Mặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng…
Chương 282: Cảnh giới Trúc Cơ gà cay
Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… “Có lẽ Sở tiền bối có chuyện cần suy nghĩ, chúng ta đừng nên quấy rầy, cònnhững chuyện chúng ta muốn hỏi, ta nghĩ, có lẽ đừng nên hỏi Sở tiền bối, hỏicũng là câu nói có tay là được.”Một người trong đó truyền âm nói.Nghe thấy những lời này.Khóe miệng mấy người khác đều giật giật.Có tay là được sao?Giúp mở một con đường tiến về trước, làm thủy tổ, loại chuyện này, đừng nóicó tay là làm được, cho dù bọn họ dùng cả chân cũng không thể.Nhưng mà, bọn họ vẫn không dám quấy rầy Sở Duyên.Sợ quấy nhiễu tới vị Sở tiền bối này, dẫn tới phá hủy chuyện của Sở tiền bối.Tuy nghĩ như thế, nhưng trong lòng đám bọn họ đều xuất hiện ý nghĩ khác, vídụ như gia nhập tông môn ẩn thế Đông Châu.Người của tông môn ẩn thế Đông Châu, tất cả đều mạnh như thế, nếu bọn họgia nhập, có thể cũng trở thành khủng bố như vậy hay không?Ngay khi bọn họ mơ màng.Cuối cùng Sở Duyên hoàn hồn, hắn đột nhiên đứng dậy.Khiến những người khác nhao nhao hoàn hồn.“Các ngươi hiểu biết bao nhiêu về Sở Hòa này?”Sở Duyên thản nhiên hỏi.Hắn nhớ không nhầm mà nói.Đối thủ của tứ đệ tử nhà mình, chính là Sở Hòa này.Hình như là bị đối thủ của Tô Càn Nguyên dọa sợ.Sở Duyên không nhịn được mở miệng hỏi thông tin cá nhân của “Sở Hòa” này.“Sở tiền bối, người này ta biết, là đệ tử của Thánh Địa Hoán Tiên Các, nghe nóiam hiểu sử dụng phù lục chi thuật, thực lực có thể so được với cảnh giới ĐộKiếp, là người nổi bật trong đám Thiên Kiêu đứng đầu Trung Châu.”Có người biết chuyện nói như vậy.Những lời này vừa nói ra.Sở Duyên có chút hoài nghi.Lần trước hình như các ngươi cũng nói như vậy, Mã Liên kia mạnh tới cỡ nào?Sau đó trở tay đã quỳ xuống.Lại khoác lác sao?Mấy người nhìn ánh mắt Sở Duyên, giống như đọc hiểu ý.“Nói ra, Mã Liên này là thứ đồ chơi gì, tuy đệ tử của Sở tiền bối rất mạnh,nhưng Mã Liên này cũng quá yếu rồi? Loại đồ chơi như vậy cũng có thể thamdự Đại Bỉ vạn tông?”“Không sai, một đệ tử ngoại môn của tông môn ta đều mạnh hơn tên Mã Liênnày, sao có thể để loại như vậy trà trộn vào Đại Bỉ vạn tông.”“Ta đi hỏi Ngô Việt một chút, rốt cuộc Đại Bỉ vạn tông này làm trò gì thế.”Mấy người nhao nhao mở miệng nói.Có người trực tiếp nói một câu muốn đi tìm Ngô Việt, lập tức xoay người rờikhỏi tầng ba.Sở Duyên nhìn náo nhiệt trong tầng ba, hít sâu một hơi.Sở Hòa à Sở Hòa.Mọi người đều họ Sở.Không phải là ngươi sẽ làm ra chuyện ngoài ý muốn cho ta đấy chứ?Nếu phàm nhân như Đạm Đài Lạc Tuyết mà ngươi không đánh lại được…Đừng nói là người khác, hắn sẽ lập tức dẫn Diệp Lạc Trương Hàn đi dạy đốiphương cách ứng xử.Sở Duyên nghĩ, thở dài một hơi, muốn rót pháp lực tiếp tục quan sát so đấu củatổ khác.Nhưng hắn vừa định rót pháp lực vào.Thì phát hiện pháp lực không còn.Sở Duyên: “…”Cảnh giới Trúc Cơ gà cay!