Mặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng…
Chương 560: Sư tôn vẫn luôn ở đây 2
Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… “Sư muội, ngươi đã có thể nghĩ đến, sao sư tôn lại không nghĩ đến được. Theokhả năng của sư tôn, ngươi có tin bây giờ có lẽ sư tôn đang nhìn chằm chằmchúng ta hay không. Cho dù không nhìn chằm chằm chúng ta thì một đạo thầnniệm vẫn luôn tồn tại, đó cũng là chuyện tất nhiên. Một khi ngũ sư muội gặpnguy hiểm, ngươi xem sư tôn có xuất thủ hay không. Sư tôn vẫn luôn ở đây.”Diệp Lạc lắc đầu, truyền âm trả lời một câu.Lời nói của hắn ta khiến Trương Hàn và ba người đều tâm thần chấn động.Sư tôn vẫn luôn ở đây!Ánh mắt bọn họ nhìn về phía đông theo bản năng, dường như thấy được sư tônmà bọn họ kính yêu đang đứng trên đỉnh Núi Thiên Vụ, dõi theo bọn họ từ xa.Bốn người Diệp Lạc lặng lẽ làm một đại lễ về phía đông, mấy nghìn chiến lựctông môn sau lưng thấy tông chủ nhà mình hành lễ với phía đông thì theo bảnnăng cũng cùng hành lễ theo.Mấy tông chủ của tông môn ẩn thế Trung Châu bên kia thấy đám người DiệpLạc đột nhiên hành lễ, lại nhìn xung quanh một chút, chỉ còn mấy người bọn họlà ưỡn thẳng sống lưng thì lập tức cảm thấy không thích hợp.Trong đó điện chủ của Vạn Hồn Điện quyết định thật nhanh, hướng về phíađông làm một đại lễ luôn. Những người khác chứng kiến động tác của điện chủVạn Hồn Điện thì nhao nhao hành lễ theo. Bọn họ cũng không biết mình đanghành lễ với ai, nhưng theo bản năng đã làm theo mọi người……Trên sơn cốc Huyền Long, sau khi tập thể cùng hành đại lễ với phía đông, TôCàn Nguyên theo như suy nghĩ của Trương Hàn và Diệp Lạc tiến đến thươnglượng với mấy vị tông chủ của tông môn ẩn thế Trung Châu. Chuyện thươnglượng đương nhiên là về thực lực của Tô Hề.Lúc mấy vị tông chủ của tông môn ẩn thế Trung Châu kia biết tất cả trận náođộng lần này đều là do một tay Tô Hề tạo thành thì tròng mắt đã sắp rớt rangoài, cảm giác mặt mình bị vả tới sưng lên. Lúc trước bọn họ còn nghĩ vị Sởtông chủ kia “ngựa mất vó trước”, kết quả bây giờ nói cho bọn họ biết kỳ thậtTô Hề rất mạnh, hơn nữa là loại mạnh khiêm tốn, mạnh đến mức một tay điềukhiển sinh linh của Trung Châu, tạo nên một trận náo động ảnh hưởng toàn bộĐại Lục Thần Hành?Chuyện này… chuyện này trong lúc nhất thời làm sao bọn họ chấp nhận được?Qua hồi lâu sau, bọn họ mới hơi hồi phục tinh thần lại. Cả đám đều rơi vào trầmtư, chuyện khiến bọn họ trầm tư đương nhiên là vì thủ đoạn của Tô Hề.Về phần có thể là Tô Càn Nguyên đang nói dối hay không?Bọn họ không nghĩ vậy. Đường đường đệ tử của Vô Đạo Tông, chủ nhân thánhđịa một phương cũng không rảnh rỗi đến nhàm chán, tới bịa một câu chuyện lừabọn họ. Nhưng nguyên nhân khiến bọn họ thật sự tin vẫn là cảm giác của bọnhọ. Sau khi bọn họ nghe chuyện náo động Trung Châu này liền cảm thấy cóchút kỳ lạ, loáng thoáng cảm giác có một bàn tay đang thao túng mọi chuyện.Bây giờ Tô Càn Nguyên vừa nói vậy, tất cả bọn họ đều đã hiểu, cảm giác củabọn họ không sai. Bàn tay thao túng tất cả kia, bàn tay kia chính là ngũ đệ tửcủa Vô Đạo Tông!