnh báo cáo cho Ngô lão thái gia, sau khi gãta nghe thấy động tĩnh thì tới cửa sổ trong lầu các trên đỉnh núi xem xét kiểm traphía bên ngoài, nhìn thấy được đám người Ngô Hắc rời đi, liền xuống đây báocho lão ta biết.Nhìn thấy lão nam nhân lắc mình đến trước mặt, nhìn thấy Hoàng Kim kích trêntay đối phương, khóe miệng Ngô lão thái gia co giật một cái, chậm rãi nghiêngđầu nhìn chăm chú về phía Người mặt sắt.Người mặt sắt cũng không có mù, đã là trợn mắt há mồm.Y định giải thích cái gì, Ngô lão thái gia lại tạm thời không tính toán tới, hừ mộttiếng, nghiêng đầu nói: “Nơi đây không có chuyện của các ngươi, lão Đại, lãoNhị, các ngươi dẫn nhóm người Mặt nạ sắt đi bắt đám người Đại Hắc Tử vềđây, bắt không được sống thì chết cũng được.”Hai vị trang chủ lập tức ngoắc tay ra hiệu, nhanh chóng dẫn theo mấy ngườiMặt nạ sắt cùng rời đi.Đám người Bạch Lan kỳ thực có chút do dự, nhưng cũng không biết phía bênlão nam nhân có tiếp nhận bọn hắn hay không, huống hồ còn chưa biết chuyệnthắng bại giữa hai lão huynh đệ này sẽ như thế nào, tại trong lúc không có nắmchắc liền không tiện phản bội, đành phải cùng đi theo.
Bán TiênTác giả: Dược Thiên SầuTruyện Tiên Hiệp Bán Tiên Dược Thiên Sầu Trong thâm sơn có một đạo quan, hương hỏa sớm đã điêu linh. Bỉ nhân bất tài, tuổi vừa mới mười chín, từ nhỏ đã là một gã đạo sĩ, phía trên có hơn mười vị sư huynh, phía dưới chỉ mình ta nhỏ nhất, tục xưng là Quan môn đệ tử. Sư môn quá nghèo, các sư huynh không chịu được kham khổ, may mắn chưởng môn sư tôn độ lượng, tùy ý chúng sư huynh giải tán rời đi. Về sau có ba vị sư huynh biết lạc đường mà quay lại, tuổi khá lớn, đều đã bốn mươi năm mươi. Nhờ được sư tôn ưu ái, trước khi mất truyền vị trí chưởng môn cho Tiểu đạo, nhưng mà vô luận là tuổi tác hay từng trải đều không thể phục chúng, ba vị sư huynh không phục. Sư môn bất hạnh, Tiểu đạo không phải trái hồng mềm, tuyệt không thoái nhượng, nội đấu cùng họ. Trong thôn dưới núi, có tân cử nhân, là bạn bè từ khi còn nhỏ, trước khi sư tôn mất cũng có dặn dò, hộ tống nó vào kinh đi thi. Nghĩa bất dung từ, vả lại cứ để Tiểu đạo dạo một vòng nhân gian, trở về sẽ đấu cùng chúng sư huynh! Chương 01: Đi thi 3127 tự -… Về lý thì có lẽ có thể nói như vậy, nhưng Người mặt sắt thực sự khó mà mở lờinói với người của mình như vậy? Về những việc khác, có lẽ thủ hạ sẽ nghe lờiy, nhưng đây rõ ràng là chuyện muốn hại thủ hạ của mình, làm sao có thể để chothủ hạ nghe theo, làm sao để cho họ có thể chấp hành?Ánh mắt của Ngô lão thái gia nhìn chằm chằm vào y dần dần trở nên lạnh lẽo.Người mặt nạ sắt trong lòng tràn đầy bất đắc dĩ, không thể không quay sangphía người của mình, nhắc nhở: “Lời lão tiên sinh nói, mọi người đều đã ngheđược đi, thực ra cũng không có đáng sợ như mọi người nghĩ, người nào trước?”Đám Bạch Lan vô cùng lo sợ, rất muốn hỏi y một chút, việc này không đáng sợthì việc gì mới đáng sợ? Kiểu sống mà không dám công khai như lão quái vậtnày là dễ chịu sao? Hậu quả mà ngay cả lão quái vật cũng phải luôn luôn suynghĩ tìm cách thoát khỏi, ngươi còn nói không có đáng sợ?Không người nào đáp lại, cũng không có người nào có can đảm đứng ra làmngười đầu tiên nếm thử, tất cả đều lộ vẻ kinh sợ, trong lòng thấp thỏm nhưngmuốn chạy lại không dám chạy.Ngô lão thái gia thấy vậy liền lên tiếng, “Quả thực không có đáng sợ như cácngươi tưởng, Địa tuyền tác động lên mỗi người mỗi khác. Ta và em trai ta đềutừng ngâm qua, kết quả lại không giống nhau. Ta rất mong đợi muốn biết saukhi tám người các ngươi đi xuống ngâm thì kết quả từng người sẽ như thế nào.Các ngươi cũng nên có sự mong đợi, trải qua Địa tuyền giúp thoát thai hoán cốt,các ngươi sẽ có được thực lực càng cường đại hơn.”Nghe đến đây, Người