Mặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng…

Chương 281: Ta sơ suất 2

Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… Tô Càn Nguyên vẫn xông tới đánh Mã Liên, dưới quán tính, cho dù Tô CànNguyên muốn thu quyền hay không, đều không phải do lão ta.Ngay lúc ngàn cân treo sợi tóc.Một tia quang mang bay từ ngoài bí cảnh tới.Ngô Việt rơi xuống trước Mã Liên, hai tay lóe lên hào quang, pháp lực giốngnhư sông vỡ đê, mãnh liệt mênh mông bùng nổ ra, ngăn cản Tô Càn Nguyên.Rầm!Một tiếng thật to.Đá vụn bay tung tóe, sương khói cuồn cuộn tràn ngập mà lên.Rất lâu sau, sương khói tản đi, mới để lộ ra cảnh tượng bên trong.Ngô Việt trực tiếp lùi tới bên cạnh ngọn núi.Tô Càn Nguyên đứng ở vị trí của Mã Liên ban đầu, cơ thể không nhúc nhíchchút nào, chỉ cảm thấy kỳ lạ đối với việc Ngô Việt tới.Đâu có ai nhúng tay trong quá trình đấu, đây không phải là chơi xấu sao?“Tô đạo hữu, rất xin lỗi, ta vẫn luôn chú ý mọi chuyện trong bí cảnh, một khi cóngười bị đánh nguy hiểm tới tính mạng, ta sẽ ra tay ngăn cản, một quyền nàycủa Tô đạo hữu, người này không đỡ được, cho nên xem như người này thua.”Ngô Việt xem như cùng cấp với Tô Càn Nguyên, nhẹ giọng nói.“Được rồi, nhưng mà… Người này quá cùi bắp.”Tô Càn Nguyên tức giận nói một câu, xoay người rời khỏi bí cảnh.Ngô Việt thấy Tô Càn Nguyên rời đi, lúc này mới nhẹ nhàng thở ra, sau đó ánhmắt không thân thiện nhìn Mã Liên y y a a trên đất.Lão ta cảm thấy, nên nói chuyện với Hỗn Nguyên Môn rồi.Sao có thể để người lừa gạt như vậy tới tham gia Đại Bỉ vạn tông, còn điềuchỉnh thanh danh lên rất cao.“Mau đỡ ta dậy, lần này là ta sơ suất, ta không tránh, không phải ta không đánhlại được hắn, ôi, người trẻ tuổi bây giờ, đúng là không nói võ đức.”Mã Liên đỡ eo, rất gian nan muốn đứng dậy……Lầu các, trong tầng ba.Khi Tô Càn Nguyên một quyền đánh Ngô Việt lùi ra sau, cũng lập tức tuyên bố.Tô Càn Nguyên thắng.Mà thắng vô cùng nhẹ nhàng.Uy thế một quyền có thể đánh đối thủ không thể đứng dậy, thậm chí không cầnđánh chân chính.Nhìn thấy cảnh tượng này, mấy đại biểu của tông môn ẩn thế sắp u mê.“Người này… Người này là lực lượng thân thể đúng không? Lực lượng thân thểkhủng bố tới mức độ này sao? Ta không nằm mơ chứ?”“Thân thể này, là đi con đường luyện thể đúng không? Luyện thể nhất đạo caonhất không phải chỉ tới cảnh giới Kim Đan sao? Mà Kim Đan luyện thể so vớitu sĩ bình thường mà nói, yếu tới mức đáng thương…”“Chẳng lẽ, đệ tử của tông môn ẩn thế này, mở một con đường luyện thể mới?”“Có lẽ vậy, có thể khiến luyện thể nhất đạo đi tới mức độ này, so sánh được vớitu tiên chi đạo, người này đúng là thủy tổ của luyện thể!”