Mặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng…
Chương 308: Vòng 2 của Đại Bỉ vạn tông bắt đầu
Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… Sở Duyên nghĩ như vậy, trong lòng không khỏi dấy lên nhiệt huyết.Nhưng mà hắn cũng hiểu rõ, trước mắt quan trọng nhất chính là, phải kiếmđược khoản lớn ở Đại Bỉ vạn tông rồi nói sau, bù lại số linh thạch phá sản củahắn.Lượt tiếp theo của Đại Bỉ vạn tông, đại khái còn ba ngày đúng không?Sở Duyên hơi suy nghĩ một lát, ngầm gật đầu, thấy không xảy ra chuyện gì, tiếptục lùi về tẩm điện của mình nghỉ ngơi.…Ba ngày, đối với giới Tu Tiên mà nói, chỉ lướt qua trong giây lát.Rất nhanh, ba ngày đã trôi qua.Sáng sớm ngày này.Người của liên minh tu tiên giả tự mình tới đây, mời đám Sở Duyên đến thamgia Đại Bỉ vạn tông đợt thứ hai.Đám Sở Duyên vẫn cưỡi Ngao Ngự “một lần cuối cùng”, đi tới địa điểm bắt đầuĐại Bỉ vạn tông.Sở Duyên còn dẫn theo Tô Hề.Nói một cách hoa mỹ, dẫn theo Tô Hề mở mang kiến thức về thực lực của đámđệ tử.Thực ra chính là Sở Duyên muốn khắc họa cho Tô Hề thấy một cái bánh mì cỡlớn.Hắn sợ Tô Hề luôn khổ tu không có kết quả, sẽ từ bỏ.Cho nên để Tô Hề nhìn nhiều trước, nhìn xem thực lực của đám đệ tử hắn dạydỗ mạnh cỡ nào.Có thực lực của bốn đệ tử đặt đó.Tô Hề này chắc chắn sẽ cố gắng phấn đấu.Ít nhất sẽ không dễ dàng từ bỏ!Kết quả là, Sở Duyên dẫn theo Tô Hề đi cùng.Trước sau như một.Ở phía sau gần lầu các.Đám Diệp Lạc đi tới ben cửa vào bí cảnh.Bây giờ khác với rút thăm lần trước, lần này là lập tức ghép đối thủ, không cònchế độ rút thăm như trước, cho nên bọn họ cần sớm đến cửa vào bí cảnh.Mà đương nhiên Sở Duyên dẫn theo Tô Hề và Ngao Ngự, đi tới tòa lầu các kia.Chấp sự canh giữ ở cửa lầu các thấy Sở Duyên tới, vô cùng hưng phấn dẫn đámSở Duyên tới tầng ba.Sở Duyên và Ngao Ngự đều không cảm thấy gì.Trái lại Tô Hề thấy chấp sự nhìn có vẻ cao quý làm ra hành động giống như chóliếm, cảm thấy vô cùng quái dị.Sau khi đi vào, nhìn thấy một đám người tỏa ra khí tức cường đại hành lễ với sưtôn nhà nàng, lại càng liên tục thán phục.Một đường đi theo Sở Duyên đi lên tầng ba của lầu các đều chưa lấy lại tinhthần.Sở Duyên không nhìn đệ tử nhà mình, hắn bước vào trong tầng ba.Lọt vào trong tầm mắt, vẫn là cái bàn dài.Là cái bàn giống lần trước y như đúc.Chẳng qua lúc này bên cạnh bàn đã ngồi đầy người, rõ ràng là mấy đại biểu củatông môn ẩn thế Trung Châu.Mấy người này còn tới sớm hơn Sở Duyên.Sở Duyên thấy mấy người này, cũng hơi sửng sốt.Nhưng tốc độ phản ứng của mấy người này vô cùng nhanh.Sau khi thấy được Sở Duyên, cả đám đều đứng dậy.“Sở tiền bối, ngài đã tới rồi!”“Sở tiền bối nhanh ngồi đi…”“Ngao đạo hữu cũng đến đây đi, Ngao đạo hữu cũng nhanh ngồi đi, hả? Vị nàylà?”Mấy đại biểu nhao nhao mở miệng.Nhưng mà nói xong, bọn họ lập tức phát hiện không thích hợp.