Mặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng…

Chương 801: Diệp Lạc muốn đến hải ngoại 1

Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… “Nói ra, không phải nhị sư huynh xem như quen thập tam sư đệ sao? Lúc ấy ởĐại Bỉ vạn tông mà.”Chỉ nghe Tô Càn Nguyên mở miệng nói như vậy.Đệ tử Vô Đạo Tông ngoại trừ Diệp Lạc, cùng với Tô Hề, Hoa Thần Y, Tư Nhạclúc ấy tham gia Đại Bỉ vạn tông ra, những người khác đều sửng sốt một lát.Giống như hoàn toàn không ngờ tới, thập tam sư đệ này đã sớm gặp mặt nhị sưhuynh?“Đúng vậy, từng gặp một lần.”Trương Hàn nghiến răng, đôi mắt nhìn chằm chằm Tô Càn Nguyên.Nếu không phải hắn ta không đánh lại được người này, hắn ta thực sự muốn đèngười này xuống đất ma sát.Uổng phí bọn họ còn có giao tình tới tính mạng, vậy mà ở nơi này phá tháp củahắn ta.Chuyện này đúng là quá đáng tới cực hạn.“Lúc ấy nhị sư huynh còn muốn thu nhận thập tam sư đệ làm đồ đệ, nhưng thậptam sư đệ từ chối, nói ra đúng là buồn cười.”Tô Càn Nguyên cười lại nói một câu.Một câu này của hắn ta, hoàn toàn như chém một đao, khiến trong lòng TrươngHàn bị đánh mạnh một cái.Cơ thể hắn ta đều hơi run rẩy.Lão tam này, bình thường nhìn có quan hệ rất tốt với hắn ta.Mọi người đều quen nhau rất lâu.Nhớ ngày đó ở Vô Đạo Tông, chỉ có mấy đệ tử bọn họ mà thôi.Dưới loại giao tình này, vậy mà lão tam này còn không ngừng kéo gốc gác củahắn ta!“Còn có loại chuyện này ư? Nhị sư huynh muốn nhận thập tam sư đệ làm đồ đệsao? Chuyện này quá loạn rồi?”“Nhị sư huynh nhận thập tam sư đệ làm đồ đệ… Không sợ sư tôn sao?”“Nhị sư huynh uy vũ! Lá gan đúng là đủ lớn!”Đệ tử khác của Vô Đạo Tông đều bắt đầu nói về chuyện này.Trương Hàn: “…”Lão tam, bây giờ đệ vui vẻ chưa?Gương mặt Trương Hàn ngàn không cam lòng vạn không nguyện, nhưngchuyện này vẫn bị vạch trần ra.Nói thật, hắn ta còn định giấu chuyện này…Hoàn toàn không ngờ tới chuyện này cũng bị nói ra.Còn là lão tam “thân ái” của hắn ta nói.Lúc này, Diệp Lạc không biết nên nói gì, nhìn thoáng qua lão nhị lão tam, lắcđầu, không nói câu nào.Trái lại Xi Già chậm rãi đi ra.“Chư vị sư huynh sư tỷ có điều không biết rồi, lúc ấy ta và nhị sư huynh đềukhông biết thân phận của ta, vẫn là sau này sư tôn nói, mới biết được thânphận.”Xi Già chắp tay với tứ phương, mở miệng nói.Nghe thấy những lời này, rất nhiều đệ tử của Vô Đạo Tông có chút hiểu rõ.Là trong tình huống không biết chuyện, như vậy có thể lý giải.Bọn họ đã nói, sao lá gan của nhị sư huynh có thể lớn như vậy, dám đối nghịchvới sư tôn?Nếu là trong tình huống không biết, vậy thì bình thường.Rất nhiều đệ tử của Vô Đạo Tông hiểu rõ.Nhìn thấy cảnh tượng này, Diệp Lạc không mặc kệ nữa, vươn tay ngăn lại choqua chuyện này.Hắn ta thêm một cái ghế, bảo Xi Già ngồi xuống.Chuyện này cũng nói rõ, hắn ta ngầm thừa nhận vị trí của Xi Già.