mặt sắt đại khái đã hiểu được rồi, ngoại trừ điều được gọilà “Một lòng” ra, lão gia hỏa này còn muốn lấy mọi người ra làm thí nghiệm.Lúc trước, Ngô lão thái gia hỏi y có biết tung tích của cha con Ngô Hắc haykhông, được biết đã trốn ra Tiên cung, có khả năng đang bị phong ấn tại trongtầng băng, Ngô lão thái gia bảo y triệu tập nhân thủ tới đây, chuẩn bị đục băngtìm người.Y còn tưởng rằng thật sự chỉ là triệu tập người đến đào bới tầng băng để bắt lấycha con Ngô Hắc đang bị phong ấn bên trong, cuối cùng, thì ra là còn có dựđịnh này. Điều này thực sự đã coi bọn hắn như là công cụ có thể dùng thì dùng,có cảm giác ngay từ đầu đã không nhìn bọn hắn như là người.Dù cho lão ta có nói như thế nào đi nữa, tại đây vẫn không người nào hé răng,sợ hãi, không dám.Nếu không thức thời, vậy thì thường thường chỉ có một cái kết quả, tiên lễ hậubinh!Ngô lão thái gia quay đầu lại liền trực tiếp truyền đạt một cái ánh mắt choNgười mặt sắt.Người mặt sắt tức thì cảm thấy áp lực, rõ ràng có một động tác hít sâu chuẩn bịhành động, ánh mắt quét qua đảo lại trên người bốn yêu Bạch Lan, sau khi suynghĩ một chút, cuối cùng lại chuyển sang phía bốn gã thủ hạ của mình, hất đầumột cái, ra hiệu cho bọn hắn xuống trước.Bốn gã thủ hạ của y lập tức sợ hãi, đều vô ý thức có dấu hiệu lùi về phía sau.Động tác này trái lại khiến cho Người mặt sắt xấu hổ, dứt khoát nhấc tay chỉ tớimột người, “Ngươi trước!”Người kia sợ hãi xua tay nói: “Ta không muốn trường sinh…”Lời còn chưa có nói xong, Người mặt sắt đột nhiên lắc mình lao ra, tại khoảngcách gần, trong nháy mắt liền đụng tới, chỉ nghe thấy một tiếng bùm, ngườitrước bay ra ngoài, rơi xuống trên mặt đất, sặc ra máu, mấy lần duỗi chân cũngđứng không được, trọng thương tại chỗ.Tu vi chênh lệch khá lớn, còn là tập kích ở khoảng cách gần, người bị tập kíchlập tức không chịu được rồi.Bóng người lại lần nữa lóe lên, Người mặt sắt quyết đoán bổ một kích, mộtcước cắt qua cổ người kia, một tiếng rộp vang lên, âm thanh xương cổ đứt gãygiòn giã,.Ngươi kia tay chân co quắp một hồi liền không còn động tĩnh.Ngay tại thời điểm đòn tập kích được tung ra, đám người Bạch Lan giật mìnhvội vàng tránh ra, sợ bị hại đến.Ngô Đao, Ngô Hòa Vận cũng lắc mình lao đi, hai người này không phải vì nétránh, một người lướt đi thủ tại nơi cửa sau, một người lóe lên thủ tại lối cửavào thông tới lầu các trên đỉnh núi.Về phần những cửa đi khác ngoài cổng cung điện thì đều đã bị đóng băng,muốn dựa vào tu vi đánh vỡ tầng băng dày như vậy để chạy trốn, những kẻ tạiđây không có một kẻ nào có thể làm được, nếu thật sự có được thực lực như vậythì cũng không cần phải chạy trốn.Thử thái bà nhịn không được mở miệng lên tiếng, giọng điệu có chút đanh thép,“Mặt nạ sắt tiên sinh, sự việc trở thành như vậy, ngươi không cảm thấy càngngày càng quá mức rồi sao? Ngay cả tâm phúc thủ hạ của mình mà ngươi cũnggiết, chúng ta làm sao có thể tin tưởng được lời hứa hẹn của ngươi?”Người mặt sắt: “Sau khi tiến vào Kim Khư, đã biết rõ những việc đang làm liênquan đến bí mật của Kim Khư, các ngươi không phải vẫn luôn lo lắng ta sẽ nuốtlời sao? Ta có thể nói rõ ra cho các ngươi biết, nếu là vào lúc trước, ta quả thựcsẽ nuốt lời, không phải là ta muốn nuốt lời, mà vì bản thân ta cũng không làmchủ được.Các ngươi hẳn đã cảm thấy được, ta cũng là người nghe lệnh để làm việc, hẳnđã cảm thấy được thế lực của người phía sau ta rất cường đại, nhưng các ngươiđều có điểm yếu bị nắm trong tay, không dám không nghe theo. Hiện tại thìkhông giống nữa, ta đã có chỗ dựa mới, ta có thể nghịch lại ý của người phíasau màn, ta có thể buông bỏ ra không nắm lấy các điểm yếu của các ngươi nữa.”Lời này vừa nói ra, thần sắc Bạch Lan, Thử thái bà, Cao Viễn, Giang