Mặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng…

Chương 267: Luận đạo

Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… “Sở tông chủ, lần trước tới thăm hỏi, không có nhiều cơ hội bắt chuyện vớingươi, thực sự là đáng tiếc, vậy thì nhân cơ hội này, bắt chuyện với ngươi.”“Đúng rồi, còn các chư vị nữa, dù sao rảnh rỗi không có việc gì làm, khôngbằng chúng ta tìm đề tài, cùng nhau tâm sự, thế nào?”Ngô Việt cười nói.“Có thể, có thể.”Mấy đại biểu của tông môn ẩn thế Trung Châu đều gật đầu.Nghe thấy những lời này, Sở Duyên ở bên cạnh vẻ mặt cứng đờ.Tìm đề tài cùng tâm sự sao?Tán gẫu em gái ngươi.Ta và các ngươi không phải là nhân vật cùng cấp bậc.Các ngươi là thực trâu bò, ta thì khoác lác cỡ này.Có đề tài gì để nói.Chẳng lẽ bảo ta nói cho các ngươi nghe những hạng mục cần chú ý trong tuluyện cơ sở giai đoạn đầu cảnh giới Luyện Khí sao?Trong lòng Sở Duyên lập tức hơi khẩn trương.Nhưng hắn không dám từ chối.Chỉ có thể nghiến răng gật đầu.“Có thể.”Môi Sở Duyên khẽ mở, phun ra một chữ.Thấy thế.Ngô Việt nhẹ nhàng thở ra, vốn định tiếp tục mở miệng.Nhưng lão ta còn chưa kịp mở miệng.Mấy đại diện của tông môn ẩn thế đã đoạt lời trước.Theo bọn họ, đây chính là một cơ hội có thể thăm dò truyền thừa cụ thể củatông môn ẩn thế Đông Châu.“Tiền bối, không bằng chúng ta tâm sự về đạo đi?”“Đạo sao? Không tệ không tệ, tiền bối, chúng ta tán gẫu đề tài này đi.”“Rất tốt, để tiền bối quyết định, tiền bối nói tán gẫu cái gì, vậy thì tán gẫu cái đóđi.”Mấy vị đại biểu nhao nhao mở miệng.Bọn họ không biết rằng.Khi mấy vị đại biểu nói ra đề tài này.Sở Duyên sửng sốt.Sau khi sửng sốt một lát, hắn có chút muốn cười.Tán gẫu đạo sao? Sao không nói đề tài này sớm.Đề tài này hắn rất thành thục!Hắn đều đã lừa mấy đệ tử.Đề tài này người nào cũng không bằng hắn.Hắn nói.Ai tới cũng vô dụng!Sở Duyên thả lỏng người.“Được.”Sở Duyên mở miệng nói.Đôi mắt đám đại biểu của tông môn ẩn thế Trung Châu sáng lên.Một người trong đó cất bước đi ra.“Nếu muốn tán gẫu đạo, vậy phải có người mở đầu trước, vậy thì do bần đạotrước đi? Bần đạo là cảnh giới Độ Kiếp, đến từ Trấn Thiên Tông một trongnhững tông môn ẩn thế ở Trung Châu.”“Trấn Thiên Tông ta truyền thừa tới nay, đã có dư hai mươi vạn năm, trong thờigian này từng có vô số nhân vật Thiên Kiêu, người mạnh nhất, là Diệp HuyềnThiên Tôn mười vạn năm trước, cũng là Diệp Huyền Thiên Tôn là người đưa rađạo Trấn Thiên Tông ta am hiểu chân chính trước tiên, phong ấn chi đạo!”“Nhất diệp nhất thế giới, đây cũng là đạo căn bản của Trấn Thiên Tông ta, trongnhất diệp ẩn chứa thế giới một phương, lấy nhất giới chi lực trấn áp ngườikhác…”Người nọ chậm rãi nói, trong giọng nói tràn ngập tự hào đối với tông môn nhàmình.Đối với lời lão ta nói, những người khác không để ý lắm.Đợi người này nói xong.Những người khác nhao nhao mở miệng.“Bần đạo là người của Minh Tiên Thánh Tông, một trong những tông môn ẩnthế ở Trung Châu, Minh Tiên Thánh Tông ta am hiểu chú thuật nhất, chúngsinh, phàm là có linh giả, trên người đều có nhân quả. Mà chú thuật, là dẫn phátnhân quả trên người mỗi người, lấy nhân quả phản phệ Kỳ Linh Hồn mà chết!”