Ở bên cạnh Sở Duyên và Ngao Ngự, còn có một tiểu cô nương phàm nhân…Tiểu cô nương phàm nhân này là ai?Mấy đại biểu cảm thấy vô cùng nghi ngờ.Cô bé này chắc chắn là theo Sở tiền bối tới, nếu không thì một phàm tục, đừngnói là vào lầu các, ngay cả đi lên đảo nhỏ đều không được.Nhưng bọn họ vô cùng hoài nghi, rốt cuộc tiểu cô nương phàm nhân này là ai……Trong lầu các, tầng ba.Đối mặt với câu hỏi của mấy đại biểu tông môn ẩn thế Trung Châu.Sở Duyên không có tâm tư giấu diếm, hai tay để ở sau lưng, thản nhiên mởmiệng.“Đây là đệ tử ta mới thu nhận, tên là Tô Hề, Hề Nhi, còn chưa từng gặp mấy vịnày đúng không? Mấy vị này đều xem như là tiền bối của ngươi.”Sở Duyên nhìn về phía Tô Hề nói.“Tô Hề bái kiến các tiền bối.”Tô Hề thấy thế, vội vàng cất bước đi ra, đứng trước mặt sư tôn nhà mình, hànhlễ vãn bối đúng tiêu chuẩn.Nhìn thấy cảnh tượng này.Đôi mắt mấy đại biểu của tông môn ẩn thế Trung Châu trợn to, không thể ngờtới tiểu cô nương phàm tục này là đệ tử mới của Sở tiền bối.Lần trước Sở tiền bối đột nhiên rời đi, chẳng lẽ là đi thu nhận đồ đệ này?Rốt cuộc người này có gì đặc biệt, có thể khiến Sở tiền bối tự mình rời đi thunhận?Mấy đại biểu ước gì có thể lấy tròng mắt ra, đặt tới trước mặt Tô Hề, để thấy rõhơn.Nhưng bọn họ nhìn kiểu gì, đều không nhìn ra được chỗ đặc biệt của Tô Hề.Chỉ thấy bình thường không có gì lạ.Giống như một phàm nhân bình thường.Đối với chuyện này mấy đại biểu vô cùng hoang mang, nhưng bọn họ khôngdám vận dụng Đồng Thuật nhìn xem, dù sao Sở Duyên còn đứng đó.Mấy đại biểu xuất hiện nhiều ý nghĩ, ở mặt ngoài thì cười hì hì, lấy từng món đồtrong từng nhẫn trữ vật ra, cho Tô Hề làm quà gặp mặt.“Hóa ra là Tô tiểu hữu… Ồ… Không, tôn sư Sở tiền bối là tiền bối của bọn ta,giữa chúng ta là ngang hàng, phải lấy xưng hô đạo hữu, nào, Tô đạo hữu, lầnđầu tiên gặp mặt, tặng chút đồ, đại biểu cho sự tôn kính, khối thông tâm linhmộc này tặng cho đạo hữu.”
Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… Sở Duyên nghĩ như vậy, trong lòng không khỏi dấy lên nhiệt huyết.Nhưng mà hắn cũng hiểu rõ, trước mắt quan trọng nhất chính là, phải kiếmđược khoản lớn ở Đại Bỉ vạn tông rồi nói sau, bù lại số linh thạch phá sản củahắn.Lượt tiếp theo của Đại Bỉ vạn tông, đại khái còn ba ngày đúng không?Sở Duyên hơi suy nghĩ một lát, ngầm gật đầu, thấy không xảy ra chuyện gì, tiếptục lùi về tẩm điện của mình nghỉ ngơi.…Ba ngày, đối với giới Tu Tiên mà nói, chỉ lướt qua trong giây lát.Rất nhanh, ba ngày đã trôi qua.Sáng sớm ngày này.Người của liên minh tu tiên giả tự mình tới đây, mời đám Sở Duyên đến thamgia Đại Bỉ vạn tông đợt thứ hai.