Mặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng…
Chương 663: Thập nhật trớ chú 2
Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… “Ừm.”Sở Duyên thản nhiên gật đầu, không để vỗ mông ngựa của Ngao Dạ ở tronglòng.Ngay khi Sở Duyên muốn kiểm tra một lần, nhìn xem nguyền rủa gì đó thực sựbiến mất hay chưa?Bùm!Một tiếng vang thật lớn truyền từ bầu trời tới.Sở Duyên và Ngao Dạ quay đầu lại nhìn.Chỉ thấy trên hải dương phía xa bọn họ, mây đen vô tận tràn ngập tới, lôi điệnthô to như thùng nước trực tiếp bổ xuống.Lôi điện chém xuống, bùng nổ ra vô số bọt nước.Giống như cảm thấy không đủ, lôi điện này đánh xuống xong, lôi điện thứ hai,lôi điện thứ ba, lôi điện thứ tư, từng tia đánh xuống, liên tiếp không ngừng, đềuchém về một vị trí.Lôi điện gầm rú vang lên.“Chuyện này…”Sở Duyên và Ngao Dạ đều bị thế tấn công của lôi điện dọa sợ.Trong lòng đều dâng lên một ý niệm, chẳng lẽ trước đây cảnh giới Độ Kiếp tớihải dương, đều bị loại Thiên Lôi này chém ra?Nếu là như vậy, vậy quá nguy hiểm.Nhất là Sở Duyên, hắn loáng thoáng giống như nghe thấy tiếng hét thảm thiết ởtrong lôi điện.Hình như đây chỉ là ảo giác.Nhưng vẫn khiến Sở Duyên sinh ra cảm giác sợ hãi.Trực tiếp khiến Sở Duyên bắt đầu tính toán, trạng thái vô địch của mình có thểđỡ được nhiều lôi điện oanh tạc như vậy.Tính đi tính lại, hắn vẫn không nắm chắc lắm.Đánh giá một lát, đều đã đi tới đây, hay là…Đi thôi?Trở về đại lục Thần Hành sao?Đều đã đi đến đây, chứng kiến nhiều thứ như vậy, hình như là có thể trở về.Sở Duyên im lặng một lát, cuối cùng vẫn lựa chọn trở về.Lúc này hắn nên bàn bạc với Ngao Dạ một lát.Đương nhiên là Ngao Dạ chỉ mong sao lập tức trở về, lập tức đồng ý.Trực tiếp biến thành Thương Long, chở Sở Duyên bay về.…Hai người rời đi không lâu, ở vị trí cách hai người không xa, từng sợi xiềng xíchtự nhiên sinh ra, bắt giữ xung quanh, lại bắt giữ trống không.Từng sợi xiềng xích giống như đoán chắc thời gian của Sở Duyên.Nếu vừa rồi Sở Duyên lựa chọn tiếp tục tiến lên, như vậy lúc này bước vàovùng khu vực này, đã bị xiềng xích bắt giữ công kích như vậy.Nhưng rất trùng hợp chính là…Sở Duyên đã sợ.Hắn không dám tiếp tục tiến lên, đi trở về.Vô số xiềng xích này đều bắt giữ vào không khí.Xiềng xích cái gì cũng không bắt giữ được.Trong hư không mơ hồ truyền ra một giọng nói.“Đáng chết! Dám diệt con của bổn hoàng, bổn hoàng đã nhớ mùi của ngươi,nhật mẫu đã khôi phục, bổn hoàng cũng nhanh thôi, đợi bổn hoàng khôi phục,bổn hoàng nhất định đặt thần hồn của ngươi dưới chân hỏa đốt cháy, đóng đinhthân hình ngươi ở trên vạn băng, xóa sạch toàn bộ dấu vết của ngươi!”Bùm!Thiên Địa giống như nhận ra được gì đó, một tia sét đánh về phía bên xiềngxích.Xiềng xích xung quanh sợ tới mức đều trốn vào đáy biển.Giọng nói trong hư không cũng biến mất không thấy, toàn bộ khôi phục như banđầu.Sóng biển dần bình ổn lại, hư ảnh đại thụ cũng trốn vào đáy biển một lần nữa.Hải dương vô tận khôi phục lại yên bình, trở nên yên tĩnh lần nữa, không cósinh cơ gì xuất hiện.Nếu không phải trong không khí còn lưu giữ cảm giác nóng rực, cho dù là aiđều không nghĩ tới, nơi này từng trong vòng một ngày, trải qua dị tượng biếnhóa nhiều lần….