“Ha ha ha, vừa rồi ta mới nhìn thấy vị đạo hữu này của quý tông đã cảm thấy vịđạo hữu này không tầm thường rồi, không ngờ rằng cảm giác của ta chính xácnhư vậy, vi đạo hữu này quả nhiên bất phàm!”Điện chủ Vạn Hồn Điện cười ha hả, khoát tay nói.Đám người Diệp Lạc: “…”Những tông chủ của tông môn ẩn thế Trung Châu: “…”Bọn họ đều trầm mặc, dường như cảm thấy hít thở không thông về da mặt củađiện chủ Vạn Hồn Điện…Nhưng mấy vị tông chủ của tông môn ẩn thế Trung Châu đều không định nói ranhững lời này. Vừa rồi quả thực bọn họ cảm thấy Tô Hề không được tốt lắm, vìvậy bọn họ cũng không có mặt mũi nói ra những lời này. Thế mà điện chủ củaVạn Hồn Điện này lại có thể không biết xấu hổ như vậy, đây là chuyện bọn họkhông ngờ tới.Trong lúc nhất thời, trên bầu trời của sơn cốc Huyền Long yên tĩnh trở lại.…Bên dưới sơn cốc, Tô Hề chậm rãi bay tới chỗ Thiên Diễn Tông. Sự giángxuống của nàng thu hút vô số ánh mắt, nhưng nàng lại làm như không thấy,trong mắt nàng chỉ có Thiên Diễn Tông bên kia. Nói chính xác là chỉ có tôngchủ của Thiên Diễn Tông Huyền Cực, cùng với mấy vị thái thượng trưởng lãokia.Bởi vì đệ tử của Thiên Diễn Tông đã sớm bị nàng khống chế hoàn toàn, ThiênDiễn Tông đã sớm không còn ai, chỉ còn lại Tông chủ Huyền Cực này và mấytên thái thượng trưởng lão. Thứ Tô Hề muốn chính là tính mạng của nhữngngười này. nàng muốn toàn bộ Thiên Diễn Tông bị diệt, toàn bộ đạo thốngThiên Diễn Tông đều biến mất, khiến lịch sử không còn ghi chép về tông mônnày!Đối với chấp niệm này Tô Hề đã đến mức cực đoan
Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… “Sư muội, ngươi đã có thể nghĩ đến, sao sư tôn lại không nghĩ đến được. Theokhả năng của sư tôn, ngươi có tin bây giờ có lẽ sư tôn đang nhìn chằm chằmchúng ta hay không. Cho dù không nhìn chằm chằm chúng ta thì một đạo thầnniệm vẫn luôn tồn tại, đó cũng là chuyện tất nhiên. Một khi ngũ sư muội gặpnguy hiểm, ngươi xem sư tôn có xuất thủ hay không. Sư tôn vẫn luôn ở đây.”Diệp Lạc lắc đầu, truyền âm trả lời một câu.Lời nói của hắn ta khiến Trương Hàn và ba người đều tâm thần chấn động.Sư tôn vẫn luôn ở đây!