Bán Tiên Dược Thiên Sầu Trong thâm sơn có một đạo quan, hương hỏa sớm đã điêu linh. Bỉ nhân bất tài, tuổi vừa mới mười chín, từ nhỏ đã là một gã đạo sĩ, phía trên có hơn mười vị sư huynh, phía dưới chỉ mình ta nhỏ nhất, tục xưng là Quan môn đệ tử. Sư môn quá nghèo, các sư huynh không chịu được kham khổ, may mắn chưởng môn sư tôn độ lượng, tùy ý chúng sư huynh giải tán rời đi. Về sau có ba vị sư huynh biết lạc đường mà quay lại, tuổi khá lớn, đều đã bốn mươi năm mươi. Nhờ được sư tôn ưu ái, trước khi mất truyền vị trí chưởng môn cho Tiểu đạo, nhưng mà vô luận là tuổi tác hay từng trải đều không thể phục chúng, ba vị sư huynh không phục. Sư môn bất hạnh, Tiểu đạo không phải trái hồng mềm, tuyệt không thoái nhượng, nội đấu cùng họ. Trong thôn dưới núi, có tân cử nhân, là bạn bè từ khi còn nhỏ, trước khi sư tôn mất cũng có dặn dò, hộ tống nó vào kinh đi thi. Nghĩa bất dung từ, vả lại cứ để Tiểu đạo dạo một vòng nhân gian, trở về sẽ đấu cùng chúng sư huynh! Chương 01: Đi thi 3127 tự -…
Chương 526: Tăng và tự (1)
Bán TiênTác giả: Dược Thiên SầuTruyện Tiên Hiệp Bán Tiên Dược Thiên Sầu Trong thâm sơn có một đạo quan, hương hỏa sớm đã điêu linh. Bỉ nhân bất tài, tuổi vừa mới mười chín, từ nhỏ đã là một gã đạo sĩ, phía trên có hơn mười vị sư huynh, phía dưới chỉ mình ta nhỏ nhất, tục xưng là Quan môn đệ tử. Sư môn quá nghèo, các sư huynh không chịu được kham khổ, may mắn chưởng môn sư tôn độ lượng, tùy ý chúng sư huynh giải tán rời đi. Về sau có ba vị sư huynh biết lạc đường mà quay lại, tuổi khá lớn, đều đã bốn mươi năm mươi. Nhờ được sư tôn ưu ái, trước khi mất truyền vị trí chưởng môn cho Tiểu đạo, nhưng mà vô luận là tuổi tác hay từng trải đều không thể phục chúng, ba vị sư huynh không phục. Sư môn bất hạnh, Tiểu đạo không phải trái hồng mềm, tuyệt không thoái nhượng, nội đấu cùng họ. Trong thôn dưới núi, có tân cử nhân, là bạn bè từ khi còn nhỏ, trước khi sư tôn mất cũng có dặn dò, hộ tống nó vào kinh đi thi. Nghĩa bất dung từ, vả lại cứ để Tiểu đạo dạo một vòng nhân gian, trở về sẽ đấu cùng chúng sư huynh! Chương 01: Đi thi 3127 tự -… Về phần những người bước vào chùa, trong lòng vô cùng hồi hộp và khẩntrương, không quản Long Hành Vân và Thanh Nha có thân phận bối cảnh nhưthế nào, từng có những kiến thức gì, khi đã tới nơi đây thì đều tự giác co đuôilại, không dám có chút huênh hoang phách lối nào.Kỳ thực, bên trong hay bên ngoài Minh tự đều rất đơn giản, nhưng đối vớingười mới đến thì quả thực rất khó để thích ứng với bầu không khí nơi đây, bịrất nhiều hốc mắt tối om của những sương sọ khắp nơi nhìn chằm chằm vào,ngay cả dưới chân cũng có, có thể thích ứng được mới là lạ, thậm chí tại banngày ban mặt, dưới ánh nắng chói chang nhưng vẫn có một loại cảm giác rợntóc gáy.Một tòa chùa chiền bạch cốt, do vô số đầu lâu chồng chất sắp xếp lên nhau tạothành, người bình thường làm sao có thể sống tại một nơi như vậy được? Trongvô ý thức đều sẽ cho rằng người sống nơi đây rất biến thái, hơn nữa có danhtiếng làm cho gia tăng cảm giác, khiến cho người ngoài tới đây bị áp lực tâm lýkhó thể tưởng.Mặt đất sắp xếp trải đầy xương sọ là rất khó bằng phẳng, đối với người đi mộtchân đeo chiếc guốc gỗ như Thanh Nha mà nói, muốn duy trì cân bằng thân thểlà một thử thách, không có một mực vận công giữ thân hình cân đối là khôngđược.Bạch Vân dẫn hai người tiến vào chính điện, hai người nhìn thấy Minh tăngtrong truyền thuyết, cho dù đã cư ngụ lâu dài tại Ảo Vọng, Thanh Nha cũng làlần đầu tiên nhìn thấy. Nghe