“Ông trời của ta, một đệ tử của Sở tiền bối luyện kiếm, một đệ tử nhất niệmthành trận, một đệ tử khác thì mở ra con đường luyện thể mới, đây là tông mônẩn thế truyền thừa 300 vạn năm sao?”Mấy đại biểu truyền âm trao đổi.Bọn họ người sau kinh hãi hơn người trước.Thực sự là những thứ tông môn ẩn thế Đông Châu biểu lộ ra cho bọn họ thấy,đều quá khiến người ta rung động.Vốn là từ đầu tới cuối bọn họ đều không nhìn thấu, vẫn luôn nhìn Sở tiền bối làcảnh giới Trúc Cơ, há miệng chính là một loại ngôn ngữ trong Thiên Địa.Sau đó lại có ba đệ tử, người sau kiệt xuất hơn người trước, còn vô cùng khủngbố.Nhiệm vụ của bọn họ là xem tông môn ẩn thế Đông Châu có nội tình sâu nhưthế nào?Nhiệm vụ này bọn họ đã không muốn suy nghĩ tiếp nữa.Đừng hỏi, hỏi chính là tông môn ẩn thế Đông Châu Vô Đạo Tông vô cùng trâubò!Ngươi hỏi ta rốt cuộc tông môn ẩn thế Đông Châu truyền thừa bao nhiêu năm?300 vạn năm được chưa!Còn bên Sở Duyên.Lúc này, tâm trạng của Sở Duyên vô cùng đặc sắc.Đặc sắc tới mức ước gì có thể chạy tới trước mặt Mã Liên, tát đối phương mấycái.Mẹ nó không phải nói ngươi rất trâu bò sao?Một tông môn nhỏ như tông môn của ta dạy ra đệ tử, ngươi là đệ tử của mộtThánh Địa, vậy mà không đánh lại? Còn bị một quyền đánh quỳ?Ngươi có biết ta đặt bao nhiêu linh thạch không?Mất mấy ngàn linh thạch thượng phẩm đấy!Đây là linh thạch hắn còn chưa cầm nóng, đã mất như thế.Sở Duyên rất muốn khóc.Lần này hắn thực sự muốn khóc.Nhưng mấy đại biểu của tông môn ẩn thế ở đây, hắn căn bản không thể lộ ra vẻmặt gì, chỉ có thể cố duy trì dáng vẻ thản nhiên.May mắn, may mắn.Còn có Đạm Đài Lạc Tuyết ở đây.Tỉ lệ đặt cược Đạm Đài Lạc Tuyết rất cao.Hơn nữa, Đạm Đài Lạc Tuyết vẫn là phàm nhân, tuyệt đối không có cơ hội đánhbại đối thủ.Sở Duyên cố gắng an ủi mình.Nhưng trong lòng vẫn càng nghĩ càng thấy khó chịu.Mấy đại biểu của tông môn ẩn thế ở bên cạnh còn định hỏi Sở Duyên một chút,về chuyện luyện thể nhất đạo.Nhưng thấy Sở Duyên luôn thất thần nhìn sàn nhà lầu các, cả đám không dámquấy rầy Sở Duyên.

Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… Tô Càn Nguyên vẫn xông tới đánh Mã Liên, dưới quán tính, cho dù Tô CànNguyên muốn thu quyền hay không, đều không phải do lão ta.Ngay lúc ngàn cân treo sợi tóc.Một tia quang mang bay từ ngoài bí cảnh tới.Ngô Việt rơi xuống trước Mã Liên, hai tay lóe lên hào quang, pháp lực giốngnhư sông vỡ đê, mãnh liệt mênh mông bùng nổ ra, ngăn cản Tô Càn Nguyên.Rầm!Một tiếng thật to.Đá vụn bay tung tóe, sương khói cuồn cuộn tràn ngập mà lên.Rất lâu sau, sương khói tản đi, mới để lộ ra cảnh tượng bên trong.Ngô Việt trực tiếp lùi tới bên cạnh ngọn núi.Tô Càn Nguyên đứng ở vị trí của Mã Liên ban đầu, cơ thể không nhúc nhíchchút nào, chỉ cảm thấy kỳ lạ đối với việc Ngô Việt tới.Đâu có ai nhúng tay trong quá trình đấu, đây không phải là chơi xấu sao?