Mặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng…

Chương 524: Hướng Đạo Tông hướng về Vô Đạo Tông 1

Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… Trong ngọn núi bên cạnh núi Thiên Vụ.Ban đêm.Trong một cung diện của Hướng Đạo Tông.Bạch Trạch đang nói về chuyện “đao chi nhất đạo”.Ninh Phàm cũng nghe rất chăm chú.“Đao chi nhất đạo, ở chỗ tâm, ở chỗ ý, chỉ cần trong lòng có đao, vạn vật đều cóthể làm đao, chỉ cần trong đao có ý, vạn vật đều có thể chém vỡ!”“Như vậy, đó là đao chi nhất đạo.”“Đồ nhi, ngươi hiểu rõ chưa?”Sau khi Bạch Trạch nói xong, hít sâu một hơi, bất chợt nhìn về phía Ninh Phàm.“Đã rõ, đệ tử đều đã hiểu, đao chi nhất đạo rất cường đại! Rất rộng lớn!”Ninh Phàm liên tục gật đầu, trong mắt tràn ngập ý chí chiến đấu.“Ừm, đã rõ thì tốt.”Bạch Trạch gật đầu, vô cùng hài lòng.Xem ra ngộ tính của đệ tử này của mình cũng cao.Lần này xem như đã rõ.“Sư tôn, đệ tử đã rõ, cho nên đệ tử muốn tu hành, mong sư tôn truyền phươngpháp tu luyện!”Ninh Phàm ý chí chiến đấu sục sôi nói.“Hả? Phương pháp tu luyện sao? Nên truyền thụ, không phải ta đều truyền thụcho ngươi rồi sao?”Gương mặt Bạch Trạch kỳ lạ nói.“Hả? Sư tôn, không phải ngươi chỉ nói sự lợi hại của đao đạo sao? Truyềnxuống phương pháp tu luyện khi nào?”Đôi mắt Ninh Phàm trợn to, vô cùng sững sờ nói.“Chuyện này…”Bạch Trạch sửng sốt một lát, chính lão ta đều cảm thấy Ninh Phàm nói có đạolý.Đúng vậy.Không phải lão ta chỉ giảng giải sự lợi hại của đao đạo sao?Vẫn luôn không truyền thụ phương pháp tu luyện, muốn đệ tử tu luyện kiểu gì?Bạch Trạch rơi vào trầm tư.Nhưng nghe theo lời Đồ Tuyết Hi nói, hình như Sở đạo hữu dạy đệ tử như vậy.Vậy sao đệ tử của Sở đạo hữu thành tài?Bạch Trạch mê mang.Đây không phải là phương pháp dạy đồ đệ của lão ta bị lỗi đấy chứ?Nhìn đệ tử của Sở đạo hữu bên cạnh, tất cả đều là Thiên Kiêu đứng đầu, chắcchắn sẽ không làm lỗi.Nếu làm lỗi, không có khả năng dạy nhiều đệ tử lợi hại như vậy.Nghĩ tới đây, Bạch Trạch kiên định.“Không sai, phương pháp tu luyện ẩn chứa trong những lời ta mới nói, chỉ cầnngươi đủ ngộ tính, vậy chắc chắn có thể ngộ ra!”Bạch Trạch nói như vậy.“Nhưng mà… Nhưng mà sư tôn, ta cảm thấy ngộ tính của ta không đủ…”Ninh Phàm do dự một lát, hắn ta hoàn toàn ngây người.“Không, ngộ tính của ngươi rất tốt! Ta tin tưởng ngươi!”Bạch Trạch xua tay nói.“Sư tôn, ta thực sự không được, phương pháp này, ta thực sự không ngộ được,không bằng sư tôn trực tiếp cho ta phương pháp tu luyện đi?”Ninh Phàm yêu cầu đổi, trực tiếp muốn phương pháp tu luyện.Nghe thấy những lời này.Bạch Trạch không có cách nào.Lão ta trái lo phải nghĩ, cuối cùng dời mắt nhìn bên núi Thiên Vụ.Chẳng lẽ phương pháp này thực sự không thích hợp với lão ta dạy đệ tử?“Có phải ngươi cảm thấy biện pháp này không làm được?”Bạch Trạch chậm rãi nói.