Mặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng…

Chương 409: Hình tượng của Sở Duyên 2

Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… Bạch Trạch nhìn chằm chằm Hoa Thần Y rất lâu, phát hiện đối phương giốngnhư không nói đùa.Nhưng lão ta nhìn theo ngón tay Hoa Thần Y chỉ, vẫn luôn không nhìn ra đượcgì.“Rốt cuộc ngươi đang chỉ gì thế? Chẳng lẽ thứ này không nhìn thấy?”Bạch Trạch khom người, lông mày nhíu chặt, mở miệng dò hỏi.Nhìn thấy cảnh tượng này, Hoa Thần Y không do dự nữa, trực tiếp nói rõ ngọnnguồn với Bạch Trạch.Chẳng qua hắn ta có chút để lại tâm nhãn, không nhắc tới y đạo có thể y ThiênĐịa, y đại đạo gì đó.Chỉ đơn thuần nói, sư tôn bảo hắn ta ở trong điện tham ngộ.Khi Bạch Trạch nghe tới đó, lông mày nhíu chặt hơn.Đôi mắt kim sắc đánh giá đại điện tông chủ nhiều lần.Nhưng cho dù lão ta nhìn kiểu gì, đều không thấy được bất cứ manh mối nào.Chẳng lẽ thiên phú của lão ta cũng thấp hơn?Bạch Trạch ngây người một lát, lập tức lắc đầu, nếu thực sự có thứ gì đó, chỉ sợkhông phải là có thiên phú hay không.Đây là Sở đạo hữu cố ý để cho đệ tử ngộ ra, không phải đệ tử không có biệnpháp nhìn thấu.Hay là căn bản không có thứ gì, chỉ là Sở đạo hữu muốn đệ tử này hiểu rõ đạolý gì đó mà thôi.Tóm lại, lão ta có chút không nhìn thấu.Bạch Trạch suy nghĩ một lúc, mới dời mắt nhìn về phía Hoa Thần Y lần nữa.“Chuyện này ta cũng không đoán ra tâm tư của Sở đạo hữu, có lẽ ngươi có thểđi hỏi mấy đồng môn của ngươi, có khả năng bọn họ sẽ giúp được ngươi.”Bạch Trạch nghĩ tới Tô Càn Nguyên và mấy đệ tử.Có lẽ chỉ có đám đệ tử mới có thể hiểu rõ.“Tiền bối, ta còn có đồng môn sao?”Hoa Thần Y sửng sốt một lát, dò hỏi.“Có, tính cả ngươi, tổng cộng là sáu người, mấy đồng môn khác của ngươi,cũng được xưng là ‘Thiên Kiêu’.”Bạch Trạch không bủn xỉn khen ngợi.Lão ta đúng là rất xem trọng đám Diệp Lạc.“Hả? Vậy sao? Vậy tiền bối, xin hỏi, tông môn chúng ta tên là gì?”Bỗng nhiên Hoa Thần Y cảm thấy tò mò.“Cái gì? Sở đạo hữu không nói với ngươi, tin tức về tông môn sao?”Vẻ mặt Bạch Trạch trở nên kỳ lạ.Thu nhận đệ tử không nói tên tông môn ư?Đúng là hợp với phong cách của Sở đạo hữu!“Không có, hình như sư tôn… Quên nói với ta.”Hoa Thần Y lắc đầu nói.“Tông môn của ngươi, tên là Vô Đạo Tông, chính là tông môn truyền thừa lâuđời, đặc biệt là sư tôn các ngươi, lại càng là đại năng sống không biết bao nhiêunăm…”“Có lẽ ngươi không có cảm giác gì với hai chữ đại năng này, đại năng mà ta nói,không phải đại năng trong quan niệm của ngươi có thể so sánh, đại năng giảchân chính, động một tí là sơn băng địa liệt, nhật nguyệt vô quang.”