Sơn đềudao động bất định, quả thực đã tin lời nói của đối phương, nhưng tiền đề choviệc buông bỏ các điểm yếu cũng rất rõ ràng, đó chính là cần bọn hắn tiến vàoĐịa tuyền để thực hiện thoát thai hoán cốt.Người mặt sắt lại nhìn về phía ba gã thủ hạ còn lại của mình, nói: “Với cácngươi thì cũng là đạo lý như vậy, bí mật của Kim Khư là sẽ không thể để chocác ngươi tiết lộ ra, người phía sau màn cũng sẽ diệt khẩu các ngươi. Các ngươicho rằng ta là đang hại các ngươi, nhưng không biết rằng đó là ta đang cứu cácngươi!”Lời dừng lại nơi này, đã hạ độc thủ đối với người của mình, y dứt khoát làm tớinơi tới chốn, lần nữa chỉ tới một gã thủ hạ vừa lướt ra, nói “Ngươi đi!”Người bị chỉ tới vẻ mặt buồn bã, cũng có phẫn uất, nhưng thi thể trên mặt đấtchính là sự cảnh cáo, then chốt là không có thực lực để chống cự.Dưới sự cưỡng ép bức bách, gã ta không thể không cố gắng kiên trì đi tới, từngbước một đi tới bên cạnh thành hồ, đứng lên trên, một mực do dự, rồi bỗngnhiên cảm giác được Người mặt sắt đang đến gần ở phía sau, cuối cùng gã tanhắm hai mắt lại, chủ động nhảy xuống.Bọt nước văng khắp nơi, trong nháy mắt người đã chìm vào trong hồ nước.Rất nhanh, trong ao nổi lên lượng lớn bọt khí, thu hút sự chú ý của mọi người.Hẻm núi lớn nơi Hoàng kim động vật tiến giai đã biến thành băng cốc, nướcbiển chảy vào đó cũng đã bị đóng băng lại rồi.Dưới ánh tà dương, bề mặt một tảng băng bỗng nhiên trở nên trong suốt, sau đó,phía dưới có thứ gì đó dao động, rất nhanh mặt băng liền hòa tan hình thànhmột cái lỗ thủng, lão nam nhân cầm Hoàng Kim kích trong tay là người đầu tiênxông ra, đứng ở trên mặt băng nhìn quanh bốn phía.Sau đó, đám người Dữu Khánh cũng lần lượt xông ra, đã có lão nam nhân tạiđây, mọi người can đảm hơn không ít, giảm đi cảm giác lén lút.Lão nam nhân phi thân lên bờ, ánh mắt nhìn tới tòa lầu các trên đỉnh núi ở phíatrước, ông ta không biết bây giờ đám người Ngô lão thái gia có còn tại trên đóhay không, tay cầm Hoàng Kim kích đột nhiên dùng sức chống xuống mặt đất.Đông! Âm thanh kim loại chấn động vang lên, đinh tai nhức óc, vang vọng chấnđộng.Đám người Dữu Khánh giật nảy mình, không biết lão nam nhân làm ra hànhđộng khí thế hào hùng như vậy là có ý gì, rất sợ địch nhân không biết ngươi đãtới đây hay sao?Tuy nhiên, phong thái của lão nam nhân này quả thực vẫn luôn luôn có vẻ rấtphóng khoáng dứt khoát, đứng ngay tại đó cũng có khí thế rất vững vàng trầmổn.Bên trong cung điện, trong hồ nước vẫn còn đang có lượng lớn bọt khí bốc lên,bên ngoài đột nhiên truyền tới âm thanh chấn động vang vọng, khiến cho mọingười dồn dập quay đầu lại nhìn.Đám Người mặt sắt có chút khó hiểu, những người tiến vào Tiên cung đều đã ởtại đây mới phải, động tĩnh từ đâu tới, còn có người khác cũng ở tại trong Tiêncung hay sao?Chậm rãi xoay người lại, trên khuôn mặt tràn đầy nếp nhăn của Ngô lão thái giahiện ra nét tươi cười, “Cuối cùng đã tìm tới được rồi, xem ra lần này khôngphân ra rõ ràng là không được rồi.”Trong giọng điệu dường như có một loại cảm giác buồn phiền khó giải thích,khiến cho người khác cảm thấy không ngờ tới.Dù sao, tại trong mắt người khác, lão gia hỏa này trông có vẻ xem chúng sinhnhư con sâu cái kiến vậy.Người mặt sắt thử hỏi một câu, “Người nào vậy?”Ngô lão thái gia cười ha hả, nói: “Ngoại trừ vị đệ đệ lục thân không nhận kiacủa ta ra thì còn có thể là ai? Với tầng băng dày như vậy, muốn tại trong quãngthời gian ngắn như thế lặng yên không một tiếng động phá xuyên qua mà khôngdùng phương thức bạo lực thì cũng chỉ có Hoàng kích trên tay hắn có thể làmđược.”Người mặt sắt lập tức há hốc mồm, trong ánh mắt hiện ra sự không cam lòng.Quả thực không nghĩ tới, Tiên cung giấu tại phía dưới biển sâu lại bị lão