Bán Tiên Dược Thiên Sầu Trong thâm sơn có một đạo quan, hương hỏa sớm đã điêu linh. Bỉ nhân bất tài, tuổi vừa mới mười chín, từ nhỏ đã là một gã đạo sĩ, phía trên có hơn mười vị sư huynh, phía dưới chỉ mình ta nhỏ nhất, tục xưng là Quan môn đệ tử. Sư môn quá nghèo, các sư huynh không chịu được kham khổ, may mắn chưởng môn sư tôn độ lượng, tùy ý chúng sư huynh giải tán rời đi. Về sau có ba vị sư huynh biết lạc đường mà quay lại, tuổi khá lớn, đều đã bốn mươi năm mươi. Nhờ được sư tôn ưu ái, trước khi mất truyền vị trí chưởng môn cho Tiểu đạo, nhưng mà vô luận là tuổi tác hay từng trải đều không thể phục chúng, ba vị sư huynh không phục. Sư môn bất hạnh, Tiểu đạo không phải trái hồng mềm, tuyệt không thoái nhượng, nội đấu cùng họ. Trong thôn dưới núi, có tân cử nhân, là bạn bè từ khi còn nhỏ, trước khi sư tôn mất cũng có dặn dò, hộ tống nó vào kinh đi thi. Nghĩa bất dung từ, vả lại cứ để Tiểu đạo dạo một vòng nhân gian, trở về sẽ đấu cùng chúng sư huynh! Chương 01: Đi thi 3127 tự -…

Chương 495: Ngươi không sai (2)

Bán TiênTác giả: Dược Thiên SầuTruyện Tiên Hiệp Bán Tiên Dược Thiên Sầu Trong thâm sơn có một đạo quan, hương hỏa sớm đã điêu linh. Bỉ nhân bất tài, tuổi vừa mới mười chín, từ nhỏ đã là một gã đạo sĩ, phía trên có hơn mười vị sư huynh, phía dưới chỉ mình ta nhỏ nhất, tục xưng là Quan môn đệ tử. Sư môn quá nghèo, các sư huynh không chịu được kham khổ, may mắn chưởng môn sư tôn độ lượng, tùy ý chúng sư huynh giải tán rời đi. Về sau có ba vị sư huynh biết lạc đường mà quay lại, tuổi khá lớn, đều đã bốn mươi năm mươi. Nhờ được sư tôn ưu ái, trước khi mất truyền vị trí chưởng môn cho Tiểu đạo, nhưng mà vô luận là tuổi tác hay từng trải đều không thể phục chúng, ba vị sư huynh không phục. Sư môn bất hạnh, Tiểu đạo không phải trái hồng mềm, tuyệt không thoái nhượng, nội đấu cùng họ. Trong thôn dưới núi, có tân cử nhân, là bạn bè từ khi còn nhỏ, trước khi sư tôn mất cũng có dặn dò, hộ tống nó vào kinh đi thi. Nghĩa bất dung từ, vả lại cứ để Tiểu đạo dạo một vòng nhân gian, trở về sẽ đấu cùng chúng sư huynh! Chương 01: Đi thi 3127 tự -… Dữu Khánh thì hơi cau mày, lời căn dặn đó của Đồ Hưu Khôi đối với nhân viênquét dọn là một trường hợp mà hắn không muốn nghe được nhất.Mục đích trong bố trí này của hắn chính là vì muốn giữ cho sợi tơ trên cửa sổnày không bị phát hiện.Lý do rất đơn giản, cho dù là theo những suy luận, dự đoán trước đây, hay là vớithực tế hiện trường lúc này, nếu như Già La Sơn không có tận lực kiểm tra,trong tình huống không cảnh giác thì sẽ không dễ dàng phát hiện được sợi tơ màhắn ẩn giấu, thay vào đó, người dễ dàng phát hiện ra nhất lại là nhân viên quétdọn của Lang Hoàn cư.Theo hắn biết, trong khách sạn thượng đẳng như thế này, mỗi ngày đều sẽ cónhân viên quét dọn phòng cho khách, khách sạn càng tốt quét dọn càng cẩnthận, đây là điều hắn lo lắng nhất.Một khi sợi tơ kia bị phát hiện ra, lần tìm nguồn gốc của sợi dây là điều tấtnhiên, khẳng định sẽ lôi kéo ra được mồi