Mặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng…
Chương 752: Vật từ hải ngoại tới 2
Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… Cùng lúc đó, ở vùng đất duyên hải phía nam đại lục Thần Hành.Lúc này, một số tu sĩ đang chán muốn chết thủ ở chỗ này.Từ lần trước Sở Duyên quậy ở hải dương mênh mông tạo ra dị tượng “thậpnhật” xong, thế lực ở khắp nơi đại lục Thần Hành đều rất kiêng kị hải ngoại.Dù ít dù nhiều đều phái người đóng quân ở bờ biển, để tránh thứ gì ở hải ngoạixông tới.Mà nhiệm vụ đóng quân, đương nhiên giao cho Thánh Địa khắp vùng duyênhải.Ví dụ như vùng duyên hải Đông Châu, vẫn luôn là người của Thái Nhất KiếmTông đóng giữ.Mà phía nam của đại lục Thần Hành, đương nhiên là do Thánh Địa Nam Châuđóng giữ.Nhưng so với Thái Nhất Kiếm Tông nghiêm khắc trấn thủ, Thánh Địa NamChâu trấn thủ có vẻ qua loa.Chỉ tùy tiện bố trí một số tu sĩ tới nơi này trông chừng, không làm gì khác.Nhưng mà cho dù nhìn chằm chằm, đám tu sĩ này cũng lười.Cả đám tùy ý chơi đùa, hoặc là tu luyện ngay tại chỗ, đâu có một chút dáng vẻcủa trấn thủ.Dưới cái nhìn của đám tu sĩ này, bờ biển đâu thể xảy ra chuyện gì.Có gì hay để trông.Chẳng bằng ở đây tu luyện.Bên kia đại dương đã bao nhiêu năm? Có khi nào xuất hiện nhiễu loạn.Phái người tới trấn thủ nơi này, đều là lãng phí thời gian.Nhưng mà ngày này, bên hải dương có động tĩnh.Một cơn gió mạnh truyền từ bên hải dương tới, cơn gió này vô cùng cuồng bạo,hất tung đám tu sĩ không có phòng bị xuống đất.Cả đám đều hơi sửng sốt.Sửng sốt là vì đột nhiên xuất hiện gió bão.“Đây là gió đâu ra thế?”Có tu sĩ mở miệng hỏi.Chuyện này ai biết…Căn bản không có tu sĩ trả lời.Dù sao vẫn luôn không có người biết.“Các ngươi mau nhìn bên biển…”Đột nhiên có tu sĩ mở miệng.Tu sĩ khác nhao nhao nhìn bên biển.Từ xa nhìn lại, chỉ thấy bên kia biển, một bóng đen rất to bay qua, bóng đen nàyrất giống một con thuyền lớn, nhưng bị tầng sương mù đen bao bọc, khiếnngười khác căn bản không thấy rõ lắm.“Đây là thứ gì thế?”“Còn là thứ gì? Nhanh đi gửi thư tín hiệu, bảo bên Thánh Địa phái người tới!Hải ngoại có người xâm lấn!”Đám tu sĩ sắp hỏng mất……Đại lục Thần Hành, khu vực duyên hải Nam Châu.Một thứ giống như chiếc thuyền khổng lồ đang thong thả tiến lên.Xung quanh chiếc thuyền này được bao bọc bởi một tầng sương mù màu đenhuyền diệu.Những sương mù đen này không tà ác, trái lại tràn ngập cảm giác huyền bí khólường, có một loại cảm giác thuộc Đạo Môn.Lúc này, ở trong thuyền, mười mấy người mặc đạo bào hoa y đứng trên boongtàu.Từ ngoài nhìn vào trong, đã bị tầng sương mù phủ kín, không thể thấy rõ.Nhưng nhìn từ trong ra ngoài, có thể thấy rõ bên ngoài.Những người đứng trong thuyền, vậy mà thấy được đám tu sĩ bên bờ biển.