Mặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng…
Chương 662: Thập nhật trớ chú 1
Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… “Sở đạo hữu có quan hệ với thời đại mới, cũng coi như là cùng vinh cùng hại,đương nhiên là Sở đạo hữu thấy được kim ô thập thái tử trước tiên, thậm chí làhành động của mấy vị đứng sau, cho nên qua đó trước.”Bạch Trạch thản nhiên nói.“Vị đó khoa trương như vậy sao?”Tứ đại mãnh thú đều sửng sốt một lát, có chút không dám tin tưởng.Bọn họ thừa nhận vị kia rất mạnh, mạnh tới mức có thể lật tay một cái là giếtđược bọn họ.Nhưng không thể khủng bố tới mức dự liệu trước được còn chưa hiện thế đã cóđộng tác.“Các ngươi không hiểu Sở đạo hữu rồi.”Bạch Trạch lắc đầu.Ngay sau đó, lão ta nhìn về phía bầu trời một lần nữa.Khi lão ta lại nhìn qua, đôi mắt lại trợn to.Chỉ thấy mười mặt trời ở trên bầu trời, từng mặt trời rơi xuống.Mỗi một mặt trời biến mất, đều có một vòng sáng kim sắc xuất hiện.Đây là Sở đạo hữu giết chết thần hồn của kim ô thập thái tử sao?Sở đạo hữu thực sự muốn đắc tội tới chết mấy vị kia à?Bạch Trạch không nhịn được hít vào một hơi khí lạnh.Thế giới của lão đại, ta không hiểu……Chỗ sâu hải dương, Sở Duyên nhìn mười vòng sáng kim sắc trước mặt mình, rơivào trầm tư.Hắn…Hắn đánh mười “đèn lồng” trên hư ảnh đại thụ kia xuống.Dùng vòng sáng kim sắc đánh xuống…Sở Duyên bày tỏ, hắn chỉ vô ý, mới đầu hắn chỉ muốn chém xuống một “bóngđèn” nhìn xem, kết quả không ngờ tới chém rụng một cái.Chín “bóng đèn” treo trên hư ảnh đại thụ giống như điên rồi, vẫn luôn run rẩy,giống như muốn tấn công hắn.Rơi vào đường cùng, Sở mỗ lựa chọn tự vệ đúng đắn.Dùng vòng sáng kim sắc chém chín “bóng đèn” khác.Vì thế có mười vòng sáng kim sắc ở trước mặt hắn.Mỗi khi hắn đánh xuống một “bóng đèn”, bóng đèn kia sẽ biến thành một đốmsáng kim sắc rơi xuống trước mặt hắn.Hình như là vì Sở Duyên quá hung tàn, hư ảnh đại thụ vốn run rẩy nổi giậncũng trở nên không nhúc nhích nữa, cứ ngơ ngác đứng đó, không dám có độngtác gì.Hư ảnh đại thụ không dám có động tác, Sở Duyên cũng sẽ không có động tác.Thực sự là vì hắn không biết, rốt cuộc mười đốm sáng kim sắc ở trước mặt hắnđang định làm gì.“Tông chủ, ngươi giải quyết xong rồi sao?”Ngao Dạ ở bên cạnh đi tới, thật cẩn thận hỏi.“Giải quyết? Ngươi nói mười thứ kia sao? Giải quyết xong, nhưng mà ngươibiết mấy thứ này không?”Sở Duyên nhìn thoáng qua mười đốm sáng kim sắc trước mặt mình, mở miệngnói như vậy.“Tông chủ, những thứ này… Hình như có chút giống nguyền rủa?”Ngao Dạ nhìn kỹ mười đốm sáng kim sắc trôi nổi quanh Sở Duyên, nghi ngờmở miệng.“Nguyền rủa gì?”Sở Duyên sửng sốt một lát, ánh mắt cẩn thận nhìn mười đốm sáng này.Hắn được nhắc nhở như vậy, dù ít dù nhiều cũng nhìn ra, mười đốm sáng nàygiống như có chút mơ tưởng muốn tới gần hắn.Nhưng giống như rất sợ kim quang do trạng thái vô địch của hắn tỏa ra, nênkhông dám tới gần hắn.