đánh lửa đặc chế đặt phía sau ghế dựa,tuy rằng sau đó chưa chắc đã có thể khẳng định là do hắn bố trí, nhưng đủ đểcho một phen tâm huyết của hắn trở thành công cốc.Hắn chủ động đưa nhân viên quét dọn của Lang Hoàn cư tới chính là muốn chếtạo ra hai loại kết quả.Một loại chính là trong lúc quét dọn, hắn có mặt tại hiện trường, có tay hắn chechắn gây ra chướng ngại trên cửa sổ thì có thể dễ dàng tránh bị việc nhân viênquét dọn phát hiện thấy sợi dây, mà sau lần quét dọn hôm nay, cho dù sau đókhách nhân trong phòng còn có yêu cầu quét dọn, thì khả năng tiếp tục lau chùibệ cửa sổ gần như sẽ không xảy ra.Một loại khác chính là tại trong thời điểm tiếp khách như thế này, gọi người tớiquét dọn chính là hi vọng Đồ Hưu Khôi có thể nói ra lời nói hôm nay không cầnquét dọn, vì để thúc đẩy đối phương nói ra lời như vậy, vừa rồi hắn quan sát sắcmặt ông ta, thấy Đồ Hưu Khôi dường như không muốn để cho người vào quétdọn, cho nên mới cố ý nói ra lời như thế, làm ra vẻ như muốn mượn chuyện nàyđể gặp được Vương Tuyết Đường, muốn kích cho đối phương nói ra lời hắnmuốn.Nhưng mà Đồ Hưu Khôi lại khiến cho hắn phải thất vọng, quyết định của ĐồHưu Khôi đã tăng thêm biến số.Đây là kế hoạch không bằng biến hóa, tuy nhiên hắn cũng đã có chuẩn bị sẵnphương án khắc phục, cho dù là hôm nay Đồ Hưu Khôi kêu người tới quét dọn,hắn cũng đã có kế hoạch khắc phục, bố trí người trông chừng tại gần đây, mộtkhi phát hiện thấy bên này kêu gọi nhân viên dọn phòng tới quét dọn, hắn liềnsẽ lập tức tạo ra quấy nhiễu.Thí dụ như lại lần nữa tới cửa bái kiến, thí dụ như trên đường ngăn cản nhânviên dọn phòng nói chút gì đó để việc quét dọn diễn ra nhanh chóng, nói chungchính là phải tạo ra đủ loại quấy nhiễu, dùng đủ các loại thủ đoạn khiến chonhân viên dọn phòng không thể phát hiện được sợi dây kia.Đây cũng là một trong những nguyên nhân trọng yếu mà hắn sẽ bỏ ra mấy vạnlượng để thuê một căn phòng nơi đây, bất cứ lúc nào cũng có thể điều chỉnh kếhoạch ngay tại bên trong khách sạn.Cửa đóng lại, trong phòng lại trở nên yên tĩnh, chỉ có âm thanh Thanh Nha bópvỡ đậu phộng thỉnh thoảng vang lên.Dữu Khánh cuối cùng cũng không cần phải tiếp tục thủ tại bệ cửa sổ nữa rồi,thỉnh thoảng hắn lại đi tới đi lui trong phòng, thỉnh thoảng lại đi trở về bên bệcửa sổ nhìn ra xa bên ngoài, thỉnh thoảng cũng sẽ ngồi xuống tựa người trên ghếchờ đợi, đủ các loại động tác cho thấy tâm trạng đứng ngồi không yên, tronglòng khó nhẫn nại.Tại hiện trường, chỉ có mình Nam Trúc biết rõ tính cách của hắn, biết rõ rằngbước then chốt đầu tiên trong kế hoạch của lão Thập Ngũ hẳn là đã được hắnhoàn thành rồi, trong lòng thanh thản nên mới đảo loanh quanh.Gã phát hiện thấy trẻ tuổi thật là tốt, thật sự là người dám nghĩ dám làm, vậy màdám chạy đến ngay phía dưới mí mắt của Chưởng môn Già La Sơn để bố trí sátkhí, hơn nữa còn là lần đầu gặp mặt liền làm ra thủ đoạn này, đổi thành gã thìchỉ suy nghĩ thôi cũng không dám suy nghĩ theo phương hướng này, vấn đề làtên gia hỏa lão Thập Ngũ này thực sự đã làm được rồi.Suy nghĩ lại quá trình vừa rồi, gã thực sự là phập phồng lo lắng, hãi hùng khiếpvía, cho dù là bây giờ, gã vẫn còn chưa rũ bỏ được tâm trạng khẩn trương củamình.