Mặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng…
Chương 309: Thiên Kiêu Diệp Vũ 1
Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… “Tô đạo hữu, vật phẩm này chính là một kiện phòng ngự chi bảo, trấn cổ thuẫn,đạo hữu mới vào giới Tu Tiên, tặng cho đạo hữu hộ thân, mong đạo hữu đừngghét bỏ…”“Tô đạo hữu, đây là chấn hồn chung…”“Đạo hữu, đây là…”Mấy người đều lấy từng kiện vật phẩm ra đưa cho Tô Hề.Mỗi vật phẩm bọn họ lấy ra, mỗi kiện ít nhất đều là cấp “linh bảo”, mỗi kiệnđều là thứ tặng đi có thể khiến bọn họ đau lòng.Cần phải đưa lễ gặp mặt cho đệ tử của vị Sở tiền bối này, bọn họ không dám lấyra mấy thứ bình thường như pháp bảo.Những thứ như pháp bảo, đưa cho đệ tử của Thánh Địa còn được.Đều là cấp bậc tông môn ẩn thế, lễ gặp mặt đưa pháp bảo, ngay cả bọn họ đềucảm thấy mất mặt.Dạo này, ai còn dùng pháp bảo?Cường giả tông môn ẩn thế nhà ai túi trữ vật còn đặt pháp bảo?Đó không phải là nghèo lắm sao.Dù sao mấy người này không tặng pháp bảo, ít nhất không dám đưa cho Tô Hềcấp bậc pháp bảo.Bên kia.Tô Hề nhìn đám bảo vật lóe lên hào quang bay tới trước mặt nàng, không biếtcó nên nhận hay không, ngẩng đầu nhìn sư tôn nhà mình.Lúc này, đôi mắt Sở Duyên nhìn chằm chằm bảo vật đang trôi nổi, ước gì có thểcho những bảo vật này vào trong túi trữ vật của hắn.Nhưng hắn biết, cướp đoạt ở đây… Khụ khụ, thay đệ tử bảo quản bảo vật khôngtốt lắm, vẫn nên để đệ tử nhà mình nhận lấy trước.Sở Duyên vốn đang định thu hồi tầm mắt.Nhưng hơi ngẩng đầu, thì nhìn thẳng vào đôi mắt của Tô Hề.Tô Hề đây là…Không biết có nên nhận hay không?Sở Duyên hiểu rõ ý của Tô Hề, nhất thời không biết nên nói gì.Như vậy còn không nhận.Đệ tử này của hắn có chút ngốc.“Nhận lấy đi.”Sở Duyên xua tay, bảo Tô Hề nhận lấy.“Dạ, sư tôn, đa tạ các vị tiền… Đạo hữu!”Tô Hề vốn định xưng hô với mấy người này là tiền bối, nhưng nghĩ một látnhững lời mấy người này nói, hai bên lấy xưng hô đạo hữu, cho nên đổi thànhđạo hữu.Nàng cầm lấy túi trữ vật của mình, vừa định nhận đồ, thì phát hiện cất đồ cầnpháp lực, lấy đồ mới không cần.Nàng căn bản không có pháp lực, không cất được những bảo vật này.May mà Sở Duyên đúng lúc nhớ tới điểm này, vẫy tay, nhận lấy túi trữ vật, rấtdễ dàng cho những bảo vật này vào.Sau khi cất hết đồ đi.Tay Sở Duyên nắm chặt túi trữ vật kia, giống như hao phí lực lượng cả đời, mớiđặt túi trữ vật kia lên tay Tô Hề.Sau khi đặt túi trữ vật lên tay Tô Hề.Tay Sở Duyên đều đã run lẩy bẩy, đó là run rẩy vì đau lòng.Hắn vươn tay tiễn một đống bảo vật đi…Sở Duyên im lặng không nói lời nào đi tới trước bàn mình.Ngao Ngự cũng chạy như điên tới ngồi xuống phía sau.Còn chỗ ngồi của Tô Hề.Không cần Sở Duyên nhắc nhở, mấy đại biểu của tông môn ẩn thế Trung