“Tô đạo hữu, rất xin lỗi, ta vẫn luôn chú ý mọi chuyện trong bí cảnh, một khi cóngười bị đánh nguy hiểm tới tính mạng, ta sẽ ra tay ngăn cản, một quyền nàycủa Tô đạo hữu, người này không đỡ được, cho nên xem như người này thua.”Ngô Việt xem như cùng cấp với Tô Càn Nguyên, nhẹ giọng nói.“Được rồi, nhưng mà… Người này quá cùi bắp.”Tô Càn Nguyên tức giận nói một câu, xoay người rời khỏi bí cảnh.Ngô Việt thấy Tô Càn Nguyên rời đi, lúc này mới nhẹ nhàng thở ra, sau đó ánhmắt không thân thiện nhìn Mã Liên y y a a trên đất.Lão ta cảm thấy, nên nói chuyện với Hỗn Nguyên Môn rồi.Sao có thể để người lừa gạt như vậy tới tham gia Đại Bỉ vạn tông, còn điềuchỉnh thanh danh lên rất cao.“Mau đỡ ta dậy, lần này là ta sơ suất, ta không tránh, không phải ta không đánhlại được hắn, ôi, người trẻ tuổi bây giờ, đúng là không nói võ đức.”Mã Liên đỡ eo, rất gian nan muốn đứng dậy……Lầu các, trong tầng ba.Khi Tô Càn Nguyên một quyền đánh Ngô Việt lùi ra sau, cũng lập tức tuyên bố.Tô Càn Nguyên thắng.Mà thắng vô cùng nhẹ nhàng.Uy thế một quyền có thể đánh đối thủ không thể đứng dậy, thậm chí không cầnđánh chân chính.Nhìn thấy cảnh tượng này, mấy đại biểu của tông môn ẩn thế sắp u mê.“Người này… Người này là lực lượng thân thể đúng không? Lực lượng thân thểkhủng bố tới mức độ này sao? Ta không nằm mơ chứ?”“Thân thể này, là đi con đường luyện thể đúng không? Luyện thể nhất đạo caonhất không phải chỉ tới cảnh giới Kim Đan sao? Mà Kim Đan luyện thể so vớitu sĩ bình thường mà nói, yếu tới mức đáng thương…”“Chẳng lẽ, đệ tử của tông môn ẩn thế này, mở một con đường luyện thể mới?”“Có lẽ vậy, có thể khiến luyện thể nhất đạo đi tới mức độ này, so sánh được vớitu tiên chi đạo, người này đúng là thủy tổ của luyện thể!”“Ông trời của ta, một đệ tử của Sở tiền bối luyện kiếm, một đệ tử nhất niệmthành trận, một đệ tử khác thì mở ra con đường luyện thể mới, đây là tông mônẩn thế truyền thừa 300 vạn năm sao?”Mấy đại biểu truyền âm trao đổi.Bọn họ người sau kinh hãi hơn người trước.Thực sự là những thứ tông môn ẩn thế Đông Châu biểu lộ ra cho bọn họ thấy,đều quá khiến người ta rung động.Vốn là từ đầu tới cuối bọn họ đều không nhìn thấu, vẫn luôn nhìn Sở tiền bối làcảnh giới Trúc Cơ, há miệng chính là một loại ngôn ngữ trong Thiên Địa.Sau đó lại có ba đệ tử, người sau kiệt xuất hơn người trước, còn vô cùng khủngbố.Nhiệm vụ của bọn họ là xem tông môn ẩn thế Đông Châu có nội tình sâu nhưthế nào?Nhiệm vụ này bọn họ đã không muốn suy nghĩ tiếp nữa.Đừng hỏi, hỏi chính là tông môn ẩn thế Đông Châu Vô Đạo Tông vô cùng trâubò!Ngươi hỏi ta rốt cuộc tông môn ẩn thế Đông Châu truyền thừa bao nhiêu năm?300 vạn năm được chưa!Còn bên Sở Duyên.Lúc này, tâm trạng của Sở Duyên vô cùng đặc sắc.