Ánh mắt bọn họ nhìn về phía đông theo bản năng, dường như thấy được sư tônmà bọn họ kính yêu đang đứng trên đỉnh Núi Thiên Vụ, dõi theo bọn họ từ xa.Bốn người Diệp Lạc lặng lẽ làm một đại lễ về phía đông, mấy nghìn chiến lựctông môn sau lưng thấy tông chủ nhà mình hành lễ với phía đông thì theo bảnnăng cũng cùng hành lễ theo.Mấy tông chủ của tông môn ẩn thế Trung Châu bên kia thấy đám người DiệpLạc đột nhiên hành lễ, lại nhìn xung quanh một chút, chỉ còn mấy người bọn họlà ưỡn thẳng sống lưng thì lập tức cảm thấy không thích hợp.Trong đó điện chủ của Vạn Hồn Điện quyết định thật nhanh, hướng về phíađông làm một đại lễ luôn. Những người khác chứng kiến động tác của điện chủVạn Hồn Điện thì nhao nhao hành lễ theo. Bọn họ cũng không biết mình đanghành lễ với ai, nhưng theo bản năng đã làm theo mọi người……Trên sơn cốc Huyền Long, sau khi tập thể cùng hành đại lễ với phía đông, TôCàn Nguyên theo như suy nghĩ của Trương Hàn và Diệp Lạc tiến đến thươnglượng với mấy vị tông chủ của tông môn ẩn thế Trung Châu. Chuyện thươnglượng đương nhiên là về thực lực của Tô Hề.Lúc mấy vị tông chủ của tông môn ẩn thế Trung Châu kia biết tất cả trận náođộng lần này đều là do một tay Tô Hề tạo thành thì tròng mắt đã sắp rớt rangoài, cảm giác mặt mình bị vả tới sưng lên. Lúc trước bọn họ còn nghĩ vị Sởtông chủ kia “ngựa mất vó trước”, kết quả bây giờ nói cho bọn họ biết kỳ thậtTô Hề rất mạnh, hơn nữa là loại mạnh khiêm tốn, mạnh đến mức một tay điềukhiển sinh linh của Trung Châu, tạo nên một trận náo động ảnh hưởng toàn bộĐại Lục Thần Hành?Chuyện này… chuyện này trong lúc nhất thời làm sao bọn họ chấp nhận được?Qua hồi lâu sau, bọn họ mới hơi hồi phục tinh thần lại. Cả đám đều rơi vào trầmtư, chuyện khiến bọn họ trầm tư đương nhiên là vì thủ đoạn của Tô Hề.Về phần có thể là Tô Càn Nguyên đang nói dối hay không?Bọn họ không nghĩ vậy. Đường đường đệ tử của Vô Đạo Tông, chủ nhân thánhđịa một phương cũng không rảnh rỗi đến nhàm chán, tới bịa một câu chuyện lừabọn họ. Nhưng nguyên nhân khiến bọn họ thật sự tin vẫn là cảm giác của bọnhọ. Sau khi bọn họ nghe chuyện náo động Trung Châu này liền cảm thấy cóchút kỳ lạ, loáng thoáng cảm giác có một bàn tay đang thao túng mọi chuyện.Bây giờ Tô Càn Nguyên vừa nói vậy, tất cả bọn họ đều đã hiểu, cảm giác củabọn họ không sai. Bàn tay thao túng tất cả kia, bàn tay kia chính là ngũ đệ tửcủa Vô Đạo Tông!“Ha ha ha, vừa rồi ta mới nhìn thấy vị đạo hữu này của quý tông đã cảm thấy vịđạo hữu này không tầm thường rồi, không ngờ rằng cảm giác của ta chính xácnhư vậy, vi đạo hữu này quả nhiên bất phàm!”Điện chủ Vạn Hồn Điện cười ha hả, khoát tay nói.Đám người Diệp Lạc: “…”Những tông chủ của tông môn ẩn thế Trung Châu: “…”Bọn họ đều trầm mặc, dường như cảm thấy hít thở không thông về da mặt củađiện chủ Vạn Hồn Điện…Nhưng mấy vị tông chủ của tông môn ẩn thế Trung Châu đều không định nói ranhững lời này. Vừa rồi quả thực bọn họ cảm thấy Tô Hề không được tốt lắm, vìvậy bọn họ cũng không có mặt mũi nói ra những lời này. Thế mà điện chủ củaVạn Hồn Điện này lại có thể không biết xấu hổ như vậy, đây là chuyện bọn họkhông ngờ tới.Trong lúc nhất thời, trên bầu trời của sơn cốc Huyền Long yên tĩnh trở lại.