Bán Tiên Dược Thiên Sầu Trong thâm sơn có một đạo quan, hương hỏa sớm đã điêu linh. Bỉ nhân bất tài, tuổi vừa mới mười chín, từ nhỏ đã là một gã đạo sĩ, phía trên có hơn mười vị sư huynh, phía dưới chỉ mình ta nhỏ nhất, tục xưng là Quan môn đệ tử. Sư môn quá nghèo, các sư huynh không chịu được kham khổ, may mắn chưởng môn sư tôn độ lượng, tùy ý chúng sư huynh giải tán rời đi. Về sau có ba vị sư huynh biết lạc đường mà quay lại, tuổi khá lớn, đều đã bốn mươi năm mươi. Nhờ được sư tôn ưu ái, trước khi mất truyền vị trí chưởng môn cho Tiểu đạo, nhưng mà vô luận là tuổi tác hay từng trải đều không thể phục chúng, ba vị sư huynh không phục. Sư môn bất hạnh, Tiểu đạo không phải trái hồng mềm, tuyệt không thoái nhượng, nội đấu cùng họ. Trong thôn dưới núi, có tân cử nhân, là bạn bè từ khi còn nhỏ, trước khi sư tôn mất cũng có dặn dò, hộ tống nó vào kinh đi thi. Nghĩa bất dung từ, vả lại cứ để Tiểu đạo dạo một vòng nhân gian, trở về sẽ đấu cùng chúng sư huynh! Chương 01: Đi thi 3127 tự -…

Chương 594: Lấy đây làm khởi đầu (1)

Bán TiênTác giả: Dược Thiên SầuTruyện Tiên Hiệp Bán Tiên Dược Thiên Sầu Trong thâm sơn có một đạo quan, hương hỏa sớm đã điêu linh. Bỉ nhân bất tài, tuổi vừa mới mười chín, từ nhỏ đã là một gã đạo sĩ, phía trên có hơn mười vị sư huynh, phía dưới chỉ mình ta nhỏ nhất, tục xưng là Quan môn đệ tử. Sư môn quá nghèo, các sư huynh không chịu được kham khổ, may mắn chưởng môn sư tôn độ lượng, tùy ý chúng sư huynh giải tán rời đi. Về sau có ba vị sư huynh biết lạc đường mà quay lại, tuổi khá lớn, đều đã bốn mươi năm mươi. Nhờ được sư tôn ưu ái, trước khi mất truyền vị trí chưởng môn cho Tiểu đạo, nhưng mà vô luận là tuổi tác hay từng trải đều không thể phục chúng, ba vị sư huynh không phục. Sư môn bất hạnh, Tiểu đạo không phải trái hồng mềm, tuyệt không thoái nhượng, nội đấu cùng họ. Trong thôn dưới núi, có tân cử nhân, là bạn bè từ khi còn nhỏ, trước khi sư tôn mất cũng có dặn dò, hộ tống nó vào kinh đi thi. Nghĩa bất dung từ, vả lại cứ để Tiểu đạo dạo một vòng nhân gian, trở về sẽ đấu cùng chúng sư huynh! Chương 01: Đi thi 3127 tự -… Nếu là như thế, vậy thì chỉ có thể chờ tin tức ngày mai.Dữu Khánh không tiếp tục nói thêm gì nữa, phép khích tướng không thể kíchđộng được Thiện Thiếu Đình, hắn lập tức mất hết hứng thú đối với Thiện ThiếuĐình, càng nhìn nhiều thêm một chút càng cảm thấy vẻ mặt của đối phươngchướng mắt nhiều hơn, tự nhiên cũng không còn muốn tiếp tục nán lại nơi này,hắn lập tức kéo theo Nam Trúc nói lời từ biệt.Thực ra, trước khi đến đây hắn cũng không có hoàn toàn nắm chắc có thể kýthác hi vọng vào Thiện Thiếu Đình, bởi vì xét về bối cảnh thì dù sao y chỉ làmột tiểu bối của Quy Kiếm sơn trang, Côn Linh sơn chưa chắc đã cho y tiến vàomở mang tầm mắt, huống chi còn dẫn theo người khác đi vào du ngoạn, bảnthân hắn cũng cảm thấy không quá chắc chắn, tuy nhiên hắn vẫn muốn