Mặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng…
Chương 561: Tô Hề báo thù
Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… Nàng muốn tiêu diệt Thiên Diễn Tông. Cả tông từ trên xuống dưới, nàng đềumuốn tiêu diệt. nàng mặc kệ người vô tội hay không vô tội gì, lúc trước vươngtriều quốc gia của nàng bị tiêu diệt, người vô tội cũng rất nhiều. Nhớ lại lúctrước, ánh sáng thù hận trong mắt Tô Hề càng sâu hơn.Nàng bước tới chỗ Tông chủ Huyền Cực cách đó không xa, lẳng lặng nhìn Tôngchủ Huyền Cực và mấy vị thái thượng trưởng lão kia. Con ngươi màu tím nhìnchằm chằm mấy người, ánh sáng màu tím quỷ dị lóe lên.“Xin hỏi đạo hữu, ngài là?”Tông chủ Huyền Cực cũng biết thân phận của Tô Hề không tầm thường, nhưnglão ta đối mặt với Tô Hề, cũng không có cách, chỉ có thể kiên trì đứng ra.“Đệ tử Vô Đạo Tông Tô Hề. Có lẽ các ngươi nên đối mặt với thân phận của talúc ở phàm trần, thất công chúa của vương triều Đại Minh Tô Hề!”Tô Hề bình tĩnh nói lời này, giọng của nàng rất bình tĩnh, nhưng lửa giận đè néntrong đó lại khiến người ta cảm thấy khiếp sợ.“Đại nhân của Vô Đạo Tông? Thì ra là thế, đại nhân của Vô Đạo Tông! Ngài cóchuyện gì muốn bọn ta giúp đỡ sao?”Tông chủ Huyền Cực cúi thấp đầu, vội vàng lên tiếng. Trong tai lão ta cũng chỉcó mấy chữ Vô Đạo Tông, còn thân phận lúc phàm tục gì đó, lão ta không nghe.“Ngươi có nhớ mấy chữ vương triều Đại Minh này không?”Rõ ràng Tô Hề biết người trước mắt hoàn toàn không nghe vào vương triều ĐạiMinh gì. Có lẽ sự kiện lúc trước, cả tư cách truyền vào tai Tông chủ Huyền Cựccũng không có, vì vậy đối phương căn bản không biết mấy chữ vương triều ĐạiTông này.“Chuyện này… Tô đại nhân, ta… ta không nhớ rõ vương triều Đại Minh, kínhxin Tô đại nhân chỉ giáo.”Tông chủ Huyền Cực kiên trì nói. Trong mắt lão ta tràn ngập mờ mịt, hoàn toànkhông rõ Tô Hề trước mắt muốn nói điều gì.Nghe thấy vậy, Tô Hề cũng không hề bất ngờ mà lẳng lặng đứng đó, đôi mắtmàu tím nhìn Tông chủ Huyền Cực.Sau khi trầm mặc một lát, nàng sâu xa nói.“Vương triều Đại Minh, vào năm ba trăm chín mươi hai sau khi thành lậpvương triều, trải qua mười hai đời hoàng đế, khi đến đời cuối cùng là KhangLong đế, đất nước tiến vào thời thịnh thế, dân chúng cơm áo không lo, mọi nhàđều có lương thực dư… Nhưng khi vương triều Đại Minh đi về hướng thịnh thế,tông môn tu tiên một phương lại tự tiện xông vào thế giới phàm tục, muốn kýkết hiệp ước nô lệ với vương triều Đại Minh. Khang Long đế không đồng ý, vìvậy tông môn tu tiên kia đã hủy diệt vương triều này… Cuối cùng vương triềunày bị hủy diệt, nhưng Khang Long đế lại bí mật hộ tống thất công chúa mà ôngthương yêu nhất rời khỏi. Cuối cùng thất công chúa trốn thoát, cũng còn sống,nhưng lại dùng phương thức kéo dài hơi tàn để sống… Thất công chúa thề, nếucó một ngày nàng có thể nhận