Mặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng…
Chương 751: Vật từ hải ngoại tới 1
Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… Sở Duyên một lòng tới tìm Xi Già, không chú ý tới tin tức xung quanh.Hắn không biết “uy danh” của Xi Già đã vang dội cỡ nào.Sở Duyên có chút lo lắng mãi đến khi nhìn thấy Xi Già, mới an tâm hơn.Đệ tử này không sao là được.Sở Duyên cũng không phát hiện ra manh mối gì.Trong tình huống Xi Già không hiện ra hình thái, giống như một phàm nhân,bình thường không có gì lạ, không có bất cứ chỗ nào lạ.Nhìn thấy cảnh tượng này, Sở Duyên càng thêm yên tâm.“Già Nhi, trong khoảng thời gian vi sư rời đi, ngươi khỏe không?”Sở Duyên nhẹ giọng mở miệng, hỏi một câu.“Không dám làm phiền sư tôn lo lắng, đệ tử rất tốt, hiện giờ trong học việnkhông có nhiều người có gan trào phúng đệ tử.”Xi Già cười trả lời.Trong lòng hắn ta cảm thấy rất ấm áp.Sư tôn trở về chuyện đầu tiên là quan tâm hắn ta.“Sống tốt là được, ta cũng đã nhìn ra được, hiện giờ địa vị của ngươi rất cao.”Sở Duyên tấm tắc lấy làm kỳ lạ.Đệ tử này có thể đi theo đội ngũ của học viện Hạo Nhiên đến đây mở mang kiếnthức, rõ ràng là địa vị không thấp.Sở Duyên hoàn toàn coi Xi Già thành tới đây xem cho vui, đâu nghĩ tới Xi Giàtới tham chiến.“Phần lớn mọi thứ là dựa vào sư tôn dạy bảo.”Xi Già lắc đầu nói.Nếu không có Sở Duyên, hắn ta đã không có ngày hôm nay.“Ừm, nơi này là nơi cử hành Đại Bỉ vạn tông đúng không? Ngươi xem baonhiêu cuộc chiến rồi?”Sở Duyên xua tay hỏi.“Xem qua… Xem qua rất nhiều trận, đệ tử đã không nhớ rõ lắm.”Xi Già đáp.Những lời này vừa nói ra, Sở Duyên khẽ gật đầu, trái lại không nghĩ nhiều.Nhưng mà khiến hắn cảm thấy kỳ lạ là một điểm, chính là tính cách của đệ tửnày.Hắn nhớ mang máng, lúc trước đệ tử này giống như một hũ nút, hệ Phật khôngchịu được, mỗi ngày chỉ biết ngồi thiền.Trái lại bây giờ đã nhân tính hóa rất nhiều.Là vì trải qua nhiều chuyện, cho nên tính cách trở nên bình thường một chútsao?Trái lại Sở Duyên cảm thấy, đệ tử này đã tốt hơn rất nhiều.Tốt hơn trước đây.Cả ngày không phải ngồi thiền thì chính là ngồi thiền.Hắn nhìn mà da đầu run lên, nhưng không có sức châm chọc.Sở Duyên đi tới trước cửa sổ nhìn thoáng qua.Nơi này là nơi cử hành Đại Bỉ vạn tông.Lúc trước hắn dặn dò, bảo đám Diệp Lạc tới tham dự, không biết hiện giờ đámDiệp Lạc có ở đây không.“Già Nhi, ngươi ở đây đợi một lát, vi sư đi rồi về ngay.”Sở Duyên muốn đi gặp đám Diệp Lạc.“Sư tôn, ngươi mới trở về, sao lại muốn đi…”Xi Già ngẩn người.