tới thửxem sao.Vốn dự định nếu Thiện Thiếu Đình không được thì tiếp tục tìm kiếm ngườikhác thích hợp hơn để ké theo, không ngờ tới lại tiết kiệm được mấy dặmđường, đột nhiên trên đường xuất hiện một người Kha Nhiên.Tiêu Trường Đạo và Ngô Dung Quý ra cửa tiễn khách, nhìn theo khách nhân trởvề căn nhà nghỉ của họ, hai người trao đổi ánh mắt với nhau, đồng thời xoayngười đi tản bộ xuống núi.Sau khi bên cạnh không còn người ngoài, Ngô Dung Quý mới khẽ cười, nói:“Xem ra bốn người Long Quang tông kia cũng không có ý định chuyển đi.”Từ khi hai người tới đây, bọn họ đã mượn nhờ tên tuổi của Thiện Thiếu Đình đểđuổi đi một số người, tất nhiên là không thể đuổi đi hết toàn bộ, nếu để trốngquá nhiều phòng, những người tới sau sẽ được bố trí vào nơi đây, mà càng vềsau càng dễ dàng xuất hiện cao thủ. Bọn họ chỉ nhắm vào một loại mục tiêu, đólà những người mà bọn họ cảm thấy về thực lực có thể đe dọa đến bọn họ, lúcđó, bọn họ sẽ dựa thế hù dọa người ta chuyển đi, chỉ để lại những người có thựclực hạn chế.Mục đích cũng rất đơn giản, chính là vì bọn họ muốn gia tăng khả năng chiếnthắng của mình tại trong khu “Đinh Dần” này, muốn nhờ vào đại hội lần này đểgầy dựng một giá trị tốt cho bản thân.Nhưng đám người Dữu Khánh giống như đã uống thuốc ngốc vậy, không hiểuđược cũng thôi đi, vậy mà còn chạy tới lôi kéo Thiện Thiếu Đình đi xem phongcảnh, khiến cho bọn họ phải cẩn thận nếu muốn tiếp tục gây xích mích trướcmặt Thiện Thiếu Đình.Tiêu Trường Đạo hừ một tiếng: “Người ta là Đại tiễn sư, thứ tự xếp hạng trongđại hội như thế nào cũng không ảnh hưởng được tới tương lai của người ta, cólẽ là người ta không đặt nặng lắm đi. Bây giờ, e rằng không chỉ có bốn tên này,tên Kha Nhiên kia nhận lấy việc vào Linh cốc, sợ rằng cũng là hạng người cóbối cảnh tàng long ngọa hổ, có lẽ không phải Thiện Thiếu Đình có thể hù dọabỏ chạy.”Ngô Dung Quý cười khẽ: “Không gấp gáp, dù sao vẫn còn có thời gian, làmtừng tên một. Bốn tên gia hỏa Long Quang tông kia, khiến người kiêng kỵ nhấtchính là lợi thế của mũi tên, Thiện Thiếu Đình không ảnh hưởng được bọn hắn,vậy thì nghĩ cách mài cụt đi sự sắc bén của bọn hắn, không còn nanh nuốt đểtổn thương người, tu vi về đao kiếm quyền cước không phải là sở trường củaLong Quang tông.”Tiêu Trường Đạo dừng lại, đưa tay hơi ngăn cản gã một chút, “Ý của ngươi là,ngươi có cách khiến cho bọn hắn bỏ cung tên đi sao?”Ngô Dung Quý làm ra vẻ mặt huyền bí, cười khẽ nói: “Mũi tên của bốn vị Đạitiễn sư rất lợi hại, nếu như trong lúc tỷ thí bắn loạn mũi tên ra xung quanh,không chỉ sẽ hại đến tính mạng người dự thi, thậm chí còn có khả năng ảnhhưởng đến tính mạng của không ít người đứng xem, bọn ta lấy việc này chấtvấn Côn Linh sơn để xem họ giải quyết như thế nào.”Tiêu Trường Đạo chần chừ, “Như vậy có tác dụng sao? Hai người chúng ta đichất vấn Côn Linh sơn sao? Có phải là có phần không biết chừng mực haykhông?”