Đám Sở Duyên vẫn cưỡi Ngao Ngự “một lần cuối cùng”, đi tới địa điểm bắt đầuĐại Bỉ vạn tông.Sở Duyên còn dẫn theo Tô Hề.Nói một cách hoa mỹ, dẫn theo Tô Hề mở mang kiến thức về thực lực của đámđệ tử.Thực ra chính là Sở Duyên muốn khắc họa cho Tô Hề thấy một cái bánh mì cỡlớn.Hắn sợ Tô Hề luôn khổ tu không có kết quả, sẽ từ bỏ.Cho nên để Tô Hề nhìn nhiều trước, nhìn xem thực lực của đám đệ tử hắn dạydỗ mạnh cỡ nào.Có thực lực của bốn đệ tử đặt đó.Tô Hề này chắc chắn sẽ cố gắng phấn đấu.Ít nhất sẽ không dễ dàng từ bỏ!Kết quả là, Sở Duyên dẫn theo Tô Hề đi cùng.Trước sau như một.Ở phía sau gần lầu các.Đám Diệp Lạc đi tới ben cửa vào bí cảnh.Bây giờ khác với rút thăm lần trước, lần này là lập tức ghép đối thủ, không cònchế độ rút thăm như trước, cho nên bọn họ cần sớm đến cửa vào bí cảnh.Mà đương nhiên Sở Duyên dẫn theo Tô Hề và Ngao Ngự, đi tới tòa lầu các kia.Chấp sự canh giữ ở cửa lầu các thấy Sở Duyên tới, vô cùng hưng phấn dẫn đámSở Duyên tới tầng ba.Sở Duyên và Ngao Ngự đều không cảm thấy gì.Trái lại Tô Hề thấy chấp sự nhìn có vẻ cao quý làm ra hành động giống như chóliếm, cảm thấy vô cùng quái dị.Sau khi đi vào, nhìn thấy một đám người tỏa ra khí tức cường đại hành lễ với sưtôn nhà nàng, lại càng liên tục thán phục.Một đường đi theo Sở Duyên đi lên tầng ba của lầu các đều chưa lấy lại tinhthần.Sở Duyên không nhìn đệ tử nhà mình, hắn bước vào trong tầng ba.Lọt vào trong tầm mắt, vẫn là cái bàn dài.Là cái bàn giống lần trước y như đúc.Chẳng qua lúc này bên cạnh bàn đã ngồi đầy người, rõ ràng là mấy đại biểu củatông môn ẩn thế Trung Châu.Mấy người này còn tới sớm hơn Sở Duyên.Sở Duyên thấy mấy người này, cũng hơi sửng sốt.Nhưng tốc độ phản ứng của mấy người này vô cùng nhanh.Sau khi thấy được Sở Duyên, cả đám đều đứng dậy.“Sở tiền bối, ngài đã tới rồi!”“Sở tiền bối nhanh ngồi đi…”“Ngao đạo hữu cũng đến đây đi, Ngao đạo hữu cũng nhanh ngồi đi, hả? Vị nàylà?”Mấy đại biểu nhao nhao mở miệng.Nhưng mà nói xong, bọn họ lập tức phát hiện không thích hợp.Ở bên cạnh Sở Duyên và Ngao Ngự, còn có một tiểu cô nương phàm nhân…Tiểu cô nương phàm nhân này là ai?Mấy đại biểu cảm thấy vô cùng nghi ngờ.Cô bé này chắc chắn là theo Sở tiền bối tới, nếu không thì một phàm tục, đừngnói là vào lầu các, ngay cả đi lên đảo nhỏ đều không được.Nhưng bọn họ vô cùng hoài nghi, rốt cuộc tiểu cô nương phàm nhân này là ai……Trong lầu các, tầng ba.Đối mặt với câu hỏi của mấy đại biểu tông môn ẩn thế Trung Châu.Sở Duyên không có tâm tư giấu diếm, hai tay để ở sau lưng, thản nhiên mởmiệng.“Đây là đệ tử ta mới thu nhận, tên là Tô Hề, Hề Nhi, còn chưa từng gặp mấy vịnày đúng không? Mấy vị này đều xem như là tiền bối của ngươi.”Sở Duyên nhìn về phía Tô Hề nói.“Tô Hề bái kiến các tiền bối.”Tô Hề thấy thế, vội vàng cất bước đi ra, đứng trước mặt sư tôn nhà mình, hànhlễ vãn bối đúng tiêu chuẩn.Nhìn thấy cảnh tượng này.