“Đúng vậy, tông chủ, thứ này rất giống sau khi sinh linh cường đại chết, mộtchút tàn hồn cuối cùng ngưng tụ mà thành nguyền rủa, tông chủ ngươi đánhchết những thứ đó rồi hả? Vì sao sẽ…”Ngao Dạ nói một nửa, thì im miệng.Lão ta luôn nhìn tông chủ mà.Ngoại trừ vừa rồi bị hào quang kia làm cho chói mắt không mở mắt ra được ra,lão ta vẫn luôn nhìn chằm chằm tông chủ.Tông chủ đánh chết sinh linh từ khi nào?Chẳng lẽ…Mười mặt trời vừa rồi đột nhiên xuất hiện, là sinh linh? Hơn nữa những sinhlinh này bị tông chủ đánh chết?Sinh linh gì khủng bố như vậy, giống y như mặt trời?“Thứ đồ chơi này có thể làm gì?”Sở Duyên nhìn mười đốm sáng kim sắc trước mặt mình, căn bản không thèm đểý.Nhất là biết đây là nguyền rủa xong, hắn lại càng không thèm để ý.Sở mỗ hắn hiện giờ vẫn là trạng thái linh hồn, nếu không có trạng thái vô địch,hắn đã sớm không còn.Có quỷ mới biết nguyền rủa sẽ như thế nào.“Tông chủ, chuyện này căn bản không có khả năng, sau khi sinh linh cường đạichết, hao phí một chút tàn hồn cuối cùng, lấy đại giá diệt sạch sinh cơ của bảnthân sử dụng nguyền rủa, căn bản không có khả năng giải được.”Sau khi Ngao Dạ nói xong, nhưng mà lão ta vừa dứt lời, cảnh tượng trước mắtkhiến lão ta suýt chút nữa lòi cả mắt ra.Chỉ thấy một tay của Sở Duyên chỉ về trước, kim quang tràn ngập trong cơ thểhắn bay về phía mười đốm sáng kim sắc kia.Bùm…Vừa va chạm, mười đốm sáng kim sắc lập tức tiêu tán, toàn bộ khôi phục nhưlúc ban đầu, giống như căn bản không xảy ra bất cứ chuyện gì.“Hả? Ngao Dạ ngươi mới nói gì?”Sở Duyên quay đầu nhìn về phía Ngao Dạ, hỏi.Vừa rồi hắn thử điều động trạng thái vô địch, thực sự không chú ý nghe NgaoDạ nói chuyện.“Tông, tông chủ, ta nói chuyện này rất dễ dàng, chỉ cần tông chủ ra tay, mọichuyện đều có khả năng…”Gương mặt Ngao Dạ đều đỏ bừng vì kìm nén, cuối cùng kìm nén ra một câunhư thế.
Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… “Sở đạo hữu có quan hệ với thời đại mới, cũng coi như là cùng vinh cùng hại,đương nhiên là Sở đạo hữu thấy được kim ô thập thái tử trước tiên, thậm chí làhành động của mấy vị đứng sau, cho nên qua đó trước.”Bạch Trạch thản nhiên nói.“Vị đó khoa trương như vậy sao?”Tứ đại mãnh thú đều sửng sốt một lát, có chút không dám tin tưởng.Bọn họ thừa nhận vị kia rất mạnh, mạnh tới mức có thể lật tay một cái là giếtđược bọn họ.Nhưng không thể khủng bố tới mức dự liệu trước được còn chưa hiện thế đã cóđộng tác.“Các ngươi không hiểu Sở đạo hữu rồi.”Bạch Trạch lắc đầu.Ngay sau đó, lão ta nhìn về phía bầu trời một lần nữa.Khi lão ta lại nhìn qua, đôi mắt lại trợn to.Chỉ thấy mười mặt trời ở trên bầu trời, từng mặt trời rơi xuống.Mỗi một mặt trời biến mất, đều có một vòng sáng kim sắc xuất hiện.