“Chất vấn chỉ là một trong số đó.” Ngô Dung Quý lời nói nhỏ nhẹ, sau đó hấthất cằm ra hiệu về phía tòa nhà nhỏ có người ra vào cách đây không xa, “Chỉdựa vào hai người chúng ta là không đủ sức nặng, hai người chúng ta cũngkhông tiện ra mặt làm chuyện đó, không phải còn có bọn họ sao? Bọn họ có khảnăng còn chưa biết được tình hình, cần nói rõ cho bọn họ biết được sự thiệt hơntrong đó, kết nối nhiều một số người để cùng nhau tìm đến chất vấn Côn Linhsơn. Tiêu huynh, nếu là mọi người thống nhất bày tỏ, nói rằng bốn vị Đại tiễnsư không cần thi đấu nữa, cứ để cho bốn người bọn hắn trực tiếp tấn cấp là đượcrồi, ngươi đoán xem Côn Linh sơn sẽ xử lý như thế nào?”Ánh mắt Tiêu Trường Đạo lấp lóe một hồi, rồi nhịn không được cất tiếng cườikhẽ, “Hay, Côn Linh sơn làm như thế nào thì ta không biết, nhưng nhất định sẽphân vân khó xử.” Gã ta vung tay lên, vỗ vào tay đối phương, “Đi, tìm nhữngngười khác nói chuyện đi.”Hai người đi thẳng đến tòa nhà nhỏ khác có người ở.Trở lại nơi ở của mình, Nam Trúc lập tức lôi kéo Dữu Khánh lên lầu, kéo ngườivào trong phòng liền hỏi chuyện gì xảy ra.Dữu Khánh cũng không giấu giếm gã, nói cho gã biết tình hình mà hắn và MụcNgạo Thiết tìm hiểu được lúc trước, nơi đây cách Linh cốc khá xa, lạ nước lạcái rất khó lẻn tới được, lợi dụng mối quan hệ để tiến vào xem Linh cốc là cáchtốt nhất.Trong lúc nói chuyện, Mục Ngạo Thiết cũng xông vào phòng.Nam Trúc a một tiếng, cuối cùng đã biết được lão Thập Ngũ vào đó quấy rốimột trận là có ý gì, “Xem ra tên Kha Nhiên kia xuất hiện rất đúng lúc, tại sao tacảm thấy trùng hợp như thế, sẽ không có vấn đề gì đi?”Chuyện Kiều Thư Nhi lúc trước, mặc dù gã không phải là người bị tổn thươngnhiều nhất, nhưng trải qua sự việc đó, bản thân là một người liên quan, dù cóthể ngã một lần khôn hơn một chút hay không chưa biết, chí ít tâm trí cũng trởnên nhạy cảm hơn một chút.Dữu Khánh trầm mặc một hồi, “Không cần biết hắn có vấn đề gì hay không, chỉcần có thể dẫn chúng ta tiến vào Linh cốc là được.”Nam Trúc tức thì có chút lo sợ, “Ngươi đùa cái gì vậy, u u mê mê chúi đầu xôngtới trước, vạn nhất phía trước lại có một cái hố to đang chờ chúng ta thì làm saobây giờ?”Dữu Khánh hỏi ngược lại: “Có hố cũng có thể làm gì được chứ? Nếu như ngaycả chuyện này cũng có thể tính kế đến trên đầu chúng ta, với năng lực của đốiphương như vậy, dựa vào ba con mèo hai cái chân chúng ta đây, ngươi nghĩrằng chúng ta có thể trốn được sao? Chỉ có thể là cùi không sợ lở mà thôi! Hơnnữa, chúng ta chỉ là muốn đến Linh cốc nhìn xem tình hình, tạm thời không códự định làm gì khác.”Nam Trúc không nói nên lời, cuối cùng cũng chỉ có thể cất tiếng than nhẹ, đãchấp nhận, bởi vì những gì lão Thập Ngũ nói cũng không sai, nếu thật sự là kẻcó khả năng lớn như vậy muốn cắn bọn hắn, cho dù bọn hắn nằm thẳng ra đókhông làm gì thì cũng sẽ bị làm cho gà bay chó sủa.Mục Ngạo Thiết cũng nhíu mày.