namnhân kia phát hiện ra nhanh như vậy, nếu sớm biết đi bên đó có thể được lãonam nhân kia nhanh như vậy che chở… Nói chung y tiếc đến đứt ruột luôn rồi.Nhưng mà vẫn cảm thấy không thích hợp, thử hỏi: “Hoàng kích là chỉ câyHoàng Kim kích kia sao?”Ngô lão thái gia vậy thì liếc mắt nhìn y, không cho là đúng nói: “Tại trong mắtcác ngươi, gọi là Hoàng Kim kích cũng không sai.”Người mặt sắt hoài nghi, nói: “Lão tiên sinh, có phải ngài đoán nhầm rồi haykhông, Hoàng Kim kích tại trên tay ta.”Ngô lão thái gia hiếm thấy mà trợn tròn mắt, kinh ngạc hỏi: “Ngươi đang đùagiỡn hay sao? Hoàng kích làm sao có thể ở tại trên tay ngươi?”Người mặt sắt: “Khi ta đi theo vào Kim Khư thì nhặt được, trên đường đi sợ bịmất nên đã giấu nó đi rồi. Ngài không tin có thể hỏi những người khác bên phíata, khi ta nhặt được Hoàng Kim kích thì bọn họ cũng tận mắt nhìn thấy.”Vẻ mặt và phản ứng của Ngô lão thái gia rõ ràng là thực sự sững sờ, không hiểura sao, lão ta không cần đi hỏi người khác cũng tin tưởng tên này không cầnphải lấy loại chuyện này ra để nói sạo, lẽ nào người em trai kia của mình đã xảyra chuyện bất ngờ gì rồi hay sao?Đùng…Ngô lão thái gia đột nhiên cầm Lam kích dậm mạnh xuống đất, chấn động kịchliệt vang vọng khắp toàn bộ bên trong cung điện, thật lâu không dứt.Đám Người mặt sắt cũng giật nảy mình, sững sờ nhìn lão ta, nhận thấy được vịnày dường như đang làm ra đáp lại gì đó…Bên bờ băng cốc, nghe thấy động tĩnh từ bên trong lầu các trên đỉnh núi truyềnxuống, đám người Dữu Khánh lập tức đoán được Ngô lão thái gia ở bên trong.Lão nam nhân ngóng nhìn một hồi, quay đầu lại nhìn về phía con trai, hỏi: “Bêntrong điện không tìm được Nhân tuyền sao?”Ngô Hắc lắc đầu, “Bên trong có quá nhiều các loại các dạng gian phòng, chúngta chưa tìm hết, nhưng cũng không còn thừa lại bao nhiêu. Ta có cảm giác Thiêntuyền và Nhân tuyền đều không tại bên trong điện.”Lão nam nhân chỉ chỉ lầu các trên đỉnh núi, “Cứ một mực đi thẳng theo hướngđối diện với cửa chính lầu các, sẽ thấy một ngọn núi cao, đó là một ngọn núicao bằng đất đá duy nhất bên trong Tiên cung, rất dễ dàng phân biệt, nhìn thấyliền biết. Ta chưa từng tới đó. Hồi đó, nghe người trong Tiên cung từng nói, nơiđó là vị trí chủ chốt để vận chuyển trận pháp toàn bộ Tiên cung, cũng là nơinăm đó Huyền Kim thượng tiên dùng để luyện khí. Nếu bên trong điện khôngcó, nới có khả năng tồn tại nhất hẳn phải là ở tại đó. Đi đi.”Ngô Hắc nhìn lầu các một cái, lo lắng nói: “Phụ thân, ngài…”Lão nam nhân nhấc tay cắt đứt, “Chuyện giữa ta và bá phụ của ngươi, ngươicũng không chen tay vào được, ngươi ở lại sẽ trở thành trói buộc. Tại trước khihắn phát hiện được ngươi, hãy đi về phía trước, dẫn con trai của ngươi đi mau.Nhớ kỹ, nếu tại bên trong khu vực chủ yếu của trận pháp vẫn không tìm đượcthì hãy lập tức rời đi Kim Khư, việc này không có chỗ để thương lượng, hiểukhông?”Ngô Hắc “Vâng” một tiếng, ngay sau đó ôm lấy đứa con trai nhỏ đang mê mandứt khoát rời đi. Những người khác lập tức rất nhanh đi theo.Lão nam nhân bay lên không trung, xẹt qua khoảng không, trực tiếp hạ xuống,lại bay vào bên trong lầu các.Ngô Hòa Vận đang đứng tại bên cạnh báo cáo cho Ngô lão thái gia, sau khi gãta nghe thấy động tĩnh thì tới cửa sổ trong lầu các trên đỉnh núi xem xét kiểm traphía bên ngoài, nhìn thấy được đám người Ngô Hắc rời đi, liền xuống đây báocho lão ta biết.Nhìn thấy lão nam nhân lắc mình đến trước mặt, nhìn thấy Hoàng Kim kích trêntay đối phương, khóe miệng Ngô lão thái gia co giật một cái, chậm rãi nghiêngđầu nhìn chăm chú về phía Người mặt sắt.Người mặt sắt cũng không có mù, đã là trợn mắt há mồm.Y định giải thích cái gì, Ngô lão thái gia lại tạm thời không tính toán tới, hừ mộttiếng, nghiêng đầu nói: “Nơi đây không có chuyện của các ngươi, lão Đại, lãoNhị, các ngươi dẫn nhóm người Mặt nạ sắt đi bắt đám người Đại Hắc Tử vềđây, bắt không được sống thì chết cũng được.”Hai vị trang chủ lập tức ngoắc tay ra hiệu, nhanh chóng dẫn theo mấy ngườiMặt nạ sắt cùng rời đi.