có vẻ không xứng với tư cách địa đầu xà số ẢoVọng, nhưng cũng không còn cách nào, vị cao tăng này quả thực hiếm khi lộdiện, người bình thường muốn gặp được một lần cũng không có khả năng, kẻ cóthể qua lại, lui tới trên cơ bản đều là đại nhân vật.Hai người còn nhìn thấy được hai vị hòa thượng lớn tuổi ngồi đả tọa tại hai bênchính điện, nhìn tựa như củi khô.Nhìn từ vị trí khoanh chân đả tọa, lại nhìn thấy đối tượng mà Bạch Vân thôngbáo, hai người liền biết người ngồi khoanh chân ở giữa chính là Minh tăng trongtruyền thuyết, chỉ là thoạt nhìn có vẻ tương đối trẻ tuổi, nhưng cũng không gâytrở ngại tới việc hai người nhanh chóng hành lễ.“Hậu bối Ảo Vọng, Thanh Nha, bái kiến đại sư.”“Hậu bối Xích Lan các, Long Hành Vân, bái kiến đại sư.”Hai người hành lễ không dám sơ ý, người ta ngồi xếp bằng, bọn họ không tiệnđứng từ trên cao nhìn xuống, Long Hành Vân trước tiên quỳ gối xuống, cúingười hành lễ.Thanh Nha nhìn thấy vậy thì không còn cách nào khác, một chiếc chân buộcchặt cố định không thuận tiện, đành phải lê một chân ở bên bộ dạng nửa ngồiquỳ, nửa phủ phục, dù sao tư thế không được dễ nhìn cho lắm, có phần nữ tính.Minh tăng nghe tiếng chậm rãi mở mắt ra, đầu tiên là chú ý tới tư thế kỳ quáicủa Thanh Nha, nhưng cũng không để ý quá nhiều, sau đó ánh mắt chủ yếudừng tại trên người Long Hành Vân, hỏi: “Ngươi chính là con trai của LongKiến sao?”Long Hành Vân vừa nghe câu hỏi này, tự cho rằng đại khái đã biết được vì saongười ta sẽ mở một góc lưới cho mình vào gặp mặt, gã vội vàng chân thànhkhom người đáp: “Vâng.”Thanh Nha đương nhiên hiểu rõ “Long Kiến” mà bọn họ nói tới là ai, y khôngcó khả năng không biết về xuất thân của Long Hành Vân, phải biết rằng vị LongKiến kia lúc trước thế nhưng là Đại động chủ của Thiên Lưu sơn, nếu như ngaycả việc này cũng không biết, y làm sao có thể lăn lộn tại phía dưới mí mắt ThiênLưu sơn chứ?Chỉ là không biết về sau vị Đại động chủ đó trúng phải cơn gió gì, không biếttại sao lại mày qua mắt lại với thiếp thân thị nữ của Đại thánh, sau đó bởi vì yêumà dẫn theo vị thị nữ kia thoát ly Thiên Lưu sơn rồi ẩn cư, vị thị nữ đó chính làmẫu thân của Long Hành Vân, hiện tại là Các chủ Xích Lan các.Về phần phụ thân Long Kiến của Long Hành Vân, nghe nói là vì không cònđược thế lực Thiên Lưu sơn mạnh mẽ che chở, sau đó bị cừu gia thanh toán, rờikhỏi Thiên Lưu sơn không được bao nhiêu năm thì chết đi.Nhưng cũng có lời đồn cho rằng, thực ra Long Kiến là bị Đại thánh Thiên Lưusơn thanh toán, nếu không, dựa vào thực lực của Long Kiến, người bình thườngrất khó thành công, bởi vì Long Kiến khiến Đại thánh mọc sừng.Có một số lời lưu truyền rất có căn có cứ, nói Các chủ Xích Lan các rất đẹp, nếukhông phải vì rất đẹp, Long Kiến làm sao có khả năng vì nàng ta mà thoát lyThiên Lưu sơn? Nữ nhân xinh đẹp như thế, lại làm thiếp thân thị nữ cho Đạithánh nhiều năm làm sao có thể không có phát sinh quan hệ nam nữ với Đạithánh cho được?Theo như lời đồn đại, nói là thị nữ của Đại thánh, thực tế cũng không có gì khácbiệt với tình nhân.Chỉ là, có quá nhiều mỹ nhân sẵn lòng chủ động nhào lên thân Đại thánh, chỉ làmột nữ nhân được gọi là xinh đẹp, hơn nữa còn là một thị nữ theo hầu, dựa vàođâu để Đại thánh bỏ qua tất cả chỉ yêu thương một mình nàng ta chứ? Nghe nóicũng chính là bởi vì nguyên nhân này, bởi vì Đại thánh có rất nhiều nữ nhân,cho nên vị thị nữ đó mới thất vọng mà theo Long Kiến rời đi, nói là ra đi với sựđau buồn.lời đồn đại nói là, nếu không phải là tình nhân của Đại thánh, Long Kiến