Bán TiênTác giả: Dược Thiên SầuTruyện Tiên Hiệp Bán Tiên Dược Thiên Sầu Trong thâm sơn có một đạo quan, hương hỏa sớm đã điêu linh. Bỉ nhân bất tài, tuổi vừa mới mười chín, từ nhỏ đã là một gã đạo sĩ, phía trên có hơn mười vị sư huynh, phía dưới chỉ mình ta nhỏ nhất, tục xưng là Quan môn đệ tử. Sư môn quá nghèo, các sư huynh không chịu được kham khổ, may mắn chưởng môn sư tôn độ lượng, tùy ý chúng sư huynh giải tán rời đi. Về sau có ba vị sư huynh biết lạc đường mà quay lại, tuổi khá lớn, đều đã bốn mươi năm mươi. Nhờ được sư tôn ưu ái, trước khi mất truyền vị trí chưởng môn cho Tiểu đạo, nhưng mà vô luận là tuổi tác hay từng trải đều không thể phục chúng, ba vị sư huynh không phục. Sư môn bất hạnh, Tiểu đạo không phải trái hồng mềm, tuyệt không thoái nhượng, nội đấu cùng họ. Trong thôn dưới núi, có tân cử nhân, là bạn bè từ khi còn nhỏ, trước khi sư tôn mất cũng có dặn dò, hộ tống nó vào kinh đi thi. Nghĩa bất dung từ, vả lại cứ để Tiểu đạo dạo một vòng nhân gian, trở về sẽ đấu cùng chúng sư huynh! Chương 01: Đi thi 3127 tự -… Nếu là như thế, vậy thì chỉ có thể chờ tin tức ngày mai.Dữu Khánh không tiếp tục nói thêm gì nữa, phép khích tướng không thể kíchđộng được Thiện Thiếu Đình, hắn lập tức mất hết hứng thú đối với Thiện ThiếuĐình, càng nhìn nhiều thêm một chút càng cảm thấy vẻ mặt của đối phươngchướng mắt nhiều hơn, tự nhiên cũng không còn muốn tiếp tục nán lại nơi này,hắn lập tức kéo theo Nam Trúc nói lời từ biệt.Thực ra, trước khi đến đây hắn cũng không có hoàn toàn nắm chắc có thể kýthác hi vọng vào Thiện Thiếu Đình, bởi vì xét về bối cảnh thì dù sao y chỉ làmột tiểu bối của Quy Kiếm sơn trang, Côn Linh sơn chưa chắc đã cho y tiến vàomở mang tầm mắt, huống chi còn dẫn theo người khác đi vào du ngoạn, bảnthân hắn cũng cảm thấy không quá chắc chắn, tuy nhiên hắn vẫn muốn tới thửxem sao.Vốn dự định nếu Thiện Thiếu Đình không được thì tiếp tục tìm kiếm ngườikhác thích hợp hơn để ké theo, không ngờ tới lại tiết kiệm được mấy dặmđường, đột nhiên trên đường xuất hiện một người Kha Nhiên.Tiêu Trường Đạo và Ngô Dung Quý ra cửa tiễn khách, nhìn theo khách nhân trởvề căn nhà nghỉ của họ, hai người trao đổi ánh mắt với nhau, đồng thời xoayngười đi tản bộ xuống núi.Sau khi bên cạnh không còn người ngoài, Ngô Dung Quý mới khẽ cười, nói:“Xem ra bốn người Long Quang tông kia cũng không có ý định chuyển đi.”Từ khi hai người tới đây, bọn họ đã mượn nhờ tên tuổi của Thiện Thiếu Đình đểđuổi đi một số người, tất nhiên là không thể đuổi đi hết toàn bộ, nếu để trốngquá nhiều phòng, những người tới sau sẽ được bố trí vào nơi đây, mà càng vềsau càng dễ dàng xuất hiện cao thủ. Bọn họ chỉ nhắm vào một loại mục tiêu, đólà những người mà bọn họ cảm thấy về thực lực có thể đe dọa đến bọn họ, lúcđó, bọn họ sẽ dựa thế hù dọa người ta chuyển đi, chỉ để lại những người có thựclực hạn chế.Mục đích cũng rất đơn giản, chính là vì bọn họ muốn gia tăng khả năng chiếnthắng của mình tại trong khu “Đinh Dần” này, muốn nhờ vào đại hội lần này đểgầy dựng một giá trị tốt cho bản thân.Nhưng