“Thậm chí có thể khiến một thế giới cường đại hơn thế giới của các ngươi hiệngiờ gấp vạn lần sụp đổ…”Bạch Trạch bắt đầu miêu tả hình tượng của Sở Duyên ở trong cảm nhận của lãota.Lại không thấy được biểu cảm vô cùng khoa trương của Hoa Thần Y……Trong đại điện tông chủ.Biểu cảm của Hoa Thần Y vô cùng đặc sắc.Có kinh ngạc, kinh hãi, cuồng nhiệt…Đủ loại vẻ mặt xuất hiện trên mặt hắn ta.Hắn ta đều đã xem nhẹ tất cả những lời Bạch Trạch nói.Trong lòng chỉ có một ý nghĩ…Tông môn mà hắn ta gia nhập, là Vô Đạo Tông sao?Tông môn ẩn thế Vô Đạo Tông nổi tiếng khắp thiên hạ?Tâm trạng của Hoa Thần Y lập tức mênh mông, ngẩng đầu nhìn về phía BạchTrạch, có chút không dám tin tưởng.“Tiền, tiền bối, tông môn ta gia nhập thực sự là Vô Đạo Tông sao?”Giọng nói của Hoa Thần Y có chút cuồng nhiệt.Lúc này, hắn ta giống như fan sắp gặp được thần tượng, tâm trạng khó nói nênlời.“Đúng vậy, ngươi gia nhập Vô Đạo Tông.”Bạch Trạch nhìn người trước mặt có chút trở nên khác lạ, cảm thấy không ổnlắm.“Vô Đạo Tông? Thực sự là Vô Đạo Tông tham gia Đại Bỉ vạn tông lấy đượchạng nhất ư? Diệp Lạc, Trương Hàn, Tô Càn Nguyên, Đạm Đài Lạc Tuyết!Những người này là đồng môn của ta sao?”Hoa Thần Y nghĩ tới điểm này, càng thêm cuồng nhiệt.Vô Đạo Tông từ sau Đại Bỉ vạn tông, đã nổi danh thiên hạ, cũng khiến vô sốngười biết rõ là một tông môn ẩn thế.Đệ tử trong tông môn mỗi người đều bất phàm, mỗi người đều đi một conđường riêng.Nghiễm nhiên, Vô Đạo Tông đã trở thành tông môn vô số thanh thiếu niên nằmmơ cũng muốn gia nhập.Hoa Thần Y cũng là một trong số đó.Mà lúc này Hoa Thần Y phát hiện, hắn ta đã gia nhập Vô Đạo Tông!Bạch Trạch nhìn Hoa Thần Y hơi kỳ lạ, vội vàng lùi về sau mấy bước, lại lựachọn câu trả lời.“Ừm, bốn người này đều là đồng môn của ngươi.”“Còn có một đệ tử hình như tên Tô Hề, cũng là đồng môn của ngươi.”Bạch Trạch mở miệng nói.“Diệp Lạc! Diệp Lạc! Diệp Lạc! Hiện giờ người này ở đâu! Ta muốn đi gặphắn!”Hoa Thần Y rất nóng lòng muốn đi gặp Diệp Lạc người hắn ta sùng bái nhất.Dưới cuồng nhiệt, hắn ta đều đã quên trước mặt hắn ta là Bạch Trạch, đi lênnắm lấy tay Bạch Trạch dùng sức lắc.“Ngươi buông ta ra trước đã!”Bạch Trạch muốn tránh thoát.Nhưng mà dưới tiền đề lão ta không vận dụng pháp lực, vậy mà hoàn toànkhông tránh thoát được.

Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… Bạch Trạch nhìn chằm chằm Hoa Thần Y rất lâu, phát hiện đối phương giốngnhư không nói đùa.Nhưng lão ta nhìn theo ngón tay Hoa Thần Y chỉ, vẫn luôn không nhìn ra đượcgì.“Rốt cuộc ngươi đang chỉ gì thế? Chẳng lẽ thứ này không nhìn thấy?”Bạch Trạch khom người, lông mày nhíu chặt, mở miệng dò hỏi.Nhìn thấy cảnh tượng này, Hoa Thần Y không do dự nữa, trực tiếp nói rõ ngọnnguồn với Bạch Trạch.Chẳng qua hắn ta có chút để lại tâm nhãn, không nhắc tới y đạo có thể y ThiênĐịa, y đại đạo gì đó.Chỉ đơn thuần nói, sư tôn bảo hắn ta ở trong điện tham ngộ.Khi Bạch Trạch nghe tới đó, lông mày nhíu chặt hơn.Đôi mắt kim sắc đánh giá đại điện tông chủ nhiều lần.Nhưng cho dù lão ta nhìn kiểu gì, đều không thấy được bất cứ manh mối nào.Chẳng lẽ thiên phú của lão ta cũng thấp hơn?Bạch Trạch ngây người một lát, lập tức lắc đầu, nếu thực sự có thứ gì đó, chỉ sợkhông phải là có thiên phú hay không.