Đám người Bạch Lan kỳ thực có chút do dự, nhưng cũng không biết phía bênlão nam nhân có tiếp nhận bọn hắn hay không, huống hồ còn chưa biết chuyệnthắng bại giữa hai lão huynh đệ này sẽ như thế nào, tại trong lúc không có nắmchắc liền không tiện phản bội, đành phải cùng đi theo.
Bán TiênTác giả: Dược Thiên SầuTruyện Tiên Hiệp Bán Tiên Dược Thiên Sầu Trong thâm sơn có một đạo quan, hương hỏa sớm đã điêu linh. Bỉ nhân bất tài, tuổi vừa mới mười chín, từ nhỏ đã là một gã đạo sĩ, phía trên có hơn mười vị sư huynh, phía dưới chỉ mình ta nhỏ nhất, tục xưng là Quan môn đệ tử. Sư môn quá nghèo, các sư huynh không chịu được kham khổ, may mắn chưởng môn sư tôn độ lượng, tùy ý chúng sư huynh giải tán rời đi. Về sau có ba vị sư huynh biết lạc đường mà quay lại, tuổi khá lớn, đều đã bốn mươi năm mươi. Nhờ được sư tôn ưu ái, trước khi mất truyền vị trí chưởng môn cho Tiểu đạo, nhưng mà vô luận là tuổi tác hay từng trải đều không thể phục chúng, ba vị sư huynh không phục. Sư môn bất hạnh, Tiểu đạo không phải trái hồng mềm, tuyệt không thoái nhượng, nội đấu cùng họ. Trong thôn dưới núi, có tân cử nhân, là bạn bè từ khi còn nhỏ, trước khi sư tôn mất cũng có dặn dò, hộ tống nó vào kinh đi thi. Nghĩa bất dung từ, vả lại cứ để Tiểu đạo dạo một vòng nhân gian, trở về sẽ đấu cùng chúng sư huynh! Chương 01: Đi thi 3127 tự -… Về lý thì có lẽ có thể nói như vậy, nhưng Người mặt sắt thực sự khó mà mở lờinói với người của mình như vậy? Về những việc khác, có lẽ thủ hạ sẽ nghe lờiy, nhưng đây rõ ràng là chuyện muốn hại thủ hạ của mình, làm sao có thể để chothủ hạ nghe theo, làm sao để cho họ có thể chấp hành?Ánh mắt của Ngô lão thái gia nhìn chằm chằm vào y dần dần trở nên lạnh lẽo.Người mặt nạ sắt trong lòng tràn đầy bất đắc dĩ, không thể không quay sangphía người của mình, nhắc nhở: “Lời lão tiên sinh nói, mọi người đều đã ngheđược đi, thực ra cũng không có đáng sợ như mọi người nghĩ, người nào trước?”Đám Bạch Lan vô cùng lo sợ, rất muốn hỏi y một chút, việc này không đáng sợthì việc gì mới đáng sợ? Kiểu sống mà không dám công khai như lão quái vậtnày là dễ chịu sao? Hậu quả mà ngay cả lão quái vật cũng phải luôn luôn suynghĩ tìm cách thoát khỏi, ngươi còn nói không có đáng sợ?Không người nào đáp lại, cũng không có người nào có can đảm đứng ra làmngười đầu tiên nếm thử, tất cả đều lộ vẻ kinh sợ, trong lòng thấp thỏm nhưngmuốn chạy lại không dám chạy.Ngô lão thái gia thấy vậy liền lên tiếng, “Quả thực không có đáng sợ như cácngươi tưởng, Địa tuyền tác động lên mỗi người mỗi khác. Ta và em trai ta đềutừng ngâm qua, kết quả lại không giống nhau. Ta rất mong đợi muốn biết saukhi tám người các ngươi đi xuống ngâm thì kết quả từng người sẽ như thế nào.Các ngươi cũng nên có sự mong đợi, trải qua Địa tuyền giúp thoát thai hoán cốt,các ngươi sẽ có được thực lực càng cường đại hơn.”Nghe đến đây, Người mặt sắt đại khái đã hiểu được rồi, ngoại trừ điều được gọilà “Một lòng” ra, lão gia hỏa này còn muốn lấy mọi người ra làm thí nghiệm.Lúc trước, Ngô lão thái gia hỏi y có biết tung tích của cha con Ngô Hắc haykhông, được biết đã trốn ra Tiên cung, có khả năng đang bị phong ấn tại trongtầng băng, Ngô lão thái gia bảo y triệu tập nhân thủ tới đây, chuẩn bị đục băngtìm người.Y còn tưởng rằng thật sự chỉ là triệu tập người đến đào bới tầng băng để bắt lấycha con Ngô Hắc đang bị phong ấn bên trong, cuối cùng, thì ra là còn có dựđịnh này. Điều này thực sự