Đây là Sở đạo hữu giết chết thần hồn của kim ô thập thái tử sao?Sở đạo hữu thực sự muốn đắc tội tới chết mấy vị kia à?Bạch Trạch không nhịn được hít vào một hơi khí lạnh.Thế giới của lão đại, ta không hiểu……Chỗ sâu hải dương, Sở Duyên nhìn mười vòng sáng kim sắc trước mặt mình, rơivào trầm tư.Hắn…Hắn đánh mười “đèn lồng” trên hư ảnh đại thụ kia xuống.Dùng vòng sáng kim sắc đánh xuống…Sở Duyên bày tỏ, hắn chỉ vô ý, mới đầu hắn chỉ muốn chém xuống một “bóngđèn” nhìn xem, kết quả không ngờ tới chém rụng một cái.Chín “bóng đèn” treo trên hư ảnh đại thụ giống như điên rồi, vẫn luôn run rẩy,giống như muốn tấn công hắn.Rơi vào đường cùng, Sở mỗ lựa chọn tự vệ đúng đắn.Dùng vòng sáng kim sắc chém chín “bóng đèn” khác.Vì thế có mười vòng sáng kim sắc ở trước mặt hắn.Mỗi khi hắn đánh xuống một “bóng đèn”, bóng đèn kia sẽ biến thành một đốmsáng kim sắc rơi xuống trước mặt hắn.Hình như là vì Sở Duyên quá hung tàn, hư ảnh đại thụ vốn run rẩy nổi giậncũng trở nên không nhúc nhích nữa, cứ ngơ ngác đứng đó, không dám có độngtác gì.Hư ảnh đại thụ không dám có động tác, Sở Duyên cũng sẽ không có động tác.Thực sự là vì hắn không biết, rốt cuộc mười đốm sáng kim sắc ở trước mặt hắnđang định làm gì.“Tông chủ, ngươi giải quyết xong rồi sao?”Ngao Dạ ở bên cạnh đi tới, thật cẩn thận hỏi.“Giải quyết? Ngươi nói mười thứ kia sao? Giải quyết xong, nhưng mà ngươibiết mấy thứ này không?”Sở Duyên nhìn thoáng qua mười đốm sáng kim sắc trước mặt mình, mở miệngnói như vậy.“Tông chủ, những thứ này… Hình như có chút giống nguyền rủa?”Ngao Dạ nhìn kỹ mười đốm sáng kim sắc trôi nổi quanh Sở Duyên, nghi ngờmở miệng.“Nguyền rủa gì?”Sở Duyên sửng sốt một lát, ánh mắt cẩn thận nhìn mười đốm sáng này.Hắn được nhắc nhở như vậy, dù ít dù nhiều cũng nhìn ra, mười đốm sáng nàygiống như có chút mơ tưởng muốn tới gần hắn.Nhưng giống như rất sợ kim quang do trạng thái vô địch của hắn tỏa ra, nênkhông dám tới gần hắn.“Đúng vậy, tông chủ, thứ này rất giống sau khi sinh linh cường đại chết, mộtchút tàn hồn cuối cùng ngưng tụ mà thành nguyền rủa, tông chủ ngươi đánhchết những thứ đó rồi hả? Vì sao sẽ…”Ngao Dạ nói một nửa, thì im miệng.Lão ta luôn nhìn tông chủ mà.Ngoại trừ vừa rồi bị hào quang kia làm cho chói mắt không mở mắt ra được ra,lão ta vẫn luôn nhìn chằm chằm tông chủ.Tông chủ đánh chết sinh linh từ khi nào?Chẳng lẽ…Mười mặt trời vừa rồi đột nhiên xuất hiện, là sinh linh? Hơn nữa những sinhlinh này bị tông chủ đánh chết?Sinh linh gì khủng bố như vậy, giống y như mặt trời?“Thứ đồ chơi này có thể làm gì?”Sở Duyên nhìn mười đốm sáng kim sắc trước mặt mình, căn bản không thèm đểý.Nhất là biết đây là nguyền rủa xong, hắn lại càng không thèm để ý.Sở mỗ hắn hiện giờ vẫn là trạng thái linh hồn, nếu không có trạng thái vô địch,hắn đã sớm không còn.Có quỷ mới biết nguyền rủa sẽ như thế nào.