đám người Dữu Khánh giống như đã uống thuốc ngốc vậy, không hiểuđược cũng thôi đi, vậy mà còn chạy tới lôi kéo Thiện Thiếu Đình đi xem phongcảnh, khiến cho bọn họ phải cẩn thận nếu muốn tiếp tục gây xích mích trướcmặt Thiện Thiếu Đình.Tiêu Trường Đạo hừ một tiếng: “Người ta là Đại tiễn sư, thứ tự xếp hạng trongđại hội như thế nào cũng không ảnh hưởng được tới tương lai của người ta, cólẽ là người ta không đặt nặng lắm đi. Bây giờ, e rằng không chỉ có bốn tên này,tên Kha Nhiên kia nhận lấy việc vào Linh cốc, sợ rằng cũng là hạng người cóbối cảnh tàng long ngọa hổ, có lẽ không phải Thiện Thiếu Đình có thể hù dọabỏ chạy.”Ngô Dung Quý cười khẽ: “Không gấp gáp, dù sao vẫn còn có thời gian, làmtừng tên một. Bốn tên gia hỏa Long Quang tông kia, khiến người kiêng kỵ nhấtchính là lợi thế của mũi tên, Thiện Thiếu Đình không ảnh hưởng được bọn hắn,vậy thì nghĩ cách mài cụt đi sự sắc bén của bọn hắn, không còn nanh nuốt đểtổn thương người, tu vi về đao kiếm quyền cước không phải là sở trường củaLong Quang tông.”Tiêu Trường Đạo dừng lại, đưa tay hơi ngăn cản gã một chút, “Ý của ngươi là,ngươi có cách khiến cho bọn hắn bỏ cung tên đi sao?”Ngô Dung Quý làm ra vẻ mặt huyền bí, cười khẽ nói: “Mũi tên của bốn vị Đạitiễn sư rất lợi hại, nếu như trong lúc tỷ thí bắn loạn mũi tên ra xung quanh,không chỉ sẽ hại đến tính mạng người dự thi, thậm chí còn có khả năng ảnhhưởng đến tính mạng của không ít người đứng xem, bọn ta lấy việc này chấtvấn Côn Linh sơn để xem họ giải quyết như thế nào.”Tiêu Trường Đạo chần chừ, “Như vậy có tác dụng sao? Hai người chúng ta đichất vấn Côn Linh sơn sao? Có phải là có phần không biết chừng mực haykhông?”“Chất vấn chỉ là một trong số đó.” Ngô Dung Quý lời nói nhỏ nhẹ, sau đó hấthất cằm ra hiệu về phía tòa nhà nhỏ có người ra vào cách đây không xa, “Chỉdựa vào hai người chúng ta là không đủ sức nặng, hai người chúng ta cũngkhông tiện ra mặt làm chuyện đó, không phải còn có bọn họ sao? Bọn họ có khảnăng còn chưa biết được tình hình, cần nói rõ cho bọn họ biết được sự thiệt hơntrong đó, kết nối nhiều một số người để cùng nhau tìm đến chất vấn Côn Linhsơn. Tiêu huynh, nếu là mọi người thống nhất bày tỏ, nói rằng bốn vị Đại tiễnsư không cần thi đấu nữa, cứ để cho bốn người bọn hắn trực tiếp tấn cấp là đượcrồi, ngươi đoán xem Côn Linh sơn sẽ xử lý như thế nào?”Ánh mắt Tiêu Trường Đạo lấp lóe một hồi, rồi nhịn không được cất tiếng cườikhẽ, “Hay, Côn Linh sơn làm như thế nào thì ta không biết, nhưng nhất định sẽphân vân khó xử.” Gã ta vung tay lên, vỗ vào tay đối phương, “Đi, tìm nhữngngười khác nói chuyện đi.”Hai người đi thẳng đến tòa nhà nhỏ khác có người ở.Trở lại nơi ở của mình, Nam Trúc lập tức lôi kéo Dữu Khánh lên lầu, kéo ngườivào trong phòng liền hỏi chuyện gì xảy ra.Dữu Khánh cũng không giấu giếm gã, nói cho gã biết tình hình mà hắn và MụcNgạo Thiết tìm hiểu được lúc trước, nơi đây cách Linh cốc khá xa, lạ nước lạcái rất khó lẻn tới được, lợi dụng mối quan hệ để tiến vào xem Linh cốc là cáchtốt nhất.Trong lúc nói chuyện, Mục Ngạo