Mặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng…
Chương 631: Yêu giảng đạo lý
Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… Hắn tiếp tục phi hành, đột nhiên như cảm nhận được gì đó, hắn quay đầu nhìnvề phía vùng đất có cơn gió kỳ lạ kia.Hình như hắn mới…Nghe thấy có âm thanh vang lên trong cơn gió kỳ lạ.Đó là âm thanh gì thế?Sở Duyên hơi nghiêng tai, muốn nghe rõ một chút.Nhưng hắn thực sự không nghe thấy được gì nữa.Là hắn nghe lầm sao?Sở Duyên nhíu mày.Thôi, đưa Tử Tô về tông môn mới là quan trọng nhất.Sở Duyên lắc đầu, không nghĩ nhiều, xoay người tiếp tục bay về phía Vô ĐạoTông.…Ở trong cơn gió kia, có bốn bóng người đang trợn to mắt, nhìn đỉnh đầu bọn họ.Ở trên đỉnh đầu bọn họ, vòng sáng kim sắc giống như mặt trời chói chang, treoở phía trên.Vòng sáng kim sắc này không trảm bọn họ, nhưng vòng sáng kim sắc tỏa raquang mang lại hình thành một loại trấn áp đối với bọn họ.Thậm chí Thao Thiết trực tiếp bị trấn nằm sấp trên đất, không thể nhúc nhích,chỉ có thể kêu rên một tiếng.Vòng sáng kim sắc xé mở cơn gió kỳ lạ xong rời đi, nhưng hương vị khủng bốđó, vẫn tràn ngập xung quanh gần một chén trà nhỏ, mới hơi tiêu tán một chút.Chính vì tiêu tán một chút, đám Hỗn Độn mới miễn cưỡng có thể nhúc nhích.Lực trấn áp kia biến mất, bốn người đều cảm thấy thể xác và tinh thần thoải máihơn, giống như ngọn núi to ở sau lưng đã rơi xuống.“Phù…”Hỗn Độn thở dài một hơi, ánh mắt vô cùng sững sờ nhìn bóng lưng Sở Duyênrời đi.Sau khi nhìn một lát, lão ta mới quay đầu nhìn Thao Thiết chật vật không chịunổi.“Thao Thiết, ngươi… Ngươi chắc chắn người kia là đối tượng chúng ta cần tìmchứ?”Hỗn Độn thực sự không thể tưởng tượng, người cường đại như vậy, vậy mà làngười bọn họ sẽ đối phó…Người này, chỉ sợ thực sự ra tay với bọn họ, e rằng giơ tay đều đánh chết bọn họđược.Thực sự là vì vòng sáng kim sắc vừa rồi quá rung động.Loại đại năng như vậy, thực sự có thể tồn tại trong thời đại mới này ư?Hai người khác nghe Hỗn Độn đặt câu hỏi xong, cũng nhìn về phía Thao Thiết.Rất rõ ràng, bọn họ cũng muốn biết đáp án này.“Đúng, đúng vậy, người kia chính là đại năng của nhân tộc trong tin tức ta thuhoạch được từ Thiên Địa, đây là ấn tượng của chúng sinh, có lẽ không có saisót…”Thao Thiết nuốt nước bọt, cũng cảm thấy khó mà tin.“Loại người như vậy, thực sự có thể xuất hiện ở thời đại này ư?”Đôi mắt Cùng Kỳ hơi nheo lại.“Không có khả năng, tuyệt đối không có khả năng là người thời đại này…”Đào Ngột trực tiếp phủ quyết.Đánh chết lão ta cũng không tin Sở Duyên “cường đại” như vậy là người thờiđại mới này.Nếu thời đại mới có thể sinh ra nhân vật như vậy, vậy Đào Ngột này sẽ lậptức… Lập tức ăn đám Hỗn Độn ngay tại chỗ.“Ta cũng không tin người này là người của thời đại mới.”Hỗn Độn cũng lắc đầu phủ quyết, lão ta cũng không tin.