cũngkhông đáng phải dẫn nàng ta thoát ly Thiên Lưu sơn, nếu như Đại thánh đã tácthành, vậy thì hoàn toàn có thể tiếp tục lưu lại Thiên Lưu sơn, rời đi tự nhiên làsợ xấu hổ khi gặp lại.Lời đồn dù sao cũng chỉ là lời đồn, thật giả như thế nào, e rằng chỉ có ngườitrong cuộc mới rõ ràng nhất.Nói chung, bất kể như thế nào, Đại thánh niệm tình Long Kiến theo mình nhiềunăm, sau khi hắn chết thì có chút chiếu cố với cô nhi quả phụ mà hắn để lại, lúcnày mới có việc Xích Lan các được thành lập.Nhưng lại có lời đồn đại nói rằng, Xích Lan các chẳng qua chỉ là một hành cungbí mật mà Đại thánh tạo ra mà thôi, thỉnh thoảng còn sẽ đến “thăm hỏi” vị thịnữ đó.Những lời đồn đó không quản là thật hay là giả, nhưng có một điều chắc chắnlà, kẻ dám truyền bá khắp nơi loại lời đồn nhằm vào Đại thánh Thiên Lưu sơnnhư vậy, bối cảnh có thể tưởng tượng được.Cho dù lời đồn đại là gì đi nữa thì cũng có một số tình huống là sự thực, sau khiLong Kiến rời khỏi Thiên Lưu sơn, Thiên Lưu sơn chỉ có Đại thánh, không còncó Đại động chủ. Không cần biết có chuyện người rời đi tình cảm nhạt haykhông, nhưng luận về tư cách và vai vế thì Nhị Động chủ, Tam động chủ, TứĐộng chủ, Ngũ Động chủ của Thiên Lưu sơn đều đã từng là tiểu đệ của phụthân Long Hành Vân, Long Hành Vân xem như là cháu trai của những ngườinày, về phần có thể được chiếu cố như thế nào lại là một chuyện khác, chí ít bốicảnh mặt ngoài là rõ ràng ở đó.Lúc này, Minh tăng lại chậm rãi lần lần tràng hạt trên tay, “Bần tăng và phụ thâncủa ngươi coi như là quen biết cũ, hồi đó, khi bần tăng mới vào quy y cửa Phậtthì phụ thân ngươi còn từng tới trong điện này xem lễ, thoáng cái đã qua nhiềunăm, cố nhân đã qua đời, chỉ có thể than thế sự vô thường.”Long Hành Vân có phần sửng sốt, chỉ biết rằng hồi đó phụ thân của mình cókhả năng quen biết vị này, nhưng gã chưa bao giờ nghe nói tới việc phụ thânmình và vị Minh tăng này có giao tình gì. Đương nhiên, khi phụ thân gã qua đờithì gã vẫn còn nhỏ tuổi, cũng không có cơ hội đến hỏi, then chốt là gã cũngchưa bao giờ nghe mẫu thân mình nói tới điều này, lúc trò chuyện thì mẫu thâncũng chỉ nói là đã từng muốn bái phỏng Minh tự nhưng bị từ chối ngoài cửa, gãcảm thấy có lẽ lúc còn sống phụ thân dường như cũng không có nói cho mẫuthân biết việc này.Gã ta không ngờ tới phụ thân của mình vậy mà còn chứng kiến quá trình vịMinh tăng này xuất gia.Gã ta càng thêm cho rằng đối phương là nhìn vào mặt mũi của phụ thân mìnhmà cho mình vào đây, đang quỳ tại đó gã lại nhanh chóng khom người, tất cungtất kính nói: “Gia phụ mất sớm, vãn bối không biết đoạn chuyện cũ này, nếukhông sẽ nhất định sớm đến đây bái kiến đại sư.”Ở bên cạnh, Thanh Nha đối với việc này chỉ hơi cảm thấy kinh ngạc, nhưngcũng không phải quá ngạc nhiên, theo y thấy, một nhân vật đã từng dưới mộtngười trên vạn người của Thiên Lưu sơn, quen biết Minh tăng là chuyện rấtbình thường.Minh tăng cười bình thản, cũng không vòng vo gì nữa, trực tiếp hỏi: “Con traicủa cố nhân đột ngột tới chơi, có phải là có việc gì hay không?”