Châuđã bảo người chuẩn bị cho Tô Hề.Sở Duyên thấy Tô Hề ngồi xuống, thì không nói thêm gì nữa.Hắn cúi đầu nhìn viên trân châu trên bàn mình.Rót pháp lực vào, không có hình ảnh hiện ra như lần trước.Mà là một vùng tối đen.Rất rõ ràng, đợt thứ hai của Đại Bỉ vạn tông còn chưa bắt đầu.Khi nào mới bắt đầu đây?Sở Duyên có chút hoang mang.Không đợi hắn nghĩ nhiều.Một chấp sự của liên minh tu tiên giả đi tới.“Các vị đại nhân! Sở tiền bối! Đại Bỉ vạn tông vòng thứ hai đã bắt đầu, đã hoànthành ghép đôi, đây là danh sách ghép đôi, mời các vị đại nhân và Sở tiền bốixem qua.”Trong tay chấp sự có một đốm sáng bay lên.Khi lão ta mới nói xong, đốm sáng biến thành mấy đốm sáng nhỏ, bay tới trướcbàn mỗi người.Sở Duyên nhìn đốm sáng bay tới trước mặt hắn, vươn tay chạm vào, từng dòngtin tức lập tức xuất hiện trong đầu hắn.Hắn nhanh chóng tìm kiếm một lát, rất nhanh đã tìm được tin tức của đệ tử hắn.“Đệ tử Diệp Lạc của Vô Đạo Tông vs đệ tử Trương Lan của Thánh Địa ThanhLan CổĐệ tử Trương Hàn của Vô Đạo Tông vs đệ tử Diệp Cốt của Thánh Địa PhongLôiĐệ tử Tô Càn Nguyên của Vô Đạo Tông vs Diệp Vũ của Thánh Địa Vô CựcĐệ tử Đạm Đài Lạc Tuyết của Vô Đạo Tông vs Thiện Minh của Thánh Địa VạnPhật.”Đây là đối thủ của bốn đệ tử nhà hắn.Sở Duyên không biết thực lực của những đối thủ này thế nào.Hắn chỉ hi vọng bốn đệ tử này có thể cố gắng một chút.Có thể đánh tới thứ hạng cao một chút, như vậy thu hoạch của hắn sẽ lớn hơnnữa.Sở Duyên không biết thông tin của mấy đối thủ đối chiến với đệ tử của hắn.Nhưng không có nghĩa mấy đại biểu của tông môn ẩn thế Trung Châu khôngbiết.Khi đại biểu của tông môn ẩn thế Trung Châu biết được đối thủ của mấy đệ tửVô Đạo Tông xong, vốn không thấy có gì.Nhưng khi bọn họ nhìn thấy đối thủ Diệp Vũ của Tô Càn Nguyên, cả đám đềukinh hãi, nhao nhao ngẩng đầu nhìn Sở Duyên.Thì phát hiện Sở Duyên vẫn có bộ dạng thản nhiên.
Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… “Tô đạo hữu, vật phẩm này chính là một kiện phòng ngự chi bảo, trấn cổ thuẫn,đạo hữu mới vào giới Tu Tiên, tặng cho đạo hữu hộ thân, mong đạo hữu đừngghét bỏ…”“Tô đạo hữu, đây là chấn hồn chung…”“Đạo hữu, đây là…”Mấy người đều lấy từng kiện vật phẩm ra đưa cho Tô Hề.Mỗi vật phẩm bọn họ lấy ra, mỗi kiện ít nhất đều là cấp “linh bảo”, mỗi kiệnđều là thứ tặng đi có thể khiến bọn họ đau lòng.Cần phải đưa lễ gặp mặt cho đệ tử của vị Sở tiền bối này, bọn họ không dám lấyra mấy thứ bình thường như pháp bảo.Những thứ như pháp bảo, đưa cho đệ tử của Thánh Địa còn được.Đều là cấp bậc tông môn ẩn thế, lễ gặp mặt đưa pháp bảo, ngay cả bọn họ đềucảm thấy mất mặt.Dạo này, ai còn dùng pháp bảo?Cường giả tông môn ẩn thế nhà ai túi trữ vật còn đặt pháp bảo?