được sức mạnh, nhất định nàng phải báo thù…”Tô Hề chậm rãi kể một câu chuyện.Tông chủ Huyền Cực ở phía trước lẳng lặng nghe, càng nghe lão ta càng cảmthấy kinh hồn bạt vía… Tại sao càng nghe lão ta càng có cảm giác không đúngmột cách khó hiểu vậy.Cái… cái tông môn tu tiên này, không phải là Thiên Diễn Tông của bọn họ chứ?Thất công chúa gì gì đó phía sau, chính là vị đệ tử của Vô Đạo Tông tên Tô Hềnày hả?Thế nên, Thiên Diễn Tông của bọn họ đã diệt vương triều của người ta, giết tấtcả người thân của người ta.Bây giờ người ta lớn lên, tới tìm kẻ thù hả?Chẳng hiểu sao Tông chủ Huyền Cực muốn bỏ chạy. lão ta quay đầu muốn gọimấy vị thái thượng trưởng lão kia, lừa gạt mấy vị thái thượng trưởng lão tớichống đỡ một lát để lão ta chuồn đi. Kết quả lão ta quay đầu nhìn lại, làm gì cònbóng dáng thái thượng trưởng lão nữa, mấy vị thái thượng trưởng lão đã bỏchạy từ lâu.Trong nháy mắt, sắc mặt Tông chủ Huyền Cực tái nhợt.Đã nói là thái thượng trưởng lão, sao lại chạy nhanh như vậy?Lão ta quay đầu nhìn ra sau lưng, chỉ thấy mấy tên thái thượng trưởng lão hóathành mấy luồng sáng, bay đi không biết là bao xa rồi, chỉ có thể thấy một chấmsáng loáng thoáng.Tông chủ Huyền Cực vừa định quát mấy vị thái thượng trưởng lão vài câu, ngaysau đó lại nhìn thấy mấy vị thái thượng trưởng lão đã bị đánh trở về. Một đạokiếm quang hiện lên, mấy vị thái thượng trưởng lão nhanh chóng bắn trở về nhưđạn pháo, đụng vào mặt đất, khiến mặt đất cả sơn cốc đều chấn động, khói đặccuồn cuộn bốc lên tận trời. Rõ ràng có người canh giữ bên trên sơn cốc, khôngcho phép bất kỳ kẻ nào ra ngoài……Bên dưới sơn cốc Huyền Long, tông chủ Huyền Cực nhìn mấy vị thái thượngtrưởng lão bị đánh văng xuống đất, lập tức cảm thấy chuyện này không ổn. Sắcmặt lão ta có chút cứng ngắc, vô cùng miễn cưỡng nở một nụ cười, nói với TôHề.“Chuyện này… Tô đại nhân, tông… tông môn tu tiên mà ngài nói không phảitên là Thiên Diễn Tông chứ?”
Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… Nàng muốn tiêu diệt Thiên Diễn Tông. Cả tông từ trên xuống dưới, nàng đềumuốn tiêu diệt. nàng mặc kệ người vô tội hay không vô tội gì, lúc trước vươngtriều quốc gia của nàng bị tiêu diệt, người vô tội cũng rất nhiều. Nhớ lại lúctrước, ánh sáng thù hận trong mắt Tô Hề càng sâu hơn.Nàng bước tới chỗ Tông chủ Huyền Cực cách đó không xa, lẳng lặng nhìn Tôngchủ Huyền Cực và mấy vị thái thượng trưởng lão kia. Con ngươi màu tím nhìnchằm chằm mấy người, ánh sáng màu tím quỷ dị lóe lên.“Xin hỏi đạo hữu, ngài là?”Tông chủ Huyền Cực cũng biết thân phận của Tô Hề không tầm thường, nhưnglão ta đối mặt với Tô Hề, cũng không có cách, chỉ có thể kiên trì đứng ra.“Đệ tử Vô Đạo Tông Tô Hề. Có lẽ các ngươi nên đối mặt với thân phận của talúc ở phàm trần, thất công chúa của vương triều Đại Minh Tô Hề!”Tô Hề bình tĩnh nói lời này, giọng của nàng rất bình tĩnh, nhưng lửa giận đè néntrong đó lại khiến người ta cảm thấy khiếp sợ.