“Tông môn sau lưng bần đạo, chính là Vạn Hồn Điện…”“Bần đạo…”Mỗi người nói xong đạo của tông môn nhà mình.Từng người một nói, rất có trật tự.Khoảng mười mấy phút sau, thì tới lượt Sở Duyên.Mấy người không mở miệng nữa, thậm chí còn mở một tầng trận pháp cách âm,khiến xung quanh yên tĩnh trở lại.Muốn yên tĩnh lắng nghe lời Sở Duyên nói.Tin tức về tông môn ẩn thế Đông Châu, mới là tin tức bọn họ muốn biết, nhữngtông môn khác đều không để ý.Nhưng Sở Duyên nghe xong sửng sốt một lát, có chút chưa hoàn hồn.Trâu… Trâu bò như vậy sao?Lời nói của hắn đều là khoác lác, mà lời nói của những người này, tám chínphần mười là trâu bò thật.Lại là ta khoác lác làm ra vẻ, các ngươi thực sự trâu bò…Khoảng một lúc lâu sau.Sở Duyên mới hoàn hồn, thấy mọi người đều nhìn chằm chằm hắn, biết tới lượtmình kể rồi.Hắn hít sâu một hơi.Trong đầu nhanh chóng suy tư.Nên nói thế nào mới chấn trụ bọn họ.Vậy thì phải làm cho trâu bò một chút!Sở Duyên nghĩ như vậy, ống tay áo vung lên, một cơn gió thổi qua.Hắn tạm dừng một lát, sau đó chuẩn bị mở miệng.Chỉ nghe hắn mở miệng nói…Trên bậc thang.Mấy vị đại diện của tông môn ẩn thế bao gồm cả Ngô Việt đều im lặng lại, ánhmắt nhìn chằm chằm Sở Duyên.Muốn nghe Sở Duyên nói về truyền thừa đạo pháp của tông môn ẩn thế ĐôngChâu.Chỉ thấy đôi mắt Sở Duyên nhắm chặt, trầm tư một lát, mới chậm rãi mở miệng.“Bổn tọa đến từ Vô Đạo Tông, Vô Đạo Tông, giống như các ngươi suy nghĩ,tông môn ẩn thế Đông Châu.”“Bản tông như tên của tông, không truyền thừa đạo pháp gì, có thể nói vô đạo,vô đạo là như thế nào? Đạo bản vi vô, tòng vô sinh nhất, nhất sinh vạn pháp,vạn pháp quy nhất! Vô tại nhất tiền!”“Đạo không phân trước sau, pháp thì phân trước sau! Truyền pháp cho đệ tử ta,nói cho cùng không phải là phương pháp của đệ tử, mà là phương pháp củangười khác, truyền đạo của Vô Đạo Tông, vẫn luôn là để đệ tử ngộ ra đạo phápcủa mình…”

Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… “Sở tông chủ, lần trước tới thăm hỏi, không có nhiều cơ hội bắt chuyện vớingươi, thực sự là đáng tiếc, vậy thì nhân cơ hội này, bắt chuyện với ngươi.”“Đúng rồi, còn các chư vị nữa, dù sao rảnh rỗi không có việc gì làm, khôngbằng chúng ta tìm đề tài, cùng nhau tâm sự, thế nào?”Ngô Việt cười nói.“Có thể, có thể.”Mấy đại biểu của tông môn ẩn thế Trung Châu đều gật đầu.Nghe thấy những lời này, Sở Duyên ở bên cạnh vẻ mặt cứng đờ.Tìm đề tài cùng tâm sự sao?Tán gẫu em gái ngươi.Ta và các ngươi không phải là nhân vật cùng cấp bậc.Các ngươi là thực trâu bò, ta thì khoác lác cỡ này.Có đề tài gì để nói.Chẳng lẽ bảo ta nói cho các ngươi nghe những hạng mục cần chú ý trong tuluyện cơ sở giai đoạn đầu cảnh giới Luyện Khí sao?Trong lòng Sở Duyên lập tức hơi khẩn trương.Nhưng hắn không dám từ chối.Chỉ có thể nghiến răng gật đầu.