“Đúng vậy, sư tôn.”Ninh Phàm không chút do dự thừa nhận, hắn ta cảm thấy biện pháp này khôngđược.Giảng giải sự lợi hại, khiến hắn ta ngộ ra phương pháp tu luyện sao?Như vậy ngộ ra được cái búa.“Nhưng biện pháp này là Vô Đạo Tông bên cạnh dạy, ngươi cảm thấy khôngđược, vậy chúng ta đổi phương pháp tu luyện đi.”Bạch Trạch thở dài một hơi, nói.“Cái gì? Sư tôn, đây là phương pháp của Vô Đạo Tông sao? Vậy ta ngộ! Ta nhấtđịnh sẽ ngộ!”Ninh Phàm vừa nghe là phương pháp của Vô Đạo Tông, nhất thời thái độ thayđổi, sửa lại rất nhanh.Bạch Trạch: “…”Vừa nói tên tuổi của Vô Đạo Tông ra, lần này xem như giải quyết rồi hả?Như vậy rốt cuộc ngươi là đệ tử của Vô Đạo Tông, hay là đệ tử của Hướng ĐạoTông ta?Gương mặt Bạch Trạch âm trầm.Nhưng lão ta không tiện nói gì.“Được rồi, ngươi đã chịu thì đi ngộ đi.”Bạch Trạch cũng rất bất đắc dĩ.“Ừm! Sư tôn, vậy ta đi xuống ngộ đây!”Ninh Phàm lại khôi phục bộ dạng ý chí chiến đấu sục sôi.“Ừm… Không đúng, đợi đã, lưu ảnh thạch này ngươi cầm lấy, lúc trước mẫuthân ngươi nói, đợi ngươi tới nơi, dùng lưu ảnh thạch lưu niệm trở về, ngươi ởtrong này lưu ảnh lại, lát nữa ta sẽ giúp ngươi đưa về.”Bạch Trạch lấy một cái lưu ảnh thạch ra, đưa cho Ninh Phàm, sau đó đi tới cửacung điện, không có ý muốn xem.Ninh Phàm nhìn lưu ảnh thạch trên tay, cũng nghiêm túc mở hình ảnh, miệngcòn nói chuyện.“Mẫu thân, người không cần lo lắng cho ta, ta đã trở về tông môn, còn được sưtôn truyền thừa phương pháp của Vô Đạo Tông, Vô Đạo Tông đó! Chính làtông môn trong truyền thuyết, vô đạo ạ, Vô Đạo Tông chính là…”“Ừm, đệ tử của Vô Đạo Tông rất mạnh, mạnh tới mức…”“Còn có tên của tông môn ta, chính là Hướng Đạo Tông, ý là hướng về Vô ĐạoTông…”Ninh Phàm không ngừng khoác lác về Vô Đạo Tông.Bạch Trạch đứng ở cửa cung điện thiếu chút nữa ngã sấp xuống.Cái gì thế này?Nói phét về Vô Đạo Tông còn chưa tính, lão ta có thể lý giải, dù sao sùng báiVô Đạo Tông

Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… Trong ngọn núi bên cạnh núi Thiên Vụ.Ban đêm.Trong một cung diện của Hướng Đạo Tông.Bạch Trạch đang nói về chuyện “đao chi nhất đạo”.Ninh Phàm cũng nghe rất chăm chú.“Đao chi nhất đạo, ở chỗ tâm, ở chỗ ý, chỉ cần trong lòng có đao, vạn vật đều cóthể làm đao, chỉ cần trong đao có ý, vạn vật đều có thể chém vỡ!”“Như vậy, đó là đao chi nhất đạo.”“Đồ nhi, ngươi hiểu rõ chưa?”Sau khi Bạch Trạch nói xong, hít sâu một hơi, bất chợt nhìn về phía Ninh Phàm.“Đã rõ, đệ tử đều đã hiểu, đao chi nhất đạo rất cường đại! Rất rộng lớn!”Ninh Phàm liên tục gật đầu, trong mắt tràn ngập ý chí chiến đấu.“Ừm, đã rõ thì tốt.”Bạch Trạch gật đầu, vô cùng hài lòng.Xem ra ngộ tính của đệ tử này của mình cũng cao.Lần này xem như đã rõ.“Sư tôn, đệ tử đã rõ, cho nên đệ tử muốn tu hành, mong sư tôn truyền phươngpháp tu luyện!”Ninh Phàm ý chí chiến đấu sục sôi nói.