Đây là Sở đạo hữu cố ý để cho đệ tử ngộ ra, không phải đệ tử không có biệnpháp nhìn thấu.Hay là căn bản không có thứ gì, chỉ là Sở đạo hữu muốn đệ tử này hiểu rõ đạolý gì đó mà thôi.Tóm lại, lão ta có chút không nhìn thấu.Bạch Trạch suy nghĩ một lúc, mới dời mắt nhìn về phía Hoa Thần Y lần nữa.“Chuyện này ta cũng không đoán ra tâm tư của Sở đạo hữu, có lẽ ngươi có thểđi hỏi mấy đồng môn của ngươi, có khả năng bọn họ sẽ giúp được ngươi.”Bạch Trạch nghĩ tới Tô Càn Nguyên và mấy đệ tử.Có lẽ chỉ có đám đệ tử mới có thể hiểu rõ.“Tiền bối, ta còn có đồng môn sao?”Hoa Thần Y sửng sốt một lát, dò hỏi.“Có, tính cả ngươi, tổng cộng là sáu người, mấy đồng môn khác của ngươi,cũng được xưng là ‘Thiên Kiêu’.”Bạch Trạch không bủn xỉn khen ngợi.Lão ta đúng là rất xem trọng đám Diệp Lạc.“Hả? Vậy sao? Vậy tiền bối, xin hỏi, tông môn chúng ta tên là gì?”Bỗng nhiên Hoa Thần Y cảm thấy tò mò.“Cái gì? Sở đạo hữu không nói với ngươi, tin tức về tông môn sao?”Vẻ mặt Bạch Trạch trở nên kỳ lạ.Thu nhận đệ tử không nói tên tông môn ư?Đúng là hợp với phong cách của Sở đạo hữu!“Không có, hình như sư tôn… Quên nói với ta.”Hoa Thần Y lắc đầu nói.“Tông môn của ngươi, tên là Vô Đạo Tông, chính là tông môn truyền thừa lâuđời, đặc biệt là sư tôn các ngươi, lại càng là đại năng sống không biết bao nhiêunăm…”“Có lẽ ngươi không có cảm giác gì với hai chữ đại năng này, đại năng mà ta nói,không phải đại năng trong quan niệm của ngươi có thể so sánh, đại năng giảchân chính, động một tí là sơn băng địa liệt, nhật nguyệt vô quang.”“Thậm chí có thể khiến một thế giới cường đại hơn thế giới của các ngươi hiệngiờ gấp vạn lần sụp đổ…”Bạch Trạch bắt đầu miêu tả hình tượng của Sở Duyên ở trong cảm nhận của lãota.Lại không thấy được biểu cảm vô cùng khoa trương của Hoa Thần Y……Trong đại điện tông chủ.Biểu cảm của Hoa Thần Y vô cùng đặc sắc.Có kinh ngạc, kinh hãi, cuồng nhiệt…Đủ loại vẻ mặt xuất hiện trên mặt hắn ta.Hắn ta đều đã xem nhẹ tất cả những lời Bạch Trạch nói.Trong lòng chỉ có một ý nghĩ…Tông môn mà hắn ta gia nhập, là Vô Đạo Tông sao?Tông môn ẩn thế Vô Đạo Tông nổi tiếng khắp thiên hạ?Tâm trạng của Hoa Thần Y lập tức mênh mông, ngẩng đầu nhìn về phía BạchTrạch, có chút không dám tin tưởng.“Tiền, tiền bối, tông môn ta gia nhập thực sự là Vô Đạo Tông sao?”Giọng nói của Hoa Thần Y có chút cuồng nhiệt.Lúc này, hắn ta giống như fan sắp gặp được thần tượng, tâm trạng khó nói nênlời.“Đúng vậy, ngươi gia nhập Vô Đạo Tông.”Bạch Trạch nhìn người trước mặt có chút trở nên khác lạ, cảm thấy không ổnlắm.“Vô Đạo Tông? Thực sự là Vô Đạo Tông tham gia Đại Bỉ vạn tông lấy đượchạng nhất ư? Diệp Lạc, Trương Hàn, Tô Càn Nguyên, Đạm Đài Lạc Tuyết!Những người này là đồng môn của ta sao?”Hoa Thần Y nghĩ tới điểm này, càng thêm cuồng nhiệt.Vô Đạo Tông từ sau Đại Bỉ vạn tông, đã nổi danh thiên hạ, cũng khiến vô sốngười biết rõ là một tông môn ẩn thế.