“Có thể.”Môi Sở Duyên khẽ mở, phun ra một chữ.Thấy thế.Ngô Việt nhẹ nhàng thở ra, vốn định tiếp tục mở miệng.Nhưng lão ta còn chưa kịp mở miệng.Mấy đại diện của tông môn ẩn thế đã đoạt lời trước.Theo bọn họ, đây chính là một cơ hội có thể thăm dò truyền thừa cụ thể củatông môn ẩn thế Đông Châu.“Tiền bối, không bằng chúng ta tâm sự về đạo đi?”“Đạo sao? Không tệ không tệ, tiền bối, chúng ta tán gẫu đề tài này đi.”“Rất tốt, để tiền bối quyết định, tiền bối nói tán gẫu cái gì, vậy thì tán gẫu cái đóđi.”Mấy vị đại biểu nhao nhao mở miệng.Bọn họ không biết rằng.Khi mấy vị đại biểu nói ra đề tài này.Sở Duyên sửng sốt.Sau khi sửng sốt một lát, hắn có chút muốn cười.Tán gẫu đạo sao? Sao không nói đề tài này sớm.Đề tài này hắn rất thành thục!Hắn đều đã lừa mấy đệ tử.Đề tài này người nào cũng không bằng hắn.Hắn nói.Ai tới cũng vô dụng!Sở Duyên thả lỏng người.“Được.”Sở Duyên mở miệng nói.Đôi mắt đám đại biểu của tông môn ẩn thế Trung Châu sáng lên.Một người trong đó cất bước đi ra.“Nếu muốn tán gẫu đạo, vậy phải có người mở đầu trước, vậy thì do bần đạotrước đi? Bần đạo là cảnh giới Độ Kiếp, đến từ Trấn Thiên Tông một trongnhững tông môn ẩn thế ở Trung Châu.”“Trấn Thiên Tông ta truyền thừa tới nay, đã có dư hai mươi vạn năm, trong thờigian này từng có vô số nhân vật Thiên Kiêu, người mạnh nhất, là Diệp HuyềnThiên Tôn mười vạn năm trước, cũng là Diệp Huyền Thiên Tôn là người đưa rađạo Trấn Thiên Tông ta am hiểu chân chính trước tiên, phong ấn chi đạo!”“Nhất diệp nhất thế giới, đây cũng là đạo căn bản của Trấn Thiên Tông ta, trongnhất diệp ẩn chứa thế giới một phương, lấy nhất giới chi lực trấn áp ngườikhác…”Người nọ chậm rãi nói, trong giọng nói tràn ngập tự hào đối với tông môn nhàmình.Đối với lời lão ta nói, những người khác không để ý lắm.Đợi người này nói xong.Những người khác nhao nhao mở miệng.“Bần đạo là người của Minh Tiên Thánh Tông, một trong những tông môn ẩnthế ở Trung Châu, Minh Tiên Thánh Tông ta am hiểu chú thuật nhất, chúngsinh, phàm là có linh giả, trên người đều có nhân quả. Mà chú thuật, là dẫn phátnhân quả trên người mỗi người, lấy nhân quả phản phệ Kỳ Linh Hồn mà chết!”“Tông môn sau lưng bần đạo, chính là Vạn Hồn Điện…”“Bần đạo…”Mỗi người nói xong đạo của tông môn nhà mình.Từng người một nói, rất có trật tự.Khoảng mười mấy phút sau, thì tới lượt Sở Duyên.Mấy người không mở miệng nữa, thậm chí còn mở một tầng trận pháp cách âm,khiến xung quanh yên tĩnh trở lại.Muốn yên tĩnh lắng nghe lời Sở Duyên nói.Tin tức về tông môn ẩn thế Đông Châu, mới là tin tức bọn họ muốn biết, nhữngtông môn khác đều không để ý.Nhưng Sở Duyên nghe xong sửng sốt một lát, có chút chưa hoàn hồn.Trâu… Trâu bò như vậy sao?Lời nói của hắn đều là khoác lác, mà lời nói của những người này, tám chínphần mười là trâu bò thật.Lại là ta khoác lác làm ra vẻ, các ngươi thực sự trâu bò…Khoảng một lúc lâu sau.Sở Duyên mới hoàn hồn, thấy mọi người đều nhìn chằm chằm hắn, biết tới lượtmình kể rồi.Hắn hít sâu một hơi.Trong đầu nhanh chóng suy tư.Nên nói thế nào