…Bên dưới sơn cốc, Tô Hề chậm rãi bay tới chỗ Thiên Diễn Tông. Sự giángxuống của nàng thu hút vô số ánh mắt, nhưng nàng lại làm như không thấy,trong mắt nàng chỉ có Thiên Diễn Tông bên kia. Nói chính xác là chỉ có tôngchủ của Thiên Diễn Tông Huyền Cực, cùng với mấy vị thái thượng trưởng lãokia.Bởi vì đệ tử của Thiên Diễn Tông đã sớm bị nàng khống chế hoàn toàn, ThiênDiễn Tông đã sớm không còn ai, chỉ còn lại Tông chủ Huyền Cực này và mấytên thái thượng trưởng lão. Thứ Tô Hề muốn chính là tính mạng của nhữngngười này. nàng muốn toàn bộ Thiên Diễn Tông bị diệt, toàn bộ đạo thốngThiên Diễn Tông đều biến mất, khiến lịch sử không còn ghi chép về tông mônnày!Đối với chấp niệm này Tô Hề đã đến mức cực đoan
Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… “Sư muội, ngươi đã có thể nghĩ đến, sao sư tôn lại không nghĩ đến được. Theokhả năng của sư tôn, ngươi có tin bây giờ có lẽ sư tôn đang nhìn chằm chằmchúng ta hay không. Cho dù không nhìn chằm chằm chúng ta thì một đạo thầnniệm vẫn luôn tồn tại, đó cũng là chuyện tất nhiên. Một khi ngũ sư muội gặpnguy hiểm, ngươi xem sư tôn có xuất thủ hay không. Sư tôn vẫn luôn ở đây.”Diệp Lạc lắc đầu, truyền âm trả lời một câu.Lời nói của hắn ta khiến Trương Hàn và ba người đều tâm thần chấn động.Sư tôn vẫn luôn ở đây!Ánh mắt bọn họ nhìn về phía đông theo bản năng, dường như thấy được sư tônmà bọn họ kính yêu đang đứng trên đỉnh Núi Thiên Vụ, dõi theo bọn họ từ xa.Bốn người Diệp Lạc lặng lẽ làm một đại lễ về phía đông, mấy nghìn chiến lựctông môn sau lưng thấy tông chủ nhà mình hành lễ với phía đông thì theo bảnnăng cũng cùng hành lễ theo.Mấy tông chủ của tông môn ẩn thế Trung Châu bên kia thấy đám người DiệpLạc đột nhiên hành lễ, lại nhìn xung quanh một chút, chỉ còn mấy người bọn họlà ưỡn thẳng sống lưng thì lập tức cảm thấy không thích hợp.Trong đó điện chủ của Vạn Hồn Điện quyết định thật nhanh, hướng về phíađông làm một đại lễ luôn. Những người khác chứng kiến động tác của điện chủVạn Hồn Điện thì nhao nhao hành lễ theo. Bọn họ cũng không biết mình đanghành lễ với ai, nhưng theo bản năng đã làm theo mọi người……Trên sơn cốc Huyền Long, sau khi tập thể cùng hành đại lễ với phía đông, TôCàn Nguyên theo như suy nghĩ của Trương Hàn và Diệp Lạc tiến đến thươnglượng với mấy vị tông chủ của tông môn ẩn thế Trung Châu. Chuyện thươnglượng đương nhiên là về thực lực của Tô Hề.Lúc mấy vị tông chủ của tông môn ẩn thế Trung Châu kia biết tất cả trận náođộng lần này đều là do một tay Tô Hề