Bán TiênTác giả: Dược Thiên SầuTruyện Tiên Hiệp Bán Tiên Dược Thiên Sầu Trong thâm sơn có một đạo quan, hương hỏa sớm đã điêu linh. Bỉ nhân bất tài, tuổi vừa mới mười chín, từ nhỏ đã là một gã đạo sĩ, phía trên có hơn mười vị sư huynh, phía dưới chỉ mình ta nhỏ nhất, tục xưng là Quan môn đệ tử. Sư môn quá nghèo, các sư huynh không chịu được kham khổ, may mắn chưởng môn sư tôn độ lượng, tùy ý chúng sư huynh giải tán rời đi. Về sau có ba vị sư huynh biết lạc đường mà quay lại, tuổi khá lớn, đều đã bốn mươi năm mươi. Nhờ được sư tôn ưu ái, trước khi mất truyền vị trí chưởng môn cho Tiểu đạo, nhưng mà vô luận là tuổi tác hay từng trải đều không thể phục chúng, ba vị sư huynh không phục. Sư môn bất hạnh, Tiểu đạo không phải trái hồng mềm, tuyệt không thoái nhượng, nội đấu cùng họ. Trong thôn dưới núi, có tân cử nhân, là bạn bè từ khi còn nhỏ, trước khi sư tôn mất cũng có dặn dò, hộ tống nó vào kinh đi thi. Nghĩa bất dung từ, vả lại cứ để Tiểu đạo dạo một vòng nhân gian, trở về sẽ đấu cùng chúng sư huynh! Chương 01: Đi thi 3127 tự -… Về phần những người bước vào chùa, trong lòng vô cùng hồi hộp và khẩntrương, không quản Long Hành Vân và Thanh Nha có thân phận bối cảnh nhưthế nào, từng có những kiến thức gì, khi đã tới nơi đây thì đều tự giác co đuôilại, không dám có chút huênh hoang phách lối nào.Kỳ thực, bên trong hay bên ngoài Minh tự đều rất đơn giản, nhưng đối vớingười mới đến thì quả thực rất khó để thích ứng với bầu không khí nơi đây, bịrất nhiều hốc mắt tối om của những sương sọ khắp nơi nhìn chằm chằm vào,ngay cả dưới chân cũng có, có thể thích ứng được mới là lạ, thậm chí tại banngày ban mặt, dưới ánh nắng chói chang nhưng vẫn có một loại cảm giác rợntóc gáy.Một tòa chùa chiền bạch cốt, do vô số đầu lâu chồng chất sắp xếp lên nhau tạothành, người bình thường làm sao có thể sống tại một nơi như vậy được? Trongvô ý thức đều sẽ cho rằng người sống nơi đây rất biến thái, hơn nữa có danhtiếng làm cho gia tăng cảm giác, khiến cho người ngoài tới đây bị áp lực tâm lýkhó thể tưởng.Mặt đất sắp xếp trải đầy xương sọ là rất khó bằng phẳng, đối với người đi mộtchân đeo chiếc guốc gỗ như Thanh Nha mà nói, muốn duy trì cân bằng thân thểlà một thử thách, không có một mực vận công giữ thân hình cân đối là khôngđược.Bạch Vân dẫn hai người tiến vào chính điện, hai người nhìn thấy Minh tăngtrong truyền thuyết, cho dù đã cư ngụ lâu dài tại Ảo Vọng, Thanh Nha cũng làlần đầu tiên nhìn thấy. Nghe có vẻ không xứng với tư cách địa đầu xà số ẢoVọng, nhưng cũng không còn cách nào, vị cao tăng này quả thực hiếm khi lộdiện, người bình thường muốn gặp được một lần cũng không có khả năng, kẻ cóthể qua lại, lui tới trên cơ bản đều là đại nhân vật.Hai người còn nhìn thấy được hai vị hòa thượng lớn tuổi ngồi đả tọa tại hai bênchính điện, nhìn tựa như củi khô.Nhìn từ vị trí khoanh chân đả tọa, lại nhìn thấy đối tượng mà Bạch Vân thôngbáo, hai người liền biết người ngồi khoanh chân ở giữa chính là Minh tăng trongtruyền thuyết, chỉ là thoạt nhìn có vẻ tương đối trẻ tuổi, nhưng cũng không gâytrở ngại tới việc hai người nhanh chóng hành lễ.“Hậu bối Ảo Vọng, Thanh Nha, bái kiến đại sư.”“Hậu bối Xích Lan các, Long Hành Vân, bái kiến đại sư.”Hai người hành lễ không dám sơ ý, người ta ngồi xếp bằng, bọn họ không tiệnđứng từ trên cao nhìn xuống, Long Hành Vân trước tiên quỳ gối xuống, cúingười hành lễ.Thanh Nha nhìn thấy vậy thì không còn cách nào khác, một chiếc chân buộcchặt cố định không thuận tiện, đành phải lê một chân ở bên bộ dạng nửa ngồiquỳ, nửa phủ phục, dù sao tư thế không được dễ nhìn cho lắm, có phần nữ tính.Minh tăng nghe tiếng chậm rãi mở mắt ra, đầu tiên là chú ý tới tư thế kỳ quáicủa Thanh Nha, nhưng cũng không để ý quá nhiều, sau đó ánh mắt chủ yếudừng tại trên người Long Hành Vân, hỏi: “Ngươi chính là con trai của LongKiến sao?”Long Hành Vân vừa nghe câu hỏi này, tự cho rằng đại khái đã biết được vì saongười ta sẽ mở một góc lưới cho mình vào gặp mặt, gã vội