Mặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng…
Chương 362: Tô Càn Nguyên cưỡng ép nhận chủ
Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… Vừa rồi còn thảo luận hưng phấn như thế, lúc này ta vừa nói muốn các ngươigiúp đỡ, cái nào cũng yên tĩnh?Coi ta điếc, vừa rồi không nghe thấy các ngươi nói chuyện đúng không?Tô Càn Nguyên nhíu mày, hắn ta muốn đứng ra, đập mạnh đám thần binh nàymột quyền.Nhưng hắn ta là tới thỉnh cầu thần binh đi theo hắn ta.Làm như vậy, hắn ta có thể cầu thần binh đi theo hắn ta thì có quỷ.Tô Càn Nguyên ôm tâm tư trầm trọng, đi tới bên cạnh cái búa thường nóichuyện.“Huynh đệ, ngươi thường xuyên nói chuyện, đừng im lặng nữa.”Tô Càn Nguyên mở miệng nói.Nghe thấy những lời này, cái búa thiếu chút nữa khóc, bình thường nó mởmiệng, chính là vì hấp dẫn người khác, chứng minh trong những thứ này đều làthần binh, khiến những thần binh bên trong đều được lựa đi, thứ hạng của nó sẽtăng lên.Vậy mà con hàng này để mắt tới nó, nói nó thường xuyên nói chuyện…Ong ong…Cuối cùng cái búa không tiếp tục giả vờ nữa, trên lưỡi búa lóe lên quang hoa,một giọng nói truyền từ trong ra.“Tiểu tử ngốc, vừa rồi ta đang hôn mê, không nghe thấy các ngươi nói chuyện,có chuyện gì thì mau nói.”Giọng nói thô ráp của cái búa truyền từ trong ra.“Chuyện đó, là thế này, huynh đệ, ta là tới tìm một kiện linh bảo đi theo…”Tô Càn Nguyên vừa định nói ra ý đồ mình đến.Nhưng không đợi hắn ta nói xong.Cái búa kia trực tiếp ngắt lời.“Ngươi đang nói nhảm gì thế? Ngươi tới tìm một kiện linh bảo đi theo?”“Ngươi đang kể truyện cười à, ngươi là một tên luyện thể, tới tìm linh bảo?Ngươi định cầm linh bảo coi là cục gạch đánh người đúng không?”Cái búa kia mở miệng trào phúng.“Chuyện này…”Da mặt Tô Càn Nguyên dày tới mấy cũng không nhịn được đỏ lên.Đúng là giống như lời cái búa nói.Hắn ta là một người luyện thể, cần linh bảo cũng không có tác dụng gì.Mà chính hắn ta suy nghĩ, không khác lắm là coi linh bảo thành cục gạch sửdụng.Chủ yếu là muốn xem tác dụng của linh bảo.Nếu có tác dụng giống như linh bảo của mấy vị đồng môn, đương nhiên là tốtnhất.Nếu không có, thì có thể coi thành cục gạch sử dụng.Cục gạch loại linh bảo tuyệt đối là loại chắc chắn nhất.“Chuyện đó, huynh đệ, có lẽ ngươi không biết, ta… Ta thiếu hụt quá lớn, khílực của cơ thể ta đúng là rất mạnh, nhưng không có linh hồn, có thể miễn dịchtoàn bộ công kích trên linh hồn.”“Cho nên ta muốn cầu một kiện linh bảo có thể trấn áp người ta, hoặc là khiếntốc độ người ta nhanh hơn, bù lại chỗ thiếu hụt này.”Tô Càn Nguyên hơi bất đắc dĩ mở miệng nói.“Không có! Tiểu hữu, ngươi nhìn cái búa này xem, đừng tưởng nó là cái búa,nhưng tác dụng thực tế của nó, đầu tiên không phải tác dụng chặt người, mà làtrấn áp không gian, nhiễu loạn tinh thần người khác!”