Đặc sắc tới mức ước gì có thể chạy tới trước mặt Mã Liên, tát đối phương mấycái.Mẹ nó không phải nói ngươi rất trâu bò sao?Một tông môn nhỏ như tông môn của ta dạy ra đệ tử, ngươi là đệ tử của mộtThánh Địa, vậy mà không đánh lại? Còn bị một quyền đánh quỳ?Ngươi có biết ta đặt bao nhiêu linh thạch không?Mất mấy ngàn linh thạch thượng phẩm đấy!Đây là linh thạch hắn còn chưa cầm nóng, đã mất như thế.Sở Duyên rất muốn khóc.Lần này hắn thực sự muốn khóc.Nhưng mấy đại biểu của tông môn ẩn thế ở đây, hắn căn bản không thể lộ ra vẻmặt gì, chỉ có thể cố duy trì dáng vẻ thản nhiên.May mắn, may mắn.Còn có Đạm Đài Lạc Tuyết ở đây.Tỉ lệ đặt cược Đạm Đài Lạc Tuyết rất cao.Hơn nữa, Đạm Đài Lạc Tuyết vẫn là phàm nhân, tuyệt đối không có cơ hội đánhbại đối thủ.Sở Duyên cố gắng an ủi mình.Nhưng trong lòng vẫn càng nghĩ càng thấy khó chịu.Mấy đại biểu của tông môn ẩn thế ở bên cạnh còn định hỏi Sở Duyên một chút,về chuyện luyện thể nhất đạo.Nhưng thấy Sở Duyên luôn thất thần nhìn sàn nhà lầu các, cả đám không dámquấy rầy Sở Duyên.

Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… Tô Càn Nguyên vẫn xông tới đánh Mã Liên, dưới quán tính, cho dù Tô CànNguyên muốn thu quyền hay không, đều không phải do lão ta.Ngay lúc ngàn cân treo sợi tóc.Một tia quang mang bay từ ngoài bí cảnh tới.Ngô Việt rơi xuống trước Mã Liên, hai tay lóe lên hào quang, pháp lực giốngnhư sông vỡ đê, mãnh liệt mênh mông bùng nổ ra, ngăn cản Tô Càn Nguyên.Rầm!Một tiếng thật to.Đá vụn bay tung tóe, sương khói cuồn cuộn tràn ngập mà lên.Rất lâu sau, sương khói tản đi, mới để lộ ra cảnh tượng bên trong.Ngô Việt trực tiếp lùi tới bên cạnh ngọn núi.Tô Càn Nguyên đứng ở vị trí của Mã Liên ban đầu, cơ thể không nhúc nhíchchút nào, chỉ cảm thấy kỳ lạ đối với việc Ngô Việt tới.Đâu có ai nhúng tay trong quá trình đấu, đây không phải là chơi xấu sao?“Tô đạo hữu, rất xin lỗi, ta vẫn luôn chú ý mọi chuyện trong bí cảnh, một khi cóngười bị đánh nguy hiểm tới tính mạng, ta sẽ ra tay ngăn cản, một quyền nàycủa Tô đạo hữu, người này không đỡ được, cho nên xem như người này thua.”Ngô Việt xem như cùng cấp với Tô Càn Nguyên, nhẹ giọng nói.“Được rồi, nhưng mà… Người này quá cùi bắp.”Tô Càn Nguyên tức giận nói một câu, xoay người rời khỏi bí cảnh.Ngô Việt thấy Tô Càn Nguyên rời đi, lúc này mới nhẹ nhàng thở ra, sau đó ánhmắt không thân thiện nhìn Mã Liên y y a a trên đất.Lão ta cảm thấy, nên nói chuyện với Hỗn Nguyên Môn rồi.Sao có thể để người lừa gạt như vậy tới tham gia Đại Bỉ vạn tông, còn điềuchỉnh thanh danh lên rất cao.“Mau đỡ ta dậy, lần này là ta sơ suất, ta không tránh, không phải ta không đánhlại được hắn, ôi, người trẻ tuổi bây giờ, đúng là không nói võ đức.”Mã Liên đỡ eo, rất gian nan muốn đứng dậy……Lầu các, trong tầng ba.Khi Tô Càn Nguyên một quyền đánh Ngô Việt lùi ra sau, cũng lập tức tuyên bố.Tô Càn Nguyên thắng.Mà thắng vô cùng nhẹ nhàng.Uy thế một quyền có thể đánh đối thủ không thể đứng dậy, thậm chí không cầnđánh chân chính.Nhìn thấy cảnh tượng này, mấy đại biểu của tông môn ẩn thế sắp u mê.