Thiết cũng xông vào phòng.Nam Trúc a một tiếng, cuối cùng đã biết được lão Thập Ngũ vào đó quấy rốimột trận là có ý gì, “Xem ra tên Kha Nhiên kia xuất hiện rất đúng lúc, tại sao tacảm thấy trùng hợp như thế, sẽ không có vấn đề gì đi?”Chuyện Kiều Thư Nhi lúc trước, mặc dù gã không phải là người bị tổn thươngnhiều nhất, nhưng trải qua sự việc đó, bản thân là một người liên quan, dù cóthể ngã một lần khôn hơn một chút hay không chưa biết, chí ít tâm trí cũng trởnên nhạy cảm hơn một chút.Dữu Khánh trầm mặc một hồi, “Không cần biết hắn có vấn đề gì hay không, chỉcần có thể dẫn chúng ta tiến vào Linh cốc là được.”Nam Trúc tức thì có chút lo sợ, “Ngươi đùa cái gì vậy, u u mê mê chúi đầu xôngtới trước, vạn nhất phía trước lại có một cái hố to đang chờ chúng ta thì làm saobây giờ?”Dữu Khánh hỏi ngược lại: “Có hố cũng có thể làm gì được chứ? Nếu như ngaycả chuyện này cũng có thể tính kế đến trên đầu chúng ta, với năng lực của đốiphương như vậy, dựa vào ba con mèo hai cái chân chúng ta đây, ngươi nghĩrằng chúng ta có thể trốn được sao? Chỉ có thể là cùi không sợ lở mà thôi! Hơnnữa, chúng ta chỉ là muốn đến Linh cốc nhìn xem tình hình, tạm thời không códự định làm gì khác.”Nam Trúc không nói nên lời, cuối cùng cũng chỉ có thể cất tiếng than nhẹ, đãchấp nhận, bởi vì những gì lão Thập Ngũ nói cũng không sai, nếu thật sự là kẻcó khả năng lớn như vậy muốn cắn bọn hắn, cho dù bọn hắn nằm thẳng ra đókhông làm gì thì cũng sẽ bị làm cho gà bay chó sủa.Mục Ngạo Thiết cũng nhíu mày.

Bán TiênTác giả: Dược Thiên SầuTruyện Tiên Hiệp Bán Tiên Dược Thiên Sầu Trong thâm sơn có một đạo quan, hương hỏa sớm đã điêu linh. Bỉ nhân bất tài, tuổi vừa mới mười chín, từ nhỏ đã là một gã đạo sĩ, phía trên có hơn mười vị sư huynh, phía dưới chỉ mình ta nhỏ nhất, tục xưng là Quan môn đệ tử. Sư môn quá nghèo, các sư huynh không chịu được kham khổ, may mắn chưởng môn sư tôn độ lượng, tùy ý chúng sư huynh giải tán rời đi. Về sau có ba vị sư huynh biết lạc đường mà quay lại, tuổi khá lớn, đều đã bốn mươi năm mươi. Nhờ được sư tôn ưu ái, trước khi mất truyền vị trí chưởng môn cho Tiểu đạo, nhưng mà vô luận là tuổi tác hay từng trải đều không thể phục chúng, ba vị sư huynh không phục. Sư môn bất hạnh, Tiểu đạo không phải trái hồng mềm, tuyệt không thoái nhượng, nội đấu cùng họ. Trong thôn dưới núi, có tân cử nhân, là bạn bè từ khi còn nhỏ, trước khi sư tôn mất cũng có dặn dò, hộ tống nó vào kinh đi thi. Nghĩa bất dung từ, vả lại cứ để Tiểu đạo dạo một vòng nhân gian, trở về sẽ đấu cùng chúng sư huynh! Chương 01: Đi thi 3127 tự -… Nếu là như thế, vậy thì chỉ có thể chờ tin tức ngày mai.Dữu Khánh không tiếp tục nói thêm gì nữa, phép khích tướng không thể kíchđộng được Thiện Thiếu Đình, hắn lập tức mất hết hứng thú đối với Thiện ThiếuĐình, càng nhìn nhiều thêm một chút càng cảm thấy vẻ mặt của đối phươngchướng mắt nhiều hơn, tự nhiên cũng không còn muốn tiếp tục nán lại nơi này,hắn lập tức kéo theo Nam Trúc nói lời từ biệt.Thực ra, trước khi đến đây hắn cũng không có hoàn toàn nắm chắc có thể kýthác