…Mấy chục ngày sau, đại lục Thần Hành, trên bờ biển bên Đông Châu.Một con Thương Long vĩ đại lấy tốc độ cực nhanh bay từ bên biển tới, muốntiến vào khu vực Đông Châu.Hình thể của con Thương Long to lớn, nhưng không ảnh hưởng tới tốc độ nàychút nào, thậm chí có thể nói, tốc độ nhanh tới mức khó mà tin.Long tộc bình thường, cho dù là long tộc chi vương đều khó có khả năng nhanhnhư vậy.Tốc độ của con Thương Long này nhanh tới mức giống như một ảo ảnh, bấtchợt lóe lên, căn bản không có bất cứ quỹ tích gì có thể truy tìm.Nếu cẩn thận nhìn, có thể nhìn ra được.Tốc độ của Thương Long này nhanh là vì, quanh người nó bao phủ kim quangnhàn nhạt.Kim quang bao phủ, Thương Long bay không có lực cản.Tầng kim quang này giống như loại bỏ hết tất cả linh khí, sức gió…Hay là nói, toàn bộ lực cản như linh khí sức gió, đều sợ hãi tầng kim quang này,tự động nhường đường cho tầng kim quang này.Ở trên đỉnh đầu Thương Long, một bóng người toàn thân lóe lên kim quanglẳng lặng đứng thẳng.Người này, đúng là Sở Duyên.Lúc này, Sở Duyên đang ngắm nhìn phía trước, khi nhìn thấy Đông Châu mơ hồở phía trước, trong mắt không khỏi lộ vẻ kích động.Trở về.Cuối cùng Sở mỗ cũng đã trở về.Vì trở về, Sở mỗ cũng hắn cũng không dễ dàng gì.Trực tiếp vận dụng trạng thái vô địch, thêm lên trên người Ngao Dạ, lúc nàymới khiến tốc độ của Ngao Dạ tăng trên phạm vi rộng.Rút ngắn lộ trình hai ba tháng đến mấy chục ngày.Bây giờ, cuối cùng cũng sắp trở về.Hải ngoại này quá nguy hiểm, sau này không đến cũng được.
Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… “Ừm.”Sở Duyên thản nhiên gật đầu, không để vỗ mông ngựa của Ngao Dạ ở tronglòng.Ngay khi Sở Duyên muốn kiểm tra một lần, nhìn xem nguyền rủa gì đó thực sựbiến mất hay chưa?Bùm!Một tiếng vang thật lớn truyền từ bầu trời tới.Sở Duyên và Ngao Dạ quay đầu lại nhìn.Chỉ thấy trên hải dương phía xa bọn họ, mây đen vô tận tràn ngập tới, lôi điệnthô to như thùng nước trực tiếp bổ xuống.Lôi điện chém xuống, bùng nổ ra vô số bọt nước.Giống như cảm thấy không đủ, lôi điện này đánh xuống xong, lôi điện thứ hai,lôi điện thứ ba, lôi điện thứ tư, từng tia đánh xuống, liên tiếp không ngừng, đềuchém về một vị trí.Lôi điện gầm rú vang lên.