“Không sao, vi sư chỉ đi gặp mấy người, lát nữa sẽ trở về.”Sở Duyên cười với Xi Già, vỗ bả vai đối phương, bóng dáng nhoáng lên một cáihóa thành kim quang biến mất không thấy.Hắn điều động trạng thái vô địch, lấy tốc độ nhanh nhất.Chỉ một lát sau, đã không tìm thấy dấu vết.Xi Già đứng tại chỗ ngơ ngác nhìn hướng Sở Duyên rời đi, có chút thẫn thờ.Hắn ta phát hiện, cho dù là với thực lực của hắn ta hiện giờ, vậy mà cũng khôngthể nhìn thấu nửa phần của sư tôn hắn ta.Thậm chí quỹ tích bay của sư tôn hắn ta đều không cảm nhận được.Không phải nói, sư tôn chi ở trạng thái tàn hồn sao?Vì sao sẽ đỉnh như vậy?Xi Già cảm thấy hoang mang.Nhưng hắn ta không nghĩ nhiều, xoay người ngồi thiền, tăng Phật tính.Từ khi hắn ta phát hiện huyết dịch có thể tăng ma tính xong, ma tính của hắn tabắt đầu tăng vọt.Chuyện này cũng dẫn tới hình thái ma của hắn ta rất mạnh.Nhưng thay vào đó, hình thái ma của hắn ta quá mạnh, Phật tính không áp chếnổi, không duy trì được cân bằng.Cho dù có khí tức Nho đạo trợ giúp áp chế, cũng không thể áp chế đến mức cânbằng với Phật tính.Xi Già cũng hiểu rõ điểm này, cho nên hắn ta luôn muốn tăng Phật tính lên,nâng đỡ tới mức độ cân bằng với ma tính.Cho dù ma tính phá vỡ cân bằng, cũng không có vấn đề gì, nhưng hắn ta luônkhông thể dùng hình thái ma đúng không?Tuy dùng hình thái ma, chỉ tấn công không cần thủ, lực lượng vô cùng cườngđại, đúng là rất vui sướng, nhưng hắn ta không thể luôn như vậy.Thực sự là vui sướng nhất thời rất sảng khoái, còn rất vui sao?Xi Già lắc đầu, cảm thấy buồn cười với ý nghĩ của mình.Hắn ta bắt đầu ổn định tinh thần, niệm kinh Phật.…Bên kia Sở Duyên cũng thuận lợi gặp được Diệp Lạc, Trương Hàn, Tô CànNguyên.Sau khi nghe tình hình của Đại Bỉ vạn tông xong, thì hiểu rõ.Vậy mà đệ tử tham chiến không phải Diệp Lạc, Trương Hàn, Tô Càn Nguyên,mà là ba đệ tử khác, Tô Hề, Hoa Thần Y và Tư Nhạc.Nhưng mà Sở Duyên không để ý lắm.Phàm là đệ tử đâm sau lưng hắn, đều đã thành tài.Nhưng mà lấy được thứ hạng trong Đại Bỉ vạn tông, hẳn là không thành vấn đề.Sở Duyên rảnh rỗi không có việc gì làm, không trở về trước tiên, mà nói chuyệnvới một số đệ tử ở đây.
Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… Sở Duyên một lòng tới tìm Xi Già, không chú ý tới tin tức xung quanh.Hắn không biết “uy danh” của Xi Già đã vang dội cỡ nào.Sở Duyên có chút lo lắng mãi đến khi nhìn thấy Xi Già, mới an tâm hơn.Đệ tử này không sao là được.Sở Duyên cũng không phát hiện ra manh mối gì.Trong tình huống Xi Già không hiện ra hình thái, giống như một phàm nhân,bình thường không có gì lạ, không có bất cứ chỗ nào lạ.Nhìn thấy cảnh tượng này, Sở Duyên càng thêm yên tâm.“Già Nhi, trong khoảng thời gian vi sư rời đi, ngươi khỏe không?”Sở Duyên nhẹ giọng mở miệng, hỏi một câu.“Không dám làm phiền sư tôn lo lắng, đệ tử rất tốt, hiện giờ trong học việnkhông có nhiều người có gan trào phúng đệ tử.”Xi Già cười trả lời.Trong lòng hắn ta cảm thấy rất ấm áp.Sư tôn trở về chuyện đầu tiên là quan tâm hắn ta.