…Trong bí cảnh cỡ nhỏ.Khi đến lượt Đạm Đài Lạc Tuyết.Đạm Đài Lạc Tuyết không kéo dài thời gian, sau khi chào hỏi đám Diệp Lạcxong, thì tiến vào bí cảnh.Bí cảnh của nàng, là một mặt kính hồ.Hồ nước trong suốt, giống như gương sáng, ảnh ngược là trời xanh.Đạm Đài Lạc Tuyết lẳng lặng đứng trên mặt kính hồ, đạp nước mà đứng, mặcbộ đồ màu xanh, trên gương mặt lộ ra cao quý lạnh lùng, loại hiền hòa khi đốimặt với đồng môn biến mất không thấy, thay vào đó là trong veo mà lạnh lùng.Đặc biệt là đôi mắt của nàng, màu vàng lợt, giống như có thể nhìn thấu toàn bộ.Lúc này.Đối diện với Đạm Đài Lạc Tuyết, không có người.Rất rõ ràng, đối thủ của nàng còn chưa tới.“Sở Hòa? Đối thủ này còn chưa tới sao?”Đạm Đài Lạc Tuyết nhỏ giọng lẩm bẩm một câu.Không để ý lắm.Dù sao cách so đấu chính thức bắt đầu, còn không ít thời gian.Đối thủ còn chưa tới cũng rất bình thường.Đạm Đài Lạc Tuyết thấy đối thủ còn chưa tới, thì lẳng lặng đứng tại chỗ, nàngnâng tay mình lên.Ở trên lòng bàn tay nàng, một bàn cờ nhỏ trôi nổi.Có một chuyện, nàng có chút nghi ngờ khó hiểu, nhưng vẫn không có cơ hội hỏisư tôn, đơn giản là kìm nén trong lòng trước, không nói ra.Từ khi nàng tiến vào hòn đảo liên minh tu tiên giả này, gặp được khí tức ThiênKiêu thuộc vô số đạo khác nhau trên đảo nhỏ xong.Lực lượng linh hồn của nàng bắt đầu đột nhiên tăng mạnh.Điều này khiến Đạm Đài Lạc Tuyết cảm thấy rất khó hiểu.Chỉ trong mấy ngày ngắn ngủi.Lực lượng linh hồn của Đạm Đài Lạc Tuyết đã trực tiếp vượt tới cảnh giới HóaThần.Trước đó mấy ngày đám Diệp Lạc hộ pháp thay nàng.Đó là thời khắc mấu chốt nàng biến chuyển Nguyên Thần.Đạm Đài Lạc Tuyết cảm thấy khó hiểu, vì sao nàng đột nhiên tăng nhanh cảnhgiới.Chẳng lẽ, muốn nàng lấy chúng sinh làm quân cờ, giống như đang ở trong “GiớiKỳ Bàn”, lấy Thiên Địa làm bàn cờ, chúng sinh làm quân cờ sao?Nhưng cho dù như vậy, có liên quan gì tới việc thực lực của nàng tăng nhanh.Đạm Đài Lạc Tuyết cảm thấy rất khó hiểu.Nhưng nàng nghĩ mãi không rõ.
Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… “Có lẽ Sở tiền bối có chuyện cần suy nghĩ, chúng ta đừng nên quấy rầy, cònnhững chuyện chúng ta muốn hỏi, ta nghĩ, có lẽ đừng nên hỏi Sở tiền bối, hỏicũng là câu nói có tay là được.”Một người trong đó truyền âm nói.Nghe thấy những lời này.Khóe miệng mấy người khác đều giật giật.Có tay là được sao?Giúp mở một con đường tiến về trước, làm thủy tổ, loại chuyện này, đừng nóicó tay là làm được, cho dù bọn họ dùng cả chân cũng không thể.Nhưng mà, bọn họ vẫn không dám quấy rầy Sở Duyên.Sợ quấy nhiễu tới vị Sở tiền bối này, dẫn tới phá hủy chuyện của Sở tiền bối.Tuy nghĩ như thế, nhưng trong lòng đám bọn họ đều xuất hiện ý nghĩ khác, vídụ như gia nhập tông môn ẩn thế Đông Châu.Người của tông môn ẩn thế Đông Châu, tất cả đều mạnh như thế, nếu bọn họgia nhập, có thể cũng trở thành khủng bố như vậy hay không?Ngay khi bọn họ mơ màng.Cuối cùng Sở Duyên hoàn hồn, hắn đột nhiên đứng dậy.Khiến những người khác nhao nhao hoàn hồn.