Đảo qua đảo lại, ngồi lên ngồi xuống, một canh giờ cứ như vậy lặng lẽ trôi qua.Thỉnh thoảng quay đầu lại nhìn về phía cánh cửa phòng trong, Dữu Khánh thựcsự muốn để cho người thắp mấy nén hương tại trong phòng, để dễ dàng dùngQuan Tự quyết nhìn xem, Vương Tuyết Đường là đang ngủ ở trong đó, hay làđang đả tọa tu luyện, vậy mà lại có thể phơi hắn lâu như vậy.Chờ rồi tiếp tục chờ, giờ cơm trưa cũng đã trôi qua.Thời gian chờ đợi dường như có chút khó khăn cho đám người, nhưng mà DữuKhánh với dáng vẻ như không kiên nhẫn chờ đợi được cuối cùng vẫn còn chịuđựng được.Mặt trời nghiêng xuống phía Tây, cho đến khi hết nửa buổi chiều, cánh cửaphòng trong mới lạch cạch một tiếng, mở ra, Vương Tuyết Đường ăn mặc cẩmy hoa phục cuối cùng chắp tay sau lưng thả bộ bước ra, rất có khí thế, chỉ làtrong ánh mắt khóa chặt Dữu Khánh có chứa sát ý.Dữu Khánh và Nam Trúc chưa có gặp qua lão ta, không nhận biết, nhưng có thểđoán ra là ai.Đồ Hưu Khôi là người đầu tiên đứng lên chắp tay, Thanh Nha nhanh chóng némvỏ đậu phộng xuống, khẩn cấp bỏ đôi guốc gỗ xuống, đeo vào đứng lên hành lễ.Sư huynh đệ hai người tự nhiên cũng là hành lễ theo.Vương Tuyết Đường chắp tay đi tới trước, đi tới chủ vị thì ngồi xuống, Đồ HưuKhôi đi đến đứng ở một bên, chỉ tới Dữu Khánh, thì thầm một tiếng, “Chính làvị này.”Ánh mắt Vương Tuyết Đường lần nữa khóa chặt Dữu Khánh, trên dưới quan sátkỹ càng một phen, sau đó trầm giọng hỏi: “Ngươi chính là A Sĩ Hành, con traicủa A Tiết Chương?”Dữu Khánh còn có thể đáp như thế nào, chỉ có thể cung kính trả lời: “Chínhphải.”Vương Tuyết Đường: “Năm đó tại kinh thành Cẩm quốc, phụ thân ngươi coinhư là nhân vật hàng đầu, ta cùng với phụ thân ngươi xem như là người quencũ, thực sự không nghĩ tới A Tiết Chương lại sinh ra một tên nghiệt tử nhưngươi!”Khóe miệng Dữu Khánh giật giật, cũng không biết vị này là đang chỉ việc mìnhvứt quan bỏ đi, hay là chỉ việc hại Vương Vấn Thiên, hắn không biết nên nói cáigì cho phải, chỉ có thể trước tiên chăm chú lắng nghe.Vương Tuyết Đường chợt xoay chuyển chủ đề câu chuyện, “Nói đi, tìm ta cóchuyện gì?”Dữu Khánh cũng không tin Thanh Nha chưa nói cho lão ta biết, ngoài miệngvẫn cung kính nói: “Vãn bối tới đây là muốn bẩm báo với tiền bối, việc ngày ấytại Lang Hoàn cư cùng với Vấn Thiên huynh thật sự là một sự hiểu lầm…”Vương Tuyết Đường dường như không thích nghe tới chuyện này, trực tiếpnhấc tay ra hiệu ngừng lại, “Nếu là vì việc này, vậy thì không nên nói nữa,những chuyện xảy ra ta đều đã biết rõ ràng rồi, là khuyển tử sai lầm, có saitrước, ngươi không sai, U Sai cũng không có sai, tất cả đều là chính nó gieo giógặt bão, mới có kiếp nạn này, Thám Hoa lang đại nhân không cần phải tự trách.Chuyện đã qua không thể tìm lại, đều đã trôi qua rồi, mỗi người khỏe mạnh làđược.”