“Đại nhân của Vô Đạo Tông? Thì ra là thế, đại nhân của Vô Đạo Tông! Ngài cóchuyện gì muốn bọn ta giúp đỡ sao?”Tông chủ Huyền Cực cúi thấp đầu, vội vàng lên tiếng. Trong tai lão ta cũng chỉcó mấy chữ Vô Đạo Tông, còn thân phận lúc phàm tục gì đó, lão ta không nghe.“Ngươi có nhớ mấy chữ vương triều Đại Minh này không?”Rõ ràng Tô Hề biết người trước mắt hoàn toàn không nghe vào vương triều ĐạiMinh gì. Có lẽ sự kiện lúc trước, cả tư cách truyền vào tai Tông chủ Huyền Cựccũng không có, vì vậy đối phương căn bản không biết mấy chữ vương triều ĐạiTông này.“Chuyện này… Tô đại nhân, ta… ta không nhớ rõ vương triều Đại Minh, kínhxin Tô đại nhân chỉ giáo.”Tông chủ Huyền Cực kiên trì nói. Trong mắt lão ta tràn ngập mờ mịt, hoàn toànkhông rõ Tô Hề trước mắt muốn nói điều gì.Nghe thấy vậy, Tô Hề cũng không hề bất ngờ mà lẳng lặng đứng đó, đôi mắtmàu tím nhìn Tông chủ Huyền Cực.Sau khi trầm mặc một lát, nàng sâu xa nói.“Vương triều Đại Minh, vào năm ba trăm chín mươi hai sau khi thành lậpvương triều, trải qua mười hai đời hoàng đế, khi đến đời cuối cùng là KhangLong đế, đất nước tiến vào thời thịnh thế, dân chúng cơm áo không lo, mọi nhàđều có lương thực dư… Nhưng khi vương triều Đại Minh đi về hướng thịnh thế,tông môn tu tiên một phương lại tự tiện xông vào thế giới phàm tục, muốn kýkết hiệp ước nô lệ với vương triều Đại Minh. Khang Long đế không đồng ý, vìvậy tông môn tu tiên kia đã hủy diệt vương triều này… Cuối cùng vương triềunày bị hủy diệt, nhưng Khang Long đế lại bí mật hộ tống thất công chúa mà ôngthương yêu nhất rời khỏi. Cuối cùng thất công chúa trốn thoát, cũng còn sống,nhưng lại dùng phương thức kéo dài hơi tàn để sống… Thất công chúa thề, nếucó một ngày nàng có thể nhận được sức mạnh, nhất định nàng phải báo thù…”Tô Hề chậm rãi kể một câu chuyện.Tông chủ Huyền Cực ở phía trước lẳng lặng nghe, càng nghe lão ta càng cảmthấy kinh hồn bạt vía… Tại sao càng nghe lão ta càng có cảm giác không đúngmột cách khó hiểu vậy.Cái… cái tông môn tu tiên này, không phải là Thiên Diễn Tông của bọn họ chứ?Thất công chúa gì gì đó phía sau, chính là vị đệ tử của Vô Đạo Tông tên Tô Hềnày hả?Thế nên, Thiên Diễn Tông của bọn họ đã diệt vương triều của người ta, giết tấtcả người thân của người ta.Bây giờ người ta lớn lên, tới tìm kẻ thù hả?Chẳng hiểu sao Tông chủ Huyền Cực muốn bỏ chạy. lão ta quay đầu muốn gọimấy vị thái thượng trưởng lão kia, lừa gạt mấy vị thái thượng trưởng lão tớichống đỡ một lát để lão ta chuồn đi. Kết quả lão ta quay đầu nhìn lại, làm gì cònbóng dáng thái thượng trưởng lão nữa, mấy vị thái thượng trưởng lão đã bỏchạy từ lâu.Trong nháy mắt, sắc mặt Tông chủ Huyền Cực tái nhợt.