“Tông chủ, chuyện này căn bản không có khả năng, sau khi sinh linh cường đạichết, hao phí một chút tàn hồn cuối cùng, lấy đại giá diệt sạch sinh cơ của bảnthân sử dụng nguyền rủa, căn bản không có khả năng giải được.”Sau khi Ngao Dạ nói xong, nhưng mà lão ta vừa dứt lời, cảnh tượng trước mắtkhiến lão ta suýt chút nữa lòi cả mắt ra.Chỉ thấy một tay của Sở Duyên chỉ về trước, kim quang tràn ngập trong cơ thểhắn bay về phía mười đốm sáng kim sắc kia.Bùm…Vừa va chạm, mười đốm sáng kim sắc lập tức tiêu tán, toàn bộ khôi phục nhưlúc ban đầu, giống như căn bản không xảy ra bất cứ chuyện gì.“Hả? Ngao Dạ ngươi mới nói gì?”Sở Duyên quay đầu nhìn về phía Ngao Dạ, hỏi.Vừa rồi hắn thử điều động trạng thái vô địch, thực sự không chú ý nghe NgaoDạ nói chuyện.“Tông, tông chủ, ta nói chuyện này rất dễ dàng, chỉ cần tông chủ ra tay, mọichuyện đều có khả năng…”Gương mặt Ngao Dạ đều đỏ bừng vì kìm nén, cuối cùng kìm nén ra một câunhư thế.
Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… “Sở đạo hữu có quan hệ với thời đại mới, cũng coi như là cùng vinh cùng hại,đương nhiên là Sở đạo hữu thấy được kim ô thập thái tử trước tiên, thậm chí làhành động của mấy vị đứng sau, cho nên qua đó trước.”Bạch Trạch thản nhiên nói.“Vị đó khoa trương như vậy sao?”Tứ đại mãnh thú đều sửng sốt một lát, có chút không dám tin tưởng.Bọn họ thừa nhận vị kia rất mạnh, mạnh tới mức có thể lật tay một cái là giếtđược bọn họ.Nhưng không thể khủng bố tới mức dự liệu trước được còn chưa hiện thế đã cóđộng tác.“Các ngươi không hiểu Sở đạo hữu rồi.”Bạch Trạch lắc đầu.Ngay sau đó, lão ta nhìn về phía bầu trời một lần nữa.Khi lão ta lại nhìn qua, đôi mắt lại trợn to.Chỉ thấy mười mặt trời ở trên bầu trời, từng mặt trời rơi xuống.Mỗi một mặt trời biến mất, đều có một vòng sáng kim sắc xuất hiện.Đây là Sở đạo hữu giết chết thần hồn của kim ô thập thái tử sao?Sở đạo hữu thực sự muốn đắc tội tới chết mấy vị kia à?Bạch Trạch không nhịn được hít vào một hơi khí lạnh.Thế giới của lão đại, ta không hiểu……Chỗ sâu hải dương, Sở Duyên nhìn mười vòng sáng kim sắc trước mặt mình, rơivào trầm tư.Hắn…Hắn đánh mười “đèn lồng” trên hư ảnh đại thụ kia xuống.Dùng vòng sáng kim sắc đánh xuống…Sở Duyên bày tỏ, hắn chỉ vô ý, mới đầu hắn chỉ muốn chém xuống một “bóngđèn” nhìn xem, kết quả không ngờ tới chém rụng một cái.Chín “bóng đèn” treo trên hư ảnh đại thụ giống như điên rồi, vẫn luôn run rẩy,giống như muốn tấn công hắn.Rơi vào đường cùng, Sở mỗ lựa chọn tự vệ đúng đắn.Dùng vòng sáng kim sắc chém chín “bóng đèn” khác.Vì thế có mười vòng sáng kim sắc ở trước mặt hắn.Mỗi khi hắn đánh xuống một “bóng đèn”, bóng đèn kia sẽ biến thành một đốmsáng kim sắc rơi xuống trước mặt hắn.Hình như là vì Sở Duyên quá hung tàn, hư ảnh đại thụ vốn run rẩy nổi giậncũng trở nên không nhúc nhích nữa, cứ ngơ ngác đứng đó, không dám có độngtác gì.Hư ảnh đại thụ không dám có động tác, Sở Duyên cũng sẽ không có động tác.Thực sự là vì hắn không biết, rốt cuộc mười đốm sáng kim sắc ở trước mặt hắnđang định làm gì.