Mặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng…
Chương 681: Mây đen
Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… Nghĩ tới đây, bóng dáng Sở Duyên lặng lẽ trở ra, ẩn vào trong bầu trời, lẳnglặng chờ đợi bảo vật trong mây đen hàng lâm, đến lúc đó lại ra tay tranh giành.Thời gian chậm rãi trôi qua, trên bầu trời, diện tích mây màu đỏ tím càng lúccàng rộng hơn.Nhưng ngoại trừ diện tích mây màu đỏ tím càng lúc càng rộng hơn ra, thì khôngcó động tĩnh gì khác.Điều này khiến Sở Duyên đang chờ đợi cảm thấy nhàm chán.Nhưng Sở Duyên không thể làm gì, chỉ có thể đứng tại chỗ chờ đợi.Chờ đợi rất lâu, vô cùng nhàm chán nhìn đám tu sĩ kia, vừa nhìn, Sở Duyên hơilấy lại tinh thần.“Những người này…”Sở Duyên nhìn đám tu sĩ trên bầu trời và trên mặt đất, có chút sửng sốt.Những tu sĩ đó, lúc này tròng mắt đều biến thành màu đỏ, cả đám đều cứngngắc đứng tại chỗ, không biết đang làm gì.“Là mưa này có vấn đề sao?”Sở Duyên quay đầu nhìn thoáng qua bên cạnh, không biết có mưa phùn từ lúcnào.Mưa này…Là màu đỏ.Quanh người Sở Duyên có quang mang kim sắc của trạng thái vô địch, mưa nàycăn bản không thể tới gần người Sở Duyên.Nhưng mà mưa này có thể đụng tới đám tu sĩ kia.Là vì mưa này, mới khiến đám tu sĩ trở nên kỳ lạ như thế sao?Sở Duyên muốn bay qua nhìn xem rốt cuộc đám tu sĩ kia có tình hình gì.Nhưng không đợi hắn có hành động, đột nhiên một tu sĩ cách đó không xa rútkiếm chém về phía tu sĩ đối diện.Cái chém này, giống như một cây diêm quẹt lửa.Tất cả tu sĩ trên bầu trời đều đánh nhau, ngay cả những tu sĩ ở trên mặt đất đềukhông thể may mắn thoát khỏi.Một trận đại chiến bùng nổ ra.Tất cả những tu sĩ này đều lấy bộ dạng tử đấu tiến hành chiến đấu, không lưu lạilực.Sở Duyên nhìn thấy cảnh này thì sửng sốt.Đây là xảy ra chuyện gì thế?Chuyện gì cũng không xảy ra.Ngay cả bảo vật cũng không xuất hiện, các ngươi đánh cái gì?Sở Duyên hoàn toàn nhìn tới sững sờ.Hắn nhìn trái nhìn phải một lần, vô cùng chắc chắn bảo vật vẫn luôn chưa xuấthiện.Không có bảo vật đám người này đánh cái búa.Sở Duyên không rõ tình hình lắm, cho nên không có dục vọng ra tay.Cứ nhìn đám người này chiến đấu kịch liệt, đồng thời còn lén học một hai chiêuthức.Vẫn luôn nhìn như vậy, rất nhanh Sở Duyên phát hiện ra manh mối.Hình như…Hình như mỗi một tu sĩ chết, đều có một tầng giống như huyết vụ bay vào trongmây màu đỏ tím kia.“Đây là thứ gì thế?”Sở Duyên không dám khinh thường, hắn luôn cảm thấy mây đen này vô cùngthần bí, quỷ dị.Nếu không cẩn thận, bảo vật không lấy được, còn kéo mình vào trong thì xongđời.Sở Duyên suy nghĩ một lát, cầm lấy ống thẻ muốn hỏi ống thẻ một câu.Hắn nhanh chóng hỏi ra nghi ngờ trong lòng mình, quay mặt về phía bầu trờilắc một lát.Một quẻ nhanh chóng bay ra, được Sở Duyên nắm trên tay.Sở Duyên nhìn quẻ trên tay mình.