mới chấn trụ bọn họ.Vậy thì phải làm cho trâu bò một chút!Sở Duyên nghĩ như vậy, ống tay áo vung lên, một cơn gió thổi qua.Hắn tạm dừng một lát, sau đó chuẩn bị mở miệng.Chỉ nghe hắn mở miệng nói…Trên bậc thang.Mấy vị đại diện của tông môn ẩn thế bao gồm cả Ngô Việt đều im lặng lại, ánhmắt nhìn chằm chằm Sở Duyên.Muốn nghe Sở Duyên nói về truyền thừa đạo pháp của tông môn ẩn thế ĐôngChâu.Chỉ thấy đôi mắt Sở Duyên nhắm chặt, trầm tư một lát, mới chậm rãi mở miệng.“Bổn tọa đến từ Vô Đạo Tông, Vô Đạo Tông, giống như các ngươi suy nghĩ,tông môn ẩn thế Đông Châu.”“Bản tông như tên của tông, không truyền thừa đạo pháp gì, có thể nói vô đạo,vô đạo là như thế nào? Đạo bản vi vô, tòng vô sinh nhất, nhất sinh vạn pháp,vạn pháp quy nhất! Vô tại nhất tiền!”“Đạo không phân trước sau, pháp thì phân trước sau! Truyền pháp cho đệ tử ta,nói cho cùng không phải là phương pháp của đệ tử, mà là phương pháp củangười khác, truyền đạo của Vô Đạo Tông, vẫn luôn là để đệ tử ngộ ra đạo phápcủa mình…”

Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… “Sở tông chủ, lần trước tới thăm hỏi, không có nhiều cơ hội bắt chuyện vớingươi, thực sự là đáng tiếc, vậy thì nhân cơ hội này, bắt chuyện với ngươi.”“Đúng rồi, còn các chư vị nữa, dù sao rảnh rỗi không có việc gì làm, khôngbằng chúng ta tìm đề tài, cùng nhau tâm sự, thế nào?”Ngô Việt cười nói.“Có thể, có thể.”Mấy đại biểu của tông môn ẩn thế Trung Châu đều gật đầu.Nghe thấy những lời này, Sở Duyên ở bên cạnh vẻ mặt cứng đờ.Tìm đề tài cùng tâm sự sao?Tán gẫu em gái ngươi.Ta và các ngươi không phải là nhân vật cùng cấp bậc.Các ngươi là thực trâu bò, ta thì khoác lác cỡ này.Có đề tài gì để nói.Chẳng lẽ bảo ta nói cho các ngươi nghe những hạng mục cần chú ý trong tuluyện cơ sở giai đoạn đầu cảnh giới Luyện Khí sao?Trong lòng Sở Duyên lập tức hơi khẩn trương.Nhưng hắn không dám từ chối.Chỉ có thể nghiến răng gật đầu.“Có thể.”Môi Sở Duyên khẽ mở, phun ra một chữ.Thấy thế.Ngô Việt nhẹ nhàng thở ra, vốn định tiếp tục mở miệng.Nhưng lão ta còn chưa kịp mở miệng.Mấy đại diện của tông môn ẩn thế đã đoạt lời trước.Theo bọn họ, đây chính là một cơ hội có thể thăm dò truyền thừa cụ thể củatông môn ẩn thế Đông Châu.“Tiền bối, không bằng chúng ta tâm sự về đạo đi?”“Đạo sao? Không tệ không tệ, tiền bối, chúng ta tán gẫu đề tài này đi.”“Rất tốt, để tiền bối quyết định, tiền bối nói tán gẫu cái gì, vậy thì tán gẫu cái đóđi.”Mấy vị đại biểu nhao nhao mở miệng.Bọn họ không biết rằng.Khi mấy vị đại biểu nói ra đề tài này.Sở Duyên sửng sốt.Sau khi sửng sốt một lát, hắn có chút muốn cười.Tán gẫu đạo sao? Sao không nói đề tài này sớm.Đề tài này hắn rất thành thục!Hắn đều đã lừa mấy đệ tử.Đề tài này người nào cũng không bằng hắn.Hắn nói.Ai tới cũng vô dụng!Sở Duyên thả lỏng người.“Được.”Sở Duyên mở miệng nói.Đôi mắt đám đại biểu của tông môn ẩn thế Trung Châu sáng lên.Một người trong đó cất bước đi ra.“Nếu muốn tán gẫu đạo, vậy phải có người mở đầu trước, vậy thì do bần đạotrước đi? Bần đạo là cảnh giới Độ Kiếp, đến từ Trấn Thiên Tông một trongnhững tông môn ẩn thế ở Trung Châu.”“Trấn Thiên Tông ta truyền thừa tới nay, đã có dư hai mươi vạn năm, trong thờigian này từng có vô số nhân vật Thiên Kiêu, người mạnh nhất, là Diệp HuyềnThiên Tôn mười vạn năm trước, cũng là Diệp Huyền Thiên Tôn là người đưa rađạo Trấn Thiên Tông ta am hiểu chân chính trước tiên, phong ấn chi đạo!”“Nhất diệp nhất thế giới, đây cũng là đạo căn bản của Trấn Thiên Tông ta, trongnhất diệp ẩn chứa thế giới một phương, lấy nhất giới chi lực trấn áp ngườikhác…”Người nọ chậm rãi nói, trong giọng nói tràn ngập tự hào đối với tông môn nhàmình.Đối với lời lão ta nói, những người khác không để ý lắm.Đợi người này nói xong.Những người khác nhao nhao mở miệng.“Bần đạo là người của Minh Tiên Thánh Tông, một trong những tông môn ẩnthế ở Trung Châu, Minh Tiên Thánh Tông ta am hiểu chú thuật nhất, chúngsinh, phàm là có linh giả, trên người đều có nhân quả. Mà chú thuật, là dẫn phátnhân quả trên người mỗi người, lấy nhân quả phản phệ Kỳ Linh Hồn mà chết!”“Tông môn sau lưng bần đạo, chính là Vạn Hồn Điện…”“Bần đạo…”Mỗi người nói xong đạo của tông môn nhà mình.Từng người một nói, rất có trật tự.Khoảng mười mấy phút sau, thì tới lượt Sở Duyên.Mấy người không mở miệng nữa, thậm chí còn mở một tầng trận pháp cách âm,khiến xung quanh yên tĩnh trở lại.Muốn yên tĩnh lắng nghe lời Sở Duyên nói.Tin tức về tông môn ẩn thế Đông Châu, mới là tin tức bọn họ muốn biết, nhữngtông môn khác đều không để ý.Nhưng Sở Duyên nghe xong sửng sốt một lát, có chút chưa hoàn hồn.Trâu… Trâu bò như vậy sao?Lời nói của hắn đều là khoác lác, mà lời nói của những người này, tám chínphần mười là trâu bò thật.Lại là ta khoác lác làm ra vẻ, các ngươi thực sự trâu bò…Khoảng một lúc lâu sau.Sở Duyên mới hoàn hồn, thấy mọi người đều nhìn chằm chằm hắn, biết tới lượtmình kể rồi.Hắn hít sâu một hơi.Trong đầu nhanh chóng suy tư.Nên nói thế nào mới chấn trụ bọn họ.Vậy thì phải làm cho trâu bò một chút!Sở Duyên nghĩ như vậy, ống tay áo vung lên, một cơn gió thổi qua.Hắn tạm dừng một lát, sau đó chuẩn bị mở miệng.Chỉ nghe hắn mở miệng nói…Trên bậc thang.Mấy vị đại diện của tông môn ẩn thế bao gồm cả Ngô Việt đều im lặng lại, ánhmắt nhìn chằm chằm Sở Duyên.Muốn nghe Sở Duyên nói về truyền thừa đạo pháp của tông môn ẩn thế ĐôngChâu.Chỉ thấy đôi mắt Sở Duyên nhắm chặt, trầm tư một lát, mới chậm rãi mở miệng.“Bổn tọa đến từ Vô Đạo Tông, Vô Đạo Tông, giống như các ngươi suy nghĩ,tông môn ẩn thế Đông Châu.”“Bản tông như tên của tông, không truyền thừa đạo pháp gì, có thể nói vô đạo,vô đạo là như thế nào? Đạo bản vi vô, tòng vô sinh nhất, nhất sinh vạn pháp,vạn pháp quy nhất! Vô tại nhất tiền!”“Đạo không phân trước sau, pháp thì phân trước sau! Truyền pháp cho đệ tử ta,nói cho cùng không phải là phương pháp của đệ tử, mà là phương pháp củangười khác, truyền đạo của Vô Đạo Tông, vẫn luôn là để đệ tử ngộ ra đạo phápcủa mình…”

Chương 267: Luận đạo