Đó không phải là nghèo lắm sao.Dù sao mấy người này không tặng pháp bảo, ít nhất không dám đưa cho Tô Hềcấp bậc pháp bảo.Bên kia.Tô Hề nhìn đám bảo vật lóe lên hào quang bay tới trước mặt nàng, không biếtcó nên nhận hay không, ngẩng đầu nhìn sư tôn nhà mình.Lúc này, đôi mắt Sở Duyên nhìn chằm chằm bảo vật đang trôi nổi, ước gì có thểcho những bảo vật này vào trong túi trữ vật của hắn.Nhưng hắn biết, cướp đoạt ở đây… Khụ khụ, thay đệ tử bảo quản bảo vật khôngtốt lắm, vẫn nên để đệ tử nhà mình nhận lấy trước.Sở Duyên vốn đang định thu hồi tầm mắt.Nhưng hơi ngẩng đầu, thì nhìn thẳng vào đôi mắt của Tô Hề.Tô Hề đây là…Không biết có nên nhận hay không?Sở Duyên hiểu rõ ý của Tô Hề, nhất thời không biết nên nói gì.Như vậy còn không nhận.Đệ tử này của hắn có chút ngốc.“Nhận lấy đi.”Sở Duyên xua tay, bảo Tô Hề nhận lấy.“Dạ, sư tôn, đa tạ các vị tiền… Đạo hữu!”Tô Hề vốn định xưng hô với mấy người này là tiền bối, nhưng nghĩ một látnhững lời mấy người này nói, hai bên lấy xưng hô đạo hữu, cho nên đổi thànhđạo hữu.Nàng cầm lấy túi trữ vật của mình, vừa định nhận đồ, thì phát hiện cất đồ cầnpháp lực, lấy đồ mới không cần.Nàng căn bản không có pháp lực, không cất được những bảo vật này.May mà Sở Duyên đúng lúc nhớ tới điểm này, vẫy tay, nhận lấy túi trữ vật, rấtdễ dàng cho những bảo vật này vào.Sau khi cất hết đồ đi.Tay Sở Duyên nắm chặt túi trữ vật kia, giống như hao phí lực lượng cả đời, mớiđặt túi trữ vật kia lên tay Tô Hề.Sau khi đặt túi trữ vật lên tay Tô Hề.Tay Sở Duyên đều đã run lẩy bẩy, đó là run rẩy vì đau lòng.Hắn vươn tay tiễn một đống bảo vật đi…Sở Duyên im lặng không nói lời nào đi tới trước bàn mình.Ngao Ngự cũng chạy như điên tới ngồi xuống phía sau.Còn chỗ ngồi của Tô Hề.Không cần Sở Duyên nhắc nhở, mấy đại biểu của tông môn ẩn thế Trung Châuđã bảo người chuẩn bị cho Tô Hề.Sở Duyên thấy Tô Hề ngồi xuống, thì không nói thêm gì nữa.Hắn cúi đầu nhìn viên trân châu trên bàn mình.Rót pháp lực vào, không có hình ảnh hiện ra như lần trước.Mà là một vùng tối đen.Rất rõ ràng, đợt thứ hai của Đại Bỉ vạn tông còn chưa bắt đầu.Khi nào mới bắt đầu đây?Sở Duyên có chút hoang mang.Không đợi hắn nghĩ nhiều.Một chấp sự của liên minh tu tiên giả đi tới.“Các vị đại nhân! Sở tiền bối! Đại Bỉ vạn tông vòng thứ hai đã bắt đầu, đã hoànthành ghép đôi, đây là danh sách ghép đôi, mời các vị đại nhân và Sở tiền bốixem qua.”Trong tay chấp sự có một đốm sáng bay lên.Khi lão ta mới nói xong, đốm sáng biến thành mấy đốm sáng nhỏ, bay tới trướcbàn mỗi người.Sở Duyên nhìn đốm sáng bay tới trước mặt hắn, vươn tay chạm vào, từng dòngtin tức lập tức xuất hiện trong đầu hắn.Hắn nhanh chóng tìm kiếm một lát, rất nhanh đã tìm được tin tức của đệ tử hắn.