Mặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng…

Chương 450: Tham gia Đại Bỉ thường niên 2

Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… “Đương nhiên là tu hành cũng tạm, hiện giờ ta là cao thủ cảnh giới Trúc Cơ, lầnnày trở về, là chuẩn bị tham gia Đại Bỉ thường niên của nhà họ Diệp chúng ta,không phải sắp tới năm mới sao, thuận tiện tham gia xong, cũng ở lại náo nhiệtmột lát.”Diệp Tuyết đáp.“Cảnh giới Trúc Cơ sao? Không tệ không tệ, rất tốt, không nói chuyện với muộinữa, ta đi về gặp phụ mẫu ta trước, lát nữa chúng ta lại nói chuyện.”Diệp Lạc gật đầu, vẻ mặt không chút thay đổi tán thành cảnh giới của DiệpTuyết, muốn rời đi gặp phụ mẫu mình trước.“Đợi một lát, đường ca huynh đợi một lát, ta hỏi huynh một vấn đề, huynhmuốn tham gia Đại Bỉ thường niên lần này không?”Diệp Tuyết vội vàng ngăn Diệp Lạc, mở miệng dò hỏi.“Chuyện này thì thôi.”Diệp Lạc lắc đầu, quả quyết từ chối.Sao hắn ta có thể không biết xấu hổ tham gia.Đám hậu bối của nhà họ Diệp cao nhất cũng chỉ là cảnh giới Trúc Cơ cảnh giớiLuyện Khí mà thôi.Bảo hắn ta tham gia ư?Hắn ta đánh thế nào?Một hơi thở, e rằng những hậu bối đều bị diệt sạch……Thành Huyền Nguyệt, Diệp phủ, trong biệt viện.Diệp Lạc quay về nơi này, sau khi gặp được phụ mẫu của mình, đương nhiên làthân thiết một lát.Phụ mẫu của Diệp Lạc biết nhi tử trở về thì vô cùng vui sướng.Ba người ở trong biệt viện nói chuyện rất lâu.Mãi đến khi tin tức Diệp Lạc trở về truyền ra, gia chủ nhà họ Diệp dẫn theo đámngười đi tới, mới cắt ngang cuộc nói chuyện này.Ở trong đại đường biệt viện.Gia chủ nhà họ Diệp ngồi trên vị trí cao, phía sau là một đám trưởng lão.Lúc này, những người này đều đang nhìn Diệp Lạc.Cả đám đều vô cùng hài lòng.Thực sự là vì khí chất của Diệp Lạc quá bất phàm, khí chất cường giả quá mạnhmẽ.Nhưng mà tuy khí chất của Diệp Lạc bất phàm, nhưng đám trưởng lão khôngliên tưởng Diệp Lạc với những cường giả tuyệt đỉnh.Thực sự là vì nhãn lực của đám trưởng lão có hạn, căn bản không nhìn ra thứkhác, chỉ cảm thấy Diệp Lạc có một chút tu vi trong người.“Diệp Lạc, sư tôn của ngươi đâu?”Gia chủ của nhà họ Diệp ngồi trên cao, nhìn Diệp Lạc ngồi gần mình, mở miệnghỏi.“Sư tôn của ta không tới, lần này ta tới, chỉ vì ta nhớ nhà, mới trở về nhìn xem.”Diệp Lạc mở miệng đáp.“Ồ… Bộ dạng này, ừm, quay về xem cũng được, nói ra, sư tôn ngươi đúng làngười tài ba, năm đó khi sư tôn ngươi hàng lâm nhà họ Diệp, là ngang trời màđến, tuyệt đối là một vị đại năng, Diệp Lạc ngươi phải chăm chỉ theo sư tônngươi tu hành.”Gia chủ nhà họ Diệp cầm lấy chén trà, nhấp một ngụm, nói như vậy.“Ừm, gia chủ ta đã biết, sư tôn ta đúng là một vị đại năng.”Diệp Lạc gật đầu, rất tán thành với những lời này.Sư tôn hắn ta đúng là một vị đại năng, hơn nữa mạnh tới mức không biên giới.