vàng chân thànhkhom người đáp: “Vâng.”Thanh Nha đương nhiên hiểu rõ “Long Kiến” mà bọn họ nói tới là ai, y khôngcó khả năng không biết về xuất thân của Long Hành Vân, phải biết rằng vị LongKiến kia lúc trước thế nhưng là Đại động chủ của Thiên Lưu sơn, nếu như ngaycả việc này cũng không biết, y làm sao có thể lăn lộn tại phía dưới mí mắt ThiênLưu sơn chứ?Chỉ là không biết về sau vị Đại động chủ đó trúng phải cơn gió gì, không biếttại sao lại mày qua mắt lại với thiếp thân thị nữ của Đại thánh, sau đó bởi vì yêumà dẫn theo vị thị nữ kia thoát ly Thiên Lưu sơn rồi ẩn cư, vị thị nữ đó chính làmẫu thân của Long Hành Vân, hiện tại là Các chủ Xích Lan các.Về phần phụ thân Long Kiến của Long Hành Vân, nghe nói là vì không cònđược thế lực Thiên Lưu sơn mạnh mẽ che chở, sau đó bị cừu gia thanh toán, rờikhỏi Thiên Lưu sơn không được bao nhiêu năm thì chết đi.Nhưng cũng có lời đồn cho rằng, thực ra Long Kiến là bị Đại thánh Thiên Lưusơn thanh toán, nếu không, dựa vào thực lực của Long Kiến, người bình thườngrất khó thành công, bởi vì Long Kiến khiến Đại thánh mọc sừng.Có một số lời lưu truyền rất có căn có cứ, nói Các chủ Xích Lan các rất đẹp, nếukhông phải vì rất đẹp, Long Kiến làm sao có khả năng vì nàng ta mà thoát lyThiên Lưu sơn? Nữ nhân xinh đẹp như thế, lại làm thiếp thân thị nữ cho Đạithánh nhiều năm làm sao có thể không có phát sinh quan hệ nam nữ với Đạithánh cho được?Theo như lời đồn đại, nói là thị nữ của Đại thánh, thực tế cũng không có gì khácbiệt với tình nhân.Chỉ là, có quá nhiều mỹ nhân sẵn lòng chủ động nhào lên thân Đại thánh, chỉ làmột nữ nhân được gọi là xinh đẹp, hơn nữa còn là một thị nữ theo hầu, dựa vàođâu để Đại thánh bỏ qua tất cả chỉ yêu thương một mình nàng ta chứ? Nghe nóicũng chính là bởi vì nguyên nhân này, bởi vì Đại thánh có rất nhiều nữ nhân,cho nên vị thị nữ đó mới thất vọng mà theo Long Kiến rời đi, nói là ra đi với sựđau buồn.lời đồn đại nói là, nếu không phải là tình nhân của Đại thánh, Long Kiến cũngkhông đáng phải dẫn nàng ta thoát ly Thiên Lưu sơn, nếu như Đại thánh đã tácthành, vậy thì hoàn toàn có thể tiếp tục lưu lại Thiên Lưu sơn, rời đi tự nhiên làsợ xấu hổ khi gặp lại.Lời đồn dù sao cũng chỉ là lời đồn, thật giả như thế nào, e rằng chỉ có ngườitrong cuộc mới rõ ràng nhất.Nói chung, bất kể như thế nào, Đại thánh niệm tình Long Kiến theo mình nhiềunăm, sau khi hắn chết thì có chút chiếu cố với cô nhi quả phụ mà hắn để lại, lúcnày mới có việc Xích Lan các được thành lập.Nhưng lại có lời đồn đại nói rằng, Xích Lan các chẳng qua chỉ là một hành cungbí mật mà Đại thánh tạo ra mà thôi, thỉnh thoảng còn sẽ đến “thăm hỏi” vị thịnữ đó.Những lời đồn đó không quản là thật hay là giả, nhưng có một điều chắc chắnlà, kẻ dám truyền bá khắp nơi loại lời đồn nhằm vào Đại thánh Thiên Lưu sơnnhư vậy, bối cảnh có thể tưởng tượng được.Cho dù lời đồn đại là gì đi nữa thì cũng có một số tình huống là sự thực, sau khiLong Kiến rời khỏi Thiên Lưu sơn, Thiên Lưu sơn chỉ có Đại thánh, không còncó Đại động chủ. Không cần biết có chuyện người rời đi tình cảm nhạt haykhông, nhưng luận về tư cách và vai vế thì Nhị Động chủ, Tam động chủ, TứĐộng chủ, Ngũ Động chủ của Thiên Lưu sơn đều đã từng là tiểu đệ của phụthân Long Hành Vân, Long Hành Vân xem như là cháu trai của những ngườinày, về phần có thể được chiếu cố như thế nào lại là một chuyện khác, chí ít bốicảnh mặt ngoài là rõ ràng ở đó.Lúc này, Minh tăng lại chậm rãi lần lần tràng hạt trên tay, “Bần tăng và phụ thâncủa ngươi