Đôi mắt mấy đại biểu của tông môn ẩn thế Trung Châu trợn to, không thể ngờtới tiểu cô nương phàm tục này là đệ tử mới của Sở tiền bối.Lần trước Sở tiền bối đột nhiên rời đi, chẳng lẽ là đi thu nhận đồ đệ này?Rốt cuộc người này có gì đặc biệt, có thể khiến Sở tiền bối tự mình rời đi thunhận?Mấy đại biểu ước gì có thể lấy tròng mắt ra, đặt tới trước mặt Tô Hề, để thấy rõhơn.Nhưng bọn họ nhìn kiểu gì, đều không nhìn ra được chỗ đặc biệt của Tô Hề.Chỉ thấy bình thường không có gì lạ.Giống như một phàm nhân bình thường.Đối với chuyện này mấy đại biểu vô cùng hoang mang, nhưng bọn họ khôngdám vận dụng Đồng Thuật nhìn xem, dù sao Sở Duyên còn đứng đó.Mấy đại biểu xuất hiện nhiều ý nghĩ, ở mặt ngoài thì cười hì hì, lấy từng món đồtrong từng nhẫn trữ vật ra, cho Tô Hề làm quà gặp mặt.“Hóa ra là Tô tiểu hữu… Ồ… Không, tôn sư Sở tiền bối là tiền bối của bọn ta,giữa chúng ta là ngang hàng, phải lấy xưng hô đạo hữu, nào, Tô đạo hữu, lầnđầu tiên gặp mặt, tặng chút đồ, đại biểu cho sự tôn kính, khối thông tâm linhmộc này tặng cho đạo hữu.”
Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… Sở Duyên nghĩ như vậy, trong lòng không khỏi dấy lên nhiệt huyết.Nhưng mà hắn cũng hiểu rõ, trước mắt quan trọng nhất chính là, phải kiếmđược khoản lớn ở Đại Bỉ vạn tông rồi nói sau, bù lại số linh thạch phá sản củahắn.Lượt tiếp theo của Đại Bỉ vạn tông, đại khái còn ba ngày đúng không?Sở Duyên hơi suy nghĩ một lát, ngầm gật đầu, thấy không xảy ra chuyện gì, tiếptục lùi về tẩm điện của mình nghỉ ngơi.…Ba ngày, đối với giới Tu Tiên mà nói, chỉ lướt qua trong giây lát.Rất nhanh, ba ngày đã trôi qua.Sáng sớm ngày này.Người của liên minh tu tiên giả tự mình tới đây, mời đám Sở Duyên đến thamgia Đại Bỉ vạn tông đợt thứ hai.Đám Sở Duyên vẫn cưỡi Ngao Ngự “một lần cuối cùng”, đi tới địa điểm bắt đầuĐại Bỉ vạn tông.Sở Duyên còn dẫn theo Tô Hề.Nói một cách hoa mỹ, dẫn theo Tô Hề mở mang kiến thức về thực lực của đámđệ tử.Thực ra chính là Sở Duyên muốn khắc họa cho Tô Hề thấy một cái bánh mì cỡlớn.Hắn sợ Tô Hề luôn khổ tu không có kết quả, sẽ từ bỏ.Cho nên để Tô Hề nhìn nhiều trước, nhìn xem thực lực của đám đệ tử hắn dạydỗ mạnh cỡ nào.Có thực lực của bốn đệ tử đặt đó.Tô Hề này chắc chắn sẽ cố gắng phấn đấu.Ít nhất sẽ không dễ dàng từ bỏ!Kết quả là, Sở Duyên dẫn theo Tô Hề đi cùng.Trước sau như một.Ở phía sau gần lầu các.Đám Diệp Lạc đi tới ben cửa vào bí cảnh.Bây giờ khác với rút thăm lần trước, lần này là lập tức ghép đối thủ, không cònchế độ rút thăm như trước, cho nên bọn họ cần sớm đến cửa vào bí cảnh.Mà đương nhiên Sở Duyên dẫn theo Tô Hề và Ngao Ngự, đi tới tòa lầu các kia.Chấp sự canh giữ ở cửa lầu các thấy Sở Duyên tới, vô cùng hưng phấn dẫn đámSở Duyên tới tầng ba.Sở Duyên và Ngao Ngự đều không cảm thấy gì.Trái lại Tô Hề thấy chấp sự nhìn có vẻ cao quý làm ra hành động giống như chóliếm, cảm thấy vô cùng quái dị.Sau