“Ngươi hiểu rõ thì tốt, đúng rồi, Diệp Lạc, nhìn ngươi bây giờ, hẳn là có chút tuvi đúng không?”Gia chủ “Diệp Long” của nhà họ Diệp biểu cảm nghiêm túc, đặt ly trà xuống,mở miệng hỏi một câu.“Ừm, gia chủ, ta thực sự có chút tu vi.”Diệp Lạc gật đầu.“Có chút tu vi thì tốt, như vậy phụ thân ngươi không cần mỗi ngày ưu sầu ngươinên thế nào mới có thể tu luyện, lần này ngươi trở về, hẳn là chưa xuất sư đúngkhông? Như vậy đi, đợi ngươi xuất sư, thì trở về nhà họ Diệp, làm chấp sự đi,như vậy mỗi tháng, một nhà các ngươi có thể lĩnh lương tháng nhiều hơn mộtchút.”Gia chủ Diệp Long nói như vậy.Những lời này vừa nói ra.Diệp Lạc ngây ngẩn cả người.Hắn ta có chút lờ mờ.Hắn ta có thân phận gì?Tông chủ của Thánh Địa Đông Châu, chấp chưởng cả Đông Châu.Hắn ta còn cần làm chấp sự của một tiểu gia tộc phàm tục ư?Không đợi Diệp Lạc mở miệng.Phụ thân của Diệp Lạc là Diệp Khâu đã đứng ra.“Gia chủ, tu vi của Lạc Nhi còn thấp, không thể đảm nhiệm được vị trí chấp sựnày, hay là thôi đi, nếu sau này Lạc Nhi thực sự có tu vi trong người, rồi hãy nóichuyện này, bây giờ thì thôi.”Diệp Khâu quả quyết từ chối giúp Diệp Lạc.Lão ta là đệ đệ ruột của gia chủ Diệp Long, cũng là tam gia của nhà họ Diệp.Cho tới nay, bởi vì một nhà bọn họ không có năng lực gì, lương tháng vẫn rấtthấp, còn không được chia tài nguyên gì.Trong tình huống như vậy, gia chủ nhà họ Diệp vẫn luôn giúp đỡ bọn họ.Đối với chuyện này, đương nhiên Diệp Khâu nhìn ra được, là Diệp Long đangtrợ giúp một nhà lão ta.Diệp Khâu có lòng tự trọng rất mạnh quả quyết từ chối.Nghe thấy những lời này, Diệp Long không biết phải làm gì nhìn Diệp Khâu.Lão ta thực sự không có biện pháp.Mỗi lần lão ta dùng đủ loại biện pháp trợ cấp cho một nhà tam đệ, đều bị từchối.Hiện giờ Diệp Lạc trở về, là cơ hội tốt khiến một nhà tam đệ thoải mái hơn mộtchút.Bây giờ xem ra…Tam đệ này vẫn cứng đầu như trước đây

Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… “Đương nhiên là tu hành cũng tạm, hiện giờ ta là cao thủ cảnh giới Trúc Cơ, lầnnày trở về, là chuẩn bị tham gia Đại Bỉ thường niên của nhà họ Diệp chúng ta,không phải sắp tới năm mới sao, thuận tiện tham gia xong, cũng ở lại náo nhiệtmột lát.”Diệp Tuyết đáp.“Cảnh giới Trúc Cơ sao? Không tệ không tệ, rất tốt, không nói chuyện với muộinữa, ta đi về gặp phụ mẫu ta trước, lát nữa chúng ta lại nói chuyện.”Diệp Lạc gật đầu, vẻ mặt không chút thay đổi tán thành cảnh giới của DiệpTuyết, muốn rời đi gặp phụ mẫu mình trước.“Đợi một lát, đường ca huynh đợi một lát, ta hỏi huynh một vấn đề, huynhmuốn tham gia Đại Bỉ thường niên lần này không?”Diệp Tuyết vội vàng ngăn Diệp Lạc, mở miệng dò hỏi.“Chuyện này thì thôi.”Diệp Lạc lắc đầu, quả quyết từ chối.Sao hắn ta có thể không biết xấu hổ tham gia.