“Nhưng rốt cuộc là thời đại nào, vậy mà cường đại như vậy? Chỉ là một côngkích, đã khiến chúng ta cảm nhận được nguy hiểm sinh tử.”Cùng Kỳ đặt câu hỏi.Vừa mới hỏi, ba người khác đều im lặng.Rất rõ ràng, bọn họ cũng không biết.Lúc này, bầu không khí trở nên ngưng kết lại.Tính hung của tứ đại mãnh thú đều biến mất không thấy, chỉ có vắng lặng.“Hỗn Độn, chúng ta có, có đuổi theo hay không? Hình như là người này dẫn tớiyêu tộc thời đại mới tranh đấu, muốn trở thành tọa kỵ của người này.”Thao Thiết mở miệng phá vỡ yên tĩnh trước tiên.“Đuổi theo sao? Ngươi muốn mới khôi phục đã chết sao? Chuyện này cứ nhưvậy thôi, yêu đều có chí, cho dù chúng ta là yêu thời đại trước, nhưng cũngkhông thể cưỡng ép can thiệp yêu hiện tại.”“Huống hồ yêu tộc vì tranh giành tọa kỵ này, có liên quan gì tới đại năng nhântộc vừa rồi? Nếu vì chuyện này mà là địch với vị đại năng nhân tộc kia, chẳngphải có vẻ yêu thời đại trước như chúng ta không giảng đạo lý ư?”Hỗn Độn nói với vẻ sâu xa.Đám Thao Thiết: “?”Nói chuyện cười à, đại yêu Viễn Cổ giảng đạo lý…Ba bọn họ đều đã nhìn ra.Hỗn Độn căn bản không muốn là địch với vị kia…Một khi đã như vậy, vậy bọn họ không có tâm tư đi đối địch nữa.Chẳng bằng trực tiếp rời đi, tìm một chỗ tìm hiểu thế giới này trước đã.Ngay khi bốn bọn họ định rời khỏi Đông Châu, khí tức quen thuộc từ trên núiHướng Đạo truyền tới, khiến bốn người sửng sốt……Bên cạnh núi Thiên Vụ, trong núi Hướng Đạo.Lúc này, trên quảng trường của Hướng Đạo Tông.Bạch Trạch khom người, ánh mắt nhìn chằm chằm một bóng dáng ở trên quảngtrường, trong mắt tràn ngập hài lòng.Ở trên quảng trường, một người đàn ông cầm trường cung đang đứng đó.Người đàn ông trẻ tuổi này đang không ngừng giương cung cài tên, bắn ra từngmũi tên.Mũi tên được thêm pháp lực, giống như còn sống bắn ra, không chỉ uy lực vĩđại, còn bổ sung thêm tính truy tung.
Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… Hắn tiếp tục phi hành, đột nhiên như cảm nhận được gì đó, hắn quay đầu nhìnvề phía vùng đất có cơn gió kỳ lạ kia.Hình như hắn mới…Nghe thấy có âm thanh vang lên trong cơn gió kỳ lạ.Đó là âm thanh gì thế?Sở Duyên hơi nghiêng tai, muốn nghe rõ một chút.Nhưng hắn thực sự không nghe thấy được gì nữa.Là hắn nghe lầm sao?Sở Duyên nhíu mày.Thôi, đưa Tử Tô về tông môn mới là quan trọng nhất.Sở Duyên lắc đầu, không nghĩ nhiều, xoay người tiếp tục bay về phía Vô ĐạoTông.…Ở trong cơn gió kia, có bốn bóng người đang trợn to mắt, nhìn đỉnh đầu bọn họ.