khi đi vào, nhìn thấy một đám người tỏa ra khí tức cường đại hành lễ với sưtôn nhà nàng, lại càng liên tục thán phục.Một đường đi theo Sở Duyên đi lên tầng ba của lầu các đều chưa lấy lại tinhthần.Sở Duyên không nhìn đệ tử nhà mình, hắn bước vào trong tầng ba.Lọt vào trong tầm mắt, vẫn là cái bàn dài.Là cái bàn giống lần trước y như đúc.Chẳng qua lúc này bên cạnh bàn đã ngồi đầy người, rõ ràng là mấy đại biểu củatông môn ẩn thế Trung Châu.Mấy người này còn tới sớm hơn Sở Duyên.Sở Duyên thấy mấy người này, cũng hơi sửng sốt.Nhưng tốc độ phản ứng của mấy người này vô cùng nhanh.Sau khi thấy được Sở Duyên, cả đám đều đứng dậy.“Sở tiền bối, ngài đã tới rồi!”“Sở tiền bối nhanh ngồi đi…”“Ngao đạo hữu cũng đến đây đi, Ngao đạo hữu cũng nhanh ngồi đi, hả? Vị nàylà?”Mấy đại biểu nhao nhao mở miệng.Nhưng mà nói xong, bọn họ lập tức phát hiện không thích hợp.Ở bên cạnh Sở Duyên và Ngao Ngự, còn có một tiểu cô nương phàm nhân…Tiểu cô nương phàm nhân này là ai?Mấy đại biểu cảm thấy vô cùng nghi ngờ.Cô bé này chắc chắn là theo Sở tiền bối tới, nếu không thì một phàm tục, đừngnói là vào lầu các, ngay cả đi lên đảo nhỏ đều không được.Nhưng bọn họ vô cùng hoài nghi, rốt cuộc tiểu cô nương phàm nhân này là ai……Trong lầu các, tầng ba.Đối mặt với câu hỏi của mấy đại biểu tông môn ẩn thế Trung Châu.Sở Duyên không có tâm tư giấu diếm, hai tay để ở sau lưng, thản nhiên mởmiệng.“Đây là đệ tử ta mới thu nhận, tên là Tô Hề, Hề Nhi, còn chưa từng gặp mấy vịnày đúng không? Mấy vị này đều xem như là tiền bối của ngươi.”Sở Duyên nhìn về phía Tô Hề nói.“Tô Hề bái kiến các tiền bối.”Tô Hề thấy thế, vội vàng cất bước đi ra, đứng trước mặt sư tôn nhà mình, hànhlễ vãn bối đúng tiêu chuẩn.Nhìn thấy cảnh tượng này.Đôi mắt mấy đại biểu của tông môn ẩn thế Trung Châu trợn to, không thể ngờtới tiểu cô nương phàm tục này là đệ tử mới của Sở tiền bối.Lần trước Sở tiền bối đột nhiên rời đi, chẳng lẽ là đi thu nhận đồ đệ này?Rốt cuộc người này có gì đặc biệt, có thể khiến Sở tiền bối tự mình rời đi thunhận?Mấy đại biểu ước gì có thể lấy tròng mắt ra, đặt tới trước mặt Tô Hề, để thấy rõhơn.Nhưng bọn họ nhìn kiểu gì, đều không nhìn ra được chỗ đặc biệt của Tô Hề.Chỉ thấy bình thường không có gì lạ.Giống như một phàm nhân bình thường.Đối với chuyện này mấy đại biểu vô cùng hoang mang, nhưng bọn họ khôngdám vận dụng Đồng Thuật nhìn xem, dù sao Sở Duyên còn đứng đó.Mấy đại biểu xuất hiện nhiều ý nghĩ, ở mặt ngoài thì cười hì hì, lấy từng món đồtrong từng nhẫn trữ vật ra, cho Tô Hề làm quà gặp mặt.“Hóa ra là Tô tiểu hữu… Ồ… Không, tôn sư Sở tiền bối là tiền bối của bọn ta,giữa chúng ta là ngang hàng, phải lấy xưng hô đạo hữu, nào, Tô đạo hữu, lầnđầu tiên gặp mặt, tặng chút đồ, đại biểu cho sự tôn kính, khối thông tâm linhmộc này tặng cho đạo hữu.”