Đám hậu bối của nhà họ Diệp cao nhất cũng chỉ là cảnh giới Trúc Cơ cảnh giớiLuyện Khí mà thôi.Bảo hắn ta tham gia ư?Hắn ta đánh thế nào?Một hơi thở, e rằng những hậu bối đều bị diệt sạch……Thành Huyền Nguyệt, Diệp phủ, trong biệt viện.Diệp Lạc quay về nơi này, sau khi gặp được phụ mẫu của mình, đương nhiên làthân thiết một lát.Phụ mẫu của Diệp Lạc biết nhi tử trở về thì vô cùng vui sướng.Ba người ở trong biệt viện nói chuyện rất lâu.Mãi đến khi tin tức Diệp Lạc trở về truyền ra, gia chủ nhà họ Diệp dẫn theo đámngười đi tới, mới cắt ngang cuộc nói chuyện này.Ở trong đại đường biệt viện.Gia chủ nhà họ Diệp ngồi trên vị trí cao, phía sau là một đám trưởng lão.Lúc này, những người này đều đang nhìn Diệp Lạc.Cả đám đều vô cùng hài lòng.Thực sự là vì khí chất của Diệp Lạc quá bất phàm, khí chất cường giả quá mạnhmẽ.Nhưng mà tuy khí chất của Diệp Lạc bất phàm, nhưng đám trưởng lão khôngliên tưởng Diệp Lạc với những cường giả tuyệt đỉnh.Thực sự là vì nhãn lực của đám trưởng lão có hạn, căn bản không nhìn ra thứkhác, chỉ cảm thấy Diệp Lạc có một chút tu vi trong người.“Diệp Lạc, sư tôn của ngươi đâu?”Gia chủ của nhà họ Diệp ngồi trên cao, nhìn Diệp Lạc ngồi gần mình, mở miệnghỏi.“Sư tôn của ta không tới, lần này ta tới, chỉ vì ta nhớ nhà, mới trở về nhìn xem.”Diệp Lạc mở miệng đáp.“Ồ… Bộ dạng này, ừm, quay về xem cũng được, nói ra, sư tôn ngươi đúng làngười tài ba, năm đó khi sư tôn ngươi hàng lâm nhà họ Diệp, là ngang trời màđến, tuyệt đối là một vị đại năng, Diệp Lạc ngươi phải chăm chỉ theo sư tônngươi tu hành.”Gia chủ nhà họ Diệp cầm lấy chén trà, nhấp một ngụm, nói như vậy.“Ừm, gia chủ ta đã biết, sư tôn ta đúng là một vị đại năng.”Diệp Lạc gật đầu, rất tán thành với những lời này.Sư tôn hắn ta đúng là một vị đại năng, hơn nữa mạnh tới mức không biên giới.“Ngươi hiểu rõ thì tốt, đúng rồi, Diệp Lạc, nhìn ngươi bây giờ, hẳn là có chút tuvi đúng không?”Gia chủ “Diệp Long” của nhà họ Diệp biểu cảm nghiêm túc, đặt ly trà xuống,mở miệng hỏi một câu.“Ừm, gia chủ, ta thực sự có chút tu vi.”Diệp Lạc gật đầu.“Có chút tu vi thì tốt, như vậy phụ thân ngươi không cần mỗi ngày ưu sầu ngươinên thế nào mới có thể tu luyện, lần này ngươi trở về, hẳn là chưa xuất sư đúngkhông? Như vậy đi, đợi ngươi xuất sư, thì trở về nhà họ Diệp, làm chấp sự đi,như vậy mỗi tháng, một nhà các ngươi có thể lĩnh lương tháng nhiều hơn mộtchút.”Gia chủ Diệp Long nói như vậy.Những lời này vừa nói ra.Diệp Lạc ngây ngẩn cả người.Hắn ta có chút lờ mờ.Hắn ta có thân phận gì?Tông chủ của Thánh Địa Đông Châu, chấp chưởng cả Đông Châu.Hắn ta còn cần làm chấp sự của một tiểu gia tộc phàm tục ư?Không đợi Diệp Lạc mở miệng.Phụ thân của Diệp Lạc là Diệp Khâu đã đứng ra.