“Chuyện này…”Sở Duyên và Ngao Dạ đều bị thế tấn công của lôi điện dọa sợ.Trong lòng đều dâng lên một ý niệm, chẳng lẽ trước đây cảnh giới Độ Kiếp tớihải dương, đều bị loại Thiên Lôi này chém ra?Nếu là như vậy, vậy quá nguy hiểm.Nhất là Sở Duyên, hắn loáng thoáng giống như nghe thấy tiếng hét thảm thiết ởtrong lôi điện.Hình như đây chỉ là ảo giác.Nhưng vẫn khiến Sở Duyên sinh ra cảm giác sợ hãi.Trực tiếp khiến Sở Duyên bắt đầu tính toán, trạng thái vô địch của mình có thểđỡ được nhiều lôi điện oanh tạc như vậy.Tính đi tính lại, hắn vẫn không nắm chắc lắm.Đánh giá một lát, đều đã đi tới đây, hay là…Đi thôi?Trở về đại lục Thần Hành sao?Đều đã đi đến đây, chứng kiến nhiều thứ như vậy, hình như là có thể trở về.Sở Duyên im lặng một lát, cuối cùng vẫn lựa chọn trở về.Lúc này hắn nên bàn bạc với Ngao Dạ một lát.Đương nhiên là Ngao Dạ chỉ mong sao lập tức trở về, lập tức đồng ý.Trực tiếp biến thành Thương Long, chở Sở Duyên bay về.…Hai người rời đi không lâu, ở vị trí cách hai người không xa, từng sợi xiềng xíchtự nhiên sinh ra, bắt giữ xung quanh, lại bắt giữ trống không.Từng sợi xiềng xích giống như đoán chắc thời gian của Sở Duyên.Nếu vừa rồi Sở Duyên lựa chọn tiếp tục tiến lên, như vậy lúc này bước vàovùng khu vực này, đã bị xiềng xích bắt giữ công kích như vậy.Nhưng rất trùng hợp chính là…Sở Duyên đã sợ.Hắn không dám tiếp tục tiến lên, đi trở về.Vô số xiềng xích này đều bắt giữ vào không khí.Xiềng xích cái gì cũng không bắt giữ được.Trong hư không mơ hồ truyền ra một giọng nói.“Đáng chết! Dám diệt con của bổn hoàng, bổn hoàng đã nhớ mùi của ngươi,nhật mẫu đã khôi phục, bổn hoàng cũng nhanh thôi, đợi bổn hoàng khôi phục,bổn hoàng nhất định đặt thần hồn của ngươi dưới chân hỏa đốt cháy, đóng đinhthân hình ngươi ở trên vạn băng, xóa sạch toàn bộ dấu vết của ngươi!”Bùm!Thiên Địa giống như nhận ra được gì đó, một tia sét đánh về phía bên xiềngxích.Xiềng xích xung quanh sợ tới mức đều trốn vào đáy biển.Giọng nói trong hư không cũng biến mất không thấy, toàn bộ khôi phục như banđầu.Sóng biển dần bình ổn lại, hư ảnh đại thụ cũng trốn vào đáy biển một lần nữa.Hải dương vô tận khôi phục lại yên bình, trở nên yên tĩnh lần nữa, không cósinh cơ gì xuất hiện.Nếu không phải trong không khí còn lưu giữ cảm giác nóng rực, cho dù là aiđều không nghĩ tới, nơi này từng trong vòng một ngày, trải qua dị tượng biếnhóa nhiều lần….…Mấy chục ngày sau, đại lục Thần Hành, trên bờ biển bên Đông Châu.Một con Thương Long vĩ đại lấy tốc độ cực nhanh bay từ bên biển tới, muốntiến vào khu vực Đông Châu.Hình thể của con Thương Long to lớn, nhưng không ảnh hưởng tới tốc độ nàychút nào, thậm chí có thể nói, tốc độ nhanh tới mức khó mà tin.Long tộc bình thường, cho dù là long tộc chi vương đều khó có khả năng nhanhnhư vậy.Tốc độ của con Thương Long này nhanh tới mức giống như một ảo ảnh, bấtchợt lóe lên, căn bản không có bất cứ quỹ tích gì có thể truy tìm.Nếu cẩn thận nhìn, có thể nhìn ra được.Tốc độ của Thương Long này nhanh là vì, quanh người nó bao phủ kim quangnhàn nhạt.Kim quang bao phủ, Thương Long bay không có lực cản.Tầng kim quang này giống như loại bỏ hết tất cả linh khí, sức gió…Hay là nói, toàn bộ lực cản như linh khí sức gió, đều sợ hãi tầng kim quang này,tự động nhường đường cho tầng kim quang này.