“Tác dụng ngươi cần, cái búa này đều có, chỉ cần ngươi khiến nó tán thànhngươi, vậy chỗ thiếu hụt của ngươi có thể bổ sung!”Kiện linh bảo kia không lưu tình vạch trần tác dụng của cái búa.Những lời này vừa nói ra.Phía trên cái búa lóe lên quang hoa, giống như luống cuống.Tô Càn Nguyên thì hưng phấn, không ngờ tới thực sự có linh bảo bù lại chỗthiếu hụt của hắn ta.Đôi mắt hắn ta tỏa sáng, giống như một con sói đói, nhìn chằm chằm cái búakia.Trấn áp không gian!Như vậy tương đương phạt đứng người ta.Không lâu sau, chỉ cần trấn áp trong nháy mắt, vậy hắn ta có thể một quyền chokết quả.“Huynh đệ, hai ta hợp ý như vậy, không cần nhiều lời nữa? Trực tiếp theo ta điđi?”Hơi thở của Tô Càn Nguyên đều trầm trọng thêm vài phần.“Không phải! Tên kia nói linh tinh đấy, tiểu tử ngốc, ngươi đừng tin nó, nó…Ai ôi, ngươi làm gì thế? Ngươi muốn mang ta đi đâu…”Cái búa còn định giải thích gì đó.Nhưng Tô Càn Nguyên chẳng muốn nghe nhiều, trực tiếp cầm cái búa lên.Cầm đi ra ngoài, không quan tâm chuyện gì khác.Cái búa căn bản không thể cử động.Thực sự là sức lực của Tô Càn Nguyên quá mạnh.Chỉ dựa vào thô bạo cường bạo trấn áp cái búa này, cho dù cái búa lăn qua lănlại kiểu gì, cũng không thể bay ra ngoài.“Có chuyện gì từ từ nói! Thực ra trong những linh bảo này, còn có một đốnglinh bảo có tác dụng ngươi muốn, không chỉ có mình ta! Đặt ta xuống, ta giớithiệu tường tận cho ngươi…”“Tiểu tử ngốc này, sức lực dùng không hết à?”Cái búa điên cuồng gầm thét, hào quang lóe lên, muốn vùng vẫy mà ra.“Đừng giãy dụa, ngoan ngoãn đi theo ta đi.”Tô Càn Nguyên cười “dữ tợn”, vẫn luôn mặc kệ tán thành hay không tán thành.Không biết tác dụng cụ thể của những thần binh này, đương nhiên là hắn takhông có biện pháp, nhưng bây giờ biết được tác dụng của một kiện thần binhnhư vậy, hắn ta còn có thể để thần binh chạy mất sao?Tán thành gì đó, không quan trọng.Tình cảm có thể chậm rãi bồi dưỡng.Quan trọng là… Phải lấy cái búa tới tay rồi nói!Tô Càn Nguyên nắm chặt cái búa, đi thẳng xuống sườn núi…
Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… Vừa rồi còn thảo luận hưng phấn như thế, lúc này ta vừa nói muốn các ngươigiúp đỡ, cái nào cũng yên tĩnh?Coi ta điếc, vừa rồi không nghe thấy các ngươi nói chuyện đúng không?Tô Càn Nguyên nhíu mày, hắn ta muốn đứng ra, đập mạnh đám thần binh nàymột quyền.Nhưng hắn ta là tới thỉnh cầu thần binh đi theo hắn ta.Làm như vậy, hắn ta có thể cầu thần binh đi theo hắn ta thì có quỷ.Tô Càn Nguyên ôm tâm tư trầm trọng, đi tới bên cạnh cái búa thường nóichuyện.“Huynh đệ, ngươi thường xuyên nói chuyện, đừng im lặng nữa.”Tô Càn Nguyên mở miệng nói.Nghe thấy những lời này, cái búa thiếu chút nữa khóc, bình thường nó mởmiệng, chính là vì hấp dẫn người khác, chứng minh trong những thứ này đều làthần binh, khiến những thần binh bên trong đều được lựa đi, thứ hạng của nó sẽtăng lên.Vậy mà con hàng này để mắt tới nó, nói nó thường xuyên nói chuyện…Ong ong…Cuối cùng cái búa không tiếp tục giả vờ nữa, trên lưỡi búa lóe lên quang hoa,một giọng nói truyền từ trong ra.