“Gia chủ, tu vi của Lạc Nhi còn thấp, không thể đảm nhiệm được vị trí chấp sựnày, hay là thôi đi, nếu sau này Lạc Nhi thực sự có tu vi trong người, rồi hãy nóichuyện này, bây giờ thì thôi.”Diệp Khâu quả quyết từ chối giúp Diệp Lạc.Lão ta là đệ đệ ruột của gia chủ Diệp Long, cũng là tam gia của nhà họ Diệp.Cho tới nay, bởi vì một nhà bọn họ không có năng lực gì, lương tháng vẫn rấtthấp, còn không được chia tài nguyên gì.Trong tình huống như vậy, gia chủ nhà họ Diệp vẫn luôn giúp đỡ bọn họ.Đối với chuyện này, đương nhiên Diệp Khâu nhìn ra được, là Diệp Long đangtrợ giúp một nhà lão ta.Diệp Khâu có lòng tự trọng rất mạnh quả quyết từ chối.Nghe thấy những lời này, Diệp Long không biết phải làm gì nhìn Diệp Khâu.Lão ta thực sự không có biện pháp.Mỗi lần lão ta dùng đủ loại biện pháp trợ cấp cho một nhà tam đệ, đều bị từchối.Hiện giờ Diệp Lạc trở về, là cơ hội tốt khiến một nhà tam đệ thoải mái hơn mộtchút.Bây giờ xem ra…Tam đệ này vẫn cứng đầu như trước đây

Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… “Đương nhiên là tu hành cũng tạm, hiện giờ ta là cao thủ cảnh giới Trúc Cơ, lầnnày trở về, là chuẩn bị tham gia Đại Bỉ thường niên của nhà họ Diệp chúng ta,không phải sắp tới năm mới sao, thuận tiện tham gia xong, cũng ở lại náo nhiệtmột lát.”Diệp Tuyết đáp.“Cảnh giới Trúc Cơ sao? Không tệ không tệ, rất tốt, không nói chuyện với muộinữa, ta đi về gặp phụ mẫu ta trước, lát nữa chúng ta lại nói chuyện.”Diệp Lạc gật đầu, vẻ mặt không chút thay đổi tán thành cảnh giới của DiệpTuyết, muốn rời đi gặp phụ mẫu mình trước.“Đợi một lát, đường ca huynh đợi một lát, ta hỏi huynh một vấn đề, huynhmuốn tham gia Đại Bỉ thường niên lần này không?”Diệp Tuyết vội vàng ngăn Diệp Lạc, mở miệng dò hỏi.“Chuyện này thì thôi.”Diệp Lạc lắc đầu, quả quyết từ chối.Sao hắn ta có thể không biết xấu hổ tham gia.Đám hậu bối của nhà họ Diệp cao nhất cũng chỉ là cảnh giới Trúc Cơ cảnh giớiLuyện Khí mà thôi.Bảo hắn ta tham gia ư?Hắn ta đánh thế nào?Một hơi thở, e rằng những hậu bối đều bị diệt sạch……Thành Huyền Nguyệt, Diệp phủ, trong biệt viện.Diệp Lạc quay về nơi này, sau khi gặp được phụ mẫu của mình, đương nhiên làthân thiết một lát.Phụ mẫu của Diệp Lạc biết nhi tử trở về thì vô cùng vui sướng.Ba người ở trong biệt viện nói chuyện rất lâu.Mãi đến khi tin tức Diệp Lạc trở về truyền ra, gia chủ nhà họ Diệp dẫn theo đámngười đi tới, mới cắt ngang cuộc nói chuyện này.Ở trong đại đường biệt viện.Gia chủ nhà họ Diệp ngồi trên vị trí cao, phía sau là một đám trưởng lão.Lúc này, những người này đều đang nhìn Diệp Lạc.Cả đám đều vô cùng hài lòng.Thực sự là vì khí chất của Diệp Lạc quá bất phàm, khí chất cường giả quá mạnhmẽ.Nhưng mà tuy khí chất của Diệp Lạc bất phàm, nhưng đám trưởng lão khôngliên tưởng Diệp Lạc với những cường giả tuyệt đỉnh.Thực sự là vì nhãn lực của đám trưởng lão có hạn, căn bản không nhìn ra thứkhác, chỉ cảm thấy Diệp Lạc có một chút tu vi trong người.