“Thiên Cơ tiền bối! Thật tốt quá! Cuối cùng chúng ta cũng tìm được đại lụcmới!”Có người thấy được đại lục Thần Hành xong thì cất tiếng hoan hô.Những người khác cũng lộ ra vẻ mặt kích động, hưng phấn.Khi nhìn về phía đại lục Thần Hành, giống như thấy được hi vọng sinh tồn.“Tìm được… Cuối cùng cũng tìm được, truyền thừa của chúng ta, có thể kéodài rồi.”Lão giả râu bạc trắng cầm đầu cảm xúc cũng rất kích động.“Thiên Cơ tiền bối, hiện giờ chúng ta nên làm gì bây giờ?”Trong đoàn người, cũng có không ít người bình tĩnh, mở miệng hỏi.“Không vội, để ta suy nghĩ một lát đã.”Lão giả râu bạc trắng cầm đầu “Thiên Cơ” hít sâu một hơi, nhắm mắt trầm tư.Bọn họ đến đây, chính là người của đại lục khác ở hải ngoại.Nhưng bọn họ không phải đại biểu cho đại lúc khác đến thăm tìm kiếm đại lụckhác.Thân phận của bọn họ là người bị đuổi đi.Trước đây rất lâu, đại lục của bọn họ bị một số yêu vật cổ xưa chiếm lĩnh,những yêu vật này giống như sống lại từ trong thời đại rất lâu trước đây.Mà sống lại, lập tức điên cuồng liệp sát nhân tộc, tuyên bố muốn giết sạch nhântộc.Đương nhiên là người của đại lục bọn họ không cho phép, ra sức chống cự,nhưng không có bất cứ tác dụng gì.Dưới thực lực cường đại của đám yêu vật sống lại, bọn họ liên tục bị đánh bại.Cuối cùng thất bại, ngoại trừ một nhóm người rời khỏi tiến về hải ngoại, muốnthoát đi, tìm đến đại lục mới. Phần lớn nhân tộc bị giết hết, cũng có một số bịđám yêu vật này nuôi nhốt, trở thành đồ ăn!Mà đám bọn họ, chính là một trong những người trốn đi.Trải qua rất lâu, thông qua đủ loại pháp bảo thời không thêm vào, cuối cùng bọnhọ cũng tìm được đại lục mới!Một vùng đại lục hoàn toàn mới!Một vùng đại lục có thể cho bọn họ đặt chân lần nữa!“Kiểm tra trước đã, chúng ta xem thực lực của đám người phía trước, biết ngườibiết ta, mới tính là ổn thỏa.”Thiên Cơ lão nhân nói như vậy.“Đúng vậy, Thiên Cơ tiền bối nói rất có lý, đúng là nên dò xét thực lực của đốiphương, mới tốt cho bước tính toán tiếp theo.”
Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… Cùng lúc đó, ở vùng đất duyên hải phía nam đại lục Thần Hành.Lúc này, một số tu sĩ đang chán muốn chết thủ ở chỗ này.Từ lần trước Sở Duyên quậy ở hải dương mênh mông tạo ra dị tượng “thậpnhật” xong, thế lực ở khắp nơi đại lục Thần Hành đều rất kiêng kị hải ngoại.Dù ít dù nhiều đều phái người đóng quân ở bờ biển, để tránh thứ gì ở hải ngoạixông tới.Mà nhiệm vụ đóng quân, đương nhiên giao cho Thánh Địa khắp vùng duyênhải.Ví dụ như vùng duyên hải Đông Châu, vẫn luôn là người của Thái Nhất KiếmTông đóng giữ.Mà phía nam của đại lục Thần Hành, đương nhiên là do Thánh Địa Nam Châuđóng giữ.Nhưng so với Thái Nhất Kiếm Tông nghiêm khắc trấn thủ, Thánh Địa NamChâu trấn thủ có vẻ qua loa.Chỉ tùy tiện bố trí một số tu sĩ tới nơi này trông chừng, không làm gì khác.Nhưng mà cho dù nhìn chằm chằm, đám