“Ma khí vốn nhất định phế thân, nếu như ở trong huyết khí dồi dào, có thể thànhsao trên trời…”Đây là…Ý gì thế?Mây đen này là ma khí gì đó sao? Cũng là đệ tử mới hắn cần tìm à?Sở Duyên cảm thấy hoang mang……Ở mảnh đất giữa Giang Châu.Sở Duyên mơ mơ màng màng nhìn quẻ xăm trên tay, hắn không hiểu ý lắm.Nhưng mà…Chuyện này không trở ngại lý giải của hắn.Mây đen trên trời, rất có khả năng là ma khí chi chủng gì đó kia.Nhưng hắn vẫn không rõ lắm, ý khác của quẻ xăm này.Trầm tư một lát, Sở Duyên lựa chọn dùng hệ thống tra xét, xem rốt cuộc bêntrên là tình huống gì.Tâm niệm vừa động, màn ảnh màu lam lập tức ngưng tụ trước mắt.[Đối tượng tra xét: Ma khí chi chủng][Chủng tộc: Ma – Bản nguyên ma khí][Tu vi: Không][Thể chất: Thị huyết chi ma][Đánh giá: Ma khí này là bản nguyên ma khí, lúc này vì chưa hóa hình, ma khínày không có thiên phú, chỉ dựa vào sinh linh chi huyết tăng tu vi. Nếu ký chủnhận làm đồ đệ, dưới tiền đề không cho lây dính sinh linh chi huyết này, tỷ lệthành tài là không]Đúng là thứ đồ chơi này.Ma khí chi chủng.Ý là nói cách khác, không cho đụng vào máu, như vậy trăm phần trăm không cókhả năng thành tài sao?Sở Duyên giật mình.Bất chợt, hắn lại dâng lên chút tâm tư hâm mộ.Xem giới thiệu của hệ thống, thứ đồ chơi này dính máu thì có thể tăng tu vi.Như vậy không phải rất tốt sao?Ta dính máu sẽ mạnh hơn?Không phải cũng như hắn, hắn phải dạy đệ tử thành phế vật, mới có thể trở nênmạnh hơn sao?So ra, ma khí chi chủng này hình như đơn giản hơn.Sở Duyên lắc đầu, áp chế nhiều ý nghĩ xuống, tắt màn ảnh hệ thống tra xét đi.Hắn đứng dậy chuẩn bị nhảy vào mây đen, thu lại ma khí chi chủng gì đó kia.Đúng lúc này, khí tức cảnh giới Hóa Thần từ đằng xa vọt tới, nhanh chóng gianhập chiến trường, trấn áp đám tu sĩ đều đã đỏ mắt, còn đang không ngừngchém giết.Sở Duyên tò mò nhìn một lát.
Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… Nghĩ tới đây, bóng dáng Sở Duyên lặng lẽ trở ra, ẩn vào trong bầu trời, lẳnglặng chờ đợi bảo vật trong mây đen hàng lâm, đến lúc đó lại ra tay tranh giành.Thời gian chậm rãi trôi qua, trên bầu trời, diện tích mây màu đỏ tím càng lúccàng rộng hơn.Nhưng ngoại trừ diện tích mây màu đỏ tím càng lúc càng rộng hơn ra, thì khôngcó động tĩnh gì khác.Điều này khiến Sở Duyên đang chờ đợi cảm thấy nhàm chán.Nhưng Sở Duyên không thể làm gì, chỉ có thể đứng tại chỗ chờ đợi.Chờ đợi rất lâu, vô cùng nhàm chán nhìn đám tu sĩ kia, vừa nhìn, Sở Duyên hơilấy lại tinh thần.“Những người này…”Sở Duyên nhìn đám tu sĩ trên bầu trời và trên mặt đất, có chút sửng sốt.Những tu sĩ đó, lúc này tròng mắt đều biến thành màu đỏ, cả đám đều cứngngắc đứng tại chỗ, không biết đang làm gì.