Bán TiênTác giả: Dược Thiên SầuTruyện Tiên Hiệp Bán Tiên Dược Thiên Sầu Trong thâm sơn có một đạo quan, hương hỏa sớm đã điêu linh. Bỉ nhân bất tài, tuổi vừa mới mười chín, từ nhỏ đã là một gã đạo sĩ, phía trên có hơn mười vị sư huynh, phía dưới chỉ mình ta nhỏ nhất, tục xưng là Quan môn đệ tử. Sư môn quá nghèo, các sư huynh không chịu được kham khổ, may mắn chưởng môn sư tôn độ lượng, tùy ý chúng sư huynh giải tán rời đi. Về sau có ba vị sư huynh biết lạc đường mà quay lại, tuổi khá lớn, đều đã bốn mươi năm mươi. Nhờ được sư tôn ưu ái, trước khi mất truyền vị trí chưởng môn cho Tiểu đạo, nhưng mà vô luận là tuổi tác hay từng trải đều không thể phục chúng, ba vị sư huynh không phục. Sư môn bất hạnh, Tiểu đạo không phải trái hồng mềm, tuyệt không thoái nhượng, nội đấu cùng họ. Trong thôn dưới núi, có tân cử nhân, là bạn bè từ khi còn nhỏ, trước khi sư tôn mất cũng có dặn dò, hộ tống nó vào kinh đi thi. Nghĩa bất dung từ, vả lại cứ để Tiểu đạo dạo một vòng nhân gian, trở về sẽ đấu cùng chúng sư huynh! Chương 01: Đi thi 3127 tự -… Dữu Khánh thì hơi cau mày, lời căn dặn đó của Đồ Hưu Khôi đối với nhân viênquét dọn là một trường hợp mà hắn không muốn nghe được nhất.Mục đích trong bố trí này của hắn chính là vì muốn giữ cho sợi tơ trên cửa sổnày không bị phát hiện.Lý do rất đơn giản, cho dù là theo những suy luận, dự đoán trước đây, hay là vớithực tế hiện trường lúc này, nếu như Già La Sơn không có tận lực kiểm tra,trong tình huống không cảnh giác thì sẽ không dễ dàng phát hiện được sợi tơ màhắn ẩn giấu, thay vào đó, người dễ dàng phát hiện ra nhất lại là nhân viên quétdọn của Lang Hoàn cư.Theo hắn biết, trong khách sạn thượng đẳng như thế này, mỗi ngày đều sẽ cónhân viên quét dọn phòng cho khách, khách sạn càng tốt quét dọn càng cẩnthận, đây là điều hắn lo lắng nhất.Một khi sợi tơ kia bị phát hiện ra, lần tìm nguồn gốc của sợi dây là điều tấtnhiên, khẳng định sẽ lôi kéo ra được mồi đánh lửa đặc chế đặt phía sau ghế dựa,tuy rằng sau đó chưa chắc đã có thể khẳng định là do hắn bố trí, nhưng đủ đểcho một phen tâm huyết của hắn trở thành công cốc.Hắn chủ động đưa nhân viên quét dọn của Lang Hoàn cư tới chính là muốn chếtạo ra hai loại kết quả.Một loại chính là trong lúc quét dọn, hắn có mặt tại hiện trường, có tay hắn chechắn gây ra chướng ngại trên cửa sổ thì có thể dễ dàng tránh bị việc nhân viênquét dọn phát hiện thấy sợi dây, mà sau lần quét dọn hôm nay, cho dù sau đókhách nhân trong phòng còn có yêu cầu quét dọn, thì khả năng tiếp tục lau chùibệ cửa sổ gần như sẽ không xảy ra.Một loại khác chính là tại trong thời điểm tiếp khách như thế này, gọi người tớiquét dọn chính là hi vọng Đồ Hưu Khôi có thể nói ra lời nói hôm nay không cầnquét dọn, vì để thúc đẩy đối phương nói ra lời như vậy, vừa rồi hắn quan sát sắcmặt ông ta, thấy Đồ Hưu Khôi dường như không muốn để cho người vào quétdọn, cho nên mới cố ý nói ra lời như thế, làm ra vẻ như muốn mượn chuyện nàyđể gặp được Vương Tuyết Đường, muốn kích cho đối phương nói ra lời hắnmuốn.Nhưng mà Đồ Hưu Khôi lại khiến cho hắn phải thất vọng, quyết định của ĐồHưu Khôi đã tăng thêm biến số.