Đại sư huynh thừa nhận, đương nhiên là những người khác không dám vi phạmcái gì.Cả đám đều im lặng thừa nhận Xi Già là thập tam sư đệ của bọn họ.“Được rồi, đừng náo loạn nữa, bàn chuyện chính đi, các ngươi cảm thấy nhữngngười đột nhiên từ thông đạo không gian đi ra này, đều từ đâu tới?”Diệp Lạc mở miệng hỏi.Giọng nói của hắn ta vừa vang lên, Đồ Tuyết Hi lập tức đứng dậy.“Đại sư huynh, ta là yêu tộc, những người này cũng là yêu tộc, nhưng khác vớibọn ta, ta hoài nghi bọn họ không phải người của đại lục Thần Hành!”Đồ Tuyết Hi nói ra suy đoán của mình.Đệ tử khác của Vô Đạo Tông đều không phản bác ý kiến này, rõ ràng bọn họđều có chung suy đoán.Những người đột nhiên xâm nhập này, rất có khả năng không phải người củađại lục Thần Hành.Trong đại lục Thần Hành, trên cơ bản đều được bọn họ mò mẫm ra hết.Nếu còn cấp bậc như vậy, sao bọn họ có thể không biết?Không có khả năng.Nếu thực sự có cấp bậc này tồn tại, bọn họ sẽ biết được trước tiên.“Suy đoán của chúng ta, hẳn là như nhau.”Diệp Lạc mỉm cười, nhẹ giọng mở miệng.“Đại sư huynh, chuyện này e là lúc trước kẻ địch từ hải ngoại tới xâm lấn, vị trícủa đại lục Thần Hành chúng ta bị phát hiện, mới đưa tới hải ngoại muốn xâmlấn chúng ta.”Trương Hàn cũng nói ra suy đoán của mình.Không thể không nói, suy đoán của Trương Hàn, dưới cái nhìn của rất nhiều đệtử Vô Đạo Tông, vẫn là rất đáng tin.Lúc trước kẻ địch từ hải ngoại xâm lấn.Bây giờ lại có kẻ địch từ hải ngoại tới, tìm kiếm được bọn họ rất chính xác,muốn một kích giết chết bọn họ.Chuyện này càng như thế lực hải ngoại phát hiện đại lục Thần Hành bọn họ,muốn xâm lấn đại lục Thần Hành bọn họ.Rất nhiều đệ tử của Vô Đạo Tông cảm thấy, chuyện này rất có khả năng.Chẳng qua nếu thực sự như vậy, thì hơi phiền phức…Thế lực hải ngoại kia ở ngoài, mà bọn họ ở ngoài sáng

Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… “Nói ra, không phải nhị sư huynh xem như quen thập tam sư đệ sao? Lúc ấy ởĐại Bỉ vạn tông mà.”Chỉ nghe Tô Càn Nguyên mở miệng nói như vậy.Đệ tử Vô Đạo Tông ngoại trừ Diệp Lạc, cùng với Tô Hề, Hoa Thần Y, Tư Nhạclúc ấy tham gia Đại Bỉ vạn tông ra, những người khác đều sửng sốt một lát.Giống như hoàn toàn không ngờ tới, thập tam sư đệ này đã sớm gặp mặt nhị sưhuynh?“Đúng vậy, từng gặp một lần.”Trương Hàn nghiến răng, đôi mắt nhìn chằm chằm Tô Càn Nguyên.Nếu không phải hắn ta không đánh lại được người này, hắn ta thực sự muốn đèngười này xuống đất ma sát.Uổng phí bọn họ còn có giao tình tới tính mạng, vậy mà ở nơi này phá tháp củahắn ta.Chuyện này đúng là quá đáng tới cực hạn.