“Các ngươi hiểu biết bao nhiêu về Sở Hòa này?”Sở Duyên thản nhiên hỏi.Hắn nhớ không nhầm mà nói.Đối thủ của tứ đệ tử nhà mình, chính là Sở Hòa này.Hình như là bị đối thủ của Tô Càn Nguyên dọa sợ.Sở Duyên không nhịn được mở miệng hỏi thông tin cá nhân của “Sở Hòa” này.“Sở tiền bối, người này ta biết, là đệ tử của Thánh Địa Hoán Tiên Các, nghe nóiam hiểu sử dụng phù lục chi thuật, thực lực có thể so được với cảnh giới ĐộKiếp, là người nổi bật trong đám Thiên Kiêu đứng đầu Trung Châu.”Có người biết chuyện nói như vậy.Những lời này vừa nói ra.Sở Duyên có chút hoài nghi.Lần trước hình như các ngươi cũng nói như vậy, Mã Liên kia mạnh tới cỡ nào?Sau đó trở tay đã quỳ xuống.Lại khoác lác sao?Mấy người nhìn ánh mắt Sở Duyên, giống như đọc hiểu ý.“Nói ra, Mã Liên này là thứ đồ chơi gì, tuy đệ tử của Sở tiền bối rất mạnh,nhưng Mã Liên này cũng quá yếu rồi? Loại đồ chơi như vậy cũng có thể thamdự Đại Bỉ vạn tông?”“Không sai, một đệ tử ngoại môn của tông môn ta đều mạnh hơn tên Mã Liênnày, sao có thể để loại như vậy trà trộn vào Đại Bỉ vạn tông.”“Ta đi hỏi Ngô Việt một chút, rốt cuộc Đại Bỉ vạn tông này làm trò gì thế.”Mấy người nhao nhao mở miệng nói.Có người trực tiếp nói một câu muốn đi tìm Ngô Việt, lập tức xoay người rờikhỏi tầng ba.Sở Duyên nhìn náo nhiệt trong tầng ba, hít sâu một hơi.Sở Hòa à Sở Hòa.Mọi người đều họ Sở.Không phải là ngươi sẽ làm ra chuyện ngoài ý muốn cho ta đấy chứ?Nếu phàm nhân như Đạm Đài Lạc Tuyết mà ngươi không đánh lại được…Đừng nói là người khác, hắn sẽ lập tức dẫn Diệp Lạc Trương Hàn đi dạy đốiphương cách ứng xử.Sở Duyên nghĩ, thở dài một hơi, muốn rót pháp lực tiếp tục quan sát so đấu củatổ khác.Nhưng hắn vừa định rót pháp lực vào.Thì phát hiện pháp lực không còn.Sở Duyên: “…”Cảnh giới Trúc Cơ gà cay!…Trong bí cảnh cỡ nhỏ.Khi đến lượt Đạm Đài Lạc Tuyết.Đạm Đài Lạc Tuyết không kéo dài thời gian, sau khi chào hỏi đám Diệp Lạcxong, thì tiến vào bí cảnh.Bí cảnh của nàng, là một mặt kính hồ.Hồ nước trong suốt, giống như gương sáng, ảnh ngược là trời xanh.Đạm Đài Lạc Tuyết lẳng lặng đứng trên mặt kính hồ, đạp nước mà đứng, mặcbộ đồ màu xanh, trên gương mặt lộ ra cao quý lạnh lùng, loại hiền hòa khi đốimặt với đồng môn biến mất không thấy, thay vào đó là trong veo mà lạnh lùng.Đặc biệt là đôi mắt của nàng, màu vàng lợt, giống như có thể nhìn thấu toàn bộ.Lúc này.Đối diện với Đạm Đài Lạc Tuyết, không có người.Rất rõ ràng, đối thủ của nàng còn chưa tới.“Sở Hòa? Đối thủ này còn chưa tới sao?”Đạm Đài Lạc Tuyết nhỏ giọng lẩm bẩm một câu.Không để ý lắm.Dù sao cách so đấu chính thức bắt đầu, còn không ít thời gian.Đối thủ còn chưa tới cũng rất bình thường.Đạm Đài Lạc Tuyết thấy đối thủ còn chưa tới, thì lẳng lặng đứng tại chỗ, nàngnâng tay mình lên.