“Tông chủ, ngươi giải quyết xong rồi sao?”Ngao Dạ ở bên cạnh đi tới, thật cẩn thận hỏi.“Giải quyết? Ngươi nói mười thứ kia sao? Giải quyết xong, nhưng mà ngươibiết mấy thứ này không?”Sở Duyên nhìn thoáng qua mười đốm sáng kim sắc trước mặt mình, mở miệngnói như vậy.“Tông chủ, những thứ này… Hình như có chút giống nguyền rủa?”Ngao Dạ nhìn kỹ mười đốm sáng kim sắc trôi nổi quanh Sở Duyên, nghi ngờmở miệng.“Nguyền rủa gì?”Sở Duyên sửng sốt một lát, ánh mắt cẩn thận nhìn mười đốm sáng này.Hắn được nhắc nhở như vậy, dù ít dù nhiều cũng nhìn ra, mười đốm sáng nàygiống như có chút mơ tưởng muốn tới gần hắn.Nhưng giống như rất sợ kim quang do trạng thái vô địch của hắn tỏa ra, nênkhông dám tới gần hắn.“Đúng vậy, tông chủ, thứ này rất giống sau khi sinh linh cường đại chết, mộtchút tàn hồn cuối cùng ngưng tụ mà thành nguyền rủa, tông chủ ngươi đánhchết những thứ đó rồi hả? Vì sao sẽ…”Ngao Dạ nói một nửa, thì im miệng.Lão ta luôn nhìn tông chủ mà.Ngoại trừ vừa rồi bị hào quang kia làm cho chói mắt không mở mắt ra được ra,lão ta vẫn luôn nhìn chằm chằm tông chủ.Tông chủ đánh chết sinh linh từ khi nào?Chẳng lẽ…Mười mặt trời vừa rồi đột nhiên xuất hiện, là sinh linh? Hơn nữa những sinhlinh này bị tông chủ đánh chết?Sinh linh gì khủng bố như vậy, giống y như mặt trời?“Thứ đồ chơi này có thể làm gì?”Sở Duyên nhìn mười đốm sáng kim sắc trước mặt mình, căn bản không thèm đểý.Nhất là biết đây là nguyền rủa xong, hắn lại càng không thèm để ý.Sở mỗ hắn hiện giờ vẫn là trạng thái linh hồn, nếu không có trạng thái vô địch,hắn đã sớm không còn.Có quỷ mới biết nguyền rủa sẽ như thế nào.“Tông chủ, chuyện này căn bản không có khả năng, sau khi sinh linh cường đạichết, hao phí một chút tàn hồn cuối cùng, lấy đại giá diệt sạch sinh cơ của bảnthân sử dụng nguyền rủa, căn bản không có khả năng giải được.”Sau khi Ngao Dạ nói xong, nhưng mà lão ta vừa dứt lời, cảnh tượng trước mắtkhiến lão ta suýt chút nữa lòi cả mắt ra.Chỉ thấy một tay của Sở Duyên chỉ về trước, kim quang tràn ngập trong cơ thểhắn bay về phía mười đốm sáng kim sắc kia.Bùm…Vừa va chạm, mười đốm sáng kim sắc lập tức tiêu tán, toàn bộ khôi phục nhưlúc ban đầu, giống như căn bản không xảy ra bất cứ chuyện gì.“Hả? Ngao Dạ ngươi mới nói gì?”Sở Duyên quay đầu nhìn về phía Ngao Dạ, hỏi.Vừa rồi hắn thử điều động trạng thái vô địch, thực sự không chú ý nghe NgaoDạ nói chuyện.“Tông, tông chủ, ta nói chuyện này rất dễ dàng, chỉ cần tông chủ ra tay, mọichuyện đều có khả năng…”Gương mặt Ngao Dạ đều đỏ bừng vì kìm nén, cuối cùng kìm nén ra một câunhư thế.