“Lúc ấy nhị sư huynh còn muốn thu nhận thập tam sư đệ làm đồ đệ, nhưng thậptam sư đệ từ chối, nói ra đúng là buồn cười.”Tô Càn Nguyên cười lại nói một câu.Một câu này của hắn ta, hoàn toàn như chém một đao, khiến trong lòng TrươngHàn bị đánh mạnh một cái.Cơ thể hắn ta đều hơi run rẩy.Lão tam này, bình thường nhìn có quan hệ rất tốt với hắn ta.Mọi người đều quen nhau rất lâu.Nhớ ngày đó ở Vô Đạo Tông, chỉ có mấy đệ tử bọn họ mà thôi.Dưới loại giao tình này, vậy mà lão tam này còn không ngừng kéo gốc gác củahắn ta!“Còn có loại chuyện này ư? Nhị sư huynh muốn nhận thập tam sư đệ làm đồ đệsao? Chuyện này quá loạn rồi?”“Nhị sư huynh nhận thập tam sư đệ làm đồ đệ… Không sợ sư tôn sao?”“Nhị sư huynh uy vũ! Lá gan đúng là đủ lớn!”Đệ tử khác của Vô Đạo Tông đều bắt đầu nói về chuyện này.Trương Hàn: “…”Lão tam, bây giờ đệ vui vẻ chưa?Gương mặt Trương Hàn ngàn không cam lòng vạn không nguyện, nhưngchuyện này vẫn bị vạch trần ra.Nói thật, hắn ta còn định giấu chuyện này…Hoàn toàn không ngờ tới chuyện này cũng bị nói ra.Còn là lão tam “thân ái” của hắn ta nói.Lúc này, Diệp Lạc không biết nên nói gì, nhìn thoáng qua lão nhị lão tam, lắcđầu, không nói câu nào.Trái lại Xi Già chậm rãi đi ra.“Chư vị sư huynh sư tỷ có điều không biết rồi, lúc ấy ta và nhị sư huynh đềukhông biết thân phận của ta, vẫn là sau này sư tôn nói, mới biết được thânphận.”Xi Già chắp tay với tứ phương, mở miệng nói.Nghe thấy những lời này, rất nhiều đệ tử của Vô Đạo Tông có chút hiểu rõ.Là trong tình huống không biết chuyện, như vậy có thể lý giải.Bọn họ đã nói, sao lá gan của nhị sư huynh có thể lớn như vậy, dám đối nghịchvới sư tôn?Nếu là trong tình huống không biết, vậy thì bình thường.Rất nhiều đệ tử của Vô Đạo Tông hiểu rõ.Nhìn thấy cảnh tượng này, Diệp Lạc không mặc kệ nữa, vươn tay ngăn lại choqua chuyện này.Hắn ta thêm một cái ghế, bảo Xi Già ngồi xuống.Chuyện này cũng nói rõ, hắn ta ngầm thừa nhận vị trí của Xi Già.Đại sư huynh thừa nhận, đương nhiên là những người khác không dám vi phạmcái gì.Cả đám đều im lặng thừa nhận Xi Già là thập tam sư đệ của bọn họ.“Được rồi, đừng náo loạn nữa, bàn chuyện chính đi, các ngươi cảm thấy nhữngngười đột nhiên từ thông đạo không gian đi ra này, đều từ đâu tới?”Diệp Lạc mở miệng hỏi.Giọng nói của hắn ta vừa vang lên, Đồ Tuyết Hi lập tức đứng dậy.“Đại sư huynh, ta là yêu tộc, những người này cũng là yêu tộc, nhưng khác vớibọn ta, ta hoài nghi bọn họ không phải người của đại lục Thần Hành!”Đồ Tuyết Hi nói ra suy đoán của mình.Đệ tử khác của Vô Đạo Tông đều không phản bác ý kiến này, rõ ràng bọn họđều có chung suy đoán.Những người đột nhiên xâm nhập này, rất có khả năng không phải người củađại lục Thần Hành.Trong đại lục Thần Hành, trên cơ bản đều được bọn họ mò mẫm ra hết.Nếu còn cấp bậc như vậy, sao bọn họ có thể không biết?Không có khả năng.Nếu thực sự có cấp bậc này tồn tại, bọn họ sẽ biết được trước tiên.“Suy đoán của chúng ta, hẳn là như nhau.”Diệp Lạc mỉm cười, nhẹ giọng mở miệng.“Đại sư huynh, chuyện này e là lúc trước kẻ địch từ hải ngoại tới xâm lấn, vị trícủa đại lục Thần Hành chúng ta bị phát hiện, mới đưa tới hải ngoại muốn xâmlấn chúng ta.”Trương Hàn cũng nói ra suy đoán của mình.Không thể không nói, suy đoán của Trương Hàn, dưới cái nhìn của rất nhiều đệtử Vô Đạo Tông, vẫn là rất đáng tin.Lúc trước kẻ địch từ hải ngoại xâm lấn.Bây giờ lại có kẻ địch từ hải ngoại tới, tìm kiếm được bọn họ rất chính xác,muốn một kích giết chết bọn họ.Chuyện này càng như thế lực hải ngoại phát hiện đại lục Thần Hành bọn họ,muốn xâm lấn đại lục Thần Hành bọn họ.Rất nhiều đệ tử của Vô Đạo Tông cảm thấy, chuyện này rất có khả năng.Chẳng qua nếu thực sự như vậy, thì hơi phiền phức…Thế lực hải ngoại kia ở ngoài, mà bọn họ ở ngoài sáng

Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… “Nói ra, không phải nhị sư huynh xem như quen thập tam sư đệ sao? Lúc ấy ởĐại Bỉ vạn tông mà.”Chỉ nghe Tô Càn Nguyên mở miệng nói như vậy.Đệ tử Vô Đạo Tông ngoại trừ Diệp Lạc, cùng với Tô Hề, Hoa Thần Y, Tư Nhạclúc ấy tham gia Đại Bỉ vạn tông ra, những người khác đều sửng sốt một lát.Giống như hoàn toàn không ngờ tới, thập tam sư đệ này đã sớm gặp mặt nhị sưhuynh?“Đúng vậy, từng gặp một lần.”Trương Hàn nghiến răng, đôi mắt nhìn chằm chằm Tô Càn Nguyên.Nếu không phải hắn ta không đánh lại được người này, hắn ta thực sự muốn đèngười này xuống đất ma sát.Uổng phí bọn họ còn có giao tình tới tính mạng, vậy mà ở nơi này phá tháp củahắn ta.Chuyện này đúng là quá đáng tới cực hạn.“Lúc ấy nhị sư huynh còn muốn thu nhận thập tam sư đệ làm đồ đệ, nhưng thậptam sư đệ từ chối, nói ra đúng là buồn cười.”Tô Càn Nguyên cười lại nói một câu.Một câu này của hắn ta, hoàn toàn như chém một đao, khiến trong lòng TrươngHàn bị đánh mạnh một cái.Cơ thể hắn ta đều hơi run rẩy.Lão tam này, bình thường nhìn có quan hệ rất tốt với hắn ta.Mọi người đều quen nhau rất lâu.Nhớ ngày đó ở Vô Đạo Tông, chỉ có mấy đệ tử bọn họ mà thôi.Dưới loại giao tình này, vậy mà lão tam này còn không ngừng kéo gốc gác củahắn ta!“Còn có loại chuyện này ư? Nhị sư huynh muốn nhận thập tam sư đệ làm đồ đệsao? Chuyện này quá loạn rồi?”“Nhị sư huynh nhận thập tam sư đệ làm đồ đệ… Không sợ sư tôn sao?”“Nhị sư huynh uy vũ! Lá gan đúng là đủ lớn!”Đệ tử khác của Vô Đạo Tông đều bắt đầu nói về chuyện này.Trương Hàn: “…”Lão tam, bây giờ đệ vui vẻ chưa?Gương mặt Trương Hàn ngàn không cam lòng vạn không nguyện, nhưngchuyện này vẫn bị vạch trần ra.Nói thật, hắn ta còn định giấu chuyện này…Hoàn toàn không ngờ tới chuyện này cũng bị nói ra.Còn là lão tam “thân ái” của hắn ta nói.Lúc này, Diệp Lạc không biết nên nói gì, nhìn thoáng qua lão nhị lão tam, lắcđầu, không nói câu nào.Trái lại Xi Già chậm rãi đi ra.