Đã nói là thái thượng trưởng lão, sao lại chạy nhanh như vậy?Lão ta quay đầu nhìn ra sau lưng, chỉ thấy mấy tên thái thượng trưởng lão hóathành mấy luồng sáng, bay đi không biết là bao xa rồi, chỉ có thể thấy một chấmsáng loáng thoáng.Tông chủ Huyền Cực vừa định quát mấy vị thái thượng trưởng lão vài câu, ngaysau đó lại nhìn thấy mấy vị thái thượng trưởng lão đã bị đánh trở về. Một đạokiếm quang hiện lên, mấy vị thái thượng trưởng lão nhanh chóng bắn trở về nhưđạn pháo, đụng vào mặt đất, khiến mặt đất cả sơn cốc đều chấn động, khói đặccuồn cuộn bốc lên tận trời. Rõ ràng có người canh giữ bên trên sơn cốc, khôngcho phép bất kỳ kẻ nào ra ngoài……Bên dưới sơn cốc Huyền Long, tông chủ Huyền Cực nhìn mấy vị thái thượngtrưởng lão bị đánh văng xuống đất, lập tức cảm thấy chuyện này không ổn. Sắcmặt lão ta có chút cứng ngắc, vô cùng miễn cưỡng nở một nụ cười, nói với TôHề.“Chuyện này… Tô đại nhân, tông… tông môn tu tiên mà ngài nói không phảitên là Thiên Diễn Tông chứ?”
Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… Nàng muốn tiêu diệt Thiên Diễn Tông. Cả tông từ trên xuống dưới, nàng đềumuốn tiêu diệt. nàng mặc kệ người vô tội hay không vô tội gì, lúc trước vươngtriều quốc gia của nàng bị tiêu diệt, người vô tội cũng rất nhiều. Nhớ lại lúctrước, ánh sáng thù hận trong mắt Tô Hề càng sâu hơn.Nàng bước tới chỗ Tông chủ Huyền Cực cách đó không xa, lẳng lặng nhìn Tôngchủ Huyền Cực và mấy vị thái thượng trưởng lão kia. Con ngươi màu tím nhìnchằm chằm mấy người, ánh sáng màu tím quỷ dị lóe lên.“Xin hỏi đạo hữu, ngài là?”Tông chủ Huyền Cực cũng biết thân phận của Tô Hề không tầm thường, nhưnglão ta đối mặt với Tô Hề, cũng không có cách, chỉ có thể kiên trì đứng ra.“Đệ tử Vô Đạo Tông Tô Hề. Có lẽ các ngươi nên đối mặt với thân phận của talúc ở phàm trần, thất công chúa của vương triều Đại Minh Tô Hề!”Tô Hề bình tĩnh nói lời này, giọng của nàng rất bình tĩnh, nhưng lửa giận đè néntrong đó lại khiến người ta cảm thấy khiếp sợ.“Đại nhân của Vô Đạo Tông? Thì ra là thế, đại nhân của Vô Đạo Tông! Ngài cóchuyện gì muốn bọn ta giúp đỡ sao?”Tông chủ Huyền Cực cúi thấp đầu, vội vàng lên tiếng. Trong tai lão ta cũng chỉcó mấy chữ Vô Đạo Tông, còn thân phận lúc phàm tục gì đó, lão ta không nghe.“Ngươi có nhớ mấy chữ vương triều Đại Minh này không?”Rõ ràng Tô Hề biết người trước mắt hoàn toàn không nghe vào vương triều ĐạiMinh gì. Có lẽ sự kiện lúc trước, cả tư cách truyền vào tai Tông chủ Huyền Cựccũng không có, vì vậy đối phương căn bản không biết mấy chữ vương triều ĐạiTông này.“Chuyện này… Tô đại nhân, ta… ta không nhớ rõ vương triều Đại Minh, kínhxin Tô đại nhân chỉ giáo.”Tông chủ Huyền Cực kiên trì nói. Trong mắt lão ta tràn ngập mờ mịt, hoàn toànkhông rõ Tô Hề trước mắt muốn nói điều gì.Nghe thấy vậy, Tô Hề cũng không hề bất ngờ mà lẳng lặng đứng đó, đôi mắtmàu tím nhìn Tông chủ Huyền Cực.Sau khi trầm mặc một lát, nàng sâu xa nói.