Ở trên đỉnh đầu bọn họ, vòng sáng kim sắc giống như mặt trời chói chang, treoở phía trên.Vòng sáng kim sắc này không trảm bọn họ, nhưng vòng sáng kim sắc tỏa raquang mang lại hình thành một loại trấn áp đối với bọn họ.Thậm chí Thao Thiết trực tiếp bị trấn nằm sấp trên đất, không thể nhúc nhích,chỉ có thể kêu rên một tiếng.Vòng sáng kim sắc xé mở cơn gió kỳ lạ xong rời đi, nhưng hương vị khủng bốđó, vẫn tràn ngập xung quanh gần một chén trà nhỏ, mới hơi tiêu tán một chút.Chính vì tiêu tán một chút, đám Hỗn Độn mới miễn cưỡng có thể nhúc nhích.Lực trấn áp kia biến mất, bốn người đều cảm thấy thể xác và tinh thần thoải máihơn, giống như ngọn núi to ở sau lưng đã rơi xuống.“Phù…”Hỗn Độn thở dài một hơi, ánh mắt vô cùng sững sờ nhìn bóng lưng Sở Duyênrời đi.Sau khi nhìn một lát, lão ta mới quay đầu nhìn Thao Thiết chật vật không chịunổi.“Thao Thiết, ngươi… Ngươi chắc chắn người kia là đối tượng chúng ta cần tìmchứ?”Hỗn Độn thực sự không thể tưởng tượng, người cường đại như vậy, vậy mà làngười bọn họ sẽ đối phó…Người này, chỉ sợ thực sự ra tay với bọn họ, e rằng giơ tay đều đánh chết bọn họđược.Thực sự là vì vòng sáng kim sắc vừa rồi quá rung động.Loại đại năng như vậy, thực sự có thể tồn tại trong thời đại mới này ư?Hai người khác nghe Hỗn Độn đặt câu hỏi xong, cũng nhìn về phía Thao Thiết.Rất rõ ràng, bọn họ cũng muốn biết đáp án này.“Đúng, đúng vậy, người kia chính là đại năng của nhân tộc trong tin tức ta thuhoạch được từ Thiên Địa, đây là ấn tượng của chúng sinh, có lẽ không có saisót…”Thao Thiết nuốt nước bọt, cũng cảm thấy khó mà tin.“Loại người như vậy, thực sự có thể xuất hiện ở thời đại này ư?”Đôi mắt Cùng Kỳ hơi nheo lại.“Không có khả năng, tuyệt đối không có khả năng là người thời đại này…”Đào Ngột trực tiếp phủ quyết.Đánh chết lão ta cũng không tin Sở Duyên “cường đại” như vậy là người thờiđại mới này.Nếu thời đại mới có thể sinh ra nhân vật như vậy, vậy Đào Ngột này sẽ lậptức… Lập tức ăn đám Hỗn Độn ngay tại chỗ.“Ta cũng không tin người này là người của thời đại mới.”Hỗn Độn cũng lắc đầu phủ quyết, lão ta cũng không tin.“Nhưng rốt cuộc là thời đại nào, vậy mà cường đại như vậy? Chỉ là một côngkích, đã khiến chúng ta cảm nhận được nguy hiểm sinh tử.”Cùng Kỳ đặt câu hỏi.Vừa mới hỏi, ba người khác đều im lặng.Rất rõ ràng, bọn họ cũng không biết.Lúc này, bầu không khí trở nên ngưng kết lại.Tính hung của tứ đại mãnh thú đều biến mất không thấy, chỉ có vắng lặng.“Hỗn Độn, chúng ta có, có đuổi theo hay không? Hình như là người này dẫn tớiyêu tộc thời đại mới tranh đấu, muốn trở thành tọa kỵ của người này.”Thao Thiết mở miệng phá vỡ yên tĩnh trước tiên.“Đuổi theo sao? Ngươi muốn mới khôi phục đã chết sao? Chuyện này cứ nhưvậy thôi, yêu đều có chí, cho dù chúng ta là yêu thời đại trước, nhưng cũngkhông thể cưỡng ép can thiệp yêu hiện tại.”“Huống hồ yêu tộc vì tranh giành tọa kỵ này, có liên quan gì tới đại năng nhântộc vừa rồi? Nếu vì chuyện này mà là địch với vị đại năng nhân tộc kia, chẳngphải có vẻ yêu thời đại trước như chúng ta không giảng đạo lý ư?”Hỗn Độn nói với vẻ sâu xa.