Đệ tử trong tông môn mỗi người đều bất phàm, mỗi người đều đi một conđường riêng.Nghiễm nhiên, Vô Đạo Tông đã trở thành tông môn vô số thanh thiếu niên nằmmơ cũng muốn gia nhập.Hoa Thần Y cũng là một trong số đó.Mà lúc này Hoa Thần Y phát hiện, hắn ta đã gia nhập Vô Đạo Tông!Bạch Trạch nhìn Hoa Thần Y hơi kỳ lạ, vội vàng lùi về sau mấy bước, lại lựachọn câu trả lời.“Ừm, bốn người này đều là đồng môn của ngươi.”“Còn có một đệ tử hình như tên Tô Hề, cũng là đồng môn của ngươi.”Bạch Trạch mở miệng nói.“Diệp Lạc! Diệp Lạc! Diệp Lạc! Hiện giờ người này ở đâu! Ta muốn đi gặphắn!”Hoa Thần Y rất nóng lòng muốn đi gặp Diệp Lạc người hắn ta sùng bái nhất.Dưới cuồng nhiệt, hắn ta đều đã quên trước mặt hắn ta là Bạch Trạch, đi lênnắm lấy tay Bạch Trạch dùng sức lắc.“Ngươi buông ta ra trước đã!”Bạch Trạch muốn tránh thoát.Nhưng mà dưới tiền đề lão ta không vận dụng pháp lực, vậy mà hoàn toànkhông tránh thoát được.

Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… Bạch Trạch nhìn chằm chằm Hoa Thần Y rất lâu, phát hiện đối phương giốngnhư không nói đùa.Nhưng lão ta nhìn theo ngón tay Hoa Thần Y chỉ, vẫn luôn không nhìn ra đượcgì.“Rốt cuộc ngươi đang chỉ gì thế? Chẳng lẽ thứ này không nhìn thấy?”Bạch Trạch khom người, lông mày nhíu chặt, mở miệng dò hỏi.Nhìn thấy cảnh tượng này, Hoa Thần Y không do dự nữa, trực tiếp nói rõ ngọnnguồn với Bạch Trạch.Chẳng qua hắn ta có chút để lại tâm nhãn, không nhắc tới y đạo có thể y ThiênĐịa, y đại đạo gì đó.Chỉ đơn thuần nói, sư tôn bảo hắn ta ở trong điện tham ngộ.Khi Bạch Trạch nghe tới đó, lông mày nhíu chặt hơn.Đôi mắt kim sắc đánh giá đại điện tông chủ nhiều lần.Nhưng cho dù lão ta nhìn kiểu gì, đều không thấy được bất cứ manh mối nào.Chẳng lẽ thiên phú của lão ta cũng thấp hơn?Bạch Trạch ngây người một lát, lập tức lắc đầu, nếu thực sự có thứ gì đó, chỉ sợkhông phải là có thiên phú hay không.Đây là Sở đạo hữu cố ý để cho đệ tử ngộ ra, không phải đệ tử không có biệnpháp nhìn thấu.Hay là căn bản không có thứ gì, chỉ là Sở đạo hữu muốn đệ tử này hiểu rõ đạolý gì đó mà thôi.Tóm lại, lão ta có chút không nhìn thấu.Bạch Trạch suy nghĩ một lúc, mới dời mắt nhìn về phía Hoa Thần Y lần nữa.“Chuyện này ta cũng không đoán ra tâm tư của Sở đạo hữu, có lẽ ngươi có thểđi hỏi mấy đồng môn của ngươi, có khả năng bọn họ sẽ giúp được ngươi.”Bạch Trạch nghĩ tới Tô Càn Nguyên và mấy đệ tử.Có lẽ chỉ có đám đệ tử mới có thể hiểu rõ.“Tiền bối, ta còn có đồng môn sao?”Hoa Thần Y sửng sốt một lát, dò hỏi.“Có, tính cả ngươi, tổng cộng là sáu người, mấy đồng môn khác của ngươi,cũng được xưng là ‘Thiên Kiêu’.”Bạch Trạch không bủn xỉn khen ngợi.Lão ta đúng là rất xem trọng đám Diệp Lạc.“Hả? Vậy sao? Vậy tiền bối, xin hỏi, tông môn chúng ta tên là gì?”Bỗng nhiên Hoa Thần Y cảm thấy tò mò.