Ở trên lòng bàn tay nàng, một bàn cờ nhỏ trôi nổi.Có một chuyện, nàng có chút nghi ngờ khó hiểu, nhưng vẫn không có cơ hội hỏisư tôn, đơn giản là kìm nén trong lòng trước, không nói ra.Từ khi nàng tiến vào hòn đảo liên minh tu tiên giả này, gặp được khí tức ThiênKiêu thuộc vô số đạo khác nhau trên đảo nhỏ xong.Lực lượng linh hồn của nàng bắt đầu đột nhiên tăng mạnh.Điều này khiến Đạm Đài Lạc Tuyết cảm thấy rất khó hiểu.Chỉ trong mấy ngày ngắn ngủi.Lực lượng linh hồn của Đạm Đài Lạc Tuyết đã trực tiếp vượt tới cảnh giới HóaThần.Trước đó mấy ngày đám Diệp Lạc hộ pháp thay nàng.Đó là thời khắc mấu chốt nàng biến chuyển Nguyên Thần.Đạm Đài Lạc Tuyết cảm thấy khó hiểu, vì sao nàng đột nhiên tăng nhanh cảnhgiới.Chẳng lẽ, muốn nàng lấy chúng sinh làm quân cờ, giống như đang ở trong “GiớiKỳ Bàn”, lấy Thiên Địa làm bàn cờ, chúng sinh làm quân cờ sao?Nhưng cho dù như vậy, có liên quan gì tới việc thực lực của nàng tăng nhanh.Đạm Đài Lạc Tuyết cảm thấy rất khó hiểu.Nhưng nàng nghĩ mãi không rõ.
Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… “Có lẽ Sở tiền bối có chuyện cần suy nghĩ, chúng ta đừng nên quấy rầy, cònnhững chuyện chúng ta muốn hỏi, ta nghĩ, có lẽ đừng nên hỏi Sở tiền bối, hỏicũng là câu nói có tay là được.”Một người trong đó truyền âm nói.Nghe thấy những lời này.Khóe miệng mấy người khác đều giật giật.Có tay là được sao?Giúp mở một con đường tiến về trước, làm thủy tổ, loại chuyện này, đừng nóicó tay là làm được, cho dù bọn họ dùng cả chân cũng không thể.Nhưng mà, bọn họ vẫn không dám quấy rầy Sở Duyên.Sợ quấy nhiễu tới vị Sở tiền bối này, dẫn tới phá hủy chuyện của Sở tiền bối.Tuy nghĩ như thế, nhưng trong lòng đám bọn họ đều xuất hiện ý nghĩ khác, vídụ như gia nhập tông môn ẩn thế Đông Châu.Người của tông môn ẩn thế Đông Châu, tất cả đều mạnh như thế, nếu bọn họgia nhập, có thể cũng trở thành khủng bố như vậy hay không?Ngay khi bọn họ mơ màng.Cuối cùng Sở Duyên hoàn hồn, hắn đột nhiên đứng dậy.Khiến những người khác nhao nhao hoàn hồn.“Các ngươi hiểu biết bao nhiêu về Sở Hòa này?”Sở Duyên thản nhiên hỏi.Hắn nhớ không nhầm mà nói.Đối thủ của tứ đệ tử nhà mình, chính là Sở Hòa này.Hình như là bị đối thủ của Tô Càn Nguyên dọa sợ.Sở Duyên không nhịn được mở miệng hỏi thông tin cá nhân của “Sở Hòa” này.“Sở tiền bối, người này ta biết, là đệ tử của Thánh Địa Hoán Tiên Các, nghe nóiam hiểu sử dụng phù lục chi thuật, thực lực có thể so được với cảnh giới ĐộKiếp, là người nổi bật trong đám Thiên Kiêu đứng đầu Trung Châu.”Có người biết chuyện nói như vậy.Những lời này vừa nói ra.Sở Duyên có chút hoài nghi.Lần trước hình như các ngươi cũng nói như vậy, Mã Liên kia mạnh tới cỡ nào?Sau đó trở tay đã quỳ xuống.Lại khoác lác sao?Mấy người nhìn ánh mắt Sở Duyên, giống như đọc hiểu ý.“Nói ra, Mã Liên này là thứ đồ chơi gì, tuy đệ tử của Sở tiền bối rất mạnh,nhưng Mã Liên này cũng quá yếu rồi? Loại đồ chơi như vậy cũng có thể thamdự Đại Bỉ vạn tông?”