Đây là kế hoạch không bằng biến hóa, tuy nhiên hắn cũng đã có chuẩn bị sẵnphương án khắc phục, cho dù là hôm nay Đồ Hưu Khôi kêu người tới quét dọn,hắn cũng đã có kế hoạch khắc phục, bố trí người trông chừng tại gần đây, mộtkhi phát hiện thấy bên này kêu gọi nhân viên dọn phòng tới quét dọn, hắn liềnsẽ lập tức tạo ra quấy nhiễu.Thí dụ như lại lần nữa tới cửa bái kiến, thí dụ như trên đường ngăn cản nhânviên dọn phòng nói chút gì đó để việc quét dọn diễn ra nhanh chóng, nói chungchính là phải tạo ra đủ loại quấy nhiễu, dùng đủ các loại thủ đoạn khiến chonhân viên dọn phòng không thể phát hiện được sợi dây kia.Đây cũng là một trong những nguyên nhân trọng yếu mà hắn sẽ bỏ ra mấy vạnlượng để thuê một căn phòng nơi đây, bất cứ lúc nào cũng có thể điều chỉnh kếhoạch ngay tại bên trong khách sạn.Cửa đóng lại, trong phòng lại trở nên yên tĩnh, chỉ có âm thanh Thanh Nha bópvỡ đậu phộng thỉnh thoảng vang lên.Dữu Khánh cuối cùng cũng không cần phải tiếp tục thủ tại bệ cửa sổ nữa rồi,thỉnh thoảng hắn lại đi tới đi lui trong phòng, thỉnh thoảng lại đi trở về bên bệcửa sổ nhìn ra xa bên ngoài, thỉnh thoảng cũng sẽ ngồi xuống tựa người trên ghếchờ đợi, đủ các loại động tác cho thấy tâm trạng đứng ngồi không yên, tronglòng khó nhẫn nại.Tại hiện trường, chỉ có mình Nam Trúc biết rõ tính cách của hắn, biết rõ rằngbước then chốt đầu tiên trong kế hoạch của lão Thập Ngũ hẳn là đã được hắnhoàn thành rồi, trong lòng thanh thản nên mới đảo loanh quanh.Gã phát hiện thấy trẻ tuổi thật là tốt, thật sự là người dám nghĩ dám làm, vậy màdám chạy đến ngay phía dưới mí mắt của Chưởng môn Già La Sơn để bố trí sátkhí, hơn nữa còn là lần đầu gặp mặt liền làm ra thủ đoạn này, đổi thành gã thìchỉ suy nghĩ thôi cũng không dám suy nghĩ theo phương hướng này, vấn đề làtên gia hỏa lão Thập Ngũ này thực sự đã làm được rồi.Suy nghĩ lại quá trình vừa rồi, gã thực sự là phập phồng lo lắng, hãi hùng khiếpvía, cho dù là bây giờ, gã vẫn còn chưa rũ bỏ được tâm trạng khẩn trương củamình.Đảo qua đảo lại, ngồi lên ngồi xuống, một canh giờ cứ như vậy lặng lẽ trôi qua.Thỉnh thoảng quay đầu lại nhìn về phía cánh cửa phòng trong, Dữu Khánh thựcsự muốn để cho người thắp mấy nén hương tại trong phòng, để dễ dàng dùngQuan Tự quyết nhìn xem, Vương Tuyết Đường là đang ngủ ở trong đó, hay làđang đả tọa tu luyện, vậy mà lại có thể phơi hắn lâu như vậy.Chờ rồi tiếp tục chờ, giờ cơm trưa cũng đã trôi qua.Thời gian chờ đợi dường như có chút khó khăn cho đám người, nhưng mà DữuKhánh với dáng vẻ như không kiên nhẫn chờ đợi được cuối cùng vẫn còn chịuđựng được.Mặt trời nghiêng xuống phía Tây, cho đến khi hết nửa buổi chiều, cánh cửaphòng trong mới lạch cạch một tiếng, mở ra, Vương Tuyết Đường ăn mặc cẩmy hoa phục cuối cùng chắp tay sau lưng thả bộ bước ra, rất có khí thế, chỉ làtrong ánh mắt khóa chặt Dữu Khánh có chứa sát ý.Dữu Khánh và Nam Trúc chưa có gặp qua lão ta, không nhận biết, nhưng có thểđoán ra là ai.Đồ Hưu Khôi là người đầu tiên đứng lên chắp tay, Thanh Nha nhanh chóng némvỏ đậu phộng xuống, khẩn cấp bỏ đôi guốc gỗ xuống, đeo vào đứng lên hành lễ.Sư huynh đệ hai người tự nhiên cũng là hành lễ theo.Vương Tuyết Đường chắp tay đi tới trước, đi tới chủ vị thì ngồi xuống, Đồ HưuKhôi đi đến đứng ở một bên, chỉ tới Dữu Khánh, thì thầm một tiếng, “Chính làvị này.”