“Tiểu tử ngốc, vừa rồi ta đang hôn mê, không nghe thấy các ngươi nói chuyện,có chuyện gì thì mau nói.”Giọng nói thô ráp của cái búa truyền từ trong ra.“Chuyện đó, là thế này, huynh đệ, ta là tới tìm một kiện linh bảo đi theo…”Tô Càn Nguyên vừa định nói ra ý đồ mình đến.Nhưng không đợi hắn ta nói xong.Cái búa kia trực tiếp ngắt lời.“Ngươi đang nói nhảm gì thế? Ngươi tới tìm một kiện linh bảo đi theo?”“Ngươi đang kể truyện cười à, ngươi là một tên luyện thể, tới tìm linh bảo?Ngươi định cầm linh bảo coi là cục gạch đánh người đúng không?”Cái búa kia mở miệng trào phúng.“Chuyện này…”Da mặt Tô Càn Nguyên dày tới mấy cũng không nhịn được đỏ lên.Đúng là giống như lời cái búa nói.Hắn ta là một người luyện thể, cần linh bảo cũng không có tác dụng gì.Mà chính hắn ta suy nghĩ, không khác lắm là coi linh bảo thành cục gạch sửdụng.Chủ yếu là muốn xem tác dụng của linh bảo.Nếu có tác dụng giống như linh bảo của mấy vị đồng môn, đương nhiên là tốtnhất.Nếu không có, thì có thể coi thành cục gạch sử dụng.Cục gạch loại linh bảo tuyệt đối là loại chắc chắn nhất.“Chuyện đó, huynh đệ, có lẽ ngươi không biết, ta… Ta thiếu hụt quá lớn, khílực của cơ thể ta đúng là rất mạnh, nhưng không có linh hồn, có thể miễn dịchtoàn bộ công kích trên linh hồn.”“Cho nên ta muốn cầu một kiện linh bảo có thể trấn áp người ta, hoặc là khiếntốc độ người ta nhanh hơn, bù lại chỗ thiếu hụt này.”Tô Càn Nguyên hơi bất đắc dĩ mở miệng nói.“Không có! Tiểu hữu, ngươi nhìn cái búa này xem, đừng tưởng nó là cái búa,nhưng tác dụng thực tế của nó, đầu tiên không phải tác dụng chặt người, mà làtrấn áp không gian, nhiễu loạn tinh thần người khác!”“Tác dụng ngươi cần, cái búa này đều có, chỉ cần ngươi khiến nó tán thànhngươi, vậy chỗ thiếu hụt của ngươi có thể bổ sung!”Kiện linh bảo kia không lưu tình vạch trần tác dụng của cái búa.Những lời này vừa nói ra.Phía trên cái búa lóe lên quang hoa, giống như luống cuống.Tô Càn Nguyên thì hưng phấn, không ngờ tới thực sự có linh bảo bù lại chỗthiếu hụt của hắn ta.Đôi mắt hắn ta tỏa sáng, giống như một con sói đói, nhìn chằm chằm cái búakia.Trấn áp không gian!Như vậy tương đương phạt đứng người ta.Không lâu sau, chỉ cần trấn áp trong nháy mắt, vậy hắn ta có thể một quyền chokết quả.“Huynh đệ, hai ta hợp ý như vậy, không cần nhiều lời nữa? Trực tiếp theo ta điđi?”Hơi thở của Tô Càn Nguyên đều trầm trọng thêm vài phần.“Không phải! Tên kia nói linh tinh đấy, tiểu tử ngốc, ngươi đừng tin nó, nó…Ai ôi, ngươi làm gì thế? Ngươi muốn mang ta đi đâu…”Cái búa còn định giải thích gì đó.Nhưng Tô Càn Nguyên chẳng muốn nghe nhiều, trực tiếp cầm cái búa lên.Cầm đi ra ngoài, không quan tâm chuyện gì khác.Cái búa căn bản không thể cử động.Thực sự là sức lực của Tô Càn Nguyên quá mạnh.Chỉ dựa vào thô bạo cường bạo trấn áp cái búa này, cho dù cái búa lăn qua lănlại kiểu gì, cũng không thể bay ra ngoài.