coi như là quen biết cũ, hồi đó, khi bần tăng mới vào quy y cửa Phậtthì phụ thân ngươi còn từng tới trong điện này xem lễ, thoáng cái đã qua nhiềunăm, cố nhân đã qua đời, chỉ có thể than thế sự vô thường.”Long Hành Vân có phần sửng sốt, chỉ biết rằng hồi đó phụ thân của mình cókhả năng quen biết vị này, nhưng gã chưa bao giờ nghe nói tới việc phụ thânmình và vị Minh tăng này có giao tình gì. Đương nhiên, khi phụ thân gã qua đờithì gã vẫn còn nhỏ tuổi, cũng không có cơ hội đến hỏi, then chốt là gã cũngchưa bao giờ nghe mẫu thân mình nói tới điều này, lúc trò chuyện thì mẫu thâncũng chỉ nói là đã từng muốn bái phỏng Minh tự nhưng bị từ chối ngoài cửa, gãcảm thấy có lẽ lúc còn sống phụ thân dường như cũng không có nói cho mẫuthân biết việc này.Gã ta không ngờ tới phụ thân của mình vậy mà còn chứng kiến quá trình vịMinh tăng này xuất gia.Gã ta càng thêm cho rằng đối phương là nhìn vào mặt mũi của phụ thân mìnhmà cho mình vào đây, đang quỳ tại đó gã lại nhanh chóng khom người, tất cungtất kính nói: “Gia phụ mất sớm, vãn bối không biết đoạn chuyện cũ này, nếukhông sẽ nhất định sớm đến đây bái kiến đại sư.”Ở bên cạnh, Thanh Nha đối với việc này chỉ hơi cảm thấy kinh ngạc, nhưngcũng không phải quá ngạc nhiên, theo y thấy, một nhân vật đã từng dưới mộtngười trên vạn người của Thiên Lưu sơn, quen biết Minh tăng là chuyện rấtbình thường.Minh tăng cười bình thản, cũng không vòng vo gì nữa, trực tiếp hỏi: “Con traicủa cố nhân đột ngột tới chơi, có phải là có việc gì hay không?”
Bán TiênTác giả: Dược Thiên SầuTruyện Tiên Hiệp Bán Tiên Dược Thiên Sầu Trong thâm sơn có một đạo quan, hương hỏa sớm đã điêu linh. Bỉ nhân bất tài, tuổi vừa mới mười chín, từ nhỏ đã là một gã đạo sĩ, phía trên có hơn mười vị sư huynh, phía dưới chỉ mình ta nhỏ nhất, tục xưng là Quan môn đệ tử. Sư môn quá nghèo, các sư huynh không chịu được kham khổ, may mắn chưởng môn sư tôn độ lượng, tùy ý chúng sư huynh giải tán rời đi. Về sau có ba vị sư huynh biết lạc đường mà quay lại, tuổi khá lớn, đều đã bốn mươi năm mươi. Nhờ được sư tôn ưu ái, trước khi mất truyền vị trí chưởng môn cho Tiểu đạo, nhưng mà vô luận là tuổi tác hay từng trải đều không thể phục chúng, ba vị sư huynh không phục. Sư môn bất hạnh, Tiểu đạo không phải trái hồng mềm, tuyệt không thoái nhượng, nội đấu cùng họ. Trong thôn dưới núi, có tân cử nhân, là bạn bè từ khi còn nhỏ, trước khi sư tôn mất cũng có dặn dò, hộ tống nó vào kinh đi thi. Nghĩa bất dung từ, vả lại cứ để Tiểu đạo dạo một vòng nhân gian, trở về sẽ đấu cùng chúng sư huynh! Chương 01: Đi thi 3127 tự -… Về phần những người bước vào chùa, trong lòng vô cùng hồi hộp và khẩntrương, không quản Long Hành Vân và Thanh Nha có thân phận bối cảnh nhưthế nào, từng có những kiến thức gì, khi đã tới nơi đây thì đều tự giác co đuôilại, không dám có chút huênh hoang phách lối nào.Kỳ thực, bên trong hay bên ngoài Minh tự đều rất đơn giản, nhưng đối vớingười mới đến thì quả thực rất khó để thích ứng với bầu không khí nơi đây, bịrất nhiều hốc mắt tối om của những sương sọ khắp nơi nhìn chằm chằm vào,ngay cả dưới chân cũng có, có thể thích ứng được mới là lạ, thậm chí tại banngày ban mặt, dưới ánh nắng chói chang nhưng vẫn có một loại cảm giác rợntóc gáy.Một tòa chùa chiền bạch cốt, do vô số đầu lâu chồng chất sắp xếp lên nhau tạothành, người bình thường làm sao có thể sống tại một nơi như vậy được? Trongvô ý thức đều sẽ cho rằng người sống nơi đây rất biến thái, hơn nữa có danhtiếng làm cho gia tăng cảm giác, khiến