“Người này… Người này là lực lượng thân thể đúng không? Lực lượng thân thểkhủng bố tới mức độ này sao? Ta không nằm mơ chứ?”“Thân thể này, là đi con đường luyện thể đúng không? Luyện thể nhất đạo caonhất không phải chỉ tới cảnh giới Kim Đan sao? Mà Kim Đan luyện thể so vớitu sĩ bình thường mà nói, yếu tới mức đáng thương…”“Chẳng lẽ, đệ tử của tông môn ẩn thế này, mở một con đường luyện thể mới?”“Có lẽ vậy, có thể khiến luyện thể nhất đạo đi tới mức độ này, so sánh được vớitu tiên chi đạo, người này đúng là thủy tổ của luyện thể!”“Ông trời của ta, một đệ tử của Sở tiền bối luyện kiếm, một đệ tử nhất niệmthành trận, một đệ tử khác thì mở ra con đường luyện thể mới, đây là tông mônẩn thế truyền thừa 300 vạn năm sao?”Mấy đại biểu truyền âm trao đổi.Bọn họ người sau kinh hãi hơn người trước.Thực sự là những thứ tông môn ẩn thế Đông Châu biểu lộ ra cho bọn họ thấy,đều quá khiến người ta rung động.Vốn là từ đầu tới cuối bọn họ đều không nhìn thấu, vẫn luôn nhìn Sở tiền bối làcảnh giới Trúc Cơ, há miệng chính là một loại ngôn ngữ trong Thiên Địa.Sau đó lại có ba đệ tử, người sau kiệt xuất hơn người trước, còn vô cùng khủngbố.Nhiệm vụ của bọn họ là xem tông môn ẩn thế Đông Châu có nội tình sâu nhưthế nào?Nhiệm vụ này bọn họ đã không muốn suy nghĩ tiếp nữa.Đừng hỏi, hỏi chính là tông môn ẩn thế Đông Châu Vô Đạo Tông vô cùng trâubò!Ngươi hỏi ta rốt cuộc tông môn ẩn thế Đông Châu truyền thừa bao nhiêu năm?300 vạn năm được chưa!Còn bên Sở Duyên.Lúc này, tâm trạng của Sở Duyên vô cùng đặc sắc.Đặc sắc tới mức ước gì có thể chạy tới trước mặt Mã Liên, tát đối phương mấycái.Mẹ nó không phải nói ngươi rất trâu bò sao?Một tông môn nhỏ như tông môn của ta dạy ra đệ tử, ngươi là đệ tử của mộtThánh Địa, vậy mà không đánh lại? Còn bị một quyền đánh quỳ?Ngươi có biết ta đặt bao nhiêu linh thạch không?Mất mấy ngàn linh thạch thượng phẩm đấy!Đây là linh thạch hắn còn chưa cầm nóng, đã mất như thế.Sở Duyên rất muốn khóc.Lần này hắn thực sự muốn khóc.Nhưng mấy đại biểu của tông môn ẩn thế ở đây, hắn căn bản không thể lộ ra vẻmặt gì, chỉ có thể cố duy trì dáng vẻ thản nhiên.May mắn, may mắn.Còn có Đạm Đài Lạc Tuyết ở đây.Tỉ lệ đặt cược Đạm Đài Lạc Tuyết rất cao.Hơn nữa, Đạm Đài Lạc Tuyết vẫn là phàm nhân, tuyệt đối không có cơ hội đánhbại đối thủ.Sở Duyên cố gắng an ủi mình.Nhưng trong lòng vẫn càng nghĩ càng thấy khó chịu.Mấy đại biểu của tông môn ẩn thế ở bên cạnh còn định hỏi Sở Duyên một chút,về chuyện luyện thể nhất đạo.Nhưng thấy Sở Duyên luôn thất thần nhìn sàn nhà lầu các, cả đám không dámquấy rầy Sở Duyên.

Chương 281: Ta sơ suất 2