“Có chuyện gì từ từ nói! Thực ra trong những linh bảo này, còn có một đốnglinh bảo có tác dụng ngươi muốn, không chỉ có mình ta! Đặt ta xuống, ta giớithiệu tường tận cho ngươi…”“Tiểu tử ngốc này, sức lực dùng không hết à?”Cái búa điên cuồng gầm thét, hào quang lóe lên, muốn vùng vẫy mà ra.“Đừng giãy dụa, ngoan ngoãn đi theo ta đi.”Tô Càn Nguyên cười “dữ tợn”, vẫn luôn mặc kệ tán thành hay không tán thành.Không biết tác dụng cụ thể của những thần binh này, đương nhiên là hắn takhông có biện pháp, nhưng bây giờ biết được tác dụng của một kiện thần binhnhư vậy, hắn ta còn có thể để thần binh chạy mất sao?Tán thành gì đó, không quan trọng.Tình cảm có thể chậm rãi bồi dưỡng.Quan trọng là… Phải lấy cái búa tới tay rồi nói!Tô Càn Nguyên nắm chặt cái búa, đi thẳng xuống sườn núi…
Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… Vừa rồi còn thảo luận hưng phấn như thế, lúc này ta vừa nói muốn các ngươigiúp đỡ, cái nào cũng yên tĩnh?Coi ta điếc, vừa rồi không nghe thấy các ngươi nói chuyện đúng không?Tô Càn Nguyên nhíu mày, hắn ta muốn đứng ra, đập mạnh đám thần binh nàymột quyền.Nhưng hắn ta là tới thỉnh cầu thần binh đi theo hắn ta.Làm như vậy, hắn ta có thể cầu thần binh đi theo hắn ta thì có quỷ.Tô Càn Nguyên ôm tâm tư trầm trọng, đi tới bên cạnh cái búa thường nóichuyện.“Huynh đệ, ngươi thường xuyên nói chuyện, đừng im lặng nữa.”Tô Càn Nguyên mở miệng nói.Nghe thấy những lời này, cái búa thiếu chút nữa khóc, bình thường nó mởmiệng, chính là vì hấp dẫn người khác, chứng minh trong những thứ này đều làthần binh, khiến những thần binh bên trong đều được lựa đi, thứ hạng của nó sẽtăng lên.Vậy mà con hàng này để mắt tới nó, nói nó thường xuyên nói chuyện…Ong ong…Cuối cùng cái búa không tiếp tục giả vờ nữa, trên lưỡi búa lóe lên quang hoa,một giọng nói truyền từ trong ra.“Tiểu tử ngốc, vừa rồi ta đang hôn mê, không nghe thấy các ngươi nói chuyện,có chuyện gì thì mau nói.”Giọng nói thô ráp của cái búa truyền từ trong ra.“Chuyện đó, là thế này, huynh đệ, ta là tới tìm một kiện linh bảo đi theo…”Tô Càn Nguyên vừa định nói ra ý đồ mình đến.Nhưng không đợi hắn ta nói xong.Cái búa kia trực tiếp ngắt lời.“Ngươi đang nói nhảm gì thế? Ngươi tới tìm một kiện linh bảo đi theo?”“Ngươi đang kể truyện cười à, ngươi là một tên luyện thể, tới tìm linh bảo?Ngươi định cầm linh bảo coi là cục gạch đánh người đúng không?”Cái búa kia mở miệng trào phúng.“Chuyện này…”Da mặt Tô Càn Nguyên dày tới mấy cũng không nhịn được đỏ lên.