“Là mưa này có vấn đề sao?”Sở Duyên quay đầu nhìn thoáng qua bên cạnh, không biết có mưa phùn từ lúcnào.Mưa này…Là màu đỏ.Quanh người Sở Duyên có quang mang kim sắc của trạng thái vô địch, mưa nàycăn bản không thể tới gần người Sở Duyên.Nhưng mà mưa này có thể đụng tới đám tu sĩ kia.Là vì mưa này, mới khiến đám tu sĩ trở nên kỳ lạ như thế sao?Sở Duyên muốn bay qua nhìn xem rốt cuộc đám tu sĩ kia có tình hình gì.Nhưng không đợi hắn có hành động, đột nhiên một tu sĩ cách đó không xa rútkiếm chém về phía tu sĩ đối diện.Cái chém này, giống như một cây diêm quẹt lửa.Tất cả tu sĩ trên bầu trời đều đánh nhau, ngay cả những tu sĩ ở trên mặt đất đềukhông thể may mắn thoát khỏi.Một trận đại chiến bùng nổ ra.Tất cả những tu sĩ này đều lấy bộ dạng tử đấu tiến hành chiến đấu, không lưu lạilực.Sở Duyên nhìn thấy cảnh này thì sửng sốt.Đây là xảy ra chuyện gì thế?Chuyện gì cũng không xảy ra.Ngay cả bảo vật cũng không xuất hiện, các ngươi đánh cái gì?Sở Duyên hoàn toàn nhìn tới sững sờ.Hắn nhìn trái nhìn phải một lần, vô cùng chắc chắn bảo vật vẫn luôn chưa xuấthiện.Không có bảo vật đám người này đánh cái búa.Sở Duyên không rõ tình hình lắm, cho nên không có dục vọng ra tay.Cứ nhìn đám người này chiến đấu kịch liệt, đồng thời còn lén học một hai chiêuthức.Vẫn luôn nhìn như vậy, rất nhanh Sở Duyên phát hiện ra manh mối.Hình như…Hình như mỗi một tu sĩ chết, đều có một tầng giống như huyết vụ bay vào trongmây màu đỏ tím kia.“Đây là thứ gì thế?”Sở Duyên không dám khinh thường, hắn luôn cảm thấy mây đen này vô cùngthần bí, quỷ dị.Nếu không cẩn thận, bảo vật không lấy được, còn kéo mình vào trong thì xongđời.Sở Duyên suy nghĩ một lát, cầm lấy ống thẻ muốn hỏi ống thẻ một câu.Hắn nhanh chóng hỏi ra nghi ngờ trong lòng mình, quay mặt về phía bầu trờilắc một lát.Một quẻ nhanh chóng bay ra, được Sở Duyên nắm trên tay.Sở Duyên nhìn quẻ trên tay mình.“Ma khí vốn nhất định phế thân, nếu như ở trong huyết khí dồi dào, có thể thànhsao trên trời…”Đây là…Ý gì thế?Mây đen này là ma khí gì đó sao? Cũng là đệ tử mới hắn cần tìm à?Sở Duyên cảm thấy hoang mang……Ở mảnh đất giữa Giang Châu.Sở Duyên mơ mơ màng màng nhìn quẻ xăm trên tay, hắn không hiểu ý lắm.Nhưng mà…Chuyện này không trở ngại lý giải của hắn.Mây đen trên trời, rất có khả năng là ma khí chi chủng gì đó kia.Nhưng hắn vẫn không rõ lắm, ý khác của quẻ xăm này.Trầm tư một lát, Sở Duyên lựa chọn dùng hệ thống tra xét, xem rốt cuộc bêntrên là tình huống gì.Tâm niệm vừa động, màn ảnh màu lam lập tức ngưng tụ trước mắt.[Đối tượng tra xét: Ma khí chi chủng][Chủng tộc: Ma – Bản nguyên ma khí][Tu vi: Không][Thể chất: Thị huyết chi ma][Đánh giá: Ma khí này là bản nguyên ma khí, lúc này vì chưa hóa hình, ma khínày không có thiên phú, chỉ dựa vào sinh linh chi huyết tăng tu vi. Nếu ký chủnhận làm đồ đệ, dưới tiền đề không cho lây dính sinh linh chi huyết này, tỷ lệthành tài là không]Đúng là thứ đồ chơi này.Ma khí chi chủng.