Ở trên đỉnh đầu Thương Long, một bóng người toàn thân lóe lên kim quanglẳng lặng đứng thẳng.Người này, đúng là Sở Duyên.Lúc này, Sở Duyên đang ngắm nhìn phía trước, khi nhìn thấy Đông Châu mơ hồở phía trước, trong mắt không khỏi lộ vẻ kích động.Trở về.Cuối cùng Sở mỗ cũng đã trở về.Vì trở về, Sở mỗ cũng hắn cũng không dễ dàng gì.Trực tiếp vận dụng trạng thái vô địch, thêm lên trên người Ngao Dạ, lúc nàymới khiến tốc độ của Ngao Dạ tăng trên phạm vi rộng.Rút ngắn lộ trình hai ba tháng đến mấy chục ngày.Bây giờ, cuối cùng cũng sắp trở về.Hải ngoại này quá nguy hiểm, sau này không đến cũng được.
Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… “Ừm.”Sở Duyên thản nhiên gật đầu, không để vỗ mông ngựa của Ngao Dạ ở tronglòng.Ngay khi Sở Duyên muốn kiểm tra một lần, nhìn xem nguyền rủa gì đó thực sựbiến mất hay chưa?Bùm!Một tiếng vang thật lớn truyền từ bầu trời tới.Sở Duyên và Ngao Dạ quay đầu lại nhìn.Chỉ thấy trên hải dương phía xa bọn họ, mây đen vô tận tràn ngập tới, lôi điệnthô to như thùng nước trực tiếp bổ xuống.Lôi điện chém xuống, bùng nổ ra vô số bọt nước.Giống như cảm thấy không đủ, lôi điện này đánh xuống xong, lôi điện thứ hai,lôi điện thứ ba, lôi điện thứ tư, từng tia đánh xuống, liên tiếp không ngừng, đềuchém về một vị trí.Lôi điện gầm rú vang lên.“Chuyện này…”Sở Duyên và Ngao Dạ đều bị thế tấn công của lôi điện dọa sợ.Trong lòng đều dâng lên một ý niệm, chẳng lẽ trước đây cảnh giới Độ Kiếp tớihải dương, đều bị loại Thiên Lôi này chém ra?Nếu là như vậy, vậy quá nguy hiểm.Nhất là Sở Duyên, hắn loáng thoáng giống như nghe thấy tiếng hét thảm thiết ởtrong lôi điện.Hình như đây chỉ là ảo giác.Nhưng vẫn khiến Sở Duyên sinh ra cảm giác sợ hãi.Trực tiếp khiến Sở Duyên bắt đầu tính toán, trạng thái vô địch của mình có thểđỡ được nhiều lôi điện oanh tạc như vậy.Tính đi tính lại, hắn vẫn không nắm chắc lắm.Đánh giá một lát, đều đã đi tới đây, hay là…Đi thôi?Trở về đại lục Thần Hành sao?Đều đã đi đến đây, chứng kiến nhiều thứ như vậy, hình như là có thể trở về.Sở Duyên im lặng một lát, cuối cùng vẫn lựa chọn trở về.Lúc này hắn nên bàn bạc với Ngao Dạ một lát.Đương nhiên là Ngao Dạ chỉ mong sao lập tức trở về, lập tức đồng ý.Trực tiếp biến thành Thương Long, chở Sở Duyên bay về.