Đúng là giống như lời cái búa nói.Hắn ta là một người luyện thể, cần linh bảo cũng không có tác dụng gì.Mà chính hắn ta suy nghĩ, không khác lắm là coi linh bảo thành cục gạch sửdụng.Chủ yếu là muốn xem tác dụng của linh bảo.Nếu có tác dụng giống như linh bảo của mấy vị đồng môn, đương nhiên là tốtnhất.Nếu không có, thì có thể coi thành cục gạch sử dụng.Cục gạch loại linh bảo tuyệt đối là loại chắc chắn nhất.“Chuyện đó, huynh đệ, có lẽ ngươi không biết, ta… Ta thiếu hụt quá lớn, khílực của cơ thể ta đúng là rất mạnh, nhưng không có linh hồn, có thể miễn dịchtoàn bộ công kích trên linh hồn.”“Cho nên ta muốn cầu một kiện linh bảo có thể trấn áp người ta, hoặc là khiếntốc độ người ta nhanh hơn, bù lại chỗ thiếu hụt này.”Tô Càn Nguyên hơi bất đắc dĩ mở miệng nói.“Không có! Tiểu hữu, ngươi nhìn cái búa này xem, đừng tưởng nó là cái búa,nhưng tác dụng thực tế của nó, đầu tiên không phải tác dụng chặt người, mà làtrấn áp không gian, nhiễu loạn tinh thần người khác!”“Tác dụng ngươi cần, cái búa này đều có, chỉ cần ngươi khiến nó tán thànhngươi, vậy chỗ thiếu hụt của ngươi có thể bổ sung!”Kiện linh bảo kia không lưu tình vạch trần tác dụng của cái búa.Những lời này vừa nói ra.Phía trên cái búa lóe lên quang hoa, giống như luống cuống.Tô Càn Nguyên thì hưng phấn, không ngờ tới thực sự có linh bảo bù lại chỗthiếu hụt của hắn ta.Đôi mắt hắn ta tỏa sáng, giống như một con sói đói, nhìn chằm chằm cái búakia.Trấn áp không gian!Như vậy tương đương phạt đứng người ta.Không lâu sau, chỉ cần trấn áp trong nháy mắt, vậy hắn ta có thể một quyền chokết quả.“Huynh đệ, hai ta hợp ý như vậy, không cần nhiều lời nữa? Trực tiếp theo ta điđi?”Hơi thở của Tô Càn Nguyên đều trầm trọng thêm vài phần.“Không phải! Tên kia nói linh tinh đấy, tiểu tử ngốc, ngươi đừng tin nó, nó…Ai ôi, ngươi làm gì thế? Ngươi muốn mang ta đi đâu…”Cái búa còn định giải thích gì đó.Nhưng Tô Càn Nguyên chẳng muốn nghe nhiều, trực tiếp cầm cái búa lên.Cầm đi ra ngoài, không quan tâm chuyện gì khác.Cái búa căn bản không thể cử động.Thực sự là sức lực của Tô Càn Nguyên quá mạnh.Chỉ dựa vào thô bạo cường bạo trấn áp cái búa này, cho dù cái búa lăn qua lănlại kiểu gì, cũng không thể bay ra ngoài.“Có chuyện gì từ từ nói! Thực ra trong những linh bảo này, còn có một đốnglinh bảo có tác dụng ngươi muốn, không chỉ có mình ta! Đặt ta xuống, ta giớithiệu tường tận cho ngươi…”“Tiểu tử ngốc này, sức lực dùng không hết à?”Cái búa điên cuồng gầm thét, hào quang lóe lên, muốn vùng vẫy mà ra.“Đừng giãy dụa, ngoan ngoãn đi theo ta đi.”Tô Càn Nguyên cười “dữ tợn”, vẫn luôn mặc kệ tán thành hay không tán thành.Không biết tác dụng cụ thể của những thần binh này, đương nhiên là hắn takhông có biện pháp, nhưng bây giờ biết được tác dụng của một kiện thần binhnhư vậy, hắn ta còn có thể để thần binh chạy mất sao?Tán thành gì đó, không quan trọng.Tình cảm có thể chậm rãi bồi dưỡng.Quan trọng là… Phải lấy cái búa tới tay rồi nói!Tô Càn Nguyên nắm chặt cái búa, đi thẳng xuống sườn núi…