“Vương triều Đại Minh, vào năm ba trăm chín mươi hai sau khi thành lậpvương triều, trải qua mười hai đời hoàng đế, khi đến đời cuối cùng là KhangLong đế, đất nước tiến vào thời thịnh thế, dân chúng cơm áo không lo, mọi nhàđều có lương thực dư… Nhưng khi vương triều Đại Minh đi về hướng thịnh thế,tông môn tu tiên một phương lại tự tiện xông vào thế giới phàm tục, muốn kýkết hiệp ước nô lệ với vương triều Đại Minh. Khang Long đế không đồng ý, vìvậy tông môn tu tiên kia đã hủy diệt vương triều này… Cuối cùng vương triềunày bị hủy diệt, nhưng Khang Long đế lại bí mật hộ tống thất công chúa mà ôngthương yêu nhất rời khỏi. Cuối cùng thất công chúa trốn thoát, cũng còn sống,nhưng lại dùng phương thức kéo dài hơi tàn để sống… Thất công chúa thề, nếucó một ngày nàng có thể nhận được sức mạnh, nhất định nàng phải báo thù…”Tô Hề chậm rãi kể một câu chuyện.Tông chủ Huyền Cực ở phía trước lẳng lặng nghe, càng nghe lão ta càng cảmthấy kinh hồn bạt vía… Tại sao càng nghe lão ta càng có cảm giác không đúngmột cách khó hiểu vậy.Cái… cái tông môn tu tiên này, không phải là Thiên Diễn Tông của bọn họ chứ?Thất công chúa gì gì đó phía sau, chính là vị đệ tử của Vô Đạo Tông tên Tô Hềnày hả?Thế nên, Thiên Diễn Tông của bọn họ đã diệt vương triều của người ta, giết tấtcả người thân của người ta.Bây giờ người ta lớn lên, tới tìm kẻ thù hả?Chẳng hiểu sao Tông chủ Huyền Cực muốn bỏ chạy. lão ta quay đầu muốn gọimấy vị thái thượng trưởng lão kia, lừa gạt mấy vị thái thượng trưởng lão tớichống đỡ một lát để lão ta chuồn đi. Kết quả lão ta quay đầu nhìn lại, làm gì cònbóng dáng thái thượng trưởng lão nữa, mấy vị thái thượng trưởng lão đã bỏchạy từ lâu.Trong nháy mắt, sắc mặt Tông chủ Huyền Cực tái nhợt.Đã nói là thái thượng trưởng lão, sao lại chạy nhanh như vậy?Lão ta quay đầu nhìn ra sau lưng, chỉ thấy mấy tên thái thượng trưởng lão hóathành mấy luồng sáng, bay đi không biết là bao xa rồi, chỉ có thể thấy một chấmsáng loáng thoáng.Tông chủ Huyền Cực vừa định quát mấy vị thái thượng trưởng lão vài câu, ngaysau đó lại nhìn thấy mấy vị thái thượng trưởng lão đã bị đánh trở về. Một đạokiếm quang hiện lên, mấy vị thái thượng trưởng lão nhanh chóng bắn trở về nhưđạn pháo, đụng vào mặt đất, khiến mặt đất cả sơn cốc đều chấn động, khói đặccuồn cuộn bốc lên tận trời. Rõ ràng có người canh giữ bên trên sơn cốc, khôngcho phép bất kỳ kẻ nào ra ngoài……Bên dưới sơn cốc Huyền Long, tông chủ Huyền Cực nhìn mấy vị thái thượngtrưởng lão bị đánh văng xuống đất, lập tức cảm thấy chuyện này không ổn. Sắcmặt lão ta có chút cứng ngắc, vô cùng miễn cưỡng nở một nụ cười, nói với TôHề.“Chuyện này… Tô đại nhân, tông… tông môn tu tiên mà ngài nói không phảitên là Thiên Diễn Tông chứ?”