“Chư vị sư huynh sư tỷ có điều không biết rồi, lúc ấy ta và nhị sư huynh đềukhông biết thân phận của ta, vẫn là sau này sư tôn nói, mới biết được thânphận.”Xi Già chắp tay với tứ phương, mở miệng nói.Nghe thấy những lời này, rất nhiều đệ tử của Vô Đạo Tông có chút hiểu rõ.Là trong tình huống không biết chuyện, như vậy có thể lý giải.Bọn họ đã nói, sao lá gan của nhị sư huynh có thể lớn như vậy, dám đối nghịchvới sư tôn?Nếu là trong tình huống không biết, vậy thì bình thường.Rất nhiều đệ tử của Vô Đạo Tông hiểu rõ.Nhìn thấy cảnh tượng này, Diệp Lạc không mặc kệ nữa, vươn tay ngăn lại choqua chuyện này.Hắn ta thêm một cái ghế, bảo Xi Già ngồi xuống.Chuyện này cũng nói rõ, hắn ta ngầm thừa nhận vị trí của Xi Già.Đại sư huynh thừa nhận, đương nhiên là những người khác không dám vi phạmcái gì.Cả đám đều im lặng thừa nhận Xi Già là thập tam sư đệ của bọn họ.“Được rồi, đừng náo loạn nữa, bàn chuyện chính đi, các ngươi cảm thấy nhữngngười đột nhiên từ thông đạo không gian đi ra này, đều từ đâu tới?”Diệp Lạc mở miệng hỏi.Giọng nói của hắn ta vừa vang lên, Đồ Tuyết Hi lập tức đứng dậy.“Đại sư huynh, ta là yêu tộc, những người này cũng là yêu tộc, nhưng khác vớibọn ta, ta hoài nghi bọn họ không phải người của đại lục Thần Hành!”Đồ Tuyết Hi nói ra suy đoán của mình.Đệ tử khác của Vô Đạo Tông đều không phản bác ý kiến này, rõ ràng bọn họđều có chung suy đoán.Những người đột nhiên xâm nhập này, rất có khả năng không phải người củađại lục Thần Hành.Trong đại lục Thần Hành, trên cơ bản đều được bọn họ mò mẫm ra hết.Nếu còn cấp bậc như vậy, sao bọn họ có thể không biết?Không có khả năng.Nếu thực sự có cấp bậc này tồn tại, bọn họ sẽ biết được trước tiên.“Suy đoán của chúng ta, hẳn là như nhau.”Diệp Lạc mỉm cười, nhẹ giọng mở miệng.“Đại sư huynh, chuyện này e là lúc trước kẻ địch từ hải ngoại tới xâm lấn, vị trícủa đại lục Thần Hành chúng ta bị phát hiện, mới đưa tới hải ngoại muốn xâmlấn chúng ta.”Trương Hàn cũng nói ra suy đoán của mình.Không thể không nói, suy đoán của Trương Hàn, dưới cái nhìn của rất nhiều đệtử Vô Đạo Tông, vẫn là rất đáng tin.Lúc trước kẻ địch từ hải ngoại xâm lấn.Bây giờ lại có kẻ địch từ hải ngoại tới, tìm kiếm được bọn họ rất chính xác,muốn một kích giết chết bọn họ.Chuyện này càng như thế lực hải ngoại phát hiện đại lục Thần Hành bọn họ,muốn xâm lấn đại lục Thần Hành bọn họ.Rất nhiều đệ tử của Vô Đạo Tông cảm thấy, chuyện này rất có khả năng.Chẳng qua nếu thực sự như vậy, thì hơi phiền phức…Thế lực hải ngoại kia ở ngoài, mà bọn họ ở ngoài sáng

Chương 801: Diệp Lạc muốn đến hải ngoại 1