Ánh mắt Vương Tuyết Đường lần nữa khóa chặt Dữu Khánh, trên dưới quan sátkỹ càng một phen, sau đó trầm giọng hỏi: “Ngươi chính là A Sĩ Hành, con traicủa A Tiết Chương?”Dữu Khánh còn có thể đáp như thế nào, chỉ có thể cung kính trả lời: “Chínhphải.”Vương Tuyết Đường: “Năm đó tại kinh thành Cẩm quốc, phụ thân ngươi coinhư là nhân vật hàng đầu, ta cùng với phụ thân ngươi xem như là người quencũ, thực sự không nghĩ tới A Tiết Chương lại sinh ra một tên nghiệt tử nhưngươi!”Khóe miệng Dữu Khánh giật giật, cũng không biết vị này là đang chỉ việc mìnhvứt quan bỏ đi, hay là chỉ việc hại Vương Vấn Thiên, hắn không biết nên nói cáigì cho phải, chỉ có thể trước tiên chăm chú lắng nghe.Vương Tuyết Đường chợt xoay chuyển chủ đề câu chuyện, “Nói đi, tìm ta cóchuyện gì?”Dữu Khánh cũng không tin Thanh Nha chưa nói cho lão ta biết, ngoài miệngvẫn cung kính nói: “Vãn bối tới đây là muốn bẩm báo với tiền bối, việc ngày ấytại Lang Hoàn cư cùng với Vấn Thiên huynh thật sự là một sự hiểu lầm…”Vương Tuyết Đường dường như không thích nghe tới chuyện này, trực tiếpnhấc tay ra hiệu ngừng lại, “Nếu là vì việc này, vậy thì không nên nói nữa,những chuyện xảy ra ta đều đã biết rõ ràng rồi, là khuyển tử sai lầm, có saitrước, ngươi không sai, U Sai cũng không có sai, tất cả đều là chính nó gieo giógặt bão, mới có kiếp nạn này, Thám Hoa lang đại nhân không cần phải tự trách.Chuyện đã qua không thể tìm lại, đều đã trôi qua rồi, mỗi người khỏe mạnh làđược.”

Bán TiênTác giả: Dược Thiên SầuTruyện Tiên Hiệp Bán Tiên Dược Thiên Sầu Trong thâm sơn có một đạo quan, hương hỏa sớm đã điêu linh. Bỉ nhân bất tài, tuổi vừa mới mười chín, từ nhỏ đã là một gã đạo sĩ, phía trên có hơn mười vị sư huynh, phía dưới chỉ mình ta nhỏ nhất, tục xưng là Quan môn đệ tử. Sư môn quá nghèo, các sư huynh không chịu được kham khổ, may mắn chưởng môn sư tôn độ lượng, tùy ý chúng sư huynh giải tán rời đi. Về sau có ba vị sư huynh biết lạc đường mà quay lại, tuổi khá lớn, đều đã bốn mươi năm mươi. Nhờ được sư tôn ưu ái, trước khi mất truyền vị trí chưởng môn cho Tiểu đạo, nhưng mà vô luận là tuổi tác hay từng trải đều không thể phục chúng, ba vị sư huynh không phục. Sư môn bất hạnh, Tiểu đạo không phải trái hồng mềm, tuyệt không thoái nhượng, nội đấu cùng họ. Trong thôn dưới núi, có tân cử nhân, là bạn bè từ khi còn nhỏ, trước khi sư tôn mất cũng có dặn dò, hộ tống nó vào kinh đi thi. Nghĩa bất dung từ, vả lại cứ để Tiểu đạo dạo một vòng nhân gian, trở về sẽ đấu cùng chúng sư huynh! Chương 01: Đi thi 3127 tự -… Dữu Khánh thì hơi cau mày, lời căn dặn đó của Đồ Hưu Khôi đối với nhân viênquét dọn là một trường hợp mà hắn không muốn nghe được nhất.Mục đích trong bố trí này của hắn chính là vì muốn giữ cho sợi tơ trên cửa sổnày không bị phát hiện.Lý do rất đơn giản, cho dù là theo những suy luận, dự đoán trước đây, hay là vớithực tế hiện trường lúc này, nếu như Già La Sơn không có tận lực kiểm tra,trong tình huống không cảnh giác thì sẽ không dễ dàng phát hiện được sợi tơ màhắn ẩn giấu, thay vào đó, người dễ dàng phát hiện ra nhất lại là