“Không sai, một đệ tử ngoại môn của tông môn ta đều mạnh hơn tên Mã Liênnày, sao có thể để loại như vậy trà trộn vào Đại Bỉ vạn tông.”“Ta đi hỏi Ngô Việt một chút, rốt cuộc Đại Bỉ vạn tông này làm trò gì thế.”Mấy người nhao nhao mở miệng nói.Có người trực tiếp nói một câu muốn đi tìm Ngô Việt, lập tức xoay người rờikhỏi tầng ba.Sở Duyên nhìn náo nhiệt trong tầng ba, hít sâu một hơi.Sở Hòa à Sở Hòa.Mọi người đều họ Sở.Không phải là ngươi sẽ làm ra chuyện ngoài ý muốn cho ta đấy chứ?Nếu phàm nhân như Đạm Đài Lạc Tuyết mà ngươi không đánh lại được…Đừng nói là người khác, hắn sẽ lập tức dẫn Diệp Lạc Trương Hàn đi dạy đốiphương cách ứng xử.Sở Duyên nghĩ, thở dài một hơi, muốn rót pháp lực tiếp tục quan sát so đấu củatổ khác.Nhưng hắn vừa định rót pháp lực vào.Thì phát hiện pháp lực không còn.Sở Duyên: “…”Cảnh giới Trúc Cơ gà cay!…Trong bí cảnh cỡ nhỏ.Khi đến lượt Đạm Đài Lạc Tuyết.Đạm Đài Lạc Tuyết không kéo dài thời gian, sau khi chào hỏi đám Diệp Lạcxong, thì tiến vào bí cảnh.Bí cảnh của nàng, là một mặt kính hồ.Hồ nước trong suốt, giống như gương sáng, ảnh ngược là trời xanh.Đạm Đài Lạc Tuyết lẳng lặng đứng trên mặt kính hồ, đạp nước mà đứng, mặcbộ đồ màu xanh, trên gương mặt lộ ra cao quý lạnh lùng, loại hiền hòa khi đốimặt với đồng môn biến mất không thấy, thay vào đó là trong veo mà lạnh lùng.Đặc biệt là đôi mắt của nàng, màu vàng lợt, giống như có thể nhìn thấu toàn bộ.Lúc này.Đối diện với Đạm Đài Lạc Tuyết, không có người.Rất rõ ràng, đối thủ của nàng còn chưa tới.“Sở Hòa? Đối thủ này còn chưa tới sao?”Đạm Đài Lạc Tuyết nhỏ giọng lẩm bẩm một câu.Không để ý lắm.Dù sao cách so đấu chính thức bắt đầu, còn không ít thời gian.Đối thủ còn chưa tới cũng rất bình thường.Đạm Đài Lạc Tuyết thấy đối thủ còn chưa tới, thì lẳng lặng đứng tại chỗ, nàngnâng tay mình lên.Ở trên lòng bàn tay nàng, một bàn cờ nhỏ trôi nổi.Có một chuyện, nàng có chút nghi ngờ khó hiểu, nhưng vẫn không có cơ hội hỏisư tôn, đơn giản là kìm nén trong lòng trước, không nói ra.Từ khi nàng tiến vào hòn đảo liên minh tu tiên giả này, gặp được khí tức ThiênKiêu thuộc vô số đạo khác nhau trên đảo nhỏ xong.Lực lượng linh hồn của nàng bắt đầu đột nhiên tăng mạnh.Điều này khiến Đạm Đài Lạc Tuyết cảm thấy rất khó hiểu.Chỉ trong mấy ngày ngắn ngủi.Lực lượng linh hồn của Đạm Đài Lạc Tuyết đã trực tiếp vượt tới cảnh giới HóaThần.Trước đó mấy ngày đám Diệp Lạc hộ pháp thay nàng.Đó là thời khắc mấu chốt nàng biến chuyển Nguyên Thần.Đạm Đài Lạc Tuyết cảm thấy khó hiểu, vì sao nàng đột nhiên tăng nhanh cảnhgiới.Chẳng lẽ, muốn nàng lấy chúng sinh làm quân cờ, giống như đang ở trong “GiớiKỳ Bàn”, lấy Thiên Địa làm bàn cờ, chúng sinh làm quân cờ sao?Nhưng cho dù như vậy, có liên quan gì tới việc thực lực của nàng tăng nhanh.Đạm Đài Lạc Tuyết cảm thấy rất khó hiểu.Nhưng nàng nghĩ mãi không rõ.