…Hai người rời đi không lâu, ở vị trí cách hai người không xa, từng sợi xiềng xíchtự nhiên sinh ra, bắt giữ xung quanh, lại bắt giữ trống không.Từng sợi xiềng xích giống như đoán chắc thời gian của Sở Duyên.Nếu vừa rồi Sở Duyên lựa chọn tiếp tục tiến lên, như vậy lúc này bước vàovùng khu vực này, đã bị xiềng xích bắt giữ công kích như vậy.Nhưng rất trùng hợp chính là…Sở Duyên đã sợ.Hắn không dám tiếp tục tiến lên, đi trở về.Vô số xiềng xích này đều bắt giữ vào không khí.Xiềng xích cái gì cũng không bắt giữ được.Trong hư không mơ hồ truyền ra một giọng nói.“Đáng chết! Dám diệt con của bổn hoàng, bổn hoàng đã nhớ mùi của ngươi,nhật mẫu đã khôi phục, bổn hoàng cũng nhanh thôi, đợi bổn hoàng khôi phục,bổn hoàng nhất định đặt thần hồn của ngươi dưới chân hỏa đốt cháy, đóng đinhthân hình ngươi ở trên vạn băng, xóa sạch toàn bộ dấu vết của ngươi!”Bùm!Thiên Địa giống như nhận ra được gì đó, một tia sét đánh về phía bên xiềngxích.Xiềng xích xung quanh sợ tới mức đều trốn vào đáy biển.Giọng nói trong hư không cũng biến mất không thấy, toàn bộ khôi phục như banđầu.Sóng biển dần bình ổn lại, hư ảnh đại thụ cũng trốn vào đáy biển một lần nữa.Hải dương vô tận khôi phục lại yên bình, trở nên yên tĩnh lần nữa, không cósinh cơ gì xuất hiện.Nếu không phải trong không khí còn lưu giữ cảm giác nóng rực, cho dù là aiđều không nghĩ tới, nơi này từng trong vòng một ngày, trải qua dị tượng biếnhóa nhiều lần….…Mấy chục ngày sau, đại lục Thần Hành, trên bờ biển bên Đông Châu.Một con Thương Long vĩ đại lấy tốc độ cực nhanh bay từ bên biển tới, muốntiến vào khu vực Đông Châu.Hình thể của con Thương Long to lớn, nhưng không ảnh hưởng tới tốc độ nàychút nào, thậm chí có thể nói, tốc độ nhanh tới mức khó mà tin.Long tộc bình thường, cho dù là long tộc chi vương đều khó có khả năng nhanhnhư vậy.Tốc độ của con Thương Long này nhanh tới mức giống như một ảo ảnh, bấtchợt lóe lên, căn bản không có bất cứ quỹ tích gì có thể truy tìm.Nếu cẩn thận nhìn, có thể nhìn ra được.Tốc độ của Thương Long này nhanh là vì, quanh người nó bao phủ kim quangnhàn nhạt.Kim quang bao phủ, Thương Long bay không có lực cản.Tầng kim quang này giống như loại bỏ hết tất cả linh khí, sức gió…Hay là nói, toàn bộ lực cản như linh khí sức gió, đều sợ hãi tầng kim quang này,tự động nhường đường cho tầng kim quang này.Ở trên đỉnh đầu Thương Long, một bóng người toàn thân lóe lên kim quanglẳng lặng đứng thẳng.Người này, đúng là Sở Duyên.Lúc này, Sở Duyên đang ngắm nhìn phía trước, khi nhìn thấy Đông Châu mơ hồở phía trước, trong mắt không khỏi lộ vẻ kích động.Trở về.Cuối cùng Sở mỗ cũng đã trở về.Vì trở về, Sở mỗ cũng hắn cũng không dễ dàng gì.Trực tiếp vận dụng trạng thái vô địch, thêm lên trên người Ngao Dạ, lúc nàymới khiến tốc độ của Ngao Dạ tăng trên phạm vi rộng.Rút ngắn lộ trình hai ba tháng đến mấy chục ngày.Bây giờ, cuối cùng cũng sắp trở về.Hải ngoại này quá nguy hiểm, sau này không đến cũng được.