tạo thành thì tròng mắt đã sắp rớt rangoài, cảm giác mặt mình bị vả tới sưng lên. Lúc trước bọn họ còn nghĩ vị Sởtông chủ kia “ngựa mất vó trước”, kết quả bây giờ nói cho bọn họ biết kỳ thậtTô Hề rất mạnh, hơn nữa là loại mạnh khiêm tốn, mạnh đến mức một tay điềukhiển sinh linh của Trung Châu, tạo nên một trận náo động ảnh hưởng toàn bộĐại Lục Thần Hành?Chuyện này… chuyện này trong lúc nhất thời làm sao bọn họ chấp nhận được?Qua hồi lâu sau, bọn họ mới hơi hồi phục tinh thần lại. Cả đám đều rơi vào trầmtư, chuyện khiến bọn họ trầm tư đương nhiên là vì thủ đoạn của Tô Hề.Về phần có thể là Tô Càn Nguyên đang nói dối hay không?Bọn họ không nghĩ vậy. Đường đường đệ tử của Vô Đạo Tông, chủ nhân thánhđịa một phương cũng không rảnh rỗi đến nhàm chán, tới bịa một câu chuyện lừabọn họ. Nhưng nguyên nhân khiến bọn họ thật sự tin vẫn là cảm giác của bọnhọ. Sau khi bọn họ nghe chuyện náo động Trung Châu này liền cảm thấy cóchút kỳ lạ, loáng thoáng cảm giác có một bàn tay đang thao túng mọi chuyện.Bây giờ Tô Càn Nguyên vừa nói vậy, tất cả bọn họ đều đã hiểu, cảm giác củabọn họ không sai. Bàn tay thao túng tất cả kia, bàn tay kia chính là ngũ đệ tửcủa Vô Đạo Tông!“Ha ha ha, vừa rồi ta mới nhìn thấy vị đạo hữu này của quý tông đã cảm thấy vịđạo hữu này không tầm thường rồi, không ngờ rằng cảm giác của ta chính xácnhư vậy, vi đạo hữu này quả nhiên bất phàm!”Điện chủ Vạn Hồn Điện cười ha hả, khoát tay nói.Đám người Diệp Lạc: “…”Những tông chủ của tông môn ẩn thế Trung Châu: “…”Bọn họ đều trầm mặc, dường như cảm thấy hít thở không thông về da mặt củađiện chủ Vạn Hồn Điện…Nhưng mấy vị tông chủ của tông môn ẩn thế Trung Châu đều không định nói ranhững lời này. Vừa rồi quả thực bọn họ cảm thấy Tô Hề không được tốt lắm, vìvậy bọn họ cũng không có mặt mũi nói ra những lời này. Thế mà điện chủ củaVạn Hồn Điện này lại có thể không biết xấu hổ như vậy, đây là chuyện bọn họkhông ngờ tới.Trong lúc nhất thời, trên bầu trời của sơn cốc Huyền Long yên tĩnh trở lại.…Bên dưới sơn cốc, Tô Hề chậm rãi bay tới chỗ Thiên Diễn Tông. Sự giángxuống của nàng thu hút vô số ánh mắt, nhưng nàng lại làm như không thấy,trong mắt nàng chỉ có Thiên Diễn Tông bên kia. Nói chính xác là chỉ có tôngchủ của Thiên Diễn Tông Huyền Cực, cùng với mấy vị thái thượng trưởng lãokia.Bởi vì đệ tử của Thiên Diễn Tông đã sớm bị nàng khống chế hoàn toàn, ThiênDiễn Tông đã sớm không còn ai, chỉ còn lại Tông chủ Huyền Cực này và mấytên thái thượng trưởng lão. Thứ Tô Hề muốn chính là tính mạng của nhữngngười này. nàng muốn toàn bộ Thiên Diễn Tông bị diệt, toàn bộ đạo thốngThiên Diễn Tông đều biến mất, khiến lịch sử không còn ghi chép về tông mônnày!Đối với chấp niệm này Tô Hề đã đến mức cực đoan