tu sĩ này cũng lười.Cả đám tùy ý chơi đùa, hoặc là tu luyện ngay tại chỗ, đâu có một chút dáng vẻcủa trấn thủ.Dưới cái nhìn của đám tu sĩ này, bờ biển đâu thể xảy ra chuyện gì.Có gì hay để trông.Chẳng bằng ở đây tu luyện.Bên kia đại dương đã bao nhiêu năm? Có khi nào xuất hiện nhiễu loạn.Phái người tới trấn thủ nơi này, đều là lãng phí thời gian.Nhưng mà ngày này, bên hải dương có động tĩnh.Một cơn gió mạnh truyền từ bên hải dương tới, cơn gió này vô cùng cuồng bạo,hất tung đám tu sĩ không có phòng bị xuống đất.Cả đám đều hơi sửng sốt.Sửng sốt là vì đột nhiên xuất hiện gió bão.“Đây là gió đâu ra thế?”Có tu sĩ mở miệng hỏi.Chuyện này ai biết…Căn bản không có tu sĩ trả lời.Dù sao vẫn luôn không có người biết.“Các ngươi mau nhìn bên biển…”Đột nhiên có tu sĩ mở miệng.Tu sĩ khác nhao nhao nhìn bên biển.Từ xa nhìn lại, chỉ thấy bên kia biển, một bóng đen rất to bay qua, bóng đen nàyrất giống một con thuyền lớn, nhưng bị tầng sương mù đen bao bọc, khiếnngười khác căn bản không thấy rõ lắm.“Đây là thứ gì thế?”“Còn là thứ gì? Nhanh đi gửi thư tín hiệu, bảo bên Thánh Địa phái người tới!Hải ngoại có người xâm lấn!”Đám tu sĩ sắp hỏng mất……Đại lục Thần Hành, khu vực duyên hải Nam Châu.Một thứ giống như chiếc thuyền khổng lồ đang thong thả tiến lên.Xung quanh chiếc thuyền này được bao bọc bởi một tầng sương mù màu đenhuyền diệu.Những sương mù đen này không tà ác, trái lại tràn ngập cảm giác huyền bí khólường, có một loại cảm giác thuộc Đạo Môn.Lúc này, ở trong thuyền, mười mấy người mặc đạo bào hoa y đứng trên boongtàu.Từ ngoài nhìn vào trong, đã bị tầng sương mù phủ kín, không thể thấy rõ.Nhưng nhìn từ trong ra ngoài, có thể thấy rõ bên ngoài.Những người đứng trong thuyền, vậy mà thấy được đám tu sĩ bên bờ biển.“Thiên Cơ tiền bối! Thật tốt quá! Cuối cùng chúng ta cũng tìm được đại lụcmới!”Có người thấy được đại lục Thần Hành xong thì cất tiếng hoan hô.Những người khác cũng lộ ra vẻ mặt kích động, hưng phấn.Khi nhìn về phía đại lục Thần Hành, giống như thấy được hi vọng sinh tồn.“Tìm được… Cuối cùng cũng tìm được, truyền thừa của chúng ta, có thể kéodài rồi.”Lão giả râu bạc trắng cầm đầu cảm xúc cũng rất kích động.“Thiên Cơ tiền bối, hiện giờ chúng ta nên làm gì bây giờ?”Trong đoàn người, cũng có không ít người bình tĩnh, mở miệng hỏi.“Không vội, để ta suy nghĩ một lát đã.”Lão giả râu bạc trắng cầm đầu “Thiên Cơ” hít sâu một hơi, nhắm mắt trầm tư.Bọn họ đến đây, chính là người của đại lục khác ở hải ngoại.Nhưng bọn họ không phải đại biểu cho đại lúc khác đến thăm tìm kiếm đại lụckhác.Thân phận của bọn họ là người bị đuổi đi.Trước đây rất lâu, đại lục của bọn họ bị một số yêu vật cổ xưa chiếm lĩnh,những yêu vật này giống như sống lại từ trong thời đại rất lâu trước đây.Mà sống lại, lập tức điên cuồng liệp sát nhân tộc, tuyên bố muốn giết sạch nhântộc.