“Hả? Phương pháp tu luyện sao? Nên truyền thụ, không phải ta đều truyền thụcho ngươi rồi sao?”Gương mặt Bạch Trạch kỳ lạ nói.“Hả? Sư tôn, không phải ngươi chỉ nói sự lợi hại của đao đạo sao? Truyềnxuống phương pháp tu luyện khi nào?”Đôi mắt Ninh Phàm trợn to, vô cùng sững sờ nói.“Chuyện này…”Bạch Trạch sửng sốt một lát, chính lão ta đều cảm thấy Ninh Phàm nói có đạolý.Đúng vậy.Không phải lão ta chỉ giảng giải sự lợi hại của đao đạo sao?Vẫn luôn không truyền thụ phương pháp tu luyện, muốn đệ tử tu luyện kiểu gì?Bạch Trạch rơi vào trầm tư.Nhưng nghe theo lời Đồ Tuyết Hi nói, hình như Sở đạo hữu dạy đệ tử như vậy.Vậy sao đệ tử của Sở đạo hữu thành tài?Bạch Trạch mê mang.Đây không phải là phương pháp dạy đồ đệ của lão ta bị lỗi đấy chứ?Nhìn đệ tử của Sở đạo hữu bên cạnh, tất cả đều là Thiên Kiêu đứng đầu, chắcchắn sẽ không làm lỗi.Nếu làm lỗi, không có khả năng dạy nhiều đệ tử lợi hại như vậy.Nghĩ tới đây, Bạch Trạch kiên định.“Không sai, phương pháp tu luyện ẩn chứa trong những lời ta mới nói, chỉ cầnngươi đủ ngộ tính, vậy chắc chắn có thể ngộ ra!”Bạch Trạch nói như vậy.“Nhưng mà… Nhưng mà sư tôn, ta cảm thấy ngộ tính của ta không đủ…”Ninh Phàm do dự một lát, hắn ta hoàn toàn ngây người.“Không, ngộ tính của ngươi rất tốt! Ta tin tưởng ngươi!”Bạch Trạch xua tay nói.“Sư tôn, ta thực sự không được, phương pháp này, ta thực sự không ngộ được,không bằng sư tôn trực tiếp cho ta phương pháp tu luyện đi?”Ninh Phàm yêu cầu đổi, trực tiếp muốn phương pháp tu luyện.Nghe thấy những lời này.Bạch Trạch không có cách nào.Lão ta trái lo phải nghĩ, cuối cùng dời mắt nhìn bên núi Thiên Vụ.Chẳng lẽ phương pháp này thực sự không thích hợp với lão ta dạy đệ tử?“Có phải ngươi cảm thấy biện pháp này không làm được?”Bạch Trạch chậm rãi nói.“Đúng vậy, sư tôn.”Ninh Phàm không chút do dự thừa nhận, hắn ta cảm thấy biện pháp này khôngđược.Giảng giải sự lợi hại, khiến hắn ta ngộ ra phương pháp tu luyện sao?Như vậy ngộ ra được cái búa.“Nhưng biện pháp này là Vô Đạo Tông bên cạnh dạy, ngươi cảm thấy khôngđược, vậy chúng ta đổi phương pháp tu luyện đi.”Bạch Trạch thở dài một hơi, nói.“Cái gì? Sư tôn, đây là phương pháp của Vô Đạo Tông sao? Vậy ta ngộ! Ta nhấtđịnh sẽ ngộ!”Ninh Phàm vừa nghe là phương pháp của Vô Đạo Tông, nhất thời thái độ thayđổi, sửa lại rất nhanh.Bạch Trạch: “…”Vừa nói tên tuổi của Vô Đạo Tông ra, lần này xem như giải quyết rồi hả?Như vậy rốt cuộc ngươi là đệ tử của Vô Đạo Tông, hay là đệ tử của Hướng ĐạoTông ta?Gương mặt Bạch Trạch âm trầm.Nhưng lão ta không tiện nói gì.“Được rồi, ngươi đã chịu thì đi ngộ đi.”Bạch Trạch cũng rất bất đắc dĩ.“Ừm! Sư tôn, vậy ta đi xuống ngộ đây!”Ninh Phàm lại khôi phục bộ dạng ý chí chiến đấu sục sôi.