Mặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng…
Chương 451: Thực sự muốn ta tham gia Đại Bỉ thường niên
Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… Diệp Long hít sâu một hơi, chỉ có thể đánh mất rất nhiều ý nghĩ, lão ta ngẩngđầu nhìn Diệp Lạc.“Diệp Lạc, phụ thân ngươi đã nói như vậy, chuyện này đợi sau này ngươi tuhành trở về lại nói.”“Lần này ngươi về nhà, đúng lúc trong nhà sắp bắt đầu Đại Bỉ thường niên,không biết ngươi có hứng thú tham gia Đại Bỉ thường niên trong nhà không?”Gia chủ Diệp Long mặt ngoài vẫn đang phụng phịu, nghiêm túc dò hỏi.Bên kia, Diệp Lạc vẫn luôn không theo kịp mọi chuyện, Diệp Long bảo hắn talàm chấp sự của tiểu gia tộc phàm tục, cho nên hắn ta bị chuyện này làm cho lờmờ.Còn muốn hắn ta tham gia Đại Bỉ thường niên gì đó nữa sao?Có cần lăn qua lăn lại như vậy hay không…Tu vi của hậu bối nhà họ Diệp, thực sự quá thấp.Nếu để hắn ta đi tham gia.Đến lúc đó hắn ta đánh bại hết.Đám đệ tử hậu bội có hận Diệp Long hay không.Nghĩ tới điểm này, Diệp Lạc lắc đầu, đứng dậy định từ chối gia chủ này.Nếu truyền ra ngoài, một người nửa bước cảnh giới Đại Thừa, tông chủ củaThánh Địa Đông Châu, đại sư huynh của Vô Đạo Tông như hắn ta, chạy tới nơiphàm tục bắt nạt một đám cảnh giới Trúc Cơ Luyện Khí…Chỉ nghĩ thôi đã cảm thấy mất mặt.Nhưng không đợi Diệp Lạc mở miệng.Diệp Khâu vẫn luôn từ chối gia chủ vô cùng sảng khoái đồng ý thay Diệp Lạc.“Gia chủ, có thể thi! Ta đồng ý thay Lạc Nhi, hắn nhất định sẽ tham gia Đại Bỉthường niên!”Diệp Khâu vội vàng đứng dậy, mở miệng nói.Đại Bỉ thường niên của gia tộc, thứ hạng dù ít dù nhiều cũng có chút khenthưởng, mà khen thưởng đều có tác dụng đối với người tu hành tầng thấp nhất.Theo ý lão ta, khen thưởng thứ hạng này, chắc chắn có tác dụng đối với nhi tửDiệp Lạc của mình, cho nên mới đồng ý.“Chuyện này…”Diệp Lạc khẽ nhíu mày, muốn nói gì đó, nhưng ngẩng đầu nhìn phụ thân nhàmình, thì không nói gì nữa.“Được, được lắm, tham gia Đại Bỉ thường niên là tốt, nếu nguyện ý tham gia,vậy ta rời đi đây, tam đệ, đệ dặn dò Diệp Lạc một lát, trong tộc có tiểu bối nàomạnh, đều nói hết cho Diệp Lạc nghe, tránh cho Diệp Lạc không biết gì.”“Ừm, ví dụ như đệ tử tông mông Diệp Tuyết, Diệp Vũ, hiện giờ tất cả đều làcảnh giới Trúc Cơ, không thể khinh thường, đệ nhất định phải nói rõ với DiệpLạc, như vậy Diệp Lạc mới có thành tích tốt!”Diệp Long cẩn thận dặn dò một lát.Sau khi nói xong, lão ta mới xoay người rời khỏi đại đường.Còn dẫn đi rất nhiều trưởng lão.Rất nhanh, trong đại đường chỉ còn lại Diệp Lạc và phụ thân Diệp Khâu.Hai người liếc nhau một cái, đều không nói gì.Lúc này, trong lòng Diệp Lạc rất phức tạp.Không ngờ tới thực sự muốn hắn ta tham gia Đại Bỉ thường niên, bắt nạt mộtđám “tiểu bằng hữu”.