“Diệp Lạc, sư tôn của ngươi đâu?”Gia chủ của nhà họ Diệp ngồi trên cao, nhìn Diệp Lạc ngồi gần mình, mở miệnghỏi.“Sư tôn của ta không tới, lần này ta tới, chỉ vì ta nhớ nhà, mới trở về nhìn xem.”Diệp Lạc mở miệng đáp.“Ồ… Bộ dạng này, ừm, quay về xem cũng được, nói ra, sư tôn ngươi đúng làngười tài ba, năm đó khi sư tôn ngươi hàng lâm nhà họ Diệp, là ngang trời màđến, tuyệt đối là một vị đại năng, Diệp Lạc ngươi phải chăm chỉ theo sư tônngươi tu hành.”Gia chủ nhà họ Diệp cầm lấy chén trà, nhấp một ngụm, nói như vậy.“Ừm, gia chủ ta đã biết, sư tôn ta đúng là một vị đại năng.”Diệp Lạc gật đầu, rất tán thành với những lời này.Sư tôn hắn ta đúng là một vị đại năng, hơn nữa mạnh tới mức không biên giới.“Ngươi hiểu rõ thì tốt, đúng rồi, Diệp Lạc, nhìn ngươi bây giờ, hẳn là có chút tuvi đúng không?”Gia chủ “Diệp Long” của nhà họ Diệp biểu cảm nghiêm túc, đặt ly trà xuống,mở miệng hỏi một câu.“Ừm, gia chủ, ta thực sự có chút tu vi.”Diệp Lạc gật đầu.“Có chút tu vi thì tốt, như vậy phụ thân ngươi không cần mỗi ngày ưu sầu ngươinên thế nào mới có thể tu luyện, lần này ngươi trở về, hẳn là chưa xuất sư đúngkhông? Như vậy đi, đợi ngươi xuất sư, thì trở về nhà họ Diệp, làm chấp sự đi,như vậy mỗi tháng, một nhà các ngươi có thể lĩnh lương tháng nhiều hơn mộtchút.”Gia chủ Diệp Long nói như vậy.Những lời này vừa nói ra.Diệp Lạc ngây ngẩn cả người.Hắn ta có chút lờ mờ.Hắn ta có thân phận gì?Tông chủ của Thánh Địa Đông Châu, chấp chưởng cả Đông Châu.Hắn ta còn cần làm chấp sự của một tiểu gia tộc phàm tục ư?Không đợi Diệp Lạc mở miệng.Phụ thân của Diệp Lạc là Diệp Khâu đã đứng ra.“Gia chủ, tu vi của Lạc Nhi còn thấp, không thể đảm nhiệm được vị trí chấp sựnày, hay là thôi đi, nếu sau này Lạc Nhi thực sự có tu vi trong người, rồi hãy nóichuyện này, bây giờ thì thôi.”Diệp Khâu quả quyết từ chối giúp Diệp Lạc.Lão ta là đệ đệ ruột của gia chủ Diệp Long, cũng là tam gia của nhà họ Diệp.Cho tới nay, bởi vì một nhà bọn họ không có năng lực gì, lương tháng vẫn rấtthấp, còn không được chia tài nguyên gì.Trong tình huống như vậy, gia chủ nhà họ Diệp vẫn luôn giúp đỡ bọn họ.Đối với chuyện này, đương nhiên Diệp Khâu nhìn ra được, là Diệp Long đangtrợ giúp một nhà lão ta.Diệp Khâu có lòng tự trọng rất mạnh quả quyết từ chối.Nghe thấy những lời này, Diệp Long không biết phải làm gì nhìn Diệp Khâu.Lão ta thực sự không có biện pháp.Mỗi lần lão ta dùng đủ loại biện pháp trợ cấp cho một nhà tam đệ, đều bị từchối.Hiện giờ Diệp Lạc trở về, là cơ hội tốt khiến một nhà tam đệ thoải mái hơn mộtchút.Bây giờ xem ra…Tam đệ này vẫn cứng đầu như trước đây

Chương 450: Tham gia Đại Bỉ thường niên 2