nhân viên quétdọn của Lang Hoàn cư.Theo hắn biết, trong khách sạn thượng đẳng như thế này, mỗi ngày đều sẽ cónhân viên quét dọn phòng cho khách, khách sạn càng tốt quét dọn càng cẩnthận, đây là điều hắn lo lắng nhất.Một khi sợi tơ kia bị phát hiện ra, lần tìm nguồn gốc của sợi dây là điều tấtnhiên, khẳng định sẽ lôi kéo ra được mồi đánh lửa đặc chế đặt phía sau ghế dựa,tuy rằng sau đó chưa chắc đã có thể khẳng định là do hắn bố trí, nhưng đủ đểcho một phen tâm huyết của hắn trở thành công cốc.Hắn chủ động đưa nhân viên quét dọn của Lang Hoàn cư tới chính là muốn chếtạo ra hai loại kết quả.Một loại chính là trong lúc quét dọn, hắn có mặt tại hiện trường, có tay hắn chechắn gây ra chướng ngại trên cửa sổ thì có thể dễ dàng tránh bị việc nhân viênquét dọn phát hiện thấy sợi dây, mà sau lần quét dọn hôm nay, cho dù sau đókhách nhân trong phòng còn có yêu cầu quét dọn, thì khả năng tiếp tục lau chùibệ cửa sổ gần như sẽ không xảy ra.Một loại khác chính là tại trong thời điểm tiếp khách như thế này, gọi người tớiquét dọn chính là hi vọng Đồ Hưu Khôi có thể nói ra lời nói hôm nay không cầnquét dọn, vì để thúc đẩy đối phương nói ra lời như vậy, vừa rồi hắn quan sát sắcmặt ông ta, thấy Đồ Hưu Khôi dường như không muốn để cho người vào quétdọn, cho nên mới cố ý nói ra lời như thế, làm ra vẻ như muốn mượn chuyện nàyđể gặp được Vương Tuyết Đường, muốn kích cho đối phương nói ra lời hắnmuốn.Nhưng mà Đồ Hưu Khôi lại khiến cho hắn phải thất vọng, quyết định của ĐồHưu Khôi đã tăng thêm biến số.Đây là kế hoạch không bằng biến hóa, tuy nhiên hắn cũng đã có chuẩn bị sẵnphương án khắc phục, cho dù là hôm nay Đồ Hưu Khôi kêu người tới quét dọn,hắn cũng đã có kế hoạch khắc phục, bố trí người trông chừng tại gần đây, mộtkhi phát hiện thấy bên này kêu gọi nhân viên dọn phòng tới quét dọn, hắn liềnsẽ lập tức tạo ra quấy nhiễu.Thí dụ như lại lần nữa tới cửa bái kiến, thí dụ như trên đường ngăn cản nhânviên dọn phòng nói chút gì đó để việc quét dọn diễn ra nhanh chóng, nói chungchính là phải tạo ra đủ loại quấy nhiễu, dùng đủ các loại thủ đoạn khiến chonhân viên dọn phòng không thể phát hiện được sợi dây kia.Đây cũng là một trong những nguyên nhân trọng yếu mà hắn sẽ bỏ ra mấy vạnlượng để thuê một căn phòng nơi đây, bất cứ lúc nào cũng có thể điều chỉnh kếhoạch ngay tại bên trong khách sạn.Cửa đóng lại, trong phòng lại trở nên yên tĩnh, chỉ có âm thanh Thanh Nha bópvỡ đậu phộng thỉnh thoảng vang lên.Dữu Khánh cuối cùng cũng không cần phải tiếp tục thủ tại bệ cửa sổ nữa rồi,thỉnh thoảng hắn lại đi tới đi lui trong phòng, thỉnh thoảng lại đi trở về bên bệcửa sổ nhìn ra xa bên ngoài, thỉnh thoảng cũng sẽ ngồi xuống tựa người trên ghếchờ đợi, đủ các loại động tác cho thấy tâm trạng đứng ngồi không yên, tronglòng khó nhẫn nại.Tại hiện trường, chỉ có mình Nam Trúc biết rõ tính cách của hắn, biết rõ rằngbước then chốt đầu tiên trong kế hoạch của lão Thập Ngũ hẳn là đã được hắnhoàn thành rồi, trong lòng thanh thản nên mới đảo loanh quanh.Gã phát hiện thấy trẻ tuổi thật là tốt, thật sự là người dám nghĩ dám làm, vậy màdám chạy đến ngay phía dưới mí mắt của Chưởng môn Già La Sơn để bố trí sátkhí, hơn nữa còn là lần đầu gặp mặt liền làm ra thủ đoạn này, đổi thành gã thìchỉ suy nghĩ thôi cũng không dám suy nghĩ theo phương hướng này, vấn đề làtên gia hỏa lão Thập Ngũ này thực sự đã làm được rồi.Suy nghĩ lại quá trình vừa rồi, gã thực sự là phập phồng lo lắng, hãi hùng khiếpvía, cho dù là bây giờ, gã vẫn còn chưa rũ bỏ được tâm trạng khẩn trương củamình.