“Sống tốt là được, ta cũng đã nhìn ra được, hiện giờ địa vị của ngươi rất cao.”Sở Duyên tấm tắc lấy làm kỳ lạ.Đệ tử này có thể đi theo đội ngũ của học viện Hạo Nhiên đến đây mở mang kiếnthức, rõ ràng là địa vị không thấp.Sở Duyên hoàn toàn coi Xi Già thành tới đây xem cho vui, đâu nghĩ tới Xi Giàtới tham chiến.“Phần lớn mọi thứ là dựa vào sư tôn dạy bảo.”Xi Già lắc đầu nói.Nếu không có Sở Duyên, hắn ta đã không có ngày hôm nay.“Ừm, nơi này là nơi cử hành Đại Bỉ vạn tông đúng không? Ngươi xem baonhiêu cuộc chiến rồi?”Sở Duyên xua tay hỏi.“Xem qua… Xem qua rất nhiều trận, đệ tử đã không nhớ rõ lắm.”Xi Già đáp.Những lời này vừa nói ra, Sở Duyên khẽ gật đầu, trái lại không nghĩ nhiều.Nhưng mà khiến hắn cảm thấy kỳ lạ là một điểm, chính là tính cách của đệ tửnày.Hắn nhớ mang máng, lúc trước đệ tử này giống như một hũ nút, hệ Phật khôngchịu được, mỗi ngày chỉ biết ngồi thiền.Trái lại bây giờ đã nhân tính hóa rất nhiều.Là vì trải qua nhiều chuyện, cho nên tính cách trở nên bình thường một chútsao?Trái lại Sở Duyên cảm thấy, đệ tử này đã tốt hơn rất nhiều.Tốt hơn trước đây.Cả ngày không phải ngồi thiền thì chính là ngồi thiền.Hắn nhìn mà da đầu run lên, nhưng không có sức châm chọc.Sở Duyên đi tới trước cửa sổ nhìn thoáng qua.Nơi này là nơi cử hành Đại Bỉ vạn tông.Lúc trước hắn dặn dò, bảo đám Diệp Lạc tới tham dự, không biết hiện giờ đámDiệp Lạc có ở đây không.“Già Nhi, ngươi ở đây đợi một lát, vi sư đi rồi về ngay.”Sở Duyên muốn đi gặp đám Diệp Lạc.“Sư tôn, ngươi mới trở về, sao lại muốn đi…”Xi Già ngẩn người.“Không sao, vi sư chỉ đi gặp mấy người, lát nữa sẽ trở về.”Sở Duyên cười với Xi Già, vỗ bả vai đối phương, bóng dáng nhoáng lên một cáihóa thành kim quang biến mất không thấy.Hắn điều động trạng thái vô địch, lấy tốc độ nhanh nhất.Chỉ một lát sau, đã không tìm thấy dấu vết.Xi Già đứng tại chỗ ngơ ngác nhìn hướng Sở Duyên rời đi, có chút thẫn thờ.Hắn ta phát hiện, cho dù là với thực lực của hắn ta hiện giờ, vậy mà cũng khôngthể nhìn thấu nửa phần của sư tôn hắn ta.Thậm chí quỹ tích bay của sư tôn hắn ta đều không cảm nhận được.Không phải nói, sư tôn chi ở trạng thái tàn hồn sao?Vì sao sẽ đỉnh như vậy?Xi Già cảm thấy hoang mang.Nhưng hắn ta không nghĩ nhiều, xoay người ngồi thiền, tăng Phật tính.Từ khi hắn ta phát hiện huyết dịch có thể tăng ma tính xong, ma tính của hắn tabắt đầu tăng vọt.Chuyện này cũng dẫn tới hình thái ma của hắn ta rất mạnh.Nhưng thay vào đó, hình thái ma của hắn ta quá mạnh, Phật tính không áp chếnổi, không duy trì được cân bằng.Cho dù có khí tức Nho đạo trợ giúp áp chế, cũng không thể áp chế đến mức cânbằng với Phật tính.Xi Già cũng hiểu rõ điểm này, cho nên hắn ta luôn muốn tăng Phật tính lên,nâng đỡ tới mức độ cân bằng với ma tính.Cho