“Đệ tử Diệp Lạc của Vô Đạo Tông vs đệ tử Trương Lan của Thánh Địa ThanhLan CổĐệ tử Trương Hàn của Vô Đạo Tông vs đệ tử Diệp Cốt của Thánh Địa PhongLôiĐệ tử Tô Càn Nguyên của Vô Đạo Tông vs Diệp Vũ của Thánh Địa Vô CựcĐệ tử Đạm Đài Lạc Tuyết của Vô Đạo Tông vs Thiện Minh của Thánh Địa VạnPhật.”Đây là đối thủ của bốn đệ tử nhà hắn.Sở Duyên không biết thực lực của những đối thủ này thế nào.Hắn chỉ hi vọng bốn đệ tử này có thể cố gắng một chút.Có thể đánh tới thứ hạng cao một chút, như vậy thu hoạch của hắn sẽ lớn hơnnữa.Sở Duyên không biết thông tin của mấy đối thủ đối chiến với đệ tử của hắn.Nhưng không có nghĩa mấy đại biểu của tông môn ẩn thế Trung Châu khôngbiết.Khi đại biểu của tông môn ẩn thế Trung Châu biết được đối thủ của mấy đệ tửVô Đạo Tông xong, vốn không thấy có gì.Nhưng khi bọn họ nhìn thấy đối thủ Diệp Vũ của Tô Càn Nguyên, cả đám đềukinh hãi, nhao nhao ngẩng đầu nhìn Sở Duyên.Thì phát hiện Sở Duyên vẫn có bộ dạng thản nhiên.
Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… “Tô đạo hữu, vật phẩm này chính là một kiện phòng ngự chi bảo, trấn cổ thuẫn,đạo hữu mới vào giới Tu Tiên, tặng cho đạo hữu hộ thân, mong đạo hữu đừngghét bỏ…”“Tô đạo hữu, đây là chấn hồn chung…”“Đạo hữu, đây là…”Mấy người đều lấy từng kiện vật phẩm ra đưa cho Tô Hề.Mỗi vật phẩm bọn họ lấy ra, mỗi kiện ít nhất đều là cấp “linh bảo”, mỗi kiệnđều là thứ tặng đi có thể khiến bọn họ đau lòng.Cần phải đưa lễ gặp mặt cho đệ tử của vị Sở tiền bối này, bọn họ không dám lấyra mấy thứ bình thường như pháp bảo.Những thứ như pháp bảo, đưa cho đệ tử của Thánh Địa còn được.Đều là cấp bậc tông môn ẩn thế, lễ gặp mặt đưa pháp bảo, ngay cả bọn họ đềucảm thấy mất mặt.Dạo này, ai còn dùng pháp bảo?Cường giả tông môn ẩn thế nhà ai túi trữ vật còn đặt pháp bảo?Đó không phải là nghèo lắm sao.Dù sao mấy người này không tặng pháp bảo, ít nhất không dám đưa cho Tô Hềcấp bậc pháp bảo.Bên kia.Tô Hề nhìn đám bảo vật lóe lên hào quang bay tới trước mặt nàng, không biếtcó nên nhận hay không, ngẩng đầu nhìn sư tôn nhà mình.Lúc này, đôi mắt Sở Duyên nhìn chằm chằm bảo vật đang trôi nổi, ước gì có thểcho những bảo vật này vào trong túi trữ vật của hắn.Nhưng hắn biết, cướp đoạt ở đây… Khụ khụ, thay đệ tử bảo quản bảo vật khôngtốt lắm, vẫn nên để đệ tử nhà mình nhận lấy trước.Sở Duyên vốn đang định thu hồi tầm mắt.Nhưng hơi ngẩng đầu, thì nhìn thẳng vào đôi mắt của Tô Hề.Tô Hề đây là…Không biết có nên nhận hay không?Sở Duyên hiểu rõ ý của Tô Hề, nhất thời không biết nên nói gì.Như vậy còn không nhận.Đệ tử này của hắn có chút ngốc.“Nhận lấy đi.”Sở Duyên xua tay, bảo Tô Hề nhận lấy.