hi vọng vào Thiện Thiếu Đình, bởi vì xét về bối cảnh thì dù sao y chỉ làmột tiểu bối của Quy Kiếm sơn trang, Côn Linh sơn chưa chắc đã cho y tiến vàomở mang tầm mắt, huống chi còn dẫn theo người khác đi vào du ngoạn, bảnthân hắn cũng cảm thấy không quá chắc chắn, tuy nhiên hắn vẫn muốn tới thửxem sao.Vốn dự định nếu Thiện Thiếu Đình không được thì tiếp tục tìm kiếm ngườikhác thích hợp hơn để ké theo, không ngờ tới lại tiết kiệm được mấy dặmđường, đột nhiên trên đường xuất hiện một người Kha Nhiên.Tiêu Trường Đạo và Ngô Dung Quý ra cửa tiễn khách, nhìn theo khách nhân trởvề căn nhà nghỉ của họ, hai người trao đổi ánh mắt với nhau, đồng thời xoayngười đi tản bộ xuống núi.Sau khi bên cạnh không còn người ngoài, Ngô Dung Quý mới khẽ cười, nói:“Xem ra bốn người Long Quang tông kia cũng không có ý định chuyển đi.”Từ khi hai người tới đây, bọn họ đã mượn nhờ tên tuổi của Thiện Thiếu Đình đểđuổi đi một số người, tất nhiên là không thể đuổi đi hết toàn bộ, nếu để trốngquá nhiều phòng, những người tới sau sẽ được bố trí vào nơi đây, mà càng vềsau càng dễ dàng xuất hiện cao thủ. Bọn họ chỉ nhắm vào một loại mục tiêu, đólà những người mà bọn họ cảm thấy về thực lực có thể đe dọa đến bọn họ, lúcđó, bọn họ sẽ dựa thế hù dọa người ta chuyển đi, chỉ để lại những người có thựclực hạn chế.Mục đích cũng rất đơn giản, chính là vì bọn họ muốn gia tăng khả năng chiếnthắng của mình tại trong khu “Đinh Dần” này, muốn nhờ vào đại hội lần này đểgầy dựng một giá trị tốt cho bản thân.Nhưng đám người Dữu Khánh giống như đã uống thuốc ngốc vậy, không hiểuđược cũng thôi đi, vậy mà còn chạy tới lôi kéo Thiện Thiếu Đình đi xem phongcảnh, khiến cho bọn họ phải cẩn thận nếu muốn tiếp tục gây xích mích trướcmặt Thiện Thiếu Đình.Tiêu Trường Đạo hừ một tiếng: “Người ta là Đại tiễn sư, thứ tự xếp hạng trongđại hội như thế nào cũng không ảnh hưởng được tới tương lai của người ta, cólẽ là người ta không đặt nặng lắm đi. Bây giờ, e rằng không chỉ có bốn tên này,tên Kha Nhiên kia nhận lấy việc vào Linh cốc, sợ rằng cũng là hạng người cóbối cảnh tàng long ngọa hổ, có lẽ không phải Thiện Thiếu Đình có thể hù dọabỏ chạy.”Ngô Dung Quý cười khẽ: “Không gấp gáp, dù sao vẫn còn có thời gian, làmtừng tên một. Bốn tên gia hỏa Long Quang tông kia, khiến người kiêng kỵ nhấtchính là lợi thế của mũi tên, Thiện Thiếu Đình không ảnh hưởng được bọn hắn,vậy thì nghĩ cách mài cụt đi sự sắc bén của bọn hắn, không còn nanh nuốt đểtổn thương người, tu vi về đao kiếm quyền cước không phải là sở trường củaLong Quang tông.”Tiêu Trường Đạo dừng lại, đưa tay hơi ngăn cản gã một chút, “Ý của ngươi là,ngươi có cách khiến cho bọn hắn bỏ cung tên đi sao?”Ngô Dung Quý làm ra vẻ mặt huyền bí, cười khẽ nói: “Mũi tên của bốn vị Đạitiễn sư rất lợi hại, nếu như trong lúc tỷ thí bắn loạn mũi tên ra xung quanh,không chỉ sẽ hại đến tính mạng người dự thi, thậm chí còn có khả năng ảnhhưởng đến tính mạng của không ít người đứng xem, bọn ta lấy việc này chấtvấn Côn Linh sơn để xem họ giải quyết như thế nào.”Tiêu Trường Đạo chần chừ, “Như vậy có tác dụng sao? Hai người chúng ta đichất vấn Côn Linh sơn sao? Có phải là có phần không biết chừng mực haykhông?”