Đương nhiên là người của đại lục bọn họ không cho phép, ra sức chống cự,nhưng không có bất cứ tác dụng gì.Dưới thực lực cường đại của đám yêu vật sống lại, bọn họ liên tục bị đánh bại.Cuối cùng thất bại, ngoại trừ một nhóm người rời khỏi tiến về hải ngoại, muốnthoát đi, tìm đến đại lục mới. Phần lớn nhân tộc bị giết hết, cũng có một số bịđám yêu vật này nuôi nhốt, trở thành đồ ăn!Mà đám bọn họ, chính là một trong những người trốn đi.Trải qua rất lâu, thông qua đủ loại pháp bảo thời không thêm vào, cuối cùng bọnhọ cũng tìm được đại lục mới!Một vùng đại lục hoàn toàn mới!Một vùng đại lục có thể cho bọn họ đặt chân lần nữa!“Kiểm tra trước đã, chúng ta xem thực lực của đám người phía trước, biết ngườibiết ta, mới tính là ổn thỏa.”Thiên Cơ lão nhân nói như vậy.“Đúng vậy, Thiên Cơ tiền bối nói rất có lý, đúng là nên dò xét thực lực của đốiphương, mới tốt cho bước tính toán tiếp theo.”
Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… Cùng lúc đó, ở vùng đất duyên hải phía nam đại lục Thần Hành.Lúc này, một số tu sĩ đang chán muốn chết thủ ở chỗ này.Từ lần trước Sở Duyên quậy ở hải dương mênh mông tạo ra dị tượng “thậpnhật” xong, thế lực ở khắp nơi đại lục Thần Hành đều rất kiêng kị hải ngoại.Dù ít dù nhiều đều phái người đóng quân ở bờ biển, để tránh thứ gì ở hải ngoạixông tới.Mà nhiệm vụ đóng quân, đương nhiên giao cho Thánh Địa khắp vùng duyênhải.Ví dụ như vùng duyên hải Đông Châu, vẫn luôn là người của Thái Nhất KiếmTông đóng giữ.Mà phía nam của đại lục Thần Hành, đương nhiên là do Thánh Địa Nam Châuđóng giữ.Nhưng so với Thái Nhất Kiếm Tông nghiêm khắc trấn thủ, Thánh Địa NamChâu trấn thủ có vẻ qua loa.Chỉ tùy tiện bố trí một số tu sĩ tới nơi này trông chừng, không làm gì khác.Nhưng mà cho dù nhìn chằm chằm, đám tu sĩ này cũng lười.Cả đám tùy ý chơi đùa, hoặc là tu luyện ngay tại chỗ, đâu có một chút dáng vẻcủa trấn thủ.Dưới cái nhìn của đám tu sĩ này, bờ biển đâu thể xảy ra chuyện gì.Có gì hay để trông.Chẳng bằng ở đây tu luyện.Bên kia đại dương đã bao nhiêu năm? Có khi nào xuất hiện nhiễu loạn.Phái người tới trấn thủ nơi này, đều là lãng phí thời gian.Nhưng mà ngày này, bên hải dương có động tĩnh.Một cơn gió mạnh truyền từ bên hải dương tới, cơn gió này vô cùng cuồng bạo,hất tung đám tu sĩ không có phòng bị xuống đất.Cả đám đều hơi sửng sốt.Sửng sốt là vì đột nhiên xuất hiện gió bão.“Đây là gió đâu ra thế?”Có tu sĩ mở miệng hỏi.Chuyện này ai biết…Căn bản không có tu sĩ trả lời.Dù sao vẫn luôn không có người biết.“Các ngươi mau nhìn bên biển…”Đột nhiên có tu sĩ mở miệng.Tu sĩ khác nhao nhao nhìn bên biển.Từ xa nhìn lại, chỉ thấy bên kia biển, một bóng đen rất to bay qua, bóng đen nàyrất giống một con thuyền lớn, nhưng bị tầng sương mù đen bao bọc, khiếnngười khác căn bản không thấy rõ lắm.