“Ừm… Không đúng, đợi đã, lưu ảnh thạch này ngươi cầm lấy, lúc trước mẫuthân ngươi nói, đợi ngươi tới nơi, dùng lưu ảnh thạch lưu niệm trở về, ngươi ởtrong này lưu ảnh lại, lát nữa ta sẽ giúp ngươi đưa về.”Bạch Trạch lấy một cái lưu ảnh thạch ra, đưa cho Ninh Phàm, sau đó đi tới cửacung điện, không có ý muốn xem.Ninh Phàm nhìn lưu ảnh thạch trên tay, cũng nghiêm túc mở hình ảnh, miệngcòn nói chuyện.“Mẫu thân, người không cần lo lắng cho ta, ta đã trở về tông môn, còn được sưtôn truyền thừa phương pháp của Vô Đạo Tông, Vô Đạo Tông đó! Chính làtông môn trong truyền thuyết, vô đạo ạ, Vô Đạo Tông chính là…”“Ừm, đệ tử của Vô Đạo Tông rất mạnh, mạnh tới mức…”“Còn có tên của tông môn ta, chính là Hướng Đạo Tông, ý là hướng về Vô ĐạoTông…”Ninh Phàm không ngừng khoác lác về Vô Đạo Tông.Bạch Trạch đứng ở cửa cung điện thiếu chút nữa ngã sấp xuống.Cái gì thế này?Nói phét về Vô Đạo Tông còn chưa tính, lão ta có thể lý giải, dù sao sùng báiVô Đạo Tông

Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… Trong ngọn núi bên cạnh núi Thiên Vụ.Ban đêm.Trong một cung diện của Hướng Đạo Tông.Bạch Trạch đang nói về chuyện “đao chi nhất đạo”.Ninh Phàm cũng nghe rất chăm chú.“Đao chi nhất đạo, ở chỗ tâm, ở chỗ ý, chỉ cần trong lòng có đao, vạn vật đều cóthể làm đao, chỉ cần trong đao có ý, vạn vật đều có thể chém vỡ!”“Như vậy, đó là đao chi nhất đạo.”“Đồ nhi, ngươi hiểu rõ chưa?”Sau khi Bạch Trạch nói xong, hít sâu một hơi, bất chợt nhìn về phía Ninh Phàm.“Đã rõ, đệ tử đều đã hiểu, đao chi nhất đạo rất cường đại! Rất rộng lớn!”Ninh Phàm liên tục gật đầu, trong mắt tràn ngập ý chí chiến đấu.“Ừm, đã rõ thì tốt.”Bạch Trạch gật đầu, vô cùng hài lòng.Xem ra ngộ tính của đệ tử này của mình cũng cao.Lần này xem như đã rõ.“Sư tôn, đệ tử đã rõ, cho nên đệ tử muốn tu hành, mong sư tôn truyền phươngpháp tu luyện!”Ninh Phàm ý chí chiến đấu sục sôi nói.“Hả? Phương pháp tu luyện sao? Nên truyền thụ, không phải ta đều truyền thụcho ngươi rồi sao?”Gương mặt Bạch Trạch kỳ lạ nói.“Hả? Sư tôn, không phải ngươi chỉ nói sự lợi hại của đao đạo sao? Truyềnxuống phương pháp tu luyện khi nào?”Đôi mắt Ninh Phàm trợn to, vô cùng sững sờ nói.“Chuyện này…”Bạch Trạch sửng sốt một lát, chính lão ta đều cảm thấy Ninh Phàm nói có đạolý.Đúng vậy.Không phải lão ta chỉ giảng giải sự lợi hại của đao đạo sao?Vẫn luôn không truyền thụ phương pháp tu luyện, muốn đệ tử tu luyện kiểu gì?Bạch Trạch rơi vào trầm tư.Nhưng nghe theo lời Đồ Tuyết Hi nói, hình như Sở đạo hữu dạy đệ tử như vậy.Vậy sao đệ tử của Sở đạo hữu thành tài?Bạch Trạch mê mang.Đây không phải là phương pháp dạy đồ đệ của lão ta bị lỗi đấy chứ?Nhìn đệ tử của Sở đạo hữu bên cạnh, tất cả đều là Thiên Kiêu đứng đầu, chắcchắn sẽ không làm lỗi.Nếu làm lỗi, không có khả năng dạy nhiều đệ tử lợi hại như vậy.Nghĩ tới đây, Bạch Trạch kiên định.