Đúng vậy, một đám cảnh giới Trúc Cơ cảnh giới Luyện Khí, ở trước mặt hắn ta,không phải là “tiểu bằng hữu” sao?Trái lại Diệp Khâu nhìn ra được Diệp Lạc rất không muốn tham gia Đại Bỉthường niên.“Lạc Nhi, rốt cuộc tiểu tử ngươi nghĩ gì thế, vì sao không muốn tham gia Đại Bỉthường niên? Ngươi có biết, khen thưởng của Đại Bỉ thường niên có tác dụngđối với tu hành hay không.”Diệp Khâu kiên nhẫn nói.“Phụ thân, mấy thứ này đã sớm vô dụng đối với ta.”Diệp Lạc lắc đầu nói.“Vô dụng đối với ngươi? Ngươi là cảnh giới gì?”Diệp Khâu trừng mắt nói.“Trên cảnh giới Độ Kiếp.”Diệp Lạc nói.Diệp Khâu: “?”Ngươi thấy lão tử là người dễ lừa như vậy ư?…Thành Huyền Nguyệt, Diệp phủ, biệt viện.Chỉ trong giây lát, mấy ngày trôi qua.Trong mấy ngày này, Diệp Lạc tán gẫu rất vui vẻ với mọi người trong Diệp phủ,trong đó đa số thời gian ở bên phụ mẫu mình.Thông qua mấy ngày này.Diệp Lạc cũng hiểu rõ tình cảnh của phụ mẫu mình.Ở trong Diệp phủ, tình cảnh của phụ mẫu hắn ta không được tốt lắm.Bởi vì phụ thân hắn ta quật cường, bình thường không nhận trợ giúp của gia chủDiệp Long nhà họ Diệp, cho nên phụ mẫu hắn ta ở Diệp phủ, điều kiện sinhhoạt chỉ có thể tính là bình thường.Biết được điểm này, Diệp Lạc có ý định.Đợi khi hắn ta rời đi, có thể dẫn theo phụ mẫu nhà mình.Ôm tâm tư này, Diệp Lạc vốn định ở mấy ngày rồi rời đi.Nhưng không ngờ tới Đại Bỉ thường niên bắt đầu nhanh như thế.Lập tức làm xáo trộn kế hoạch của Diệp Lạc.…Bên ngoài sương phòng một biệt viện.Diệp Lạc thay cẩm bảo thanh sắc bình thường, tóc dùng ngọc trâm phàm tục búilại, cách ăn mặc giống như công tử ca bình thường.Nhưng mà khí chất “kiếm tiên thiên thượng” trong lòng hắn ta khiến hắn ta chodù ăn mặc bình thường, nhìn qua vẫn xuất chúng như cũ.Lúc này, trên mặt Diệp Lạc có chút bất đắc dĩ.Khiến hắn ta bất đắc dĩ, chính là vì chuyện Đại Bỉ thường niên.Không ngờ tới Đại Bỉ thường niên bắt đầu nhanh như vậy.Hắn ta thực sự không muốn lấy lớn hiếp nhỏ, hạ mình đùa giỡn với đám “tiểubối”
Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… Diệp Long hít sâu một hơi, chỉ có thể đánh mất rất nhiều ý nghĩ, lão ta ngẩngđầu nhìn Diệp Lạc.“Diệp Lạc, phụ thân ngươi đã nói như vậy, chuyện này đợi sau này ngươi tuhành trở về lại nói.”“Lần này ngươi về nhà, đúng lúc trong nhà sắp bắt đầu Đại Bỉ thường niên,không biết ngươi có hứng thú tham gia Đại Bỉ thường niên trong nhà không?”Gia chủ Diệp Long mặt ngoài vẫn đang phụng phịu, nghiêm túc dò hỏi.Bên kia, Diệp Lạc vẫn luôn không theo kịp mọi chuyện, Diệp Long bảo hắn talàm chấp sự của tiểu gia tộc phàm tục, cho nên hắn ta bị chuyện này làm cho lờmờ.Còn muốn hắn ta tham gia Đại Bỉ thường niên gì đó nữa sao?Có cần lăn qua lăn lại như vậy hay không…Tu vi của hậu bối nhà họ Diệp, thực sự quá thấp.Nếu để hắn ta đi tham gia.Đến lúc đó hắn ta đánh bại hết.