“Đây là thứ gì thế?”“Còn là thứ gì? Nhanh đi gửi thư tín hiệu, bảo bên Thánh Địa phái người tới!Hải ngoại có người xâm lấn!”Đám tu sĩ sắp hỏng mất……Đại lục Thần Hành, khu vực duyên hải Nam Châu.Một thứ giống như chiếc thuyền khổng lồ đang thong thả tiến lên.Xung quanh chiếc thuyền này được bao bọc bởi một tầng sương mù màu đenhuyền diệu.Những sương mù đen này không tà ác, trái lại tràn ngập cảm giác huyền bí khólường, có một loại cảm giác thuộc Đạo Môn.Lúc này, ở trong thuyền, mười mấy người mặc đạo bào hoa y đứng trên boongtàu.Từ ngoài nhìn vào trong, đã bị tầng sương mù phủ kín, không thể thấy rõ.Nhưng nhìn từ trong ra ngoài, có thể thấy rõ bên ngoài.Những người đứng trong thuyền, vậy mà thấy được đám tu sĩ bên bờ biển.“Thiên Cơ tiền bối! Thật tốt quá! Cuối cùng chúng ta cũng tìm được đại lụcmới!”Có người thấy được đại lục Thần Hành xong thì cất tiếng hoan hô.Những người khác cũng lộ ra vẻ mặt kích động, hưng phấn.Khi nhìn về phía đại lục Thần Hành, giống như thấy được hi vọng sinh tồn.“Tìm được… Cuối cùng cũng tìm được, truyền thừa của chúng ta, có thể kéodài rồi.”Lão giả râu bạc trắng cầm đầu cảm xúc cũng rất kích động.“Thiên Cơ tiền bối, hiện giờ chúng ta nên làm gì bây giờ?”Trong đoàn người, cũng có không ít người bình tĩnh, mở miệng hỏi.“Không vội, để ta suy nghĩ một lát đã.”Lão giả râu bạc trắng cầm đầu “Thiên Cơ” hít sâu một hơi, nhắm mắt trầm tư.Bọn họ đến đây, chính là người của đại lục khác ở hải ngoại.Nhưng bọn họ không phải đại biểu cho đại lúc khác đến thăm tìm kiếm đại lụckhác.Thân phận của bọn họ là người bị đuổi đi.Trước đây rất lâu, đại lục của bọn họ bị một số yêu vật cổ xưa chiếm lĩnh,những yêu vật này giống như sống lại từ trong thời đại rất lâu trước đây.Mà sống lại, lập tức điên cuồng liệp sát nhân tộc, tuyên bố muốn giết sạch nhântộc.Đương nhiên là người của đại lục bọn họ không cho phép, ra sức chống cự,nhưng không có bất cứ tác dụng gì.Dưới thực lực cường đại của đám yêu vật sống lại, bọn họ liên tục bị đánh bại.Cuối cùng thất bại, ngoại trừ một nhóm người rời khỏi tiến về hải ngoại, muốnthoát đi, tìm đến đại lục mới. Phần lớn nhân tộc bị giết hết, cũng có một số bịđám yêu vật này nuôi nhốt, trở thành đồ ăn!Mà đám bọn họ, chính là một trong những người trốn đi.Trải qua rất lâu, thông qua đủ loại pháp bảo thời không thêm vào, cuối cùng bọnhọ cũng tìm được đại lục mới!Một vùng đại lục hoàn toàn mới!Một vùng đại lục có thể cho bọn họ đặt chân lần nữa!“Kiểm tra trước đã, chúng ta xem thực lực của đám người phía trước, biết ngườibiết ta, mới tính là ổn thỏa.”Thiên Cơ lão nhân nói như vậy.“Đúng vậy, Thiên Cơ tiền bối nói rất có lý, đúng là nên dò xét thực lực của đốiphương, mới tốt cho bước tính toán tiếp theo.”