dù ma tính phá vỡ cân bằng, cũng không có vấn đề gì, nhưng hắn ta luônkhông thể dùng hình thái ma đúng không?Tuy dùng hình thái ma, chỉ tấn công không cần thủ, lực lượng vô cùng cườngđại, đúng là rất vui sướng, nhưng hắn ta không thể luôn như vậy.Thực sự là vui sướng nhất thời rất sảng khoái, còn rất vui sao?Xi Già lắc đầu, cảm thấy buồn cười với ý nghĩ của mình.Hắn ta bắt đầu ổn định tinh thần, niệm kinh Phật.…Bên kia Sở Duyên cũng thuận lợi gặp được Diệp Lạc, Trương Hàn, Tô CànNguyên.Sau khi nghe tình hình của Đại Bỉ vạn tông xong, thì hiểu rõ.Vậy mà đệ tử tham chiến không phải Diệp Lạc, Trương Hàn, Tô Càn Nguyên,mà là ba đệ tử khác, Tô Hề, Hoa Thần Y và Tư Nhạc.Nhưng mà Sở Duyên không để ý lắm.Phàm là đệ tử đâm sau lưng hắn, đều đã thành tài.Nhưng mà lấy được thứ hạng trong Đại Bỉ vạn tông, hẳn là không thành vấn đề.Sở Duyên rảnh rỗi không có việc gì làm, không trở về trước tiên, mà nói chuyệnvới một số đệ tử ở đây.
Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… Sở Duyên một lòng tới tìm Xi Già, không chú ý tới tin tức xung quanh.Hắn không biết “uy danh” của Xi Già đã vang dội cỡ nào.Sở Duyên có chút lo lắng mãi đến khi nhìn thấy Xi Già, mới an tâm hơn.Đệ tử này không sao là được.Sở Duyên cũng không phát hiện ra manh mối gì.Trong tình huống Xi Già không hiện ra hình thái, giống như một phàm nhân,bình thường không có gì lạ, không có bất cứ chỗ nào lạ.Nhìn thấy cảnh tượng này, Sở Duyên càng thêm yên tâm.“Già Nhi, trong khoảng thời gian vi sư rời đi, ngươi khỏe không?”Sở Duyên nhẹ giọng mở miệng, hỏi một câu.“Không dám làm phiền sư tôn lo lắng, đệ tử rất tốt, hiện giờ trong học việnkhông có nhiều người có gan trào phúng đệ tử.”Xi Già cười trả lời.Trong lòng hắn ta cảm thấy rất ấm áp.Sư tôn trở về chuyện đầu tiên là quan tâm hắn ta.“Sống tốt là được, ta cũng đã nhìn ra được, hiện giờ địa vị của ngươi rất cao.”Sở Duyên tấm tắc lấy làm kỳ lạ.Đệ tử này có thể đi theo đội ngũ của học viện Hạo Nhiên đến đây mở mang kiếnthức, rõ ràng là địa vị không thấp.Sở Duyên hoàn toàn coi Xi Già thành tới đây xem cho vui, đâu nghĩ tới Xi Giàtới tham chiến.“Phần lớn mọi thứ là dựa vào sư tôn dạy bảo.”Xi Già lắc đầu nói.Nếu không có Sở Duyên, hắn ta đã không có ngày hôm nay.“Ừm, nơi này là nơi cử hành Đại Bỉ vạn tông đúng không? Ngươi xem baonhiêu cuộc chiến rồi?”Sở Duyên xua tay hỏi.