Đám Thao Thiết: “?”Nói chuyện cười à, đại yêu Viễn Cổ giảng đạo lý…Ba bọn họ đều đã nhìn ra.Hỗn Độn căn bản không muốn là địch với vị kia…Một khi đã như vậy, vậy bọn họ không có tâm tư đi đối địch nữa.Chẳng bằng trực tiếp rời đi, tìm một chỗ tìm hiểu thế giới này trước đã.Ngay khi bốn bọn họ định rời khỏi Đông Châu, khí tức quen thuộc từ trên núiHướng Đạo truyền tới, khiến bốn người sửng sốt……Bên cạnh núi Thiên Vụ, trong núi Hướng Đạo.Lúc này, trên quảng trường của Hướng Đạo Tông.Bạch Trạch khom người, ánh mắt nhìn chằm chằm một bóng dáng ở trên quảngtrường, trong mắt tràn ngập hài lòng.Ở trên quảng trường, một người đàn ông cầm trường cung đang đứng đó.Người đàn ông trẻ tuổi này đang không ngừng giương cung cài tên, bắn ra từngmũi tên.Mũi tên được thêm pháp lực, giống như còn sống bắn ra, không chỉ uy lực vĩđại, còn bổ sung thêm tính truy tung.
Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… Hắn tiếp tục phi hành, đột nhiên như cảm nhận được gì đó, hắn quay đầu nhìnvề phía vùng đất có cơn gió kỳ lạ kia.Hình như hắn mới…Nghe thấy có âm thanh vang lên trong cơn gió kỳ lạ.Đó là âm thanh gì thế?Sở Duyên hơi nghiêng tai, muốn nghe rõ một chút.Nhưng hắn thực sự không nghe thấy được gì nữa.Là hắn nghe lầm sao?Sở Duyên nhíu mày.Thôi, đưa Tử Tô về tông môn mới là quan trọng nhất.Sở Duyên lắc đầu, không nghĩ nhiều, xoay người tiếp tục bay về phía Vô ĐạoTông.…Ở trong cơn gió kia, có bốn bóng người đang trợn to mắt, nhìn đỉnh đầu bọn họ.Ở trên đỉnh đầu bọn họ, vòng sáng kim sắc giống như mặt trời chói chang, treoở phía trên.Vòng sáng kim sắc này không trảm bọn họ, nhưng vòng sáng kim sắc tỏa raquang mang lại hình thành một loại trấn áp đối với bọn họ.Thậm chí Thao Thiết trực tiếp bị trấn nằm sấp trên đất, không thể nhúc nhích,chỉ có thể kêu rên một tiếng.Vòng sáng kim sắc xé mở cơn gió kỳ lạ xong rời đi, nhưng hương vị khủng bốđó, vẫn tràn ngập xung quanh gần một chén trà nhỏ, mới hơi tiêu tán một chút.Chính vì tiêu tán một chút, đám Hỗn Độn mới miễn cưỡng có thể nhúc nhích.Lực trấn áp kia biến mất, bốn người đều cảm thấy thể xác và tinh thần thoải máihơn, giống như ngọn núi to ở sau lưng đã rơi xuống.“Phù…”Hỗn Độn thở dài một hơi, ánh mắt vô cùng sững sờ nhìn bóng lưng Sở Duyênrời đi.Sau khi nhìn một lát, lão ta mới quay đầu nhìn Thao Thiết chật vật không chịunổi.“Thao Thiết, ngươi… Ngươi chắc chắn người kia là đối tượng chúng ta cần tìmchứ?”Hỗn Độn thực sự không thể tưởng tượng, người cường đại như vậy, vậy mà làngười bọn họ sẽ đối phó…Người này, chỉ sợ thực sự ra tay với bọn họ, e rằng giơ tay đều đánh chết bọn họđược.Thực sự là vì vòng sáng kim sắc vừa rồi quá rung động.Loại đại năng như vậy, thực sự có thể tồn tại trong thời đại mới này ư?Hai người khác nghe Hỗn Độn đặt câu hỏi xong, cũng nhìn về phía Thao Thiết.Rất rõ ràng, bọn họ cũng muốn biết đáp án này.