cho người ngoài tới đây bị áp lực tâm lýkhó thể tưởng.Mặt đất sắp xếp trải đầy xương sọ là rất khó bằng phẳng, đối với người đi mộtchân đeo chiếc guốc gỗ như Thanh Nha mà nói, muốn duy trì cân bằng thân thểlà một thử thách, không có một mực vận công giữ thân hình cân đối là khôngđược.Bạch Vân dẫn hai người tiến vào chính điện, hai người nhìn thấy Minh tăngtrong truyền thuyết, cho dù đã cư ngụ lâu dài tại Ảo Vọng, Thanh Nha cũng làlần đầu tiên nhìn thấy. Nghe có vẻ không xứng với tư cách địa đầu xà số ẢoVọng, nhưng cũng không còn cách nào, vị cao tăng này quả thực hiếm khi lộdiện, người bình thường muốn gặp được một lần cũng không có khả năng, kẻ cóthể qua lại, lui tới trên cơ bản đều là đại nhân vật.Hai người còn nhìn thấy được hai vị hòa thượng lớn tuổi ngồi đả tọa tại hai bênchính điện, nhìn tựa như củi khô.Nhìn từ vị trí khoanh chân đả tọa, lại nhìn thấy đối tượng mà Bạch Vân thôngbáo, hai người liền biết người ngồi khoanh chân ở giữa chính là Minh tăng trongtruyền thuyết, chỉ là thoạt nhìn có vẻ tương đối trẻ tuổi, nhưng cũng không gâytrở ngại tới việc hai người nhanh chóng hành lễ.“Hậu bối Ảo Vọng, Thanh Nha, bái kiến đại sư.”“Hậu bối Xích Lan các, Long Hành Vân, bái kiến đại sư.”Hai người hành lễ không dám sơ ý, người ta ngồi xếp bằng, bọn họ không tiệnđứng từ trên cao nhìn xuống, Long Hành Vân trước tiên quỳ gối xuống, cúingười hành lễ.Thanh Nha nhìn thấy vậy thì không còn cách nào khác, một chiếc chân buộcchặt cố định không thuận tiện, đành phải lê một chân ở bên bộ dạng nửa ngồiquỳ, nửa phủ phục, dù sao tư thế không được dễ nhìn cho lắm, có phần nữ tính.Minh tăng nghe tiếng chậm rãi mở mắt ra, đầu tiên là chú ý tới tư thế kỳ quáicủa Thanh Nha, nhưng cũng không để ý quá nhiều, sau đó ánh mắt chủ yếudừng tại trên người Long Hành Vân, hỏi: “Ngươi chính là con trai của LongKiến sao?”Long Hành Vân vừa nghe câu hỏi này, tự cho rằng đại khái đã biết được vì saongười ta sẽ mở một góc lưới cho mình vào gặp mặt, gã vội vàng chân thànhkhom người đáp: “Vâng.”Thanh Nha đương nhiên hiểu rõ “Long Kiến” mà bọn họ nói tới là ai, y khôngcó khả năng không biết về xuất thân của Long Hành Vân, phải biết rằng vị LongKiến kia lúc trước thế nhưng là Đại động chủ của Thiên Lưu sơn, nếu như ngaycả việc này cũng không biết, y làm sao có thể lăn lộn tại phía dưới mí mắt ThiênLưu sơn chứ?Chỉ là không biết về sau vị Đại động chủ đó trúng phải cơn gió gì, không biếttại sao lại mày qua mắt lại với thiếp thân thị nữ của Đại thánh, sau đó bởi vì yêumà dẫn theo vị thị nữ kia thoát ly Thiên Lưu sơn rồi ẩn cư, vị thị nữ đó chính làmẫu thân của Long Hành Vân, hiện tại là Các chủ Xích Lan các.Về phần phụ thân Long Kiến của Long Hành Vân, nghe nói là vì không cònđược thế lực Thiên Lưu sơn mạnh mẽ che chở, sau đó bị cừu gia thanh toán, rờikhỏi Thiên Lưu sơn không được bao nhiêu năm thì chết đi.Nhưng cũng có lời đồn cho rằng, thực ra Long Kiến là bị Đại thánh Thiên Lưusơn thanh toán, nếu không, dựa vào thực lực của Long Kiến, người bình thườngrất khó thành công, bởi vì Long Kiến khiến Đại thánh mọc sừng.Có một số lời lưu truyền rất có căn có cứ, nói Các chủ Xích Lan các rất đẹp, nếukhông phải vì rất đẹp, Long Kiến làm sao có khả năng vì nàng ta mà thoát lyThiên Lưu sơn? Nữ nhân xinh đẹp như thế, lại làm thiếp thân thị nữ cho Đạithánh nhiều năm làm sao có thể không có phát sinh quan hệ nam nữ với Đạithánh cho được?Theo như lời đồn đại, nói là thị nữ của Đại thánh, thực tế cũng không có gì khácbiệt với tình nhân.Chỉ là, có quá nhiều mỹ nhân sẵn lòng chủ động nhào lên thân Đại thánh, chỉ làmột nữ nhân được gọi là xinh đẹp, hơn nữa còn là một thị nữ theo hầu, dựa vàođâu để Đại thánh bỏ qua tất cả chỉ yêu thương một mình nàng ta chứ? Nghe nóicũng chính là bởi vì nguyên nhân này, bởi vì Đại thánh có rất nhiều nữ nhân,cho nên vị thị nữ đó mới thất vọng mà theo Long Kiến rời đi, nói là ra đi với sựđau buồn.lời đồn đại nói là, nếu không phải là tình nhân của Đại thánh, Long Kiến cũngkhông đáng phải dẫn nàng ta thoát ly Thiên Lưu sơn, nếu như Đại thánh đã tácthành, vậy thì hoàn toàn có thể tiếp tục lưu lại Thiên Lưu sơn, rời đi tự nhiên làsợ xấu hổ khi gặp lại.Lời đồn dù sao cũng chỉ là lời đồn, thật giả như thế nào, e rằng chỉ có ngườitrong cuộc mới rõ ràng nhất.Nói chung, bất kể như thế nào, Đại thánh niệm tình Long Kiến theo mình nhiềunăm, sau khi hắn chết thì có chút chiếu cố với cô nhi quả phụ mà hắn để lại, lúcnày mới có việc Xích Lan các được thành lập.Nhưng lại có lời đồn đại nói rằng, Xích Lan các chẳng qua chỉ là một hành cungbí mật mà Đại thánh tạo ra mà thôi, thỉnh thoảng còn sẽ đến “thăm hỏi” vị thịnữ đó.Những lời đồn đó không quản là thật hay là giả, nhưng có một điều chắc chắnlà, kẻ dám truyền bá khắp nơi loại lời đồn nhằm vào Đại thánh Thiên Lưu sơnnhư vậy, bối cảnh có thể tưởng tượng được.Cho dù lời đồn đại là gì đi nữa thì cũng có một số tình huống là sự thực, sau khiLong Kiến rời khỏi Thiên Lưu sơn, Thiên Lưu sơn chỉ có Đại thánh, không còncó Đại động chủ. Không cần biết có chuyện người rời đi tình cảm nhạt haykhông, nhưng luận về tư cách và vai vế thì Nhị Động chủ, Tam động chủ, TứĐộng chủ, Ngũ Động chủ của Thiên Lưu sơn đều đã từng là tiểu đệ của phụthân Long Hành Vân, Long Hành Vân xem như là cháu trai của những ngườinày, về phần có thể được chiếu cố như thế nào lại là một chuyện khác, chí ít bốicảnh mặt ngoài là rõ ràng ở đó.Lúc này, Minh tăng lại chậm rãi lần lần tràng hạt trên tay, “Bần tăng và phụ thâncủa ngươi coi như là quen biết cũ, hồi đó, khi bần tăng mới vào quy y cửa Phậtthì phụ thân ngươi còn từng tới trong điện này xem lễ, thoáng cái đã qua nhiềunăm, cố nhân đã qua đời, chỉ có thể than thế sự vô thường.”Long Hành Vân có phần sửng sốt, chỉ biết rằng hồi đó phụ thân của mình cókhả năng quen biết vị này, nhưng gã chưa bao giờ nghe nói tới việc phụ thânmình và vị Minh tăng này có giao tình gì. Đương nhiên, khi phụ thân gã qua đờithì gã vẫn còn nhỏ tuổi, cũng không có cơ hội đến hỏi, then chốt là gã cũngchưa bao giờ nghe mẫu thân mình nói tới điều này, lúc trò chuyện thì mẫu thâncũng chỉ nói là đã từng muốn bái phỏng Minh tự nhưng bị từ chối ngoài cửa, gãcảm thấy có lẽ lúc còn sống phụ thân dường như cũng không có nói cho mẫuthân biết việc này.Gã ta không ngờ tới phụ thân của mình vậy mà còn chứng kiến quá trình vịMinh tăng này xuất gia.Gã ta càng thêm cho rằng đối phương là nhìn vào mặt mũi của phụ thân mìnhmà cho mình vào đây, đang quỳ tại đó gã lại nhanh chóng khom người, tất cungtất kính nói: “Gia phụ mất sớm, vãn bối không biết đoạn chuyện cũ này, nếukhông sẽ nhất định sớm đến đây bái kiến đại sư.”Ở bên cạnh, Thanh Nha đối với việc này chỉ hơi cảm thấy kinh ngạc, nhưngcũng không phải quá ngạc nhiên, theo y thấy, một nhân vật đã từng dưới mộtngười trên vạn người của Thiên Lưu sơn, quen biết Minh tăng là chuyện rấtbình thường.Minh tăng cười bình thản, cũng không vòng vo gì nữa, trực tiếp hỏi: “Con traicủa cố nhân đột ngột tới chơi, có phải là có việc gì hay không?”