Đám đệ tử hậu bội có hận Diệp Long hay không.Nghĩ tới điểm này, Diệp Lạc lắc đầu, đứng dậy định từ chối gia chủ này.Nếu truyền ra ngoài, một người nửa bước cảnh giới Đại Thừa, tông chủ củaThánh Địa Đông Châu, đại sư huynh của Vô Đạo Tông như hắn ta, chạy tới nơiphàm tục bắt nạt một đám cảnh giới Trúc Cơ Luyện Khí…Chỉ nghĩ thôi đã cảm thấy mất mặt.Nhưng không đợi Diệp Lạc mở miệng.Diệp Khâu vẫn luôn từ chối gia chủ vô cùng sảng khoái đồng ý thay Diệp Lạc.“Gia chủ, có thể thi! Ta đồng ý thay Lạc Nhi, hắn nhất định sẽ tham gia Đại Bỉthường niên!”Diệp Khâu vội vàng đứng dậy, mở miệng nói.Đại Bỉ thường niên của gia tộc, thứ hạng dù ít dù nhiều cũng có chút khenthưởng, mà khen thưởng đều có tác dụng đối với người tu hành tầng thấp nhất.Theo ý lão ta, khen thưởng thứ hạng này, chắc chắn có tác dụng đối với nhi tửDiệp Lạc của mình, cho nên mới đồng ý.“Chuyện này…”Diệp Lạc khẽ nhíu mày, muốn nói gì đó, nhưng ngẩng đầu nhìn phụ thân nhàmình, thì không nói gì nữa.“Được, được lắm, tham gia Đại Bỉ thường niên là tốt, nếu nguyện ý tham gia,vậy ta rời đi đây, tam đệ, đệ dặn dò Diệp Lạc một lát, trong tộc có tiểu bối nàomạnh, đều nói hết cho Diệp Lạc nghe, tránh cho Diệp Lạc không biết gì.”“Ừm, ví dụ như đệ tử tông mông Diệp Tuyết, Diệp Vũ, hiện giờ tất cả đều làcảnh giới Trúc Cơ, không thể khinh thường, đệ nhất định phải nói rõ với DiệpLạc, như vậy Diệp Lạc mới có thành tích tốt!”Diệp Long cẩn thận dặn dò một lát.Sau khi nói xong, lão ta mới xoay người rời khỏi đại đường.Còn dẫn đi rất nhiều trưởng lão.Rất nhanh, trong đại đường chỉ còn lại Diệp Lạc và phụ thân Diệp Khâu.Hai người liếc nhau một cái, đều không nói gì.Lúc này, trong lòng Diệp Lạc rất phức tạp.Không ngờ tới thực sự muốn hắn ta tham gia Đại Bỉ thường niên, bắt nạt mộtđám “tiểu bằng hữu”.Đúng vậy, một đám cảnh giới Trúc Cơ cảnh giới Luyện Khí, ở trước mặt hắn ta,không phải là “tiểu bằng hữu” sao?Trái lại Diệp Khâu nhìn ra được Diệp Lạc rất không muốn tham gia Đại Bỉthường niên.“Lạc Nhi, rốt cuộc tiểu tử ngươi nghĩ gì thế, vì sao không muốn tham gia Đại Bỉthường niên? Ngươi có biết, khen thưởng của Đại Bỉ thường niên có tác dụngđối với tu hành hay không.”Diệp Khâu kiên nhẫn nói.“Phụ thân, mấy thứ này đã sớm vô dụng đối với ta.”Diệp Lạc lắc đầu nói.“Vô dụng đối với ngươi? Ngươi là cảnh giới gì?”Diệp Khâu trừng mắt nói.“Trên cảnh giới Độ Kiếp.”Diệp Lạc nói.Diệp Khâu: “?”Ngươi thấy lão tử là người dễ lừa như vậy ư?…Thành Huyền Nguyệt, Diệp phủ, biệt viện.Chỉ trong giây lát, mấy ngày trôi qua.Trong mấy ngày này, Diệp Lạc tán gẫu rất vui vẻ với mọi người trong Diệp phủ,trong đó đa số thời gian ở bên phụ mẫu mình.Thông qua mấy ngày này.Diệp Lạc cũng hiểu rõ tình cảnh của phụ mẫu mình.