“Đúng, đúng vậy, người kia chính là đại năng của nhân tộc trong tin tức ta thuhoạch được từ Thiên Địa, đây là ấn tượng của chúng sinh, có lẽ không có saisót…”Thao Thiết nuốt nước bọt, cũng cảm thấy khó mà tin.“Loại người như vậy, thực sự có thể xuất hiện ở thời đại này ư?”Đôi mắt Cùng Kỳ hơi nheo lại.“Không có khả năng, tuyệt đối không có khả năng là người thời đại này…”Đào Ngột trực tiếp phủ quyết.Đánh chết lão ta cũng không tin Sở Duyên “cường đại” như vậy là người thờiđại mới này.Nếu thời đại mới có thể sinh ra nhân vật như vậy, vậy Đào Ngột này sẽ lậptức… Lập tức ăn đám Hỗn Độn ngay tại chỗ.“Ta cũng không tin người này là người của thời đại mới.”Hỗn Độn cũng lắc đầu phủ quyết, lão ta cũng không tin.“Nhưng rốt cuộc là thời đại nào, vậy mà cường đại như vậy? Chỉ là một côngkích, đã khiến chúng ta cảm nhận được nguy hiểm sinh tử.”Cùng Kỳ đặt câu hỏi.Vừa mới hỏi, ba người khác đều im lặng.Rất rõ ràng, bọn họ cũng không biết.Lúc này, bầu không khí trở nên ngưng kết lại.Tính hung của tứ đại mãnh thú đều biến mất không thấy, chỉ có vắng lặng.“Hỗn Độn, chúng ta có, có đuổi theo hay không? Hình như là người này dẫn tớiyêu tộc thời đại mới tranh đấu, muốn trở thành tọa kỵ của người này.”Thao Thiết mở miệng phá vỡ yên tĩnh trước tiên.“Đuổi theo sao? Ngươi muốn mới khôi phục đã chết sao? Chuyện này cứ nhưvậy thôi, yêu đều có chí, cho dù chúng ta là yêu thời đại trước, nhưng cũngkhông thể cưỡng ép can thiệp yêu hiện tại.”“Huống hồ yêu tộc vì tranh giành tọa kỵ này, có liên quan gì tới đại năng nhântộc vừa rồi? Nếu vì chuyện này mà là địch với vị đại năng nhân tộc kia, chẳngphải có vẻ yêu thời đại trước như chúng ta không giảng đạo lý ư?”Hỗn Độn nói với vẻ sâu xa.Đám Thao Thiết: “?”Nói chuyện cười à, đại yêu Viễn Cổ giảng đạo lý…Ba bọn họ đều đã nhìn ra.Hỗn Độn căn bản không muốn là địch với vị kia…Một khi đã như vậy, vậy bọn họ không có tâm tư đi đối địch nữa.Chẳng bằng trực tiếp rời đi, tìm một chỗ tìm hiểu thế giới này trước đã.Ngay khi bốn bọn họ định rời khỏi Đông Châu, khí tức quen thuộc từ trên núiHướng Đạo truyền tới, khiến bốn người sửng sốt……Bên cạnh núi Thiên Vụ, trong núi Hướng Đạo.Lúc này, trên quảng trường của Hướng Đạo Tông.Bạch Trạch khom người, ánh mắt nhìn chằm chằm một bóng dáng ở trên quảngtrường, trong mắt tràn ngập hài lòng.Ở trên quảng trường, một người đàn ông cầm trường cung đang đứng đó.Người đàn ông trẻ tuổi này đang không ngừng giương cung cài tên, bắn ra từngmũi tên.Mũi tên được thêm pháp lực, giống như còn sống bắn ra, không chỉ uy lực vĩđại, còn bổ sung thêm tính truy tung.