đã coi bọn hắn như là công cụ có thể dùng thì dùng,có cảm giác ngay từ đầu đã không nhìn bọn hắn như là người.Dù cho lão ta có nói như thế nào đi nữa, tại đây vẫn không người nào hé răng,sợ hãi, không dám.Nếu không thức thời, vậy thì thường thường chỉ có một cái kết quả, tiên lễ hậubinh!Ngô lão thái gia quay đầu lại liền trực tiếp truyền đạt một cái ánh mắt choNgười mặt sắt.Người mặt sắt tức thì cảm thấy áp lực, rõ ràng có một động tác hít sâu chuẩn bịhành động, ánh mắt quét qua đảo lại trên người bốn yêu Bạch Lan, sau khi suynghĩ một chút, cuối cùng lại chuyển sang phía bốn gã thủ hạ của mình, hất đầumột cái, ra hiệu cho bọn hắn xuống trước.Bốn gã thủ hạ của y lập tức sợ hãi, đều vô ý thức có dấu hiệu lùi về phía sau.Động tác này trái lại khiến cho Người mặt sắt xấu hổ, dứt khoát nhấc tay chỉ tớimột người, “Ngươi trước!”Người kia sợ hãi xua tay nói: “Ta không muốn trường sinh…”Lời còn chưa có nói xong, Người mặt sắt đột nhiên lắc mình lao ra, tại khoảngcách gần, trong nháy mắt liền đụng tới, chỉ nghe thấy một tiếng bùm, ngườitrước bay ra ngoài, rơi xuống trên mặt đất, sặc ra máu, mấy lần duỗi chân cũngđứng không được, trọng thương tại chỗ.Tu vi chênh lệch khá lớn, còn là tập kích ở khoảng cách gần, người bị tập kíchlập tức không chịu được rồi.Bóng người lại lần nữa lóe lên, Người mặt sắt quyết đoán bổ một kích, mộtcước cắt qua cổ người kia, một tiếng rộp vang lên, âm thanh xương cổ đứt gãygiòn giã,.Ngươi kia tay chân co quắp một hồi liền không còn động tĩnh.Ngay tại thời điểm đòn tập kích được tung ra, đám người Bạch Lan giật mìnhvội vàng tránh ra, sợ bị hại đến.Ngô Đao, Ngô Hòa Vận cũng lắc mình lao đi, hai người này không phải vì nétránh, một người lướt đi thủ tại nơi cửa sau, một người lóe lên thủ tại lối cửavào thông tới lầu các trên đỉnh núi.Về phần những cửa đi khác ngoài cổng cung điện thì đều đã bị đóng băng,muốn dựa vào tu vi đánh vỡ tầng băng dày như vậy để chạy trốn, những kẻ tạiđây không có một kẻ nào có thể làm được, nếu thật sự có được thực lực như vậythì cũng không cần phải chạy trốn.Thử thái bà nhịn không được mở miệng lên tiếng, giọng điệu có chút đanh thép,“Mặt nạ sắt tiên sinh, sự việc trở thành như vậy, ngươi không cảm thấy càngngày càng quá mức rồi sao? Ngay cả tâm phúc thủ hạ của mình mà ngươi cũnggiết, chúng ta làm sao có thể tin tưởng được lời hứa hẹn của ngươi?”Người mặt sắt: “Sau khi tiến vào Kim Khư, đã biết rõ những việc đang làm liênquan đến bí mật của Kim Khư, các ngươi không phải vẫn luôn lo lắng ta sẽ nuốtlời sao? Ta có thể nói rõ ra cho các ngươi biết, nếu là vào lúc trước, ta quả thựcsẽ nuốt lời, không phải là ta muốn nuốt lời, mà vì bản thân ta cũng không làmchủ được.Các ngươi hẳn đã cảm thấy được, ta cũng là người nghe lệnh để làm việc, hẳnđã cảm thấy được thế lực của người phía sau ta rất cường đại, nhưng các ngươiđều có điểm yếu bị nắm trong tay, không dám không nghe theo. Hiện tại thìkhông giống nữa, ta đã có chỗ dựa mới, ta có thể nghịch lại ý của người phíasau màn, ta có thể buông bỏ ra không nắm lấy các điểm yếu của các ngươi nữa.”Lời này vừa nói ra, thần sắc Bạch Lan, Thử thái bà, Cao Viễn, Giang Sơn đềudao động bất định, quả thực đã tin lời nói của đối phương, nhưng tiền đề choviệc buông bỏ các điểm yếu cũng rất rõ ràng, đó chính là cần bọn hắn tiến vàoĐịa tuyền để thực hiện thoát thai hoán cốt.Người mặt sắt lại nhìn về phía ba gã thủ hạ còn lại của mình, nói: “Với cácngươi thì cũng là đạo lý như vậy, bí mật của Kim Khư là sẽ không thể để chocác ngươi tiết lộ ra, người phía sau màn cũng sẽ diệt khẩu các ngươi. Các ngươicho rằng ta là đang hại các ngươi, nhưng không biết rằng đó là ta đang cứu cácngươi!”Lời dừng lại nơi này, đã hạ độc thủ đối với người của mình, y dứt khoát làm tớinơi tới chốn, lần nữa chỉ tới một gã thủ hạ vừa lướt ra, nói “Ngươi đi!”Người bị chỉ tới vẻ mặt buồn bã, cũng có phẫn uất, nhưng thi thể trên mặt đấtchính là sự cảnh cáo, then chốt là không có thực lực để chống cự.Dưới sự cưỡng ép bức bách, gã ta không thể không cố gắng kiên trì đi tới, từngbước một đi tới bên cạnh thành hồ, đứng lên trên, một mực do dự, rồi bỗngnhiên cảm giác được Người mặt sắt đang đến gần ở phía sau, cuối cùng gã tanhắm hai mắt lại, chủ động nhảy xuống.Bọt nước văng khắp nơi, trong nháy mắt người đã chìm vào trong hồ nước.Rất nhanh, trong ao nổi lên lượng lớn bọt khí, thu hút sự chú ý của mọi người.Hẻm núi lớn nơi Hoàng kim động vật tiến giai đã biến thành băng cốc, nướcbiển chảy vào đó cũng đã bị đóng băng lại rồi.Dưới ánh tà dương, bề mặt một tảng băng bỗng nhiên trở nên trong suốt, sau đó,phía dưới có thứ gì đó dao động, rất nhanh mặt băng liền hòa tan hình thànhmột cái lỗ thủng, lão nam nhân cầm Hoàng Kim kích trong tay là người đầu tiênxông ra, đứng ở trên mặt băng nhìn quanh bốn phía.Sau đó, đám người Dữu Khánh cũng lần lượt xông ra, đã có lão nam nhân tạiđây, mọi người can đảm hơn không ít, giảm đi cảm giác lén lút.Lão nam nhân phi thân lên bờ, ánh mắt nhìn tới tòa lầu các trên đỉnh núi ở phíatrước, ông ta không biết bây giờ đám người Ngô lão thái gia có còn tại trên đóhay không, tay cầm Hoàng Kim kích đột nhiên dùng sức chống xuống mặt đất.Đông! Âm thanh kim loại chấn động vang lên, đinh tai nhức óc, vang vọng chấnđộng.Đám người Dữu Khánh giật nảy mình, không biết lão nam nhân làm ra hànhđộng khí thế hào hùng như vậy là có ý gì, rất sợ địch nhân không biết ngươi đãtới đây hay sao?Tuy nhiên, phong thái của lão nam nhân này quả thực vẫn luôn luôn có vẻ rấtphóng khoáng dứt khoát, đứng ngay tại đó cũng có khí thế rất vững vàng trầmổn.Bên trong cung điện, trong hồ nước vẫn còn đang có lượng lớn bọt khí bốc lên,bên ngoài đột nhiên truyền tới âm thanh chấn động vang vọng, khiến cho mọingười dồn dập quay đầu lại nhìn.Đám Người mặt sắt có chút khó hiểu, những người tiến vào Tiên cung đều đã ởtại đây mới phải, động tĩnh từ đâu tới, còn có người khác cũng ở tại trong Tiêncung hay sao?Chậm rãi xoay người lại, trên khuôn mặt tràn đầy nếp nhăn của Ngô lão thái giahiện ra nét tươi cười, “Cuối cùng đã tìm tới được rồi, xem ra lần này khôngphân ra rõ ràng là không được rồi.”Trong giọng điệu dường như có một loại cảm giác buồn phiền khó giải thích,khiến cho người khác cảm thấy không ngờ tới.Dù sao, tại trong mắt người khác, lão gia hỏa này trông có vẻ xem chúng sinhnhư con sâu cái kiến vậy.Người mặt sắt thử hỏi một câu, “Người nào vậy?”Ngô lão thái gia cười ha hả, nói: “Ngoại trừ vị đệ đệ lục thân không nhận kiacủa ta ra thì còn có thể là ai? Với tầng băng dày như vậy, muốn tại trong quãngthời gian ngắn như thế lặng yên không một tiếng động phá xuyên qua mà khôngdùng phương thức bạo lực thì cũng chỉ có Hoàng kích trên tay hắn có thể làmđược.”Người mặt sắt lập tức há hốc mồm, trong ánh mắt hiện ra sự không cam lòng.Quả thực không nghĩ tới, Tiên cung giấu tại phía dưới biển sâu lại bị lão namnhân kia phát hiện ra nhanh như vậy, nếu sớm biết đi bên đó có thể được lãonam nhân kia nhanh như vậy che chở… Nói chung y tiếc đến đứt ruột luôn rồi.Nhưng mà vẫn cảm thấy không thích hợp, thử hỏi: “Hoàng kích là chỉ câyHoàng Kim kích kia sao?”Ngô lão thái gia vậy thì liếc mắt nhìn y, không cho là đúng nói: “Tại trong mắtcác ngươi, gọi là Hoàng Kim kích cũng không sai.”Người mặt sắt hoài nghi, nói: “Lão tiên sinh, có phải ngài đoán nhầm rồi haykhông, Hoàng Kim kích tại trên tay ta.”Ngô lão thái gia hiếm thấy mà trợn tròn mắt, kinh ngạc hỏi: “Ngươi