Ở trong Diệp phủ, tình cảnh của phụ mẫu hắn ta không được tốt lắm.Bởi vì phụ thân hắn ta quật cường, bình thường không nhận trợ giúp của gia chủDiệp Long nhà họ Diệp, cho nên phụ mẫu hắn ta ở Diệp phủ, điều kiện sinhhoạt chỉ có thể tính là bình thường.Biết được điểm này, Diệp Lạc có ý định.Đợi khi hắn ta rời đi, có thể dẫn theo phụ mẫu nhà mình.Ôm tâm tư này, Diệp Lạc vốn định ở mấy ngày rồi rời đi.Nhưng không ngờ tới Đại Bỉ thường niên bắt đầu nhanh như thế.Lập tức làm xáo trộn kế hoạch của Diệp Lạc.…Bên ngoài sương phòng một biệt viện.Diệp Lạc thay cẩm bảo thanh sắc bình thường, tóc dùng ngọc trâm phàm tục búilại, cách ăn mặc giống như công tử ca bình thường.Nhưng mà khí chất “kiếm tiên thiên thượng” trong lòng hắn ta khiến hắn ta chodù ăn mặc bình thường, nhìn qua vẫn xuất chúng như cũ.Lúc này, trên mặt Diệp Lạc có chút bất đắc dĩ.Khiến hắn ta bất đắc dĩ, chính là vì chuyện Đại Bỉ thường niên.Không ngờ tới Đại Bỉ thường niên bắt đầu nhanh như vậy.Hắn ta thực sự không muốn lấy lớn hiếp nhỏ, hạ mình đùa giỡn với đám “tiểubối”
Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… Diệp Long hít sâu một hơi, chỉ có thể đánh mất rất nhiều ý nghĩ, lão ta ngẩngđầu nhìn Diệp Lạc.“Diệp Lạc, phụ thân ngươi đã nói như vậy, chuyện này đợi sau này ngươi tuhành trở về lại nói.”“Lần này ngươi về nhà, đúng lúc trong nhà sắp bắt đầu Đại Bỉ thường niên,không biết ngươi có hứng thú tham gia Đại Bỉ thường niên trong nhà không?”Gia chủ Diệp Long mặt ngoài vẫn đang phụng phịu, nghiêm túc dò hỏi.Bên kia, Diệp Lạc vẫn luôn không theo kịp mọi chuyện, Diệp Long bảo hắn talàm chấp sự của tiểu gia tộc phàm tục, cho nên hắn ta bị chuyện này làm cho lờmờ.Còn muốn hắn ta tham gia Đại Bỉ thường niên gì đó nữa sao?Có cần lăn qua lăn lại như vậy hay không…Tu vi của hậu bối nhà họ Diệp, thực sự quá thấp.Nếu để hắn ta đi tham gia.Đến lúc đó hắn ta đánh bại hết.Đám đệ tử hậu bội có hận Diệp Long hay không.Nghĩ tới điểm này, Diệp Lạc lắc đầu, đứng dậy định từ chối gia chủ này.Nếu truyền ra ngoài, một người nửa bước cảnh giới Đại Thừa, tông chủ củaThánh Địa Đông Châu, đại sư huynh của Vô Đạo Tông như hắn ta, chạy tới nơiphàm tục bắt nạt một đám cảnh giới Trúc Cơ Luyện Khí…Chỉ nghĩ thôi đã cảm thấy mất mặt.Nhưng không đợi Diệp Lạc mở miệng.Diệp Khâu vẫn luôn từ chối gia chủ vô cùng sảng khoái đồng ý thay Diệp Lạc.“Gia chủ, có thể thi! Ta đồng ý thay Lạc Nhi, hắn nhất định sẽ tham gia Đại Bỉthường niên!”Diệp Khâu vội vàng đứng dậy, mở miệng nói.Đại Bỉ thường niên của gia tộc, thứ hạng dù ít dù nhiều cũng có chút khenthưởng, mà khen thưởng đều có tác dụng đối với người tu hành tầng thấp nhất.Theo ý lão ta, khen thưởng thứ hạng này, chắc chắn có tác dụng đối với nhi tửDiệp Lạc của mình, cho nên mới đồng ý.“Chuyện này…”Diệp Lạc khẽ nhíu mày, muốn nói gì đó, nhưng ngẩng đầu nhìn phụ thân nhàmình, thì không nói gì nữa.