Đảo qua đảo lại, ngồi lên ngồi xuống, một canh giờ cứ như vậy lặng lẽ trôi qua.Thỉnh thoảng quay đầu lại nhìn về phía cánh cửa phòng trong, Dữu Khánh thựcsự muốn để cho người thắp mấy nén hương tại trong phòng, để dễ dàng dùngQuan Tự quyết nhìn xem, Vương Tuyết Đường là đang ngủ ở trong đó, hay làđang đả tọa tu luyện, vậy mà lại có thể phơi hắn lâu như vậy.Chờ rồi tiếp tục chờ, giờ cơm trưa cũng đã trôi qua.Thời gian chờ đợi dường như có chút khó khăn cho đám người, nhưng mà DữuKhánh với dáng vẻ như không kiên nhẫn chờ đợi được cuối cùng vẫn còn chịuđựng được.Mặt trời nghiêng xuống phía Tây, cho đến khi hết nửa buổi chiều, cánh cửaphòng trong mới lạch cạch một tiếng, mở ra, Vương Tuyết Đường ăn mặc cẩmy hoa phục cuối cùng chắp tay sau lưng thả bộ bước ra, rất có khí thế, chỉ làtrong ánh mắt khóa chặt Dữu Khánh có chứa sát ý.Dữu Khánh và Nam Trúc chưa có gặp qua lão ta, không nhận biết, nhưng có thểđoán ra là ai.Đồ Hưu Khôi là người đầu tiên đứng lên chắp tay, Thanh Nha nhanh chóng némvỏ đậu phộng xuống, khẩn cấp bỏ đôi guốc gỗ xuống, đeo vào đứng lên hành lễ.Sư huynh đệ hai người tự nhiên cũng là hành lễ theo.Vương Tuyết Đường chắp tay đi tới trước, đi tới chủ vị thì ngồi xuống, Đồ HưuKhôi đi đến đứng ở một bên, chỉ tới Dữu Khánh, thì thầm một tiếng, “Chính làvị này.”Ánh mắt Vương Tuyết Đường lần nữa khóa chặt Dữu Khánh, trên dưới quan sátkỹ càng một phen, sau đó trầm giọng hỏi: “Ngươi chính là A Sĩ Hành, con traicủa A Tiết Chương?”Dữu Khánh còn có thể đáp như thế nào, chỉ có thể cung kính trả lời: “Chínhphải.”Vương Tuyết Đường: “Năm đó tại kinh thành Cẩm quốc, phụ thân ngươi coinhư là nhân vật hàng đầu, ta cùng với phụ thân ngươi xem như là người quencũ, thực sự không nghĩ tới A Tiết Chương lại sinh ra một tên nghiệt tử nhưngươi!”Khóe miệng Dữu Khánh giật giật, cũng không biết vị này là đang chỉ việc mìnhvứt quan bỏ đi, hay là chỉ việc hại Vương Vấn Thiên, hắn không biết nên nói cáigì cho phải, chỉ có thể trước tiên chăm chú lắng nghe.Vương Tuyết Đường chợt xoay chuyển chủ đề câu chuyện, “Nói đi, tìm ta cóchuyện gì?”Dữu Khánh cũng không tin Thanh Nha chưa nói cho lão ta biết, ngoài miệngvẫn cung kính nói: “Vãn bối tới đây là muốn bẩm báo với tiền bối, việc ngày ấytại Lang Hoàn cư cùng với Vấn Thiên huynh thật sự là một sự hiểu lầm…”Vương Tuyết Đường dường như không thích nghe tới chuyện này, trực tiếpnhấc tay ra hiệu ngừng lại, “Nếu là vì việc này, vậy thì không nên nói nữa,những chuyện xảy ra ta đều đã biết rõ ràng rồi, là khuyển tử sai lầm, có saitrước, ngươi không sai, U Sai cũng không có sai, tất cả đều là chính nó gieo giógặt bão, mới có kiếp nạn này, Thám Hoa lang đại nhân không cần phải tự trách.Chuyện đã qua không thể tìm lại, đều đã trôi qua rồi, mỗi người khỏe mạnh làđược.”

Chương 495: Ngươi không sai (2)