“Cái gì? Sở đạo hữu không nói với ngươi, tin tức về tông môn sao?”Vẻ mặt Bạch Trạch trở nên kỳ lạ.Thu nhận đệ tử không nói tên tông môn ư?Đúng là hợp với phong cách của Sở đạo hữu!“Không có, hình như sư tôn… Quên nói với ta.”Hoa Thần Y lắc đầu nói.“Tông môn của ngươi, tên là Vô Đạo Tông, chính là tông môn truyền thừa lâuđời, đặc biệt là sư tôn các ngươi, lại càng là đại năng sống không biết bao nhiêunăm…”“Có lẽ ngươi không có cảm giác gì với hai chữ đại năng này, đại năng mà ta nói,không phải đại năng trong quan niệm của ngươi có thể so sánh, đại năng giảchân chính, động một tí là sơn băng địa liệt, nhật nguyệt vô quang.”“Thậm chí có thể khiến một thế giới cường đại hơn thế giới của các ngươi hiệngiờ gấp vạn lần sụp đổ…”Bạch Trạch bắt đầu miêu tả hình tượng của Sở Duyên ở trong cảm nhận của lãota.Lại không thấy được biểu cảm vô cùng khoa trương của Hoa Thần Y……Trong đại điện tông chủ.Biểu cảm của Hoa Thần Y vô cùng đặc sắc.Có kinh ngạc, kinh hãi, cuồng nhiệt…Đủ loại vẻ mặt xuất hiện trên mặt hắn ta.Hắn ta đều đã xem nhẹ tất cả những lời Bạch Trạch nói.Trong lòng chỉ có một ý nghĩ…Tông môn mà hắn ta gia nhập, là Vô Đạo Tông sao?Tông môn ẩn thế Vô Đạo Tông nổi tiếng khắp thiên hạ?Tâm trạng của Hoa Thần Y lập tức mênh mông, ngẩng đầu nhìn về phía BạchTrạch, có chút không dám tin tưởng.“Tiền, tiền bối, tông môn ta gia nhập thực sự là Vô Đạo Tông sao?”Giọng nói của Hoa Thần Y có chút cuồng nhiệt.Lúc này, hắn ta giống như fan sắp gặp được thần tượng, tâm trạng khó nói nênlời.“Đúng vậy, ngươi gia nhập Vô Đạo Tông.”Bạch Trạch nhìn người trước mặt có chút trở nên khác lạ, cảm thấy không ổnlắm.“Vô Đạo Tông? Thực sự là Vô Đạo Tông tham gia Đại Bỉ vạn tông lấy đượchạng nhất ư? Diệp Lạc, Trương Hàn, Tô Càn Nguyên, Đạm Đài Lạc Tuyết!Những người này là đồng môn của ta sao?”Hoa Thần Y nghĩ tới điểm này, càng thêm cuồng nhiệt.Vô Đạo Tông từ sau Đại Bỉ vạn tông, đã nổi danh thiên hạ, cũng khiến vô sốngười biết rõ là một tông môn ẩn thế.Đệ tử trong tông môn mỗi người đều bất phàm, mỗi người đều đi một conđường riêng.Nghiễm nhiên, Vô Đạo Tông đã trở thành tông môn vô số thanh thiếu niên nằmmơ cũng muốn gia nhập.Hoa Thần Y cũng là một trong số đó.Mà lúc này Hoa Thần Y phát hiện, hắn ta đã gia nhập Vô Đạo Tông!Bạch Trạch nhìn Hoa Thần Y hơi kỳ lạ, vội vàng lùi về sau mấy bước, lại lựachọn câu trả lời.“Ừm, bốn người này đều là đồng môn của ngươi.”“Còn có một đệ tử hình như tên Tô Hề, cũng là đồng môn của ngươi.”Bạch Trạch mở miệng nói.“Diệp Lạc! Diệp Lạc! Diệp Lạc! Hiện giờ người này ở đâu! Ta muốn đi gặphắn!”Hoa Thần Y rất nóng lòng muốn đi gặp Diệp Lạc người hắn ta sùng bái nhất.Dưới cuồng nhiệt, hắn ta đều đã quên trước mặt hắn ta là Bạch Trạch, đi lênnắm lấy tay Bạch Trạch dùng sức lắc.“Ngươi buông ta ra trước đã!”Bạch Trạch muốn tránh thoát.Nhưng mà dưới tiền đề lão ta không vận dụng pháp lực, vậy mà hoàn toànkhông tránh thoát được.

Chương 409: Hình tượng của Sở Duyên 2