“Xem qua… Xem qua rất nhiều trận, đệ tử đã không nhớ rõ lắm.”Xi Già đáp.Những lời này vừa nói ra, Sở Duyên khẽ gật đầu, trái lại không nghĩ nhiều.Nhưng mà khiến hắn cảm thấy kỳ lạ là một điểm, chính là tính cách của đệ tửnày.Hắn nhớ mang máng, lúc trước đệ tử này giống như một hũ nút, hệ Phật khôngchịu được, mỗi ngày chỉ biết ngồi thiền.Trái lại bây giờ đã nhân tính hóa rất nhiều.Là vì trải qua nhiều chuyện, cho nên tính cách trở nên bình thường một chútsao?Trái lại Sở Duyên cảm thấy, đệ tử này đã tốt hơn rất nhiều.Tốt hơn trước đây.Cả ngày không phải ngồi thiền thì chính là ngồi thiền.Hắn nhìn mà da đầu run lên, nhưng không có sức châm chọc.Sở Duyên đi tới trước cửa sổ nhìn thoáng qua.Nơi này là nơi cử hành Đại Bỉ vạn tông.Lúc trước hắn dặn dò, bảo đám Diệp Lạc tới tham dự, không biết hiện giờ đámDiệp Lạc có ở đây không.“Già Nhi, ngươi ở đây đợi một lát, vi sư đi rồi về ngay.”Sở Duyên muốn đi gặp đám Diệp Lạc.“Sư tôn, ngươi mới trở về, sao lại muốn đi…”Xi Già ngẩn người.“Không sao, vi sư chỉ đi gặp mấy người, lát nữa sẽ trở về.”Sở Duyên cười với Xi Già, vỗ bả vai đối phương, bóng dáng nhoáng lên một cáihóa thành kim quang biến mất không thấy.Hắn điều động trạng thái vô địch, lấy tốc độ nhanh nhất.Chỉ một lát sau, đã không tìm thấy dấu vết.Xi Già đứng tại chỗ ngơ ngác nhìn hướng Sở Duyên rời đi, có chút thẫn thờ.Hắn ta phát hiện, cho dù là với thực lực của hắn ta hiện giờ, vậy mà cũng khôngthể nhìn thấu nửa phần của sư tôn hắn ta.Thậm chí quỹ tích bay của sư tôn hắn ta đều không cảm nhận được.Không phải nói, sư tôn chi ở trạng thái tàn hồn sao?Vì sao sẽ đỉnh như vậy?Xi Già cảm thấy hoang mang.Nhưng hắn ta không nghĩ nhiều, xoay người ngồi thiền, tăng Phật tính.Từ khi hắn ta phát hiện huyết dịch có thể tăng ma tính xong, ma tính của hắn tabắt đầu tăng vọt.Chuyện này cũng dẫn tới hình thái ma của hắn ta rất mạnh.Nhưng thay vào đó, hình thái ma của hắn ta quá mạnh, Phật tính không áp chếnổi, không duy trì được cân bằng.Cho dù có khí tức Nho đạo trợ giúp áp chế, cũng không thể áp chế đến mức cânbằng với Phật tính.Xi Già cũng hiểu rõ điểm này, cho nên hắn ta luôn muốn tăng Phật tính lên,nâng đỡ tới mức độ cân bằng với ma tính.Cho dù ma tính phá vỡ cân bằng, cũng không có vấn đề gì, nhưng hắn ta luônkhông thể dùng hình thái ma đúng không?Tuy dùng hình thái ma, chỉ tấn công không cần thủ, lực lượng vô cùng cườngđại, đúng là rất vui sướng, nhưng hắn ta không thể luôn như vậy.Thực sự là vui sướng nhất thời rất sảng khoái, còn rất vui sao?Xi Già lắc đầu, cảm thấy buồn cười với ý nghĩ của mình.Hắn ta bắt đầu ổn định tinh thần, niệm kinh Phật.…Bên kia Sở Duyên cũng thuận lợi gặp được Diệp Lạc, Trương Hàn, Tô CànNguyên.Sau khi nghe tình hình của Đại Bỉ vạn tông xong, thì hiểu rõ.Vậy mà đệ tử tham chiến không phải Diệp Lạc, Trương Hàn, Tô Càn Nguyên,mà là ba đệ tử khác, Tô Hề, Hoa Thần Y và Tư Nhạc.Nhưng mà Sở Duyên không để ý lắm.Phàm là đệ tử đâm sau lưng hắn, đều đã thành tài.Nhưng mà lấy được thứ hạng trong Đại Bỉ vạn tông, hẳn là không thành vấn đề.Sở Duyên rảnh rỗi không có việc gì làm, không trở về trước tiên, mà nói chuyệnvới một số đệ tử ở đây.