đang đùagiỡn hay sao? Hoàng kích làm sao có thể ở tại trên tay ngươi?”Người mặt sắt: “Khi ta đi theo vào Kim Khư thì nhặt được, trên đường đi sợ bịmất nên đã giấu nó đi rồi. Ngài không tin có thể hỏi những người khác bên phíata, khi ta nhặt được Hoàng Kim kích thì bọn họ cũng tận mắt nhìn thấy.”Vẻ mặt và phản ứng của Ngô lão thái gia rõ ràng là thực sự sững sờ, không hiểura sao, lão ta không cần đi hỏi người khác cũng tin tưởng tên này không cầnphải lấy loại chuyện này ra để nói sạo, lẽ nào người em trai kia của mình đã xảyra chuyện bất ngờ gì rồi hay sao?Đùng…Ngô lão thái gia đột nhiên cầm Lam kích dậm mạnh xuống đất, chấn động kịchliệt vang vọng khắp toàn bộ bên trong cung điện, thật lâu không dứt.Đám Người mặt sắt cũng giật nảy mình, sững sờ nhìn lão ta, nhận thấy được vịnày dường như đang làm ra đáp lại gì đó…Bên bờ băng cốc, nghe thấy động tĩnh từ bên trong lầu các trên đỉnh núi truyềnxuống, đám người Dữu Khánh lập tức đoán được Ngô lão thái gia ở bên trong.Lão nam nhân ngóng nhìn một hồi, quay đầu lại nhìn về phía con trai, hỏi: “Bêntrong điện không tìm được Nhân tuyền sao?”Ngô Hắc lắc đầu, “Bên trong có quá nhiều các loại các dạng gian phòng, chúngta chưa tìm hết, nhưng cũng không còn thừa lại bao nhiêu. Ta có cảm giác Thiêntuyền và Nhân tuyền đều không tại bên trong điện.”Lão nam nhân chỉ chỉ lầu các trên đỉnh núi, “Cứ một mực đi thẳng theo hướngđối diện với cửa chính lầu các, sẽ thấy một ngọn núi cao, đó là một ngọn núicao bằng đất đá duy nhất bên trong Tiên cung, rất dễ dàng phân biệt, nhìn thấyliền biết. Ta chưa từng tới đó. Hồi đó, nghe người trong Tiên cung từng nói, nơiđó là vị trí chủ chốt để vận chuyển trận pháp toàn bộ Tiên cung, cũng là nơinăm đó Huyền Kim thượng tiên dùng để luyện khí. Nếu bên trong điện khôngcó, nới có khả năng tồn tại nhất hẳn phải là ở tại đó. Đi đi.”Ngô Hắc nhìn lầu các một cái, lo lắng nói: “Phụ thân, ngài…”Lão nam nhân nhấc tay cắt đứt, “Chuyện giữa ta và bá phụ của ngươi, ngươicũng không chen tay vào được, ngươi ở lại sẽ trở thành trói buộc. Tại trước khihắn phát hiện được ngươi, hãy đi về phía trước, dẫn con trai của ngươi đi mau.Nhớ kỹ, nếu tại bên trong khu vực chủ yếu của trận pháp vẫn không tìm đượcthì hãy lập tức rời đi Kim Khư, việc này không có chỗ để thương lượng, hiểukhông?”Ngô Hắc “Vâng” một tiếng, ngay sau đó ôm lấy đứa con trai nhỏ đang mê mandứt khoát rời đi. Những người khác lập tức rất nhanh đi theo.Lão nam nhân bay lên không trung, xẹt qua khoảng không, trực tiếp hạ xuống,lại bay vào bên trong lầu các.Ngô Hòa Vận đang đứng tại bên cạnh báo cáo cho Ngô lão thái gia, sau khi gãta nghe thấy động tĩnh thì tới cửa sổ trong lầu các trên đỉnh núi xem xét kiểm traphía bên ngoài, nhìn thấy được đám người Ngô Hắc rời đi, liền xuống đây báocho lão ta biết.Nhìn thấy lão nam nhân lắc mình đến trước mặt, nhìn thấy Hoàng Kim kích trêntay đối phương, khóe miệng Ngô lão thái gia co giật một cái, chậm rãi nghiêngđầu nhìn chăm chú về phía Người mặt sắt.Người mặt sắt cũng không có mù, đã là trợn mắt há mồm.Y định giải thích cái gì, Ngô lão thái gia lại tạm thời không tính toán tới, hừ mộttiếng, nghiêng đầu nói: “Nơi đây không có chuyện của các ngươi, lão Đại, lãoNhị, các ngươi dẫn nhóm người Mặt nạ sắt đi bắt đám người Đại Hắc Tử vềđây, bắt không được sống thì chết cũng được.”Hai vị trang chủ lập tức ngoắc tay ra hiệu, nhanh chóng dẫn theo mấy ngườiMặt nạ sắt cùng rời đi.Đám người Bạch Lan kỳ thực có chút do dự, nhưng cũng không biết phía bênlão nam nhân có tiếp nhận bọn hắn hay không, huống hồ còn chưa biết chuyệnthắng bại giữa hai lão huynh đệ này sẽ như thế nào, tại trong lúc không có nắmchắc liền không tiện phản bội, đành phải cùng đi theo.