Ý là nói cách khác, không cho đụng vào máu, như vậy trăm phần trăm không cókhả năng thành tài sao?Sở Duyên giật mình.Bất chợt, hắn lại dâng lên chút tâm tư hâm mộ.Xem giới thiệu của hệ thống, thứ đồ chơi này dính máu thì có thể tăng tu vi.Như vậy không phải rất tốt sao?Ta dính máu sẽ mạnh hơn?Không phải cũng như hắn, hắn phải dạy đệ tử thành phế vật, mới có thể trở nênmạnh hơn sao?So ra, ma khí chi chủng này hình như đơn giản hơn.Sở Duyên lắc đầu, áp chế nhiều ý nghĩ xuống, tắt màn ảnh hệ thống tra xét đi.Hắn đứng dậy chuẩn bị nhảy vào mây đen, thu lại ma khí chi chủng gì đó kia.Đúng lúc này, khí tức cảnh giới Hóa Thần từ đằng xa vọt tới, nhanh chóng gianhập chiến trường, trấn áp đám tu sĩ đều đã đỏ mắt, còn đang không ngừngchém giết.Sở Duyên tò mò nhìn một lát.
Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… Nghĩ tới đây, bóng dáng Sở Duyên lặng lẽ trở ra, ẩn vào trong bầu trời, lẳnglặng chờ đợi bảo vật trong mây đen hàng lâm, đến lúc đó lại ra tay tranh giành.Thời gian chậm rãi trôi qua, trên bầu trời, diện tích mây màu đỏ tím càng lúccàng rộng hơn.Nhưng ngoại trừ diện tích mây màu đỏ tím càng lúc càng rộng hơn ra, thì khôngcó động tĩnh gì khác.Điều này khiến Sở Duyên đang chờ đợi cảm thấy nhàm chán.Nhưng Sở Duyên không thể làm gì, chỉ có thể đứng tại chỗ chờ đợi.Chờ đợi rất lâu, vô cùng nhàm chán nhìn đám tu sĩ kia, vừa nhìn, Sở Duyên hơilấy lại tinh thần.“Những người này…”Sở Duyên nhìn đám tu sĩ trên bầu trời và trên mặt đất, có chút sửng sốt.Những tu sĩ đó, lúc này tròng mắt đều biến thành màu đỏ, cả đám đều cứngngắc đứng tại chỗ, không biết đang làm gì.“Là mưa này có vấn đề sao?”Sở Duyên quay đầu nhìn thoáng qua bên cạnh, không biết có mưa phùn từ lúcnào.Mưa này…Là màu đỏ.Quanh người Sở Duyên có quang mang kim sắc của trạng thái vô địch, mưa nàycăn bản không thể tới gần người Sở Duyên.Nhưng mà mưa này có thể đụng tới đám tu sĩ kia.Là vì mưa này, mới khiến đám tu sĩ trở nên kỳ lạ như thế sao?Sở Duyên muốn bay qua nhìn xem rốt cuộc đám tu sĩ kia có tình hình gì.Nhưng không đợi hắn có hành động, đột nhiên một tu sĩ cách đó không xa rútkiếm chém về phía tu sĩ đối diện.Cái chém này, giống như một cây diêm quẹt lửa.Tất cả tu sĩ trên bầu trời đều đánh nhau, ngay cả những tu sĩ ở trên mặt đất đềukhông thể may mắn thoát khỏi.Một trận đại chiến bùng nổ ra.Tất cả những tu sĩ này đều lấy bộ dạng tử đấu tiến hành chiến đấu, không lưu lạilực.Sở Duyên nhìn thấy cảnh này thì sửng sốt.