“Được, được lắm, tham gia Đại Bỉ thường niên là tốt, nếu nguyện ý tham gia,vậy ta rời đi đây, tam đệ, đệ dặn dò Diệp Lạc một lát, trong tộc có tiểu bối nàomạnh, đều nói hết cho Diệp Lạc nghe, tránh cho Diệp Lạc không biết gì.”“Ừm, ví dụ như đệ tử tông mông Diệp Tuyết, Diệp Vũ, hiện giờ tất cả đều làcảnh giới Trúc Cơ, không thể khinh thường, đệ nhất định phải nói rõ với DiệpLạc, như vậy Diệp Lạc mới có thành tích tốt!”Diệp Long cẩn thận dặn dò một lát.Sau khi nói xong, lão ta mới xoay người rời khỏi đại đường.Còn dẫn đi rất nhiều trưởng lão.Rất nhanh, trong đại đường chỉ còn lại Diệp Lạc và phụ thân Diệp Khâu.Hai người liếc nhau một cái, đều không nói gì.Lúc này, trong lòng Diệp Lạc rất phức tạp.Không ngờ tới thực sự muốn hắn ta tham gia Đại Bỉ thường niên, bắt nạt mộtđám “tiểu bằng hữu”.Đúng vậy, một đám cảnh giới Trúc Cơ cảnh giới Luyện Khí, ở trước mặt hắn ta,không phải là “tiểu bằng hữu” sao?Trái lại Diệp Khâu nhìn ra được Diệp Lạc rất không muốn tham gia Đại Bỉthường niên.“Lạc Nhi, rốt cuộc tiểu tử ngươi nghĩ gì thế, vì sao không muốn tham gia Đại Bỉthường niên? Ngươi có biết, khen thưởng của Đại Bỉ thường niên có tác dụngđối với tu hành hay không.”Diệp Khâu kiên nhẫn nói.“Phụ thân, mấy thứ này đã sớm vô dụng đối với ta.”Diệp Lạc lắc đầu nói.“Vô dụng đối với ngươi? Ngươi là cảnh giới gì?”Diệp Khâu trừng mắt nói.“Trên cảnh giới Độ Kiếp.”Diệp Lạc nói.Diệp Khâu: “?”Ngươi thấy lão tử là người dễ lừa như vậy ư?…Thành Huyền Nguyệt, Diệp phủ, biệt viện.Chỉ trong giây lát, mấy ngày trôi qua.Trong mấy ngày này, Diệp Lạc tán gẫu rất vui vẻ với mọi người trong Diệp phủ,trong đó đa số thời gian ở bên phụ mẫu mình.Thông qua mấy ngày này.Diệp Lạc cũng hiểu rõ tình cảnh của phụ mẫu mình.Ở trong Diệp phủ, tình cảnh của phụ mẫu hắn ta không được tốt lắm.Bởi vì phụ thân hắn ta quật cường, bình thường không nhận trợ giúp của gia chủDiệp Long nhà họ Diệp, cho nên phụ mẫu hắn ta ở Diệp phủ, điều kiện sinhhoạt chỉ có thể tính là bình thường.Biết được điểm này, Diệp Lạc có ý định.Đợi khi hắn ta rời đi, có thể dẫn theo phụ mẫu nhà mình.Ôm tâm tư này, Diệp Lạc vốn định ở mấy ngày rồi rời đi.Nhưng không ngờ tới Đại Bỉ thường niên bắt đầu nhanh như thế.Lập tức làm xáo trộn kế hoạch của Diệp Lạc.…Bên ngoài sương phòng một biệt viện.Diệp Lạc thay cẩm bảo thanh sắc bình thường, tóc dùng ngọc trâm phàm tục búilại, cách ăn mặc giống như công tử ca bình thường.Nhưng mà khí chất “kiếm tiên thiên thượng” trong lòng hắn ta khiến hắn ta chodù ăn mặc bình thường, nhìn qua vẫn xuất chúng như cũ.Lúc này, trên mặt Diệp Lạc có chút bất đắc dĩ.Khiến hắn ta bất đắc dĩ, chính là vì chuyện Đại Bỉ thường niên.Không ngờ tới Đại Bỉ thường niên bắt đầu nhanh như vậy.Hắn ta thực sự không muốn lấy lớn hiếp nhỏ, hạ mình đùa giỡn với đám “tiểubối”