“Dạ, sư tôn, đa tạ các vị tiền… Đạo hữu!”Tô Hề vốn định xưng hô với mấy người này là tiền bối, nhưng nghĩ một látnhững lời mấy người này nói, hai bên lấy xưng hô đạo hữu, cho nên đổi thànhđạo hữu.Nàng cầm lấy túi trữ vật của mình, vừa định nhận đồ, thì phát hiện cất đồ cầnpháp lực, lấy đồ mới không cần.Nàng căn bản không có pháp lực, không cất được những bảo vật này.May mà Sở Duyên đúng lúc nhớ tới điểm này, vẫy tay, nhận lấy túi trữ vật, rấtdễ dàng cho những bảo vật này vào.Sau khi cất hết đồ đi.Tay Sở Duyên nắm chặt túi trữ vật kia, giống như hao phí lực lượng cả đời, mớiđặt túi trữ vật kia lên tay Tô Hề.Sau khi đặt túi trữ vật lên tay Tô Hề.Tay Sở Duyên đều đã run lẩy bẩy, đó là run rẩy vì đau lòng.Hắn vươn tay tiễn một đống bảo vật đi…Sở Duyên im lặng không nói lời nào đi tới trước bàn mình.Ngao Ngự cũng chạy như điên tới ngồi xuống phía sau.Còn chỗ ngồi của Tô Hề.Không cần Sở Duyên nhắc nhở, mấy đại biểu của tông môn ẩn thế Trung Châuđã bảo người chuẩn bị cho Tô Hề.Sở Duyên thấy Tô Hề ngồi xuống, thì không nói thêm gì nữa.Hắn cúi đầu nhìn viên trân châu trên bàn mình.Rót pháp lực vào, không có hình ảnh hiện ra như lần trước.Mà là một vùng tối đen.Rất rõ ràng, đợt thứ hai của Đại Bỉ vạn tông còn chưa bắt đầu.Khi nào mới bắt đầu đây?Sở Duyên có chút hoang mang.Không đợi hắn nghĩ nhiều.Một chấp sự của liên minh tu tiên giả đi tới.“Các vị đại nhân! Sở tiền bối! Đại Bỉ vạn tông vòng thứ hai đã bắt đầu, đã hoànthành ghép đôi, đây là danh sách ghép đôi, mời các vị đại nhân và Sở tiền bốixem qua.”Trong tay chấp sự có một đốm sáng bay lên.Khi lão ta mới nói xong, đốm sáng biến thành mấy đốm sáng nhỏ, bay tới trướcbàn mỗi người.Sở Duyên nhìn đốm sáng bay tới trước mặt hắn, vươn tay chạm vào, từng dòngtin tức lập tức xuất hiện trong đầu hắn.Hắn nhanh chóng tìm kiếm một lát, rất nhanh đã tìm được tin tức của đệ tử hắn.“Đệ tử Diệp Lạc của Vô Đạo Tông vs đệ tử Trương Lan của Thánh Địa ThanhLan CổĐệ tử Trương Hàn của Vô Đạo Tông vs đệ tử Diệp Cốt của Thánh Địa PhongLôiĐệ tử Tô Càn Nguyên của Vô Đạo Tông vs Diệp Vũ của Thánh Địa Vô CựcĐệ tử Đạm Đài Lạc Tuyết của Vô Đạo Tông vs Thiện Minh của Thánh Địa VạnPhật.”Đây là đối thủ của bốn đệ tử nhà hắn.Sở Duyên không biết thực lực của những đối thủ này thế nào.Hắn chỉ hi vọng bốn đệ tử này có thể cố gắng một chút.Có thể đánh tới thứ hạng cao một chút, như vậy thu hoạch của hắn sẽ lớn hơnnữa.Sở Duyên không biết thông tin của mấy đối thủ đối chiến với đệ tử của hắn.Nhưng không có nghĩa mấy đại biểu của tông môn ẩn thế Trung Châu khôngbiết.Khi đại biểu của tông môn ẩn thế Trung Châu biết được đối thủ của mấy đệ tửVô Đạo Tông xong, vốn không thấy có gì.Nhưng khi bọn họ nhìn thấy đối thủ Diệp Vũ của Tô Càn Nguyên, cả đám đềukinh hãi, nhao nhao ngẩng đầu nhìn Sở Duyên.Thì phát hiện Sở Duyên vẫn có bộ dạng thản nhiên.