“Không sai, phương pháp tu luyện ẩn chứa trong những lời ta mới nói, chỉ cầnngươi đủ ngộ tính, vậy chắc chắn có thể ngộ ra!”Bạch Trạch nói như vậy.“Nhưng mà… Nhưng mà sư tôn, ta cảm thấy ngộ tính của ta không đủ…”Ninh Phàm do dự một lát, hắn ta hoàn toàn ngây người.“Không, ngộ tính của ngươi rất tốt! Ta tin tưởng ngươi!”Bạch Trạch xua tay nói.“Sư tôn, ta thực sự không được, phương pháp này, ta thực sự không ngộ được,không bằng sư tôn trực tiếp cho ta phương pháp tu luyện đi?”Ninh Phàm yêu cầu đổi, trực tiếp muốn phương pháp tu luyện.Nghe thấy những lời này.Bạch Trạch không có cách nào.Lão ta trái lo phải nghĩ, cuối cùng dời mắt nhìn bên núi Thiên Vụ.Chẳng lẽ phương pháp này thực sự không thích hợp với lão ta dạy đệ tử?“Có phải ngươi cảm thấy biện pháp này không làm được?”Bạch Trạch chậm rãi nói.“Đúng vậy, sư tôn.”Ninh Phàm không chút do dự thừa nhận, hắn ta cảm thấy biện pháp này khôngđược.Giảng giải sự lợi hại, khiến hắn ta ngộ ra phương pháp tu luyện sao?Như vậy ngộ ra được cái búa.“Nhưng biện pháp này là Vô Đạo Tông bên cạnh dạy, ngươi cảm thấy khôngđược, vậy chúng ta đổi phương pháp tu luyện đi.”Bạch Trạch thở dài một hơi, nói.“Cái gì? Sư tôn, đây là phương pháp của Vô Đạo Tông sao? Vậy ta ngộ! Ta nhấtđịnh sẽ ngộ!”Ninh Phàm vừa nghe là phương pháp của Vô Đạo Tông, nhất thời thái độ thayđổi, sửa lại rất nhanh.Bạch Trạch: “…”Vừa nói tên tuổi của Vô Đạo Tông ra, lần này xem như giải quyết rồi hả?Như vậy rốt cuộc ngươi là đệ tử của Vô Đạo Tông, hay là đệ tử của Hướng ĐạoTông ta?Gương mặt Bạch Trạch âm trầm.Nhưng lão ta không tiện nói gì.“Được rồi, ngươi đã chịu thì đi ngộ đi.”Bạch Trạch cũng rất bất đắc dĩ.“Ừm! Sư tôn, vậy ta đi xuống ngộ đây!”Ninh Phàm lại khôi phục bộ dạng ý chí chiến đấu sục sôi.“Ừm… Không đúng, đợi đã, lưu ảnh thạch này ngươi cầm lấy, lúc trước mẫuthân ngươi nói, đợi ngươi tới nơi, dùng lưu ảnh thạch lưu niệm trở về, ngươi ởtrong này lưu ảnh lại, lát nữa ta sẽ giúp ngươi đưa về.”Bạch Trạch lấy một cái lưu ảnh thạch ra, đưa cho Ninh Phàm, sau đó đi tới cửacung điện, không có ý muốn xem.Ninh Phàm nhìn lưu ảnh thạch trên tay, cũng nghiêm túc mở hình ảnh, miệngcòn nói chuyện.“Mẫu thân, người không cần lo lắng cho ta, ta đã trở về tông môn, còn được sưtôn truyền thừa phương pháp của Vô Đạo Tông, Vô Đạo Tông đó! Chính làtông môn trong truyền thuyết, vô đạo ạ, Vô Đạo Tông chính là…”“Ừm, đệ tử của Vô Đạo Tông rất mạnh, mạnh tới mức…”“Còn có tên của tông môn ta, chính là Hướng Đạo Tông, ý là hướng về Vô ĐạoTông…”Ninh Phàm không ngừng khoác lác về Vô Đạo Tông.Bạch Trạch đứng ở cửa cung điện thiếu chút nữa ngã sấp xuống.Cái gì thế này?Nói phét về Vô Đạo Tông còn chưa tính, lão ta có thể lý giải, dù sao sùng báiVô Đạo Tông

Chương 524: Hướng Đạo Tông hướng về Vô Đạo Tông 1