“Chất vấn chỉ là một trong số đó.” Ngô Dung Quý lời nói nhỏ nhẹ, sau đó hấthất cằm ra hiệu về phía tòa nhà nhỏ có người ra vào cách đây không xa, “Chỉdựa vào hai người chúng ta là không đủ sức nặng, hai người chúng ta cũngkhông tiện ra mặt làm chuyện đó, không phải còn có bọn họ sao? Bọn họ có khảnăng còn chưa biết được tình hình, cần nói rõ cho bọn họ biết được sự thiệt hơntrong đó, kết nối nhiều một số người để cùng nhau tìm đến chất vấn Côn Linhsơn. Tiêu huynh, nếu là mọi người thống nhất bày tỏ, nói rằng bốn vị Đại tiễnsư không cần thi đấu nữa, cứ để cho bốn người bọn hắn trực tiếp tấn cấp là đượcrồi, ngươi đoán xem Côn Linh sơn sẽ xử lý như thế nào?”Ánh mắt Tiêu Trường Đạo lấp lóe một hồi, rồi nhịn không được cất tiếng cườikhẽ, “Hay, Côn Linh sơn làm như thế nào thì ta không biết, nhưng nhất định sẽphân vân khó xử.” Gã ta vung tay lên, vỗ vào tay đối phương, “Đi, tìm nhữngngười khác nói chuyện đi.”Hai người đi thẳng đến tòa nhà nhỏ khác có người ở.Trở lại nơi ở của mình, Nam Trúc lập tức lôi kéo Dữu Khánh lên lầu, kéo ngườivào trong phòng liền hỏi chuyện gì xảy ra.Dữu Khánh cũng không giấu giếm gã, nói cho gã biết tình hình mà hắn và MụcNgạo Thiết tìm hiểu được lúc trước, nơi đây cách Linh cốc khá xa, lạ nước lạcái rất khó lẻn tới được, lợi dụng mối quan hệ để tiến vào xem Linh cốc là cáchtốt nhất.Trong lúc nói chuyện, Mục Ngạo Thiết cũng xông vào phòng.Nam Trúc a một tiếng, cuối cùng đã biết được lão Thập Ngũ vào đó quấy rốimột trận là có ý gì, “Xem ra tên Kha Nhiên kia xuất hiện rất đúng lúc, tại sao tacảm thấy trùng hợp như thế, sẽ không có vấn đề gì đi?”Chuyện Kiều Thư Nhi lúc trước, mặc dù gã không phải là người bị tổn thươngnhiều nhất, nhưng trải qua sự việc đó, bản thân là một người liên quan, dù cóthể ngã một lần khôn hơn một chút hay không chưa biết, chí ít tâm trí cũng trởnên nhạy cảm hơn một chút.Dữu Khánh trầm mặc một hồi, “Không cần biết hắn có vấn đề gì hay không, chỉcần có thể dẫn chúng ta tiến vào Linh cốc là được.”Nam Trúc tức thì có chút lo sợ, “Ngươi đùa cái gì vậy, u u mê mê chúi đầu xôngtới trước, vạn nhất phía trước lại có một cái hố to đang chờ chúng ta thì làm saobây giờ?”Dữu Khánh hỏi ngược lại: “Có hố cũng có thể làm gì được chứ? Nếu như ngaycả chuyện này cũng có thể tính kế đến trên đầu chúng ta, với năng lực của đốiphương như vậy, dựa vào ba con mèo hai cái chân chúng ta đây, ngươi nghĩrằng chúng ta có thể trốn được sao? Chỉ có thể là cùi không sợ lở mà thôi! Hơnnữa, chúng ta chỉ là muốn đến Linh cốc nhìn xem tình hình, tạm thời không códự định làm gì khác.”Nam Trúc không nói nên lời, cuối cùng cũng chỉ có thể cất tiếng than nhẹ, đãchấp nhận, bởi vì những gì lão Thập Ngũ nói cũng không sai, nếu thật sự là kẻcó khả năng lớn như vậy muốn cắn bọn hắn, cho dù bọn hắn nằm thẳng ra đókhông làm gì thì cũng sẽ bị làm cho gà bay chó sủa.Mục Ngạo Thiết cũng nhíu mày.

Chương 594: Lấy đây làm khởi đầu (1)