Đây là xảy ra chuyện gì thế?Chuyện gì cũng không xảy ra.Ngay cả bảo vật cũng không xuất hiện, các ngươi đánh cái gì?Sở Duyên hoàn toàn nhìn tới sững sờ.Hắn nhìn trái nhìn phải một lần, vô cùng chắc chắn bảo vật vẫn luôn chưa xuấthiện.Không có bảo vật đám người này đánh cái búa.Sở Duyên không rõ tình hình lắm, cho nên không có dục vọng ra tay.Cứ nhìn đám người này chiến đấu kịch liệt, đồng thời còn lén học một hai chiêuthức.Vẫn luôn nhìn như vậy, rất nhanh Sở Duyên phát hiện ra manh mối.Hình như…Hình như mỗi một tu sĩ chết, đều có một tầng giống như huyết vụ bay vào trongmây màu đỏ tím kia.“Đây là thứ gì thế?”Sở Duyên không dám khinh thường, hắn luôn cảm thấy mây đen này vô cùngthần bí, quỷ dị.Nếu không cẩn thận, bảo vật không lấy được, còn kéo mình vào trong thì xongđời.Sở Duyên suy nghĩ một lát, cầm lấy ống thẻ muốn hỏi ống thẻ một câu.Hắn nhanh chóng hỏi ra nghi ngờ trong lòng mình, quay mặt về phía bầu trờilắc một lát.Một quẻ nhanh chóng bay ra, được Sở Duyên nắm trên tay.Sở Duyên nhìn quẻ trên tay mình.“Ma khí vốn nhất định phế thân, nếu như ở trong huyết khí dồi dào, có thể thànhsao trên trời…”Đây là…Ý gì thế?Mây đen này là ma khí gì đó sao? Cũng là đệ tử mới hắn cần tìm à?Sở Duyên cảm thấy hoang mang……Ở mảnh đất giữa Giang Châu.Sở Duyên mơ mơ màng màng nhìn quẻ xăm trên tay, hắn không hiểu ý lắm.Nhưng mà…Chuyện này không trở ngại lý giải của hắn.Mây đen trên trời, rất có khả năng là ma khí chi chủng gì đó kia.Nhưng hắn vẫn không rõ lắm, ý khác của quẻ xăm này.Trầm tư một lát, Sở Duyên lựa chọn dùng hệ thống tra xét, xem rốt cuộc bêntrên là tình huống gì.Tâm niệm vừa động, màn ảnh màu lam lập tức ngưng tụ trước mắt.[Đối tượng tra xét: Ma khí chi chủng][Chủng tộc: Ma – Bản nguyên ma khí][Tu vi: Không][Thể chất: Thị huyết chi ma][Đánh giá: Ma khí này là bản nguyên ma khí, lúc này vì chưa hóa hình, ma khínày không có thiên phú, chỉ dựa vào sinh linh chi huyết tăng tu vi. Nếu ký chủnhận làm đồ đệ, dưới tiền đề không cho lây dính sinh linh chi huyết này, tỷ lệthành tài là không]Đúng là thứ đồ chơi này.Ma khí chi chủng.Ý là nói cách khác, không cho đụng vào máu, như vậy trăm phần trăm không cókhả năng thành tài sao?Sở Duyên giật mình.Bất chợt, hắn lại dâng lên chút tâm tư hâm mộ.Xem giới thiệu của hệ thống, thứ đồ chơi này dính máu thì có thể tăng tu vi.Như vậy không phải rất tốt sao?Ta dính máu sẽ mạnh hơn?Không phải cũng như hắn, hắn phải dạy đệ tử thành phế vật, mới có thể trở nênmạnh hơn sao?So ra, ma khí chi chủng này hình như đơn giản hơn.Sở Duyên lắc đầu, áp chế nhiều ý nghĩ xuống, tắt màn ảnh hệ thống tra xét đi.Hắn đứng dậy chuẩn bị nhảy vào mây đen, thu lại ma khí chi chủng gì đó kia.Đúng lúc này, khí tức cảnh giới Hóa Thần từ đằng xa vọt tới, nhanh chóng gianhập chiến trường, trấn áp đám tu sĩ đều đã đỏ mắt, còn đang không ngừngchém giết.Sở Duyên tò mò nhìn một lát.